Y Thủ Che Thiên

Chương 360: Kiềm Diễm

/655


Edit: Thùy DươngBeta: SakuraCảm nhận được sự vui mừng của các trưởng lão và chư vị đệ tử, tâm tình Mộ Chỉ Ly cũng rất vui vẻ.

Mặc dù chuyện hôm nay nằm ngoài dự liệu của bọn họ, hơn nữa sự việchôm nay làm cho nàng vô cùng mệt mỏi, nhưng không thể phủ nhận hôm naycũng là ngày nàng vui vẻ nhất trong quãng thời gian hai năm qua.

Liên tiếp giải quyết được hai phiền toái lớn, sau ngày hôm nay ThiênÂm Môn mới thật sự bình yên, có vết xe đổ của Lôi gia và Khấp HuyếtMinh, còn ai dám đắc tội Thiên Âm Môn? Trừ phi đầu óc của bọn hắn bịđụng phải cửa.

Sau này, Thiên Âm Môn đã có thể chuyên tâm tăng cường thực lực bảnthân, về phần những môn phái trước kia đã từng tham dự việc tiêu diệtbọn họ thì có thể từ từ rồi đối phó, vấn đề khó giải quyết nhất đã hoàntoàn được giải quyết, không cần phải lo lắng nữa.

Song, khiến cho Mộ Chỉ Ly mừng rỡ nhất chính là Hàn Như Liệt trở lại. Tâm tư trống rỗng đằng đẵng hai năm giờ lại được lấp đủ, lần nữa nhìnthấy Hàn Như Liệt thì nàng mới hiểu cái gì gọi là hạnh phúc.

Sau này, nàng sẽ không bao giờ để Liệt rời khỏi mình nữa, bất luận có phát sinh cái gì cũng sẽ không tách khỏi hắn! Nàng sẽ không để cho hắnluôn luôn chờ đợi một mình nữa, thời gian hơn hai năm ở nơi này, nàng đã sám hối thật nhiều.

Trước kia nàng luôn chỉ nghĩ tới những chuyện tình mình muốn làm,ngay cả người bên cạnh mình cũng không quý trọng cho tốt. Hiện tại ôngtrời đã cho nàng cơ hội, nàng tuyệt đối không thể giống như trước kianữa.

Lúc này, trong Khấp Huyết Minh đã không còn bất kì gã đệ tử nào củaKhấp Huyết Minh nữa, mà tất cả đều là đệ tử của Thiên Âm Môn.

Mộ Chỉ Ly bàn giao một phen để cho các trưởng lão dẫn đệ tử đi dọndẹp chiến trường, Khấp Huyết Minh tích lũy nhiều năm như vậy hẳn là tàinguyên cũng không ít, thậm chí có thể nói là phong phú!

Sau khi mang những thứ này về, như vậy thực lực của Thiên Âm Môn cũng có thể lần nữa tăng trưởng thêm mấy phần!

Chư vị trưởng lão đương nhiên gật đầu đáp ứng, tuy là quét dọn chiếntrường nhưng là tất cả mọi người đều thích làm, cái loại cảm giác nàycũng giống như là đang lượm lặt bảo bối, tuy nói những thứ đồ này rồi sẽ mang về môn phái, nhưng hưởng thụ quá trình cũng là một việc không hềtệ.

Hiển nhiên, chư vị trưởng lão cao hứng chính là Mộ Chỉ Ly lại tintưởng bọn họ như thế, giao chuyện này cho bọn họ toàn quyền xử lý, không lo lắng bọn họ sẽ đút túi làm của riêng.

Loại tín nhiệm này có bao nhiêu Môn chủ có thể làm được? Bọn họ tuyệt đối không thể cô phụ tín nhiệm mà Môn chủ dành cho bọn họ, ắt phải đemtất cả chiến lợi phẩm đều mang về!

Đợi hết thảy đều an bài tốt xong, sắc trời cũng đã hoàn toàn đen lại.

Hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly dẫn đầu ngược trở về Thiên ÂmMôn, dọc theo đường đi Hàn Như Liệt đều ôm Mộ Chỉ Ly, cuối cùng cũng cóthời điểm hai người ở cùng với nhau.

“Liệt…” Mộ Chỉ Ly nhẹ giọng kêu, nhìn Hàn Như Liệt trước mắt nàng chỉ cảm thấy có một loại thỏa mãn chưa từng có, chuyện tình chờ đợi suốthai năm qua cuối cùng cũng đã trở thành hiện thực.

