Việc này làm trong lòng Lý Hà Hoa không khỏi cao hứng, không gì có thể cao hứng hơn khi tận mắt chứng kiến một đứa nhỏ không ăn nổi cơm lại nguyện ý ăn cơm do chính mình làm.
Có lẽ nỗ lực của nàng có thể cứu vớt một hài tử có khả năng sẽ chết non.Lý Hà Hoa quyết định, nàng muốn làm nhiều đồ ăn hơn cho Thư Lâm, vỗ béo tiểu hài tử gầy như cọng giá này, tốt nhất là có thể chậm rãi chữa khỏi bệnh kén ăn của hắn.Thư Lâm ăn rất chậm, từng ngụm từng ngụm ăn, Lý Hà Hoa cũng không quấy rầy hắn, dứt khoát ngồi xuống bên cạnh, bưng nửa chén cơm của mình trong tay, bắt đầu ăn cùng nhóc con.“Bảo bối, ăn rất ngon đúng không?” Lý Hà Hoa ăn xong một ngụm, bỏ thời gian liếc nhìn đứa nhỏ một cái: “Nếu cảm thấy ăn ngon về sau ta sẽ làm cho ngươi ăn nữa.
Nhưng mà ta còn có thể làm rất nhiều món khác, có thể đổi cách nấu, chờ ngươi ăn hết, ngươi sẽ biết mình thích món nào nhất, đến lúc đó có thể nói ta làm cho ngươi ăn nha.”Nhìn bộ dáng nghiêm túc ăn của Thư Lâm, Lý Hà Hoa rất muốn sờ sờ khuôn mặt nhỏ của hắn nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ, chỉ yêu thương thở dài: “Haizz, nhưng mà ta cũng không làm cho ngươi ăn được lâu lắm, ta rất nhanh phải rời đi, đến lúc đó sẽ không gặp được ngươi nữa, cho nên ngươi phải nhanh chóng khỏe lên, mỗi ngày đều phải nghiêm túc ăn cơm mới được, chỉ cần ăn nhiều hơn thì sẽ không giống như hiện tại, biết không?”Lý Hà Hoa vừa ăn vừa nói, chờ ăn xong phần của mình, Thư Lâm vẫn còn vùi đầu ăn, nàng dứt khoát chống cằm lẳng lặng nhìn.Tuy rằng nhóc con ăn rất chậm nhưng ăn cơm không thuần thục, trong quá trình rớt không ít ra ngoài, trên ghế nhỏ rơi vãi rất nhiều đồ ăn.Lý Hà Hoa duỗi tay đem hạt cơm trên ghế nhặt lên, kết quả vừa lúc đụng phải cánh tay của Thư Lâm đang múc cơm, nhóc con hoảng sợ tới mức làm rớt muỗng trên tay xuống, người cũng phản xạ có điều kiện mà trốn về phía sau.“Ngươi đang làm gì vậy hả!” Đúng vào lúc này một tiếng hét lớn truyền đến, là Trương Lâm thị vừa mới trở về từ bên ngoài.Lý Hà Hoa bị âm thanh quát lớn này làm hoảng sợ tới mức tay run lên, hạt cơm vừa mới nhặt cũng rớt xuống theo.Nàng quay đầu nhìn về phía Trương Lâm thị thì thấy bà ấy tức giận trừng to mắt, chuyển ba bước thành hai nhanh chóng đi vào, đẩy một cái muốn đem nàng đẩy sang một bên, kết quả Lý Hà Hoa quá béo, Trương Lâm thị không đẩy ngã nàng mà ngược lại làm chính mình lui về phía sau hai bước, thất tha thất thiểu đụng vào bệ bếp phía sau.Bà ấy tức giận duỗi tay chỉ Lý Hà Hoa mà mắng: “Ngươi....!ngươi cái đồ tiện phụ này!”Lý Hà Hoa không nghĩ tới chuyện sẽ thành ra như vậy, nàng cái gì cũng chưa làm lại vô duyên cớ bị hiểu lầm, còn bị người ta chỉ vào mũi mắng tiện phụ, trong lòng làm sao mà không ủy khuất, lập tức biện giải: “Người hiểu lầm rồi, ta không làm gì cả, chỉ muốn nhặt cơm rơi ở dưới thôi.”Nhưng mà Trương Lâm thị đối với lời giải thích của Lý Hà Hoa một chút cũng không tin, bà chỉ biết nữ nhân ác độc này nhiều lần muốn đánh chết Thư Lâm, hiện tại thừa dịp trong nhà không có ai muốn động thủ với hắn.Nếu không phải bà trở về kịp thời, nói không chừng Thư Lâm đã lành ít dữ nhiều rồi.
Vậy mà hai ngày nay bà còn cảm thấy nữ nhân này thay đổi tốt rồi, không ngờ chỉ là giả vờ, nhanh như vậy mà đã lòi đuôi cáo.“Ngươi nữ nhân này không cần ở đây giảo biện, ta vừa nhìn thấy hết, nếu không phải ta trở về ngươi đã động thủ rồi.
Ngươi là độc phụ tâm địa rắn rết, sao ngươi có thể hạ thủ được, đó chính là cốt nhục của ngươi mà, ngươi tra tấn hắn thành như vậy còn chưa đủ sao.” Trương Lâm thị hung hăng mắng: “Ta đã nói không thể giữ lại độc phụ như ngươi, nhưng mà Thiết Sơn lại hảo tâm đáp ứng cho ngươi ở một thời gian, giờ thì hay rồi, xem chuyện tốt mà ngươi gây ra kìa!”.
/300
|