Xuyên Qua Làm Nông Phụ

Chương 81 - Chương 81

/91


Editor: ChieuNinh

Thạch Thúy Cúc nghiêng người trên giường trong tháng ở cử, nghe Tằng Tử Phu giải thích xong tên thì rất là thoả mãn, nàng hi vọng sinh nữ nhi còn không phải bởi vì nghe Tằng Tử Phu nói sao. Về sau khuê nữ gả cho người làm quan, nàng trở thành mẹ vợ quan lão gia, vậy thì có bao nhiêu mặt mũi chứ, ngẫm lại thật là chờ mong. Thạch Giai Thơ, tình thơ ý hoạ, về sau khuê nữ của mình nhất định sẽ có tài làm thơ, tương lai nhất định cũng có thể gả cho đại quan làm thái thái.

Lôi kéo tay Tằng Tử Phu nói: Đại tẩu, đại danh của Tiểu Cành thật sự rất hay, ta cũng không biết cảm tạ ngài như thế nào, về sau Tiểu Cành trưởng thành, cũng sẽ hiếu thuận với đại tẩu.

Tằng Tử Phu cười cười: Chúng ta là tỷ muội tốt trong lúc này còn nói những lời khách khí này làm cái gì? Không phải chỉ đặt một cái tên thôi sao? Ta ấy à, trong nội tâm thật đúng là có chút xin lỗi cháu gái của ta đây, sáng mai tắm ba ngày ta còn không giúp được gì.

Đối việc này, trong nội tâm Thạch Thúy Cúc ngược lại không có gì không hài lòng, huống hồ vừa rồi Thạch Lai Qúy nói cũng đúng nên hiểu được, vỗ vỗ tay Tằng Tử Phu nói: Đại tẩu, cái này có là gì, chúng ta là người một nhà không phải sao, huống hồ huynh đệ đại tẩu hào phóng như vậy, đã giúp đại ân, đại tẩu đi qua cũng là phải. Tằng Tử Phu lại cùng Thạch Thúy Cúc hàn huyên vài câu liền cáo từ.

Trở lại trong phòng của mình, thay đổi quần áo ra ngoài, rửa mặt một phen mới kêu Thạch Lai Phúc đã sớm chờ đi ra cửa. Đầu tiên là đi đến tiệm Lệ đại nương, cắt vài thước tơ lụa, chia làm hai phần bọc lại, lại đi ‘Kim Mãn Đường’ chọn lựa hai đôi vòng tay Phú Quý bình an bằng bạc, khóa trường mệnh thì không cần mình chuẩn bị. Lại mua hai hộp điểm tâm đóng gói bên ngoài rất là tinh mỹ. Để cho Thạch Giang đặt lên trên xe ngựa, rồi đi bộ tới tiệm Trương chưởng quỹ.

Thấy Trương chưởng quỹ đang thu thập ở trong tiệm, Thạch Lai Phúc giới thiệu Tằng Tử Phu với Trương chưởng quỹ, song phương chào hỏi lẫn nhau. Thạch Lai Phúc để cho Trương chưởng quỹ bận việc của mình, còn hắn thì mang theo Tằng Tử Phu đi tham quan trước. Tằng Tử Phu đối với cửa hàng này rất là thoả mãn, tiêu một ngàn lượng thật sự là rất đáng. Sân nhỏ đằng sau hoàn toàn cũng có thể làm phòng trọ, nhìn xem kết cấu phía trước hiệu ăn, Tằng Tử Phu cũng rất là hài lòng. Nếu làm thành bàn tròn thì người nhất định nhiều, nhưng mà lại nhìn không quá đẹp, như vậy vẫn là bàn vuông đi. Dưới lầu tối thiểu nhất có thể bày mười bàn lớn, tuyệt đối không lộ vẻ chen chúc, trên lầu ngăn cách thì bày bàn vuông, nhã gian có thể bày bàn tròn rồi, bên ngoài ít nhất cũng có thể bày bảy tám cái bàn lớn, trong lòng nhớ kỹ.

