Y Thủ Che Thiên

Chương 108: Yêu sủng

/655


Đến gần lúc này MộChỉ Ly mới chú ý tới hàng hóa bên trên vỉa hè, dược liệu khó có thể mua được ởtrong tiệm thuốc thì ở chỗ này gặp không ít, Mộ Chỉ Ly thấy cũng có chút quenmắt, tuy nhiên những dược liệu cao cấp này nàng tạm thời còn không dùng đến,nhưng tương lai sẽ có lúc là hữu dụng đấy.

Ngoại trừ dược liệu,còn có vũ khí, khoáng thạch quý, đan dược vân...vân, đều là đồ vật liên quan đếntu luyện, thậm chí còn có vũ kỹ, công pháp, những công pháp này nếu phóng tớithành La Thiên tất nhiên sẽ thành bảo bối các gia tộc tranh đoạt, nhưng ở chỗnày lại chỉ có bày ở vỉa hè, này chênh lệch cũng thật sự là quá lớnđi.

Mộ Chỉ Ly đi tới cũngchỉ để cho những người kia hơi chút ngẩng đầu nhìn thoáng qua liền cúi đầuxuống, không có để ý, bọn hắn vốn đối với chuyện của những người khác không cảmthấy hứng thú.

Đi dạo một vòng, MộChỉ Ly mua vài cọng dược liệu có chút khó tìm, giá cả ngược lại cũng không phảirất cao, bởi vậy rất là sảng khoái, cho nên cũng không có rời khỏi khu mua bán,mà là tại chỗ tìm mua thêm.

Nàng cũng không cómua được vật gì khác, bởi vì chắc hẳn ở ngày trao đổi bảo bối nhất định sẽ nhiềuthêm nữa, nếu hiện tại mua nhiều, đến lúc đó thấy bảo bối rồi mua không được,này là quá không có lợi rồi.

Nhưng mà, ngay tạilúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị rời đi, trong đầu lại truyền đến một tia thanh âm: "Chủnhân, ta muốn cái hồng tinh tinh*(tinh thể màu hồng) kia."

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lyngừng bước, đem ánh mắt dừng lại tại sạp hàng trên vỉa hè, nhưng khi nhìn chỉsau một lát là nhíu mày: "Tại đây không có hồng tinh tinh, chỉ có một quả hoàngtinh tinh ah!"

Hoàng tinh tinh*(tinhthể màu vàng) là một loại tinh thể có chút kỳ lạ do trời đất tạo thành, bộ dángkia nhìn có chút giống như thủy tinh, rồi lại không giống, hoàng tinh tinh làmột loại dược liệu, có thể luyện chế đan dược, cũng có thể trực tiếpnuốt.

Đương nhiên, có thểtrực tiếp nuốt chủ yếu là yêu thú rồi, nhân loại thì không cách nào làm được,bởi vì hoàng tinh tinh bên trong tràn ngập năng lượng đủ để bọn họ bạo phát, chonên chỉ có thể luyện chế thành đan dược hoặc là dược tề, rồi nhẹ nhàngnuốt.

Hoàng tinh tinh đốivới việc tăng khả năng chịu đựng của thân thể rất có lợi, lại càng là thuốc bổcủa đám yêu thú, mà hồng tinh tinh thì hình dạng cũng giống hoàng tinh tinh,trên trăm viên hoàng tinh tinh khả năng mới có một khối hồng tinh tinh, cho nênhồng tinh tinh giá trị cũng so hoàng tinh tinh cao hơn nhiều.

"Chủ nhân, chính làmiếng hoàng tinh tinh kia, nhưng thật ra nó là hồng tinh tinh, ngươi mua cho tađược không? Chủ nhân?" Giọng nói nhu hòa mang theo khẩn cầu ngọt ngào, lại đểcho Mộ Chỉ Ly không cách nào cự tuyệt, chỉ có thể bất đắc dĩ cầm lấy miếng hoàngtinh tinh hướng phía người bán hàng nói: "Này hoàng tinh tinh bán thếnào?"

"Năm trăm kim tệ"người bán hàng nói rất là dứt khoát.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Lynhíu mày, lấy giá cả hoàng tinh tinh, năm trăm kim tệ là hơi cao một chút, bìnhthường một quả hoàng tinh tinh giá cả bất quá là khoảng ba bốn trăm kimtệ.

