Nghe Lăng Phong nói, Lăng Lạc Trần cũng không rõ nói:
“Con cũng không biết nguyên nhân, con nghĩ bởi vì nàng ấy cảm thấy ở đây thích hợp hơn a”.
Hắn cũng không cho rằng Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở chỗ này là vì hắn. Ngắn ngủn mấy năm có thể ban đầu từ hậu thiên cảnh đạt đến Thiên Huyền cảnhbây giờ, tuyệt đối không phải là người có thể hành động theo cảm tính.Có lẽ là có một chút nguyên nhân, nhưng cái kia dù sao cũng là một phầnnhỏ.
Lăng Phong hiển nhiên không nghĩ như vậy, bất quá hắn cũng không nói ra:
“Nàng đích thực là một nhân tài hiếm có, tin tưởng ở Thần Quyết cungchúng ta sẽ phát triển tốt. Con đi về trước đi, ta đoán chừng mấy vịtrưởng lão cũng đã tới tìm ta rồi”.
Đối với tính tình mấy vị trưởng lão này hắn hiểu rõ, chẳng qua gặpđược hạt giống tốt như vậy bọn hắn có thể không lòng như lửa đốt đến tìm mình sao?.
Nghe vậy, Lăng Lạc Trần gật đầu ly khai, ở chung với các trưởng lão nhiều năm như vậy hắn cũng cực kỳ hiểu rõ.
Sau khi bị thương, Uyển Nhược đã được các đệ tử khác đưa trở về,Nghịch Hồng nhìn Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng nhiều thêm vài phần cảm khái. Xem ra sư muội mới tới này thật không phải bình thường, kết quả lần này cũng không giống trong dự liệu của hắn.
Thấy Nghịch Hồng vẫn nhìn mình, Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng nhắc nhở:
“Sư huynh, phải chăng chúng ta có thể đi rồi?”.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, Nghịch Hồng lúc này mới phản ứng kịp, lập tức gật đầu nói:
“Tốt, tốt. Vậy thì chúng ta xuất phát”.
Chuyện này huyên náo lớn như thế, trưởng lão chấp sự của bọn họ đềukhông xuất hiện, rất rõ ràng là cho phép rồi, đương nhiên hắn cũng không thể có ý kiến gì.
Về điểm này, trong lòng của hắn cũng rất rõ ràng, Mộ Chỉ Ly đã thể hiện thực lực đáng nể, đây chính là ngầm đồng ý.
Trong lúc ánh mắt mọi người chú ý tới, bọn người Mộ Chỉ Ly đi theoNghịch Hồng đi về phía điện Lưu Hoàn. Sau khi mọi người nhìn thấy bọn họ đi vào điện Lưu Hoàn mới xác định vừa rồi chính là các sư đệ và các sưmuội của bọn hắn.
Đệ tử mới tới lần này xuất hiện thế nhưng là một sư muội khó lường a, việc Mộ Chỉ Ly đả bại sư tỷ của bọn hắn tại cung điện trung tâm bắt đầu truyền đi, trong một khoảng thời gian ngắn ngoại trừ đệ tử đang bế quan tu luyện bên ngoài, còn lại có thể nói là không người nào không biết,không người nào không hiểu.
Thái độ của Nghịch Hồng đối với bọn người Mộ Chỉ Ly cũng đã khá hơnnhiều, hắn và bọn họ thực lực kém không nhiều lắm, vạn nhất cùng bọn họxung đột, chính mình trước mặt mọi người bị đánh bại vậy thì một chútmặt mũi cũng không có.
Điện Lưu Hoàn cực kỳ khổng lồ, theo như lời Nghịch Hồng thì điện LưuHoàn là chỗ ở tạm thời của tân đệ tử nhập môn. Các đệ tử ở chiến trườngThiên Huyền trúng tuyển cùng với đệ tử ghi danh đạt tới yêu cầu nhậpmôn, trước khi chưa phân cung điện tu luyện cho thì bọn hắn lúc trướcđều là ở chỗ này tu luyện.
Nghịch Hồng đưa từng người bọn họ dẫn về phòng, sau đó đi ra, điệnLưu Hoàn rất nhiều phòng, bọn người Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ có mười lămngười liền mỗi người chiếm cứ một gian phòng ốc.
Mộ Chỉ Ly đi đến phòng mình, phòng này tương đối gần, cái gì cũng có, so với lúc bọn họ bôn ba bên ngoài thì ở phòng này là tốt hơn nhiều,nàng đối với điều kiện ở lại không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần có thể ở là được rồi.
Sau khi đánh giá phòng một phen, Mộ Chỉ Ly thỏa mãn gật đầu, ở chỗnày tu luyện đích thật là không tệ. Chẳng qua nàng muốn cũng không phảichỉ chừng này, dù nói như vậy, nhưng ở tu luyện trong môn phái cùng ởnhà tu luyện có gì khác nhau, những điều này phải chờ tới về sau mớibiết.
Không lâu sau, một hồi đập cửa vang lên, Mộ Chỉ Ly mở cửa phòng quảnhiên nhìn thấy bọn người Hiên Viên Dật vẻ mặt tươi cười đang đứng tạicửa ra vào nhìn nàng. Ở chỗ này trừ mấy người bọn họ ra cũng sẽ không có những người khác tìm nàng.
Sau khi ngồi xuống, Cao Chính Thanh liền kích động nói:
“Chỉ Ly, ngươi vừa rồi biểu hiện quá tốt! Xem nữ nhân kia về sau nhìn thấy chúng ta còn thế nào hung hăng càn quấy”.
Hắn chính là người thẳng tính, không thích không quan tâm.
“Đúng vậy, để cho chúng ta được phen xả giận”.
Nguyễn Ngọc Hành đồng ý gật đầu, nữ nhân kia cậy già lên mặt, thái độ thật làm cho người khác sinh ra cảm giác chán ghét, hiện tại rốt cuộckhông đứng dậy rồi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chỉ cười yếu ớt không nói, nàng cũng không thíchnhư vậy. Nàng cũng không phải một người thích gây chuyện thị phi, cũngkhông thích ỷ vào thực lực của mình làm mưa làm gió, nhưng mà có ngườikhi dễ trên đầu nàng thì cũng không đơn giản mà bỏ qua như vậy.
