Phụ cho ta danh, mẫu cho ta mệnh, chỉ là như thế
Từ trong hắc ám tỉnh lại, đập vào mắt hắn là quang mang chói lòa, thứ sắc vàng rực rỡ kia quá mức đẹp đẽ, ngay cả hoàng kim cũng không bằng, so với ánh đèn điện trong phòng càng thêm linh động, đây là sắc thái sinh động tuyệt đối không thể nhìn thấy tại thế giới của hắn, nơi ấy chỉ có thể tràn ngập sắc đỏ tàn khốc, sắc đen nguy hiểm cùng sắc trắng buồn tẻ của phòng thí nghiệm, sắc thái có tiên diễm như thế nào, tại thế giới này đều sẽ trở thành sắc xám âm u.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mở to mắt, hắn bắt đầu tự hỏi.
Hắn hẳn là đang ở thời điểm cuối cùng của tận thế, ý thức rơi vào hắc ám. Chính là không lâu sau hắn cảm giác bản thân bị nước bao vây, tiếp đó một cỗ lực đạo giúp hắn di chuyển một cách khó khăn trong một thông đạo chật hẹp. Nghĩ muốn cử động, nhưng tứ chi lại không nghe chỉ huy. Để thoát khỏi khốn cảnh ấy, hắn cũng bắt đầu vận dụng sức lực. Mí mắt dù không thể mở ra, nhưng vẫn có thể cảm giác được ánh sáng, còn có âm thanh của con người. Chẳng lẽ kết quả sau khi tận thế là thế giới không bị hủy diệt? Hắn còn sống?
Không thể hoạt động tứ chi, lại cảm thấy có người ôm lấy chính mình. Ôm? Nếu là bị một người có khí lực thật lớn ôm cũng không có gì kỳ quái, thế nhưng cảm giác từ trên da thịt truyền đến đại não cho hắn biết mình đang bị bao bọc trong vòng tay, hơn nữa bàn tay ôm lấy đầu hắn rất lớn, khoảng cách giữa hai tay là cực nhỏ, mà bàn tay kia lại có thể ôm lấy mông hắn. Đây quả thực là kiểu ôm tiểu hài tử. Chẳng lẽ thế giới lại phát sinh biến dị? Nhân loại biến thành người khổng lồ?
Lúc đó,có người trên mông hắn đánh “ba” một cái, nhất thời không phòng bị phát ra tiếng, xác thực là tiếng khóc oa oa của tiểu hài tử. Hắn thực hoài nghi đây có phải thanh âm của mình hay không? Nhưng thanh âm này đúng là từ miệng hắn phát ra.
“Trí não, phân tích tình huống.” Gặp đủ các loại sự tình kỳ quái làm cho nam tử dùng tinh thần ra lệnh cho trí não am hiểu phân tích đang tồn tại trong biển ý thức.
“Vâng, thưa chủ nhân.” Vô cơ chất thanh âm từ trong đầu hắn vang lên, nhưng ngay lập tức nam tử cảm thấy có điều không tốt, một loại cảm giác hoa mắt đánh úp lại, làm cho nam tử trước mắt tối sầm, rơi vào giấc ngủ.
“Ý thức của chủ nhânrơi vào hôn mê, bắt đầu dùng tinh thần lực tiến hành tra xét.” Vô cơ chất thanh âm tiếp tục nói. Bởi vì hoàn cảnh đấu tranh trong tận thế, bất cứ tình huống nào cũng có thể phát sinh, tỉ như trong chiến đấu bị người đánh bất tỉnh, điều này rất hiếm khi xảy ra, bởi vì sẽ không có cơ hội tỉnh lại mà bị biến thành thức ăn, biến mất trên thế giới. Còn lại chính là trường hợp khi ở bên ngoài nghỉ ngơi, nhân loại là cần nghỉ ngơi, cũng bởi dạng tình huống này nên trí não vào thời điểm chủ nhân hôn mê sẽ sử dụng tinh thần lực bắt đầu trình tự tra xét cảnh vật xung quanh. Đương nhiên, trước đó vẫn cần chủ nhân cấp quyền hạn, mà vừa rồi nam tử đã mệnh lệnh cho trí não phân tích tình huống, nhất định phải biết rõ hoàn cảnh hiện tại. Thế nên, trí não lập tức vận dụng tinh thần lực ngay khi nam tử chìm vào hôn mê.