"Quá đắt, hoàng tinhtinh không đáng cái giá tiền này, chi bằng thêm một gốc Thiên Linh thảo này cóđược không?" Mộ Chỉ Ly cầm lấy Thiên Linh thảo bên cạnh hỏi, nàng đã biết rõ cáinày xem là hoàng tinh tinh kì thực là hồng tinh tinh, giá 500 kim tệ chỉ có thểnói là nàng chiếm được tiện nghi thật lớn, nhưng rất hiển nhiên nàng không thểdứt khoát như vậy mua xuống.

Nếu không người bánhàng kia nhất định sẽ cảm thấy rất kỳ quái, nói không chừng sẽ tiếp tục đề giácao hơn, càng có khả năng không bán mà trở về từ từ nghiên cứu, kết quả nàngcũng không phải muốn như vậy đấy. Trả một giá như vậy, tất cả mọi người có thểtiếp nhận một ít.

Nghe được Mộ Chỉ Lynói, người bán hàng ngẩng đầu liếc nhìn Mộ Chỉ Ly, áo choàng màu đen chỉ có thểlàm cho người thấy rõ cặp mắt của hắn, ngũ quan đều không rất rõ ràng, do dự saumột lát nói: "Được rồi "

Nếu nàng đã biết rõgiá cả hoàng tinh tinh, tất nhiên giá năm trăm kim tệ sẽ không chấp nhận, tặngthêm một cây Thiên Linh thảo, ngược lại là không sai biệt lắm, xem ra cũng làmột người trong nghề dược.

Thấy hắn đáp ứng, MộChỉ Ly cũng thoải mái xuất ra năm trăm kim tệ đưa cho người bán hàng, đồng thờiđem hoàng tinh tinh cùng Thiên Linh thảo thu vào, rồi rời đi.

Trên đường trở về, MộChỉ Ly nhìn hoàng tinh tinh trên tay, này xem thế nào cũng thấy là một quả hoàngtinh tinh ah.

"Bụi Thái Lang, làmsao ngươi biết đây là một quả hồng tinh tinh?" Mộ Chỉ Ly mở miệng hỏi

"Chủ nhân, ta đối vớiviệc phân biệt dược liệu có thiên phú, xem qua là có thể nhìn ra, đây là một quảhồng tinh tinh, tuy bề ngoài của nó vẫn là hoàng tinh tinh, nhưng nội bộ bêntrong đã là hồng tinh tinh đấy, nếu không có bị hái đi, chỉ cần vài ngày nữa bềngoài sẽ biến thành màu đỏ rồi."

Gặp Bụi Thái Lang nóikhẳng định như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không có hỏi nhiều, nàng tin tưởng lời nóicủa Bụi Thái Lang, nhất định không có vấn đề đấy.

Bụi Thái Lang khôngphải người khác, chính là yêu sủng của Mộ Chỉ Ly! Cũng là một trong những thuhoạch lớn của Mộ Chỉ Ly lần này trong di tích.

Sau khi tiếp nhậntruyền thừa của Tần Ngạo Thiên, trước khi Tần Ngạo Thiên tiêu tán hết sức liềnđem trứng yêu sủng đưa cho Mộ Chỉ Ly, dạy nàng phương thức khế ước, để cho MộChỉ Ly có được yêu sủng.

Phải biết bình thườngmuốn có được yêu sủng, nhất định phải để cho yêu sủng tự nguyện với ngươi ở cùngmột chỗ, chỉ có như vậy mới có thể trở thành yêu sủng, nhưng là Tần ngạo thiênđưa cho Mộ Chỉ Ly phương thức huyết khế cực kỳ bá đạo, trực tiếp không để ýđến ý nguyện đối phương, mạnh mẽ khế ước thành công rồi.

Tại một khắc khi khếước thành công này, Mộ Chỉ Ly liền phát hiện trong lòng của mình nhiều hơn mộttia cảm ứng, cảm thụ được khí tức của yêu sủng, phảng phất như một phần tínhmạng của mình.

Phải nói trứng yêusủng tuyệt đối là bảo bối cực kỳ trân quý ở Thiên Huyền Đại Lục, chỉ có thể ngộkhông thể cầu, càng là ngàn vàng khó mua, người bình thường căn bản là khôngcách nào có được, cũng không biết lúc trước Tần Ngạo Thiên như thế nào có được,nhưng lại không có khế ước, một mực lưu đến hôm nay đưa cho Mộ ChỉLy.