Chẳng qua nhìn người trước mắt, nàng chỉ cảm thấy mình có quá nhiềulời muốn nói, chỉ là trong chốc lát cũng không biết phải nói như thếnào.

Trên mặt Hàn Như Liệt hiện lên nụ cười, nhìn người mình ngày đêm mong nhớ chậm rãi mở miệng: “ Ly nhi, hai năm rồi, cuối cùng ta cũng có thểgặp lại nàng.”

Giọng nói của Hàn Như Liệt mang theo vài phần run rẩy, trong giọngnói lại càng mang theo vài phần may mắn, may mắn mình có thể còn sốngtrở về, may mắn mình có thể trông thấy Ly nhi lần nữa.

Trong cuộc sống hai năm qua, nàng vẫn luôn là chỗ dựa tinh thần củahắn, ai cũng không cách nào hiểu được đó là một loại tình cảm thâm hậuthế nào, cho dù đánh đổi cả thiên hạ thì hắn cũng không nguyện ý!

Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ướt át, nhìn tuấn nhan trước măt lần nữa rơi lệ,tiến về phía trước một bước ôm chặt lấy Hàn Như Liệt, ôm lấy người quantrọng nhất trong cuộc đời của nàng.

Cảm thụ được bả vai quen thuộc, cảm thụ được lồng ngực rộng rãi, cảmthụ được hơi thở của hắn, nàng chỉ hi vọng thời gian có thể dừng lại,chỉ cần như vậy là tốt rồi.

Thấy thế, Hàn Như Liệt cũng ôm thật chặt lấy Mộ Chỉ Ly, sự ấm áp duy nhất trong đời hắn.

Bởi vì nàng, cuộc sống của hắn mới có thay đổi lớn như vậy, bởi vìnàng, cuộc sống của hắn mới tăng thêm mấy phần tươi đẹp, bởi vì nàng,hắn đối với cuộc sống mới có mong đợi.

Khuỷu tay mạnh mẽ ôm trọn cả Mộ Chỉ Ly, phảng phất như muốn hòa tannàng ra khảm vào trong xương của mình. Vào thời khắc này, tâm hai ngườilần nữa kéo gần lại, trong không khí vắng lặng cũng là một loại tình cảm nồng đậm đến rung động.

Mộ Chỉ Ly ở trong ngực Hàn Như Liệt lẩm bẩm nói: “Sau này, hứa không bao giờ rời khỏi ta.”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt liên tục gật đầu không ngừng: “ Không rời đi,không bao giờ rời đi nữa. Cho dù nàng muốn để cho ta rời đi, ta cũngvậy, tuyệt sẽ không rời đi.” Nhưng nếu thật có ngày đó mà nói, hắn tìnhnguyện chết cũng không nguyện ý thừa nhận thống khổ như thế.

Nước mắt Mộ Chỉ Ly thấm ướt áo Hàn Như Liệt, nước mắt nóng hổi kiakhiến cho tâm Hàn Như Liệt nóng bỏng vô cùng. Nhìn người nho nhỏ trongngực mình kia, hai năm qua dường như nàng gầy đi rất nhiều, đến tột cùng là chịu bao nhiêu khổ!

Không cần người khác nói hắn cũng có thể đoán ra, hắn thống hận mình, nếu không phải vì mình mà nói, Ly nhi cũng sẽ không phải chịu khổ nhiều như vậy.

Mình còn lời thề son sắt phải bảo vệ Ly nhi, trên thực tế Ly nhi bởivì mình mà bị thương nhiều nhất, đến tốt cùng mình đang làm những gì!Làm cho nàng vì mình lo lắng, vì mình thương tâm, căn bản mình cũngkhông có làm được tất cả những gì nên làm.

“Ly nhi, đã để cho nàng lo lắng.” Hàn Như Liệt ở bên tai Mộ Chỉ Ly nhẹ giọng nói.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi thoát khỏi lồng ngực Hàn Như Liệt, đôi mắt đẹp đỏbừng nhưng lại càng tăng thêm mấy phần điềm đạm đáng yêu: “ Sau nàykhông cho phép làm cho ta lo lắng nữa! Nếu không ta sẽ không để ý tớichàng!”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt cố nén xúc động muốn hôn nàng, khẽ mỉm cười:“Chắc chắn sẽ không rồi, ta sẽ làm cho Ly nhi mỗi ngày đều cười vui vẻ!Nhanh chóng trở về, thương thế của nàng còn chưa khỏi, đợi thương thếlành rồi chúng ta sẽ lại nói tỉ mỉ.”

