Ngay lúc Mộ Chỉ Ly xuất hiện trước mặt Hiên ViênDật, đám Nguyễn Ngọc Hành buông ra lo lắng, trong mắt nhìn về phía đối thủ trànngập hàn ý, hành động liều chết cũng phải bám lấy bọn họ của bọn hắn trước đólàm cho bọn họ cảm thấy vô cùng khó chịu!
Mà lúc này, tình huống lại hoàn toàn trái ngược,bọn người Hoàn Lăng quốc cố gắng thoát khỏi công kích của bọn họ để đi trợ giúpHoàng Húc Lỗi, nhưng đám Nguyễn Ngọc Hành sao có thể buông tha bọn hắn? Việc nàyhiển nhiên không thể xảy ra, thừa dịp có cơ hội này cũng phải cho bọn hắn nếmthử mùi vị của việc bị quấn chân!
Ngay lúc Hoàng Húc Lỗi chậm rãi ngã xuống, trongmắt tràn đầy khiếp sợ, không cam lòng cùng cảm xúc phức tạp, Mộ Chỉ Ly ngồixuống bên cạnh Hiên Viên Dật, hai người cứ như vậy ngồi xem đám Nguyễn Ngọc Hànhchiến đấu, lúc này cũng không có gì nguy hiểm để bọn họ phải đi giúp đỡ.
Mộ Chỉ Ly trực tiếp đưa đan dược chữa thương choHiên Viên Dật: “Ăn đi, vết thương của ngươi rất nghiêm trọng”. Thân là thầythuốc kiêm dược sư nên chỉ cần liếc mắt một cái, nàng đã có thể nhìn ra tìnhtrạng của hắn không tốt, bất quá theo trận đấu vừa nãy của bọn họ mà so sánh, cókết quả như vậy cũng là chuyện bình thường.
Nghe vậy, trong mắt Hiên Viên Dật hiện lên một tiabiến hóa, bất quá cũng không thò tay lấy đan dược, khóe miệng kéo ra một tiatươi cười tái nhợt: “Ta cũng có mang đan dược”.
Lần này đi ra tất nhiên, bọn họ đều phải chuẩn bịtốt mọi thứ, hắn cũng chuẩn bị đan dược, dù sao ở trong này có thể gặp rất nhiềunguy hiểm, cho dù hắn không mang theo, Hiên Viên Long cũng nhất định bắt hắnmang theo!
Đối với việc này, Mộ Chỉ Ly cũng đã đoán trướcđược, trong số bọn họ trừ Cao Chính Thanh không có bối cảnh không mang đan dược,những người khác đều mang theo, bất quá nàng vẫn không thu tay lại: “Đan dượccủa ta so với ngươi còn nhiều hơn, của ngươi cứ giữ lại, về sau sẽ có lúccần”
Ngộ nhỡ có lúc bọn họ phân tán, đan dược này lạicàng thêm quan trọng. Nếu Nguyễn Ngọc Hành nhìn thấy chuyện này, nhất định sẽkhông lấy gì làm lạ, dù sao lúc trước chuyện Mộ Chỉ Ly lấy đan dược ăn như ănđậu hắn đã gặp qua, tất nhiên biết số lượng đan dược nàng tích trữ rất phongphú.
Hiên Viên Dật cũng nhớ tới chuyện Mộ Chỉ Ly chữabệnh cho Nguyễn Ngọc Hành, không khỏi hỏi: “Ngươi là dược sư?”
“Đúng vậy” Mộ Chỉ Ly gật đầu thừa nhận, đã đến bâygiờ, nàng không tính giấu diếm chuyện này.
Nghe vậy, Hiên Viên Dật hiểu rõ gật đầu, nhận đandược trên tay Mộ Chỉ Ly nuốt xuống, năng lượng ấm áp điên cuồng tràn ra khắp cơthể hắn, nhờ tác dụng của đan dược, kinh mạch của hắn cũng thong thả khôi phục,chính là ăn cái này xong, Hiên Viên Dật phát hiện thuốc này so với đan dược củahắn hiệu quả còn tốt hơn!
Phương pháp luyện chế của Mộ Chỉ Ly là phương phápluyện chế trong Thiên Sát cổ giới, cùng với phương pháp lưu truyền trong dângian của đại lục Thiên Huyền có chút khác nhau, nhưng thông qua nghiên cứu lầntrước nàng biết rõ chênh lệch của hai phương pháp, vậy nên đan dược nàng luyệnchế ra tất nhiên phải có dược tính tốt hơn không ít!
Hai người xem đám Nguyễn Ngọc Hành chiến đấu khôngbao lâu, đám Nguyễn Ngọc Hành cũng đã chiến đấu xong, chậm rãi đi về phía bọnhọ, bởi vì Hoàng Húc Lỗi đã chết, khí thế của bọn Hoàn Lăng quốc đã giảm đi rấtnhiều, thậm chí đã đánh mất chiến ý, trạng thái này của bọn chúng làm cho bọn họchiến đấu nhanh hơn rất nhiều.
Từ rất xa đã nghe thấy Cao Chính Thanh lớn giọng:“Hai người các ngươi ở trong này nghỉ ngơi thật là thoải mái nha!”
Ngay cả Nguyễn Ngọc Hành cũng nói tiếp: “Không ngờcác ngươi lại ngồi đây xem trò hay, thoạt nhìn bộ dáng này có chút muốn đánh a!”Đáy mắt hiện lên mỉm cười, tất nhiên đây là nói giỡn.
Nghe thấy lời nói của hai người, Hiên Viên Dật bènkhoát tay nói: “Thì làm sao, các ngươi còn có ý kiến! Đỡ một chiêu mạnh như vậycũng là công lao của ta, dù sao các ngươi đối phó với bọn họ cũng không có áplực gì, còn không cho ta nghỉ ngơi, các ngươi thật đủ xấu xa!”
