Ý Râm Vạn Tuế

Chương 98: Dũng sấm làng du lịch. (2)

/133


"Ha ha, Tiểu Vãn nhi, ba già rồi" Dương Chấn Quỳ cười cười nhìn về hướng Dương Dạ, nụ cười trông có vẻ thê lương : "Những ông già của năm đại gia tộc bây giờ đều đã già rồi, sau này chính là do mấy đứa nhỏ tụi con một tay xây dựng sự nghiệp gia tộc"

"Ba, ba nói gì vậy?" Dương Dạ có chút lo lắng : "Có phải là thân thể có gì khó chịu không?"

Dương Chấn Quỳ nhìn Dương Dạ, sau một hồi mới chậm rãi đưa mặt về phía trước, trầm mặc một hồi, cúi đầu nói : "Sáng hôm nay, Lãnh Thiên Nhai đến"

"Ai?" Dương Dạ sửng sốt.

Dương Chấn Quỳ cũng sửng sốt, thuận miệng nói : "Là đại thiếu gia của Lãnh thị gia tộc"

"À" Dương Dạ gật đầu, làm bộ như đột nhiên nhớ ra : "Thì ra là hắn" Nhưng thật ra thì Dương Dạ chỉ biết được năm đại gia tộc là Dương, Lãnh, Mục, Trương, Nam Vinh mà thôi, về phần lão gia và thiếu gia của các đại gia tộc ấy tên là gì thì hắn cũng bó tay, tuy rằng Thành bá và Tiễn bá có nói với hắn vài lần, nhưng mà cơ bản là hắn không nhớ gì hết. Sau khi giả bộ đột nhiên tỉnh ngộ, Dương Dạ hỏi : "Lãnh Thiên Nhai đến đây làm gì?'

"Ha ha, đến nói chuyện với ba, nói là mấy ngày nữa muốn dẫn em trai của hắn đến quần đảo kim thạch" Dương Chấn Quỳ nói đến đây, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt.

"Cái gì? Lãnh Thiên Nhai đến quần đảo kim thạch để làm gì? Còn mang theo em trai của hắn?" Dương Dạ lần đầu tiên nghe đến tên của đại thiếu gia Lãnh thị, nhưng mà nhắc đến tên của quần đảo kim thạch, làm cho hắn tự nhiên cảnh giác lên.

"Nói là đi nghỉ phép" Dương Chấn Quỳ trầm tư một chút : "Quần đảo kim thạch là địa bàn của Dương gia chúng ta, người bình thường không được đi đến. Bao gồm cả làng du lịch trên đảo, không có sự cho phép của Dương gia chúng ta, người bình thường cũng không được vào, người của năm đại gia tộc cũng vậy, cho nên Lãnh Thiên Nhai mới tìm đến ba, nhưng mà ba thấy không đơn giản như vậy"

Dương Dạ khẽ gật đầu, thì ra quần đảo kim thạch chính là một thánh địa nghỉ phép, mình còn tưởng rằng chỉ là một quần đảo khoáng sản thôi chứ.

"Người của năm đại gia tộc nếu muốn đến quần đảo kim thạch nghỉ phép, ba cũng không từ chối, chỉ cần lão gia tử Lãnh Thương Sinh gọi điện thoái đến, hay là phái hạ nhân đến là được rồi, mà Lãnh Thiên Nhai tự tìm đến đây, nói rất nhiều lới khách sáo, ha ha, loại hành động này không được thông minh cho lắm" Dương Chấn Quỳ cười, nhẹ nhàng lắc đầu : "Có thể đây là Lãnh Thiên Nhai tự cho là thông minh, càng khách khí thì càng mất tự nhiên"

"Ba, ba đang hoài nghi, Lãnh Thiên Nhai đến quần đảo kim thạch là có dụng tâm?" Dương Dạ bắt đầu rõ ràng tại sao Dương Chấn Quỳ lại mang tâm sự nặng nề vậy.