Hiện tại hắn rất để ý đến thương thế trên người Ly nhi, hắn biết rõlúc trước Ly nhi bị thương rất nghiêm trọng, tuy nói tốc độ hồi phục của nàng rất nhanh, nhưng là có mau hơn nữa cũng không thể trong thời gianngắn như vậy mà khỏi hoàn toàn được

Tất nhiên cần có một khoảng thời gian nghỉ ngơi, Ly nhi kiên cườngnhư vậy, cho dù có đau đớn sợ là cũng không nói ra, thực khiến Hàn NhưLiệt hắn càng thêm khẩn trương!

Những thứ khác hết thảy để sau, trong mắt hắn chỉ có Ly nhi là quantrọng nhất, mà bây giờ chuyện lớn thứ nhất chính là trở về làm cho Lynhi an tâm chữa thương!

Trong khi Mộ Chỉ Ly kinh hô lên, Hàn Như Liệt trực tiếp đem Mộ Chỉ Ly bế lên, trên khuôn mặt yêu nghiệt lại còn tăng thêm một phần sủng nịnh: “Đi đường đối với thương thế của nàng không có lợi, để vi phu ôm nàngtrở về!”

Lập tức cũng không có để ý tới phản đối của Mộ Chỉ Ly, bước nhanh ôm Mộ Chỉ Ly trở về Thiên Âm Môn.

Nếu đổi lại là người bình thường mà nói, ôm Mộ Chỉ Ly như vậy đươngnhiên sẽ rất mất sức, nhưng là Hàn Như Liệt cũng không phải người bìnhthường, mặc dù ôm Mộ Chỉ Ly đi mấy ngày mấy đêm sợ là cũng không cảmthấy gì.

Sau khi Mộ Chỉ Ly thích ứng thì cũng vòng hai tay lên cổ Hàn NhưLiệt, nghe tiếng tim đập của Hàn Như Liệt, nàng chỉ cảm thấy cả người vô cùng an tâm. Chỉ cần có hắn tại bên người mình, nàng cảm thấy vô cùngbình yên.

Suốt thời gian hai năm, bọn họ đều không có được cảm giác an tâm như vậy.

Dọc theo đường đi, không ít người cũng chú ý tới hai người mặc áo đỏnày. Vốn quần áo màu đỏ rực đã cực kỳ bắt mắt rồi, hiện tại hai ngườilại càng giống như hòa hợp thành một thể, mọi người lại còn tưởng rằngđây là tân lang và tân nương đây.

Quần áo sắc đỏ đập vào mắt như hỉ bào đỏ thẫm, để cho mọi người không ngừng liên tưởng….

Cảm thụ được tầm mắt mọi người, sắc mặt hai người Mộ Chỉ Ly và HànNhư Liệt cũng không có lấy nửa phần biến hóa. Đối với bọn họ bây giờ mànói, tất cả đều không quan trọng, trong mắt bọn họ chỉ có sự tồn tại của đối phương.

Hai người đều là những người liều lĩnh từ trong xương, căn bản sẽkhông để ý tới cách nhìn của người khác, ở trong lòng bọn họ chỉ cầnquan tâm tới những gì mình để ý, về phần những thứ khác không liên quantới bọn họ, bọn họ căn bản không quan tâm.

Sau một thời gian đi đường, rốt cục hai người cũng về tới Thiên Âm Môn!

Hàn Như Liệt ôm Mộ Chỉ Ly đi tới dưới chân núi Thiên Âm Môn, lúc nàymới thả Mộ Chỉ Ly xuống, thân là người đứng đầu một môn phái, nếu cứ bịngười ôm đi lên như vậy, ngày sau sợ là uy nghiêm cũng sẽ bị hạ thấpkhông ít.

Thấy Hàn Như Liệt vì mình mà suy nghĩ như vậy, trong lòng Mộ Chỉ Ly cũng có mấy phần cảm động.

Đợi Mộ Chỉ Ly tuyên bố kết quả của Khấp Huyết Minh lần này xong chính là cùng Hàn Như Liệt đi tới tẩm điện của nàng, bây giờ đúng là nàng cần mau xử lý thương thế của mình cho tốt.

