Hiển nhiên, mọi người đối với kiểu chữ màu vàng không mấy để ý, bọnhọ để ý chính là thứ tự sắp xếp. Mộ Chỉ Ly cũng hướng phía trên nhìnlên, xem xong cũng thấy giật mình, không khỏi đem ánh mắt chuyển đến TưĐồ Diêu ở bên cạnh, mà cũng đúng lúc Tư Đồ Diêu nhìn nàng, hai người gật đầu ra hiệu.
Nhìn thấy cảnh này, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy quan hệ của Chỉ Ly vàTư Đồ Diêu tựa hồ không tệ, cũng khá ăn ý, trong lòng không khỏi có chút ghen tuông.
Đinh Thục Nghi gắt gao nhìn chằm chằm vào bài danh trên tấm bia đá, trong mắt tràn ngập không thể tin được, điều này sao có thể?
Chỉ thấy bài danh đứng thứ nhất viết tên Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Dao, haingười lại lần nữa ngang tay! Giá trị công huân đều là mười vạn. Nhìnthấy cảnh này, không ít người lộ vẻ kinh ngạc, các trưởng lão trên đàixem xong cũng khẽ giật mình.
Lý trưởng lão triệt để trợn tròn mắt, trên thế giới này tại sao lạicó thể có việc trùng hợp như vậy. Trên lôi đài luyện đan hai người ngang tay, bây giờ ngay cả công huân giá trị cũng giống nhau như đúc!
Trước nay chiến trường Thiên Huyền chưa từng có chuyện như vậy, lầnnày vậy mà lại xảy ra đến hai lần? Hơn nữa còn ở trên cùng hai người,chẳng lẽ là ý trời? Lý trưởng lão không khỏi cảm khái, ngoại trừ nói là ý trời lão thực sự không thể nghĩ ra lý do khác để giải thích.
“Mộ Chỉ Ly vàTư Đồ Diêu lại cùng đứng thứ nhất?”
“Có việc trùng hợp như vậy? Thật giống như đã được sắp xếp xong xuôi từ trước a.”
“Hai người này trùng hợp thật đúng là nhiều, chiến trường Thiên Huyền bắt đầu nhiều năm như vậy ta đoán chừng đây là lần đặc biệt nhất rồi.”
Mọi người lại nhao nhao nghị luận, dù sao sự trùng hợp như vậy rấtkhó gặp, mấy ngày nay, quầng sáng bao phủ lên Tư Đồ Diêu cùng Mộ Chỉ Lyquá nhiều, có thể nói qua chiến trường Thiên Huyền lần này, tên tuổi của bọn họ đã được tất cả mọi người biết đến, không nghĩ tới vị trí quánquân cũng rơi trên người hai người họ.
Tầm mắt mọi người đều tập trung vào hai người, mặt khác tám người còn lại trên tấm bia đá cũng thành phụ trợ, trừ hai người này ra sợ lànhững người khác đều không có ai để ý.
Trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng tràn đầy kinh ngạc, nếu nói trên lôi đàiluyện đan hai người ngang tay nàng đã dự liệu được, nhưng vị trí quánquân này nàng không có nghĩ đến. Hai người bọn họ đều chém giết yêu thú, dù chém giết về số lượng hay thời gian dài ngắn, kết quả đều sẽ khônggiống với lúc trước, thế nhưng lại vừa vặn ngừng ở một điểm công bằng.
Có đôi khi không tin cũng không được, loại trùng hợp này chính xác rất khó gặp được.
Lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới danh tự phía dưới hai người, tênthứ ba chính là Đinh Thục Nghi, mà giá trị công huân của Đinh Thục Nghilại làm nàng kinh ngạc một lần nữa. Bởi vì giá trị công huân của ĐinhThục Nghi là chín vạn.
Đây là giải thích, nếu nàng cùng Tư Đồ Diêu không có một vạn cônghuân phần thưởng khi thi đấu lôi đài bọn họ sẽ thành ba người ngang tayrồi! Dạng này đúng là không phải trùng hợp bình thường.
Sau ba người, giá trị công huân của người thứ tư so với bọ họ kém một khoảng xa, chỉ có năm vạn, cơ hồ chênh lệch gấp đôi.
