Chương 1 : Sở Lương
Khu biệt thự Lục Dã, nằm phía đông bắc của thành phố, gần biển, kiến trúc phức tạp phân bố hiện lên hình rồng, khu vực xanh lá chiếm 6/10 tổng diện tích, với sự bảo mật toàn diện nhất và dịch vụ tốt nhất, chi phí rất cao.
Trong tiểu khu 56, là một biệt thự phong cách đơn giản 3 tầng, lan can sắt thấp, toàn bộ mảnh đất được bao phủ bởi đá cuội, cách đó không xa ba bốn con cá đang bơi lội trong hồ, ở phía sau hồ nước, được trang hoàng kiến trúc lương đình cổ đại, có hai người đứng.
Trong hai người một cao một thấp, một nam một nữ, nhìn nhau chẳng nói gì.
“ Em kêu anh tới có chuyện gì không ?” Nói chuyện là người nam, hắn cúi đầu mới thấy rõ gương mặt khổ sở của cô gái.
Trong lương đình, bàn đá ghế đá biến thành vật bài trí, hai người cũng không có ý định ngồi xuống. Đặc biệt là người con trai, hắn giờ đây sắc mặt có chút lo lắng hướng viện nhìn ra ngoài, lại quay lại nhìn về phía cô gái, trong mắt đã có một ít ý tứ thúc giục.
Cô gái siết chặt hai tay rủ xuống ở hai bên thân thể, nàng căng thẳng trái tim bang bang nhảy không ngừng, nhưng trên mặt bộ dáng vẫn không chút thay đổi.
Không phải là nàng cố gắng trấn định, mà là do thói quen từ trước, kết quả bây giờ nàng trở thành mặt cứng đờ.
“ Em lần này gọi anh tới, là muốn nghiêm túc cùng anh nói một chuyện.” Thanh âm vừa phải không to không nhỏ làm cho người ta khó có thể phân biệt được.
“ Chuyện gì ?” So với cô gái trầm ổn, chàng trai xuất hiện rất nhiều sự thiếu kiên nhẫn.
“Cái này.” Cô gái cầm trên bàn đá một cái phong thư màu trắng, phong thư bên ngoài không có viết gì, vị trí khép mở ở phía sau, có một vệt keo bịt kín.
“ Đây là cái gì ?” Chàng trai đưa tay tiếp nhận, hiếu kỳ hỏi nàng, bàn tay không có ngừng lại, trực tiếp xé ra phong thư, đem tờ giấy mở ra, đập vào mi mắt là tựa đề trên cùng, là dùng nét chữ rất đẹp viết hai chữ: Thư tình.
Chàng trai rõ ràng sửng sốt, nghi hoặc nhìn nàng, hỏi: “ Có ý gì ?”
“ Em muốn tỏ tình với anh.” Một câu kia nói xong, cô gái nổi lên dũng khí ngẩng đầu hướng chàng trai nhìn lại, dùng sức hơi cong môi một cái, cuối cùng vẫn không thể nặn ra nụ cười tươi tắn nhất.
Nàng bất đắc dĩ quả bỏ, trong đầu có rất nhiều ý tưởng.
“ Xin lỗi, Nha Nha” Đây là lần đầu tiên hắn gọi nhũ danh của cô gái, thái độ vội vàng xao động của hắn lúc nãy biến mất, cặp mắt xinh đẹp thần sắc trở lên nghiêm túc”.
“Anh chỉ xem em như em gái.” Hắn nói xong, còn chỉ chỉ cửa sân ngoài hàng rào, người kia chờ đã lâu, thiếu nữ mặc áo liền váy máu trắng.
“ Anh vẫn chưa kịp nói cho em biết, kỳ thật anh đã có bạn gái.” Hắn nói đến đây trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, dáng vẻ hết sức hạnh phúc.
“Chúng ta cùng nhau lớn lên, anh hy vọng em có thể coi chúng ta như bằng hữu.”
