Y Thủ Che Thiên

Chương 122: TRỞ VỀ PHỦ

/655


Mộ gia.

Trải qua nhiều ngày lên đường, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt rốtt cuộc cũng đã tới thành La Thiên.

Mặc dù cho tới nay thành La Thiên cũng không để lại cho Mộ Chỉ Ly kýức tốt đẹp gì để nhớ lại, nhưng là rời đi lâu như vậy, thời điểm nhìnthấy lại lần nữa trong lòng không khỏi sinh ra một loại cảm thụ kỳ lạ,có lẽ đây chính là cái cảm giác gọi là vui sướng khi trở về quê cũ.

Dù không có gì tốt đẹp để nhớ lại, vẫn như cũ cảm thấy vô cùng quenthuộc, chỉ cảm thấy không khí ở chỗ này so với bất kỳ địa phương nàokhác cũng đều trong lành hơn.

“Cuối cùng đã tới.” Nhìn hết thảy quen thuộc chung quanh, Mộ Chỉ Ly cảm khái nói.

Hơn một năm thời gian trôi qua rồi, thành La Thiên cũng không có gìbiến hóa, vốn là cửa hàng thì nay vẫn ở nguyên đó, nhìn tiệm vải trướckia mua quần áo, trên mặt Mộ Chỉ Ly không khỏi hiện lên vẻ tươi cười.

Chuyện lúc trước rõ mồn một trước mắt, song trong nháy mắt cũng đã thành chuyện của một năm trước.

Nghe ra ý cảm khái trong lời nói của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Hàn Như Liệt cũng gợi lên nụ cười: “Trở lại rồi, cao hứng sao?”

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Ừ, rất cao hứng!”

Thời điểm đi ở trên đường phố, hai người nghiễm nhiên đã trở thànhmục tiêu cho mọi người nhìn chăm chú, tướng mạo hai người bọn họ bất kỳai cũng đều không phải bình thường, huống chi hai người lại còn đứngchung một chỗ, bất quá hai người họ nhìn qua cũng vô cùng xứng đôi, ítnhất là khiến người ta tìm không ra chỗ nào không tốt.

Mộ Chỉ Ly đúng là mặc kệ ánh mắt của người khác, dù sao từ nhỏ đếnlớn nàng cũng luôn sống trong ánh mắt nhìn chăm chú của người khác,chẳng qua là từ tiêu cực biến thành tích cực mà thôi, những thứ bộ mặtdối trá này nàng căn bản là không thèm để ý.

Hàn Như Liệt thì đã sớm hình thành thói quen, từ khi hắn sinh ra,không ít người đã nhìn chăm chú vào hắn, mà khi hắn trở thành Thiếu chủ Hàn gia, rõ ràng trong thâm tâm biết bao người chăm chú nhìn hắn, cóngười chú ý tướng mạo hắn, có người chú ý thực lực của hắn, bất luận là loại nào, đối với hắn đều giống nhau.

Bất quá, hiển nhiên Hàn Như Liệt cũng không thích những nam tử khác vẫn nhìn Mộ Chỉ Ly, hắn cảm thấy rất rất bất mãn.

Lúc này, cũng có không ít người nhận ra Mộ Chỉ Ly, dù sao tướng mạocủa nàng quá mức xuất chúng, nhìn một lần thôi cũng khó mà quên mất.

“Di, đây không phải Tam tiểu thư Mộ gia, Mộ Chỉ Ly sao?”

“Đúng vậy, từ lần trước gặp nàng ở Mộ gia tới nay cũng chưa từng gặplại lần nào, không nghĩ tới hôm nay lại thấy lại lần nữa, tựa hồ so vớitrước kia càng đẹp hơn!” nam tử kia sờ cằm của mình tấm tắc nói.