Trí não tương đương với đại não của nhân loại, nó thông qua năm giác quan của chủ nhân để nhận biết thế giới, khi năm giác quan không tồn tại, vẫn có thể dùng tinh thần lực để quan sát thế giới. Hơn nữa, có thể đem những hình ảnh tinh thần lực thu được cấp chủ nhân, để chủ nhân làm ra phán đoán. Mà lúc này, trí não của nam tử chính là dùng tinh thần lực quan sát tình huống chung quanh, ghi chép và phân tích mọi thứ.
Đột nhiên xuất hiện dao động khác thường làm nam tử từ trong hôn mê tỉnh lại. Trong kim quang thánh khiết, nam tử hơi hơi mở mắt, có chút nghi hoặc. Loại phương thức vận dụng năng lực này không giống với những gì hắn từng biết.
Không biết vì nguyên nhân gì, hắn bây giờ tựa hồ phi thường dễ dàng mỏi mệt, lại một lần nữa bị cảm giác buồn ngủ đánh úp, dù có kiên cường đến đâu cũng là không thể đi ngược lại với bản năng, lưu lại mệnh lệnh cho trí não tiếp tục quan sát, thời điểm gặp nguy hiểm thì cưỡng chế tỉnh lại. Sau đó nam tử lại lâm vào hắc ám.
Đến khi hắn mở mắt một lần nữa thì đã thấy mình ở đây rồi.
Cảm giác đượcthứ đang bao lấy hắn lúc này vừa nhẹ vừa mềm, loại đồ vật này ở mạt thế tuyệt đối là hàng xa xỉ, tuy nhiên đây cũng không phải nguyên nhân làm nam tử kinh ngạc. Ánh sáng tản mát trên khung thủy tinh kia mới là thứ khiến hắn khiếp sợ. Đó là ánh mặt trời? Không, không có khả năng, có lẽ là một thứ gì đó tương tự mặt trời được con người tạo ra.
“Trí não, cho ta biết kết quả phân tích.” Nam tử thực hỗn loạn, vội vàng hỏi trí não.
“Vâng, chủ nhân. Đây là những tư liệu thu thập được trong lúc chủ nhân hôn mê.” Trong biển ý thức, một số hình ảnh hiện lên.
Nam tử yên lặng xem. Có nam tử mặc kiểu quần áo như quân trang, có nam tử mặc giống như quần áo thời Tây Âu cổ đại, có nữ tử mặc thứ váy dài tuyệt đối bất lợi trong chiến đấu, lại có người mặc áo bào trắng giống Đại Ma pháp sư trong tiểu thuyết miêu tả.
Còn có cảnh sắc bên ngoài phòng, đó là thực vật, không phải dị dạng thực vật. Tinh thần lực xuyên thấu gian phòng, hình ảnh thời khắc hừng đông xuất hiện trong biển ý thức. Thế giới bắt đầu thức tỉnh, mang ánh sáng nhàn nhạt mông lung như đang khoác lên mình một lớp y sa mỏng, thực vật xanh tươi mơn mởn, muôn hoa kiều diễm nở rộ, sắc thái đó đẹp như trong kỳ tích.
“Đây là…” Nam tử quả thật không thể tin, hình ảnh hắn nhìn đến có thể tốt đẹp như thế.
“Căn cứ theo không khí, mật độ, chất lượng, còn có năng lượng, thực vật, quần áo, ngôn ngữ chung quanh, kết hợp các loại tài liệu trong kho tư liệu, kết quả phân tích là nơi này không phải mạt thế.” Vô cơ chất thanh âm chỉ nói ra kết quả phân tích, những cảm xúc phản ứng như khiếp sợ và không thể tin tưởng các loại, không thuộc về nó.
Lãnh khốc như nam tử cũng khiếp sợ đến mức không thể nói gì, nơi này không phải mạt thế?
“Chủ nhân, tình trạng thân thể của ngài hiện giờ rất không tốt.” Trí não có nghĩa vụ nhắc nhở tình hình thân thể của chủ nhân.
Lời nhắc nhở này làm cho nam tử vứt tất cả nghi hoặc ra sau đầu, chuyện của mình mới là trọng yếu nhất, đây là điều cơ bản để sinh tồn.
“Liệt kê.” Nam tử mệnh lệnh.
“Vâng.” Một chuỗi số liệu hình thành trong biển ý thức.
