Y Thủ Che Thiên

Chương 350: Thiên Cẩn Thần đến

/655


Edit: HamiBeta: SakuraDĩ nhiên với y thuật của hai vị dược sư này không cần phải tiến hànhkhảo hạch, trực tiếp tiến vào Thiên Âm, làm cho đám Dược sư ở phía sau còn đang thấp thỏm lo âu không biết mình có được nhận hay không một hồi hâm mộ.

Vốn là Dạ dược sư và Liễu dược sư hai người cũng không có cảm giácquá lớn, dù sao ban đầu bọn họ ở trong gia tộc cũng vô cùng tốt, độtnhiên phải rời xa gia tộc đi tới nơi không quen thuộc như vậy, nên trong lòng còn có chút buồn bực.

Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy tầm mắt mọi người có sự hâm mộ, thì trong lòng không khỏi sinh ra một tia vui sướng.

Nhìn sắc mặt của hai vị dược sư biến hóa, đương nhiên Mộ Chỉ Ly cũnglà biết được tâm tình hai người biến hóa, ở chỗ sâu trong đáy mắt hiệnlên một nụ cười. Lòng hư vinh bất luận là ai cũng sẽ có, tuy nói bây giờ trong lòng hai người này có lẽ sẽ có buồn bực, về sau sự phiền muộn này sẽ hoàn toàn biến mất

“Về hai vị sẽ do Thất chủ Luyện Đan Thất mang hai người đến nơi nghỉngơi, hiện tại nếu hai người muốn cũng có thể giúp bọn hắn khảo hạchdược sư, hoặc là đi dạo xung quanh Thiên Âm Môn cũng không sao.”

sau khi Mộ Chỉ Ly phân phó mấy câu lại rời đi, nhìn cửa chính ThiênÂm Môn bận rộn khí thế ngất trời, nàng chỉ cảm thấy tâm tình của mìnhcũng được vui lây, tốt hơn nhiều!

Dưới chân núi Thiên Âm Môn.

Tư Đồ Diêu nhìn Lăng Lạc Trần đang ở trước mặt mình, tròng mắt híp lại. Thật là oan gia ngỏ hẹp a! Hôm nay sao lại gặp phải hắn!

Xem ra tính toán của hắn ta thật đúng cũng giống mình, hắn ta ân cầnnhư vậy thường xuyên xuất hiện ở Thiên Âm Môn hẳn là cũng có mục đíchgiống mình, xem ra ngày sau mình còn phải luôn đề phòng Lăng Lạc Trầna!!!

Ngày thường nhìn hắn ta giống như tiên nhân, không nhiễm khói lửanhân gian, bây giờ nhìn lại thì ra tất cả cũng là giả sao! Nếu thật hắnta là người không nhiễm bụi trần mà nói…, cũng sẽ khôngchịu khó chạy qua chạy lại hai môn phái như vậy!

Thần sắc trên mặt của Lăng Lạc Trần không có chút nào biến hóa, nhìnTư Đồ Diêu và Liễu Tuyết Nghiên trước mặt, hắn cũng không làm lạ. Từ lần trước ở trước cửa Thiên Âm Môn nhìn thấy Tư Đồ Diêu là hắn cũng biếtmục đích của Tư Đồ Diêu.

Hiện tại cả hai đều có ý nghĩ giống nhau, Lăng Lạc Trần đối với việcnày cũng không để ý lắm. Dù sao mình có thể làm như vậy, đương nhiên đối phương cũng có thể, chỉ là hắn tin tưởng tuyệt đối mình sẽ không bạibởi Tư Đồ Diêu được.

So với việc Tư Đồ Diêu Lăng và Lạc Trần lòng dạ biết rõ lẫn nhau, thì Liễu Tuyết Nghiên cũng đầy bụng nghi hoặc. Dựa theo sự hiểu biết củanàng, mặc dù Dược Tông và Thần Quyết Cung là quan hệ giao hảo, nhưng làhai người bọn họ hình như không coi là quen biết a!

Nhưng từ trong tầm mắt nàng rõ ràng cảm nhận ánh lửa tóe ra từ trongmắt hai người, hai người đều là bậc thiên chi kiêu tử lại cứ như vậyđứng ở tại một chỗ nhìn nhau, hết lần này tới lần khác ai cũng không nói lời nào.