Bị Hiên Viên Dật nói như vậy, hai người Cao ChínhThanh xấu hổ cười, nói không ra lời, lập tức đem ánh mắt chuyển tới trên ngườiMộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly phát hiện ánh mắt bọn họ, lập tức nhúnnhún vai, vẻ mặt vô tội nói: “Không phát hiện ta đang bảo vệ hắn sao?”
“Ách, cái này…” Hai người thật sự kinh ngạc, khôngnghĩ tới hai người Hiên Viên Dật, một người so với một người mồm mép còn lợi hạihơn, bọn họ ngay cả cơ hội trêu chọc người khác cũng không có, ngược lại cuốicùng xấu hổ lại là bọn họ.
Nhìn thấy tình huống như thế này, Mộc Thiên Nam vẫnchưa từng nói chuyện không khỏi cười ha ha, ý cười trong mắt rõ ràng là cười haingười Cao Chính Thanh cùng Nguyễn Ngọc Hành, cùng lúc đó, toàn bộ ánh mắt mọingười không khỏi dừng ở trên người hắn, tiếng cười lúc này liền im bặt…
Cuối cùng, năm người nhìn nhau cười, hôm nay là lầnđầu tiên năm người bọn họ cùng nhau chiến đấu, ngay tại lúc này quan hệ khôngkhỏi kéo lại gần nhau hơn, cũng chỉ có đồng lòng đối phó với kẻ thù, tình cảmcủa bọn họ mới có thể nhanh chóng thân thiết hơn.
Sau khi thu lại túi Càn Khôn của đám Hoàng Húc Lỗi,Mộ Chỉ Ly liền bảo Cao Chính Thanh trực tiếp dùng quả xích sắt đập mặt đất thànhmột cái địa đạo, đưa thi thể bọn hắn chôn xuống, nếu không đợi đến buổi tối, bọnhọ chắc chắn sẽ trở thành món ăn trong miệng yêu thú!
Bởi vì Hiên Viên Dật bị thương, bọn họ liền quaylại thành lúc trước, ngày mai lại xuất phát một lần nữa.
Ban đêm, một vầng trăng đỏ như máu chậm rãi mọc lênbầu trời, trải lên mặt đất chút màu sắc đỏ tươi, trong không khí tựa hồ hơi chútmùi vị tanh của máu, xung quanh tràn ngập yên tĩnh quỷ dị.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíumày lại, ban đêm như thế này quả rất kỳ dị, đứng ở cửa sổ nhìn vầng trăng đỏ nhưmáu kia, nàng tựa hồ ngửi được hơi thở nguy hiểm.
Bụi Thái Lang bên người cũng có vẻ nôn nóng bất an,cùng với bộ dáng im lặng bình thường rất khác biệt, làm cho Mộ Chỉ Ly luôn luônlạnh nhạt cũng cảm giác được một cỗ xao động trong cơ thể.
“Chủ nhân, xung quanh có rất nhiều yêu thú đang tìmthức ăn”. Giọng nói của Bụi Thái Lang mang theo chút khàn khàn, thân mình củahắn chính là yêu thú, đối với hơi thở của yêu thú hắn tất nhiên rất rõ ràng.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, đây là có chuyện gì xảy ra? Mấyngày trước ban đêm căn bản đều không có trăng, vả lại tối nay xuất hiện rấtnhiều máu, hiển nhiên bất đồng cùng trước đó, mà những tin tức nàng đạt đượckhông có cái nào giải thích cho chuyện này.
“Đây là mặt trăng máu, chỉ có chiến trường ThiênHuyền mới có mặt trăng máu. Ngày thường chiến trường Thiên Huyền không có mặttrăng cũng không có mặt trời, chỉ là một mảnh hoang vu, nhưng ở trong này có mộthiện tượng đặc thù, đó chính là mặt trời vàng và mặt trăng máu!
Ban ngày nếu có mặt trời vàng, khắp nơi sẽ trànngập một màu vàng, làm cho người ta cảm thấy cả người rất sảng khoái, hơn nữathực lực cũng nhất định sẽ tăng lên, bất quá lực lượng này có hạn, mà ngày đóthực lực của tất cả yêu thú đều sẽ yếu bớt, cho nên ngày này là thời cơ tốt nhấtcho tất cả mọi người đi chém giết yêu thú.
Đến lúc đó các ngươi cũng phải nắm bắt thời cơ này,tác dụng đối với các ngươi tuyệt đối lớn! Nếu ngày đó các ngươi chậm hơn mộtbước, sợ sẽ rất khó vượt qua bước chân của những người khác.
Còn mặt trăng máu thì ngược lại, mỗi khi đến ngàymặt trăng máu xuất hiện, thực lực yêu thú sẽ tăng lên, phát huy ra năng lượng màtrước đó khó có thể có được, mà lúc này thú tính của bọn hắn cũng tăng lên, sẽhướng tới con người điên cuồng mà công kích, lâm vào trạng thái mê loạn, khôngcảm thụ được đau đớn, trong đầu chỉ có một ý tưởng là tiến lên”
Lời kế tiếp Thiên Nhi không nói, Mộ Chỉ Ly cũngbiết, không nghĩ tới bọn họ vừa mới tới đã gặp phải mặt trăng máu, tối nay xemra không thể ngủ yên rồi.
Ngay lúc Mộ Chỉ Ly vừa hiểu rõ mọi chuyện, một trậngõ cửa dồn dập vang lên.
Mở cửa phòng, toàn bộ đám Hiên Viên Dật đều đứngtrước cửa, sắc mặt ai cũng nghiêm trọng, vừa thấy Mộ Chỉ Ly, Cao Chính Thanhliền nói: “Chỉ Ly, nghiệp đoàn thổi kèn, làm cho tất cả chúng ta đều phải tậphợp”.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật gật đầu: “Chúng ta xuấtphát thôi!” Nghiệp đoàn gọi bọn họ tập hợp là để hợp tác bảo vệ thành, dù saotường thành này tuy chắc chắn, nhưng nếu yêu thú không muốn sống mà công kích,thời gian kiên trì được cũng không dài, cho nên phải tập hợp lực lượng.