"Ba nói cho con biết, Tiểu Vãn nhi, mấy ông già này đều đã già rồi, sau này năm đại gia tộc là do đời các con chống đỡ, nhưng mà, thiếu gia của năm đại gia tộc thì cũng không cần thiết phải chạy loạn" Dương Chấn Quỳ đưa tay vỗ vai của Dương Dạ : "Thật ra ba không lo Lãnh Thiên Nhai, tên này giống ... giống như con trước đây vậy, chơi bời lêu lổng, tự cho mình siêu phàm, nhưng mà hắn nói là muốn dẫn em trai Lãnh Tịch Dương cùng đi, ba quả thật có nghi ngờ, tên Lãnh Tịch Dương này ba đã thấy vài lần rồi, tuy rằng là nhị thiếu gia, nhưng mà là người sâu không thể dò"

"Con hiểu rồi, ba" Dương Dạ cười, đứng lên, đưa tay duỗi lưng một chút : "Được rồi được rồi! Hắc hắc, con đi thu dọn một chút, chuẩn bị đến quần đảo kim thạch nghỉ phép!"

Dương Chấn Quỳ lộ ra ánh mắt mừng rỡ, đứng lên vỗ vỗ mặt của Dương Dạ : "Tiểu Vãn nhi, con thật sự đúng là khiến cho ba càng lúc càng kinh ngạc, nhìn bộ dạng của con và tiểu Tự trước đây, ba rất lo lắng rằng Dương thị chúng ta không có người nối nghiệp"

"Hắc hắc, ba cứ yên tâm" Dương Dạ ấn bàn tay đang vuốt mặt mình của Dương Chấn Quỳ, chậm rãi nắm trong tay : "Nếu như hai anh em Lãnh thị dám giở trò quỷ trong quần đảo kim thạch, con sẽ làm cho bọn họ thành quỷ luôn!"

"Ừ, cũng có thể là do ba lo lắng quá nhiều, Tiểu Vãn nhi, con cần phải cẩn thận một chút" Dương Chấn Quỳ dặn dò.

"Biết rồi, nếu như không có chuyện gì, con đi dạo một vòng trước" Dương Dạ cười, hắn quả thật rất hưng phấn, trong lúc nhất thời hắn bị tùm lum chuyện làm cho đầu óc choáng váng, mình và mẹ nhỏ thì bị bắt cóc, vừa đám phán với Nam Vinh gia tộc lại vừa đàm phán với Quân Hinh cùng Tiểu Thi và Tiểu Đán. Không chỉ có Quân Hinh là trông chừng hắn không được thân cận với Tiểu Thi và Tiểu Đán, ngoài ra Dương San cứ quấn quít lấy hắn đòi biết bí mật, Dương Tự thì quất quít đòi học đàn ghi ta, càng đáng sợ hơn là, từ sau cái lần đàn ghi ta kia, Dương Dạ rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của tất cả nữ hầu trong Dương gia đã thay đổi rồi, cái này khiến cho cơn ghen của Quân Hinh càng phát ra trầm trọng ... Bây giờ thi hay rồi! Quần đảo kim thạch, làng du lịch, sóng biển, bãi cát, mỹ nữ, áo tắm ... Những cái này đều trở thành một thứ hấp dẫn Dương Dạ cực kỳ, hơn nữa còn có thể rời xa Quân Hinh tiểu thư ...

"Thật à? Em cũng đi! Em nhất định phải đi! Anh đừng mơ để em ở nhà!"

Quân Hinh vừa nghe nói Dương Dạ muốn đến quần đảo kim thạch, liền giương nanh múa vuốt lên người Dương Dạ, nói làm nũng không bằng nói ép buộc cho rồi. Vô luận là Dương Dạ đi đến đâu, thì nàng cũng dùng thân hình nặng khoảng năm mươi ký của mình bám lên trên cổ của Dương Dạ giống như một con tinh tinh nhỏ vậy.

"Anh đi làm chính sự! Em cho rằng anh đi nghỉ phép à?" Dương Dạ tận tình khuyên bảo Quân Hinh.

"Anh đi làm công chuyện, em đi nghỉ phép!" Quân Hinh ôm chặt lấy người của Dương Dạ.

Hai mắt của Dương Dạ dại ra, bị Quân Hinh ôm chặt lấy cái cổ, ý định treo cổ quả thật đã nảy sinh trong lòng rồi. Sóng biển, bờ cát, mỹ nữ, áo tắm ... tất cả trở thành bọt biển ...


/133

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status