*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Bóng đêm mờ mờ, ánh sáng nhè nhẹ, cô không thấy rõ mặt đối phương, chỉ cảm thấy vóc dáng cậu rất cao, hơi thở trầm tĩnh lại lạnh lùng.
“Ngại quá, bọn tôi phải đi.”
Thời Mộ quay đầu, cười xòa với mấy thanh niên kia.
Bọn chúng nhìn nhau, ánh mắt đầy hoài nghi, mấy ngày nay chúng vẫn luôn chú ý Thời Mộ, mỗi ngày cậu sẽ đúng giờ xuất hiện tại Tân Hải, không chấp nhận lời mời nhảy của người khác, đối tượng trò chuyện chỉ có ông anh cao to đầu óc không quá khôn khéo kia, nếu có đối tượng, sao lại rảnh rỗi tới chỗ gay chứ?
“Nhóc con, mày biết nó hả?” Thanh niên cầm đầu nhìn về phía thiếu niên.
Thời Mộ hạ tay xuống khẽ véo nhẹ cánh tay cậu, rất căng thẳng chờ đợi trả lời.
Cậu chớp chớp mi: “Không biết.”
Giọng nói của thiếu niên nghe có vẻ lười nhác, rất có xúc cảm, hơn nữa là xa lánh và lạnh nhạt.
Nghênh đón ánh mắt không có ý tốt của mọi người, trong lòng Thời Mộ rơi lộp bộp.
Vạch trần lời nói láo của Thời Mộ, thanh niên cất giọng ranh mãnh: “Bọn này chỉ muốn chơi với cậu chút thôi, ài, cậu bạn này có muốn đi cùng không?”
Cậu nói: “Không.”
Sau đó, rút cánh tay từ trong lòng bàn tay Thời Mộ ra ngoài.
Truyện được dịch và edit bởi Diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN. Đăng tải duy nhất trên. Những trang khác chỉ là bản copy. Xin hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản dịch hoàn chỉnh nhất cũng như để ủng hộ các bạn dịch có động lực ra tiếp nhiều bộ nữa. (LQĐÔN)
Một giây sau, thanh niên cầm đầu chuẩn bị mạnh mẽ kéo cô qua.
Thời Mộ không khỏi nhìn về phía người bên cạnh, cậu lạnh nhạt và bình tĩnh, không hề có ý sẽ giúp đỡ, lần này, Thời Mộ không cười nổi rồi.
Còn chưa gặp được Phó Vân Thâm nữa, không thể chưa xuất đầu mà thân đã mất trước được! Xung quanh, đêm khuya vắng người không có ai, xe cũng chỉ lác đác vài chiếc, có thể giúp cô cũng chỉ có chàng trai trẻ trước mắt này thôi.
Đầu óc nhanh chóng quay hai vòng, Thời Mộ làm ra một động tác vô cùng to gan.
Cô đưa tay, chính xác bóp vào mông thiếu niên.
Trên lòng bàn tay, xúc cảm hoàn mỹ, thịt mông bền chắc, là một bờ mông chuẩn, cô háo sắc đến liều mạng, lại nhéo hai cái.
[Ký chủ, tôi có chuyện muốn nói với cô... ]
Thời Mộ đâu thèm đếm xỉa tới nó, yên lặng nói “cút xéo”, hệ thống mai danh ẩn tích ngay tắp lự.
“Đồ mắc dịch, ngày hôm qua không phải tôi... tranh thủ lúc cậu ngủ dùng đồ chơi đó thôi ư, cậu đừng tức giận nữa, cậu thật muốn tôi đi cùng người khác hả? Cậu nghĩ kỹ chưa, nếu ông đây đi cùng người khác thì sẽ không trở lại nữa đâu.”
Cô nói rất chân thành, lừa được mấy tên kia.
“Tôi nói này, cậu rốt cuộc có quen biết tên này không?”
Mắt thiếu niên u ám, nét mặt vẫn không lộ vẻ gì.
Thời Mộ tươi cười, gắt gao khoác lấy đối phương, đảo mắt qua, nhìn thấy một chiếc taxi đang trờ tới, cô vẫy tay: “Chúng tôi đương nhiên quen biết, rất xin lỗi không thể ra ngoài cùng các người, mấy anh
Chuyển ngữ: Gà - LQĐ
Bóng đêm mờ mờ, ánh sáng nhè nhẹ, cô không thấy rõ mặt đối phương, chỉ cảm thấy vóc dáng cậu rất cao, hơi thở trầm tĩnh lại lạnh lùng.