Kể từ khi hội nghị gia tộc Mộ gia kết thúc, Mộ Chỉ Ly liền trở thànhđệ nhất mỹ nữ thành La Thiên, mọi người thấy nàng đều nói thì ra là nàng so với tam đại mỹ nữ thành La Thiên còn đẹp hơn, bất quá cũng còn nhiều người chưa từng nhìn thấy nàng, nên cũng làm tăng thêm sắc thái thần bí trên người Mộ Chỉ Ly.

“Ta cũng thấy vậy, hồi đó, ngày hôm sau ta đã tới cửa cầu hôn rồi!Bất quá, Mộ gia lại nói nàng đã đi ra ngoài, chưa từng trở lại, vốn làta còn không tin, giờ thì tin rồi.”

“Ha ha, nàng bây giờ trở về, ngươi cũng không còn cơ hội rồi?” nam tử bên cạnh cười nói, chẳng qua là nụ cười cũng không đạt tới đáy mắt,hiển nhiên trong lòng cũng có quyết định của chính mình.

“Ừ, ta lát nữa trở về sẽ cùng người nhà nói chuyện một chút, ngày mai sẽ tới cửa cầu hôn! Ta không tin nàng hôm nay mới trở về, ngày mai lạirời đi!” Nam tử kia dường như rất quyết tâm nói, kể từ lúc ban đầu nhìnthấy Mộ Chỉ Ly, hắn đã cảm thấy không có cô gái nào so được với nàng,cũng bởi vì vậy, hơn một năm qua hắn cũng không hề chú ý tới cô gái nàokhác.

Những lời này tự nhiên là cũng rơi vào trong tai Mộ Chỉ ly và Hàn Như Liệt, sắc mặt Mộ Chỉ Ly không chút nào biến hóa, cầu hôn? Đối với nàngmà nói, đây là chuyện không có khả năng, nàng mặc dù là Tam tiểu thư Mộgia, nhưng hôn nhân đại sự cũng không phải do trong nhà làm chủ.

Ban đầu chuyện cầu hôn này nàng căn bản cũng không biết, điều nàycũng cho thấy rõ rằng người trong nhà đối với chuyện này căn bản làkhông để tâm đến, cho nên đã nhã nhặn từ chối rồi, không cần nàng nói,người trong nhà cũng sẽ không đồng ý.

Song, Hàn Như Liệt cũng không nghĩ như vậy: “Nương tử, mị lực củanàng thật không nhỏ đâu!” Hắn không thích người khác mơ ước nữ nhân củamình, bất tri bất giác Hàn Như Liệt đã tự động bá đạo như vậy rồi!

“Có thể cho là vậy!” Mộ Chỉ Ly cười nói, tựa hồ lúc Hàn Như Liệt ghen đặc biệt đáng yêu, nàng cũng vì phát hiện điểm này, nên mới không giảithích.

Cái này, sắc mặt Hàn Như Liệt lại càng không dễ nhìn, ánh mắt nhìn về phía hai nam tử kia cũng tràn đầy nguy hiểm.

Hai nam tử kia đang nói chuyện với nhau cũng chú ý tới ánh mắt muốnăn thịt người của Hàn Như Liệt, cùng liếc mắt với nhau một cái, nói:“Nam tử này sao thoạt nhìn quen như vậy ta? Hình như ở đâu đó đã gặp qua rồi.”

Nam tử còn lại cũng gật đầu: “Ta cũng cảm thấy vậy.” Đột nhiên, sắcmặt hắn trở nên hoảng sợ: “Nam tử mặc áo hồng, không phải lúc ở hội nghị gia tộc Mộ gia hắn đã nói chính mình là tướng công Mộ Chỉ Ly sao?,”

“A, không sai! Bọn họ lại đang ở chung một chỗ, chẳng lẽ bọn họthật…” Nam tử này cũng cảm thấy không ổn, thực lực nam tử mặc áo hồngnày bọn họ đã từng thấy qua, tộc trưởng Vương gia trước mặt hắn cũngkhông ăn được cái gì tốt, giờ muốn giải quyết bọn họ không phải chỉ tốnvài phút đồng hồ thôi sao?