Cảm thụ được không khí quỷ dị này, nàng chỉ cảm thấy chuyện cũngkhông có đơn giản như vậy, chẳng qua là đến tột cùng tại sao lại như vậy thì . . . . . .

“Ba vị có thể lên rồi.” Sau khi đệ tử thông truyền về liền lên tiếngnói, đối với hai vị nam tử này bọn họ sớm có nghe thấy, dù sao lần trước bọn họ cũng đã gặp qua rồi.

Nghe vậy, hai người cơ hồ đồng thời xoay người hướng phía trên đi tới.

Hai người khí định thần nhàn thoạt nhìn tựa hồ rất là lạnh nhạt,nhưng là ai cũng không biết rằng hai người bọn họ đang âm thầm đấu vớinhau.

Hai người này rõ ràng cũng không có cảm giác gì, nhưng Liễu TuyếtNghiên đi theo phía sau Tư Đồ Diêu thì cực khổ nhiều, hiển nhiên thựclực của nàng so ra kém hai người bọn họ, hai người bước đi rất là nhànnhã như dạo chơi, nhưng là tốc độ kia thì người bình thường khó có thểđuổi theo!

Ít nhất nàng cũng mất thật lớn sức lực mới có thể bảo đảm mình khôngbị bỏ rơi lại phía sau, có thể là bởi chuyện hai phái trao đổi lần trước nên bây giờ bọn họ đang âm thầm phân cao thấp chăng? Nghĩ như vậy, Liễu Tuyết Nghiên lúc này mới chợt hiểu hiểu ra một chút.

Thân phận và địa vị của hai người cũng là không sai biệt lắm, như vậy hai người tự nhiên cũng sẽ đem đối phương coi là đối thủ, cho nên vừathấy mặt chính là bắt đầu so đấu! Càng nghĩ càng cảm thấy rất chính xác, sự nghi ngờ trên mặt Liễu Tuyết Nghiên cũng biến mất triệt để.

Vốn là khi Thiên Ngô trở lại Thiên Âm Môn cũng muốn cho Liễu TuyếtNghiên trở lại cùng với ông, nhưng Liễu Tuyết Nghiên bởi vì Tư Đồ Diêunên luôn ở Dược Tông cũng chưa từng trở lại.

Mà hôm nay Thiên Âm Môn đã tái xuất rồi, nếu nàng không trở lại cũngkhôngđược. Mặc dù Dược Tông và Thiên Âm Môn đã thành lập quan hệ đồngminh, nhưng nếu mình và ông nội ở hai môn phái mà nói…, cũng sẽ làm chongười ta nghi ngờ cùng đàm tiếu.

Làm cháu gái nên nàng rất hiểu rõ ông nội của mình, mặc dù trước kiangười ở Dược Tông nhưng thỉnh thoảng cũng vẫn nhắc tới Thiên Âm Môn,tình yêu thương của ông nội đối với Thiên Âm Môn đã đạt đến trình độ màkhông ai có thể hiểu được, cho nên bất luận như thế nào ông nội cũng sẽkhông bao giờ về Dược Tông nữa.

Kể từ đó, nàng Liễu Tuyết Nghiên đành phải đến Thiên Âm Môn, cũng may nàng ấn tượng đối với Mộ Chỉ Ly cũng không tệ, ban đầu nàng ấy còn nóinguyện ý giúp mình theo đuổi Tư Đồ sư huynh nữa.

Lúc ba người đi tới Thiên Âm Môn, Mộ Chỉ Ly đã đứng ở đó chờ bọn họ.

Nàng cũng không nghĩ đến bọn họ lại cùng chạy tới chúc mừng nàng, dùsao từ chỗ bọn họ đến Thiên Âm Môn cũng là khoảng cách không ngắn a,chẳng qua là khi nhìn thấy bọn họ nàng vẫn cảm thấy thật vui vẻ.

Dù sao lúc nhà mình có việc vui mừng, mà bằng hữu lại tới chúc mừng cảm giác đương nhiên là rất tốt.