Dọc theo đường đi, Hàn Như Liệt nhìn những thứ quang cảnh kì lạ trong Thiên Âm Môn, trên mặt cũng lộ ra chút kinh ngạc, Thiên Âm Môn nàykhông hổ là môn phái đệ nhất lúc ban đầu, so với những môn phái khác cósai biệt không nhỏ.

Bước nhanh tới tẩm điện của Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly dặn dò vài chuyệnsau chính là bắt đầu chữa thương. Hàn Như Liệt còn lại là coi chừng dùmMộ Chỉ Ly, nhìn nơi nàng sống lúc trước.

Phòng Mộ Chỉ Ly vẫn đơn giản như vậy, cơ hồ không có đồ gì đặc biệt,thấy thế nào cũng không giống với gian phòng của Môn chủ. Đập vào mắt là một mảnh tiên diễm màu đỏ, đây chính là đặc điểm lớn nhất của cả gianphòng.

Tầm mắt Hàn Như Liệt không khỏi chuyển dời tới áo đỏ trên người MộChỉ Ly, với sự thông minh của hắn làm sao lại đoán không ra, Chỉ Ly làmnhư vậy nói vậy cũng là vì kỷ niệm hắn đi.

Một cô gái đối với hắn say đắm như vậy, đời này hắn sẽ không bao giờ để cho nàng phải đau lòng.

Rồi sau đó, Hàn Như Liệt cứ lẳng lặng ngồi đối diện Mộ Chỉ Ly, đánhgiá mặt mũi nàng. Chuyện gì cũng không làm, cứ như vậy nhìn nàng cũng là một loại hạnh phúc thật lớn, dù sao trong thời gian lâu như vậy cái hắn chờ đợi nhất chính là nhìn thấy dung nhan của nàng.

Bây giờ đã được nhìn nhưng cảm thấy dường như xem thế nào cũng khôngđủ, hai năm không thấy Ly nhi cũng có biến hóa không nhỏ, so với trướckia mặc áo trắng thiếu đi vài phần trong sáng thuần khiết nhưng tăngthêm mấy phần xinh đẹp quyến rũ.

Vẫn còn nhớ thời điểm ban đầu lần đầu tiên mình gặp nàng ấy ở Mộ gia, hồi tưởng hết thảy lúc đó, khóe miệng Hàn Như Liệt cũng không khỏi gợilên một đường cong mờ.

Tất cả dường như ông trời đã định sẵn, tựa như chưa bao giờ tin tưởng bất kỳ cô gái mà lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng chỉ cảm thấy được nàng ấy khác biệt với người khác, chưa bao giờ da mặt hắn dày như vậy, ởtrước mặt Ly nhi đùa bỡn đến vô lại.

Trên thực tế, hắn cũng biết ban đầu Ly nhi nguyện ý ở cùng mình phầnlớn là vì nguyên nhân mình cứu nàng, nàng ấy là cô nương thiện lương,cho nên chuyện này chiếm phần lớn trong lòng nàng.

Nhưng nếu không phải là như thế, sợ là hiện tại địa vị của Lăng LạcTrần ở trong lòng Ly nhi cũng không kém so với mình đi, nói lại cũng may là có Cửu Long chuyển Thiên Lô xuất hiện, bất luận dĩ vãng là vì cáigì, ít nhất hắn biết Ly nhi thật sự là yêu mình.

Hắn Hàn Như Liệt cuộc đời này tất không phụ nàng!

Trong chớp mắt, thời gian bảy ngày đã qua.

Ở nơi này, trong thời gian bảy ngày, Mộ Chỉ Ly vẫn chưa từng mở mắt.Nàng đã sớm đối với thương thế của mình châm cứu qua, rồi sau đó nàngdùng hồi phục chi lực của mình tiến thêm một bước khôi phục thương thếcủa mình.

Trong thân thể hiện giờ chịu thương thế thật sự nghiêm trọng vô cùng, nhờ hồi phục chi lực siêu cường kia để hồi phục sức khỏe cũng là cầnkhông ít thời gian.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly mở mắt lần nữa, sắc trời đã lại chuyển về đêm.

