Y Thủ Che Thiên

Chương 473: Hàn Như Liệt ra sân!

/655


“ Để công bằng, chúng ta sẽ tiến hành rút thăm tỷ thí, mỗi đệ tử sẽgiao đấu bốn trận, thắng lợi ba trận là có tên trong danh sách, nếu nhưthắng liên tiếp ba trận đấu thì trận thứ tư đương nhiên không cần phảiđấu nữa.” Vẻ mặt Giang Văn Đình nghiêm túc, một cỗ khí thế uy nghiêmlặng lẽ lan ra, khác xa với bộ dáng văn nhược thư sinh ban đầu

Nhìn thấy một màn này, trong lòng chư vị đệ tử cảm khái không dứt, có lẽ đây mới chính là bộ mặt thật của huấn luyện viên trưởng, nếu khôngthì làm sao có thể giữ chức vị quan trọng trong trại huấn luyện Hạtgiống chứ.

“Hiện tại bắt đầu rút thăm.”

Khi tiếng nói Giang Văn Đình vừa dứt, chư vị đệ tử chỉnh tề nhất nhất đi lên đài tiến hành rút thăm, lần rút thăm này dường như Trì Mân quốccũng đã sớm sắp xếp xong xuôi, đệ tử đồng môn cũng sẽ không gặp gỡ đồngmôn đệ tử, nếu không trong lúc tỷ thí sẽ lúng túng không ít.

Rất nhanh, trong tay mọi người đều là lấy lá thăm, Mộ Chỉ Ly nhìn một chút trong tay mình, số 15, có nghĩa là lần lượt mười lăm cuộc tỷ thímới đến phiên nàng ra sân, Hàn Như Liệt ra sân lượt thứ bảy, thuộc vềnhóm phía trước .

“Đối thủ của nhau sẽ là những lá thăm có con số giống nhau, hiện tạisố một bắt đầu ra sân.” Giọng nói trầm thấp nhưng mạnh mẽ của Giang VănĐình vang lên.

Hai gã đệ tử lập tức từ trong đội ngũ bước ra, đồng loạt đi lên đàitỷ võ ,trên gương mặt anh tuấn đều hiện lên vẻ ngưng trọng nghiêm túc,hiển nhiên phải tính toán đánh cược sinh mạng thật kỹ cho cuộc tỉ thínày.

Người trọng tài quét mắt một vòng, nhìn thấy Trọng Tôn Phong và Giang Văn Đình đều khẽ gật đầu, tay phải đột nhiên vung xuống, nói: “Tỷ thíbắt đầu!”

Bầu không khí vốn bình tĩnh đột nhiên ngưng đọng lại, hai gã đệ tửnhanh chóng bày ra thế trận, Thiên Lực trong cơ thể cơ hồ cùng một thờiđiểm từ kia bên trong cơ thể gào thét ra, trong lúc mọi người đang chămchú theo dõi chợt hóa thành hai tia sáng màu đỏ dũng mãnh va chạm vàonhau.

Một quyền một chưởng đều mang theo Thiên Lực vô cùng mạnh mẽ, nhiềuchiêu nhắm thẳng vào tử huyệt của đối phương, thủ pháp tàn nhẫn vô tình. Nhưng trong nháy mắt, hai người giống như hai đạo gió lốc quấn lấy nhau giao thủ mười mấy chiêu. Từng đạo kình khí mạnh mẽ bắn nhanh tứ tán rabên ngoài, không khí chung quanh cũng trở nên rung động.

Trên đài người chiến đấu mạo hiểm, người dưới đài nhìn mà kinh hãi,nhất là người của hai vương quốc dự thi khi nhìn trận chiến này thì tâmcũng treo lên, không khí cực kỳ khẩn trương cũng lan tràn khắp đài tỷvõ.

Sắc mặt Mộ Chỉ Ly bình tĩnh, tầm mắt lạnh nhạt quét lên hai ngườigiao chiến trên đài tỷ võ, đáy mắt chỗ sâu cũng lặng lẽ hiện lên vẻngưng trọng.

Lần này tham gia tỷ thí này đều là những người có thực lực bất phàm, một vương quốc có thể có nhiều thiên tài như vậy, kỳ thực thực lựckhông cần phải nói. Nếu như ra sân là người của mình, thực tế có thể ứng chiến được hết không đây?

“Vừa ra tay chính là sát chiêu, những đệ tử này thật là liều mạng a.” Gương mặt luôn tươi cười của Cung tuấn bân lúc này cũng lặng lẽ hiệnlên trên vẻ ngưng trọng, nụ cười trên khóe miệng cũng tiêu tán đi .

