[Xuyên Không] Nữ Phụ Ngốc Hóa Lãnh Soái Ca
Chương 3: 3 Ngày Trước Khi Tử Nguyệt Biến Mất - Kế Hoạch Hại Tên Nam Phụ
/17
|
Bên trong trung tâm Thành Phố, màn đêm buông xuống, mọi ánh đèn trên khắp Thành Phố đều bật sáng, chiếu sáng rực rỡ cả đường, ngay cả các con hẻm nhỏ cũng le lói chút ánh sáng yếu ớt Trong 1 nhà hàng sang trọng, một đôi nam nữ tầm khoảng 17 tuổi đang cùng nhau ăn uống trên 1 chiếc bàn sang trọng ở gần cửa sổ. Người con gái thì có nét đáng yêu, có chút mong manh, dễ vỡ, nhìn vào chỉ muốn ôm ấp, che chở. Còn người con trai thì nho nhã, điềm đạm, có đôi chút ôn nhu. Nhưng ..... tất cả vốn chỉ là hình dáng giả tạo bên ngoài ....
- " Oa !!! Thành Phố về đêm đẹp thật á. Anh Quốc ơi, tí nữa đi dạo Phố nhé anh". - Nó vừa nói vừa nhìn ra ngoài Thành Phố qua chiếc cửa kích, vừa hỏi tên nam phụ. Thực chất thì Nó cũng có muốn nói thế đâu, chỉ vì Nó muốn đem tên nam phụ sau này giết chết nữ phụ là Nó đi thật nhiều nơi làm cho tên này đến phát mệt thì Nó mới chịu a~
- " Ừ, em ăn xong, anh liền đưa em đi chơi khắp Thành Phố luôn nhé, đến khi nào em chán thì anh sẽ đưa em về, chịu không ?" - Tên nam phụ vừa nói vừa nhìn Nó, đôi mắt lóe lên tia khinh bỉ, chán ghét nhưng ngay lập tứng tắt ngay, thay vào đó là một đôi mắt ôn nhu, yêu thương chiếu vào Nó. Nhưng mà sao có thể qua được mắt Nó chứ, Nó hiểu tâm can cái tên nam phụ này quá mà.
- " Vâng ạ !!! Làm phiền anh nhiều rồi." - Nó liền vui vẻ đáp lại, trong mắt Nó bây giờ tràn ngập ý cười a~
--- vài tiếng sau ---
Trên con đường dài, hai bên trải dài hoa Hồng, hoa Ly, hoa Nhài, .... Nó đang nhẹ nhàng bước đi, ngắm từng khóm hoa một, sau lưng Nó từ nãy đến giờ vẫn là tên nam phụ khuôn mặt tươi cười, nhưng Nó biết, trong tâm can tên đó chắc phải đang nguyền rủa Nó hàng trăm lần. Không biết từ lúc ăn xong đến bây giờ, Nó đã cùng tên nam phụ kia đi hết bao nhiêu con Phố, bao nhiêu vườn hoa, bao nhiêu ngõ hẻm nhỏ, tuy tối nhưng lại khiến Nó có cảm giác quen thuộc. Đối với Nó, đi thế này quả thực là rất bình thường a~ nhưng đối với tên kia thì lại là một phương pháp hành hạ đó, tên nam phụ này trong truyện rất là công tử bột, Nó bắt tên này đi như thế cũng chưa thỏa mãn Nó đâu nha, Nó vẫn muốn hành hạ tên nam phụ ác ôn này.
- " Nguyệt à, muộn rồi, đi về nhé em, chúng ta đi thế này hết 3 giờ đồng hồ rồi đó, giờ đã hơn 11 giờ rồi, cha ở nhà sẽ rất lo lắng đấy !!!" - Cuối cùng, vì thương cho đôi chân đi hết 3 tiếng đồng hồ chưa được nghỉ ngơi thì tên nam phụ trời đánh này cuối cùng cũng lên tiếng, mong muốn Nó có thể về nhà.
- " Nhưng 2 hàng hoa này rất đẹp a~ em muốn ngắm nó thêm chút nữa cơ, nha anh ?" - Nó vừa nói vừa chu chu đôi môi hoa anh đào đỏ mọng của Nó lên, Nó bây giờ làm sao có thể để tên nam phụ này nghỉ chứ, kế hoạch của Nó đang thành công rực rỡ cơ mà. Nó nhếch mép, dám hại Nó sao ? Còn khuya đi nha !!!