Thương thế đã hoàn toàn khỏi, nàng chỉ cảm thấy cả người một trậnsảng khoái, vừa mở mắt đã nhìn thấy Hàn Như Liệt to lớn ở trước mặtnàng, lập tức trên mặt cũng là lộ ra nụ cười.

“Thương thế tốt lên rồi?” Hàn Như Liệt nhẹ giọng hỏi, đôi mắt màuxanh da trời đều tràn đầy sủng nịnh, dường như muốn nhúng chìm Mộ Chỉ Ly trong đó.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Đã tốt rồi, chúng ta trở lại đã bao lâu?”

“Bảy ngày rồi.” Hàn Như Liệt cười nói: “Trong bảy ngày này các trưởng lão đã từ Khấp Huyết Minh trở lại, mang chiến lợi phẩm về chờ sau khinàng tỉnh lại thì đi xem một chút.

Sáng sớm hôm nay, hai người Thiên Nhi và Mộ Dật Thần cũng đã tới xemqua tình huống của nàng, thương thế hai người bọn họ mặc dù chưa có hoàn toàn khỏi, nhưng cũng đã không còn cái gì lo lắng lắm, cho nên nàngkhông cần lo lắng.”

Trên mặt Mộ Chỉ Ly tăng thêm mấy phần nụ cười, điều mà nàng lo lắngđúng là thương thế của Thiên Nhi và Mộ Dật Thần, hiện tại biết được thìcũng yên lòng. Đúng là, lấy thân thể yêu thú cường hãn của hai người bọn họ, tốc độ khôi phục thân thể cũng vượt xa người thường.

Nhìn Hàn Như Liệt trước mắt, Mộ Chỉ Ly chân chính nhận ra đúng là hắn đã trở lại, không bao giờ rời đi nữa.

“Liệt, hai năm qua đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì ?” Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng hỏi, đối với việc này nàng rất tò mò.

“Ta tiến vào một không gian kì dị, thành công thông qua một cuộc khảo nghiệm thì bái một vị sư phụ, suốt hai năm là đón nhận truyền thừa lúcnày mới có thể trở lại.” Hàn Như Liệt lời ít ý nhiều đã đem hết chuyệnxảy ra trong hai năm nói ra.

Trên thực tế, trong khoảng thời gian này hắn cũng không có trải qua nhiều kinh nghiệm, nói lại cũng là vô cùng đơn giản.

Đầu lông mày Mộ Chỉ Ly chau lên: “Thì ra là như vậy, chỉ cần chànghoàn hảo trở lại là được rồi!” Vừa nói, hai tay vươn lên cổ Hàn NhưLiệt, cả người đều dựa vào gần mấy phần.

Cảm thụ được nhiệt độ Hàn Như Liệt, nàng cảm thấy an lòng. Hết thảytóm lại là hữu kinh vô hiểm, mặc dù lời của Hàn Như Liệt đơn giản, nhưng nàng biết đây hết thảy nhất định không có dễ dàng như vậy.

Xuất hiện lão giả ở không gian kì dị, muốn tiếp nhận truyền thừa nàocó dễ dàng như vậy? Ban đầu nàng ở chiến trường Thiên Huyền thời điểmtiếp nhận truyền thừa chính là gặp được đủ loại vấn đề, Liệt ở Trục Đỉnh Tái Sự, huống chi thực lực của hắn sau khi tiếp nhận truyền thừa tănglên nhiều như vậy, bởi vậy có thể thấy được thực lực của lão giả kia đến tột cùng là đạt tới cảnh giới nào!

Loại này có thể nói là khảo nghiệm nghịch thiên của cường giả độ khókhăn cũng có thể nghĩ, chắc là cửu tử nhất sinh đi! Chỉ có trải quanhững thứ này thì mới có thể đạt được thực lực mạnh mẽ như vậy.

Nàng Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ tin vào cái gì tình huống vận khí tốt,bởi vì chỉ có vận khí thôi thì không đủ, trừ vận khí ra thì còn có điềukiện của bản thân mình.

Nhưng vào giờ khắc này, nàng cũng không muốn hỏi kĩ, giống như HànNhư Liệt cũng không nói tỉ mỉ, những thứ đã qua kia thì cứ để cho nó qua đi, chỉ cần bây giờ bọn họ đang ở cùng nhau là tốt rồi.

Sau một khắc, trên mặt Hàn Như Liệt cũng giương lên nụ cười, nhìn MộChỉ Ly gần trong gang tấc nói: “ Ly nhi, cha ta nói nàng thật sự đồng ýthành thân? Nhưng bá phụ còn chưa có tỉnh lại.”