Lúc này, Đinh Thục Nghi chỉ cảm thấy tâm tình của mình không cách nào có thể hình dung, đây là ông trời đang trêu đùa nàng sao? Nếu chênhlệch lớn hơn khiến tâm tình của nàng tốt hơn một chút, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại như thế này…
Nàng không rõ, lúc trước Mộ Chỉ Ly luôn bị nàng truy đuổi, căn bảnkhông có nhiều thời gian để săn giết yêu thú, tại sao lại có giá trịcông huân cao như vậy? phải biết những giá trị công huấn này của nàngcũng không phải thông qua một mình nàng săn giết mà có được.
Bọn hắn chú ý tới điểm này, đương nhiên cũng có không ít người chú ýđến, lập tức bắt đầu trở nên huyên náo, mọi người bảy mồm tám lưỡi màbàn luận, thỉnh thoảng truyền ra một ít tiếng cười.
“Ha ha, kết quả thế này không khỏi quá khôi hài đi! Vậy mà đều là số nguyên! Người có tên thứ ba kia sợ là tức muốn chết!”
“Đổi lại là ta, ta cũng không cam lòng a, bất quá ai bảo nàng không phải dược sư a.”
Từng câu, từng tiếng cười truyền vào trong tai Đinh Thục Nghi, sắcmặt nàng cũng tái nhợt không ít, từ lúc nào chính mình biến thành tròcười?
Hàn Dạ và Hàn Phong không khỏi nhìn về phía Đinh Thục Nghi, lúc nhìnthấy bộ dáng nàng không khỏi lắc đầu, chỉ có thể là do ông trời sắp xếp. Mộ cô nương vậy mà lấy được thứ tự cao hơn Đinh tiểu thư, trong lòngbọn hắn cũng rất vui mừng, bởi vì như vậy lão gia không có lý do để phản đối rồi.
Trải qua một thời gian đàm luận ngắn, trưởng lão đứng trên đài cũngra hiệu cho mọi người dừng lại. Chỉ là một cử động nhỏ đã khiến mọingười im lặng. Trưởng lão này là người của môn phái không phải bọn họ có thể đắc tội được, bất luận xuất phát từ lòng khâm phục hay vì không dám đắc tội, tóm lại mọi cử động của bọn họ đều đồng loạt dừng lại.
“Mười người có tên đứng đầu mời lên đài a.”
Lão giả chậm rãi lên tiếng nói, chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể hỏi thăm ý kiến, cũng là để cho mọi người nhìn rõ thêm một chút.
“Liệt, ta lên trước rồi.”
Mộ Chỉ Ly mỉm cười nói, tuy cục diện này nằm ngoài dự liệu của nàng,nhưng đối với kết quả này nàng thực thỏa mãn. Có lẽ ông nội biết chắc sẽ rất vui mừng a, cha, người đã đi qua chiến trường Thiên Huyền, hôm nayta cũng đã đi qua.
Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu đi lên đài, thời điểm ở lôi đài thi đấu mọi người đã biết quan hệ của họ không tệ, cục diện hai lần ngang tay lạikhiến họ trở thành một đoạn giai thoại. Nhìn hai người đứng chung mộtchỗ, mọi người cảm thấy bọn họ trai tàu gái sắc có chút xứng đôi.
Mười người rất nhanh đi lên đài, dựa theo thứ tự mà đứng, mà ĐinhThục Nghi lại đứng bên cạnh Mộ Chỉ Ly. Bởi vì cái gọi là cừu nhân gặpmặt hết sức đỏ mắt, con mắt Đinh Thục Nghi nhìn về phía Mộ Chỉ Ly giốngnhư hận không thể đem nàng ngũ mã phanh thây. Sát ý không chút nào chedấu này mọi người đều có thể cảm nhận được.
Dùng thực lực của bọn họ, sát khí phát tán ra đã cực kỳ cường đại, nếu không che dấu, rất dễ khiến người khác phát hiện ra.
Cảm thụ được sát khí của Đinh Thục Nghi rõ ràng như vậy, Mộ Chỉ Lycũng nghiêng đầu nhìn qua, hai mắt không có chút úy kỵ nhìn nàng ta, một tia lãnh liệt hiện trên mặt nàng, khóe miệng càng giơ lên một tia vuivẻ cùng trào phúng:
“Bất luận ngươi nhìn ta như thế nào, cũng không thể giết được ta, nhìn thế có ý nghĩa gì sao?”