Ban đầu nam tử mặc áo hồng này bá đạo như vậy? Lúc đối mặt với VươngTĩnh Hoành cũng không để lại mặt mũi, mà bọn họ lại ở trước mặt hắn nóingưỡng mộ Mộ Chỉ Ly, muốn cầu hôn?

Nghĩ tới đây, tốc độ hai người bước đi nhất thời nhanh rất nhiều, cứ như là phía sau bọn họ có Hồng thủy mãnh thú đuổi theo vậy.

Nhìn thấy hai người bước nhanh rời đi, Hàn Như Liệt lúc này mới thuhồi ánh mắt, hiển nhiên đối với hành động của bọn hắn tương đối là vừalòng, tin rằng trải qua chuyện hôm nay, bọn họ cũng không dám có hànhđộng gì.

Mộ Chỉ Ly cười nhìn một màn này, trên mặt không nói gì, nhưng tronglòng cũng không thiếu ý mừng, nàng hiểu đây cũng là bởi vì Hàn Như Liệtđể ý nàng thôi.

Rất nhanh, hai người đã tiến tới trước cửa Mộ phủ, lúc thủ vệ ở cửanhìn thấy Mộ Chỉ ly trước tiên là sửng sốt, sau mới kịp phản ứng, trênmặt tràn đầy vẻ nịnh hót: “Tam tiểu thư, ngài đã trở lại.”

Mộ Chỉ ly gật đầu: “Ừ” rồi không để ý tới bọn họ nữa, cùng Hàn Như Liệt sóng vai đi vào.

Mà lính gác cửa cũng là nhớ ra Hàn Như Liệt, lúc nhìn thấy hai người ở cùng nhau, trên mặt tất cả đều lộ ra thần sắc tò mò, bắt đầu lén lútthảo luận.

Trạng thái Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt hiện tại rất kỳ lạ, thật rathì trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng đã tiếp nhận Hàn Như Liệt rồi, nói cáchkhác Hàn Như Liệt đã tiến được vào trong lòng Mộ Chỉ Ly, hai người bọnhọ có thể nói đã trở thành một đôi tình lữ.

Nhưng là bọn họ so với người yêu còn có chút chênh lệch, giống nhưcòn một tầng giấy mỏng ngăn cách chưa bị đâm thủng, mặc dù đối với đốiphương đều có ý, nhưng là lại không có nói ra khỏi miệng, cho nên quanhệ này không khỏi có chút mập mờ.

Hàn Như Liệt mặc dù ngoài miệng vẫn gọi Mộ Chỉ Ly là nương tử, nhưnglà trừ việc đó ra thì cái gì cũng chưa từng làm, hai người vẫn duy trìlễ nghĩa bằng hữu với nhau, cho dù trong lòng có nghi ngờ gì cũng chưatừng nói ra.

Dĩ nhiên, lúc này Hàn Như Liệt vẫn chưa hiểu rõ tâm ý Mộ Chỉ Ly, biểu hiện của nàng cũng không rõ ràng, dường như hắn cảm nhận được một chút, rồi lại không dám khẳng định, vạn nhất nếu nói thẳng ra, rồi Chỉ Lykhông chấp nhận vậy thì quan hệ hiện tại giữa bọn họ cũng khó mà giữvững, cũng bởi vì một chút này, nên hắn vẫn chưa từng nói.

Sau khi trở về, dĩ nhiên là Mộ Chỉ Ly dẫn đầu trở về Thanh Phù viện,đã lâu chưa từng trở lại không biết Thanh Phù viện bây giờ thế nào, SanNhi còn ở trong viện hay không.

Ban đầu lúc rời đi, chính là để San Nhi một mình ở lại đây, mình sau khi rời đi, hi vọng nàng không gặp phải chuyện gì khổ cực.

Đường tới Thanh Phù viện còn phải đi qua sân tỷ võ, hai người đồngthời dừng bước, cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, trên mặt đều lộ ra nụcười.

