Đường Niệm Niệm xem từng bản một, thu hoạch cũng không tệ lắm, có bốn kịch bản là kiếp trước cô từng xem qua. Còn có một kịch bản cô có chút ấn tượng, không phải gu của cô nên chỉ xem một chút là từ bỏ rồi, nhưng cũng có lẽ là phim đắt khách, có thể được cô chọn để lưu trữ, chắc chắn sẽ không quá tệ.
"Năm kịch bản này tôi cảm thấy sẽ bán chạy, kịch bản của hai bản này cảm thấy cũng được, mấy kịch bản khác thấy cũng bình thường.”
Đường Niệm Niệm lấy ra bảy kịch bản, ngoại trừ năm kịch bản đã từng xem, hai kịch bản khác là cô dùng kinh nghiệm xem phim để chọn, một kịch bản là phim kinh dị, một kịch bản là phim hài kịch võ thuật, nội dung cũng không tệ.
Hạng Hoa cầm bảy kịch bản này và lật ra xem, những kịch bản này anh ta đều đã xem. Trớ trêu thay những kịch bản anh ta xem trọng đều không nằm trong bảy kịch bản này.
"Cô Đường, mấy bản này cô cảm thấy thế nào?"
Hạng Hoa chưa từ bỏ ý định, lấy ra mấy kịch bản anh ta đánh giá cao, để Đường Niệm Niệm xem.
"Chẳng ra sao cả, kịch bản cũ, không có điểm tỏa sáng, không hấp dẫn tôi.”
Đường Niệm Niệm không khách khí bình luận, cô phát hiện ánh mắt chọn kịch bản của Hạng Hoa không tốt cho lắm, chỉ chọn lựa mấy kịch bản kém nhất trong đống kịch bản này.
Người khác là mò vàng trong làn sóng, anh ta là mò giòi trong cứt.
Đỉnh thật!
Biểu cảm của Hạng Hoa hơi cứng lại, đạo diễn mà anh ta dùng giá cao mời về nói y như Đường Niệm Niệm, chẳng lẽ ánh mắt anh ta thật sự kém vậy sao?
"Ông chủ Hạng, công ty của anh chắc hẳn có người có chuyên môn nhỉ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
"Có, người tôi mời chính là đạo diễn nổi danh trong làng phim ảnh Hồng Kông, tương đương có chuyên môn."
"Vậy anh có thể nghe thử ý kiến đạo diễn có chuyên môn. Chuyện chuyên nghiệp phải giao cho người có chuyên môn làm, anh thấy có đúng hay không?" Đường Niệm Niệm cười.
Sắc mặt Hạng Hoa hơi đổi, đột nhiên như giác ngộ, cực kỳ ảo não.
Khó trách giai đoạn trước mấy bộ phim anh ta quay đều không đắt khách, hóa ra là anh ta quá tự phụ, đã phạm vào sai lầm lớn.
"Cô Đường nói rất đúng, là tôi nghĩ chưa chu toàn."
Hạng Hoa rất sảng khoái thừa nhận sai lầm, đặt riêng bảy kịch bản Đường Niệm Niệm đã chọn ra sang một bên, trở về phải mở họp để thu thập ý kiến, tất cả đều cảm thấy bảy bộ này hay thì đầu tư cho quay phim.
"Nếu như anh đầu tư vào bảy bộ kịch bản này, tôi có thể góp vốn." Đường Niệm Niệm bày tỏ thái độ.
"Được, ngày mai sẽ phản hồi lại với cô." Hạng Hoa cười nói.
Anh ta cất kịch bản vào túi, đứng dậy chuẩn bị tạm biệt, còn muốn quay về công ty họp.
"Cô Đường, Maria đứng đầu bảng ở sàn đấu bất hợp pháp chính là cô đúng không?"
Hạng Hoa đột nhiên hỏi một câu.
Maria liên tiếp đánh chết Gấu Đen và Chó Điên đã trở thành một truyền kỳ ở sàn đấu bất hợp pháp, rất nhiều người nghe danh mà tìm đến, chính là vì muốn xem trận đấu của cô, nhưng từ sau buổi tối ngày hôm đó, Maria không hề xuất hiện lại, khán giả đều rất bất mãn.