Năm người rất nhanh đi tới địa điểm tập hợp, trênđường cái rất nhiều người đang đứng, lúc này bọn họ lại rất im lặng, nhìn thấymặt trăng máu trên bầu trời, tâm tình mỗi người đều có chút nghiêm trọng, tốinay đúng là một buổi tối nguy hiểm.
Đám Mộ Chỉ Ly cũng hòa nhập bên trong tập thể, lúcnày người chủ trì nghiệp đoàn lên tiếng, thanh âm to, tràn ngập khí thế từ đỉnhtháp cao vút truyền đến: “Tối nay là lần đầu tiên tất cả mọi người cùng tácchiến, vì bảo vệ chính mình, bảo vệ chính đồng đội của mọi người, thu hoạch giátrị công huân của các ngươi, kiệt lực chiến đấu cùng yêu thú, bảo vệ thànhnày!”
Trong giọng nói tang thương nhưng lại mang theo mêlực cường đại, làm cho mọi người tinh thần phấn chấn lên, trong lòng nguyên bảncòn lo lắng đã tự giác tan đi, còn lại chỉ là chiến ý nồng đậm.
“Yêu thú cũng không đáng sợ, bọn chúng chính là tấmbia cho các ngươi đi tới, dùng vũ khí của các ngươi đâm lấy đầu của bọn chúng,cho cuộc đời của các ngươi thêm một phần vinh quang!”
“Những người trẻ tuổi kia, nói cho ta biết, cácngươi có hay không tin tưởng?”
“Có”
“Có”
“Có” Một tiếng như tuyên thệ phảng phất vang vọngkhắp trời đất, nhìn thấy trên mặt mọi người xung quanh tràn đầy tình cảm mãnhliệt, bọn họ chỉ cảm thấy cả người sôi sục năng lượng không thể kiềm chếđược.
Mộ Chỉ Ly ở trong hoàn cảnh này, cũng không khỏi bịcuốn hút, lúc này mọi người đồng tâm hiệp lực, cảm giác chí người như thành đồngcho nàng một cảm thụ kỳ dị, một loại cảm giác trước đây nàng chưa từng cảm thấy,không thể không thừa nhận kỳ thật cảm giác này cũng không tồi.
Kế tiếp mọi người đều thay đổi hành động, khônggiống như trước đây đều một mình tự làm, tất cả mọi người đều ngay ngắn đứng vàochỗ của mình, hình thành một tường người rậm rạp chắc chắn, nhìn qua đúng làtràn ngập khí thế.
Mộ Chỉ Ly đứng ở trên tường thành, nhìn xuống dướidưới thành thấy yêu thú giống như thủy triều da đầu cũng không khỏi run lên, ởtrong tầm mắt của nàng đã không có đại địa, toàn bộ đều là yêu thú, phảng phấtdày đặc tràn ngập cả thế giới.
Nhìn thoáng qua đám người Hiên Viên Dật bên cạnh,tình huống của bọn họ hiển nhiên so với mình cũng không tốt, Nguyễn Ngọc Hànhnuốt nước miếng hỏi: “Đây là yêu thú sao?”
Hiên Viên Dật chậm rãi gật đầu: “Hình như làthế”.
“Làm sao, nhiều yêu thú như vậy, cho dù là đánhchết như đánh gián cũng không biết phải đánh bao lâu, huống hồ bọn chúng khôngphải gián?”
“Không cần giết hết toàn bộ, nếu có thể giải quyếthết thì yêu thú còn lại trên Thiên Huyền chiến trường sợ là cũng không đượcnhiều lắm, chúng ta chỉ cần kiên trì đến sáng là tốt rồi”. Mộ Chỉ Ly giải thíchnói.
Theo hiểu biết của Thiên Nhi thì cho dù là mặt trờivàng hay mặt trăng máu cũng đều có thời gian là nửa ngày, chỉ cẩn kiên trì đếnsáng sớm khi ánh mặt trời xuất hiện, những yêu thú này sẽ trực tiếp tản đi.
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, trên mặt đám HiênViên Dật đều lộ vẻ kinh ngạc, chuyện bọn họ không biết mà Mộ Chỉ Ly cũng biết,cái này thật sự là có chút… Bất quá theo hiểu biết về nàng hiện tại thì đều cóthể nhìn ra bên trong nàng cũng không đơn giản như vậy, hoàng tử như Hiên ViênDật có lẽ cũng không có nhiều con bài chưa lật như Mộ Chỉ Ly.
Điều này mặc dù bọn họ đoán ra, nhưng ai cũng khôngnói, dù sao đây là bí mật của Mộ Chỉ Ly, bọn họ không cần biết đến, chỉ cần nàngthật lòng đối đãi với bọn họ là tốt rồi, hơn nữa chuyện này cũng mang đến thuậnlợi không nhỏ cho bọn họ.
Tựa hồ không chịu nổi không khí ngưng trọng nhưvậy, Mộc Thiên Nam liền đưa ra một ý tưởng: “Không bằng chúng ta cá cược xem,hôm nay ai được nhiều giá trị công huân nhất”.
Nghe vậy, mọi người sinh ra chút hứng thú, cảm giáccó trò vui này cũng không tồi: “Nếu thắng thì được cái gì, thua thì sao?”
Nếu là đánh cược, không có tiền thưởng thì khôngvui.
“Vẫn lấy yêu tinh làm phần thưởng đi, hai mươi cáiyêu tinh, ai đạt được thứ nhất chúng ta mỗi người cho hắn hai mươi cái yêu tinhthì thế nào?”
“Được, cứ như vậy đi”.
Năm người nhìn nhau cười, trong lòng cũng nhiều hơnmột tia chờ mong, không biết hôm nay ai trong bọn họ có thể thắng. Ngay lúc nămngười đang nói chuyện, yêu thú cũng bắt đầu công thành, dày đặc hướng tới bọn họkiếm ăn, yêu thú trước mắt thực lực cũng gần với Tiên Thiên cảnh giới, đối phóvới loại cấp bậc này đối với bọn họ không có vấn đề gì.