“Nương tử, có nhớ được hơn một năm trước, chúng ta ở chỗ này gặpnhau.” Trong mắt Hàn Như Liệt nhiều mấy phần hoài niệm, tựa hồ như nhớlại thời điểm ban đầu mới gặp gỡ, vẫn còn rõ ràng như vậy.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Dĩ nhiên, ban đầu có một tên vô lại đã chạy tớicứ kiên quyết gọi ta là nương tử!” Nói tới đây, thì xì một tiếng cườihẳn ra, ban đầu lần đầu tiên nghe được Hàn Như Liệt gọi nàng như vậy,làm cho nàng cực kỳ sửng sốt.

Vốn tưởng rằng chỉ là nói giỡn, không nghĩ tới vẫn kêu như thế đến tận bây giờ, thậm chí mình cũng đã thành thói quen.

“Vô lại? Nơi nào? Giữa ban ngày ban mặt sao lại có vô lại?” Hàn NhưLiệt ra vẻ vô tội nói: “Sau này nếu gặp phải nhất định phải nói cho tabiết một tiếng, ta giúp nàng đánh hắn.”

Bị Hàn Như Liệt nói như thế, Mộ Chỉ Ly cũng là dở khóc dở cười: “Vôlại kia không phải đang ở trước mặt ta sao? Mặc một thân áo màu đỏ,ngươi cũng có thể nhìn thấy đó?”

“Nương tử, sao lại nói rõ ràng như vậy? Nàng là muốn ta tự đánh mìnhsao?” Hàn Như Liệt một đôi mắt hoa đào nhìn Mộ Chỉ Ly, tràn đây xuân ývô hạn.

“Ta không sao cả!” Mộ Chỉ Ly bĩu môi, không thèm để ý chút nào cả nói.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt cũng là một quyền hung hăng đánh chính mình,đây là thật, thấy thế, Mộ Chỉ Ly liền sững sờ, dưới tình thế cấp báchkhông khỏi nắm tay Hàn Như Liệt kéo lại: “Ngươi làm cái gì vậy? Ta chỉlà nói đùa thôi.”

Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly lôi kéo tay của mình, nụ cười trên mặtlại càng rực rỡ: “Nương tử, nàng đây là quan tâm ta phải không?”

Nghe được lời của Hàn Như Liệt, nhìn mình lại đang lôi kéo tay HànNhư Liệt, Mộ Chỉ Ly không khỏi rụt tay lại, song Hàn Như Liệt rất nhanhliền nắm lấy tay nàng, mở ra quả đấm của nàng, cầm lòng bàn tay củanàng, trong khoảng thời gian ngắn, mười ngón tay đan xen.

Một cái tay khác thì nắm lấy eo nhỏ nhắn của Mộ Chỉ Ly, khoảng cáchgiữa hai người chợt gần hơn, Hàn Như Liệt tựa cằm lên trán Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly đầu tiên là cả kinh, suy nghĩ một chút nhưng cũng chưa từng đẩyra.

Hàn Như Liệt đương nhiên là cũng cảm thấy được điểm này, độ cong nơikhóe miệng lại lớn ra mấy phần: “Chỉ Ly, ta thích nàng.” Không còn làgiọng nói đùa giỡn, Hàn Như Liệt rất là chân thật nói.

Mộ Chỉ Ly gật đầu, biên độ rất nhỏ, bất quá Hàn Như Liệt có thể cảmgiác được: “Như vậy, nàng …nàng đối với ta có cảm giác không?”

Lúc hỏi ra những lời này, trên mặt Hàn Như Liệt cũng là hoàn toànkhẩn trương, hắn hi vọng hắn không đoán sai ý tứ của Mộ Chỉ Ly, nếu ChỉLy đáp ứng, không thể nghi ngờ, hôm này là một ngày đáng giá nhất trongcuộc đời của hắn, nhưng nếu như không phải…hắn…

Nghe vậy, ánh mắt Mộ Chỉ Ly không khỏi hướng tới những chỗ khác, trầm mặc trong chốc lát cũng chưa từng trả lời, Hàn Như Liệt lui về phía sau một bước, bốn mắt nhìn nhau, hắn đang đợi Mộ Chỉ Ly trả lời.