Liễu Tuyết Nghiên nhìn Mộ Chỉ Ly trước mắt, trong lúc nhất thời không thể nhận ra. Dung nhan kiều diễm mang theo một tia nồng đậm khiếp sợ,ban đầu Mộ Chỉ Ly mặc một bộ áo trắng, bộ dạng nàng ấy mặc áo trắng rung động thiên hạ đã sớm khắc sâu ở trong lòng của nàng.

Không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy Mộ Chỉ Ly dĩ nhiên là mặc một bộ màu đỏ, nếu là thay đổi màu sắc của quần áo thì cũng không có gì lạ,nhưng hết lần này tới lần khác khí chất cả người của Mộ Chỉ Ly lúc nàylại có biến hóa thật lớn.

Trước kia nhìn Mộ Chỉ Ly thuần khiết xinh đẹp, cả người tản ra mộtloại cảm giác nhẹ nhàng, xa xa nhìn lại phảng phất như không tồn tại ởtrên thế gian. Cao ngạo, quạnh quẽ, nàng luôn trong lúc lơ đãng hấp dẫntầm mắt của người khác.

Mà bây giờ Mộ Chỉ Ly so với dĩ vãng lại càng nhiều thêm mấy phần yêudã lãnh diễm, sắc mặt nàng ấy như cũ lạnh nhạt, cùng vẻ mặt lúc trướccũng không có cái gì biến hóa, nhưng mà cả người thoạt nhìn chính làkhông hề giống với dĩ vãng.

Bây giờ cả người nàng ấy tản ra một cỗ hơi thở vương giả, nhất cửnhất động đều làm cho người ta một loại cảm giác kinh sợ, bất tri bấtgiác nàng ấy đã biến thành một cường giả cao cao tại thượng.

Nói đến cường giả, Liễu Tuyết Nghiên ánh mắt co rút, cũng không thể tin được sững sờ đứng ở tại chỗ.

Nàng nhìn thấy cái gì? Ban đầu lúc mình đối chiến cùng với Mộ Chỉ Ly, nàng lúc đó mới là Thiên Huyền Tứ cảnh, mà mình lúc đó lại là ThiênHuyền Lục cảnh. Hôm nay, nàng đã đạt đến Thiên Huyền Cửu cảnh, vốn tưởng rằng tiến bộ của mình đã là cực kỳ kinh người, nhưng là khi nhìn thấyMộ Chỉ Ly nàng không khỏi có loại cảm giác thật sâu thất bại.

Bởi vì bây giờ nàng lại không cách nào đoán được tu vi của Mộ Chỉ Ly, chỉ có thể cảm nhận được hơi thở của nàng ấy so với mình cường hãn hơnrất nhiều, hiển nhiên tu vi của nàng ấy đã vượt qua mình.

Tốc độ tu luyện của nàng đã làm cho người ta chặc lưỡi hít hà rồi,ai ngờ còn có một quái vật Mộ Chỉ Ly, đến tột cùng nàng ta đã tu luyệnnhư thế nào? Trong lòng Liễu Tuyết Nghiên thật sự khó có thể tưởng tượng được, hết lần này tới lần khác chuyện không thể xảy ra đều phát sinh ởtrước mắt của nàng.

“Các ngươi đã tới.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, đôi môi đỏ mọng ưu nhã mỉm cười, sau một khắc tầm mắt chính là rơi vào trên người LiễuTuyết Nghiên: “Tuyết Nghiên, đã lâu không gặp.”

Lần trước Tư Đồ Diêu rời đi cũng nói với nàng về chuyện liên quan tới Liễu Tuyết Nghiên, cho nên hôm nay nhìn thấy nàng ấy cũng không có chút nào bất ngờ. Thực lực của Liễu Tuyết Nghiên kỳ thật không kém, nguyện ý tới Thiên Âm Môn tự nhiên cũng là thật tốt.

“Ha ha, chúc mừng ngươi, Môn chủ Thiên Âm Môn!” Tư Đồ Diêu cởi mởcười nói, mình đến bây giờ vẫn còn là một Thiếu tông chủ, Chỉ Ly cũng đã trở thành Môn chủ rồi, đến cuối cùng bọn họ lại vẫn chậm một bước.