- " Ừm, được rồi, nhưng đi nốt vườn hoa này rồi chúng ta cùng về nhé !!!" - Tên nam phụ này cuối cùng cũng phải nghe lời Nó thôi. AI BẢO GIẢ BỘ HIỀN LÀNH, ÔN NHU LÀM GÌ, CHO MÀ CHỪA.
--- 30 phút sau ---
"Kétttttttt" - Tiếng phanh xe làm cho không gian vốn yên ắng trong màn đêm bỗng bừng tỉnh, mở cửa ra, bước xuống, Nó vẻ mặt hớn hở nhảy chân sáo vào nhà, theo sau vẫn là tên nam phụ mặt đen như than đang hằm hằm phía sau.
- " Bai bai anh nhé, hôm nay đi chơi vui lắm, khi nào mình đi chơi tiếp nhé, em sẽ chỉ cho anh một nơi tuyệt đẹp ở ngoại ô luôn a~" - Đang đi, Nó bỗng quay mặt về sau, hướng tên nam phụ mà nói, lòng thầm nghĩ lần sau sẽ hảo hảo chăm sóc tốt cho đôi chân của tên công tử bột kia nha !!!
Tên nam phụ chẳng nói gì, chỉ gật nhẹ đầu, nhưng Nó thừa biết trong lòng tên đó đang gào thét điên cuồng như thế nào, Nó cười, Nó thực sự đang cười a~ Nụ cười của một thiến thần đó, nhưng mà sao nhìn kĩ thì thấy thật giống một ác quỷ nhỏ quá đi a~
Quay mặt về phía căn biệt thự, Nó liền tiếp tục nhảy chân sáo vào nhà, tiến thẳng lên căn phòng của mình, khi đóng cửa phòng lại, căn phòng màu hồng đáng lẽ phải tràn ngập hạnh phúc kia bỗng nhiên trùng xuống, sát khí quanh người Nó bắt đầu tản ra, Nó bây giờ đang rất cố gắng trở nên đáng yêu để vừa mắt mọi người, đúng thân phận của Tử Nguyệt đáng yêu, nhí nhành kia nha.
Bước chậm về phía giường, Nó ngay lập tức ngả lưng xuống. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Nó "2 ngày nữa, Tử Nguyệt này sẽ biến mất, Tử Phong sẽ xuất hiện, 3 người các ngươi, hãy đợi ta đến trả thù cho nữ phụ này" - Trên đôi môi anh đào của Nó bỗng nhếch lên, 1 nụ cười đậm chất ác quỷ xuất hiện, 1 lúc sau liền biến mất, Nó thực sự đã chìm sâu vào giấc ngủ .....
- " Oa !!! Thành Phố về đêm đẹp thật á. Anh Quốc ơi, tí nữa đi dạo Phố nhé anh". - Nó vừa nói vừa nhìn ra ngoài Thành Phố qua chiếc cửa kích, vừa hỏi tên nam phụ. Thực chất thì Nó cũng có muốn nói thế đâu, chỉ vì Nó muốn đem tên nam phụ sau này giết chết nữ phụ là Nó đi thật nhiều nơi làm cho tên này đến phát mệt thì Nó mới chịu a~
- " Ừ, em ăn xong, anh liền đưa em đi chơi khắp Thành Phố luôn nhé, đến khi nào em chán thì anh sẽ đưa em về, chịu không ?" - Tên nam phụ vừa nói vừa nhìn Nó, đôi mắt lóe lên tia khinh bỉ, chán ghét nhưng ngay lập tứng tắt ngay, thay vào đó là một đôi mắt ôn nhu, yêu thương chiếu vào Nó. Nhưng mà sao có thể qua được mắt Nó chứ, Nó hiểu tâm can cái tên nam phụ này quá mà.
