Y Thủ Che Thiên

Chương 403: Lĩnh ngộ

/655


Edit: Anatasia NguyễnBeta: Sakura

Trong tầm mắt hâm mộ của các đệ tử khác, mười người cùngnhau đi vào trong động Hạo Thiên.

Vừa đi vào Mộ Chỉ Ly cảm giác được một cổ lực lượng kì lạquét qua người của mình, lực lượng ởđây càn quét qua chỉ cảm thấy trong nháymắt tất cả lá bài tẩy của mình bại lộ trước mắt mọi người, làm cho người ta bấtan.

Sau một khắc, cả người dường như nhận lấy một cổ lực lượngkhổng lồ xé rách, hết thảy chung quanh trở nên mơ hồ không rõ, thời điểm tầm mắtnàng nhìn rõ lần nữa cũng chỉ còn lại có một mình nàng.

Trong đầu nghĩ tới lời nói lúc trước của Quán chủ cơ duyên mỗingười đều khác nhau, chỗ tới cũng khác nhau, sau đó nàng liền bình tĩnh , bắt đầuđánh giá chung quanh.

“Không nghĩ tới ở Đông Phương gia này lại có một chỗ như thế,hãy nắm chặt cơ hội, cái này rất có lợi đối với ngươi.” Xảo Xảo lộ ra vẻ mặtkinh ngạc, chợt cười nói

Nghe vậy, sắc mặt của Mộ Chỉ Ly bình tĩnh cũng xảy ra mộtchút biến hóa, từng bước hướng phía trước đi tới.

Xuất hiện trong tầm mắt của Mộ Chỉ Ly chính là một đài caotrôi nổi tại không trung, chung quanh không có chút gì chống đỡ mà lại trôi nổitrên không trung, làm cho thị giác của người ta rung động.

Đang lúc Mộ Chỉ Ly nghi ngờ nên đi lên đài cao như thế nàothì một cổ lực lượng nhu hòa bao phủ ởtrên người của nàng, có cảm giác giống như dẫm trên những đám mây mềm mại , sauđó tự động bay về phía trên đài cao.

Lần nữa cảm nhận được cảm giác làm đến nơi đến chốn kia,trong lòng Mộ Chỉ Ly xuất hiện rung động, trên dung nhan tuyệt mỹ chậm rãi lộra nụ cười: “Động Hạo Thiên này quả thật thần kỳ.”

Lẳng lặng ngồi thẳng xuống, nhìn trước mắt tầng tầng vòngsáng không ngừng biến hóa , nàng cũng đã sáng tỏ.

Những thứ vòng sáng này biến hóa vô thường, thoạt nhìn khôngcó phương pháp gì, xuất hiện ở trước mặt nàng hoa cả mắt, nhìn kì lạ như vậynhưng có một loại cảm giác sáng tỏ .

Nụ cười khóe miệng Mộ Chỉ Ly dần dần tiêu tán, một đôi conngươi không ngừng nhìn chăm chú vào vòng sáng trước mắt không ngừng biến hóa ,vốn là cảm giác kia trong lòng cực mơ hồ nhưng dần dần đã rõ ràng vài phần.

Mặc dù không có cách nào thấy rõ ràng, nhưng nàng cảm thấy hếtthảy cũng có dấu vết mà theo. Kế tiếp Mộ Chỉ Ly giống như lão tăng nhập định, lẳnglặng ngồi ở trên đài cao không nhúc nhích, vừa nhìn chính là đã qua suốt mộttháng.

Xảo Xảo nhàn rỗi nhàm chán ở nơi này trong thời gian mộttháng đã đem chung quanh đây đều vòng vo một lần, ngẩng đầu nhìn Mộ Chỉ Ly trênđài cao không có chút biến hóa nào không khỏi lắc đầu, trong mắt cũng có vẻ hàilòng

“Thật là lợi hại, cứ như vậy mà đã ngồi một tháng, nếu khôngphải ánh mắt còn có thể nháy ta đều cho rằng nàng ấy đã hoá thạch.”