Song, theo thời gian từng giây từng phút trôi qua, tim của hắn cũngdần dần rơi vào đáy cốc, chẳng lẽ mình thật hiểu lầm sao? Vẻ tuyệt vọngkhông khỏi hiện lên trong mắt hắn, thậm chí khiến cho hắn không có tinhtường mà đánh giá vẻ mặt Mộ Chỉ Ly.

Mộ Chỉ Ly có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim mình đập, nàng khôngnghĩ tới Hàn Như Liệt đột nhiên lại hỏi nàng như vậy, trong lòng khẩntrương nên cũng chỉ biết trầm mặc.

“Ta biết rồi.” tay Hàn Như Liệt chậm rãi trượt, tựa hồ như khí lực toàn thân cũng bị rút sạch.

Song, đang lúc này, tay Mộ Chỉ Ly lại choàng lên hông của hắn, khẽ gật đầu một cái: “Ừ.”

Tiếng nàng nhỏ đến mức khiến cho Hàn Như Liệt tưởng chỉ là ảo giác,nhưng là động tác của Mộ Chỉ Ly cũng đã biểu lộ hết thảy, tâm tình củahắn tựa như từ Địa Ngục bay thẳng lên Thiên Đàng, không khỏi hỏi lại lần nữa: “Chỉ Ly, nàng vừa mới nói gì?”Trong ánh mắt hoàn toàn là không tựtin, rồi lại tràn đầy khát vọng, muốn nghe lại một lần nữa.

Nhưng mà đã nói ra, Mộ Chỉ Ly cũng không đếm xỉa đến gì nữa rồi, nàng có thể cảm nhận được Hàn Như Liệt đối với nàng, cũng biết được đáp ánnày đối với hắn có bao nhiêu trọng yếu, nàng không nên khiến cho hắnhoài nghi mình.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn Hàn Như Liệt trong suốt cùng kiên định, khẳng định từng chữ rõ ràng: “Ta thíchchàng.”

Khóe miệng hai người cùng nhau giương lên nụ cười, Hàn Như Liệt ômchặt lấy Mộ Chỉ ly, dường như muốn đem nàng khắc vào trong xương củamình, vĩnh viễn không rời xa nhau.

Mặc dù thế này có chút đau đớn, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng có thể hiểu tâmtình Hàn Như Liệt, hai tay cũng ôm Hàn Như Liệt thật chặt, bờ vai nàychính là tương lai của nàng.

Giờ khắc này, hai tâm tình gắn liền nhau thật chặt.

Thiên Nhi ở trong Thiên Sát Cổ giới đã ngượng ngùng nhắm thật chặthai mắt lại, mà Bụi Thái Lang cũng đã sớm từ trong ngực Mộ Chỉ Ly nhảyra, chạy tới một bên chảy nước miếng nhìn hai người Mộ Chỉ Ly cùng HànNhư Liệt, trong lòng thì nghĩ tới lúc nào thì mình cũng có thể tìm bạngái đây….

Hai người sóng vai đi tới Thanh Phù viện, quan hệ hiện tại giữa haingười so với lúc trước đã tiến triển hơn nhiều lắm, thậm chí hai ngườicòn nắm tay nhau đi vào Thanh Phù viện.

“San Nhi.” Mộ Chỉ Ly lên tiếng gọi, đối với tiểu nha đầu này nàng cũng là rất thích.

San Nhi vốn là đang ngồi trong phòng phát ngốc ra, đột nhiên ngheđược có người gọi mình, tiếng nói này không phải là giọng của tiểu thưsao? Chẳng lẽ tiểu thư đã trở lại?