Hàn Như Liệt đồng ý gật đầu, “Nghe nói tiến vào Cổ võ môn phái mớithật sự là tiếp xúc tu luyện bổn nguyên*(ý là nguyên gốc), ở trong mắtcủa các đệ tử Cổ võ môn phái chúng ta bất quá là con kiến hôi thôi, muốn theo đuổi Thiên đạo, đương nhiên phải liều mạng muốn vào vào cổ võ mônphái.”

“Cổ võ môn phái quả thật hấp dẫn người, nghe nói trong Cổ võ môn phái cơ sở tu hành đều là lĩnh ngộ thiên phú thuộc tính, tiếp xúc lĩnh ngộthiên đạo, lực hấp dẫn kia quả thật rất lớn.” Mặc Thiên Hoàn chậm rãilên tiếng nói, thời gian dài như vậy chung đụng, bọn họ trong lúc cũngquen thuộc rất nhiều.

“Bọn ta nhất định có cơ hội tiến vào trong đó.” khóe miệng Hàn NhưLiệt giương lên độ cong, hắn tin tưởng mọi việc do con người làm chủ,không có người nào có thể ngăn cản bọn họ tiến bước.

Trong lúc mọi người đang nói chuyện với nhau, thì trên đài tỷ thí đã tiến vào giai đoạn kịch liệt nhất, một cỗ Thiên Lực mạnh mẽ rung độngkhuếch tán ra bốn phía, không gian vốn đang yên bình nhưng dưới tác động mạnh mẽ của vũ kỹ được thi triển ra cũng kịch liệt rung chuyển

Chỉ thấy trong đó một gã đệ tử dùng Thiên Lực ngưng kết thành trêntrăm chuôi lợi kiếm, hướng đối thủ không chút lưu tình cuốn giết đi!Trên trăm chuôi lợi kiếm quấn giao lại với nhau gió thổi không lọt, mọingười không nghi ngờ chút nào nếu như đối thủ bị cuốn vào trung tâm củatrận pháp lợi kiếm này…, tuyệt đối sẽ bị chém giết mà chết, hài cốtkhông còn.

Hiển nhiên đối thủ cũng không phải là hạng người hời hợt, chỉ thấyxung quanh thân thể Thiên Lực dữ dội tuôn ra , chợt một đạo hào quangmàu vàng trống rỗng xuất hiện, đem quanh thân bao phủ trong đó, tùy ýtrên trăm chuôi lợi kiếm công kích nhưng không tiếp cận được.

Hai người không ngừng đối kháng, trong lúc nhất thời ai cũng khônglàm gì được đối phương, nhưng trong mắt mọi người đã chú ý tới khóemiệng đã tràn ra máu tươi của hai đấu thủ, chắc chắn sẽ không kiên trìđược bao lâu nữa.

“Răng rắc!”

Kèm theo một đạo rất nhỏ tiếng vang, màn hào quang ở đây trên trămchuôi lợi kiếm công kích đến xuất hiện một đạo rất nhỏ vết nứt, liêntiếp sau đó lại xuất hiện thêm những vết nứt khác, ngay sau đó từng đạogiống nhau thanh âm không ngừng truyền ra, trong thời gian nháy mắt, vết nức kia giống như mạng nhện chi chít hiện đầy cả màn hào quang.

“Cạch!”

Vốn là chắc chắn vô cùng nhưng nay màn hào quang ầm ầm bể nát đi, mànam tử ở trung tâm màn hào quang kia cũng không ngăn được phun ra mộtngụm máu tươi,khuôn mặt nhanh chóng hiện lên vẻ tái nhợt.

Nhìn thấy một màn này, nam tử cầm kiếm kia dường như không có nửađiểm do dự, trong mắt xẹt qua vẻ lạnh như băng, trên trăm chuôi lợi kiếm cuốn giết về phía đối thủ!

“Phanh! Phanh! ”

Chi chit nho nhỏ âm thanh vang lên, chỉ thấy đối thủ kia cuối cùnghét lên một tiếng thảm thiết cũng chưa từng truyền đi đã biến thành mộtbãi thịt nát, bị trên trăm chuôi lợi kiếm chém giết, sao có thể lưu lạithi thể? Cuối cùng chỉ có thể nhìn đến trên mặt đất lưu lại một ít máuloãng và thịt nát . . . . . .

