Móng vuốt sắc nhọn xé rách không khí, giây tiếp theo lại bị một bàn tay giữ chặt.
Tiêu Hòa giữ chặt cổ nó, đè con chuột hamster biến dị hung hãn xuống đất.
"Đừng động đậy! Tao biết bây giờ mày rất tức giận, nhưng bây giờ có camera giám sát, nếu g.i.ế.c người thì sẽ bị bắt đi hành quyết."
Lưu Tinh liên tục vùng vẫy, thân hình to lớn đối đầu với Tiêu Hòa lại như hoàn toàn mất tác dụng, vậy mà bị cô ghì chặt, cái đuôi to béo tức giận không ngừng đập xuống đất.
Nếu lúc nãy con chuột hamster với thân hình to lớn và hung dữ làm bọn họ khiếp sợ, thì bây giờ cảnh tượng xảy ra trước mắt càng khiến người ta thấy khó tin hơn.
Nó cứ như vậy bị Tiêu Hòa đè xuống đất sao?
Tiêu Hòa thô bạo xoa đầu nó, trấn an cảm xúc của Lưu Tinh.
Dị năng giả thường xuyên đánh nhau với động vật biến dị, cho nên với Tiêu Hòa, đối phó Lưu Tinh thực sự không phải chuyện lớn, điều thực sự khiến Tiêu Hòa cảm thấy đau đầu, đó là Tiểu Quai đang nháo nhác trong không gian.
Từ khi cô đè Lưu Tinh xuống đất, nó đã đau lòng không chịu nổi, chỉ hận không thể xông ra bảo vệ người thương.
Lưu Tinh xuất hiện khiến tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm đều vô cùng chấn động, bọn họ sững người, trong ánh mắt kiên định ban nãy đã lộ ra do dự và d.a.o động.
Rất nhanh, người của Cục Bảo vệ môi trường là người đầu tiên có mặt, vừa vặn tiếp quản tiến sĩ Trần và trợ lý của ông ta.
Tiếp đó, công việc thu thập chứng cứ được tiến hành một cách có tổ chức.
Công chúng chứng kiến sự việc trên Đảo Sương Mù, ngoài đau lòng ra thì còn rất tức giận.
Giống như dự đoán trước đó của Tiêu Hòa, nước thải thí nghiệm do Quang Minh Sinh Vật thải ra đã gây ra phá hủy diện rộng dưới đáy biển, ngoài ra còn đang theo dòng hải lưu lan ra khắp thế giới.
Tiêu Hòa bảo Hoắc An cùng những người khác dẫn người của Cục Bảo vệ môi trường đi điều tra khắp trên đảo, còn cô thì lôi Lưu Tinh cùng Giang Diệp trở về biệt thự.
Vừa đóng cửa lại, Tiểu Quai đã chạy ra khỏi không gian, đau lòng nhìn Lưu Tinh đang bị trói, tức đến mức hận không thể mở miệng nói chuyện, liên tục kêu lên về phía Tiêu Hòa, vừa kêu vừa làm động tác minh họa.
Đánh tôi! Đánh tôi!
Tiêu Hòa đời này chưa từng nghe qua yêu cầu này, giơ tay tát một cái vào gáy nó, con chuột hamster biến dị khổng lồ trực tiếp bị tát cho ngã ra đất.
Con chuột ngơ ngác, không tin ngẩng đầu lên nhìn cô.
Tiêu Hòa: "Thỏa mãn mày rồi nhé."
Giang Diệp ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, lặng lẽ nói: "Anh nghĩ có lẽ nó muốn em đừng đánh Lưu Tinh, có đánh thì hãy đánh nó."
Nghe vậy, Tiêu Hòa cảm thấy chua xót.
Quả nhiên, con gái lấy chồng rồi sẽ như bát nước đổ đi.
Cô buông tay, Lưu Tinh lao ra ngoài.
Thân hình nó nhỏ hơn Tiểu Quai, nhưng cơ thể lại mềm mại linh hoạt, tốc độ chạy rất nhanh, khi ẩn mình vào bóng tối, có thể thấy được một vệt trắng ở đuôi, giống như Lưu Tinh vụt qua, rất giống với tên của nó.
Nó vừa được tự do, Tiểu Quai đã vội vàng chạy đến nịnh nọt, thân hình tròn vo áp sát, thậm chí còn vô sỉ dùng đuôi quấn đuôi nó.
Mặc dù Lưu Tinh có vẻ rất chán ghét Tiểu Quai, nhưng lần này nó lại không né tránh.
Xem ra đã thành công rồi.
Tiêu Hòa có hơi ngạc nhiên.
Mặc dù biết Tiểu Quai thích con hamster này, nhưng nghĩ đến việc nó thực sự thành công theo đuổi Lưu Tinh, không khỏi khiến người ta nghi hoặc.