“Chỉ Ly, lần này chúng ta tới là cám ơn ngươi”.
Hiên Viên Dật nói, những lời này hắn đã sớm muốn nói rồi, chỉ là không có cơ hội thích hợp.
Mấy người bọn họ đều nghĩ như vậy, phần ân tình này một mực ghi tạctrong lòng bọn hắn, tương lai cho dù phát sinh chuyện gì, bọn hắn cũngsẽ là hậu thuẫn kiên cường của Chỉ Ly, nhưng có mấy lời không nói rakhông được, bọn hắn muốn chính miệng nói một tiếng cảm ơn với Chỉ Ly.
“Đúng vậy, Chỉ Ly, thật sự cảm tạ ngươi giúp chúng ta rất nhiều”.
Mộc Thiên Nam trong mắt tràn đầy cảm kích, hắn cùng với Chỉ Ly nóicũng không nhiều nhưng là trợ giúp của Chỉ Ly với hắn, hắn nhớ rõ rànhmạch.
Nếu như không có Chỉ Ly, mấy người bọn họ nói không chừng đã vĩnhviễn lưu tại chiến trường Thiên Huyền, coi như là may mắn sống sót bọnhắn cũng không có khả năng tiến vào môn phái.
“Đúng vậy, nếu không phải có ngươi, mạng của ta sớm đã không còn, tacũng không biết nói như thế nào mới tốt, tóm lại về sau mạng này của tachính là của ngươi”.
Nguyễn Ngọc Hành mở miệng nói, trong mắt tràn đầy cảm kích, Chỉ Ly không chỉ cứu được mạng hắn còn cải biến cuộc đời của hắn!
“Chỉ Ly muội tử, ta một cái đại quê mùa cũng không biết nói thế nào,dù sao về sau có người dám khi dễ ngươi, cho dù liều mạng ta cũng sẽgiết hắn”.
Cao Chính Thanh vẻ mặt thành thật, trông ánh mắt hắn như vậy thànhthực, bình thường hắn sẽ không nói nhiều nhưng nói ra đều là lời nóithật.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng sững sờ, chợt nói:
“Các ngươi đây là…”.
Mấy người bọn họ đột nhiên nói ra như vậy thật khiến nàng có chút phản ứng không kịp.
“Từ sau khi tiến vào chiến trường Thiên Huyền, chúng ta chính là đồng bạn, trợ giúp nhau không phải là lẽ thường nên có sao? Các ngươi cũngcó giúp ta a! Huống chi trong lòng của ta đã đem các ngươi trở thành đại ca của ta, nói những lời này thật sự là khách khí rồi!”.
Mộ Chỉ Ly nghe mấy người bọn họ nói trong lòng cũng có chút cảm động.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói bốn người trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: “Tốt, vềsau chúng ta là người một nhà! Có chuyện gì cần giúp đỡ tìm chúng ta.Tuy chúng ta có khả năng không giúp được cái gì lớn nhưng nhất định sẽcố hết sức”.
“Vậy thì cám ơn mấy vị ca ca rồi”.
Mộ Chỉ Ly cười đáp, nàng biết rõ ý nghĩ trong nội tâm của bọn họ, cho dù nàng nói không cần bọn họ cũng sẽ không thay đổi chủ ý, đã như vậykhông bằng đáp ứng.
Nàng ở Đại Lục Thiên Huyền bằng hữu rất ít, thậm chí có thể nói không có mấy người bằng hữu, mà bây giờ bọn Hiên Viên Dật chính là bằng hữucủa nàng cũng làm cho cuộc sống của nàng tăng thêm một ít sắc thái.
Nguyên bản bọn họ còn có rất nhiều điều muốn nói, nhưng là hiện tạitất cả đều không nói lời nào, nói gì cũng không còn quan trọng nữa rồi.Có lẽ may mắn lớn nhất đời này của bọn họ chính là quen biết Mộ Chỉ Lya!
Kế tiếp hai ngày, bọn người Mộ Chỉ Ly cũng nghĩ phải tìm hiểu ThầnQuyết cung một phen, cũng không nên đem hết thời gian vào việc tu luyện, dù sao mới tới Thần Quyết cung, hiểu rõ nhiều một chút cũng tốt.
Bây giờ Mộ Chỉ Ly đi trong Thần Quyết cung đều có không ít người nhận ra nàng, dù sao trận chiến ngày ấy không ít người chứng kiến, hơn nữatướng mạo Mộ Chỉ Ly lại đẹp, dẫn tới không ít nam tử trẻ tuổi đều ngưỡng mộ, thanh danh nàng càng truyền càng rộng.
Điểm này ngay cả bọn người Cao Chính Thanh cũng chú ý tới, gần đâychung quanh điện Lưu Hoàn xuất hiện không ít nam tử trẻ tuổi, chỉ là mấy người bọn họ cùng Chỉ Ly một mực ở một chỗ, thế nên mới không có ngườinào đến gần, bằng không…
Nghĩ tới đây, mấy người bọn họ cũng cảm thấy buồn cười, chỉ tiếc hoađã có chủ, đã có Hàn Như Liệt ưu tú như vậy, Chỉ Ly làm sao có thể vừa ý những người khác? Huống chi, Chỉ Ly là một người cực kỳ chung tình.
Bọn họ cũng không phải đồ ngốc, Lăng Lạc Trần kia đối với Chỉ Lykhông tầm thường, bọn họ đều cảm nhận được, nếu không vì sao hắn sẽ phálệ đem bốn người bọn họ mang về? Đây tất cả còn không phải đều là vì Chỉ Ly? Lại nói tiếp cũng rất kỳ quái, từ sau khi bọn họ đi vào Thần Quyếtcung chưa từng gặp lại Lăng Lạc Trần.
Chẳng qua những chuyện này bọn họ cũng không muốn quản, làm tốt bổn phận của mình trước đã.
Thời gian của bọn người Mộ Chỉ Ly trôi qua rất là thanh tịnh, ở Hàn gia thì lại phức tạp không ít.
