Xuyên Không: Chỉ Có 1 Nhân Vật Chính Trong Truyện Này , Và Đó Là Ta!!!!

Chương 15 - Sự Việc Xảy Ra Trong Bar ( Tiếp Theo )

/18


Thế cô đang làm cái quái gì ở đây ? - Vừa nghi ngờ , vừa tò mò , Sang Hee hỏi tôi -

Thế anh đang làm gì ở đây ? Buôn bán ma túy ? Ăn trộm ? Cướp giật ? Có cái mặt ưa nhìn như thế mà ... chậc chậc ... - Tôi giả vờ thông cảm , lắc đầu -

Ăn nói cho cẩn thận đấy . Tôi làm gì là việc của tôi . Không cần cô quan tâm

Thế thì tôi làm gì là việc của tôi !

... Này , có phải cô đang chế ...

Không cần anh quan tâm ... - Tôi nhảy vào họng hắn, cười thật đểu với hắn ta -

..... !!!? - Anh tức giận quá , tới nỗi không nói lên lời , chỉ biết nuốt đi cục tức -

Sau khi nuốt cục tức , anh khó khăn đứng dậy , chuyển động mạnh là những vết thương của anh đau nhót vô cùng , gần như cạn hết sức lực , ngã nhào phá trước , thấy hắn ta ngã nhào phía trước ,cô não giang hồ của tôi cứ bảo Kệ mẹ hắn đi , cho hắn chết oách luôn ! nhưng nàng trái tim dịu dàng của tôi lại bảo Mặc dù hắn là kẻ địch nhưng mình là một cảnh sát gương mẫu mà , phải cứu hắn , có gì hắn cũng trả ơn mình . Cả hai rất đúng nhưng tôi cũng phải binh trái tim mình . Và theo phản xạ , tôi nhanh chóng đỡ hắn , cả cái thân hình của hắn đổ về phía tôi , cũng may sức tôi như trâu như bò nên đỡ được . Anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi đỡ hắn . Anh định bật ra nhưng cái cơ thể anh không cho phép , nói đúng hơn , nó đã hoàn toàn bất động rồi !!!! Một giọt mồ hôi lạnh và vài vạch đen xuất hiện trên trán anh .

Cô có thể ... bỏ mặc tôi được không ?

Rất muốn nhưng không thế .

Tại sao ?

Vì bổn phận của tôi là phải bảo vệ người dân khắp Châu Á và Châu Mĩ .

Không hiểu khi nghe câu nói đó , lòng anh ấm áp lạ thường , tự nhiên có cảm giác an toàn . Mà khoan , bổn phận là sao ?

Nghĩa là sao ? - Anh tò mò hỏi -

Tôi là một Police Underground ! - Tôi không ngần ngại nói ra -

... Dịch sang tiếng Hàn đi !

Đồ ngu Tiếng Anh !

Nhục nhãn !!!! Nhục như con cá nục !!! Một soái ca như Kang Sang Hee anh đấy , đẹp trai , quyến rũ , hoàn hảo , hấp dẫn cả nam lẫn nữ dù già hay trẻ cũng mê anh , học giỏi thì có nhưng chớ trêu lại ngu môn Tiếng Anh , giờ bị tôi phán cho một từ , không phải một câu , mà anh không hiểu , rồi bị tôi chửi thẳng mặt . Anh ngẫm ngủi sự nhục nhã này .

Lần này bán cũng được nhiều tiền đấy chứ .

Không ngờ chúng nó cũng được giá đấy chứ , hahaha !

Hay làm thêm một mẻ nữa đi , coi được đứa nào xinh không đem bán !

Bất ngờ , tôi nghe thấy tiếng bước chân đang tới gần , khoảng 2 hoặc 3 người đàn ông , do tôi nghi ngờ cái quán bar này từ lâu trước khi vụ việc bắt cóc , buôn bán gái xảy ra , tôi đè hắn ta vào tường , tiện tay lấy cái tấm vải lớn màu tối kế bên , chùm cả hai lại . Anh nằm ngồi phía dưới , tôi chống hai tay cúi mình xuống , hai mắt chỉ cách nhau 10 cm thui , sự việc quá bất ngờ , khi cả hai gần nhau như thế này , mặc dù anh từng lên giường nhiều cô gái khác , nhiều kiểu thân mật khác còn nóng hơn nữa , thế thì tại sao tim anh cứ đập mạnh và nhanh thế này ?