Lưu Tinh không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh. Trước đây khi đột nhập vào biệt thự, trong thời gian ngắn đã có thể phân tích được tình hình lúc đó, tự mình giả dạng thành Tiểu Quai, đùa giỡn Hoắc An cùng mọi người trong lòng bàn tay, lừa đồ ăn từ tay bọn họ.
Tiểu Quai lúc này vẫn ngây ngốc cười với Lưu Tinh, trông giống như con trai ngốc nhà địa chủ, tạo thành sự tương phản rõ rệt.
"Tại sao con chuột hamster ưu tú như vậy lại mù mắt thích Tiểu Quai nhỉ?" Tiêu Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm.
Giang Diệp lộ ra nụ cười ngốc giống hệt Tiểu Quai.
"He he, anh không biết, he he."
Tiêu Hòa: "....."
Cái nhà này bị gì vậy?
Cô nhìn sang hai con chuột hamster trước mặt, giơ tay lên mở ra không gian.
Năng lực không gian có thể bảo quản vật c.h.ế.t và quái thú biến dị, Lưu Tinh vì dùng thuốc mà biến dị, có thể vào được.
Tiêu Hòa nghĩ vậy, ý nghĩ vừa động, hai con chuột hamster khổng lồ trước mặt lập tức biến mất tại chỗ.
Nhìn lại không gian, chúng đang nhảy nhót thích thú ở bên trong.
Thế này tiện hơn nhiều rồi.
Cô vừa thở phào nhẹ nhõm thì Chung Xuyên vội vã từ bên ngoài đi vào.
"Đội trưởng, tiến sĩ Trần đồng ý phối hợp điều tra, bảo sẽ dẫn người của Cục Bảo vệ môi trường đến phòng thí nghiệm, bây giờ chuẩn bị khởi hành rồi."
Nghe vậy, Tiêu Hòa lập tức nghiêm mặt.
"Chờ đã, tôi phải cùng họ đến xem thử."
Nói xong, cô nhanh chóng kéo Giang Diệp ra ngoài.
Lần trước, mặc dù Tiêu Hòa đã đến đảo thí nghiệm, thế nhưng chỉ hoạt động ở bên ngoài chứ chưa từng đi sâu vào trong.
Lần này có tiến sĩ Trần dẫn đường, mọi người lái xe đi thẳng vào, rất nhanh đã đến khu vực trung tâm của đảo thí nghiệm.
Theo như họ giới thiệu, nước thải thí nghiệm tràn vào Đảo Sương Mù đều được xả ra từ nơi này.
Lúc này, tiến sĩ Trần đã triệt để từ bỏ phản kháng, nói: "Lúc đầu chúng tôi đã từng thử lọc sạch nước thải thí nghiệm, nhưng thử nhiều lần mới phát hiện căn bản không làm được, không còn cách nào khác, chúng tôi chỉ có thể tìm một nơi để xả ra ngoài."
Người của Cục Bảo vệ môi trường hừ lạnh một tiếng. "Cãi chày cãi cối!"
Tiến sĩ Trần mặt cắt không còn giọt máu, dùng vân tay mở cửa lớn của phòng thí nghiệm, những nhân viên nghiên cứu đang bận rộn thấy người ngoài xông vào, lúc đầu giật mình, sau đó lại nhanh chóng được tiến sĩ Trần trấn an.
Nhân viên Cục Bảo vệ môi trường bắt đầu thu thập bằng chứng, Tiêu Hòa lẫn vào trong, quan sát dữ liệu trên bàn thí nghiệm.
Trên bàn thí nghiệm bày rất nhiều thuốc thử, ghi chú tiến độ thí nghiệm khác nhau, trong lồng có vài con chuột liên tục nhảy nhót bồn chồn, không biết đã bị cho uống thuốc gì.
Tiêu Hòa lướt mắt qua, đột nhiên nhìn thấy trên bàn có một tập hồ sơ mật còn chưa kịp cất đi.
[Kế hoạch số 5]
Bốn chữ màu đỏ, bên dưới có một biểu tượng hình tròn, hẳn là biến đổi từ logo của Quang Minh Sinh Vật, giữa vòng tròn có một hình tam giác.
Vừa nhìn thấy biểu tượng này, Tiêu Hòa đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, ù ù, cả người sợ hãi.
Cô từng thấy biểu tượng này vô số lần lúc còn ở mạt thế!
Tiêu Hòa sinh ra vào năm thứ năm mươi sau mạt thế, lúc đó mọi ngõ ngách trên toàn thế giới đều đã bị zombie chiếm đóng.
Nhưng rất ít người biết về nguồn gốc của zombie, thế nhưng vẫn luôn có một lời đồn đại trong những người sống sót, những con zombie đầu tiên xuất hiện trên người đều có một biểu tượng:
Một hình tam giác màu đỏ nằm giữa một vòng tròn.