Hàn Thành Hạo đã biết kết quả của chiến trường Thiên Huyền lần này,cái kết quả này vượt quá dự liệu của hắn. Nếu là nói Thục Nghi không cóđược danh hiệu đệ nhất hắn vẫn có thể lý giải, bởi vì Tư Đồ Diêu củaDược Tông cũng là đối thủ cường đại, nhưng chiến trường Thiên Huyền lầnnày Mộ Chỉ Ly lại đạt danh hiệu đệ nhất, kết quả này để cho hắn có chútngoài ý muốn.
Mộ Chỉ Ly gây cho hắn ý nghĩ khác không chỉ có riêng điểm này, bởivì Mộ Chỉ Ly không riêng thực lực tốt mà luyện đan cũng tốt như thế? Cóthể cùng nhân tài của Dược Tông y thuật cao siêu nhất so sánh, cái nàyđã thấy không đơn giản rồi.
Lúc trước hắn cũng biết Mộ Chỉ Ly là một dược sư, chẳng qua chưa từng chú ý tới, dù sao nàng không có sư phụ thực lực cường đại, cũng khôngcó tài nguyên sung túc, có thể có được thành tựu gì tốt?
Nhưng biểu hiện của Mộ Chỉ Ly lại phá vỡ nhận thức của hắn, ngoại trừ hai điểm này, còn có để lại cho hắn kinh ngạc là Thục Nghi giết nàngvậy mà không thành công, thực lực chênh lệch lớn như vậy mà chỉ cùngnàng đánh ngang tay, thật là để cho người khác khó có thể tiếp nhận.
Dùng lập trường của Thục Nghi, khẳng định là không có khả năng hạ thủ lưu tình, như vậy chỉ có một lý do, đó là năng lực chiến đấu vượt cấpMộ Chỉ Ly quá cường hãn. Hắn có thể coi là tiếp xúc với nhiều mặt xã hội nhưng cũng chưa từng gặp qua ai có thể vượt qua thực lực chênh lệch lớn như vậy, huống chi lại là một tiểu nữ tử trẻ tuổi.
Ngày đó, sau khi chiến trường Thiên Huyền chấm dứt, Hàn Như Liệttrước tiên đến tìm hắn, phản bác những lời nói được lấy làm lý do trướckia của hắn, khiến hắn không nói nên lời bởi vì tất cả đều là sự thật.
Những phán đoán trước đây của hắn thực sự là sai lầm? Thiên phú củaMộ Chỉ Ly đúng là cường hãn? Ngắn ngủn thời gian ba năm từ Lăng Thiêncảnh sơ cấp đạt đến Thiên Huyền cảnh bậc một, loại tốc độ này đến hắncũng cảm thấy khiếp sợ. Thực lực cường đại, y thuật tinh xảo, như vậytốt lắm, Thục Nghi vậy mà thật sự kém so với nàng?
Tuy thực lực Thục Nghi bây giờ so với nàng mạnh hơn vài phần, nhưnglà với tốc độ tu luyện của Mộ Chỉ Ly sợ là không được bao lâu có thểvượt qua nàng, trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Nếu Thục Nghi không phải có ý nghĩa đặc thù, hắn sẽ đáp ứng Hàn NhưLiệt cùng Mộ Chỉ Ly ở cùng một chỗ, một con dâu như vậy hắn đã có thểtiếp nhận. Ai, hiện tại xuất hiện cục diện như vậy, thật đúng là làm khó hắn rồi.
Hàn Như Liệt biểu lộ quyết tâm của mình, tất cả đều nói cho Hàn Thành Hạo, cũng không có bức bách phụ thân hắn, hắn biết rõ muốn cho phụ thân tiếp nhận chuyện này cần một ít thời gian, quan trọng là…Bọn hắn hiệntại đã không có lý do để phản đối rồi.
Chỉ là lúc phụ thân hắn nhắc tới Đinh Thục Nghi, biểu tình của ông có chút kỳ quái, lúc trước ông cũng biểu lộ giống như vậy, ở trong đó nhất định có vấn đề, hắn muốn biết rõ ràng.
Chẳng qua hiện tại hắn cũng không có thời gian, bởi vì lúc trước hắnđã hứa cùng Chỉ Ly xoay chuyển trời đất Thiên Thăng quốc, về phần cònlại khi trở về hắn sẽ giải quyết, hắn cũng có thể hỏi ý kiến Chỉ Lytrước, tóm lại hắn tuyệt đối sẽ không buông tha Đinh Thục Nghi! Chỉ cầnnàng còn một ngày đối với Chỉ Ly sẽ là uy hiếp tiềm ẩn.
Thời gian ba ngày rất nhanh đã đến, bọn người Mộ Chỉ Ly trước khi rời đi đều lấy được hai quả ấn thạch, nếu không có cái ấn thạch này bọn họkhông cách nào ly khai, cũng không cách nào trở về.
Hiển nhiên, không có ấn thạch Hàn Như Liệt vào không được, cho nên hắn chỉ có thể ở bên ngoài chờ Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài.
Ngày hôm đó, mười lăm người bọn họ cùng nhau đi xuống núi, trên mặtmọi người đều mang theo vui vẻ, về nhà tâm tình tự nhiên rất tốt, cho dù bên ngoài có nhà nhưng là không có cảm giác thực sự. Bọn họ bây giờ đãthành công tiến vào môn phái, hơn nữa Thần Quyết cung cực kỳ cường đại,sau khi trở về vinh quang đều hiện trên mặt bọn họ.
Thời điểm rời đi, bọn người Mộ Chỉ Ly phát hiện ấn thạch của bọn họcùng Lăng Lạc Trần không giống nhau, tuy bộ dáng không kém là bao nhiêu, chỉ hơi nhỏ hơn một chút, nhưng là Lăng Lạc Trần sử dụng ấn thạch cóthể đưa tất cả mọi người ra vào, mà ấn thạch của bọn họ chỉ có thể kéomột người mà thôi.
Có lẽ ấn thạch này cũng không phải là giống của bọn họ, với địa vịcủa bọn họ bây giờ ấn thạch như này là đủ rồi, mọi người đối với cái này cũng không phải rất để ý, dù sao chính bọn họ có thể đi đến là đượcrồi.
Sau khi cảnh vật thay đổi, Mộ Chỉ Ly đầu tiên chính là gặp được than ảnh màu đỏ kia, hắn đang đợi nàng.