Cô gái sững sờ, còn không kịp rớt trân châu ( hình như là rớt nước mắt thì phải), miệng cũng đã mau một bước nói: “ Hảo, hảo, nhất định.”
Chàng trai ánh mắt cong lên, nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu nàng, liền giống như ngày thường.
“Anh đi trước, Khả Khả chờ anh lâu rồi.” Hắn nói xong cô gái đầu bằm tỏi liên tục vài cái, nàng đưa mắt nhìn người con trai mở cửa hàng rào ra ngoài, cùng thiếu nữ ngoài cửa tay trong tay .
Một mình đứng ở lương đình tiểu bóng dáng bình tĩnh chốc lát, một lần nữa đem giấy trong phong thư mở ra dựa theo lát gấp ban đầu gấp lại, để lại trong phong thư.
Một đường đi vào nhà, đi lên cầu thang, trở lại trong phòng của mình, lúc này khí lực bình thường như bị rút sạch, bỗng chốc yếu đuối ở trên giường.
“ Ai……” Nàng nhỏ giọng thở dài, nước mắt theo khóe mắt trượt xuống, mũi ê ẩm.
Đây là một gian phòng phong cách thiếu nữ, giấy lót tường gián là màu lam nhạt, giường thuần sắc màu trắng tinh khiết cùng bàn trang điểm theo phong cách Châu Âu. Giường tầng trên là thảm lông tơ, hai mặt bên tường đứng thẳng là hai giá sách rất cao. Trong giá sách, có đầy đủ mọi thứ sách, sách giải trí chiếm đa số, phần lớn là một loại tiểu thuyết.
Nàng tên là Sở Lương, nhũ danh Nha Nha, đang học đại học. Nàng là trạch nữ, từ nhỏ trong nhà được bảo vệ quá tốt, không có cách nào ra khỏi nhà đi xa. Cuộc sống ba điểm trên một đường thẳng, bạn bè cũng rất ít.
Nàng yêu thích nhất là ở trong phòng mình đọc tiểu thuyết, từ nhỏ đến lớn nàng xem qua số lượng tiểu thuyết vô cùng ấn tượng, so với lớp học, nàng thích nhìn sách giải trí hơn, cũng chính là loại tiểu thuyết ngôn tình huyền huyễn.
Thiếu thông tin liên lạc cũng thường không ra ngoài cửa cùng người nói chuyện phiếm, có thể trò chuyện với nàng không có duyên, vừa thấy người xa lạ bản năng sẽ khẩn trương và xấu hổ. Cho dù nội tâm nói nhảm, có rất nhiều thứ muốn biểu đạt, lại không có biện pháp thoát ra khỏi miệng.
Dần dà, nàng năng lực biểu đạt tình cảm ngày càng suy yếu, trên mặt ngày càng không lộ vẻ gì, đến bây giờ, tổng hội bị thanh mai trúc mã đặt cho đại danh mặt than. Vui vẻ cùng khổ sở, ngạc nhiên hay thất vọng, những thứ hình ảnh vẻ mặt này, nàng đều không có.
Sở Lương có hai cái thanh mai trúc mã, người con trai tên là Trầm Dương, người con gái tên Nghiêm Khả Khả. Ba người bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, từ bậc cha chú bắt đầu đã là bạn tri kỷ.
Trầm Dương là người sáng sủa lại không mất ôn nhu, ở bên người hắn, làm cho người ta không tự giác vui vẻ cùng buông lỏng. Hay bởi vì hắn làm người phi thường tỉ mỉ, có thể chiếu cố đến bên cạnh mỗi người, cho nên cùng hắn chung đụng, cũng có cảm giác phi thường thoải mái.
Nghiêm Khả Khả tướng mạo ngọt ngào động lòng người, khác với Sở Lương, nàng đồng dạng sáng sủa, mỗi ngày tươi cười không ngừng, nhìn nàng cười mà người khác cũng bất giác cười theo. Nàng tính tình thẳng thắn, có chuyện gì liền nói ra, tuyệt đối không lề mà lề mề. Buồn cười liền cười, muốn khóc sẽ khóc, ở cùng nàng, đồng dạng phi thường thoải mái.