Tiêu Hòa giữ chặt cổ nó, đè con chuột hamster biến dị hung hãn xuống đất.
"Đừng động đậy! Tao biết bây giờ mày rất tức giận, nhưng bây giờ có camera giám sát, nếu g.i.ế.c người thì sẽ bị bắt đi hành quyết."
Lưu Tinh liên tục vùng vẫy, thân hình to lớn đối đầu với Tiêu Hòa lại như hoàn toàn mất tác dụng, vậy mà bị cô ghì chặt, cái đuôi to béo tức giận không ngừng đập xuống đất.
Nếu lúc nãy con chuột hamster với thân hình to lớn và hung dữ làm bọn họ khiếp sợ, thì bây giờ cảnh tượng xảy ra trước mắt càng khiến người ta thấy khó tin hơn.
Nó cứ như vậy bị Tiêu Hòa đè xuống đất sao?
Tiêu Hòa thô bạo xoa đầu nó, trấn an cảm xúc của Lưu Tinh.
Dị năng giả thường xuyên đánh nhau với động vật biến dị, cho nên với Tiêu Hòa, đối phó Lưu Tinh thực sự không phải chuyện lớn, điều thực sự khiến Tiêu Hòa cảm thấy đau đầu, đó là Tiểu Quai đang nháo nhác trong không gian.
Từ khi cô đè Lưu Tinh xuống đất, nó đã đau lòng không chịu nổi, chỉ hận không thể xông ra bảo vệ người thương.
Lưu Tinh xuất hiện khiến tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm đều vô cùng chấn động, bọn họ sững người, trong ánh mắt kiên định ban nãy đã lộ ra do dự và d.a.o động.
Rất nhanh, người của Cục Bảo vệ môi trường là người đầu tiên có mặt, vừa vặn tiếp quản tiến sĩ Trần và trợ lý của ông ta.
Tiếp đó, công việc thu thập chứng cứ được tiến hành một cách có tổ chức.
Công chúng chứng kiến sự việc trên Đảo Sương Mù, ngoài đau lòng ra thì còn rất tức giận.
Giống như dự đoán trước đó của Tiêu Hòa, nước thải thí nghiệm do Quang Minh Sinh Vật thải ra đã gây ra phá hủy diện rộng dưới đáy biển, ngoài ra còn đang theo dòng hải lưu lan ra khắp thế giới.
Tiêu Hòa bảo Hoắc An cùng những người khác dẫn người của Cục Bảo vệ môi trường đi điều tra khắp trên đảo, còn cô thì lôi Lưu Tinh cùng Giang Diệp trở về biệt thự.
Vừa đóng cửa lại, Tiểu Quai đã chạy ra khỏi không gian, đau lòng nhìn Lưu Tinh đang bị trói, tức đến mức hận không thể mở miệng nói chuyện, liên tục kêu lên về phía Tiêu Hòa, vừa kêu vừa làm động tác minh họa.
Đánh tôi! Đánh tôi!
Tiêu Hòa đời này chưa từng nghe qua yêu cầu này, giơ tay tát một cái vào gáy nó, con chuột hamster biến dị khổng lồ trực tiếp bị tát cho ngã ra đất.
Con chuột ngơ ngác, không tin ngẩng đầu lên nhìn cô.
Tiêu Hòa: "Thỏa mãn mày rồi nhé."
Giang Diệp ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, lặng lẽ nói: "Anh nghĩ có lẽ nó muốn em đừng đánh Lưu Tinh, có đánh thì hãy đánh nó."
Nghe vậy, Tiêu Hòa cảm thấy chua xót.
Quả nhiên, con gái lấy chồng rồi sẽ như bát nước đổ đi.
Cô buông tay, Lưu Tinh lao ra ngoài.
Thân hình nó nhỏ hơn Tiểu Quai, nhưng cơ thể lại mềm mại linh hoạt, tốc độ chạy rất nhanh, khi ẩn mình vào bóng tối, có thể thấy được một vệt trắng ở đuôi, giống như Lưu Tinh vụt qua, rất giống với tên của nó.
Nó vừa được tự do, Tiểu Quai đã vội vàng chạy đến nịnh nọt, thân hình tròn vo áp sát, thậm chí còn vô sỉ dùng đuôi quấn đuôi nó.
Mặc dù Lưu Tinh có vẻ rất chán ghét Tiểu Quai, nhưng lần này nó lại không né tránh.
Xem ra đã thành công rồi.
Tiêu Hòa có hơi ngạc nhiên.
Mặc dù biết Tiểu Quai thích con hamster này, nhưng nghĩ đến việc nó thực sự thành công theo đuổi Lưu Tinh, không khỏi khiến người ta nghi hoặc.