Đến một cái giết một cái, đến một đôi giết một đôi,tất cả mọi người đều huy động vũ khí của mình, hơn nữa đều là một kích lấy mạng,một đám yêu thú cứ như vậy ngã xuống, dần dần thi thể yêu thú chất thành từngnúi nhỏ.
Mộ Chỉ Ly chú ý đến mắt của yêu thú đều biến thànhmàu đỏ, bọn chúng giống như không nhìn thấy nguy hiểm phía trước, con trước hysinh con sau tiếp bước vọt tới, đúng là không sợ chết, khiến cho mọi người khôngkhỏi xúc động trước uy lực của mặt trăng máu.
Tuy rằng những yêu thú này giải quyết thật dễ dàng,nhưng sắc mặt mọi người cũng không thoải mái, dù sao bọn họ ai cũng biết đây chỉlà mở màn thôi, phía sau mới chân chính là cùng nhau liều mạng.
Tình huống này cũng không kéo dài bao lâu, cấp bậcyêu thú đã dần dần tăng vọt, thời gian cứ càng ngày càng lâu, thực lực yêu thúđều đạt tới Toàn Thiên Cảnh, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi, thời giancòn lại nhiều như vậy, ai cũng không thể tưởng tượng đến cuối cùng sẽ là yêu thúthực lực khủng bố như thế nào.
Vẫn duy trì tư thế tác chiến, cánh tay mọi ngườiđều có cảm giác nhức mỏi, bất quá chuyện này đối với Mộ Chỉ Ly căn bản khôngphải là vấn đề, chỉ cần đâm một châm cảm giác nhức mỏi đã biến mất.
Bụi Thái Lang cũng gia nhập chiến đấu, tốc độ củanó so với đám Mộ Chỉ Ly một chút cũng không chậm, một đôi móng vuốt cứng nhưthép hướng tới yêu thú chụp lấy, yêu thú kia liền giống như đậu phụng bị đậpnát.
Nhưng đến lúc thực lực của yêu thú đạt tới ToànThiên Cảnh, tốc độ của Bụi Thái Lang liền chậm lại, phát hiện điểm này Mộ Chỉ Lyliền nghi hoặc, quay đầu lại đã thấy ngay nguyên nhân, thì ra trong cơ thể yêuthú bậc này đã có yêu tinh tồn tại, cho nên sau khi giết yêu thú, Bụi Thái Langtrực tiếp khoét yêu tinh ra để ăn.
Nhìn thấy nó vừa lòng chặc lưỡi nhấm nháp, Mộ ChỉLy bất đắc dĩ cười cười, Bụi Thái Lang vẫn tham ăn như vậy, bất quá chính nàngcũng chú ý thu yêu tinh, dù sao yêu tinh này đối với nàng cũng có tác dụng khôngnhỏ, cho dù dùng để khôi phục thiên lực cũng không sai.
Ngay sau đó, một quả yêu tinh rất nhanh xuất hiệntrong tay Mộ Chỉ Ly, trong thời gian ngắn yêu tinh đã đầy tay, do đó nàng để vàotrong Càn Khôn túi.
Đám Hiên Viên Dật thấy vậy cũng học theo Mộ Chỉ Ly,yêu tinh như này trước nay không có ai ngại nhiều, không cần thì chính là đồngốc! Lúc này nếu có người chú ý tới bọn họ, sẽ phát hiện thấy trong mắt bọn họnhìn về phía yêu thú tràn ngập kim quang, giống như rất vui vẻ, tựa hồ chỉ hậntất cả các yêu thú đều không hướng về bọn họ công kích.
Mộ Chỉ Ly một bên thu yêu tinh, một bên hấp thụnăng lượng của yêu tinh, xem thời gian nàng tu luyện, đạt tới thành tựu hiện tạiđã là rất nhanh, nhưng tại địa phương nhân tài hội tụ như thế này, thực lực củanàng có vẻ yếu hơn không ít, trong lòng nàng cũng rõ ràng nàng đối với thực lựckhát vọng đến bao nhiêu.
Trơ mắt nhìn nhiều yêu tinh như thế, không bằngdùng những yêu tinh này trợ giúp nàng đột phá đến Lăng Thiên Cảnh cao cấp! Dùsao thông qua mấy ngày nàng tu luyện, cũng có chuyển biến, hôm nay đột phá cũngkhông phải là chuyện không thể xảy ra.
Dần dần, Bụi Thái Lang phát hiện Mộ Chỉ Ly ra taynhanh hơn nhiều so với nó, thậm chí đem yêu tinh nó đối phó giết hết, trong lòngcũng buồn bực không ít.
Đám Hiên Viên Dật điên cuồng hành động dẫn tớikhông ít người chú ý, mọi người không chú ý bọn họ cướp yêu tinh, chỉ thấy bọnhọ giống như giết gà bình thường, điên cuồng chém giết yêu thú, đều không khỏixúc động.
“Năm người kia cũng quá mạnh mẽ rồi, động thủ khôngdừng tay, giống như cùng với yêu thú có oán nặng thù sâu”. Một người thì thào ratiếng.
“Đúng vậy, so với bọn họ tốc độ của chúng ta chậmhơn nhiều, thật đúng là lợi hại” Đồng đội của hắn đứng bên cạnh cũng lên tiếngphụ họa, trong mắt đối với bọn họ vài phần kính trọng. “Người ta đều như vậy,chúng ta cũng không thể chậm chân, nhanh lên nào!”
Kết quả là, tất cả mọi người sau tiếp trước đềuđộng thủ, ngay lập tức, chém giết yêu thú giống như là tranh đoạt thức ăn, tấtcả những thú vật nguyên bản đáng sợ này trong nháy mắt đều biến thành bìnhthường…
Người chủ trì nghiệp đoàn thấy tình cảnh như vậy,trong mắt lộ ra vẻ kích động, không ngờ tố chất của thanh niên lần này đều vượtqua những lần trước, tinh thần đồng đội mạnh như thế, làm cho hắn vui mừng cựcđiểm!