Thời điểm Hàn Như Liệt nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trên mặt hắn cũng xuấthiện dáng vẻ tươi cười, trên dung nhan tuấn mỹ mang theo nụ cười tà khí, tràn đầy mị lực.
Khiến cho vài nữ tử nhịn không được nhìn lại mấy lần, bởi vì cái gọilà nam nhân không xấu nữ nhân không yêu, như vậy nam tử tà khí thườnglại càng dễ bắt được tâm nữ nhân, chẳng qua Hàn Như Liệt đối với điểmnày không cần, hắn chỉ cần có một mình Chỉ Ly là đủ.
Dáng tươi cười hiện lên ở dung nhan tuyệt mỹ đằng kia, bước nhanh đi đến bên cạnh Hàn Như Liệt:
“Chàng đến đây lúc nào?”.
“Ta đến đây từ sớm, sau khi nàng trở về ta thường xuyên nghĩ đếnnàng, cho nên ta liền trực tiếp đến chờ nàng, đã là ngày thứ ba”.
Hàn Như Liệt vui đùa, chẳng qua hắn thật sự vô cùng nhớ nàng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gắt giọng:
“Chàng nói nhiều quá!”.
Bất quá trong lòng nàng vô cùng ngọt ngào, đổi lại bất luận là nữ tử nào chắc hẳn đều như thế đi.
Bọn người Cao Chính Thanh đứng ở một bên nhìn cảnh này hắc hắc cười,tiếng cười kia cũng không che dấu, hiện tại bọn họ đã không có bất kỳngăn cách nào, hoàn toàn trở thành người một nhà, cái tươi cười này cũng là thiện ý.
Hàn Như Liệt đối với Chỉ Ly tốt, bọn họ nhìn thấy cũng thấy cực kỳ vui vẻ.
Nghe được mấy người tươi cười, Hàn Như Liệt cũng ha ha phá lên cười:
“Mấy người các ngươi lại cười, đợi lúc các ngươi tìm người trong lòng xem ta cùng Chỉ Ly như thế nào cười các ngươi”.
Hắn biết quan hệ của bọn họ rất tốt, tự nhiên cũng không để ý.
Nghe xong, dáng tươi cười của bọn người Cao Chính Thanh cũng thu liễm lại, biểu lộ một bộ vừa rồi bọn họ chuyện gì đều không làm. Nhìn thấymột màn này, Mộ Chỉ Ly cũng là ‘phốc’ một tiếng cười ra.
Loại cảm giác này coi như không tệ! Những người khác sau khi cùng bọn họ đánh tiếng mời đã đi ra, mà bọn người Mộ Chỉ Ly cũng không chần chờtrở về.
Bọn họ thầm nghĩ nhanh chút ít về đến nhà, muốn biết rời đi ba nămtrong nhà có cái phát sinh gì, đợi chính mình lúc trở lại sẽ như thếnào.
Đường xá xa xôi tự nhiên không thể nào chạy đi về nhà được, bất quáđi trong vòng một tháng, chẳng phải là đều tốn hao giữa đường xá rồi?Cũng may, Hàn Như Liệt có biện pháp, mang theo bọn họ tìm được TruyềnTống Trận, đi thẳng tới Thiên Thăng quốc.
Đi trên đường Thiên Thăng quốc, nhìn xem người xung quanh lui tới mấy người trên mặt đều lộ ra nụ cười hài lòng, dù cho cái thành trì nàycũng không phải thành trì bọn họ hiện đang ở. Bọn họ ở chiến trườngThiên Huyền nhìn thấy đều là người của vương quốc khác, hiện tại nhìnthấy người cùng vương quốc mình cũng cảm thấy thân thiết.
Thành trì mà mọi người ở cũng không cùng một chỗ, bởi vì đã đến Thiên Thăng quốc nên về sau chính là mỗi người đi một ngả rồi, bất quá CaoChính Thanh lại cùng Mộ Chỉ Ly cùng một chỗ trở lại thành La Thiên.
Cao Chính Thanh là cô nhi, chỉ có một mình hắn ta, cho nên cũng MộChỉ Ly trở về. Lần trước lúc trở về bọn họ chính là cùng một chỗ, Mộ Chỉ Ly nói cho Cao Chính Thanh về sau đem Mộ gia trở thành nhà của mình,huống chi hắn có hai cái huynh đệ tại thành La Thiên, Mộ Vũ Hoài cùng Tô Dự có lẽ đều rất nhớ hắn.
Lần này vừa vặn, bọn họ có thể lần nữa tụ tập cùng một chỗ.
Nghe Mộ Chỉ Ly nhắc tới hai người Mộ Vũ Hoài cùng Tô Dự, Cao Chính Thanh trên mặt lộ ra vẻ kích động:
“Không biết hai người bọn họ hiện tại như thế nào, ha ha, sau khi trở về ta muốn tìm bọn họ uống rượu!”.
“Yên tâm đi, cho dù ngươi không tìm bọn họ, bọn họ cũng sẽ nhất định lôi kéo ngươi uống rượu đấy!”.
“Hắc hắc”
Tổng cộng hao tốn ba ngày bọn họ mới tới thành La Thiên. Bọn họ lúctrước đi đến Truyền Tống Trận cũng bỏ ra thời gian hơn một ngày mới đến, tại biên giới Thiên Thăng quốc tới thành La Thiên cũng tốn không ítthời gian.
Mộ Chỉ Ly đi trên đường phố quen thuộc, nhìn thành La Thiên lúc nàycơ hồ không có gì thay đổi, trong mắt đều là vui vẻ. Cảm giác lúc nàyquả nhiên không giống với, tựa hồ ngay cả không khí đều là hương vị đặcbiệt ngọt ngào.
Không biết người trong nhà hiện tại có tốt không, còn có Hàn Mặc nàng nhớ thương cũng không biết hiện tại thế nào rồi.
Một đường hướng Mộ gia đi đến, rất xa chính là nhìn thấy bên cạnh cửa Mộ gia là con sư tử đá to bên trên treo cẩm cầu màu đỏ, toàn bộ cửacàng toát lên một tầng màu đỏ, thoạt nhìn đặc biệt vui mừng.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc:
“Chẳng lẽ lại có việc vui gì?”.