“Ngại quá, bọn tôi phải đi.”
Thời Mộ quay đầu, cười xòa với mấy thanh niên kia.
Bọn chúng nhìn nhau, ánh mắt đầy hoài nghi, mấy ngày nay chúng vẫn luôn chú ý Thời Mộ, mỗi ngày cậu sẽ đúng giờ xuất hiện tại Tân Hải, không chấp nhận lời mời nhảy của người khác, đối tượng trò chuyện chỉ có ông anh cao to đầu óc không quá khôn khéo kia, nếu có đối tượng, sao lại rảnh rỗi tới chỗ gay chứ?
“Nhóc con, mày biết nó hả?” Thanh niên cầm đầu nhìn về phía thiếu niên.
Thời Mộ hạ tay xuống khẽ véo nhẹ cánh tay cậu, rất căng thẳng chờ đợi trả lời.
Cậu chớp chớp mi: “Không biết.”
Giọng nói của thiếu niên nghe có vẻ lười nhác, rất có xúc cảm, hơn nữa là xa lánh và lạnh nhạt.
Nghênh đón ánh mắt không có ý tốt của mọi người, trong lòng Thời Mộ rơi lộp bộp.
Vạch trần lời nói láo của Thời Mộ, thanh niên cất giọng ranh mãnh: “Bọn này chỉ muốn chơi với cậu chút thôi, ài, cậu bạn này có muốn đi cùng không?”
Cậu nói: “Không.”
Sau đó, rút cánh tay từ trong lòng bàn tay Thời Mộ ra ngoài.
Truyện được dịch và edit bởi Diễn đàn LÊ QUÝ ĐÔN. Đăng tải duy nhất trên. Những trang khác chỉ là bản copy. Xin hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản dịch hoàn chỉnh nhất cũng như để ủng hộ các bạn dịch có động lực ra tiếp nhiều bộ nữa. (LQĐÔN)
Một giây sau, thanh niên cầm đầu chuẩn bị mạnh mẽ kéo cô qua.
Thời Mộ không khỏi nhìn về phía người bên cạnh, cậu lạnh nhạt và bình tĩnh, không hề có ý sẽ giúp đỡ, lần này, Thời Mộ không cười nổi rồi.
Còn chưa gặp được Phó Vân Thâm nữa, không thể chưa xuất đầu mà thân đã mất trước được! Xung quanh, đêm khuya vắng người không có ai, xe cũng chỉ lác đác vài chiếc, có thể giúp cô cũng chỉ có chàng trai trẻ trước mắt này thôi.
Đầu óc nhanh chóng quay hai vòng, Thời Mộ làm ra một động tác vô cùng to gan.
Cô đưa tay, chính xác bóp vào mông thiếu niên.
Trên lòng bàn tay, xúc cảm hoàn mỹ, thịt mông bền chắc, là một bờ mông chuẩn, cô háo sắc đến liều mạng, lại nhéo hai cái.
[Ký chủ, tôi có chuyện muốn nói với cô... ]
Thời Mộ đâu thèm đếm xỉa tới nó, yên lặng nói “cút xéo”, hệ thống mai danh ẩn tích ngay tắp lự.
“Đồ mắc dịch, ngày hôm qua không phải tôi... tranh thủ lúc cậu ngủ dùng đồ chơi đó thôi ư, cậu đừng tức giận nữa, cậu thật muốn tôi đi cùng người khác hả? Cậu nghĩ kỹ chưa, nếu ông đây đi cùng người khác thì sẽ không trở lại nữa đâu.”
Cô nói rất chân thành, lừa được mấy tên kia.
“Tôi nói này, cậu rốt cuộc có quen biết tên này không?”
Mắt thiếu niên u ám, nét mặt vẫn không lộ vẻ gì.
Thời Mộ tươi cười, gắt gao khoác lấy đối phương, đảo mắt qua, nhìn thấy một chiếc taxi đang trờ tới, cô vẫy tay: “Chúng tôi đương nhiên quen biết, rất xin lỗi không thể ra ngoài cùng các người, mấy anh
/125
|