“Ai, nhàm chán a nhàm chán, này cũng không biết được baolâu.” Xảo Xảo trôi nổi ở giữa không trung, giống như nhảy dây không ngừng tớilui bắp chân của mình, cái miệng phấn hồng nhỏ nhắn lầm bầm than thở. . . . . .

Một địa điểm khác trong động Hạo Thiên.

Hàn Như Liệt giống như trước ngồi ngay ngắn ở trên đài cao,cực kỳ chuyên chú đánh giá một vài bức ảnh trước mắt. Những thứ hình ảnhđầy đủ này có thể tạo thành chuyện xưa,giống như một bức mưu đồ hợp lại bị đánh tan, hiện ra ở trong mắt của hắn chínhlà cảnh tượng không chút tương quan, trước sau hoàn toàn không cách nào kết nốivới nhau.

Hắn đã hướng về phía những thứ hình ảnh này nhìn suốt một tháng, chân mày hơi nhíu kia biểu hiện ra sự nghi ngờtrong lòng của hắn, cảnh tượng trong đôi mắt màu xanh da trời không ngừng biếnhóa , đến lúc đã hiểu rõ khóe miệng của hắn mới hiện lên một đường cong mờ.

Rốt cục, Hàn Như Liệt vuốt vuốt ánh mắt có chút chua xót củamình, trên khuôn mặt tuấn dật có một tiasáng tỏ vẻ đắc ý: “Những thứ hình ảnhnày thoạt nhìn hoàn toàn không có liên lạc, trên thực tế cái này căn bản làchuyện tình của một người đã xảy ra trong một đoạn thời gian, chẳng qua là làmrối loạn thứ tự thời gian, thoạt nhìn mới có thể loang lổ phức tạp như vậy.

Quấy rầy trình tự thời gian là có thể thay đổi con người khicòn sống, đây là lực lượng của thuộc tính Thời gian sao?” Hàn Như Liệt lẩm bẩmnói, động Hạo Thiên này quả thật thần kỳ, lúc trước hắn vẫn không cách nào chạmđến thuộc tính Thời gian, ở chỗ này lại dễ dàng hiểu được.

Nhìn thấy Hàn Như Liệt thối lui khỏi trạng thái, Tuấn Tuấnđang chuẩn bị nói chuyện lại phát hiện Hàn Như Liệt lần nữa tiến vào trạngthái lĩnh ngộ, chưa kịp mở miệng chỉ có thể lúng túng nhắm lại, bất đắc dĩngây ngốc ở một góc. . . . . .

Cùng một thời gian, ở những địa phương khác trong động HạoThiên cũng có không ít tình huống đồng dạng, chẳng qua là so với hoàn cảnh antĩnh của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, tình huống nơi đó của bọn họ náo nhiệt phứctạp hơn.

Thời gian trôi qua thật nhanh,vừa hai tháng sau.

Mộ Chỉ Ly từ trong trạng thái lĩnh ngộ lui đi ra ngoài, giậtgiật cổ của mình, liên tiếp ba tháng không nhúc nhích , thân thể đều cứng ngắclại, thậm chí vừa động cũng có thể nghe được xương truyền đến thanh âm kẽo kẹt.

Duỗi lưng một cái, Mộ Chỉ Ly nhìn Xảo Xảo một bên hỏi : “XảoXảo, ta đây là ngồi bao lâu a? Làm sao cả người đều cứng ngắc lại.”

Nghe Mộ Chỉ Ly nói…, Xảo Xảo liếc Mộ Chỉ Ly một cái, nói:“Ngươi đã ngồi ba tháng, ba tháng cũng không có nhúc nhích đương nhiên cả ngườiđều cứng ngắc lại.”

Vẻ kinh ngạc xuất hiện trên dung nhan kiều mỵ của Mộ Chỉ Ly,há to mồm có chút bất khả tư nghị nói: “Thế nhưng đã qua ba tháng? Ta cũngkhông có chút cảm giác nào, chỉ như mới chớp mắt một cái .”