Nghe vậy, Đinh Thục Nghi cũng đối chọi gay gắt trả lời:
“Ta nhất định sẽ giết ngươi.”
“Trước kia ngươi không có cơ hội, sau này ngươi càng không có cơ hội. Nếu nói trong quá khứ ta có chút chán ghét ngươi, thì bây giờ trong mắt ta ngươi bất qáu chỉ là một kẻ đáng thương. Ngươi tự cho rằng có danhphận vị hôn thê, thật sự là một kích cũng không chịu nổi!”
Mộ Chỉ Ly nói chuyện không hề có chút tình cảm nào, mọi việc làm củaĐinh Thục Nghi khiến nàng không có nổi một chút hảo cảm nào với nàng ta, đối với loại người đến chết vẫn không biết hối cải này, loại nữ nhânlúc nào cũng tâm tâm niệm niệm nghĩ làm sao có thể giết mình, nàng cũngmuốn giải quyết triệt để, chỉ là hiện tại không phải thời cơ tốt màthôi.
Vốn nàng định giải thích nhưng hiện tại có lẽ đac không cần, tất cảđều là nư nhân này một bên tình nguyện mà thôi. Về phần thân phận vị hôn thê, nàng căn bản không quan tâm, bởi vì rất nhanh sẽ không còn rồi.
“Ngươi.”
Sắc mặt Đinh Thục Nghi tái đi, chợt âm tàn nói:
“Đừng tưởng rằng trong lòng Liệt ca ca có ngươi, ngươi đã cho rằngmình rất giỏi rồi. Từ đầu đến cuối ta vẫn là vị hôn thê danh chính ngônthuận của hắn!”
“Ta…rất… sợ… hãi.”
Mộ Chỉ Ly từng chữ một nói ra, trên mặt lại không có chút lo lắng nào.
Nhìn thấy bộ dáng này của Mộ Chỉ Ly, trong bụng Đinh Thục Nghi tứcgiận cũng nói không ra lời, nữ nhân này thật sự quá đáng hận. Ỷ vào Liệt ca ca yêu thích nàng đã coi trời bằng vung, đợi đến khi về Hàn gia nàng nhất định sẽ làm cho nàng ta biết ai mới chính là chủ!
Hai người nói chuyện đều bị Tư Đồ Diêu nghe được, đáy mắt không khỏihiện lên ý cười. Cùng Mộ Chỉ Ly quen biết lâu như vậy, nàng gần như chỉbình bình đạm đạm, phảng phất như đối với cái gì cũng đều thờ ơ như vậy, không nghĩ tới nàng còn một mặt như vậy, tuy mang theo một ít giảo hoạt cùng ác ý, lại càng thêm đáng yêu.
Từ điểm này, Tư Đồ Diêu cũng biết tầm quan trọng của Hàn Như Liệt đối với MMộ Chỉ Ly. Có thể làm cho nàng thể hiện một mặt khác tuyệt đốikhông đơn giản, thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với Đinh Thục Nghi luôn làkhông lạnh không nhạt, khiến người khác cho rằng nàng không để ý, nhưngtừ cuộc nói chuyện của hai người có thể nhìn ra được, kỳ thực nàng rấtquan tâm nhưng biểu hiện không rõ ràng mà thôi.
Vị hôn thê của người thương làm sao lại có thể không quan tâm? Chỉ là nàng không muốn biểu lộ ra.
Vài vị trưởng lão sau khi nhìn thấy bọn người Tư Đồ Dao, trên mặtcũng lộ ra bộ dáng tươi cười thân thiện. Vị lão giả chủ trì lúc trướccũng bắt đầu giới thiệu:
“Vị này chính là trưởng lão của Quyết Vân phái, vị này chính là…”
Cuối cùng, vị trưởng lão kia đứng trước mặt Lăng Lạc Trần giới thiệu:
“Vị này chính là đại biểu của Thần Quyết cung.”
Lăng Lạc Trần cũng không phải trưởng lão của Thần Quyết cung, tính ra cũng chỉ là đệ tử mà thôi, chỉ có điều không phải là một đệ tử bìnhthường, trưởng lão do dự một hồi cũng chỉ nghĩ được từ đại biểu.