Sở Lương còn nhớ rõ, lần trước nàng cùng Nghiêm Khả Khả ở nhà nói chuyện phiếm, Nghiêm Khả Khả rất vui vẻ nói cho nàng biết, mình có người trong lòng. Còn nói đây là bí mật, chờ cho nàng một cái kinh hỉ. Kết quả ngạc nhiên mừng rỡ quả thực có, nhưng trong lòng nàng có chút ít khó chịu.
Tính cách nàng nhất định sẽ không được người đầu tiên chú ý tới, không có điểm gì nổi bật, tin tức Trầm Dương và Khả Khả ở cùng một chỗ mặc dù làm cho nàng giật mình, nhưng là cũng hợp tình lý.
Tỏ tình thất bại, nàng khó chịu muốn chết. Trong lúc vô tình, cả giầy cũng không có cởi xuống, nàng liền trực tiếp đã ngủ. Chờ lúc tỉnh lại, cũng đã là long trời lở đất.
……
Này này này này đây là nơi nào ?!
Sở Lương dùng sức mở trừng hai mắt, nàng hướng bốn phía nhìn lại, xung quanh đen thùi lùi một mảnh, cái gì cũng không nhìn thấy. Dưới lòng bàn chân đồng dạng đen thành một đoàn, nàng cảm giác như mình đang giẫm vào trong hư không, bất cứ lúc nào cũng có thể sẽ té xuống. Nội tâm khẩn trương một trận, nhưng vẻ mặt vẫn tê liệt như cũ không chút thay đổi.
“ Chủ nhân ngươi mạnh khỏe, ta là hệ thống của ngươi.”
Chủ nhân ?! Hệ thống ?!
Cái âm thanh này….Hoàn toàn là âm mười phần lạnh buốt máy móc, hơn nữa không chút tình cảm nào.
“ Ngươi hảo.” Sở Lương trong lòng bỗng chốc xuất hiện rất nhiều vấn đề, nhưng trên miệng lại phun ra hai chữ này.
“ Ngươi không tò mò thân phận của ta ?” Âm thanh máy móc nói.
“ Ngươi là ai ?” Sở Lương.
“ Ta là hệ thống.” Máy móc âm.
“ Ồ.” Sở Lương.
“…….” Máy móc âm.
“ Ngươi đại khái là không có chuyện gì muốn hỏi ta.” Âm thanh máy móc sau trầm mặc ngắn ngủi nói, nói từ đầu đến cuối cũng không một chút thật tình, Sở Lương chỉ có thể nghe thấy âm thanh của đối phương, lại nhìn không thấy bộ dáng của đối phương.
“ Đây là nơi nào ?” Nàng một chút cử động cũng không dám, liền ngay cả thanh âm nói chuyện cũng nhẹ một chút.
“ Nội tâm ngươi.”
“ Nội tâm ta?” Nội tâm ta sao lại là một mảnh màu đen….Nàng tâm tình có chút sa sút, cảm giác, cảm thấy màu đen phi thường đè nén, chẳng lẽ màu đen này với nội tâm nàng giống nhau, một điểm ánh sáng cũng không có.
“ Ngươi bị quăng.” Máy móc âm lần nữa vang lên, nói sự thật, lại không lưu tình cấp một mũi tên vào ngực Sở Lương.
“ Ta cho ngươi một cơ hội thay đổi chính mình, như thế nào?”
“ Thay đổi chính mình?” Sở Lương hiếu kỳ sai lệch nghiêng đầu, hỏi ra vấn đề trọng yếu nhất : “ Mặt trái sẽ ánh hưởng đối với ta sao ?”
“ Cũng không có” Máy móc âm trả lời.
