Xuyên Nhanh: Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Ra!
Chương 187: Đại thần game online vs đồ đệ thích làm nũng (14)
/1601
|
Người của Đàm Tiếu Giang Hồ đã sớm quyết định địa điểm chiến ở lầu Phong Vũ.
Người của Huyết Chiến còn chưa tới, xung quanh đã có không ít người tới xem náo nhiệt.
“Nhất mộng thiên niên”: Không hổ là đệ nhất đại bang, người xem, người chơi đều thành một đoàn, chỉ cần nghĩ phía sau có hai đoàn nhũ mẫu và vũ công gia tăng khí thế, cuộc tấn công phía trước quả thực không có gì phiền não
“Tẩu Mã Quan Hoa”: Đội hình của Đàm Tiếu Giang Hồ quả thực vô cùng mạnh, nhưng Huyết Chiến cũng sẽ không kém.
“Tái Ngoạn Khảm Thủ”: Thôi đi, Huyết Chiến so với chúng ta cứ cho là mạnh hơn, nhưng so với Đàm Tiếu Giang Hồ? Không phải cùng đẳng cấp!
Huyết Chiến nhìn những bình luận của kênh thế giới, vô cùng tức giận.
Đàm Tiếu Giang Hồ chết tiệt!
Tiểu Lâu Yên Vũ lo lắng nhìn hắn ta: “Làm sao vậy Huyết Chiến, rất khó giải quyết sao?”
Huyết Chiến cố nặn ra một nụ cười: “Yên Vũ, em không cần lo lắng, Huyết Chiến anh, chưa từng sợ cái gì!”
Tiểu Lâu Yên Vũ lộ ra một nụ cười ngưỡng mộ: “Ừ! Em tin tưởng anh!”
“Muội chỉ tựu thị ngã”: Nhìn kìa, người của Huyết Chiến đến.
“Vịt Vàng”: Đó không phải là Tiểu Lâu Yên Vũ sao? Cô ta lại còn dám đến? Không sợ bị người ái mộ Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần hạ độc thủ sao?
“Tại Ngoạn Khảm Thủ”:Tôi nghĩ lo lắng người ái mộ đại thần ra tay, không bằng lo lắng đại thần trực tiếp ra tay. Dù sao trước đây chính miệng Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần đã từng nói, tạm thời xóa bỏ ân oán của hai người, tốt nhất Tiểu Lâu Yên Vũ đừng xuất hiện trước mắt cô nữa, nếu không thì gặp lần nào chém lần đó.
“Tẩu Mã Quan Hoa”: Phụ nữ một khi đã tức giận, thật đáng sợ.
“Muội chỉ tựu thị ngã”: Nói cái gì đó? Tôi cảm thấy đây mới là tính cách thật của đại thần! Đổi lại là người khác, bị chính đồ đệ nói ra những lời như vậy, có thể bình tĩnh được sao? Ngược lại nếu như là tôi, tôi nhất định sẽ chấn chỉnh cô ta ở server này. Thánh mẫu cũng không thể ở trước mặt tôi dao động.”
“Tại Ngoạn Khảm Thủ”: Chi Trì Muội Chỉ, tuy rằng tôi không phải một cô gái, nhưng Tiểu Lâu Yên Vũ như vậy quả thực quá đáng.
Tâm trạng Cố Thịnh Nhân rất tốt nhìn thất nhanh những bình luận trên kênh thế giới.
Trong ấn tượng, biết Lạc Mộc Tiêu Tiêu lâu như vậy, chưa từng thấy cô cười.
Hóa ra, cô cũng biết cười?
Sơn Hà Nhất Kiếm cụp mắt, nếu vậy sẽ làm em vui vẻ, như vậy...
Anh nhìn Chim Nhỏ nép vào người Tiểu Lâu Yên Vũ bên cạnh Huyết Chiến, cụp mắt, không thể làm gì khác hơn là tủi thân.
Bang chiến bắt đầu rất nhanh.
Giống như mọi người dự đoán, tuy rằng thực lực Huyết Chiến không kém, nhưng chống lại Đàm Tiếu Giang Hồ, căn bản không có nửa hi vọng thắng.
Nhiều nhất chỉ là thua không khó coi mà thôi.
Nhưng rất nhiều ánh mắt đều đang nhìn Lạc Mộc Tiêu Tiêu, dù sao đại đa số người ở đây chỉ được thấy cô qua diễn đàn, đều muốn tận mắt nhìn, vị đại thần đệ nhất PK này, có phải thật sự tài năng như trong truyền thuyết hay không.
Cố Thịnh Nhân không để người khác thất vọng, cô lắc mình một cái, trực tiếp đánh về phía trung tâm trận doanh.
Đây là muốn đánh thẳng vào thủ lĩnh của quân địch sao? Vẻ mặt người xem đều hưng phấn.