Nhất là năm người trẻ tuổi kia, hắn chú ý ngay từđầu chính là năm người bọn họ ra sức cố gắng, chờ sau khi kết thúc hắn sẽ tìmbọn họ nói chuyện, thật sự là thiếu niên anh hùng!
Mà lúc này, tình huống lại hoàn toàn trái ngược,bọn người Hoàn Lăng quốc cố gắng thoát khỏi công kích của bọn họ để đi trợ giúpHoàng Húc Lỗi, nhưng đám Nguyễn Ngọc Hành sao có thể buông tha bọn hắn? Việc nàyhiển nhiên không thể xảy ra, thừa dịp có cơ hội này cũng phải cho bọn hắn nếmthử mùi vị của việc bị quấn chân!
Ngay lúc Hoàng Húc Lỗi chậm rãi ngã xuống, trongmắt tràn đầy khiếp sợ, không cam lòng cùng cảm xúc phức tạp, Mộ Chỉ Ly ngồixuống bên cạnh Hiên Viên Dật, hai người cứ như vậy ngồi xem đám Nguyễn Ngọc Hànhchiến đấu, lúc này cũng không có gì nguy hiểm để bọn họ phải đi giúp đỡ.
Mộ Chỉ Ly trực tiếp đưa đan dược chữa thương choHiên Viên Dật: “Ăn đi, vết thương của ngươi rất nghiêm trọng”. Thân là thầythuốc kiêm dược sư nên chỉ cần liếc mắt một cái, nàng đã có thể nhìn ra tìnhtrạng của hắn không tốt, bất quá theo trận đấu vừa nãy của bọn họ mà so sánh, cókết quả như vậy cũng là chuyện bình thường.
Nghe vậy, trong mắt Hiên Viên Dật hiện lên một tiabiến hóa, bất quá cũng không thò tay lấy đan dược, khóe miệng kéo ra một tiatươi cười tái nhợt: “Ta cũng có mang đan dược”.
Lần này đi ra tất nhiên, bọn họ đều phải chuẩn bịtốt mọi thứ, hắn cũng chuẩn bị đan dược, dù sao ở trong này có thể gặp rất nhiềunguy hiểm, cho dù hắn không mang theo, Hiên Viên Long cũng nhất định bắt hắnmang theo!
Đối với việc này, Mộ Chỉ Ly cũng đã đoán trướcđược, trong số bọn họ trừ Cao Chính Thanh không có bối cảnh không mang đan dược,những người khác đều mang theo, bất quá nàng vẫn không thu tay lại: “Đan dượccủa ta so với ngươi còn nhiều hơn, của ngươi cứ giữ lại, về sau sẽ có lúccần”
Ngộ nhỡ có lúc bọn họ phân tán, đan dược này lạicàng thêm quan trọng. Nếu Nguyễn Ngọc Hành nhìn thấy chuyện này, nhất định sẽkhông lấy gì làm lạ, dù sao lúc trước chuyện Mộ Chỉ Ly lấy đan dược ăn như ănđậu hắn đã gặp qua, tất nhiên biết số lượng đan dược nàng tích trữ rất phongphú.
Hiên Viên Dật cũng nhớ tới chuyện Mộ Chỉ Ly chữabệnh cho Nguyễn Ngọc Hành, không khỏi hỏi: “Ngươi là dược sư?”
“Đúng vậy” Mộ Chỉ Ly gật đầu thừa nhận, đã đến bâygiờ, nàng không tính giấu diếm chuyện này.
Nghe vậy, Hiên Viên Dật hiểu rõ gật đầu, nhận đandược trên tay Mộ Chỉ Ly nuốt xuống, năng lượng ấm áp điên cuồng tràn ra khắp cơthể hắn, nhờ tác dụng của đan dược, kinh mạch của hắn cũng thong thả khôi phục,chính là ăn cái này xong, Hiên Viên Dật phát hiện thuốc này so với đan dược củahắn hiệu quả còn tốt hơn!
Phương pháp luyện chế của Mộ Chỉ Ly là phương phápluyện chế trong Thiên Sát cổ giới, cùng với phương pháp lưu truyền trong dângian của đại lục Thiên Huyền có chút khác nhau, nhưng thông qua nghiên cứu lầntrước nàng biết rõ chênh lệch của hai phương pháp, vậy nên đan dược nàng luyệnchế ra tất nhiên phải có dược tính tốt hơn không ít!
Hai người xem đám Nguyễn Ngọc Hành chiến đấu khôngbao lâu, đám Nguyễn Ngọc Hành cũng đã chiến đấu xong, chậm rãi đi về phía bọnhọ, bởi vì Hoàng Húc Lỗi đã chết, khí thế của bọn Hoàn Lăng quốc đã giảm đi rấtnhiều, thậm chí đã đánh mất chiến ý, trạng thái này của bọn chúng làm cho bọn họchiến đấu nhanh hơn rất nhiều.
Từ rất xa đã nghe thấy Cao Chính Thanh lớn giọng:“Hai người các ngươi ở trong này nghỉ ngơi thật là thoải mái nha!”
Ngay cả Nguyễn Ngọc Hành cũng nói tiếp: “Không ngờcác ngươi lại ngồi đây xem trò hay, thoạt nhìn bộ dáng này có chút muốn đánh a!”Đáy mắt hiện lên mỉm cười, tất nhiên đây là nói giỡn.
Nghe thấy lời nói của hai người, Hiên Viên Dật bènkhoát tay nói: “Thì làm sao, các ngươi còn có ý kiến! Đỡ một chiêu mạnh như vậycũng là công lao của ta, dù sao các ngươi đối phó với bọn họ cũng không có áplực gì, còn không cho ta nghỉ ngơi, các ngươi thật đủ xấu xa!”
Bị Hiên Viên Dật nói như vậy, hai người Cao ChínhThanh xấu hổ cười, nói không ra lời, lập tức đem ánh mắt chuyển tới trên ngườiMộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly phát hiện ánh mắt bọn họ, lập tức nhúnnhún vai, vẻ mặt vô tội nói: “Không phát hiện ta đang bảo vệ hắn sao?”