“Con cũng không biết nguyên nhân, con nghĩ bởi vì nàng ấy cảm thấy ở đây thích hợp hơn a”.
Hắn cũng không cho rằng Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở chỗ này là vì hắn. Ngắn ngủn mấy năm có thể ban đầu từ hậu thiên cảnh đạt đến Thiên Huyền cảnhbây giờ, tuyệt đối không phải là người có thể hành động theo cảm tính.Có lẽ là có một chút nguyên nhân, nhưng cái kia dù sao cũng là một phầnnhỏ.
Lăng Phong hiển nhiên không nghĩ như vậy, bất quá hắn cũng không nói ra:
“Nàng đích thực là một nhân tài hiếm có, tin tưởng ở Thần Quyết cungchúng ta sẽ phát triển tốt. Con đi về trước đi, ta đoán chừng mấy vịtrưởng lão cũng đã tới tìm ta rồi”.
Đối với tính tình mấy vị trưởng lão này hắn hiểu rõ, chẳng qua gặpđược hạt giống tốt như vậy bọn hắn có thể không lòng như lửa đốt đến tìm mình sao?.
Nghe vậy, Lăng Lạc Trần gật đầu ly khai, ở chung với các trưởng lão nhiều năm như vậy hắn cũng cực kỳ hiểu rõ.
Sau khi bị thương, Uyển Nhược đã được các đệ tử khác đưa trở về,Nghịch Hồng nhìn Mộ Chỉ Ly trong lòng cũng nhiều thêm vài phần cảm khái. Xem ra sư muội mới tới này thật không phải bình thường, kết quả lần này cũng không giống trong dự liệu của hắn.
Thấy Nghịch Hồng vẫn nhìn mình, Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng nhắc nhở:
“Sư huynh, phải chăng chúng ta có thể đi rồi?”.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, Nghịch Hồng lúc này mới phản ứng kịp, lập tức gật đầu nói:
“Tốt, tốt. Vậy thì chúng ta xuất phát”.
Chuyện này huyên náo lớn như thế, trưởng lão chấp sự của bọn họ đềukhông xuất hiện, rất rõ ràng là cho phép rồi, đương nhiên hắn cũng không thể có ý kiến gì.
Về điểm này, trong lòng của hắn cũng rất rõ ràng, Mộ Chỉ Ly đã thể hiện thực lực đáng nể, đây chính là ngầm đồng ý.
Trong lúc ánh mắt mọi người chú ý tới, bọn người Mộ Chỉ Ly đi theoNghịch Hồng đi về phía điện Lưu Hoàn. Sau khi mọi người nhìn thấy bọn họ đi vào điện Lưu Hoàn mới xác định vừa rồi chính là các sư đệ và các sưmuội của bọn hắn.
Đệ tử mới tới lần này xuất hiện thế nhưng là một sư muội khó lường a, việc Mộ Chỉ Ly đả bại sư tỷ của bọn hắn tại cung điện trung tâm bắt đầu truyền đi, trong một khoảng thời gian ngắn ngoại trừ đệ tử đang bế quan tu luyện bên ngoài, còn lại có thể nói là không người nào không biết,không người nào không hiểu.
Thái độ của Nghịch Hồng đối với bọn người Mộ Chỉ Ly cũng đã khá hơnnhiều, hắn và bọn họ thực lực kém không nhiều lắm, vạn nhất cùng bọn họxung đột, chính mình trước mặt mọi người bị đánh bại vậy thì một chútmặt mũi cũng không có.
Điện Lưu Hoàn cực kỳ khổng lồ, theo như lời Nghịch Hồng thì điện LưuHoàn là chỗ ở tạm thời của tân đệ tử nhập môn. Các đệ tử ở chiến trườngThiên Huyền trúng tuyển cùng với đệ tử ghi danh đạt tới yêu cầu nhậpmôn, trước khi chưa phân cung điện tu luyện cho thì bọn hắn lúc trướcđều là ở chỗ này tu luyện.
Nghịch Hồng đưa từng người bọn họ dẫn về phòng, sau đó đi ra, điệnLưu Hoàn rất nhiều phòng, bọn người Mộ Chỉ Ly chẳng qua chỉ có mười lămngười liền mỗi người chiếm cứ một gian phòng ốc.
Mộ Chỉ Ly đi đến phòng mình, phòng này tương đối gần, cái gì cũng có, so với lúc bọn họ bôn ba bên ngoài thì ở phòng này là tốt hơn nhiều,nàng đối với điều kiện ở lại không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần có thể ở là được rồi.
Sau khi đánh giá phòng một phen, Mộ Chỉ Ly thỏa mãn gật đầu, ở chỗnày tu luyện đích thật là không tệ. Chẳng qua nàng muốn cũng không phảichỉ chừng này, dù nói như vậy, nhưng ở tu luyện trong môn phái cùng ởnhà tu luyện có gì khác nhau, những điều này phải chờ tới về sau mớibiết.
Không lâu sau, một hồi đập cửa vang lên, Mộ Chỉ Ly mở cửa phòng quảnhiên nhìn thấy bọn người Hiên Viên Dật vẻ mặt tươi cười đang đứng tạicửa ra vào nhìn nàng. Ở chỗ này trừ mấy người bọn họ ra cũng sẽ không có những người khác tìm nàng.
Sau khi ngồi xuống, Cao Chính Thanh liền kích động nói:
“Chỉ Ly, ngươi vừa rồi biểu hiện quá tốt! Xem nữ nhân kia về sau nhìn thấy chúng ta còn thế nào hung hăng càn quấy”.
Hắn chính là người thẳng tính, không thích không quan tâm.
“Đúng vậy, để cho chúng ta được phen xả giận”.
Nguyễn Ngọc Hành đồng ý gật đầu, nữ nhân kia cậy già lên mặt, thái độ thật làm cho người khác sinh ra cảm giác chán ghét, hiện tại rốt cuộckhông đứng dậy rồi.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chỉ cười yếu ớt không nói, nàng cũng không thíchnhư vậy. Nàng cũng không phải một người thích gây chuyện thị phi, cũngkhông thích ỷ vào thực lực của mình làm mưa làm gió, nhưng mà có ngườikhi dễ trên đầu nàng thì cũng không đơn giản mà bỏ qua như vậy.
“Chỉ Ly, lần này chúng ta tới là cám ơn ngươi”.
