Chương 53-2 Tiểu Bảo Bảo nghe ta nói xong, hai mắt to tròn nhìn ta , bộ dáng ngớ ngẩn vô cùng đáng yêu. “Nương tử và nương có gì khác nhau?” Ngây thơ hỏi, ta cười thầm trong bụng, qủa nhiên nó chỉ là đứa trẻ, nhưng nếu một mình nó sống ở đây, như vậy tâm lý của nó sẽ có phần phát triển hơn những đứa trẻ cùng tuổi. Nuôi dạy cũng sẽ dàng hơn, không hồ nháo giống như những đứa trẻ được chăm sóc từ nhỏ. “Khác chứ, nương là người sinh ra con, nuôi dạy con lớn lên, sẽ chăm sóc yêu thương con. Nương tử lại khác, sau này khi con lớn lên giống như ta mới gặp được, cô gái đó sẽ thay nương chăm sóc con” Ta ôm Tiểu Bảo Bảo, sau đó đứng dậy. Làm cho nó thấy được quang cảnh bên ngoài rừng buổi tối đáng sợ như thế nào, tiếp tục dụ dỗ. “Con một mình ở chỗ này rất nguy hiểm, nếu nhận ta làm nương, ta sẽ bảo vệ con, cho con một nơi ở tốt. Sau này khi con lớn lên, ta nhất định sẽ tìm cho con một nương tử tốt” “Vậy…sau khi ta cao lớn như tỷ tỷ mới có thể tìm nương tử sao?” Tiểu Bảo Bảo ôm ta, ngây ngô hỏi làm cho ta không nhịn được ôm nó chặt thêm một chút, đáng yêu quá đi a~, hi vọng sau này con ta cũng đáng yêu giống như nó. “Đúng rồi nha, bây giờ chỉ có thể tìm nương, nương tử phải đợi khi con lớn lên” “Tỷ tỷ đồng ý làm nương của ta sao?” “Ân…con có thích không? Nếu thích thì không được gọi ta là tỷ tỷ nữa, phải gọi ta là nương, xưng là con” Tiểu Bảo Bảo im lặng hồi lâu, sau đó cũng bắt đầu ôm ta làm nũng, giọng nói non nớt nhẹ gọi một tiếng “Nương ~” Ta cười sảng khoái, nhanh chóng hạ nó xuống đất, bắt đầu vào việc chính. “Tiểu Bảo Bảo, con tên là gì?” “Mẫu thân lúc trước gọi con là Thần! Nương cũng gọi con là Thần nhi nha? “ “Được…Thần nhi, ta nói cho con biết, con không chỉ có nương, mà còn có phụ thân. Nhưng phụ thân của con bây giờ trúng phải Thiên Âm Tán, con có thuốc giải hay không? “ Thần nhi cúi đầu suy nghĩ một chút, một lúc lâu cũng ngước mặt lên nhìn ta, bộ dáng giống như đã rõ phụ thân là gì. “Nương chờ con một chút…” Nhìn thấy thần nhi chạy vào trong nhà, ta cũng đi theo,nhìn thấy bên trong toàn là thảo dược khô có chút kinh ngạc, âm thầm tán thưởng cha mẹ của đứa nhỏ này thật là khéo dạy con a~ “Thần nhi, có cần nương giúp con thu dọn đồ đạc hay không?” “Để làm gì a?” Đi chới chỗ thần nhi đang chọn thuốc, ta ngồi xuống vuốt đầu nó, nhỏ giọng nói “Bảo bối ngoan, nơi này rất nguy hiểm, con đã nhận ta làm nương thì ta có trách nhiệm phải bảo vệ con, ta sẽ cho con cuộc sống tốt đẹp hơn. Nếu con nhớ nhà, ta có thể dẫn con về nơi này chơi một chút” Thần nhi nhìn xung quanh, lại nhìn khung cảnh tối đen bên ngoài cửa, sau đó cũng gật đầu đồng ý. Ta hài lòng khi nhìn thấy con nuôi của ta lại ngoan ngoãn dễ dạy như vậy.
/95
|