Cho dù trong lòng mọi người sớm có chuẩn bị, nhưng sau khi nhìn thấy hình ảnh máu tanh này, trong lòng không nhịn được hiện lên vẻ lạnh lẻo. Thủ đoạn như vậy thực khiến cho người khác căm phẫn.

Nam tử thu hồi lợi kiếm, ngạo nghễ đứng ở trên đài tỷ võ, trong mắtmột tia đắc ý cũng không tránh được tầm mắt của mọi người, dường như cảm thấy đây là một việc cực kỳ vinh quang.

Ánh mắt Trọng Tôn Phong đạm bạc , cũng không vì hình ảnh máu tanhtrước mắt mà chân mày nửa điểm cũng không nhăn, những người quan khánkhác cũng là sắc mặt lạnh nhạt, kết cục như vậy bọn họ đã sớm hình thành thói quen, căn bản cũng sẽ không làm cho bọn họ nhíu mày.

Tốc độ phản ứng của trọng tài cũng không chậm, lập tức tuyên bố kếtquả tỷ thí của vòng thứ nhất, chẳng qua âm thanh kích động rơi vào trong lòng mọi người có vẻ lạnh như băng.

Mấy trận tỷ thí kế tiếp không có ngoại lệ, đều là do đệ tử một bên tử vong mà chấm dứt, ở nơi này do bị ảnh hưởng bởi tình cảnh của trận đấu , vốn là trong lòng đám đệ từ còn có chút không đành lòng cũng xóa sạch ý nghĩ này đi.

Hạt giống chiến không chỉ ảnh hưởng đến tương lai của bọn hắn, mà còn lại cạnh tranh giữa bốn nước chư hầu, có thể thừa dịp lợi dụng HạtGiống chiến mà chém giết những đệ tử ưu tú của đối phương, khiến cho đối phương bị tổn thất nặng nề cũng là để nâng cao địa vị của chính mình.

Cho đến khi cuộc tỷ thí thứ sáu kết thúc, lúc này đám người Mộ Chỉ Ly không còn giữ vẻ lạnh nhạt điềm tĩnh nữa, vẻ mặt tức giận nhìn Ngao VũTường của Thu Cảnh quốc, bộ dáng kia chỉ hận không thể xông vào mà chémgiết đối phương ngay tại chỗ.

Cuộc tỷ thí thứ sáu vừa rồi chính là Bạch Diệu và Ngao Vũ Tường giaođấu. Thực lực của Bạch Diệu không thể địch lại Ngao Vũ Tường, trong lúcgiao chiến đã có ý nhận thua, nhưng Ngao Vũ Tường đã nhận ra ý nghĩ củaBạch Diệu, căn bản không để cho hắn nói ra hai chữ này tận dụng cơ hộigiết chết ngay tại chỗ!

Bọn họ rõ ràng từ trong mắt Bạch Diệu nhìn thấy được tia không camlòng, ban đầu bọn họ còn cùng Bạch Diệu chung vai chiến đấu ở thànhThiết Thạch nhưng ngày hôm nay lại biến thành một cỗ thi thể, không còncó thể nói chuyện vui vẻ nữa rồi.

Nhưng nếu Bạch Diệu chưa từng có ý nhận thua cũng là thôi, hết lầnnày tới lần khác Ngao Vũ Tường không để cho lời nói ra khỏi miệng, đốiphương đã không ngăn cản thành công của hắn, vẫn cứ máu lạnh như vậyhành hạ người khác đến chết, thật sự đáng hận cực kỳ!

“Rõ ràng có thể thấy được Bạch Diệu nhận thua, hắn ta lại cứ dùngThiên Lực tấn công ngăn cản lời nói của Bạch Diệu …, thật sự ghê tởm!”Ngụy Kiến Hiên không tự chủ nắm chặt tay, trong con ngươi hiện lên màuđỏ sát khí tràn ngập.

“Thu Cảnh quốc thật là không từ thủ đoạn, nếu để cho ta giao chiếnvới hắn, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn ta!” Lời nói tràn đầy sát ýtừ trong miệng Cung Tuấn Bân thốt ra, hành động của Ngao Vũ Tường hiểnnhiên đã chạm đến điểm mấu chốt của hắn.

Sắc mặt của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly cũng bất đắc dĩ, trên đài tỷ võ chỉ cần đối phương chưa hô lên hai chữ nhận thua, người trọng tài cũngsẽ không xuất thủ ngăn cản . Tựa như mới vừa rồi ý tứ của Bạch Diệu tấtcả mọi người điều hiểu, nhưng chính là bởi vì hắn cũng không nói đến hai chữ nhận thua này nên mới bị giết chết.