Nghe Tư Đồ Diêu nói, Mộ Chỉ Ly thấy buồn cười: “Thiếu tông chủ, ngươi cũng đừng giễu cợt ta. Hôm nay Thiên Âm Môn tương đối bận rộn, nếu nhưcó chỗ nào chiêu đãi không tốt, thì thông cảm nha!”

“Ngươi nói lời này thật khách khí rồi! Nói thật, đến bây giờ ta thậtđúng là chưa từng thấy qua môn phái nào nhập thế, vừa lúc mượn cơ hộinày để cho ta mở mang tầm mắt a!” Tư Đồ Diêu cảm thấy rất là hứng thúnói.

Hắn nói cũng là lời nói thật, một một môn phái há lại dễ dàng như vậy quật khởi? Không biết cần bao nhiêu năm lắng đọng và chuẩn bị mới cóthể thúc đẩy một môn phái xuất hiện, hắn cũng chỉ mới sống hơn hai mươinăm thôi, nên chưa từng thấy cũng là bình thường.

Tư Đồ Diêu nhìn hướng Lăng Lạc Trần trong tầm mắt mang theo vẻ đắc ý, mặc dù lúc trước Lăng Lạc Trần cùng Mộ Chỉ Ly ở một môn phái, chỉ làhắn cũng nghe ngóng, trong môn phái hai người bọn họ cơ hội gặp mặt cũng không nhiều, có thể nói bọn họ lúc này cũng là đứng ở cùng một mốc a!!!

Hiện tại để cho Lăng Lạc Trần nhìn mình nói chuyện cùng với Chỉ Ly, cảm giác như vậy quả thật rất là phấn khích, ha ha.

Lăng Lạc Trần lẳng lặng đứng ở một bên, nghe Mộ Chỉ Ly cùng Tư ĐồDiêu nói chuyện cũng từ chối cho ý kiến, trên mặt từ đầu tới cuối cũngvẫn mang theo một tia nhợt nhạt mỉm cười, làm cho người khác không cáchnào có thể nhìn ra tâm tình biến hóa của hắn.

Liễu Tuyết Nghiên đứng một bên trong lòng có chút buồn bực, trongngày thường Tư Đồ sư huynh cho tới bây giờ cũng không có nói chuyện vớimình như vậy, ở trong môn phái cũng vậy, vừa nhìn cũng biết Tư Đồ sưhuynh đối với Mộ Chỉ Ly khác hẳn so với người khác.

Lúc trước hắn nói muốn đưa mình qua Thiên Âm Môn còn làm cho mìnhthật vui mừng, hiện tại xem ra là có dụng ý khác, chỉ là muốn mượn cơhội đưa mình trở lại, danh chính ngôn thuận tới gặp Mộ Chỉ Ly mà thôi.

Nghĩ tới đây, Liễu Tuyết Nghiên chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng đắng chát.

“Chúc mừng ngươi, Thiên Âm Môn tái xuất giang hồ, ngươi cũng hoànthành một tâm nguyện rồi.” Lăng Lạc Trần cười yếu ớt nói, nụ cười ấm ápphảng phất như ánh mặt trời chiếu khắp nơi, làm cho người ta tâm cảmthấy ấm áp.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười gật đầu: “Đa tạ sư huynh, huynh ở xa như vậy mà vẫn dánh thời gian tới chúc mừng ta, ta hiểu rõ tâm ý của sư huynhlà được rồi.”

Thời gian để đi và đến cũng tốn không ít, trong ngày thường bọn họđều nắm chặt thời gian tu luyện vậy mà hôm nay lại bỏ qua thời gian quýgiá mà đến đây, trong lòng của nàng cũng có chút ít băn khoăn.

Song, Lăng Lạc Trần cũng là lắc đầu nói: “Chuyện của sư muội đươngnhiên ta muốn đến đây, đồng thời cũng là vì đem tâm ý của Điện chủ Phong Hàn mang đến.”

Nghe được Lăng Lạc Trần nói…, Mộ Chỉ Ly trong mắt hiện lên một tia khác thường: “Sư phụ ta nói những thứ gì?”