Hiên Viên Dật nói, những lời này hắn đã sớm muốn nói rồi, chỉ là không có cơ hội thích hợp.
Mấy người bọn họ đều nghĩ như vậy, phần ân tình này một mực ghi tạctrong lòng bọn hắn, tương lai cho dù phát sinh chuyện gì, bọn hắn cũngsẽ là hậu thuẫn kiên cường của Chỉ Ly, nhưng có mấy lời không nói rakhông được, bọn hắn muốn chính miệng nói một tiếng cảm ơn với Chỉ Ly.
“Đúng vậy, Chỉ Ly, thật sự cảm tạ ngươi giúp chúng ta rất nhiều”.
Mộc Thiên Nam trong mắt tràn đầy cảm kích, hắn cùng với Chỉ Ly nóicũng không nhiều nhưng là trợ giúp của Chỉ Ly với hắn, hắn nhớ rõ rànhmạch.
Nếu như không có Chỉ Ly, mấy người bọn họ nói không chừng đã vĩnhviễn lưu tại chiến trường Thiên Huyền, coi như là may mắn sống sót bọnhắn cũng không có khả năng tiến vào môn phái.
“Đúng vậy, nếu không phải có ngươi, mạng của ta sớm đã không còn, tacũng không biết nói như thế nào mới tốt, tóm lại về sau mạng này của tachính là của ngươi”.
Nguyễn Ngọc Hành mở miệng nói, trong mắt tràn đầy cảm kích, Chỉ Ly không chỉ cứu được mạng hắn còn cải biến cuộc đời của hắn!
“Chỉ Ly muội tử, ta một cái đại quê mùa cũng không biết nói thế nào,dù sao về sau có người dám khi dễ ngươi, cho dù liều mạng ta cũng sẽgiết hắn”.
Cao Chính Thanh vẻ mặt thành thật, trông ánh mắt hắn như vậy thànhthực, bình thường hắn sẽ không nói nhiều nhưng nói ra đều là lời nóithật.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng sững sờ, chợt nói:
“Các ngươi đây là…”.
Mấy người bọn họ đột nhiên nói ra như vậy thật khiến nàng có chút phản ứng không kịp.
“Từ sau khi tiến vào chiến trường Thiên Huyền, chúng ta chính là đồng bạn, trợ giúp nhau không phải là lẽ thường nên có sao? Các ngươi cũngcó giúp ta a! Huống chi trong lòng của ta đã đem các ngươi trở thành đại ca của ta, nói những lời này thật sự là khách khí rồi!”.
Mộ Chỉ Ly nghe mấy người bọn họ nói trong lòng cũng có chút cảm động.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói bốn người trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: “Tốt, vềsau chúng ta là người một nhà! Có chuyện gì cần giúp đỡ tìm chúng ta.Tuy chúng ta có khả năng không giúp được cái gì lớn nhưng nhất định sẽcố hết sức”.
“Vậy thì cám ơn mấy vị ca ca rồi”.
Mộ Chỉ Ly cười đáp, nàng biết rõ ý nghĩ trong nội tâm của bọn họ, cho dù nàng nói không cần bọn họ cũng sẽ không thay đổi chủ ý, đã như vậykhông bằng đáp ứng.
Nàng ở Đại Lục Thiên Huyền bằng hữu rất ít, thậm chí có thể nói không có mấy người bằng hữu, mà bây giờ bọn Hiên Viên Dật chính là bằng hữucủa nàng cũng làm cho cuộc sống của nàng tăng thêm một ít sắc thái.
Nguyên bản bọn họ còn có rất nhiều điều muốn nói, nhưng là hiện tạitất cả đều không nói lời nào, nói gì cũng không còn quan trọng nữa rồi.Có lẽ may mắn lớn nhất đời này của bọn họ chính là quen biết Mộ Chỉ Lya!
Kế tiếp hai ngày, bọn người Mộ Chỉ Ly cũng nghĩ phải tìm hiểu ThầnQuyết cung một phen, cũng không nên đem hết thời gian vào việc tu luyện, dù sao mới tới Thần Quyết cung, hiểu rõ nhiều một chút cũng tốt.
Bây giờ Mộ Chỉ Ly đi trong Thần Quyết cung đều có không ít người nhận ra nàng, dù sao trận chiến ngày ấy không ít người chứng kiến, hơn nữatướng mạo Mộ Chỉ Ly lại đẹp, dẫn tới không ít nam tử trẻ tuổi đều ngưỡng mộ, thanh danh nàng càng truyền càng rộng.
Điểm này ngay cả bọn người Cao Chính Thanh cũng chú ý tới, gần đâychung quanh điện Lưu Hoàn xuất hiện không ít nam tử trẻ tuổi, chỉ là mấy người bọn họ cùng Chỉ Ly một mực ở một chỗ, thế nên mới không có ngườinào đến gần, bằng không…
Nghĩ tới đây, mấy người bọn họ cũng cảm thấy buồn cười, chỉ tiếc hoađã có chủ, đã có Hàn Như Liệt ưu tú như vậy, Chỉ Ly làm sao có thể vừa ý những người khác? Huống chi, Chỉ Ly là một người cực kỳ chung tình.
Bọn họ cũng không phải đồ ngốc, Lăng Lạc Trần kia đối với Chỉ Lykhông tầm thường, bọn họ đều cảm nhận được, nếu không vì sao hắn sẽ phálệ đem bốn người bọn họ mang về? Đây tất cả còn không phải đều là vì Chỉ Ly? Lại nói tiếp cũng rất kỳ quái, từ sau khi bọn họ đi vào Thần Quyếtcung chưa từng gặp lại Lăng Lạc Trần.
Chẳng qua những chuyện này bọn họ cũng không muốn quản, làm tốt bổn phận của mình trước đã.
Thời gian của bọn người Mộ Chỉ Ly trôi qua rất là thanh tịnh, ở Hàn gia thì lại phức tạp không ít.
Hàn Thành Hạo đã biết kết quả của chiến trường Thiên Huyền lần này,cái kết quả này vượt quá dự liệu của hắn. Nếu là nói Thục Nghi không cóđược danh hiệu đệ nhất hắn vẫn có thể lý giải, bởi vì Tư Đồ Diêu củaDược Tông cũng là đối thủ cường đại, nhưng chiến trường Thiên Huyền lầnnày Mộ Chỉ Ly lại đạt danh hiệu đệ nhất, kết quả này để cho hắn có chútngoài ý muốn.