Nhìn Lăng Lạc Trần ở khoảng cách gần, đáy mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một tia phức tạp. lúc trước thời điểm nhìn thấy thân ảnh màu trắng này, liền làm cho nàng khó có thể quên, một nam tử giống như trích tiên chỉcần gặp một lần liền không thể dễ dàng quên a.
Nhưng mấy chữ Thần Quyết cung cũng làm cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc một hồi, hắn là người đại biểu cho Thần Quyết cung?
Vẫn còn nhớ rõ lúc trước nàng một mực muốn gia nhập môn phái cũng cóchút liên quan tới hắn, nếu không có sự xuất hiện của hắn, nàng cũng sẽkhông sớm làm ra quyết định này, nhất định phải gian nhập môn phái, gianhập vào môn phái hắn đang theo học, mở rộng kiến thức về thế giới rộnglớn.
Hôm nay nàng làm được, nàng cũng có thể gia nhập vào môn phái củahắn, chỉ là ý nghĩ lúc trước của nàng đã xảy ra chút biến hóa, dù chokhông biết loại cảm giác lúc trước phải chăng là mê luyến, hiện tại tấtcả đã khó có khả năng rồi. Nàng đã có Liệt, nàng sẽ hảo hảo quý trọng.
Lăng Lạc Trần vẫn nhìn Mộ Chỉ Ly, đối với chín người còn lại căn bảnnhìn cũng chưa từng nhìn, thời gian hơn ba năm, cuối cùng hắn lần nữagặp được nàng. Chỉ là không biết nàng sẽ chọn môn phái nào, tại thờikhắc này, trong lòng hắn có chút thấp thỏm không yên.
Hắn hi vọng nàng có thể gia nhập vào Thần Quyết cung, không có mụcđích khác, chỉ là muốn thường xuyên nhìn thấy nàng, thế nhưng nàng sẽchọn môn phái của hắn sao? Có thể vì hắn xuất hiện, nàng sẽ chọn tiếnvào Thần Quyết cung, cũng có thể bởi quan hệ cùng Hàn Như Liệt, nàng sẽlựa chọn môn phái khác. Nghĩ đến những điều này, Lăng Lạc Trần cũng cảmgiác tâm mình rối loạn.
Nhìn thấy cảnh này, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy quan hệ của Chỉ Ly vàTư Đồ Diêu tựa hồ không tệ, cũng khá ăn ý, trong lòng không khỏi có chút ghen tuông.
Đinh Thục Nghi gắt gao nhìn chằm chằm vào bài danh trên tấm bia đá, trong mắt tràn ngập không thể tin được, điều này sao có thể?
Chỉ thấy bài danh đứng thứ nhất viết tên Mộ Chỉ Ly và Tư Đồ Dao, haingười lại lần nữa ngang tay! Giá trị công huân đều là mười vạn. Nhìnthấy cảnh này, không ít người lộ vẻ kinh ngạc, các trưởng lão trên đàixem xong cũng khẽ giật mình.
Lý trưởng lão triệt để trợn tròn mắt, trên thế giới này tại sao lạicó thể có việc trùng hợp như vậy. Trên lôi đài luyện đan hai người ngang tay, bây giờ ngay cả công huân giá trị cũng giống nhau như đúc!
Trước nay chiến trường Thiên Huyền chưa từng có chuyện như vậy, lầnnày vậy mà lại xảy ra đến hai lần? Hơn nữa còn ở trên cùng hai người,chẳng lẽ là ý trời? Lý trưởng lão không khỏi cảm khái, ngoại trừ nói là ý trời lão thực sự không thể nghĩ ra lý do khác để giải thích.
“Mộ Chỉ Ly vàTư Đồ Diêu lại cùng đứng thứ nhất?”
“Có việc trùng hợp như vậy? Thật giống như đã được sắp xếp xong xuôi từ trước a.”
“Hai người này trùng hợp thật đúng là nhiều, chiến trường Thiên Huyền bắt đầu nhiều năm như vậy ta đoán chừng đây là lần đặc biệt nhất rồi.”