Lưu Tinh không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh. Trước đây khi đột nhập vào biệt thự, trong thời gian ngắn đã có thể phân tích được tình hình lúc đó, tự mình giả dạng thành Tiểu Quai, đùa giỡn Hoắc An cùng mọi người trong lòng bàn tay, lừa đồ ăn từ tay bọn họ.
Tiểu Quai lúc này vẫn ngây ngốc cười với Lưu Tinh, trông giống như con trai ngốc nhà địa chủ, tạo thành sự tương phản rõ rệt.
"Tại sao con chuột hamster ưu tú như vậy lại mù mắt thích Tiểu Quai nhỉ?" Tiêu Hòa nhỏ giọng lẩm bẩm.
Giang Diệp lộ ra nụ cười ngốc giống hệt Tiểu Quai.
"He he, anh không biết, he he."
Tiêu Hòa: "....."
Cái nhà này bị gì vậy?
Cô nhìn sang hai con chuột hamster trước mặt, giơ tay lên mở ra không gian.
Năng lực không gian có thể bảo quản vật c.h.ế.t và quái thú biến dị, Lưu Tinh vì dùng thuốc mà biến dị, có thể vào được.
Tiêu Hòa nghĩ vậy, ý nghĩ vừa động, hai con chuột hamster khổng lồ trước mặt lập tức biến mất tại chỗ.
Nhìn lại không gian, chúng đang nhảy nhót thích thú ở bên trong.
Thế này tiện hơn nhiều rồi.
Cô vừa thở phào nhẹ nhõm thì Chung Xuyên vội vã từ bên ngoài đi vào.
"Đội trưởng, tiến sĩ Trần đồng ý phối hợp điều tra, bảo sẽ dẫn người của Cục Bảo vệ môi trường đến phòng thí nghiệm, bây giờ chuẩn bị khởi hành rồi."
Nghe vậy, Tiêu Hòa lập tức nghiêm mặt.
"Chờ đã, tôi phải cùng họ đến xem thử."
Nói xong, cô nhanh chóng kéo Giang Diệp ra ngoài.
Lần trước, mặc dù Tiêu Hòa đã đến đảo thí nghiệm, thế nhưng chỉ hoạt động ở bên ngoài chứ chưa từng đi sâu vào trong.
Lần này có tiến sĩ Trần dẫn đường, mọi người lái xe đi thẳng vào, rất nhanh đã đến khu vực trung tâm của đảo thí nghiệm.
Theo như họ giới thiệu, nước thải thí nghiệm tràn vào Đảo Sương Mù đều được xả ra từ nơi này.
Lúc này, tiến sĩ Trần đã triệt để từ bỏ phản kháng, nói: "Lúc đầu chúng tôi đã từng thử lọc sạch nước thải thí nghiệm, nhưng thử nhiều lần mới phát hiện căn bản không làm được, không còn cách nào khác, chúng tôi chỉ có thể tìm một nơi để xả ra ngoài."
Người của Cục Bảo vệ môi trường hừ lạnh một tiếng. "Cãi chày cãi cối!"
Tiến sĩ Trần mặt cắt không còn giọt máu, dùng vân tay mở cửa lớn của phòng thí nghiệm, những nhân viên nghiên cứu đang bận rộn thấy người ngoài xông vào, lúc đầu giật mình, sau đó lại nhanh chóng được tiến sĩ Trần trấn an.
Nhân viên Cục Bảo vệ môi trường bắt đầu thu thập bằng chứng, Tiêu Hòa lẫn vào trong, quan sát dữ liệu trên bàn thí nghiệm.
Trên bàn thí nghiệm bày rất nhiều thuốc thử, ghi chú tiến độ thí nghiệm khác nhau, trong lồng có vài con chuột liên tục nhảy nhót bồn chồn, không biết đã bị cho uống thuốc gì.
Tiêu Hòa lướt mắt qua, đột nhiên nhìn thấy trên bàn có một tập hồ sơ mật còn chưa kịp cất đi.
[Kế hoạch số 5]
Bốn chữ màu đỏ, bên dưới có một biểu tượng hình tròn, hẳn là biến đổi từ logo của Quang Minh Sinh Vật, giữa vòng tròn có một hình tam giác.
Vừa nhìn thấy biểu tượng này, Tiêu Hòa đột nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, ù ù, cả người sợ hãi.
Cô từng thấy biểu tượng này vô số lần lúc còn ở mạt thế!
Tiêu Hòa sinh ra vào năm thứ năm mươi sau mạt thế, lúc đó mọi ngõ ngách trên toàn thế giới đều đã bị zombie chiếm đóng.
Nhưng rất ít người biết về nguồn gốc của zombie, thế nhưng vẫn luôn có một lời đồn đại trong những người sống sót, những con zombie đầu tiên xuất hiện trên người đều có một biểu tượng:
Một hình tam giác màu đỏ nằm giữa một vòng tròn.
/555
|