Khi huyết khế hoànthành xong, trứng yêu sủng này đã phá xác rồi, lần đầu nhìn thấy chính là mộtcái lông xù màu trắng, móng vuốt từ trong đó thò ra, chợt thấy được cặp mắt tongập nước vụt sáng, đáng yêu đến cực điểm.

Lúc Mộ Chỉ Ly nhìnthấy nó lần đầu tiên, một loại cảm giác làm mẹ từ đáy lòng dâng lên, thời điểmnó nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn ngập sợ hãi, nhưng mà càng nhiều hơn làthân thiết, nó chậm rãi bò tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, duỗi ra tiểu móng vuốt gãigãi lòng bàn tay Mộ Chỉ Ly, nhè nhẹ mà nói: "Chủ nhân "

Mộ Chỉ Ly vuốt lôngcủa nó, mới nhìn rõ ràng là một con sói trắng, rất là đáng yêu, hiện tại nó vẫncòn nhỏ, đến lúc có thể cùng Mộ Chỉ Ly kề vai chiến đấu vẫn còn một khoảng cáchđấy, bất quá bọn hắn đã cả đời là đồng bọn rồi, không phải sao?

Khi đặt tên cho nó,Mộ Chỉ Ly nhìn Tiểu Bạch Lang chớp cái mắt to ngập nước kia, trong đầu khôngkhỏi nhớ tới một cái tên —— Bụi Thái Lang. Chủ yếu là cả hai đều là Sói, tuynhiên một cái là màu trắng, một cái là màu xám, nhưng là không sao cả, nhìn cáimắt to ngập nước, nàng luôn nhớ tới bộ dáng đáng thương của Bụi Thái Lang khi bịbắt nạt, cho nên không chút do dự đặt cho nó cái tên Bụi Thái Langnày.

Đối với việc đặt tênnày, Bụi Thái Lang có chút ý kiến đấy, nó hiển nhiên không rõ vì cái gì chínhmình rõ ràng là màu trắng đấy, lại gọi là Bụi Thái Lang, có lẽ gọi Bạch TháiLang mới đúng, nhưng vừa nghe đến tên này Mộ Chỉ Ly lại nhớ tới bạch nhãn lang*(xem thường sói), nàng cũng không thể để cho nàng yêu sủng biến thành một cáibạch nhãn lang ah, cho nên cự tuyệt.

Bụi Thái Lang danh tựcứ như vậy định xuống, mà Bụi Thái Lang sau khi kháng nghị không có hiệu quảcũng liền buông tha rồi.

Vốn là chỉ có ThiênNhi phụng bồi, hiện tại có thêm Bụi Thái Lang, ngược lại là náo nhiệt không ít,hiển nhiên Thiên Nhi cũng là rất ưa thích Bụi Thái Lang, Thiên Nhi cùng Bụi TháiLang đùa rất là vui vẻ.

Bởi vì mua được đồvật mình cần, nên tâm tình của Mộ Chỉ Ly cũng có chút không tệ, đi trở về bướcchân nhẹ nhàng hẳn lên, nhưng mà đang lúc nàng đi tới, phía trước lại truyền đếntiếng chửi bậy cùng với tiếng khóc.

Không khỏi hướng phíatrước đi đến, chỉ thấy một gã đại hán đang đánh một cô thiếu nữ, thiếu nữ nàytuổi tác cùng Mộ Chỉ Ly không kém bao nhiêu, chỉ là thoạt nhìn rất thê thảm,trên mặt đều là nước mắt, trên cánh tay trần đều là vết roi, trên mặt mặc dù cóchút bùn đất, nhưng vẫn là có thể thấy rõ nàng là khuôn mặt mỹ lệ.

"Ngươi là gái điếmthúi, lão tử mua ngươi là để cho ngươi tiếp khách, ngươi cũng dám không nghelời còn đắc tội khách nhân, ta xem ngươi thật sự là chán sống!"

"Quả thực cái gì cũngsai, lãng phí lương thực của lão tử!"