” Điện chủ Phong Hàn nói người thật cao hứng có thể nhìn thấy thànhcông của sư muội, chẳng qua là hôm nay người không thể tới chúc mừngngươi là một chuyện mà người cảm thấy hối tiếc nhất, người chỉ hy vọngmuội có thể dẫn dắt Thiên Âm Môn tốt hơn, người hy vọng có thể chứngkiến thành công của muội nhiều hơn nữa.” Lăng Lạc Trần tầm mắt lơ đãngrơi vào trên người Tư Đồ Diêu, sau một khắc lại thu hồi tầm mắt củamình.

Ánh mắt của hắn ta có lẽ những người khác cảm thụ không tới, nhưng là thân là người trong cuộc Tư Đồ Diêu đối với cảm giác lần này cũng rấtrõ ràng bất quá, trong lòng âm thầm mắng: hừ! Tên Lăng Lạc Trần căn bảnlà như vậy trêu tức mình, thật sự là rất đáng giận!

Thế nhưng đem lời của sư phụ Chỉ Ly để lấy cớ gặp nàng, ván này vốnchính là hắn thua Lăng Lạc Trần một bậc, điều này thật sự là làm chongười ta có chút không cam lòng a!

“Mong rằng sư huynh có thể giúp ta chuyển đạt tới sư phụ, ta nhấtđịnh sẽ cố gắng.” Lấy địa vị hôm nay của nàng vốn là không nên gọi LăngLạc Trần như vậy, dù sao bây giờ nàng đã không còn là đệ tử của ThầnQuyết Cung, nhưng mà nàng vẫn như cũ gọi như vậy, không ý gì khác, chỉlà bởi vì tôn trọng.

Nàng Mộ Chỉ Ly cũng không phải là người phản bội sư môn, nhưng nếu có thể nàng như cũ nguyện ý thừa nhận mình là đệ tử Thần Quyết Cung.

Mọi người cũng không có đứng ở cửa nói chuyện, mà đi vào bên trong,khi Liễu Tuyết Nghiên nhìn thấy Thiên Âm Môn cùng các môn phái khác bấtđồng về kiến trúc cùng với Thiên Lực nồng nặc, trên mặt cũng là hiện vẻhưng phấn.

Ở nơi này tu luyện, nói vậy thực lực có thể tăng lên nhanh hơn. Khótrách thực lực Mộ Chỉ Ly vượt trội như vậy nguyên nhân chính là vấn đềcủa Thiên Lực trong này a!!!

Bốn người vừa đi vừa nói chuyện, thật cũng không nhàm chán.

“Hôm nay số lượng dược sư đến đây không ít a, xem ra ta là không cầnthiết phải hỗ trợ rồi.” Tư Đồ Diêu cười lên tiếng nói, vốn là hắn cònmuốn mang một ít dược sư tới đây, cuối cùng vẫn là quyết định hôm naytới nhìn sau rồi hãy tính.

May là mình quyết định đúng a, nhìn dòng người đến đây tham gia khảohạch dược sư so với số lượng dược sư khi tham gia khảo hạch tại DượcTông cũng không có cái gì khác nhau, đây là hiện tượng kinh khủng bựcnào a!

Bọn họ Dược Tông là nơi mà tất cả dược sư tranh nhau muốn vào, nhưngmà số lượng dược sư đến nơi này tham gia khảo hạch lại có thể cùng bọnhọ đánh đồng, điều này có thể không kinh khủng sao?

“Vậy cũng không nhất định, nếu là ngày sau có vấn đề, ngươi cũng không thể từ chối a.” Mộ Chỉ Ly mở miệng cười giỡn nói.

Nghe vậy, Tư Đồ Diêu vỗ vỗ lồng ngực của mình: “Đến lúc đó ngươi liền trực tiếp nói với ta! Ta bảo đảm sẽ không từ chối!” Chỉ Ly để cho hắnlàm việc hắn làm sao có thể từ chối!

Trong lòng Liễu Tuyết Nghiên rất không biết tư vị gì, lập tức chàobiệt bọn họ đi tìm ông nội của mình. Đối với việc này, đương nhiên mọingười không có phản đối, nàng tới nơi này trước tiên đi gặp Thiên Ngôtrưởng lão vốn là điều hiển nhiên.