Thời điểm nhìn đến số liệu chiều cao cùng thể trọng, nam tử thực sự là không có biện pháp xem tiếp rồi. Này, này không phải số liệu hắn quen thuộc, đây hẳn là số liệu của tiểu hài tử đi.
Thế giới xa lạ, cơ thể của tiểu hài tử, khiến kẻ từng đã là đệ nhất Liệp Sát Giả 01 hoàn toàn ngốc lăng. Giờ này khắc này, cũng là thời khắc hắn không có phòng bị nhất, bởi vì hắn đã bị sự tình làm kinh ngạc đến mức không còn ý thức đi phòng bị ngoại giới nữa.
“Có người tới gần.” Trí não vẫn còn trong quá trình tra xét thế giới bên ngoài, cho dù từ trong sóng não cảm giác được chủ nhân đã rơi vào trạng thái ngây dại, nghi hoặc cũng sẽ không sinh ra, nó chỉ là trí não, một đoạn trình tự mà thôi.
Bản năng có được từ kinh nghiệm khiến nam tử khôi phục thanh tỉnh, nhìn một nữ nhân tới gần rồi ôm lấy bản thân đang không cách nào kháng cự. Sau đó lộ ra một bên ngực, đem đầu nhũ để vào trong miệng hắn, dòng sữa ngọt lành chảy vào cổ họng, đối với người đã từng trải qua mạt thế mà nói, đây thật sự là mỹ vị.
Ngượng ngùng, khó xử, nam tử sẽ không có phản ứng ở phương diện này, theo bản năng hấp thụ lấy thức ăn, sau đó nghe nữ nhân nói thứ ngôn ngữ mà hắn nghe không hiểu.
“Trí não, phân tích chủng loại ngôn ngữ.” Hắn không hiểu, nhưng trong cơ sở dữ liệu khổng lồ của trí não nhất định sẽ có. Nam tử vừa uống sữa, vừa hướng trí não hạ mệnh lệnh.
“Sau khi phân tích và đối chiếu, kết quả, loại ngôn ngữ này không có bản ghi chép.”
Không có? Làm sao có thể? Là kết tinh trí tuệ của con người tại mạt thế, vì hậu thế, trí não ghi lại tất cả những tư liệu mà con người có được, có thể sẽ có một số chỗ không hoàn chỉnh, nhưng tuyệt đối không phải là ngôn ngữ, vì nhu cầu đối thoại của con người, vì lúc ban đầu những người còn lưu lại đến mạt thế là từ các quốc gia khác nhau, tự nhiên ngôn ngữ cũng được lưu lại, huống chi sau đó, những di tích văn minh được thu thập, ngôn ngữ văn tự tuyệt đối không thể không có tư liệu ghi chép, thế nhưng hiện tại trí não nói cho hắn biết, ngôn ngữ này trong tư liệu ghi chép không có.
“Tiến hành phiên dịch ngôn ngữ này.” Lại là một cái mệnh lệnh từ nam tử.
“Vâng.” Chịu mệt nhọc, nhưng không hiểu thế nào là phản kháng, trí não tiếp nhận mệnh lệnh, bắt đầu dùng tài nguyên dữ liệu thưa thớt tiến hành phân tích ngôn ngữ, “Bởi vì tư liệu rất thưa thớt, thời gian phiên dịch không thể xác định.” Trí não thành thật báo cáo khó khăn của nó.
Nam tử không tiếp tục làm khó dễ.
Nữ nhân sau khi cho hài tử ăn xong, liền đem nó bao lại kỹ lưỡng, lập tứcrời khỏi phòng.
Nam tử lại một lần xem xét tình huống thân thể, tinh thần lực đã ở mức thấp nhất, cũng may mắn trí não chỉ cần ý thức tồn tại là có thể phát động, nếu không hắn sẽ ở trạng thái hoàn toàn bị động. Lực lượng thân thể cũng không cần phải xem, toàn bộ tuyên cáo mất hết.
Rời khỏi biển ý thức, nam tử nhìn ánh sáng mặt trời sáng lạn bên ngoài.
Bất đồng thế giới, thân thể tiểu hài tử, hắn không phải là đã xuyên qua chuyển thế giống như trong tiểu thuyết giả tưởng đấy chứ, như vậy vì sao hắn có thể xuyên qua? Vì sao trí não trong biển ý thức cũng cùng đi theo? Vì sao…, nghi vấn nhiều lắm. Nam tử không biết.