Mấy tháng trước, mấy thiếu gia, tiểu thư ra ngoài trải nghiệm kia đãtrở lại, lúc ấy rất nhiều hạ nhận chạy tới nghênh đón, đương nhiên nàngcũng không ngoại lệ, nhưng mà lại không nhìn thấy tiểu thư, không khỏikhiến cho nàng cảm thấy thất vọng, trong lòng cũng lo lắng liệu có phảitiểu thư đã xảy ra chuyện.

Bất quá cũng đã gặp dược Hàn Mặc thiếu gia, biết được tiểu thư còn cóchuyện cần làm, lúc này còn chưa trở về, nàng mới yên tâm mấy phần.

San Nhi nhanh chóng chạy ra ngoài, quả nhiên tới cửa Thanh Phù việnthì trông thấy Tam tiểu thư, vẻ mặt nhất thời kích động: “Tiểu thư,người đã trở lại.”

Hơn một năm không thấy, San Nhi cũng cao lên không ít, ngây thơ banđầu cũng đã ít đi mấy phần, lại nhiều thêm vẻ duyên dáng yêu kiều, nhìnthấy San Nhi như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng yên lòng, xem ra khoảng thời gianmình rời đi này, San Nhi sống cũng không tệ lắm, ít nhất là cũng khôngbị người bắt nạt.

“Ha ha, ừ!” Mộ Chỉ Ly cười nói: “Những ngày ta không có ở đây, mọi thứ vẫn tốt chứ?”

“Tốt, mọi chuyện đều tốt, chỉ có San Nhi rất là nhớ tiểu thư.” Trênmặt San Nhi đều là nụ cười, hiển nhiên là rất vui khi nhìn thấy Mộ ChỉLy trở lại, lúc này nàng cũng chú ý tới Hàn Như Liệt đứng bên cạnh MộChỉ Ly, nghi ngờ trong chốc lát rồi hỏi: “Tiểu thư, đây là cô gia sao?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt nhất thời đều rất đặc sắc.

Hàn Như Liệt lộ ra vẻ rất là cao hứng, ha ha cười nói: “Không sai, nhãn lực của ngươi quả thực là rất tốt.”

Mà Mộ Chỉ Ly thì liếc Hàn Như Liệt một cái, không hề phản bác, chỉ là mặt cũng có chút đỏ bừng.

San Nhi cũng không phát hiện ra điểm này, nghe thấy Hàn Như Liệtkhích lệ, nàng cũng thật cao hứng: “Không nghĩ tới tiểu thư lại cùng côgia đồng thời trở về, thật là tốt, cô gia lớn lên thật xinh đẹp, giốngnhư người từ trong tranh bước ra vậy.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly xì một tiếng bật cười, còn Hàn Như Liệt thì bất đắc dĩ nói: “Không nên dùng từ xinh đẹp để hình dung ta.”

Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly, San Nhi, Hàn Dạ, bốn người đều cùng nhau ngồi bên bàn ăn ăn cơm, cũng rất là vui vẻ.

Mộ Chỉ Ly vốn cũng không phải người thích tự cao tự đại, hơn nữa lúctrên đường cùng Hàn Như Liệt trở lại, nàng cũng chú ý thấy quan hệ giữaHàn Như Liệt và Hàn Dạ rất tốt, cơ hồ có thể nói là huynh đệ, nên nàngcũng coi Hàn Dạ như là bằng hữu mà không phải hạ nhân.

Mộ Chỉ Ly không thèm để ý, dĩ nhiên Hàn Như Liệt là càng không để ý rồi, cũng bởi vì vậy nên mới có một màn hiện tại.

“San Nhi, bọn Hàn Mặc đã trở lại chưa?” Ban đầu sau khi tách ra, nàng chính là không có tin tức của bọn hắn, hôm nay trở lại đương nhiên làmuốn hỏi thăm tình hình, Hàn Mặc đối với nàng mà nói là rất trọng yếu.

San Nhi gật đầu: “Thất thiếu gia đã trở về từ mấy ngày trước rồi,thiếu gia còn nói cho ta biết, tiểu thư phải vài ngày nữa mới về tớiđây!”