"Đúng, có việc gì sao?"
Đường Niệm Niệm thoải mái thừa nhận, cũng không phải không thể tiết lộ.
Hạng Hoa nở nụ cười, thẳng thắn thành khẩn nói: "Sàn đấu đó là sản nghiệp nhà tôi, cô Đường đây mày liễu không nhường mày râu, thân thủ rất tốt, buổi tối hôm đó đã câu hết hồn người xem rồi, bọn họ ngày nào cũng gây áp lực với tôi, bắt tôi phải mời cô đến đánh một lần nữa."
"Đêm đó chỉ là đúng dịp mà thôi, hơn nữa, qua mấy ngày nữa là tôi phải đi rồi."
Đường Niệm Niệm từ chối, cô cũng không phải con khỉ trong rạp xiếc.
"Đánh một trận một trăm vạn, đối thủ là Yamamoto Chizo, người Nhật, là cao thủ judo, trước kia đã từng đấu với cả Gấu Đen và Chó Điên, có thắng vài lần."
Hạng Hoa chậm rãi giới thiệu về đối thủ, còn nói: "Tôi đã mời không ít phú hào đến xem thi đấu, bọn họ đều cược rất nhiều, nếu cô Đường tham gia, tỷ lệ cá cược ít nhất là đặt một ăn năm."
Đường Niệm Niệm quả thật đã bị thuyết phục, một trăm vạn, bọn quỷ Nhật, còn đặt một ăn năm, chỉ một điểm trong ba điểm này đã đủ khiến cô động lòng rồi, huống chi là đủ cả ba!
"Trận đấu sinh tử?" Cô hỏi.
"Đúng, ký giao kèo sinh tử!" Hạng Hoa khẽ cười, nói.
"Ba ngày sau!"
Đường Niệm Niệm đồng ý ngay.
Đánh chết bọn quỷ Nhật còn có thể kiếm một khoản tiền kếch xù, tài lộc phú quý đã dâng đến cửa rồi, có ngốc mới không cần.
"Tôi đi sắp xếp ngay, hẹn gặp lại!"
Hạng Hoa nở nụ cười thật sâu, trước khi đến đây anh ta đã tìm hiểu trước, vị cô Đường này hiếu chiến lại mê tiền, cho nên anh ta ra một trăm vạn, nhắc luôn đến tỷ lệ cá cược đặt một ăn năm, Đường Niệm Niệm nhất định sẽ động lòng.
Từ mấy ngày trước anh ta đã cho lan truyền tin Đường Niệm Niệm thi đấu, rất nhiều phú hào đều đặt cược, có thể nói là trận đấu có mức đặt cược cao nhất trong mười năm trở lại đây của sàn boxing.
Anh ta làm nhà cái, ít nhất có thể kiếm một trăm triệu.
"Đi thong thả!"
Đường Niệm Niệm ngồi im không nhúc nhích, cô không có tự giác đi tiễn khách, Hạng Hoa cũng không phải không biết đường.
Hơn nữa, cô và Hạng Hoa cũng không phải bạn bè, chỉ là bên A và bên B theo hợp đồng thôi.
Cô là bên A.
Sở dĩ cô chọn thi đấu vào ba ngày sau là bởi vì ông chủ Bào hẹn cô ngày mai đi đánh cầu lông, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đám bắt cóc sẽ động thủ vào ngày mai.
Mấy ngày nay Thẩm Kiêu đều nhìn chằm chằm vào Bào Liên Sinh, có mấy người không rõ danh tính đang theo dõi ông ấy, hẳn chính là đám bắt cóc kia.
Đường Niệm Niệm không muốn nhắc nhở Bào Liên Sinh ngay bây giờ, hiện tại nhắc nhở cũng không giải quyết được gì, lòng cảm kích của Bào Liên Sinh sẽ không quá nhiều, chỉ có cứu ông ấy ở thời điểm nguy hiểm nhất mới thu hoạch được lòng biết ơn khôn xiết, Bào Liên Sinh sẽ nhớ ơn cứu mạng của cô cả đời.