“Ách, cái này…” Hai người thật sự kinh ngạc, khôngnghĩ tới hai người Hiên Viên Dật, một người so với một người mồm mép còn lợi hạihơn, bọn họ ngay cả cơ hội trêu chọc người khác cũng không có, ngược lại cuốicùng xấu hổ lại là bọn họ.
Nhìn thấy tình huống như thế này, Mộc Thiên Nam vẫnchưa từng nói chuyện không khỏi cười ha ha, ý cười trong mắt rõ ràng là cười haingười Cao Chính Thanh cùng Nguyễn Ngọc Hành, cùng lúc đó, toàn bộ ánh mắt mọingười không khỏi dừng ở trên người hắn, tiếng cười lúc này liền im bặt…
Cuối cùng, năm người nhìn nhau cười, hôm nay là lầnđầu tiên năm người bọn họ cùng nhau chiến đấu, ngay tại lúc này quan hệ khôngkhỏi kéo lại gần nhau hơn, cũng chỉ có đồng lòng đối phó với kẻ thù, tình cảmcủa bọn họ mới có thể nhanh chóng thân thiết hơn.
Sau khi thu lại túi Càn Khôn của đám Hoàng Húc Lỗi,Mộ Chỉ Ly liền bảo Cao Chính Thanh trực tiếp dùng quả xích sắt đập mặt đất thànhmột cái địa đạo, đưa thi thể bọn hắn chôn xuống, nếu không đợi đến buổi tối, bọnhọ chắc chắn sẽ trở thành món ăn trong miệng yêu thú!
Bởi vì Hiên Viên Dật bị thương, bọn họ liền quaylại thành lúc trước, ngày mai lại xuất phát một lần nữa.
Ban đêm, một vầng trăng đỏ như máu chậm rãi mọc lênbầu trời, trải lên mặt đất chút màu sắc đỏ tươi, trong không khí tựa hồ hơi chútmùi vị tanh của máu, xung quanh tràn ngập yên tĩnh quỷ dị.
Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly không khỏi nhíumày lại, ban đêm như thế này quả rất kỳ dị, đứng ở cửa sổ nhìn vầng trăng đỏ nhưmáu kia, nàng tựa hồ ngửi được hơi thở nguy hiểm.
Bụi Thái Lang bên người cũng có vẻ nôn nóng bất an,cùng với bộ dáng im lặng bình thường rất khác biệt, làm cho Mộ Chỉ Ly luôn luônlạnh nhạt cũng cảm giác được một cỗ xao động trong cơ thể.
“Chủ nhân, xung quanh có rất nhiều yêu thú đang tìmthức ăn”. Giọng nói của Bụi Thái Lang mang theo chút khàn khàn, thân mình củahắn chính là yêu thú, đối với hơi thở của yêu thú hắn tất nhiên rất rõ ràng.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày, đây là có chuyện gì xảy ra? Mấyngày trước ban đêm căn bản đều không có trăng, vả lại tối nay xuất hiện rấtnhiều máu, hiển nhiên bất đồng cùng trước đó, mà những tin tức nàng đạt đượckhông có cái nào giải thích cho chuyện này.
“Đây là mặt trăng máu, chỉ có chiến trường ThiênHuyền mới có mặt trăng máu. Ngày thường chiến trường Thiên Huyền không có mặttrăng cũng không có mặt trời, chỉ là một mảnh hoang vu, nhưng ở trong này có mộthiện tượng đặc thù, đó chính là mặt trời vàng và mặt trăng máu!
Ban ngày nếu có mặt trời vàng, khắp nơi sẽ trànngập một màu vàng, làm cho người ta cảm thấy cả người rất sảng khoái, hơn nữathực lực cũng nhất định sẽ tăng lên, bất quá lực lượng này có hạn, mà ngày đóthực lực của tất cả yêu thú đều sẽ yếu bớt, cho nên ngày này là thời cơ tốt nhấtcho tất cả mọi người đi chém giết yêu thú.
Đến lúc đó các ngươi cũng phải nắm bắt thời cơ này,tác dụng đối với các ngươi tuyệt đối lớn! Nếu ngày đó các ngươi chậm hơn mộtbước, sợ sẽ rất khó vượt qua bước chân của những người khác.
Còn mặt trăng máu thì ngược lại, mỗi khi đến ngàymặt trăng máu xuất hiện, thực lực yêu thú sẽ tăng lên, phát huy ra năng lượng màtrước đó khó có thể có được, mà lúc này thú tính của bọn hắn cũng tăng lên, sẽhướng tới con người điên cuồng mà công kích, lâm vào trạng thái mê loạn, khôngcảm thụ được đau đớn, trong đầu chỉ có một ý tưởng là tiến lên”
Lời kế tiếp Thiên Nhi không nói, Mộ Chỉ Ly cũngbiết, không nghĩ tới bọn họ vừa mới tới đã gặp phải mặt trăng máu, tối nay xemra không thể ngủ yên rồi.
Ngay lúc Mộ Chỉ Ly vừa hiểu rõ mọi chuyện, một trậngõ cửa dồn dập vang lên.
Mở cửa phòng, toàn bộ đám Hiên Viên Dật đều đứngtrước cửa, sắc mặt ai cũng nghiêm trọng, vừa thấy Mộ Chỉ Ly, Cao Chính Thanhliền nói: “Chỉ Ly, nghiệp đoàn thổi kèn, làm cho tất cả chúng ta đều phải tậphợp”.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật gật đầu: “Chúng ta xuấtphát thôi!” Nghiệp đoàn gọi bọn họ tập hợp là để hợp tác bảo vệ thành, dù saotường thành này tuy chắc chắn, nhưng nếu yêu thú không muốn sống mà công kích,thời gian kiên trì được cũng không dài, cho nên phải tập hợp lực lượng.
Năm người rất nhanh đi tới địa điểm tập hợp, trênđường cái rất nhiều người đang đứng, lúc này bọn họ lại rất im lặng, nhìn thấymặt trăng máu trên bầu trời, tâm tình mỗi người đều có chút nghiêm trọng, tốinay đúng là một buổi tối nguy hiểm.