“Nga, vậy mấy ngày nay hắn có từng tới đây không?” Nàng còn nhớ lúcđầu San Nhi đúng là có ý với Hàn Mặc, cũng không biết hiện tại hơn mộtnăm trôi qua rồi, có thay đổi hay không.

Nghe vậy, trên mặt San Nhi cũng lộ ra vài phần xấu hổ, hiển nhiên làbởi vì đang nhớ lại những gì Mộ Hàn Mặc biểu hiện: “Thất thiếu gia đãtới, thiếu gia nói nếu như tiểu thư người trở lại, để em đi thông báocho thiếu gia một tiếng, nếu có chỗ nào cần hỗ trợ thì cũng có thể tìmthiếu gia.”

“Nga, vậy xế chiều nay ta qua chỗ Hàn Mặc một chút xem sao.” Xem ratâm ý tiểu nha đầu này vẫn không đổi, nếu là dễ dàng thay lòng đổi dạnhư vậy thì cũng không đáng giá để nàng giúp đỡ.

Lát nữa nàng sẽ phải tới chỗ gia chủ bẩm báo một tiếng trước, dù saomình đã trở lại, đi gặp mặt một lát cũng là rất cần thiết, huống chicuộc so tài cả nước cũng sắp bắt đầu, nói không chừng còn biết thêm tintức mới nhất gì đó nữa?

Sau đó là có thể đi tìm Hàn Mặc rồi, chuyện hồi đó không biết hắn đãbuông được hay chưa, hi vọng thời điểm bọn họ gặp lại lần nữa vẫn cùngtrước kia giống nhau.

Hàn Như Liệt cũng là không khỏi lên tiếng hỏi: “Hàn Mặc? Thất thiếugia?” Hắn sau khi trở về, mặc dù đối với thân phận Mộ Chỉ Ly cùng cuộcsống cũng đã điều tra qua một lượt, nhưng là đối với những người kháccũng không chú ý quá.

“Ừ, đệ đệ của ta, từ nhỏ đến lớn hắn là người quan hệ tốt với tanhất.” Mộ Chỉ Ly cười nói, nhìn Hàn Như Liệt, trong mắt có chút thỏamãn.

“Nga?”

“Đến lúc đó, không bằng cùng đi với ta .” Nếu cùng Hàn Như Liệt ởchung một chỗ, nàng không thể cùng nam tử khác có quan hệ mập mờ, đây là nguyên tắc của nàng, huống chi nếu như là mình cùng Hàn Như Liệt cùngđi, cũng có thể để cho Hàn Mặc thấy rõ điểm này, cũng càng dễ dàng buông xuống một chút.

Ban đầu nàng nói với Hàn Mặc, mình cùng Hàn Như Liệt bất quá mới gặpmặt một lần, không nghĩ tới bây giờ lại chạy tới cùng nhau, bất quá nàng cũng nhớ được Hàn Mặc đã từng nói với nàng, nếu nàng cùng Hàn Như Liệt ở chung một chỗ thì hắn sẽ buông tay.

Nghe được lời Mộ Chỉ Ly, trong lòng Hàn Như Liệt cũng vui rạo rực:“Được” hắn cảm thấy được biến chuyển của Chỉ Ly, hiện tại trong lòng hắn cũng chỉ có một ý nghĩ, đó là chính mình thật sự quá hạnh phúc rồi!

Cơm nước xong, San Nhi ra ngoài sửa sang lại phòng cho hai người HànNhư Liệt cùng Hàn Dạ ở, Thanh Phù viện phòng trống rất nhiều, sửa sanglại hai phòng cũng không có vấn đề gì.

Mà sau khi làm xong hết thảy ở đây, San Nhi liền vui tươi hớn hở chạy tới sân của Mộ Hàn Mặc thông báo tin tức Mộ Chỉ Ly trở lại, còn Mộ ChỉLy thì đi tới sân của gia chủ.