Khóe miệng của tiểu hài tử gợi lên nét tươi cười, đó là một nụ cười thể hiện sự không quan tâm. Lo lắng nhiều như vậy để làm gì, quan trọng là, hắn còn sống. Hắn còn sống, như vậy là quá đủ rồi. Đã từng là tiếc nuối, ở thế giới này sẽ có thể thực hiện. Hắn sẽ xem hếttoàn bộ sắc thái rực rỡ của thế giới này.
Vì điều đó, việc quan trọng nhất là hắn phải trở nên mạnh mẽ. Hắn cũng không có bỏ qua một hình ảnh đã xuất hiện trong trí não, chính là nam tử có đôi mắt như chim ưng, khí thế áp bách tuyệt đối thuộc hàng cao thủ, còn có nam tử mặc áo bào trắng với dao động năng lực kỳ dị. Thế giới này ngoại trừ phong cảnh đầy sắc màu, còn có lực lượng cường đại tồn tại, vì có thể sinh tồn, hắn phải trở nên mạnh mẽ.
Hắn là Liệp Sát Giả, lựa chọn con đường tự mình cố gắng để có được lực lượng. Bất luận ở nơi nào cũng không thay đổi, cho dù sống thêm một đời, ý niệm muốn trở nên mạnh mẽ tuyệt đối sẽ không biến mất. Chấp niệm phải sống là nguyên nhân hắn phải trở nên mạnh mẽ, hiện tại lại thêm một cái, hắn muốn xem tất cả phong cảnh mỹ lệ ở thế giới này.
Một tháng sau, trí não rốt cục thông qua miệng của thị nữ hầu hạ lấy được tương đối đầy đủ tư liệu, thành công phiên dịch loại ngôn ngữ này, vì nam tử làm công tác phiên dịch.
Sau khi phiên dịch, thông qua phân tích, nam tử rốt cuộc biết được mỹ mạo sản phụ hôm đó là mẫu thân của hắn, nam nhân có ánh mắt lợi hại kia là phụ thân của hắn, một vị công tước. Nơi này là Red Creek công tước gia, hắn là con trai trưởng của Red Creek công tước. Bởi vì là ma vũ phế nhân, hắn bị phụ thân đặt tên là Fei. Red Creek. Từ miệng của những người hầu, hắn đã minh bạch, mặc dù hắn là con trai trưởng, nhưng bị gia tộc bỏ qua. Nếu không vì gia thế của mẫu thân hắn đối với Red Creek gia tộc có trợ giúp, ngay cả dòng họ hắn cũng sẽ không được cấp, thậm chí bị đuổi ra khỏi công tước gia, càng sẽ không có người chiếu cố như bây giờ.
Bị phụ thân bỏ qua, mẫu thân chán ghét, đây chính là bắt đầu nhân sinh mới của hắn. Đối với thân tình, nam tử đã hiểu được hắn cả đời này cũng sẽ không có, bất quá, hắn không để ý. Phụ thân cho hắn danh, mẫu thân cho hắn mệnh, đây là bọn họ đối với hắn ban ân, hắn ghi nhớ, rồi sẽ hồi báo, quan hệ giữa hắn và bọn họ chỉ có như vậy.
“Fei. Red Creek.” Yên lặng thầm nhủ cái tên này trong lòng, cái tên chỉ thuộc về hắn, thật tốt a, hắn cũng có tên của mình. Về phần ma vũ phế nhân, nam tử căn bản không để ở trong lòng, hắn sẽ biến cường, nhất định.
—————————————–
“Không giống với thiên chi kiêu tử nhận được vô vàn sủng ái là Iallophil. Theoromon miện hạ, Fei. Red Creek miện hạ ngay từ đầu bởi vì là ma vũ phế nhân nên bị cả gia tộc bỏ qua. Vào thời điểm đó, kỳ tài của Theoromon gia tộc cùng phế vật của Red Creek gia tộc lừng danh hậu thế, một cái là thừa nhận, một cái là cười nhạo. Nhưng vào lúc đó, mọi người tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, Fei. Red Creek, phế vật của Red Creek gia tộc sẽ đánh vỡ số mệnh của ma vũ phế nhân, tạo nên truyền kỳ, cao cao tại thượng nhìn xuống tất cả các chủng tộc, ngoại trừ Iallophil. Theoromon.”
