Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 110 - Chương 15

/215


Editor: ChieuNinh

Ăn thức ăn đều là tự mình mang theo, toàn bộ là thịt nướng, vì thuận tiện cũng không có nhóm lửa, ăn xong lại gặm hai trái cây đều rất thỏa mãn. Địa phương mọi người nghỉ ngơi có mấy cây đại thụ, vừa vặn che nắng, mặt cỏ cũng mềm mại, không có bị người phá hỏng như ở hiện đại, toàn tự nhiên không ô nhiễm. Liễu Thư nhịn không được nằm xuống lăn hai vòng ở trên mặt đất, hạnh phúc thở dài một tiếng.

Trên đất có sâu, đừng đùa lâu. Allen sủng nịnh nhìn Liễu Thư hiếm khi có được tính trẻ con, cẩn thận dặn dò.

Ừm, biết. Rầm rì một tiếng, tiếp tục lại ngã trên mặt đất, thời gian cực tốt này, thật thích hợp ngủ nướng. Liễu Thư cảm thấy mình cần tự kiểm điểm, một đoạn thời gian nhàn nhã qua đi như vậy thì cô càng ngày càng lười, có điểm giống như động vật nào đó. Cái này không thể được, cô không thể tiếp tục sa đọa như vậy nữa, lại đang muốn đứng lên, vừa mở mắt ra thì nhìn thấy đầu bên cạnh một cái cây, nhất thời thì trừng to mắt. Cô vừa định nâng tay đi xem, không nghĩ tới Kathy cảm thấy cách nằm này của Liễu Thư hình như rất thoải mái, tâm tư vui đùa nổi lên. Một cái Thái Sơn áp đỉnh liền đánh tới, ép tới cô không thể thở được, đến mức sắc mặt đỏ bừng, trực tiếp hận đến nghiến răng nghiến lợi, hàng này, tiết tấu đáng đánh đòn, đúng không.

Thế nào không có việc gì chứ? Vẫn là Allen đau lòng cô, đi qua xách Kathy ra, đỡ Liễu Thư dậy quan tâm hỏi: Có phải bị đè đau hay không? Nói xong còn không dấu vết trừng mắt liếc nhìn Kathy một cái, quá lỗ mãng, Abby cũng không quản một chút.

Kathy bị trừng chột dạ, ngượng ngùng cười sáp tới: Tiểu Thư, thực xin lỗi, mình không nắm tốt độ mạnh yếu. Lời nói khẩn thiết, đáng thương hề hề.

Liễu Thư đen mặt, cảm tình nếu lại đến một lần nữa cô vẫn là muốn sói nhào một phen, kiềm chế khóe miệng run rẩy, cô nhớ tới việc vừa rồi mình muốn làm, vội đẩy Allen ra, xoay người đi tìm, không biết cô có nhìn lầm hay không, nếu thật sự, vậy thật tốt quá.

Tiểu Thư, em muốn tìm cái gì? Allen bị đẩy ra, không hiểu ra sao, tiến lên hỏi, Kathy cũng tiến tới vô giúp vui.

Không quản hai người hỏi, vội vàng bận rộn tiến đến trước mặt thực vật vừa rồi, cẩn thận quan sát, hồi lâu sau Liễu Thư thật cao hứng kêu lên: Thật là, tìm được rồi.

Đây là cái gì, có thể ăn sao? Kathy vươn tay níu xuống trái cây nhỏ hồng trên cây này, đã muốn nhét vào trong miệng, lại bị Liễu Thư một phen đoạt lấy, vô lực nói: Có thể ăn được hay không còn chờ người khác nói đã, sao cái gì cậu cũng dám đưa vào miệng vậy? Nếu có độc làm sao bây giờ, cẩn thận một chút.

Đây là cái gì, chính là thứ em vẫn muốn tìm sao? Allen nhìn thứ này, nhìn ngang nhìn dọc không nhìn ra có cái gì đặc biệt.

Cười hì hì vuốt cái cây này, Liễu Thư tỏa sáng hai mắt: Anh có biết đây là hoa tiêu không, không thể trực tiếp ăn, nhưng mà cũng là phối liệu nấu cơm, nhất là trừ đi mùi thịt là tốt nhất.