Trong sân cũng không có chút nào thay đổi, Mộ Chỉ Ly không khỏi lêntiếng nói: “Kính xin thông báo cho gia chủ một tiếng là ta tới.”

“Được, Tam tiểu thư, ngài chờ!” Lúc này cả Mộ gia lúc này cũng biếtMộ Chỉ Ly hiện tại không giống với ngày xưa, cho nên thái độ đối vớinàng đều rất là cung kính.

Mộ Kình Lệ nghe được tin tức kia thì rất là cao hứng, lấp tức nói:“Mau để cho nàng đi vào”, Thủ tịch trưởng lão sau khi trở về cũng đã nói cho ông tình huống trải nghiệm của Chỉ Ly ở đảo yêu thú, khiến cho ôngrất là vui mừng, vốn là Thủ tịch trưởng lão nguyện ý tự mình đi chỉ điểm cho Chỉ Ly, ông đã cảm thấy rất là vui vẻ.

Mà Thủ tịch trưởng lão đối với nàng khen không dứt miệng, bởi vậy cóthể thấy biểu hiện của nàng đến tột cùng là tốt như thế nào, thân là ông nội của nàng, Mộ Kình Lệ tự nhiên là vô cùng vui vẻ.

Bất quá sau lại nghe nàng nói tự mình một người đi trải nghiệm, hắnlại có chút ít lo lắng, hôm nay nghe được tin nàng trở lại, tự nhiêncũng yên tâm không ít! Chỉ cần an toàn trở lại là tốt rồi!

Trong phòng.

Mộ Chỉ Ly hướng Mộ Kình Lệ nghiêm túc thi lễ, nói: “Gia chủ, cháu đã trở về.”

Nhìn tinh thần và khí sắc Mộ Chỉ Ly cũng tăng thêm một tầng, Mộ KìnhLệ cũng là thỏa mãn gật đầu, hắn tự nhiên cũng cảm nhận được điểm mạnhtrong hơi thở Mộ Chỉ Ly: “Trở lại là tốt rồi, nghe Thủ tịch trưởng lão , sau đó cháu tự mình đi trải nghiệm một mình, đã đi nơi nào rồi?”

“Cháu tới thành Ngải Y.” Mộ Chỉ Ly thành thật trả lời, cái này cũng không cần thiết phải giấu diếm.

“Thành Ngải Y?” Mộ Kình Lệ cả kinh, thành Ngải Y này nổi danh phứctạp, trong đầu không khỏi nhớ tới lúc đầu nghe nói: “Có phải vì thànhNgải Y kia xuất hiện di tích Viễn Cổ?”

“Gia chủ cũng nghe nói?” Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại.

“Cháu thật sự đi?” Vừa nghe thấy, Mộ Kình Lệ cũng khẳng định suy đoán của mình.

“Ban đầu đi chỉ là muốn nhanh chân tới xem giao dịch kia có bảo bốigì, không nghĩ tới vừa đúng lúc đó thì lại có di tích xuất hiện, đâycũng coi như là một phần lý do.” Mộ Chỉ Ly khai báo.

Kế tiếp, hai người cũng hàn huyên rất nhiều chuyện, về những chuyệnphát sinh sau đó của Mộ Chỉ Ly vân vân, bất quá những chuyện nên giữ bímật thì Mộ Chỉ ly vẫn giữ lại, ngay cả Vị Ương kiếm nàng cũng không hềnói ra, mặc dù nàng tín nhiệm Mộ Kình Lệ, nhưng đây là lá bài tẩy củanàng, nàng cũng không muốn mở nó ra.

Mà đối với điểm này, Mộ Kình Lệ cũng tin tưởng không hề nghi ngờ, lúc ấy có biết bao nhiêu cường giả? Có thể giữ được tính mạng cũng đã rấttốt, còn trông mong vào thứ gì được nữa?

Bất quá Mộ Chỉ Ly cũng đem những vũ kỹ cùng công pháp phẩm cấp thấp đạt được ở di tích giao cho ông.


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status