Mọi người lại nhao nhao nghị luận, dù sao sự trùng hợp như vậy rấtkhó gặp, mấy ngày nay, quầng sáng bao phủ lên Tư Đồ Diêu cùng Mộ Chỉ Lyquá nhiều, có thể nói qua chiến trường Thiên Huyền lần này, tên tuổi của bọn họ đã được tất cả mọi người biết đến, không nghĩ tới vị trí quánquân cũng rơi trên người hai người họ.
Tầm mắt mọi người đều tập trung vào hai người, mặt khác tám người còn lại trên tấm bia đá cũng thành phụ trợ, trừ hai người này ra sợ lànhững người khác đều không có ai để ý.
Trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng tràn đầy kinh ngạc, nếu nói trên lôi đàiluyện đan hai người ngang tay nàng đã dự liệu được, nhưng vị trí quánquân này nàng không có nghĩ đến. Hai người bọn họ đều chém giết yêu thú, dù chém giết về số lượng hay thời gian dài ngắn, kết quả đều sẽ khônggiống với lúc trước, thế nhưng lại vừa vặn ngừng ở một điểm công bằng.
Có đôi khi không tin cũng không được, loại trùng hợp này chính xác rất khó gặp được.
Lúc này, Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới danh tự phía dưới hai người, tênthứ ba chính là Đinh Thục Nghi, mà giá trị công huân của Đinh Thục Nghilại làm nàng kinh ngạc một lần nữa. Bởi vì giá trị công huân của ĐinhThục Nghi là chín vạn.
Đây là giải thích, nếu nàng cùng Tư Đồ Diêu không có một vạn cônghuân phần thưởng khi thi đấu lôi đài bọn họ sẽ thành ba người ngang tayrồi! Dạng này đúng là không phải trùng hợp bình thường.
Sau ba người, giá trị công huân của người thứ tư so với bọ họ kém một khoảng xa, chỉ có năm vạn, cơ hồ chênh lệch gấp đôi.
Lúc này, Đinh Thục Nghi chỉ cảm thấy tâm tình của mình không cách nào có thể hình dung, đây là ông trời đang trêu đùa nàng sao? Nếu chênhlệch lớn hơn khiến tâm tình của nàng tốt hơn một chút, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại như thế này…
Nàng không rõ, lúc trước Mộ Chỉ Ly luôn bị nàng truy đuổi, căn bảnkhông có nhiều thời gian để săn giết yêu thú, tại sao lại có giá trịcông huân cao như vậy? phải biết những giá trị công huấn này của nàngcũng không phải thông qua một mình nàng săn giết mà có được.
Bọn hắn chú ý tới điểm này, đương nhiên cũng có không ít người chú ýđến, lập tức bắt đầu trở nên huyên náo, mọi người bảy mồm tám lưỡi màbàn luận, thỉnh thoảng truyền ra một ít tiếng cười.
“Ha ha, kết quả thế này không khỏi quá khôi hài đi! Vậy mà đều là số nguyên! Người có tên thứ ba kia sợ là tức muốn chết!”
“Đổi lại là ta, ta cũng không cam lòng a, bất quá ai bảo nàng không phải dược sư a.”
Từng câu, từng tiếng cười truyền vào trong tai Đinh Thục Nghi, sắcmặt nàng cũng tái nhợt không ít, từ lúc nào chính mình biến thành tròcười?
Hàn Dạ và Hàn Phong không khỏi nhìn về phía Đinh Thục Nghi, lúc nhìnthấy bộ dáng nàng không khỏi lắc đầu, chỉ có thể là do ông trời sắp xếp. Mộ cô nương vậy mà lấy được thứ tự cao hơn Đinh tiểu thư, trong lòngbọn hắn cũng rất vui mừng, bởi vì như vậy lão gia không có lý do để phản đối rồi.
Trải qua một thời gian đàm luận ngắn, trưởng lão đứng trên đài cũngra hiệu cho mọi người dừng lại. Chỉ là một cử động nhỏ đã khiến mọingười im lặng. Trưởng lão này là người của môn phái không phải bọn họ có thể đắc tội được, bất luận xuất phát từ lòng khâm phục hay vì không dám đắc tội, tóm lại mọi cử động của bọn họ đều đồng loạt dừng lại.
“Mười người có tên đứng đầu mời lên đài a.”