“Đệ tử số bảy xin mời lên đài.” Giọng nói Giang Văn Đình lần nữa vang lên, cũng không bởi vì kết quả của cuộc tỷ thí trước mà phát sinh chútnào biến hóa.

Nghe được số bảy, Mộ Chỉ Ly không khỏi nắm chặt tay Hàn Như Liệt,gương mặt thanh lệ nổi lên vẻ lo lắng, nhưng trong mắt càng nhiều hơn là sự tin tưởng, “Cẩn thận một chút, hãy nhớ lời hứa của chàng.”

Khóe miệng Hàn Như Liệt vẽ ra độ cung, tuấn mỹ vô song, ôn nhu nói:“Yên tâm đi, ta sẽ ghi nhớ .” Hắn hứa hẹn tuyệt đối sẽ không rời đi Lynhi, nhất định sẽ an toàn trở lại bên cạnh nàng.

Dưới tầm mắt của đệ tử Linh Viêm quốc lo lắng , thân hình Hàn NhưLiệt khí định thần nhàn xuất hiện ở trên đài cao. Gương mặt bình tĩnhtựa hồ như không bởi vì cuộc chiến trước mà có chút biến hóa, khóe miệng cười như không cười lại càng không có nửa điểm khẩn trương .

Nhìn thấy bộ dáng tùy ý của Hàn Như Liệt, tầm mắt của không ít người xảy ra biến hóa rất nhỏ, đối mặt tình thế như vậy vẫn có thể gợn sóngkhông sợ hãi, chỉ là phần này tâm tính này không phải người bình thườngngười nào cũng có thể có, rất có phong cách quý phái.

Cùng một thời gian, một gã nam tử áo đen đứng ở đối diện Hàn NhưLiệt, tầm mắt nhìn về phía Hàn Như Liệt mang theo vẻ khiêu khích, bộdạng lại càng lớn lối càn quấy.

“Thật là đúng dịp, nam tử này lại là đệ tử của Thu Cảnh quốc.” MặcThiên Hoàn trầm giọng nói, nhìn gương mặt đối phương kia cười đắc ý,chẳng biết tại sao, trong đầu của hắn xông lên một tia bất an.

Tầm mắt của Mộ Chỉ Ly đang đánh giá mặt mũi của đối phương,vừa nhìnnàng phát hiện mặt mày nam tử này với Ngao Vũ Tường cũng có chút giốngnhau, chẳng lẽ là đại ca của Ngao Vũ Tường ?

“Vừa mới xem bộ dáng trừng mắt của các ngươi, chắc hẳn là rất bất mãn với chuyện đệ đệ của ta chém giết đệ tử quý quốc a.” Ngao Vũ Chấn nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng đen xỉn, âm trầm cười nói

Nghe ra lời nói của đối phương chính là kẻ ti tiện, ánh mắt Hàn NhưLiệt lãnh đạm, “Cho nên ngươi tới chính là để cho ta trút giận đúngkhông?”

Nhìn ánh mắt lãnh đạm của Hàn Như Liệt , sắc mặt của Ngao Vũ Chấncũng không tốt , hắn vốn tưởng rằng Hàn Như Liệt hướng hắn mà trút giận , không nghĩ tới hắn đã vậy còn chẳng thèm để ý, trong lúc nhất thời chỉcảm thấy khí lực tiêu tán, khó chịu vô cùng.

“Ta sẽ làm cho ngươi thê thảm hơn cả gã Bạch Diệu lúc trước , chếtkhông toàn thây.” Nói xong bốn chữ cuối cùng, giọng nói Ngao Vũ Chấn đãhiện đầy vẻ âm hàn.

“Cái này phải xem bản lãnh thực sự của ngươi, ở nơi đây nói nhảm cũng không có tác dụng gì.” Hàn Như Liệt nhàn nhạt lên tiếng, nụ cười trênkhóe miệng rơi vào trong mắt Ngao Vũ Chấn càng lộ vẻ châm chọc.

“Không biết sống chết!”

Ngao Chấn Vũ tức giận quát lên, Thiên Lực trong cơ thể trong nháy mắt dữ dội tuôn ra ra, thân hình xẹt qua một điểm màu đen bắn nhanh đến Hàn Như Liệt, cự kiếm màu bạc trong tay ở ánh mặt trời chiếu rọi xuống phản xạ lạnh lẽo .