Mộ Chỉ Ly gây cho hắn ý nghĩ khác không chỉ có riêng điểm này, bởivì Mộ Chỉ Ly không riêng thực lực tốt mà luyện đan cũng tốt như thế? Cóthể cùng nhân tài của Dược Tông y thuật cao siêu nhất so sánh, cái nàyđã thấy không đơn giản rồi.
Lúc trước hắn cũng biết Mộ Chỉ Ly là một dược sư, chẳng qua chưa từng chú ý tới, dù sao nàng không có sư phụ thực lực cường đại, cũng khôngcó tài nguyên sung túc, có thể có được thành tựu gì tốt?
Nhưng biểu hiện của Mộ Chỉ Ly lại phá vỡ nhận thức của hắn, ngoại trừ hai điểm này, còn có để lại cho hắn kinh ngạc là Thục Nghi giết nàngvậy mà không thành công, thực lực chênh lệch lớn như vậy mà chỉ cùngnàng đánh ngang tay, thật là để cho người khác khó có thể tiếp nhận.
Dùng lập trường của Thục Nghi, khẳng định là không có khả năng hạ thủ lưu tình, như vậy chỉ có một lý do, đó là năng lực chiến đấu vượt cấpMộ Chỉ Ly quá cường hãn. Hắn có thể coi là tiếp xúc với nhiều mặt xã hội nhưng cũng chưa từng gặp qua ai có thể vượt qua thực lực chênh lệch lớn như vậy, huống chi lại là một tiểu nữ tử trẻ tuổi.
Ngày đó, sau khi chiến trường Thiên Huyền chấm dứt, Hàn Như Liệttrước tiên đến tìm hắn, phản bác những lời nói được lấy làm lý do trướckia của hắn, khiến hắn không nói nên lời bởi vì tất cả đều là sự thật.
Những phán đoán trước đây của hắn thực sự là sai lầm? Thiên phú củaMộ Chỉ Ly đúng là cường hãn? Ngắn ngủn thời gian ba năm từ Lăng Thiêncảnh sơ cấp đạt đến Thiên Huyền cảnh bậc một, loại tốc độ này đến hắncũng cảm thấy khiếp sợ. Thực lực cường đại, y thuật tinh xảo, như vậytốt lắm, Thục Nghi vậy mà thật sự kém so với nàng?
Tuy thực lực Thục Nghi bây giờ so với nàng mạnh hơn vài phần, nhưnglà với tốc độ tu luyện của Mộ Chỉ Ly sợ là không được bao lâu có thểvượt qua nàng, trong lúc nhất thời hắn cũng không nghĩ ra biện pháp giải quyết.
Nếu Thục Nghi không phải có ý nghĩa đặc thù, hắn sẽ đáp ứng Hàn NhưLiệt cùng Mộ Chỉ Ly ở cùng một chỗ, một con dâu như vậy hắn đã có thểtiếp nhận. Ai, hiện tại xuất hiện cục diện như vậy, thật đúng là làm khó hắn rồi.
Hàn Như Liệt biểu lộ quyết tâm của mình, tất cả đều nói cho Hàn Thành Hạo, cũng không có bức bách phụ thân hắn, hắn biết rõ muốn cho phụ thân tiếp nhận chuyện này cần một ít thời gian, quan trọng là…Bọn hắn hiệntại đã không có lý do để phản đối rồi.
Chỉ là lúc phụ thân hắn nhắc tới Đinh Thục Nghi, biểu tình của ông có chút kỳ quái, lúc trước ông cũng biểu lộ giống như vậy, ở trong đó nhất định có vấn đề, hắn muốn biết rõ ràng.
Chẳng qua hiện tại hắn cũng không có thời gian, bởi vì lúc trước hắnđã hứa cùng Chỉ Ly xoay chuyển trời đất Thiên Thăng quốc, về phần cònlại khi trở về hắn sẽ giải quyết, hắn cũng có thể hỏi ý kiến Chỉ Lytrước, tóm lại hắn tuyệt đối sẽ không buông tha Đinh Thục Nghi! Chỉ cầnnàng còn một ngày đối với Chỉ Ly sẽ là uy hiếp tiềm ẩn.
Thời gian ba ngày rất nhanh đã đến, bọn người Mộ Chỉ Ly trước khi rời đi đều lấy được hai quả ấn thạch, nếu không có cái ấn thạch này bọn họkhông cách nào ly khai, cũng không cách nào trở về.
Hiển nhiên, không có ấn thạch Hàn Như Liệt vào không được, cho nên hắn chỉ có thể ở bên ngoài chờ Mộ Chỉ Ly đi ra ngoài.
Ngày hôm đó, mười lăm người bọn họ cùng nhau đi xuống núi, trên mặtmọi người đều mang theo vui vẻ, về nhà tâm tình tự nhiên rất tốt, cho dù bên ngoài có nhà nhưng là không có cảm giác thực sự. Bọn họ bây giờ đãthành công tiến vào môn phái, hơn nữa Thần Quyết cung cực kỳ cường đại,sau khi trở về vinh quang đều hiện trên mặt bọn họ.
Thời điểm rời đi, bọn người Mộ Chỉ Ly phát hiện ấn thạch của bọn họcùng Lăng Lạc Trần không giống nhau, tuy bộ dáng không kém là bao nhiêu, chỉ hơi nhỏ hơn một chút, nhưng là Lăng Lạc Trần sử dụng ấn thạch cóthể đưa tất cả mọi người ra vào, mà ấn thạch của bọn họ chỉ có thể kéomột người mà thôi.
Có lẽ ấn thạch này cũng không phải là giống của bọn họ, với địa vịcủa bọn họ bây giờ ấn thạch như này là đủ rồi, mọi người đối với cái này cũng không phải rất để ý, dù sao chính bọn họ có thể đi đến là đượcrồi.
Sau khi cảnh vật thay đổi, Mộ Chỉ Ly đầu tiên chính là gặp được than ảnh màu đỏ kia, hắn đang đợi nàng.