Từ trong hắc ám tỉnh lại, đập vào mắt hắn là quang mang chói lòa, thứ sắc vàng rực rỡ kia quá mức đẹp đẽ, ngay cả hoàng kim cũng không bằng, so với ánh đèn điện trong phòng càng thêm linh động, đây là sắc thái sinh động tuyệt đối không thể nhìn thấy tại thế giới của hắn, nơi ấy chỉ có thể tràn ngập sắc đỏ tàn khốc, sắc đen nguy hiểm cùng sắc trắng buồn tẻ của phòng thí nghiệm, sắc thái có tiên diễm như thế nào, tại thế giới này đều sẽ trở thành sắc xám âm u.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mở to mắt, hắn bắt đầu tự hỏi.
Hắn hẳn là đang ở thời điểm cuối cùng của tận thế, ý thức rơi vào hắc ám. Chính là không lâu sau hắn cảm giác bản thân bị nước bao vây, tiếp đó một cỗ lực đạo giúp hắn di chuyển một cách khó khăn trong một thông đạo chật hẹp. Nghĩ muốn cử động, nhưng tứ chi lại không nghe chỉ huy. Để thoát khỏi khốn cảnh ấy, hắn cũng bắt đầu vận dụng sức lực. Mí mắt dù không thể mở ra, nhưng vẫn có thể cảm giác được ánh sáng, còn có âm thanh của con người. Chẳng lẽ kết quả sau khi tận thế là thế giới không bị hủy diệt? Hắn còn sống?
Không thể hoạt động tứ chi, lại cảm thấy có người ôm lấy chính mình. Ôm? Nếu là bị một người có khí lực thật lớn ôm cũng không có gì kỳ quái, thế nhưng cảm giác từ trên da thịt truyền đến đại não cho hắn biết mình đang bị bao bọc trong vòng tay, hơn nữa bàn tay ôm lấy đầu hắn rất lớn, khoảng cách giữa hai tay là cực nhỏ, mà bàn tay kia lại có thể ôm lấy mông hắn. Đây quả thực là kiểu ôm tiểu hài tử. Chẳng lẽ thế giới lại phát sinh biến dị? Nhân loại biến thành người khổng lồ?
Lúc đó,có người trên mông hắn đánh “ba” một cái, nhất thời không phòng bị phát ra tiếng, xác thực là tiếng khóc oa oa của tiểu hài tử. Hắn thực hoài nghi đây có phải thanh âm của mình hay không? Nhưng thanh âm này đúng là từ miệng hắn phát ra.
“Trí não, phân tích tình huống.” Gặp đủ các loại sự tình kỳ quái làm cho nam tử dùng tinh thần ra lệnh cho trí não am hiểu phân tích đang tồn tại trong biển ý thức.
“Vâng, thưa chủ nhân.” Vô cơ chất thanh âm từ trong đầu hắn vang lên, nhưng ngay lập tức nam tử cảm thấy có điều không tốt, một loại cảm giác hoa mắt đánh úp lại, làm cho nam tử trước mắt tối sầm, rơi vào giấc ngủ.
“Ý thức của chủ nhânrơi vào hôn mê, bắt đầu dùng tinh thần lực tiến hành tra xét.” Vô cơ chất thanh âm tiếp tục nói. Bởi vì hoàn cảnh đấu tranh trong tận thế, bất cứ tình huống nào cũng có thể phát sinh, tỉ như trong chiến đấu bị người đánh bất tỉnh, điều này rất hiếm khi xảy ra, bởi vì sẽ không có cơ hội tỉnh lại mà bị biến thành thức ăn, biến mất trên thế giới. Còn lại chính là trường hợp khi ở bên ngoài nghỉ ngơi, nhân loại là cần nghỉ ngơi, cũng bởi dạng tình huống này nên trí não vào thời điểm chủ nhân hôn mê sẽ sử dụng tinh thần lực bắt đầu trình tự tra xét cảnh vật xung quanh. Đương nhiên, trước đó vẫn cần chủ nhân cấp quyền hạn, mà vừa rồi nam tử đã mệnh lệnh cho trí não phân tích tình huống, nhất định phải biết rõ hoàn cảnh hiện tại. Thế nên, trí não lập tức vận dụng tinh thần lực ngay khi nam tử chìm vào hôn mê.