Đúng vậy thực vật Liễu Thư nhìn thấy chính là hoa tiêu, làm người hưởng qua mỹ thực Trung Hoa, lại ăn xuất phẩm nguyên thủy bộ lạc trừ bỏ mặn thì cũng không có vị gì khác, đồ ăn còn đầy mùi tanh, quả nhiên là chịu đủ. Cho nên mùa xuân đến cô đúng là một người ra sức nghĩ cách rời bộ lạc, là vì đi tìm được gia vị. Phải cải thiện thức ăn một chút, còn tiếp tục như vậy nữa, cô tuyệt đối sẽ quên vị giác là vật gì.

Thì ra là như vậy. Kathy hiểu rõ gật gật đầu, kỳ thực vừa nghe là thứ không thể ăn no thì không có hứng thú gì, còn trừ khử mùi tanh, đối với người nguyên thủy ăn từ bé đến lớn, sớm đã thành thói quen mà nói cũng không có gì lớn lao. Đương nhiên đây ở mai này cô ấy không có hưởng qua mỹ thực, lại nói có vẻ có độ tin cậy.

Các con là tìm được thứ tốt hả? Động tĩnh bên này không có thoát được ánh mắt của Vu y, lúc này liền đi tới đây nhìn một cái.

Vu y đây là hoa tiêu, là một loại gia vị. Liễu Thư hái xuống chút trái cây hoa tiêu lại đưa cho Vu y xem.

Vu y không giống như Kathy là người không nhìn được hàng, thấy Liễu Thư tôn sùng như vậy khẳng định là có tác dụng trọng yếu, thuận theo hỏi: Còn có tác dụng khác không? Bà còn nhớ rõ gừng lần trước đây.

Có, tác dụng cũng lớn, có thể xua hàn, trừ ẩm ướt, giảm đau, sát trùng, một ít bệnh trĩ đều có thể dùng nó. Cẩn thận nghĩ tới chỗ tốt của hoa tiêu, Liễu Thư nhất nhất nói ra.

Ngược lại Vu y thật không ngờ thứ đồ nho nhỏ này nhiều tác dụng như vậy, cảm thấy vui sướng: Như vậy thật tốt quá, chúng ta sẽ tìm thêm xem còn có hay không.

Vừa được nhắc nhở như vậy, Liễu Thư cũng tỉnh lại, vừa rồi cao hứng cũng chưa đi xem, đừng chỉ có một ngọn như vậy, chẳng phải là toi công bận rộn sao. Mọi người đều tìm ở chung quanh, cũng kéo những người khác. May mắn không phụ hy vọng, hoa tiêu này hình như rất phổ biến, tìm hai vòng thì tìm được không ít, rất nhiều đều đã nở hoa như cái nút. Thời tiết này cũng không phải kỳ sinh ra của hoa tiêu, nhưng có lẽ chính là địa vực nơi này bất đồng tạo thành, rất nhiều thứ cũng không thể theo lẽ thường mà giải thích.

Mọi người chẳng những thu thập rất nhiều hoa tiêu, Liễu Thư còn nhổ một ít cây giống, thấy bộ dạng khó hiểu của bọn họ thì cười nói: Hoa tiêu cũng là thường dùng, có thể trồng một ít ở trong bộ lạc, đến lúc đó thành thục là có thể tự mình hái lấy, cũng không phiền toái. Mọi người cảm thấy có lý, cũng đều noi theo.

Còn có thời gian một buổi chiều, cũng không thể chỉ tìm hoa tiêu, đợi tương đối rồi thì dừng tay, tiếp tục thu thập.

Liễu Thư đều đặt hoa tiêu ở trong bao, còn cây giống, thì Allen hỗ trợ cầm, một khi đồ nhiều lên thì thấy tay không đủ dùng. Liễu Thư mặt nhăn nhíu mày cảm thấy tiếp tục một ngày như vậy căn bản làm không bao nhiêu thứ. Cô nhìn chung quanh một cái thời điểm khi nhìn thấy phía trước có một loại dây thì ánh




/215

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status