Lão giả chậm rãi lên tiếng nói, chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể hỏi thăm ý kiến, cũng là để cho mọi người nhìn rõ thêm một chút.
“Liệt, ta lên trước rồi.”
Mộ Chỉ Ly mỉm cười nói, tuy cục diện này nằm ngoài dự liệu của nàng,nhưng đối với kết quả này nàng thực thỏa mãn. Có lẽ ông nội biết chắc sẽ rất vui mừng a, cha, người đã đi qua chiến trường Thiên Huyền, hôm nayta cũng đã đi qua.
Mộ Chỉ Ly cùng Tư Đồ Diêu đi lên đài, thời điểm ở lôi đài thi đấu mọi người đã biết quan hệ của họ không tệ, cục diện hai lần ngang tay lạikhiến họ trở thành một đoạn giai thoại. Nhìn hai người đứng chung mộtchỗ, mọi người cảm thấy bọn họ trai tàu gái sắc có chút xứng đôi.
Mười người rất nhanh đi lên đài, dựa theo thứ tự mà đứng, mà ĐinhThục Nghi lại đứng bên cạnh Mộ Chỉ Ly. Bởi vì cái gọi là cừu nhân gặpmặt hết sức đỏ mắt, con mắt Đinh Thục Nghi nhìn về phía Mộ Chỉ Ly giốngnhư hận không thể đem nàng ngũ mã phanh thây. Sát ý không chút nào chedấu này mọi người đều có thể cảm nhận được.
Dùng thực lực của bọn họ, sát khí phát tán ra đã cực kỳ cường đại, nếu không che dấu, rất dễ khiến người khác phát hiện ra.
Cảm thụ được sát khí của Đinh Thục Nghi rõ ràng như vậy, Mộ Chỉ Lycũng nghiêng đầu nhìn qua, hai mắt không có chút úy kỵ nhìn nàng ta, một tia lãnh liệt hiện trên mặt nàng, khóe miệng càng giơ lên một tia vuivẻ cùng trào phúng:
“Bất luận ngươi nhìn ta như thế nào, cũng không thể giết được ta, nhìn thế có ý nghĩa gì sao?”
Nghe vậy, Đinh Thục Nghi cũng đối chọi gay gắt trả lời:
“Ta nhất định sẽ giết ngươi.”
“Trước kia ngươi không có cơ hội, sau này ngươi càng không có cơ hội. Nếu nói trong quá khứ ta có chút chán ghét ngươi, thì bây giờ trong mắt ta ngươi bất qáu chỉ là một kẻ đáng thương. Ngươi tự cho rằng có danhphận vị hôn thê, thật sự là một kích cũng không chịu nổi!”
Mộ Chỉ Ly nói chuyện không hề có chút tình cảm nào, mọi việc làm củaĐinh Thục Nghi khiến nàng không có nổi một chút hảo cảm nào với nàng ta, đối với loại người đến chết vẫn không biết hối cải này, loại nữ nhânlúc nào cũng tâm tâm niệm niệm nghĩ làm sao có thể giết mình, nàng cũngmuốn giải quyết triệt để, chỉ là hiện tại không phải thời cơ tốt màthôi.
Vốn nàng định giải thích nhưng hiện tại có lẽ đac không cần, tất cảđều là nư nhân này một bên tình nguyện mà thôi. Về phần thân phận vị hôn thê, nàng căn bản không quan tâm, bởi vì rất nhanh sẽ không còn rồi.
“Ngươi.”
Sắc mặt Đinh Thục Nghi tái đi, chợt âm tàn nói:
“Đừng tưởng rằng trong lòng Liệt ca ca có ngươi, ngươi đã cho rằngmình rất giỏi rồi. Từ đầu đến cuối ta vẫn là vị hôn thê danh chính ngônthuận của hắn!”
“Ta…rất… sợ… hãi.”
Mộ Chỉ Ly từng chữ một nói ra, trên mặt lại không có chút lo lắng nào.
Nhìn thấy bộ dáng này của Mộ Chỉ Ly, trong bụng Đinh Thục Nghi tứcgiận cũng nói không ra lời, nữ nhân này thật sự quá đáng hận. Ỷ vào Liệt ca ca yêu thích nàng đã coi trời bằng vung, đợi đến khi về Hàn gia nàng nhất định sẽ làm cho nàng ta biết ai mới chính là chủ!
