Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 15 - Chương 15

/215


Nhìn nhìn chung quanh ở trong sơn động, cuối cùng Liễu Thư nhìn trúng một tảng đá có hình chữ nhật, chủ yếu là bởi vì mặt trên tảng đá rất bằng phẳng, tảng đá này được nhặt về để ở trong góc. Cô chuyển ra thì thấy trên mặt còn có bụi đá nên cô lấy nước rửa sạch vài lần xác nhận sạch sẽ rồi mới vừa lòng.

Lấy nồi đá chứa nước ra, nồi đá không tính là nhỏ, rất nặng, Liễu Thư khó khăn lắm mới có thể đi chuyển nó được. Cô nhìn nhìn bếp lò, thấy không vừa lòng nên xoay người ra cửa sơn động, Liễu Thư nhớ rõ bên ngoài sơn động có vài hòn đá. Eva muốn đến hỗ trợ lại bị cô cự tuyệt, loại công việc cần thể lực này thì cô nên làm đi, dù sao phụ nữ có mang là trọng điểm bảo vệ.

Từ bên ngoài chuyển mấy tảng đá vào, cô đắp cái lò giản dị, chuyển nồi đá lên. Cô cảm giác nồi đá có chút dầy, phải tìm thời gian xem có làm mỏng một chút hay không, thế này thì nhiệt độ truyền không được tốt.

Trong bếp lò sưởi còn có đốm lửa nhỏ, lấy cỏ khô để châm lửa lớn lên, nhóm bếp, nước trong nồi đá đã được lấy ra, hiện tại chỉ còn chờ nồi nóng lên. Chuẩn bị xong không kém thì Liễu Thư cười nói với Eva: Hôm nay tôi làm thịt xào cho cô ăn.

Xào thịt? Cho tới bây giờ chưa từng nghe qua cách làm này, Eva có vẻ thực ngạc nhiên, ngồi xổm ở một bên nhìn Liễu Thư bận rộn, hoặc là chuyển này nọ.

Đúng. Liễu Thư gật đầu, lấy ba lô đặt ở trên giường đá thượng tới, trong ba lô vẫn còn lại mấy miếng bánh mì, hai cái chân giò hun khói không nỡ ăn, còn bình Ích Đạt, tạm thời bị bỏ qua.

Ăn miếng bánh mì chà bông này đi, nếm thử xem. Lấy hai cái bánh mì ra đưa cho Eva, tuy rằng cái này thuộc loại số lượng có hạn, nhưng loại đồ ăn này là có thời hạn sử dụng, không giữ được lâu còn không bằng ăn hết sớm một chút. Cô giữ lại hai cái chuẩn bị cho Allen, nói như thế nào thì cũng là ân nhân cứu mạng.

Đây là cái gì vậy? Cầm cái bánh mì chà bông nhỏ, kéo túi đóng gói, Eva ngạc nhiên hỏi.

Là đặc sản của bộ lạc chúng tôi, ăn rất ngon, nè, cô nếm thử. Liễu Thư cẩn thận mở túi đóng gói ra, không làm cho cái gói bị rách nát, hiện tại đối với loại đồ này đều rất quý giá, không chừng về sau có ích lợi gì đó, cho dù vô dụng, giữ lại làm kỷ niệm cũng tốt.

Mở một túi đóng gói ra, hương vị bánh mì lúa mạch liền bay ra, cám dỗ Eva cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, chưa ăn qua loại bánh mì này đến nước miếng đều muốn chảy cả ra.

A ô. Cắn xuống một miếng, mềm xốp ngon miệng, còn có chà bông ăn ngon, chỉ ngửi được hương vị thì đã làm cho Eva nhịn không được mà hạ miệng, hạ miệng rồi lại càng nhịn không được. Một cái bánh mì nhỏ cũng không lớn, ngay cả là giống cái thì cắn hai ba cái cũng đã giải quyết xong.

Ăn ngon, thật là ăn quá ngon, Liễu Thư bộ lạc của các cậu nhất định là rất tốt rất cường đại. Eva ăn tới híp mắt nói oa oa, đầu lưỡi phấn hồng không ngừng vươn ra liếm hết mảnh vụn ở bên cạnh môi, cuối cùng còn không ngừng chậc lưỡi trông mong hiển nhiên vẫn chưa thỏa mãn.

Coi như là đặc sản quê nhà, Liễu Thư có chút đắc ý nhỏ trực tiếp gật đầu:

/215

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status