Đám Mộ Chỉ Ly cũng hòa nhập bên trong tập thể, lúcnày người chủ trì nghiệp đoàn lên tiếng, thanh âm to, tràn ngập khí thế từ đỉnhtháp cao vút truyền đến: “Tối nay là lần đầu tiên tất cả mọi người cùng tácchiến, vì bảo vệ chính mình, bảo vệ chính đồng đội của mọi người, thu hoạch giátrị công huân của các ngươi, kiệt lực chiến đấu cùng yêu thú, bảo vệ thànhnày!”
Trong giọng nói tang thương nhưng lại mang theo mêlực cường đại, làm cho mọi người tinh thần phấn chấn lên, trong lòng nguyên bảncòn lo lắng đã tự giác tan đi, còn lại chỉ là chiến ý nồng đậm.
“Yêu thú cũng không đáng sợ, bọn chúng chính là tấmbia cho các ngươi đi tới, dùng vũ khí của các ngươi đâm lấy đầu của bọn chúng,cho cuộc đời của các ngươi thêm một phần vinh quang!”
“Những người trẻ tuổi kia, nói cho ta biết, cácngươi có hay không tin tưởng?”
“Có”
“Có”
“Có” Một tiếng như tuyên thệ phảng phất vang vọngkhắp trời đất, nhìn thấy trên mặt mọi người xung quanh tràn đầy tình cảm mãnhliệt, bọn họ chỉ cảm thấy cả người sôi sục năng lượng không thể kiềm chếđược.
Mộ Chỉ Ly ở trong hoàn cảnh này, cũng không khỏi bịcuốn hút, lúc này mọi người đồng tâm hiệp lực, cảm giác chí người như thành đồngcho nàng một cảm thụ kỳ dị, một loại cảm giác trước đây nàng chưa từng cảm thấy,không thể không thừa nhận kỳ thật cảm giác này cũng không tồi.
Kế tiếp mọi người đều thay đổi hành động, khônggiống như trước đây đều một mình tự làm, tất cả mọi người đều ngay ngắn đứng vàochỗ của mình, hình thành một tường người rậm rạp chắc chắn, nhìn qua đúng làtràn ngập khí thế.
Mộ Chỉ Ly đứng ở trên tường thành, nhìn xuống dướidưới thành thấy yêu thú giống như thủy triều da đầu cũng không khỏi run lên, ởtrong tầm mắt của nàng đã không có đại địa, toàn bộ đều là yêu thú, phảng phấtdày đặc tràn ngập cả thế giới.
Nhìn thoáng qua đám người Hiên Viên Dật bên cạnh,tình huống của bọn họ hiển nhiên so với mình cũng không tốt, Nguyễn Ngọc Hànhnuốt nước miếng hỏi: “Đây là yêu thú sao?”
Hiên Viên Dật chậm rãi gật đầu: “Hình như làthế”.
“Làm sao, nhiều yêu thú như vậy, cho dù là đánhchết như đánh gián cũng không biết phải đánh bao lâu, huống hồ bọn chúng khôngphải gián?”
“Không cần giết hết toàn bộ, nếu có thể giải quyếthết thì yêu thú còn lại trên Thiên Huyền chiến trường sợ là cũng không đượcnhiều lắm, chúng ta chỉ cần kiên trì đến sáng là tốt rồi”. Mộ Chỉ Ly giải thíchnói.
Theo hiểu biết của Thiên Nhi thì cho dù là mặt trờivàng hay mặt trăng máu cũng đều có thời gian là nửa ngày, chỉ cẩn kiên trì đếnsáng sớm khi ánh mặt trời xuất hiện, những yêu thú này sẽ trực tiếp tản đi.
Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, trên mặt đám HiênViên Dật đều lộ vẻ kinh ngạc, chuyện bọn họ không biết mà Mộ Chỉ Ly cũng biết,cái này thật sự là có chút… Bất quá theo hiểu biết về nàng hiện tại thì đều cóthể nhìn ra bên trong nàng cũng không đơn giản như vậy, hoàng tử như Hiên ViênDật có lẽ cũng không có nhiều con bài chưa lật như Mộ Chỉ Ly.
Điều này mặc dù bọn họ đoán ra, nhưng ai cũng khôngnói, dù sao đây là bí mật của Mộ Chỉ Ly, bọn họ không cần biết đến, chỉ cần nàngthật lòng đối đãi với bọn họ là tốt rồi, hơn nữa chuyện này cũng mang đến thuậnlợi không nhỏ cho bọn họ.
Tựa hồ không chịu nổi không khí ngưng trọng nhưvậy, Mộc Thiên Nam liền đưa ra một ý tưởng: “Không bằng chúng ta cá cược xem,hôm nay ai được nhiều giá trị công huân nhất”.
Nghe vậy, mọi người sinh ra chút hứng thú, cảm giáccó trò vui này cũng không tồi: “Nếu thắng thì được cái gì, thua thì sao?”
Nếu là đánh cược, không có tiền thưởng thì khôngvui.
“Vẫn lấy yêu tinh làm phần thưởng đi, hai mươi cáiyêu tinh, ai đạt được thứ nhất chúng ta mỗi người cho hắn hai mươi cái yêu tinhthì thế nào?”
“Được, cứ như vậy đi”.
Năm người nhìn nhau cười, trong lòng cũng nhiều hơnmột tia chờ mong, không biết hôm nay ai trong bọn họ có thể thắng. Ngay lúc nămngười đang nói chuyện, yêu thú cũng bắt đầu công thành, dày đặc hướng tới bọn họkiếm ăn, yêu thú trước mắt thực lực cũng gần với Tiên Thiên cảnh giới, đối phóvới loại cấp bậc này đối với bọn họ không có vấn đề gì.
Đến một cái giết một cái, đến một đôi giết một đôi,tất cả mọi người đều huy động vũ khí của mình, hơn nữa đều là một kích lấy mạng,một đám yêu thú cứ như vậy ngã xuống, dần dần thi thể yêu thú chất thành từngnúi nhỏ.