“Cảm giác như thế nào? Có lĩnh ngộ đến cái gì hay không?” XảoXảo hỏi, đôi mắt to như nước trợn thật lớn.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu: “Ta cảm giác lĩnh ngộ đến một chút,nhưng tinh tế mà nói thật giống như không có hiểu được đến cái gì, chỉ tốt ở bềngoài.”

Đối với lời của Mộ Chỉ Ly,Xảo Xảo cũng chẳng hề nói: “Cáchlĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc này chính là như vậy, chỉ tốt ở bề ngoài, chỉ cầncó thể tiến bộ một chút cũng đã cực kỳ tốt rồi, cho nên không cần xem nhẹ mộtchút tiến bộ.”

“Ừ, nhưng là dường như gần đây ta lĩnh ngộ càng ngày càngkhó khăn, mấy ngày qua cơ hồ một chút tinh tiến cũng không có.” Mộ Chỉ Ly bất đắcdĩ bĩu môi, nhún vai nói

Lúc trước nhìn vòng sáng kia nàng lĩnh ngộ cực nhanh, mà mấyngày này tiến bộ tăng lên so sánh với lúc trước không hơn là mấy, chẳng lẽ trạngthái mình bây giờ chỉ có thể lĩnh ngộnhư vậy sao.

“Xem ra ngươi lĩnh ngộ đã đạt tới bão hòa rồi, căn cứ thựclực cá nhân cùng với tâm tình lĩnh ngộ Thiên đạo Pháp tắc cũng là có hạn , thờiđiểm thực lực cùng tâm tình của ngươi tăng lên, việc hiểu Thiên đạo Pháp tắccũng sẽ càng sâu.

Thiên đạo Pháp tắc cũng không phải một sớm một chiều thì cóthể đủ lĩnh ngộ, lượng sức mà đi mới là quan trọng nhất. Sau khi trở về cố gắngtìm hiểu lĩnh ngộ hôm nay của ngươi đếnlúc đó ngươi cũng được ích lợi không nhỏ.” Vẻ mặt Xảo Xảo thành thật nói

Nhìn bộ dáng Xảo Xảo nói chuyện nghiêm túc, Mộ Chỉ Ly cườikhẽ đứng lên: “Yên tâm đi, một hơi ăn không được , ta nếm thử từng chút một, tớithời điểm ta không lĩnh ngộ được nữa thì đi những địa phương khác xem sao.”

Trong tầm mắt kinh ngạc của Xảo Xảo Mộ Chỉ Ly lần nữa tiếnvào trạng thái, một đôi mắt đẹp ngưng mắt nhìn vòng sáng yên lặng không ngừngbiến hóa kia . . . . . .

Xảo Xảo ngẩn ra, nhìn bộ dáng nghiêm túc của Mộ Chỉ Ly cũngcười toe toét miệng nói : “Tinh thần kiên nghị này đích thực là biến thái a. .. . . . Song, ta thích!” Giọng nói phảng phất có lực xuyên thấu, trên khuôn mặt đáng yêu cũng nhiều thêm một phần thê lương:“Chủ nhân, có đệ tử như vậy ngài hẳn là có vui vẻ đi! Xảo Xảo nhất định sẽ thaythế ngươi dạy nàng thật tốt, báo thù cho ngài!”

Ba ngày sau, Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ lắc đầu, trong thời gianba ngày nay dường như nàng không có gì tiến bộ, cố gắng tiếp tục cũng là uổngphí tâm tư.

Đang lúc nàng chuẩn bị cùng Xảo Xảo đi đến địa điểm kế tiếp,lực lượng ban đầu cũng lần nữa xuất hiện, lực lượng mãnh liệt truyền đến, thờiđiểm tầm mắt rõ ràng lần nữa nàng đã xuất hiện ở địa phương kế tiếp.

Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly không khỏi lẩm bẩm nói: “Chẳnglẽ thời điểm lĩnh ngộ đến cực hạn sẽ xuất hiện lần nữa ở địa phương kế tiếp?”

“Có khả năng rất lớn.”Xảo Xảo một cái tay chống lên đầu nói.

“Nhưng nếu chỉ có một loại thuộc tính thiên phú…, một khilĩnh ngộ đến cực hạn hẳn là sẽ đi ra ngoài đi. Theo như lời trưởng lão nói nếukhông được thì không nên cưỡng cầu hẳn là không nên cố gắng cưỡng chế sống ởbên trong, nếu không sẽ có nguy hiểm.” Trong nháy mắt Mộ Chỉ Ly phân tích tất cảnguyên nhân kết quả.

Trong động Hạo Thiên đích thực là Thiên Lực nồng nặc trình độcao hơn thế giới bên ngoài hơn mười lần, ở trong động Hạo Thiên tiến hành tuluyện tốc độ tăng lên cực nhanh tất nhiên không cần phải nói, coi như là batháng này nàng một mực tìm hiểu mà không tiến hành tu luyện như cũ cũng có thểcảm nhận được năng lượng trong cơ thể mình dần dần tràn đầy.

Chờ nàng tìm hiểu vài loại thuộc tính xong…, sợ là tu vi này tự động có thể đột phá đi, nếu nhưcó thể ngây ngốc trong này không muốn rời đi, hiển nhiên cái này không thể nào.

Nhìn kim chúc chídương chí cương*(thuộc tính kim rất mạnh) ở trước mắt không ngừng biến hóa, MộChỉ Ly lần nữa tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ , cái này khác hoàn toàn so vớiThiên đạo Pháp tắc của thuộc tính không gian.

Sau khi diễn biến kim chúc chấm dứt, trước mắt Mộ Chỉ Ly chỉcòn lại có một khối kim loại nho nhỏ, kim loại này đầu tiên nhìn nhìn qua tựanhư một loại kim loại bình thường không có gì khác, nhưng tinh tế nhìn lại thì phát hiện một khối này tựa là tất cả tinhhoa đọng lại trong đó.

Đường vân của nó huyền ảo và đầy phức tạp, chỉ là kiên trìnhìn đường vân kia một hồi đầu của Mộ Chỉ Ly có cảm giác đau đớn, tựa như trong trung tâm hàm chứa tin tức khổng lồ, cựclớn đến nỗi nàng căn bản không có biệnpháp tiêu hóa hết được.

Sau khi thử mấy phen, Mộ Chỉ Ly thay đổi phương pháp lĩnh ngộcủa mình, mỗi khi đến thời điểm chịu không nỗi liền nhắm mắt lại tiến hành lĩnhngộ, nên ở trong trạng thái như vậy, lĩnh ngộ của nàng đối với thuộc tính Kimnhanh chóng tăng lên.

Bên ngoài động Hạo Thiên lúc này cực kỳ náo nhiệt, không ítđệ tử đều tụ tập ở ngoài bên, ngay cả mấy vị trưởng lão có địa vị tôn quý cũngđứng ở chỗ này chờ .

“Bọn họ đã đi vào bốn tháng rồi, theo lý thuyết thì đã đếnlúc phải đi ra.” Đông Phương Huấn nhìn cửa động Hạo Thiên chậm rãi lên tiếngnói

Nhị trưởng lão gật đầu: “Năm ngoái động Hạo Thiên có batháng đã phải ra, đệ tử năm nay so với lần trước là mạnh hơn không ít.”

Nghe lời nói của Nhị trưởng …, mấy vị trưởng lão trước mặt đềulộ ra nụ cười, hiển nhiên đối với thành tích của mười tên đệ tử năm nay rất làvừa ý

“Không biết năm nay người ra cuối cùng sẽ là ai. . . . . .”Ánh mắt Đông Phương Huấn híp lại, trong đầu có suy đoán của mình.


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status