Trí não tương đương với đại não của nhân loại, nó thông qua năm giác quan của chủ nhân để nhận biết thế giới, khi năm giác quan không tồn tại, vẫn có thể dùng tinh thần lực để quan sát thế giới. Hơn nữa, có thể đem những hình ảnh tinh thần lực thu được cấp chủ nhân, để chủ nhân làm ra phán đoán. Mà lúc này, trí não của nam tử chính là dùng tinh thần lực quan sát tình huống chung quanh, ghi chép và phân tích mọi thứ.
Đột nhiên xuất hiện dao động khác thường làm nam tử từ trong hôn mê tỉnh lại. Trong kim quang thánh khiết, nam tử hơi hơi mở mắt, có chút nghi hoặc. Loại phương thức vận dụng năng lực này không giống với những gì hắn từng biết.
Không biết vì nguyên nhân gì, hắn bây giờ tựa hồ phi thường dễ dàng mỏi mệt, lại một lần nữa bị cảm giác buồn ngủ đánh úp, dù có kiên cường đến đâu cũng là không thể đi ngược lại với bản năng, lưu lại mệnh lệnh cho trí não tiếp tục quan sát, thời điểm gặp nguy hiểm thì cưỡng chế tỉnh lại. Sau đó nam tử lại lâm vào hắc ám.
Đến khi hắn mở mắt một lần nữa thì đã thấy mình ở đây rồi.
Cảm giác đượcthứ đang bao lấy hắn lúc này vừa nhẹ vừa mềm, loại đồ vật này ở mạt thế tuyệt đối là hàng xa xỉ, tuy nhiên đây cũng không phải nguyên nhân làm nam tử kinh ngạc. Ánh sáng tản mát trên khung thủy tinh kia mới là thứ khiến hắn khiếp sợ. Đó là ánh mặt trời? Không, không có khả năng, có lẽ là một thứ gì đó tương tự mặt trời được con người tạo ra.
“Trí não, cho ta biết kết quả phân tích.” Nam tử thực hỗn loạn, vội vàng hỏi trí não.
“Vâng, chủ nhân. Đây là những tư liệu thu thập được trong lúc chủ nhân hôn mê.” Trong biển ý thức, một số hình ảnh hiện lên.
Nam tử yên lặng xem. Có nam tử mặc kiểu quần áo như quân trang, có nam tử mặc giống như quần áo thời Tây Âu cổ đại, có nữ tử mặc thứ váy dài tuyệt đối bất lợi trong chiến đấu, lại có người mặc áo bào trắng giống Đại Ma pháp sư trong tiểu thuyết miêu tả.
Còn có cảnh sắc bên ngoài phòng, đó là thực vật, không phải dị dạng thực vật. Tinh thần lực xuyên thấu gian phòng, hình ảnh thời khắc hừng đông xuất hiện trong biển ý thức. Thế giới bắt đầu thức tỉnh, mang ánh sáng nhàn nhạt mông lung như đang khoác lên mình một lớp y sa mỏng, thực vật xanh tươi mơn mởn, muôn hoa kiều diễm nở rộ, sắc thái đó đẹp như trong kỳ tích.
“Đây là…” Nam tử quả thật không thể tin, hình ảnh hắn nhìn đến có thể tốt đẹp như thế.
“Căn cứ theo không khí, mật độ, chất lượng, còn có năng lượng, thực vật, quần áo, ngôn ngữ chung quanh, kết hợp các loại tài liệu trong kho tư liệu, kết quả phân tích là nơi này không phải mạt thế.” Vô cơ chất thanh âm chỉ nói ra kết quả phân tích, những cảm xúc phản ứng như khiếp sợ và không thể tin tưởng các loại, không thuộc về nó.
Lãnh khốc như nam tử cũng khiếp sợ đến mức không thể nói gì, nơi này không phải mạt thế?
“Chủ nhân, tình trạng thân thể của ngài hiện giờ rất không tốt.” Trí não có nghĩa vụ nhắc nhở tình hình thân thể của chủ nhân.
Lời nhắc nhở này làm cho nam tử vứt tất cả nghi hoặc ra sau đầu, chuyện của mình mới là trọng yếu nhất, đây là điều cơ bản để sinh tồn.
“Liệt kê.” Nam tử mệnh lệnh.
“Vâng.” Một chuỗi số liệu hình thành trong biển ý thức.