Cô nằm trên sô pha, đổi sang một tư thế thoải mái, kêu lên: "A Trân, rửa một đ ĩa nho mang lên đây!"
"Vâng thưa tiểu thư!"
"Năm kịch bản này tôi cảm thấy sẽ bán chạy, kịch bản của hai bản này cảm thấy cũng được, mấy kịch bản khác thấy cũng bình thường.”
Đường Niệm Niệm lấy ra bảy kịch bản, ngoại trừ năm kịch bản đã từng xem, hai kịch bản khác là cô dùng kinh nghiệm xem phim để chọn, một kịch bản là phim kinh dị, một kịch bản là phim hài kịch võ thuật, nội dung cũng không tệ.
Hạng Hoa cầm bảy kịch bản này và lật ra xem, những kịch bản này anh ta đều đã xem. Trớ trêu thay những kịch bản anh ta xem trọng đều không nằm trong bảy kịch bản này.
"Cô Đường, mấy bản này cô cảm thấy thế nào?"
Hạng Hoa chưa từ bỏ ý định, lấy ra mấy kịch bản anh ta đánh giá cao, để Đường Niệm Niệm xem.
"Chẳng ra sao cả, kịch bản cũ, không có điểm tỏa sáng, không hấp dẫn tôi.”
Đường Niệm Niệm không khách khí bình luận, cô phát hiện ánh mắt chọn kịch bản của Hạng Hoa không tốt cho lắm, chỉ chọn lựa mấy kịch bản kém nhất trong đống kịch bản này.
Người khác là mò vàng trong làn sóng, anh ta là mò giòi trong cứt.
Đỉnh thật!
Biểu cảm của Hạng Hoa hơi cứng lại, đạo diễn mà anh ta dùng giá cao mời về nói y như Đường Niệm Niệm, chẳng lẽ ánh mắt anh ta thật sự kém vậy sao?
"Ông chủ Hạng, công ty của anh chắc hẳn có người có chuyên môn nhỉ?" Đường Niệm Niệm hỏi.
"Có, người tôi mời chính là đạo diễn nổi danh trong làng phim ảnh Hồng Kông, tương đương có chuyên môn."
"Vậy anh có thể nghe thử ý kiến đạo diễn có chuyên môn. Chuyện chuyên nghiệp phải giao cho người có chuyên môn làm, anh thấy có đúng hay không?" Đường Niệm Niệm cười.
Sắc mặt Hạng Hoa hơi đổi, đột nhiên như giác ngộ, cực kỳ ảo não.
Khó trách giai đoạn trước mấy bộ phim anh ta quay đều không đắt khách, hóa ra là anh ta quá tự phụ, đã phạm vào sai lầm lớn.
"Cô Đường nói rất đúng, là tôi nghĩ chưa chu toàn."
Hạng Hoa rất sảng khoái thừa nhận sai lầm, đặt riêng bảy kịch bản Đường Niệm Niệm đã chọn ra sang một bên, trở về phải mở họp để thu thập ý kiến, tất cả đều cảm thấy bảy bộ này hay thì đầu tư cho quay phim.
"Nếu như anh đầu tư vào bảy bộ kịch bản này, tôi có thể góp vốn." Đường Niệm Niệm bày tỏ thái độ.
"Được, ngày mai sẽ phản hồi lại với cô." Hạng Hoa cười nói.
Anh ta cất kịch bản vào túi, đứng dậy chuẩn bị tạm biệt, còn muốn quay về công ty họp.
"Cô Đường, Maria đứng đầu bảng ở sàn đấu bất hợp pháp chính là cô đúng không?"
Hạng Hoa đột nhiên hỏi một câu.
Maria liên tiếp đánh chết Gấu Đen và Chó Điên đã trở thành một truyền kỳ ở sàn đấu bất hợp pháp, rất nhiều người nghe danh mà tìm đến, chính là vì muốn xem trận đấu của cô, nhưng từ sau buổi tối ngày hôm đó, Maria không hề xuất hiện lại, khán giả đều rất bất mãn.
"Đúng, có việc gì sao?"
Đường Niệm Niệm thoải mái thừa nhận, cũng không phải không thể tiết lộ.