"Ngươi đã vô dụng nhưvậy, không bằng để cho lão tử đánh chết ngươi, không còn phải nhìn thấy ngươi,đỡ phiền!" Nam tử ra tay càng ngoan lệ, một bên chửi bới một bên quất roi, cònnữ tử kia lại chỉ có thể buồn bã khóc thút thít.

Ở đây người vây xemkhông ít, nhưng lại không có người ngăn trở, dù sao tại thành Ngải Y chuyện nhưvậy cũng gặp không ít, nhìn bộ dáng hung thần của nam tử kia, có thể không kiêngsợ như vậy đánh người, nói không chừng có bối cảnh gì đây này? Bọn hắn có thểkhông muốn bởi vì một nữ tử mà đưa tới phiền toái không cần thiết.

Mộ Chỉ Ly nhìn xemhết thảy, trên mặt không có chút nào chấn động, ở trên đời này mỗi ngày khôngbiết có bao nhiêu chuyện như vậy diễn ra, nàng thật sự không có tình tâm dư thừamà chú ý đến, huống chi cô gái này nhìn qua cũng rất yếu, không có gì đáng giáđể nàng chú ý đến.

Nghĩ vậy, nàng chínhlà chuẩn bị rời đi, nhưng không nghĩ tới nàng kia lại ôm lấy chân của nàng, nói:"Cô nương, van cầu ngươi, cứu cứu ta, ta nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đápngươi."

Thấy thế, Mộ Chỉ Lycũng là nhíu mày, nàng không nghĩ tới sự việc sẽ như thế này.

Nam tử kia thấy nàngcũng dám hướng người khác xin giúp đỡ, trước hết hung hăng quất vào phần lưngcủa nàng, lập tức làm cho nữ tử một hồi run rẩy, nhưng lại chưa từng buông tayôm chân Mộ Chỉ Ly ra: "Cứu cứu ta."

"Nàng có thể cứungươi? Sợ là chính cô ta đồng dạng với ngươi, có bản lãnh gì cứu ngươi? Ngươihôm nay sẽ bị ta đánh chết a!" Chợt nam nhân liền đem ánh mắt chuyển đến trênngười Mộ Chỉ Ly, vẻ mặt hung hăng càn quấy mà nói: "Nhìn cái gì vậy, hiện tạilăn đi ngay, bổn đại gia nên tha cho ngươi một mạng, bằng không thì liền cảngươi cũng bị đánh!"

Vốn là không định xenvào việc của người khác, Mộ Chỉ Ly nghe nam tử nói, sắc mặt chính là lạnh xuống,nhưng mà nàng nhưng lại không biết, ở sau lưng nàng cách đó không xa, hai ngườinam tử khác sắc mặt cũng thật là không tốt.

Hàn Như Liệt nhìn MộChỉ Ly bị nam tử kia vũ nhục, nắm đấm không tự giác nắm chặt, thầm nghĩ: "Muốnchết!"

Lăng Lạc Trần mặc dùkhông có biểu hiện cái gì rõ ràng, nhưng khóe miệng tươi cười của hắn đã khônghề còn nữa, nhìn về phía nam tử hung thần trong con ngươi cũng tràn ngập mộtvòng màu sắc lạnh lẽo.

"Chỉ bằng ngươi, muốnđánh ta?" Mộ Chỉ Ly khóe môi nhếch lên nhẹ nhàng cười trào phúng, đáy mắt càngkhông chút nào che dấu vẻ châm chọc, đã bị người khi dễ, nàng nếu còn không nóilời nào, vậy cũng không phải là tính cách của nàng rồi.

Nam tử hung thần hiểnnhiên không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly vậy mà còn dám đáp lời, trước mặt nhiều ngườinhư vậy thoáng bỗng chốc sượng mặt, liền tức giận nói: "Gái điếm thúi, đừng cómà không biết xấu hổ, ta nói ngươi xéo đi đã nghe chưa? Bằng không thì trước hếtbổn đại gia quất một roi xuống, sợ ngươi trực tiếp chịu không đượcrồi."

"Ah?" Khóe miệng độcong lớn thêm vài phần: "Cái roi này sao? Ta vẫn là hiếu kỳ đây! Không bằng thửxem?"

Nghe vậy, nam tử hungthần trước hết ra tay không lưu tình chút nào hung hăng hướng về Mộ Chỉ Ly,nhưng mà mọi người chỉ thấy ánh sáng màu lam lóe lên, cái roi vậy mà đã phânra thành vô số đoạn rồi.