Hai người nói chuyện đều bị Tư Đồ Diêu nghe được, đáy mắt không khỏihiện lên ý cười. Cùng Mộ Chỉ Ly quen biết lâu như vậy, nàng gần như chỉbình bình đạm đạm, phảng phất như đối với cái gì cũng đều thờ ơ như vậy, không nghĩ tới nàng còn một mặt như vậy, tuy mang theo một ít giảo hoạt cùng ác ý, lại càng thêm đáng yêu.
Từ điểm này, Tư Đồ Diêu cũng biết tầm quan trọng của Hàn Như Liệt đối với MMộ Chỉ Ly. Có thể làm cho nàng thể hiện một mặt khác tuyệt đốikhông đơn giản, thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với Đinh Thục Nghi luôn làkhông lạnh không nhạt, khiến người khác cho rằng nàng không để ý, nhưngtừ cuộc nói chuyện của hai người có thể nhìn ra được, kỳ thực nàng rấtquan tâm nhưng biểu hiện không rõ ràng mà thôi.
Vị hôn thê của người thương làm sao lại có thể không quan tâm? Chỉ là nàng không muốn biểu lộ ra.
Vài vị trưởng lão sau khi nhìn thấy bọn người Tư Đồ Dao, trên mặtcũng lộ ra bộ dáng tươi cười thân thiện. Vị lão giả chủ trì lúc trướccũng bắt đầu giới thiệu:
“Vị này chính là trưởng lão của Quyết Vân phái, vị này chính là…”
Cuối cùng, vị trưởng lão kia đứng trước mặt Lăng Lạc Trần giới thiệu:
“Vị này chính là đại biểu của Thần Quyết cung.”
Lăng Lạc Trần cũng không phải trưởng lão của Thần Quyết cung, tính ra cũng chỉ là đệ tử mà thôi, chỉ có điều không phải là một đệ tử bìnhthường, trưởng lão do dự một hồi cũng chỉ nghĩ được từ đại biểu.
Nhìn Lăng Lạc Trần ở khoảng cách gần, đáy mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một tia phức tạp. lúc trước thời điểm nhìn thấy thân ảnh màu trắng này, liền làm cho nàng khó có thể quên, một nam tử giống như trích tiên chỉcần gặp một lần liền không thể dễ dàng quên a.
Nhưng mấy chữ Thần Quyết cung cũng làm cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc một hồi, hắn là người đại biểu cho Thần Quyết cung?
Vẫn còn nhớ rõ lúc trước nàng một mực muốn gia nhập môn phái cũng cóchút liên quan tới hắn, nếu không có sự xuất hiện của hắn, nàng cũng sẽkhông sớm làm ra quyết định này, nhất định phải gian nhập môn phái, gianhập vào môn phái hắn đang theo học, mở rộng kiến thức về thế giới rộnglớn.
Hôm nay nàng làm được, nàng cũng có thể gia nhập vào môn phái củahắn, chỉ là ý nghĩ lúc trước của nàng đã xảy ra chút biến hóa, dù chokhông biết loại cảm giác lúc trước phải chăng là mê luyến, hiện tại tấtcả đã khó có khả năng rồi. Nàng đã có Liệt, nàng sẽ hảo hảo quý trọng.
Lăng Lạc Trần vẫn nhìn Mộ Chỉ Ly, đối với chín người còn lại căn bảnnhìn cũng chưa từng nhìn, thời gian hơn ba năm, cuối cùng hắn lần nữagặp được nàng. Chỉ là không biết nàng sẽ chọn môn phái nào, tại thờikhắc này, trong lòng hắn có chút thấp thỏm không yên.
Hắn hi vọng nàng có thể gia nhập vào Thần Quyết cung, không có mụcđích khác, chỉ là muốn thường xuyên nhìn thấy nàng, thế nhưng nàng sẽchọn môn phái của hắn sao? Có thể vì hắn xuất hiện, nàng sẽ chọn tiếnvào Thần Quyết cung, cũng có thể bởi quan hệ cùng Hàn Như Liệt, nàng sẽlựa chọn môn phái khác. Nghĩ đến những điều này, Lăng Lạc Trần cũng cảmgiác tâm mình rối loạn.
/655
|