Thời điểm nhìn đến số liệu chiều cao cùng thể trọng, nam tử thực sự là không có biện pháp xem tiếp rồi. Này, này không phải số liệu hắn quen thuộc, đây hẳn là số liệu của tiểu hài tử đi.
Thế giới xa lạ, cơ thể của tiểu hài tử, khiến kẻ từng đã là đệ nhất Liệp Sát Giả 01 hoàn toàn ngốc lăng. Giờ này khắc này, cũng là thời khắc hắn không có phòng bị nhất, bởi vì hắn đã bị sự tình làm kinh ngạc đến mức không còn ý thức đi phòng bị ngoại giới nữa.
“Có người tới gần.” Trí não vẫn còn trong quá trình tra xét thế giới bên ngoài, cho dù từ trong sóng não cảm giác được chủ nhân đã rơi vào trạng thái ngây dại, nghi hoặc cũng sẽ không sinh ra, nó chỉ là trí não, một đoạn trình tự mà thôi.
Bản năng có được từ kinh nghiệm khiến nam tử khôi phục thanh tỉnh, nhìn một nữ nhân tới gần rồi ôm lấy bản thân đang không cách nào kháng cự. Sau đó lộ ra một bên ngực, đem đầu nhũ để vào trong miệng hắn, dòng sữa ngọt lành chảy vào cổ họng, đối với người đã từng trải qua mạt thế mà nói, đây thật sự là mỹ vị.
Ngượng ngùng, khó xử, nam tử sẽ không có phản ứng ở phương diện này, theo bản năng hấp thụ lấy thức ăn, sau đó nghe nữ nhân nói thứ ngôn ngữ mà hắn nghe không hiểu.
“Trí não, phân tích chủng loại ngôn ngữ.” Hắn không hiểu, nhưng trong cơ sở dữ liệu khổng lồ của trí não nhất định sẽ có. Nam tử vừa uống sữa, vừa hướng trí não hạ mệnh lệnh.
“Sau khi phân tích và đối chiếu, kết quả, loại ngôn ngữ này không có bản ghi chép.”
Không có? Làm sao có thể? Là kết tinh trí tuệ của con người tại mạt thế, vì hậu thế, trí não ghi lại tất cả những tư liệu mà con người có được, có thể sẽ có một số chỗ không hoàn chỉnh, nhưng tuyệt đối không phải là ngôn ngữ, vì nhu cầu đối thoại của con người, vì lúc ban đầu những người còn lưu lại đến mạt thế là từ các quốc gia khác nhau, tự nhiên ngôn ngữ cũng được lưu lại, huống chi sau đó, những di tích văn minh được thu thập, ngôn ngữ văn tự tuyệt đối không thể không có tư liệu ghi chép, thế nhưng hiện tại trí não nói cho hắn biết, ngôn ngữ này trong tư liệu ghi chép không có.
“Tiến hành phiên dịch ngôn ngữ này.” Lại là một cái mệnh lệnh từ nam tử.
“Vâng.” Chịu mệt nhọc, nhưng không hiểu thế nào là phản kháng, trí não tiếp nhận mệnh lệnh, bắt đầu dùng tài nguyên dữ liệu thưa thớt tiến hành phân tích ngôn ngữ, “Bởi vì tư liệu rất thưa thớt, thời gian phiên dịch không thể xác định.” Trí não thành thật báo cáo khó khăn của nó.
Nam tử không tiếp tục làm khó dễ.
Nữ nhân sau khi cho hài tử ăn xong, liền đem nó bao lại kỹ lưỡng, lập tứcrời khỏi phòng.
Nam tử lại một lần xem xét tình huống thân thể, tinh thần lực đã ở mức thấp nhất, cũng may mắn trí não chỉ cần ý thức tồn tại là có thể phát động, nếu không hắn sẽ ở trạng thái hoàn toàn bị động. Lực lượng thân thể cũng không cần phải xem, toàn bộ tuyên cáo mất hết.
Rời khỏi biển ý thức, nam tử nhìn ánh sáng mặt trời sáng lạn bên ngoài.
Bất đồng thế giới, thân thể tiểu hài tử, hắn không phải là đã xuyên qua chuyển thế giống như trong tiểu thuyết giả tưởng đấy chứ, như vậy vì sao hắn có thể xuyên qua? Vì sao trí não trong biển ý thức cũng cùng đi theo? Vì sao…, nghi vấn nhiều lắm. Nam tử không biết.