- " Vâng ạ !!! Làm phiền anh nhiều rồi." - Nó liền vui vẻ đáp lại, trong mắt Nó bây giờ tràn ngập ý cười a~
--- vài tiếng sau ---
Trên con đường dài, hai bên trải dài hoa Hồng, hoa Ly, hoa Nhài, .... Nó đang nhẹ nhàng bước đi, ngắm từng khóm hoa một, sau lưng Nó từ nãy đến giờ vẫn là tên nam phụ khuôn mặt tươi cười, nhưng Nó biết, trong tâm can tên đó chắc phải đang nguyền rủa Nó hàng trăm lần. Không biết từ lúc ăn xong đến bây giờ, Nó đã cùng tên nam phụ kia đi hết bao nhiêu con Phố, bao nhiêu vườn hoa, bao nhiêu ngõ hẻm nhỏ, tuy tối nhưng lại khiến Nó có cảm giác quen thuộc. Đối với Nó, đi thế này quả thực là rất bình thường a~ nhưng đối với tên kia thì lại là một phương pháp hành hạ đó, tên nam phụ này trong truyện rất là công tử bột, Nó bắt tên này đi như thế cũng chưa thỏa mãn Nó đâu nha, Nó vẫn muốn hành hạ tên nam phụ ác ôn này.
- " Nguyệt à, muộn rồi, đi về nhé em, chúng ta đi thế này hết 3 giờ đồng hồ rồi đó, giờ đã hơn 11 giờ rồi, cha ở nhà sẽ rất lo lắng đấy !!!" - Cuối cùng, vì thương cho đôi chân đi hết 3 tiếng đồng hồ chưa được nghỉ ngơi thì tên nam phụ trời đánh này cuối cùng cũng lên tiếng, mong muốn Nó có thể về nhà.
- " Nhưng 2 hàng hoa này rất đẹp a~ em muốn ngắm nó thêm chút nữa cơ, nha anh ?" - Nó vừa nói vừa chu chu đôi môi hoa anh đào đỏ mọng của Nó lên, Nó bây giờ làm sao có thể để tên nam phụ này nghỉ chứ, kế hoạch của Nó đang thành công rực rỡ cơ mà. Nó nhếch mép, dám hại Nó sao ? Còn khuya đi nha !!!
- " Ừm, được rồi, nhưng đi nốt vườn hoa này rồi chúng ta cùng về nhé !!!" - Tên nam phụ này cuối cùng cũng phải nghe lời Nó thôi. AI BẢO GIẢ BỘ HIỀN LÀNH, ÔN NHU LÀM GÌ, CHO MÀ CHỪA.
--- 30 phút sau ---
"Kétttttttt" - Tiếng phanh xe làm cho không gian vốn yên ắng trong màn đêm bỗng bừng tỉnh, mở cửa ra, bước xuống, Nó vẻ mặt hớn hở nhảy chân sáo vào nhà, theo sau vẫn là tên nam phụ mặt đen như than đang hằm hằm phía sau.
- " Bai bai anh nhé, hôm nay đi chơi vui lắm, khi nào mình đi chơi tiếp nhé, em sẽ chỉ cho anh một nơi tuyệt đẹp ở ngoại ô luôn a~" - Đang đi, Nó bỗng quay mặt về sau, hướng tên nam phụ mà nói, lòng thầm nghĩ lần sau sẽ hảo hảo chăm sóc tốt cho đôi chân của tên công tử bột kia nha !!!
Tên nam phụ chẳng nói gì, chỉ gật nhẹ đầu, nhưng Nó thừa biết trong lòng tên đó đang gào thét điên cuồng như thế nào, Nó cười, Nó thực sự đang cười a~ Nụ cười của một thiến thần đó, nhưng mà sao nhìn kĩ thì thấy thật giống một ác quỷ nhỏ quá đi a~
Quay mặt về phía căn biệt thự, Nó liền tiếp tục nhảy chân sáo vào nhà, tiến thẳng lên căn phòng của mình, khi đóng cửa phòng lại, căn phòng màu hồng đáng lẽ phải tràn ngập hạnh phúc kia bỗng nhiên trùng xuống, sát khí quanh người Nó bắt đầu tản ra, Nó bây giờ đang rất cố gắng trở nên đáng yêu để vừa mắt mọi người, đúng thân phận của Tử Nguyệt đáng yêu, nhí nhành kia nha.
Bước chậm về phía giường, Nó ngay lập tức ngả lưng xuống. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Nó "2 ngày nữa, Tử Nguyệt này sẽ biến mất, Tử Phong sẽ xuất hiện, 3 người các ngươi, hãy đợi ta đến trả thù cho nữ phụ này" - Trên đôi môi anh đào của Nó bỗng nhếch lên, 1 nụ cười đậm chất ác quỷ xuất hiện, 1 lúc sau liền biến mất, Nó thực sự đã chìm sâu vào giấc ngủ .....
/17
|