Không quan tâm đến biểu hiện của hắn ta , tôi đang tập trung lắng nghe từng lời của ba tên kia , không bỏ xót chữ nào . Chính xác như những gì tôi nghĩ , đây chính là nơi tụ tập buôn bán bắt cóc gái mà tôi đang tìm kiếm. Nhếc môi , nở thành một nụ cười chiến thắng . Tôi đang soạn thảo một kế hoạch hoàn hảo . Nghĩ tới là muốn làm ngay ...

Anh nhìn thấy nụ cười ấy ,nụ cười đầy kiêu ngạo và chiến thắng , chắc anh điên rồi , tự nhiên lại thấy cái nụ cười ấy đẹp . Kiểu này anh phải kiếm một bắc sĩ tâm lý để hỏi mới được . Hai tên kia nói chuyện một lâu , sau đó ném một vật khá nặng và to lên người tôi .

( Bịch !!! )

Mất đà , cả người tôi nằm gọn trong lòng hắn , cả tượng này vô cùng thân mật , mặt của cả 2 đều đỏ chót lên như quả cà chua chín mọng , đợi đến lúc 3 tên kia ra khỏi đây , tôi và hắn ta mới thoát khỏi nhau được . Sau khi 3 tên kia rời khỏi đây , tôi nhanh chóng nhảy khỏi người hắn ta , mặt của cả hai đều đỏ như nhau . Hay thật , trước tiên là tên David kia , giờ tới lượt tên khốn Jun này , sao số tôi nhọ thế ?!!!!

- Hộc ... hộc ... - Tên Jun kia thở hồng hộc , hai vành tai đỏ lên -

- Hộc ... số mình nhọ thật , sao không phải là thiên thần nhỏ ( ý là nhóc Jae Huyng ấy ! ) chứ ? - Tôi ôm mặt vừa xấu hổ vừa nhìn về phía xa xôi kia -

- Này , cô được bổn thiếu gia này ôm là may mắn lắm rùi đấy !

- May mắn cái quần qué ấy ! Xui tận mạng thì có , loại người như anh thì đừng hòng !

- Loại người như tôi thì sao ? Bộ cô ghét tôi lắm à ?

- đúng , tôi ghét anh !

Cô ta ghét mình thật à ? Cái câu nói của tôi cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn . Ghét thì sao chứ ! Mà sao hắn có cảm giác đau thế này ? Tim hắn cứ như thắt chặt lại hay như có một dao đâm xuyên qua tim hắn . Tại sao ? Tại sao tim nó đau thế ? Chưa lần nào anh đau như vậy . Trừ cô ấy ( chỉ Kim Hyeon ấy ) ra , người con gái đã thẳng thừng từ chối tình cảm của hắn , chưa lần nào hắn đau như vậy . Hắn buồn bã cúi đầu xuống , ánh mắt lạnh lẽo nghĩ ngợi .

Về còn phần tôi , tôi không biết rằng đã làm tổn thương hắn nên mặc kệ , lấy điện thoại gọi về Trụ Sở chính ở Hàn Quốc , ra lệnh cho họ lập tức tới đây , quay sang nhìn hắn đang ủ rũ buồn bã , gãi đầu ngơ ngác nhìn hắn . Sao tôi có cảm giác mình làm sao điều gì ?

- Hey ! Chết rùi à ?

- ... - Hắn không buồn tới trả lời , làm tôi càng thấy có lỗi -

- Này , anh bị sao vậy ? - Tôi vỗ vai hắn ta , làm mặt khó hiểu -

- Tránh xa tôi ra ... - Hắn lạnh lùng trả lời , liếc nửa đôi mắt nhìn tôi -

Gì đây ? đối xử với ân nhân mình như vậy hả ? Tức rùi đó nha !!!!

- Sao tự nhiên ủ rũ dữ vậy ? Bệnh à ?

- Cần cô quan tâm à ? Cô bảo cô ghét tôi mà ? Sao giờ tự nhiên quan tâm tới tôi ?

- ... Em yêu anh !

/18

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status