Khóe miệng của tiểu hài tử gợi lên nét tươi cười, đó là một nụ cười thể hiện sự không quan tâm. Lo lắng nhiều như vậy để làm gì, quan trọng là, hắn còn sống. Hắn còn sống, như vậy là quá đủ rồi. Đã từng là tiếc nuối, ở thế giới này sẽ có thể thực hiện. Hắn sẽ xem hếttoàn bộ sắc thái rực rỡ của thế giới này.
Vì điều đó, việc quan trọng nhất là hắn phải trở nên mạnh mẽ. Hắn cũng không có bỏ qua một hình ảnh đã xuất hiện trong trí não, chính là nam tử có đôi mắt như chim ưng, khí thế áp bách tuyệt đối thuộc hàng cao thủ, còn có nam tử mặc áo bào trắng với dao động năng lực kỳ dị. Thế giới này ngoại trừ phong cảnh đầy sắc màu, còn có lực lượng cường đại tồn tại, vì có thể sinh tồn, hắn phải trở nên mạnh mẽ.
Hắn là Liệp Sát Giả, lựa chọn con đường tự mình cố gắng để có được lực lượng. Bất luận ở nơi nào cũng không thay đổi, cho dù sống thêm một đời, ý niệm muốn trở nên mạnh mẽ tuyệt đối sẽ không biến mất. Chấp niệm phải sống là nguyên nhân hắn phải trở nên mạnh mẽ, hiện tại lại thêm một cái, hắn muốn xem tất cả phong cảnh mỹ lệ ở thế giới này.
Một tháng sau, trí não rốt cục thông qua miệng của thị nữ hầu hạ lấy được tương đối đầy đủ tư liệu, thành công phiên dịch loại ngôn ngữ này, vì nam tử làm công tác phiên dịch.
Sau khi phiên dịch, thông qua phân tích, nam tử rốt cuộc biết được mỹ mạo sản phụ hôm đó là mẫu thân của hắn, nam nhân có ánh mắt lợi hại kia là phụ thân của hắn, một vị công tước. Nơi này là Red Creek công tước gia, hắn là con trai trưởng của Red Creek công tước. Bởi vì là ma vũ phế nhân, hắn bị phụ thân đặt tên là Fei. Red Creek. Từ miệng của những người hầu, hắn đã minh bạch, mặc dù hắn là con trai trưởng, nhưng bị gia tộc bỏ qua. Nếu không vì gia thế của mẫu thân hắn đối với Red Creek gia tộc có trợ giúp, ngay cả dòng họ hắn cũng sẽ không được cấp, thậm chí bị đuổi ra khỏi công tước gia, càng sẽ không có người chiếu cố như bây giờ.
Bị phụ thân bỏ qua, mẫu thân chán ghét, đây chính là bắt đầu nhân sinh mới của hắn. Đối với thân tình, nam tử đã hiểu được hắn cả đời này cũng sẽ không có, bất quá, hắn không để ý. Phụ thân cho hắn danh, mẫu thân cho hắn mệnh, đây là bọn họ đối với hắn ban ân, hắn ghi nhớ, rồi sẽ hồi báo, quan hệ giữa hắn và bọn họ chỉ có như vậy.
“Fei. Red Creek.” Yên lặng thầm nhủ cái tên này trong lòng, cái tên chỉ thuộc về hắn, thật tốt a, hắn cũng có tên của mình. Về phần ma vũ phế nhân, nam tử căn bản không để ở trong lòng, hắn sẽ biến cường, nhất định.
—————————————–
“Không giống với thiên chi kiêu tử nhận được vô vàn sủng ái là Iallophil. Theoromon miện hạ, Fei. Red Creek miện hạ ngay từ đầu bởi vì là ma vũ phế nhân nên bị cả gia tộc bỏ qua. Vào thời điểm đó, kỳ tài của Theoromon gia tộc cùng phế vật của Red Creek gia tộc lừng danh hậu thế, một cái là thừa nhận, một cái là cười nhạo. Nhưng vào lúc đó, mọi người tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, Fei. Red Creek, phế vật của Red Creek gia tộc sẽ đánh vỡ số mệnh của ma vũ phế nhân, tạo nên truyền kỳ, cao cao tại thượng nhìn xuống tất cả các chủng tộc, ngoại trừ Iallophil. Theoromon.”
/110
|