Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1

Chương 182 - Nhặt Về Mèo Rừng (Linh Miêu) Không Phải Mèo

/189


Bối Bối chạy vào tiệm, thả mèo con xuống, sau đó tru lên một tiếng.

“Gâu gâu gâu ~~~” Ba ba mau tới nha, có người bị thương a!!!

“Bối Bối! Bữa tối hôm nay đã không còn nữa!” Cảnh Diệp Thu, cũng chính là ba ba của Bối Bối, vẻ mặt khó chịu nhìn Bối Bối, mặc kệ là ai bị quấy rầy giấc ngủ trưa đều sẽ không dễ chịu, nhìn một người đàn ông ưu nhã trở nên táo bạo như vậy là sẽ biết.

“Gâu? Oẳng ử ử ử ~~~” Không có bữa tối? Không thể nha a ba ba, Bối Bối không muốn đói bụng!

Bối Bối cũng biết sinh tử ( đồ ăn ) của mình nẳm ở trong tay Cảnh Diệp Thu, cô rất sợ hãi ngậm mèo con đến dưới chân ba ba, làm nũng lăn lộn bán manh với ba ba một trận.

“Gâu ~~~” Ba ba mau đến xem xem cho mèo con, thật đáng thương ~~~ Ba ba, con xoay tròn cho ba, ba ba vui vẻ sao?

Cảnh Diệp Thu vô lực che mặt mình lại, rốt cuộc là do vấn đề gien hay là vấn đề khí hậu, tại sao mình lại dưỡng ra một con chó ngu ngốc như vậy? Dù sao Cảnh Diệp Thu kiên quyết không thừa nhận do cách chăn nuôi của mình có vấn đề!

Cảnh Diệp Thu bước lên hai bước, trực tiếp dùng tay xem xét con mèo mà con chó ngu ngốc của mình nhặt về.

“Thật tốt, vết bỏng, vết đao, bị đánh, cảm mạo, dinh dưỡng không đầy đủ, bọ chó... Tuy rằng thứ con nhặt cũng không đơn giản nhưng nếu nó thật sự chết đi như vậy còn có thể trở lại chỗ vốn dĩ thuộc về nó... Con xác định muốn cứu?” Cảnh Diệp Thu ý vị thâm trường nhìn đứa con ngu ngốc nhà mình, lời nói đầy ẩn ý.

“Gâu? Gâu gâu ~~~” Ba ba, tại sao lại có thể không cứu? Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh cứu mèo con đáng thương đi mà ~~~ Cô lăn vòng tròn tại chỗ mấy lần, gấp đến độ muốn cắn cái đuôi!

“Vậy được, ba ba cứu.” Cảnh Diệp Thu vừa nhìn đã biết cô nghe không hiểu mình giải thích cái gì, chẳng qua thật sự không nghĩ tới đứa con ngốc nhà mình nhặt đồ, ánh mắt cũng liều mạng giống ba nó, nhưng mà sau khi cậu ta biết chân tướng mọi chuyện thật sự sẽ không oán hận đứa con ngốc nhà mình chứ?

Thôi kệ, mỗi người đều có số mạng. Nói không chừng cậu ta còn vì vậy mà có phúc ấy chứ, cũng không biết phúc này cậu ta có tiêu thụ nổi không.

“Gâu gâu ~~~” Ba ba là tốt nhất ~~~

Cảnh Diệp Thu phát giác đứa con ngốc nhà mình đối với con mèo nó nhặt về đặc biệt chú ý, một ngày đến bên cạnh mèo con xem xét rất nhiều lần. Cái mũi đẩy mèo con vẫn còn hôn mê, cái mông lúc lắc thật sự vui sướng không nói, vừa nhìn thấy Cảnh Diệp Thu lập tức làm ra vẻ mặt trách cứ, trong ánh mắt trần trụi biểu đạt ba ba thật vô dụng, vì sao mèo con còn không tỉnh, có phải ba không được việc như

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/189

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status