Không có người nàothấy rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nam tử hung thần nhìn một nửa cây chuôiroi trên tay mình, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly ánh mắt cũng nhiều thêm vài phần kiêngkị.

"Ngươi..."

"Muốn đánh ta? Cáiroi này của ngươi thực sự không được tốt lắm, không bằng nếm thử kim châm củata? Ta nói ngươi sống không quá ba giây." Mộ Chỉ Ly trên mặt dáng tươi cười càngphát ra sáng lạn, trong tay ngân quang lóe lên, nhìn cũng không nhìn xoay ngườirời đi.

Sau khi Mộ Chỉ Ly mởra ba bước, nam tử ầm ầm ngã xuống đất, chỉ thấy chỗ mi tâm nam tử có ba điểmnhỏ màu đỏ, trừ cái đó ra miệng vết thương gì cũng đều không có, chỉ là hắn đãkhông còn có tiếng động.

Gọn gàng, Mộ Chỉ Lytiêu sái hướng phía khách sạn đi đến, trên cái thế giới này luôn có một ít tiệnnhân, cần nàng đến giải quyết.

Hàn Như Liệt nhìnthấy bộ dáng thi châm của Mộ Chỉ Ly, trên mặt dáng tươi cười cũng lớn ra vàiphần, khóe miệng tà mị trong tươi cười thậm chí mang theo vài phần ngọt ngào,động thủ ở trong khách sạn quả nhiên là Chỉ Ly, nguyên nhân nàng ra tay vì làbất mãn nam tử kia vũ nhục ta sao?

Nghĩ vậy, hắn cảmthấy nam tử vũ nhục hắn kia cũng không phải qua đáng ghét như vậy, ít nhất cóthể làm cho Chỉ Ly ra tay, xem ra nàng đối với mình cũng không phải không có mộtchút cảm giác. Bằng không thì sẽ không xuất thủ rồi, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấytâm tình dị thường tốt.

Phía sau Mộ Chỉ Ly cótừng cơn kinh ngạc, mọi người không nghĩ tới cô gái này ra tay đúng là gọn gàngmà linh hoạt như vậy, không có chút nào dây dưa dài dòng, hơn nữa sắc mặt lạnhnhạt, phảng phất nàng vừa rồi giết không phải một người, mà là một con mèo, conchó a.

Nàng kia nhìn thấy MộChỉ Ly sau khi rời khỏi, cũng một mực đi theo sau lưng Mộ Chỉ Ly, tự nhiên MộChỉ Ly là biết, xoay đầu lại, nói: "Hiện tại ngươi tự do, ngươi thích đến đâuthì cứ đi thôi!"

" Hiện tại ta cũngkhông đi được, bọn hắn có thể sẽ theo đuổi ta đấy, van cầu ngươi thu lưu ta mộtđêm được không nào? Chỉ một đêm." Nước mắt lần nữa theo khóe mắt nữ tử chảyxuống, hai mắt đẫm lệ nhìn Mộ Chỉ Ly.

Nhìn nữ tử rơi lệ, MộChỉ Ly trong mắt không có chút nào chấn động, không có đồng tình, có lẽ bìnhthường nam tử xem đây là điềm đạm đáng yêu, nhưng nàng chỉ cảm thấy nước mắt tựahồ rẻ tiền đi một chút...

"Tốt" Mộ Chỉ Ly gậtđầu, rất hiển nhiên nếu như nàng không đáp ứng, cô gái này sẽ một mực ở phía saucủa mình, đã như vậy không bằng đáp ứng, tránh khỏi phiền toái: "Chỉ một đêmnay, ngày mai ngươi tự rời đi."

"Vâng, vâng" nữ tửliên tiếp gật đầu

Hàn Như Liệt thì caumày nhìn cô gái này, sẽ không phải có bẫy rập gì a? Vì sao phải một mực đi theoChỉ Ly? Chính mình phải cực kỳ chú ý đến mới được.

Lăng Lạc Trần sắc mặtkhông có chút nào biến hóa, thấy Mộ Chỉ Ly an toàn trở lại khách sạn cũng yênlòng rồi, nhìn Hàn Như Liệt bên cạnh, trong lòng nghĩ đến quan hệ giữa bọn hắnđến tột cùng là như thế nào...


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status