Song, Mộ Chỉ Ly cũng có điều suy nghĩ nhìn bóng lưng Liễu Tuyết Nghiên rời đi. . . . . .

Đang lúc Mộ Chỉ Ly vừa rời đi không bao lâu, dưới chân núi lại lần nữa truyền ra có người đến bái phỏng.

Cái này, Mộ Chỉ Ly cũng thật nghi ngờ. Ngay tại lúc này còn có ngườinào tới bái phỏng Thiên Âm Môn? Chẳng lẽ hiện tại liền có người đến gâysự!

Cho tới khi Mộ Chỉ Ly biết được là ai tới, trên mặt cũng hiện lên vẻkinh ngạc. Nàng cũng là không có tự mình đi xuống, mà là do Thiên Nhi và Mộ Dật Thần hai người cùng nhau đi xuống nghênh đón bạn tốt của bọn hắn rồi!

Thiên Nhi và Mộ Dật Thần nhìn Thiên Cẩn Thần trước mặt, lúc trước khi nghe tin tức kia thời điểm bọn họ chính là cảm thấy khó có thể tưởngtượng nổi, Thiên Cẩn Thần làm sao có thể chạy tới đây! Chẳng qua bây giờ hắn ta cũng là thật đứng ở trước mặt bọn họ.

“Thiên Cẩn Thần, sao ngươi lại tới đây?” Thiên Nhi nghi ngờ lên tiếng hỏi, theo lý thuyết ở trong Thần Quyết Cung hắn ta cũng không phải làdễ dàng như vậy xuống núi.

“Ngươi đây là không ngại xa xôi ngàn dặm tới chúc mừng Chỉ Ly tỷ? Bản thân ta thật không có nhìn ra tiểu tử ngươi là người có lương tâm nhưvậy a!” Mộ Dật Thần hướng lồng ngực Thiên Cẩn Thần đập một quyền.

Ban đầu hắn rời đi Thần Quyết Cung thời điểm chính là có chút gấpgáp, thế nên chưa cùng Thiên Cẩn Thần chào hỏi, tuy nói ở Thần QuyếtCung hai người bọn họ quen biết thời gian không coi là rất dài, nhưng là quan hệ của hai người cũng là cực kỳ tốt .

Chẳng qua là khi rời đi thật sự quá vội vàng, nên thời gian chào hỏicũng không có, như vậy liền trở thành tiếc nuối trong lòng hắn. Có ainghĩ được tiểu tử này lại chạy đến nơi đây, cũng không làm cho người tavô cùng vui mừng sao!

Song, Thiên Cẩn Thần tiếp theo nói một câu cũng làm cho hai người sửng sờ tại chỗ.

“Ta không phải là tới đây chúc mừng, ta tới tham gia khảo hạch a! Ta ở Thần Quyết Cung cũng chỉ mấy người các ngươi quen thuộc, hiện tại cácngươi đều ở đây rồi, ta dĩ nhiên cũng tới a.

Dù sao ở cũng là môn phái không phải sao, đi theo các ngươi bởi vìcái gọi là người quen dễ làm chuyện nha, các ngươi thấy không được sao?” Trên mặt Thiên Cẩn Thần mang theo nụ cười giảo hoạt, như bộ dang ca catốt bá vai Mộ Dật Thần.

“Ngươi muốn gia nhập Thiên Âm Môn?” Mộ Dật Thần ngữ điệu tăng lên mấy phần.

Thiên Cẩn Thần gật đầu, lúc trước biết tin tức kia sau hắn đã nghĩngợi nhất định phải tới đây, không có bọn họ một mình hắn ở Thần QuyếtCung thật sự nhàm chán, hiện tại coi như là tìm được cơ hội chạy tới a.

“Ngươi thật muốn đi vào Thiên Âm Môn?” Thiên Nhi ngữ điệu cũng tăng lên mấy phần.