Quả nhiên là đại thần, vừa ra tay đã bất phàm như vậy.
Người của Huyết Chiến còn chưa tới, xung quanh đã có không ít người tới xem náo nhiệt.
“Nhất mộng thiên niên”: Không hổ là đệ nhất đại bang, người xem, người chơi đều thành một đoàn, chỉ cần nghĩ phía sau có hai đoàn nhũ mẫu và vũ công gia tăng khí thế, cuộc tấn công phía trước quả thực không có gì phiền não
“Tẩu Mã Quan Hoa”: Đội hình của Đàm Tiếu Giang Hồ quả thực vô cùng mạnh, nhưng Huyết Chiến cũng sẽ không kém.
“Tái Ngoạn Khảm Thủ”: Thôi đi, Huyết Chiến so với chúng ta cứ cho là mạnh hơn, nhưng so với Đàm Tiếu Giang Hồ? Không phải cùng đẳng cấp!
Huyết Chiến nhìn những bình luận của kênh thế giới, vô cùng tức giận.
Đàm Tiếu Giang Hồ chết tiệt!
Tiểu Lâu Yên Vũ lo lắng nhìn hắn ta: “Làm sao vậy Huyết Chiến, rất khó giải quyết sao?”
Huyết Chiến cố nặn ra một nụ cười: “Yên Vũ, em không cần lo lắng, Huyết Chiến anh, chưa từng sợ cái gì!”
Tiểu Lâu Yên Vũ lộ ra một nụ cười ngưỡng mộ: “Ừ! Em tin tưởng anh!”
“Muội chỉ tựu thị ngã”: Nhìn kìa, người của Huyết Chiến đến.
“Vịt Vàng”: Đó không phải là Tiểu Lâu Yên Vũ sao? Cô ta lại còn dám đến? Không sợ bị người ái mộ Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần hạ độc thủ sao?
“Tại Ngoạn Khảm Thủ”:Tôi nghĩ lo lắng người ái mộ đại thần ra tay, không bằng lo lắng đại thần trực tiếp ra tay. Dù sao trước đây chính miệng Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần đã từng nói, tạm thời xóa bỏ ân oán của hai người, tốt nhất Tiểu Lâu Yên Vũ đừng xuất hiện trước mắt cô nữa, nếu không thì gặp lần nào chém lần đó.
“Tẩu Mã Quan Hoa”: Phụ nữ một khi đã tức giận, thật đáng sợ.
“Muội chỉ tựu thị ngã”: Nói cái gì đó? Tôi cảm thấy đây mới là tính cách thật của đại thần! Đổi lại là người khác, bị chính đồ đệ nói ra những lời như vậy, có thể bình tĩnh được sao? Ngược lại nếu như là tôi, tôi nhất định sẽ chấn chỉnh cô ta ở server này. Thánh mẫu cũng không thể ở trước mặt tôi dao động.”
“Tại Ngoạn Khảm Thủ”: Chi Trì Muội Chỉ, tuy rằng tôi không phải một cô gái, nhưng Tiểu Lâu Yên Vũ như vậy quả thực quá đáng.
Tâm trạng Cố Thịnh Nhân rất tốt nhìn thất nhanh những bình luận trên kênh thế giới.
Trong ấn tượng, biết Lạc Mộc Tiêu Tiêu lâu như vậy, chưa từng thấy cô cười.
Hóa ra, cô cũng biết cười?
Sơn Hà Nhất Kiếm cụp mắt, nếu vậy sẽ làm em vui vẻ, như vậy...
Anh nhìn Chim Nhỏ nép vào người Tiểu Lâu Yên Vũ bên cạnh Huyết Chiến, cụp mắt, không thể làm gì khác hơn là tủi thân.
Bang chiến bắt đầu rất nhanh.
Giống như mọi người dự đoán, tuy rằng thực lực Huyết Chiến không kém, nhưng chống lại Đàm Tiếu Giang Hồ, căn bản không có nửa hi vọng thắng.
Nhiều nhất chỉ là thua không khó coi mà thôi.
Nhưng rất nhiều ánh mắt đều đang nhìn Lạc Mộc Tiêu Tiêu, dù sao đại đa số người ở đây chỉ được thấy cô qua diễn đàn, đều muốn tận mắt nhìn, vị đại thần đệ nhất PK này, có phải thật sự tài năng như trong truyền thuyết hay không.
Cố Thịnh Nhân không để người khác thất vọng, cô lắc mình một cái, trực tiếp đánh về phía trung tâm trận doanh.
Đây là muốn đánh thẳng vào thủ lĩnh của quân địch sao? Vẻ mặt người xem đều hưng phấn.
Quả nhiên là đại thần, vừa ra tay đã bất phàm như vậy.
/1601
|