"Được rồi, mọi người hãy vui vẻ lên, bận rộn đến giờ chắc đều đã đói bụng rồi, ta đi thể hiện tài năng cho các ngươi, hôm nay chúng ta phải ăn một bữa thật ngon."
Mọi người không nghĩ tới lúc này mà Lý Hà Hoa có thể cười vui vẻ như vậy, lại có tâm tình xuống bếp nấu ăn, nhưng mà không thể không nói hành động này của Lý Hà Hoa quả thật có tác dụng cổ vũ sĩ khí.
Bà chủ đã không để trong lòng, vậy nhất định là không có việc gì, không cần mặt ủ mày ê như vậy. Vì thế Tạ tẩu tử còn có Tiểu Thanh Tiểu Hồng xung phong nhận việc đi theo Lý Hà Hoa vào bếp làm trợ thủ, nháy mắt không khí trong tửu lâu tốt lên không ít.
Trương Thiết Sơn thấy bộ dáng Lý Hà Hoa tràn đầy nhiệt tình, trên mặt cũng tràn đầy ý cười.
"Thiết Sơn!" Không biết Trương Lâm thị từ bên kia đi đến bên quầy lúc nào, kêu Trương Thiết Sơn một tiếng.
Trương Lâm thị hơi do dự một chút, vài lần chỉ hơi hé miệng nhưng cuối cùng vẫn nói: "Thiết Sơn à, nương muốn nói với ngươi một chút, sau này những người đó nếu còn tới làm loạn, ngươi cũng không nên xông lên phía trước ngăn lại nữa, quá nguy hiểm, ngươi không thấy mấy người kia đều cao to, nếu cả đám cùng đánh ngươi thì ngươi sẽ đánh không lại. Hơn nữa vết thương của ngươi vừa lành không bao lâu, không thể để bị thương nữa. Ngươi chỉ cần khuyên can bằng lời thôi."
Hôm nay trong lòng Trương Lâm thị cũng rất phức tạp, vốn dĩ trong thời gian này bà cảm thấy tửu lâu này buôn bán rất tốt, cũng cảm thấy Lý Hà Hoa rất có bản lĩnh, trong lòng không phải không tự đắc, tâm cũng dần dần buông lỏng.
Chỉ là không ngờ hôm nay lại có người tới gây sự, hơn nữa còn quậy dữ như vậy, bàn cũng bị làm cho đổ ngã, Lúc này bà mới ý thức được mở tửu lâu buôn bán dễ dàng đắc tội với người khác, rất nguy hiểm.
Loại chuyện như vậy sau này sẽ không ít, chẳng lẽ mỗi lần gặp chuyện như vậy đều là Thiết Sơn đứng ra giải quyết sao?
Vừa rồi bà đứng bên cạnh nhìn, lúc thấy Trương Thiết Sơn đi lên đánh người, tim muốn nhảy ra ngoài, sợ ba người kia hợp lại đánh nhi tử của bà, đặc biệt là thương thế Trương Thiết Sơn vừa mới khỏi nữa.
Tâm Trương Lâm thị căng thẳng, kiếm tiền không quan trọng bằng mạng, so với có tiền thì bà mong muốn được bình an hơn. Nhưng mà lời này bà khó mà nói ra, cũng chỉ có thể khuyên Trương Thiết Sơn sau này không cần xông lên dùng vũ lực, phải bảo vệ tốt bản thân.
Nhưng Trương Thiết Sơn cũng biết không thể cùng nương hắn nói rõ được, chỉ có thể nói: "Được. nương, trong lòng ta có chừng mực, sẽ không để bản thân bị thương, người đừng lo lắng."
Trương Lâm thị cho rằng Trương Thiết Sơn nghe lọt lời bà nói, gật gật đầu: "Vậy được, trong lòng ngươi rõ là được, ta đến nhà bếp hỗ trợ."
Ánh mắt Trương Thiết Sơn u ám nhìn đường cái bên ngoài, đầu lưỡi trong miệng dùng sức chọc chọc quai hàm cho đến khi Lý Hà Hoa bưng món ngon ra tới mới hồi thần, đến ăn cơm như bình thường.
-----------------------------------
Ngày hôm sau, việc kinh doanh của tửu lâu quả nhiên bị ảnh hưởng, vốn dĩ định trước đủ tám bàn nhưng thật sự đến chỉ có năm bàn còn lại ba bàn không tới.
Lý Hà Hoa chờ đến hết buổi trưa cũng không thấy người, xem ra là không định đến.
Lý Hà Hoa thở dài.
Sáng sớm nay Trương Thiết Sơn đã đi ra ngoài, không biết đi đâu. Nàng phải thời thời khắc khắc lo lắng ba người hôm qua lại tới cửa ồn ào.
/300
|