Hạng Hoa nở nụ cười, thẳng thắn thành khẩn nói: "Sàn đấu đó là sản nghiệp nhà tôi, cô Đường đây mày liễu không nhường mày râu, thân thủ rất tốt, buổi tối hôm đó đã câu hết hồn người xem rồi, bọn họ ngày nào cũng gây áp lực với tôi, bắt tôi phải mời cô đến đánh một lần nữa."
"Đêm đó chỉ là đúng dịp mà thôi, hơn nữa, qua mấy ngày nữa là tôi phải đi rồi."
Đường Niệm Niệm từ chối, cô cũng không phải con khỉ trong rạp xiếc.
"Đánh một trận một trăm vạn, đối thủ là Yamamoto Chizo, người Nhật, là cao thủ judo, trước kia đã từng đấu với cả Gấu Đen và Chó Điên, có thắng vài lần."
Hạng Hoa chậm rãi giới thiệu về đối thủ, còn nói: "Tôi đã mời không ít phú hào đến xem thi đấu, bọn họ đều cược rất nhiều, nếu cô Đường tham gia, tỷ lệ cá cược ít nhất là đặt một ăn năm."
Đường Niệm Niệm quả thật đã bị thuyết phục, một trăm vạn, bọn quỷ Nhật, còn đặt một ăn năm, chỉ một điểm trong ba điểm này đã đủ khiến cô động lòng rồi, huống chi là đủ cả ba!
"Trận đấu sinh tử?" Cô hỏi.
"Đúng, ký giao kèo sinh tử!" Hạng Hoa khẽ cười, nói.
"Ba ngày sau!"
Đường Niệm Niệm đồng ý ngay.
Đánh chết bọn quỷ Nhật còn có thể kiếm một khoản tiền kếch xù, tài lộc phú quý đã dâng đến cửa rồi, có ngốc mới không cần.
"Tôi đi sắp xếp ngay, hẹn gặp lại!"
Hạng Hoa nở nụ cười thật sâu, trước khi đến đây anh ta đã tìm hiểu trước, vị cô Đường này hiếu chiến lại mê tiền, cho nên anh ta ra một trăm vạn, nhắc luôn đến tỷ lệ cá cược đặt một ăn năm, Đường Niệm Niệm nhất định sẽ động lòng.
Từ mấy ngày trước anh ta đã cho lan truyền tin Đường Niệm Niệm thi đấu, rất nhiều phú hào đều đặt cược, có thể nói là trận đấu có mức đặt cược cao nhất trong mười năm trở lại đây của sàn boxing.
Anh ta làm nhà cái, ít nhất có thể kiếm một trăm triệu.
"Đi thong thả!"
Đường Niệm Niệm ngồi im không nhúc nhích, cô không có tự giác đi tiễn khách, Hạng Hoa cũng không phải không biết đường.
Hơn nữa, cô và Hạng Hoa cũng không phải bạn bè, chỉ là bên A và bên B theo hợp đồng thôi.
Cô là bên A.
Sở dĩ cô chọn thi đấu vào ba ngày sau là bởi vì ông chủ Bào hẹn cô ngày mai đi đánh cầu lông, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đám bắt cóc sẽ động thủ vào ngày mai.
Mấy ngày nay Thẩm Kiêu đều nhìn chằm chằm vào Bào Liên Sinh, có mấy người không rõ danh tính đang theo dõi ông ấy, hẳn chính là đám bắt cóc kia.
Đường Niệm Niệm không muốn nhắc nhở Bào Liên Sinh ngay bây giờ, hiện tại nhắc nhở cũng không giải quyết được gì, lòng cảm kích của Bào Liên Sinh sẽ không quá nhiều, chỉ có cứu ông ấy ở thời điểm nguy hiểm nhất mới thu hoạch được lòng biết ơn khôn xiết, Bào Liên Sinh sẽ nhớ ơn cứu mạng của cô cả đời.
Cô nằm trên sô pha, đổi sang một tư thế thoải mái, kêu lên: "A Trân, rửa một đ ĩa nho mang lên đây!"
"Vâng thưa tiểu thư!"
/690
|