“ Không thể tốt hơn.” Sở Lương mắt sáng rực lên, theo thói quen dùng câu nói ngắn gọn trả lời, ngăn chặn tất cả nội tâm hiếu kỳ, ngược lại có cảm giác chờ mong sinh ra.
“Như vậy.” Theo lời nói của máy móc âm, Sở Lương đột nhiên thấy trước mặt mình xuất hiện một thang trạng thái.
Sọc đỏ sọc xanh không cần giải thích Sở Lương đại khái cũng hiểu, HP cùng SP nha (thuật ngữ trong game HP là máu còn SP là gì mình cũng không rõ), đối với trò chơi của trạch nữ mà nói, thứ này cũng không xa lạ gì, ở dưới thang trạng thái, trên đó viết ‘Tình thương’.
“ Ngươi sẽ đi đến một thế giới mới, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ mới đem tình thương lấp đầy. Theo ngươi thu hoặc được điểm, có thể từ hệ thống ta trao đổi các loại vật phẩm khác nhau. Hơn nữa, các vật phẩm trong thế giới mới nói riêng, cái khác có thể sử dụng trong cuộc sống thực của ngươi.”
“ Thế giới mới là thế giới gì ?”
“ Trên giá sách ngươi hiều như vậy, mỗi một bản, là thế giới mới. Ở chỗ không gian sinh tồn của ngươi, những thứ kia chỉ là tiểu thuyết. Nhưng ở trong tiểu thuyết, đó chính là thế giới sinh sống của bọn họ, là chân thực tồn tại, cũng là đem ngươi vào thế giới đó.”
Máy móc âm nói ra nội dung, Sở Lương địa khái đã hiểu.
“ Khi nào thì bắt đầu ?” Nàng đánh bạo bước về phiá trước một bước, dưới chân cảm giác cũng bình thường như đứng trên mặt đất không khác, nàng từ từ yên lòng.
“ Ngay bây giờ.” Máy móc âm trả lời nàng.
Tùy theo, nàng còn chưa chuẩn bị tốt, đột nhiên cảm thấy thứ giẫm đạp dưới chân biến mất. Trong nháy mắt, nàng cả người đều không bị không chế nhanh chóng rơi xuống phía dưới.
Cảm giác trọng lực mãnh liệt không thể làm cho nàng thét ra tiếng chói tai, nhưng trải qua dài thói quen cho phép, những thứ thét chói tai đều bị nàng cứng rắn nhẫn ở trong mồm, tim đập ngược lại nhanh hơn gấp mấy lần.
Loại cảm giác ngược tâm này kéo dài thật lâu, ở thời Sở Lương đã muốn chết lặng, nàng mới cảm giác mình đang ở trên mặt đất.
Nặng nề thở ra một hơi, nàng từ từ ngẩng đầu, xung quanh như cũ tất cả đều là màu đen, không có bất kỳ biến hóa nào. Bất đồng duy nhất là, liền ở trước mặt nàng, xuất hiện một cánh cửa phát sáng nhàn nhạt.
Cái cửa này là một cái cửa đá, trên mặt điêu khắc hoa văn phức tạp. Sở Lương đi lên phái trước nhìn kỹ một chút, nhìn kỹ một chút, như thế nào cũng xem không hiểu trên mặt miêu tả những thứ gì.
“ Ngươi có thể tiến vào.” Máy móc âm tức thời xuất hiện.
Sở Lương gật đầu, hai tay dùng sức mở ra cửa đá đóng chặt. Cùng trong tưởng tượng khác nhau, cửa đá nhìn qua vô cùng nặng nề, nhưng thực tế rất dễ dàng bị nàng đẩy ra.
“ Hoan nghênh đến tân thế giới.”
“ Ở chỗ này ngươi chỉ có một nhiệm vụ, đó chính là chinh phục.” Máy móc âm chậm rãi nói ra.
Sở lương còn chưa kịp hỏi rốt cuộc hệ thống đến cùng là muốn chinh phục cái gì, liền bỗng chốc bị cửa đá hút vào.
/3
|