Ly nhi đáp ứng thành thân với hắn, đương nhiên hắn rất vui mừng,nhưng hắn cũng nhớ được Ly nhi đã nói phải chờ đợi sau khi Mộ Thiên Tĩnh tỉnh lại thì hai người mới thành thân, mà hắn cũng luôn chờ đợi ngàyđó.

Nhưng thời điểm ở Lôi gia, khi Hàn Thành Hạo hỏi ra cái vấn đề này Ly nhi cũng không có phản bác, ngược lại lại nhờ Hàn Thành Hạo làm chủ,đây là chuyện gì xảy ra?

Lúc trước hắn đã nghĩ muốn hỏi nàng, chỉ là mãi vẫn chưa tìm được cơhội, hiện tại cuối cùng cũng có thể đem nghi ngờ trong lòng hỏi ra.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt nói: “Ta đã nhận thức mẫu thân rồi,có mẹ đồng ý cũng giống như vậy. Chúng ta ở chung một chỗ đã nhiều năm,thành thân cũng không có cái gì không tốt.”

Trên mặt Hàn Như Liệt dâng trào lên vẻ vui sướng: “Là thật?”

“Dĩ nhiên!” Mộ Chỉ Ly cười gật đầu, trong thời gian hai năm qua, rất nhiều vấn đề bọn họ đã nghĩ đến thấu triệt.

Song, sau một khắc trên mặt Hàn Như Liệt xông lên vẻ nghiêm túc: “Lynhi, không nên vì nhân nhượng ta mà làm, ta không ngại đợi thêm nữa.”Hắn cũng biết đây là ý nghĩ trong lòng Ly nhi, như vậy đột nhiên biếnchuyển hẳn là vì lúc trước hắn đột nhiên biến mất đi.

Ly nhi là vì hắn suy nghĩ, hắn cũng phải vì Ly nhi mà suy nghĩ.

Ngón tay trắng thuần ngăn trở lời Hàn Như Liệt, vẻ mặt Mộ Chỉ Lythành thật nói: “Liệt, ta không phải vì nhân nhượng chàng, đây chính là ý nghĩ của ta, ta muốn thành thân với chàng, chỉ đơn giản như vậy!”

Nhìn vẻ mặt Mộ Chỉ Ly thật tình, Hàn Như Liệt đầu tiên là ngẩn ra, cũng không nhịn được lần nữa nói: “Ly nhi,…”

Cái này, Mộ Chỉ Ly cũng không nói thêm gì nữa, hai tay vừa dùng lựcchính là trực tiếp kéo đầu Hàn Như Liệt xuống, môi hồng nghênh đón.

Hàn Như Liệt mở to hai mắt, cảm thụ được cánh môi mềm mại, trong mắt cũng ánh lên nụ cười.

Ly nhi đã chủ động rồi, hắn còn có thể tiếp tục nhịn xuống không? Lập tức đầu lưỡi linh hoạt cạy mở hàm răng nàng, dây dưa ở chung một chỗ,tận tình mút vào chất mật trong miệng nàng.

Ngay từ lúc ban đầu, hắn đã muốn làm như vậy rồi, chẳng qua khi đó Ly nhi bị thương, hắn thật sự làm không được.

Cho tới nay, Ly nhi luôn xấu hổ như vậy, hôm nay không nghĩ tới nàngấy lại sẽ chủ động. Chẳng qua hắn cũng biết Ly nhi là sợ, sợ hắn rời đi, cho nên nàng ấy lựa chọn bỏ tính rụt rè.

Trong lòng Hàn Như Liệt rất cảm động, môi Chỉ Ly đối với hắn mà nóiphảng phất có một loại ma lực, một khi đụng vào chính là không thả rađược nữa, không ngừng đòi lấy ngọt ngào của nàng.

Vốn là Mộ Chỉ Ly ngồi ở trên giường, cuối cùng đảo ngược, hai người cùng nhau ngã xuống giường.

Trong lúc nhất thời, hô hấp Hàn Như Liệt trở nên nặng nề, tiếp xúcthân thể khiến người của hắn nóng lên, cố nén dục vọng của mình tiếp tục hôn hít Mộ Chỉ Ly, hắn không nỡ rời đi.


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status