Vốn là cảm thấy không có gì lớn nhưng khi Thiên Cẩn Thần nghe ThiênNhi và Mộ Dật Thần hai người hỏi, tim của hắn cũng nhói lên. Không khỏinhỏ giọng hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

Mộ Dật Thần lắc đầu: “Vấn đề lớn cũng không có, nhưng là Thần QuyếtCung nơi đó ngươi muốn làm sao bây giờ?” Ba người bọn hắn từ Thần QuyếtCung đi ra ngoài vốn đã rất xin lỗi Thần Quyết Cung rồi, bây giờ cònđem Thần Quyết Cung đệ tử mang tới đây, này không phải là đục khoét nềntảng sao?

Dường như Thiên Cẩn Thần cũng không có nghĩ đến cái vấn đề này, tùy ý nói: “Không biết làm thế nào a, dù sao ta ở Thần Quyết Cung cũng khôngphải là người quan trọng gì, thiếu ta một người bọn họ căn bản sẽ khôngđể ý a.”

Thiên Nhi nhíu mày, trầm ngâm chốc lát nói: “Chuyện này thật đúng làkhông thể qua loa giải quyết như vậy, ngươi muốn tới đây đương nhiênchúng ta rất vui, nhưng làm thế nào khai báo cho Thần Quyết Cung cũng là một vấn đề. Chúng ta cần hỏi ý kiến Chỉ Ly trước rồi mới quyết địnhđược.”

Mộ Dật Thần gật đầu, hiển nhiên hắn cũng đồng ý quyết định này. Điểmnày hai người bọn họ cũng không thể một mình quyết định, bất luận nhưthế nào đều được Chỉ Ly đồng ý mới được.

Nhìn thấy thái độ Thiên Nhi và Mộ Dật Thần kiên quyết như vậy, ThiênCẩn Thần rất sầu thảm nói: “Không phải đâu! Ta ngàn dặm xa xôi chạy tới, các ngươi sẽ không phải đuổi ta trở về a? Các ngươi bỏ được sao? Bỏđược sao?”

Mộ Dật Thần hướng về phía Thiên Cẩn Thần nhìn một hồi lâu, rốt cục nói ra lời để cho Thiên Cẩn Thần vô cùng đau lòng: “Bỏ được!”

“Hừ, các ngươi, các ngươi thật sự là làm cho ta quá thương tâm a, tâm linh của ta bị tổn thương thật lớn a. . . . .” Thiên Cẩn Thần vừa lênnúi vừa kêu thảm.

Ngay lúc này, Mộ Dật Thần và Thiên Nhi ra vẻ bọn họ rất ăn ý, đối với Thiên Cẩn Thần hết thảy mắt điếc tai ngơ, phảng phất căn bản không cónghe được.

Rốt cục, chịu không được thái độ lãnh đạm như vậy Thiên Cẩn Thần dừng lại kêu rên, chỉ là một ánh mắt như cũ tràn đầy u oán nhìn hai người.

Rất nhanh, ba người chính là đi tới Thiên Âm Môn, Thiên Cẩn Thần háto miệng nhìn hết thảy trước mắt, những thứ này nhưng là vượt ra khỏitưởng tượng của hắn! Này nồng nặc Thiên Lực thật sự thật là làm chongười ta hoa mắt rồi!

“Hai người các ngươi lại bỏ rơi ta, đến một địa phương tốt như vậy tu luyện, các ngươi không biết xấu hổ sao?” Thiên Cẩn Thần ghen tỵ nói,một địa phương tốt như vậy quả thực chính là ước mơ của Tu Luyện Giả tha thiết muốn a!

Không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh trong lòng hắn cũngkhông phải chỉ là hâm mộ, bây giờ hắn vẫn không thể xác định mình có thể sống ở chỗ này hay không. Lúc trước hắn cũng là đem điểm này quên mất,hiện tại quan hệ Thiên Âm Môn và Thần Quyết Cung cơ bản có chút xấu hổa.

Nếu bởi vì mình mà ảnh hưởng hai môn phái quan hệ mà nói…, thì thậtsự là cái được không bù đắp đủ cái mất a. Trong tim của hắn đã có mộtloại cảm giác, cơ hội mình có thể ở lại chỗ này sợ là rất nhỏ.