Trong lúc Ngân Kiếm huy động , từng trận gió cường hãn nổ bắn ra, bao phủ quanh thân Hàn Như Liệt.

Cái chiêu thức kia ở trong mắt Hàn Như Liệt dần dần lớn hơn, gươngmặt trầm tĩnh kia rốt cục hiện lên vẻ ba động, tay phải rung lên, lợikiếm giữ trong tay, lập tức không có nửa điểm sợ hãi hướng Ngao Vũ Chấn nghênh đón.

Một hồi âm thanh kim loại va chạm trên đài tỷ võ không ngừng lan tràn ra , động tác hai người nhanh như sét đánh, nhiều chiêu tàn nhẫn đều có ý chém giết đối phương , hai đạo sát ý cũng là không có chút nào đoánđược tràn ngập ra .

Kiếm quang đến mức đều là bắn nhanh ra kiếm khí cuồng mãnh đến cựcđiểm, bùm bùm bắn tới trên mặt đất, làm mặt đất kia cứng rắn vô cùngcũng xuất hiện vô số hố to.

“Oanh!”

Hai người đột nhiên bắn ra xa, đều lui về sau mấy bước lúc này mới ổn định thân hình, nhìn về phía đối phương trong mắt đều là mang theo vẻngưng trọng, đối phương chính là kẻ địch!

Ở trong mắt người xem , cuộc tỷ thí này nếu không có người chết thìsẽ không chấm dứt, lại nói về chuyện của Bạch Diệu lúc trước, mâu thuẫngiữa hai người đã không thể nào hóa giải, cho nên mọi người đối với cuộc tỷ thí này cực kỳ chú ý, tính tình hai người đều rất ngoan cường, cuộcchiến như vậy thường kích động lòng người.

Chân mày Mộ Chỉ Ly hơi nhíu lại, trong ấn tượng của nàng thì cũngkhông có mối quan hệ gì với bọn đệ tử Thu Cảnh quốc, vì sao đối phươngcứ nhằm vào bọn họ? Thật sự không nghĩ ra nguyên nhân.

Kì thực Mộ Chỉ Ly không ngờ cây to đón gió, trước biểu hiện của bọnhọ Linh Viêm quốc quá mức xuất sắc, đương nhiên dẫn tới không ít ngườitrong lòng có bất mãn, cộng thêm Giang Văn Đình đặc biệt chiếu cố tớibọn họ , cho dù là ai thì trong lòng cũng sẽ có chút bất bình, nhất làtự nhận không kém gì người của bọn họ, mà Ngao Vũ Chấn chính là mộttrong những người đó.

“Thực lực của Thu Cảnh quốc này quả thật không tệ, lúc trước bọn họkhiêm tốn chính là khiến chúng ta lơ là.” Trong mắt Mặc Thiên Hoàn hiệnlên vẻ trầm trọng , bị đệ tử của Thu Cảnh quốc cứ như vậy mà nhằm vào,lần tỷ thí kế tiếp sợ là sẽ không được tốt.

Hôm nay tổng cộng sáu cuộc tỷ thí đã kết thúc, đã chết hết sáu người, như thế vậy mà chiến đấu tiếp chỉ e là mỗi người cùng lắm đấu ba trận,đệ tử cũng đã hoàn toàn chết hết rồi.

Triệu bá nhìn lên đài tỷ võ kịch chiến của Hàn Như Liệt, trong mắthiện lên vẻ lo lắng, hôm nay tổn thất của Linh Viêm quốc cũng không nhỏ, Hàn Như Liệt chính là hạt giống tốt, nhất định không thể hao tổn ở chỗnày a.

So ra mà nói, trong mắt của Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu không có vộivã, bọn họ đối với thực lực của Hàn Như Liệt nhất định hiểu rõ , trướcmắt những thứ này tuyệt đối không phải là thực lực toàn bộ của Hàn NhưLiệt.

Chẳng qua là thời điểm ở Đại Lục Thiên Huyền, tu vi của ba người chỉhơn kém nhau chút thôi, không nghĩ tới mấy năm trôi qua, chênh lệch giữa bọn họ trở nên to lớn như thế. Sau khi trở về tất nhiên phải nỗ lực tuluyện, nếu không chênh lệch này có thể triệt để kéo ra nữa.

Ở Đại Lục Thiên Huyền, ba người bọn họ được đặt song song, hôm nay đương nhiên không muốn bị Hàn Như Liệt hất ra xa nữa.

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status