Còn có mỗi chuyện cần bận tâm là cái nồi lẩu, cái này có chút phiền toái, cần nàng cân nhắc, làm sao có thể đi tiệm thợ rèn nói rõ ràng để họ làm theo yêu cầu. Cũng may trước kia khi còn bé, nàng có chú ý qua than đá giữa cái nồi lẩu đại khái là bộ dáng gì. Nàng đã có ấn tượng, làm được cũng không phải khó khăn, hiện tại hôm nay cũng nên nhập vào rồi, đến lúc đó sinh ý tuyệt đối là náo nhiệt.

Phong cách trang hoàng, mặc dù nàng thật sự rất muốn đổi, nhưng mà hiện tại bạc trong tay thật sự là không đủ, cũng may vách tường cũng đều được trát vôi sạch sẽ. Về phần phòng trọ đằng sau thì sau này tính tiếp, ngoại trừ phòng bếp phải sửa lại, những thứ khác trước hết cứ như vậy thôi. Đằng sau dọn ra hai gian phòng để cho Hỏa Kế ở là không có vấn đề, phải thỉnh hai đầu bếp nấu cơm, cùng tạp vụ rửa rau cắt dưa, cắt thịt, vậy thì cửa hàng cũng có thể khai trương rồi.

Chờ buôn bán lời được chút bạc, sẽ đem phòng ở hậu viện xây thành hai tầng, đến lúc đó có thể cho khách dừng chân. Tằng Tử Phu đối với cửa hàng này rất là có lòng tin. Đi dạo một vòng cùng Thạch Lai Phúc, đại khái thứ muốn cải biến và chuẩn bị, trong nội tâm Tằng Tử Phu đã có cân nhắc. Thời điểm chuẩn bị đi ra, vừa hay nhìn thấy Trương chưởng quỹ đang đóng gói rương hòm, đối với tao ngộ của một nhà Trương chưởng quỹ gặp phải Tằng Tử Phu cũng hiểu, liền tiến lên hỏi thăm: Trương chưởng quỹ, ngài đi kinh thành tính toán khi nào trở về?

Trương chưởng quỹ thở dài: Ai, không trở lại, còn có thể đi nơi nào hả, cũng may sau khi chuộc người, trên người còn thừa lại mấy trăm lượng bạc, làm một ít mua bán hoặc là ăn mặc tiết kiệm cũng đủ cho toàn gia chúng ta sống được, ai.

Tằng Tử Phu nghe xong mím môi nói: Nếu Trương chưởng quỹ không chê, sau khi trở về còn có thể tới đây làm chưởng quầy.

Trương chưởng quỹ vừa nghe, sắc mặt vui mừng: Cái này. . . Ngài nói là thật? Lại nhìn mắt Thạch Lai Phúc, Thạch Lai Phúc cười gật đầu: Trương ca, lời phu nhân ta nói là thật sự.

Trương chưởng quỹ vội vàng gật đầu: Thật sự là, nói như thế nào đây! Ta là nguyện ý, vậy cũng được rồi hả? Ta chắc chắn sẽ làm việc trung thực.

Tằng Tử Phu gật gật đầu, cùng Trương chưởng quỹ ước định chờ bọn hắn từ kinh thành trở về thì tới. Đáng thương tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, nếu nhi tử của Trương chưởng quỹ hiểu chuyện một chút, cũng sẽ không rơi xuống hoàn cảnh như thế.

Tắm ba ngày hai đứa nhỏ, Tằng Tử Phu chạy tới chạy lui, so sánh ra thì vẫn là bên Tằng Tử Cường rất náo nhiệt. Dù sao sinh ra tiểu tử, Nhị thúc cùng Lý Nhị ca cũng đi tới bên Tằng Tử Cường trước, Thạch Lý thị và Thạch Thúy Cúc cũng nhờ Tằng Tử Phu mang lễ vật đi qua. Đương nhiên, lúc Tằng Tử Phu trở lại cũng mang lễ vật Tằng Tử Cường và Tằng lão đại chuẩn bị cho Tiểu Cành tắm ba ngày theo trở về, đưa tới đưa đi, ngược lại Tằng Tử Phu cảm thấy có chút buồn cười.

Tằng Tử Phu mệt mỏi một ngày, nằm lỳ ở trên giường hưởng thụ được Thạch Lai Phúc mát xa, trong nội tâm còn suy nghĩ chuyện đặt tên cửa hàng: Phúc ca, chàng cảm thấy tên quán


/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status