Mộ Chỉ Ly lúc này cũng là đi tới trước mặt bọn họ, đợi khi nhìn thấyThiên Cẩn Thần, trên mặt cũng lộ ra nụ cười: “Thiên Cẩn Thần, không nghĩ tới ngươi cũng tới a!” Thiên Cẩn Thần xuất hiện thật sự là ngoài ýtưởng của nàng, nếu không phải nàng thật sự thấy hắn thì căn bản làkhông thể nào nghĩ đến.

Nghe vậy, Thiên Cẩn Thần cũng không phải không biết xấu hổ gãi gãiđầu, nói: “Mộ sư tỷ, chúc mừng ngươi a! Hiện tại cũng trở thành đứng đầu một phái rồi, thật là uy phong!”

Hắn đây cũng không phải là có lệ, mà là lời nói thật! Tuổi như thế mà nàng ấy lại có thành tựu như vậy, cũng không phải là quá thần kỳ sao?Môn chủ trẻ tuổi như vậy sợ là ngoại trừ Mộ Chỉ Ly cũng không có ngườikhác!

Lăng Lạc Trần đang nghe Thiên Cẩn Thần đối với Mộ Chỉ Ly gọi cũngđoán được thân phận Thiên Cẩn Thần, nói vậy cũng là đệ tử Thần QuyếtCung sao. Chẳng qua là, hắn đến nơi đây chỉ là vì chúc mừng sao?

Thông minh như Lăng Lạc Trần trước tiên chính là cảm thấy chuyện cũng không phải là đơn giản như vậy, chẳng qua là bất động thanh sắc làm cho người ta căn bản đoán không được ý nghĩ trong lòng hắn.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chẳng qua là cười yếu ớt: “Ngươi đây là đặc biệttới chúc mừng ta đấy sao? Ta cám ơn ngươi, ta sẽ cho Thiên Nhi và DậtThần dẫn ngươi đi dạo a!” Dù sao, Thiên Cẩn Thần và Thiên Nhi cùng MộDật Thần hai người quen biết hơn, cùng nàng chẳng qua là gặp một lần màthôi.

Mình theo chân bọn họ cùng nhau ngược lại khá bó buộc, chẳng thà đểcho bọn họ ba người đồng loạt đi chơi. Ngày sau muốn gặp mặt cơ hội cũng là không nhiều lắm, dù sao ở hai môn phái, khoảng cách thật sự quá xa.

Song, đang lúc này, Thiên Cẩn Thần cũng đột nhiên lên tiếng nói: “Mộsư tỷ, ta có thể hay không gia nhập Thiên Âm Môn? Dật Thần là huynh đệtốt của ta, Thiên Nhi là bạn tốt của ta, ta cũng muốn cùng bọn hắn ởchung một chỗ!”

Thông minh như hắn rất biết nhìn thời cơ, nếu là lúc này chỉ có MộChỉ Ly một người mà nói…, đương nhiên những lời nói của hắn không có ích gì, nhưng mà bây giờ Lăng Lạc Trần đã ở bên cạnh rồi, nói vậy sẽ không bởi vì chính mình một người bình thường đệ tử mà bác bỏ mặt mũi Mộ sưtỷ a.

Huống chi hôm nay là ngày Thiên Âm Môn tái xuất, cộng thêm nói lý raquan hệ giữa Lăng Lạc Trần và Mộ Chỉ Ly, về tình về lý hắn ta cũng sẽkhông thể không đáp ứng chuyện này!

Chuyện này nhưng là liên quan đến tương lai của hắn, cho dù da mặtdày cũng phải bất cứ giá nào ở lại bằng được! Dù sao hôm nay hắn đến nơi đây truyền về Thần Quyết Cung mà nói…, hắn trở về nhất định sẽ khôngsống khá giả.

Chẳng thà cứ như vậy đánh cược một lần!

Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra vẻ kinh ngạc: “Ngươi muốn ở lại chỗ này?Nhưng ngươi là đệ tử Thần Quyết Cung, như vậy có chút không ổn.” Tronggiọng nói mang theo một tia khó xử, nếu là Thiên Cẩn Thần là thân tự dothì không có gì vấn đề, nhưng bây giờ cũng không đơn giản như vậy.


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status