Thời điểm Hàn Như Liệt nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trên mặt hắn cũng xuấthiện dáng vẻ tươi cười, trên dung nhan tuấn mỹ mang theo nụ cười tà khí, tràn đầy mị lực.
Khiến cho vài nữ tử nhịn không được nhìn lại mấy lần, bởi vì cái gọilà nam nhân không xấu nữ nhân không yêu, như vậy nam tử tà khí thườnglại càng dễ bắt được tâm nữ nhân, chẳng qua Hàn Như Liệt đối với điểmnày không cần, hắn chỉ cần có một mình Chỉ Ly là đủ.
Dáng tươi cười hiện lên ở dung nhan tuyệt mỹ đằng kia, bước nhanh đi đến bên cạnh Hàn Như Liệt:
“Chàng đến đây lúc nào?”.
“Ta đến đây từ sớm, sau khi nàng trở về ta thường xuyên nghĩ đếnnàng, cho nên ta liền trực tiếp đến chờ nàng, đã là ngày thứ ba”.
Hàn Như Liệt vui đùa, chẳng qua hắn thật sự vô cùng nhớ nàng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gắt giọng:
“Chàng nói nhiều quá!”.
Bất quá trong lòng nàng vô cùng ngọt ngào, đổi lại bất luận là nữ tử nào chắc hẳn đều như thế đi.
Bọn người Cao Chính Thanh đứng ở một bên nhìn cảnh này hắc hắc cười,tiếng cười kia cũng không che dấu, hiện tại bọn họ đã không có bất kỳngăn cách nào, hoàn toàn trở thành người một nhà, cái tươi cười này cũng là thiện ý.
Hàn Như Liệt đối với Chỉ Ly tốt, bọn họ nhìn thấy cũng thấy cực kỳ vui vẻ.
Nghe được mấy người tươi cười, Hàn Như Liệt cũng ha ha phá lên cười:
“Mấy người các ngươi lại cười, đợi lúc các ngươi tìm người trong lòng xem ta cùng Chỉ Ly như thế nào cười các ngươi”.
Hắn biết quan hệ của bọn họ rất tốt, tự nhiên cũng không để ý.
Nghe xong, dáng tươi cười của bọn người Cao Chính Thanh cũng thu liễm lại, biểu lộ một bộ vừa rồi bọn họ chuyện gì đều không làm. Nhìn thấymột màn này, Mộ Chỉ Ly cũng là ‘phốc’ một tiếng cười ra.
Loại cảm giác này coi như không tệ! Những người khác sau khi cùng bọn họ đánh tiếng mời đã đi ra, mà bọn người Mộ Chỉ Ly cũng không chần chờtrở về.
Bọn họ thầm nghĩ nhanh chút ít về đến nhà, muốn biết rời đi ba nămtrong nhà có cái phát sinh gì, đợi chính mình lúc trở lại sẽ như thếnào.
Đường xá xa xôi tự nhiên không thể nào chạy đi về nhà được, bất quáđi trong vòng một tháng, chẳng phải là đều tốn hao giữa đường xá rồi?Cũng may, Hàn Như Liệt có biện pháp, mang theo bọn họ tìm được TruyềnTống Trận, đi thẳng tới Thiên Thăng quốc.
Đi trên đường Thiên Thăng quốc, nhìn xem người xung quanh lui tới mấy người trên mặt đều lộ ra nụ cười hài lòng, dù cho cái thành trì nàycũng không phải thành trì bọn họ hiện đang ở. Bọn họ ở chiến trườngThiên Huyền nhìn thấy đều là người của vương quốc khác, hiện tại nhìnthấy người cùng vương quốc mình cũng cảm thấy thân thiết.
Thành trì mà mọi người ở cũng không cùng một chỗ, bởi vì đã đến Thiên Thăng quốc nên về sau chính là mỗi người đi một ngả rồi, bất quá CaoChính Thanh lại cùng Mộ Chỉ Ly cùng một chỗ trở lại thành La Thiên.
Cao Chính Thanh là cô nhi, chỉ có một mình hắn ta, cho nên cũng MộChỉ Ly trở về. Lần trước lúc trở về bọn họ chính là cùng một chỗ, Mộ Chỉ Ly nói cho Cao Chính Thanh về sau đem Mộ gia trở thành nhà của mình,huống chi hắn có hai cái huynh đệ tại thành La Thiên, Mộ Vũ Hoài cùng Tô Dự có lẽ đều rất nhớ hắn.
Lần này vừa vặn, bọn họ có thể lần nữa tụ tập cùng một chỗ.
Nghe Mộ Chỉ Ly nhắc tới hai người Mộ Vũ Hoài cùng Tô Dự, Cao Chính Thanh trên mặt lộ ra vẻ kích động:
“Không biết hai người bọn họ hiện tại như thế nào, ha ha, sau khi trở về ta muốn tìm bọn họ uống rượu!”.
“Yên tâm đi, cho dù ngươi không tìm bọn họ, bọn họ cũng sẽ nhất định lôi kéo ngươi uống rượu đấy!”.
“Hắc hắc”
Tổng cộng hao tốn ba ngày bọn họ mới tới thành La Thiên. Bọn họ lúctrước đi đến Truyền Tống Trận cũng bỏ ra thời gian hơn một ngày mới đến, tại biên giới Thiên Thăng quốc tới thành La Thiên cũng tốn không ítthời gian.
Mộ Chỉ Ly đi trên đường phố quen thuộc, nhìn thành La Thiên lúc nàycơ hồ không có gì thay đổi, trong mắt đều là vui vẻ. Cảm giác lúc nàyquả nhiên không giống với, tựa hồ ngay cả không khí đều là hương vị đặcbiệt ngọt ngào.
Không biết người trong nhà hiện tại có tốt không, còn có Hàn Mặc nàng nhớ thương cũng không biết hiện tại thế nào rồi.
Một đường hướng Mộ gia đi đến, rất xa chính là nhìn thấy bên cạnh cửa Mộ gia là con sư tử đá to bên trên treo cẩm cầu màu đỏ, toàn bộ cửacàng toát lên một tầng màu đỏ, thoạt nhìn đặc biệt vui mừng.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc:
“Chẳng lẽ lại có việc vui gì?”.
/655
|