Mộ Chỉ Ly chú ý đến mắt của yêu thú đều biến thànhmàu đỏ, bọn chúng giống như không nhìn thấy nguy hiểm phía trước, con trước hysinh con sau tiếp bước vọt tới, đúng là không sợ chết, khiến cho mọi người khôngkhỏi xúc động trước uy lực của mặt trăng máu.
Tuy rằng những yêu thú này giải quyết thật dễ dàng,nhưng sắc mặt mọi người cũng không thoải mái, dù sao bọn họ ai cũng biết đây chỉlà mở màn thôi, phía sau mới chân chính là cùng nhau liều mạng.
Tình huống này cũng không kéo dài bao lâu, cấp bậcyêu thú đã dần dần tăng vọt, thời gian cứ càng ngày càng lâu, thực lực yêu thúđều đạt tới Toàn Thiên Cảnh, sắc mặt mọi người đều có chút khó coi, thời giancòn lại nhiều như vậy, ai cũng không thể tưởng tượng đến cuối cùng sẽ là yêu thúthực lực khủng bố như thế nào.
Vẫn duy trì tư thế tác chiến, cánh tay mọi ngườiđều có cảm giác nhức mỏi, bất quá chuyện này đối với Mộ Chỉ Ly căn bản khôngphải là vấn đề, chỉ cần đâm một châm cảm giác nhức mỏi đã biến mất.
Bụi Thái Lang cũng gia nhập chiến đấu, tốc độ củanó so với đám Mộ Chỉ Ly một chút cũng không chậm, một đôi móng vuốt cứng nhưthép hướng tới yêu thú chụp lấy, yêu thú kia liền giống như đậu phụng bị đậpnát.
Nhưng đến lúc thực lực của yêu thú đạt tới ToànThiên Cảnh, tốc độ của Bụi Thái Lang liền chậm lại, phát hiện điểm này Mộ Chỉ Lyliền nghi hoặc, quay đầu lại đã thấy ngay nguyên nhân, thì ra trong cơ thể yêuthú bậc này đã có yêu tinh tồn tại, cho nên sau khi giết yêu thú, Bụi Thái Langtrực tiếp khoét yêu tinh ra để ăn.
Nhìn thấy nó vừa lòng chặc lưỡi nhấm nháp, Mộ ChỉLy bất đắc dĩ cười cười, Bụi Thái Lang vẫn tham ăn như vậy, bất quá chính nàngcũng chú ý thu yêu tinh, dù sao yêu tinh này đối với nàng cũng có tác dụng khôngnhỏ, cho dù dùng để khôi phục thiên lực cũng không sai.
Ngay sau đó, một quả yêu tinh rất nhanh xuất hiệntrong tay Mộ Chỉ Ly, trong thời gian ngắn yêu tinh đã đầy tay, do đó nàng để vàotrong Càn Khôn túi.
Đám Hiên Viên Dật thấy vậy cũng học theo Mộ Chỉ Ly,yêu tinh như này trước nay không có ai ngại nhiều, không cần thì chính là đồngốc! Lúc này nếu có người chú ý tới bọn họ, sẽ phát hiện thấy trong mắt bọn họnhìn về phía yêu thú tràn ngập kim quang, giống như rất vui vẻ, tựa hồ chỉ hậntất cả các yêu thú đều không hướng về bọn họ công kích.
Mộ Chỉ Ly một bên thu yêu tinh, một bên hấp thụnăng lượng của yêu tinh, xem thời gian nàng tu luyện, đạt tới thành tựu hiện tạiđã là rất nhanh, nhưng tại địa phương nhân tài hội tụ như thế này, thực lực củanàng có vẻ yếu hơn không ít, trong lòng nàng cũng rõ ràng nàng đối với thực lựckhát vọng đến bao nhiêu.
Trơ mắt nhìn nhiều yêu tinh như thế, không bằngdùng những yêu tinh này trợ giúp nàng đột phá đến Lăng Thiên Cảnh cao cấp! Dùsao thông qua mấy ngày nàng tu luyện, cũng có chuyển biến, hôm nay đột phá cũngkhông phải là chuyện không thể xảy ra.
Dần dần, Bụi Thái Lang phát hiện Mộ Chỉ Ly ra taynhanh hơn nhiều so với nó, thậm chí đem yêu tinh nó đối phó giết hết, trong lòngcũng buồn bực không ít.
Đám Hiên Viên Dật điên cuồng hành động dẫn tớikhông ít người chú ý, mọi người không chú ý bọn họ cướp yêu tinh, chỉ thấy bọnhọ giống như giết gà bình thường, điên cuồng chém giết yêu thú, đều không khỏixúc động.
“Năm người kia cũng quá mạnh mẽ rồi, động thủ khôngdừng tay, giống như cùng với yêu thú có oán nặng thù sâu”. Một người thì thào ratiếng.
“Đúng vậy, so với bọn họ tốc độ của chúng ta chậmhơn nhiều, thật đúng là lợi hại” Đồng đội của hắn đứng bên cạnh cũng lên tiếngphụ họa, trong mắt đối với bọn họ vài phần kính trọng. “Người ta đều như vậy,chúng ta cũng không thể chậm chân, nhanh lên nào!”
Kết quả là, tất cả mọi người sau tiếp trước đềuđộng thủ, ngay lập tức, chém giết yêu thú giống như là tranh đoạt thức ăn, tấtcả những thú vật nguyên bản đáng sợ này trong nháy mắt đều biến thành bìnhthường…
Người chủ trì nghiệp đoàn thấy tình cảnh như vậy,trong mắt lộ ra vẻ kích động, không ngờ tố chất của thanh niên lần này đều vượtqua những lần trước, tinh thần đồng đội mạnh như thế, làm cho hắn vui mừng cựcđiểm!
Nhất là năm người trẻ tuổi kia, hắn chú ý ngay từđầu chính là năm người bọn họ ra sức cố gắng, chờ sau khi kết thúc hắn sẽ tìmbọn họ nói chuyện, thật sự là thiếu niên anh hùng!
/655
|