Y Thủ Che Thiên

Chương 506: Mới tới Bồng Lai bí cảnh

/655


Nghe Mộ Chỉ Ly nói, mọi người đều mỉm cười. Bọn họ đều là bạn bè tốt đã quen biết nhiều năm, đối với tính cách của họ có thể nào không biết?

“Vậy các ngươi đã nghiên cứu ra lý do chưa?” Thiên nhi cười hỏi, bí mật của Chỉ Ly và Hàn đại ca thật là không ít. Cùng nhau đi tới, nàng thấy Chỉ Ly từ khi bắt đầu tu luyện, đi thẳng đến bây giờ, trong lòng cũng có chút cảm khái.

Nghe vậy, đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị nói chuyện, Hàn Như Liệt lại nói trước: “Chuyện này trước không nói cho các ngươi, ngày sau mới có bất ngờ nha!”

Mọi người liếc Hàn Như Liệt một cái, vẻ mặt gì đều có. Tư Đồ Diêu bất đắc dĩ nói: “Vào lúc này còn thừa nước đục thả câu, bản thân ta là muốn biết rốt cuộc sẽ có loại bất ngờ gì, nếu là cuối cùng không có bất ngờ, chúng ta nhiều người như vậy sẽ cùng nhau phạt ngươi.”

Hàn Như Liệt không thèm để ý chút nào gật đầu, “Nếu các ngươi thật không bất ngờ, ta đây tự nguyện chịu phạt.”

“Đúng rồi, sau khi chúng ta rời đi, nơi này liền giao cho Lăng đại ca các ngươi. Tu Luyện Giả tới từ đại lục Thiên Huyền, các ngươi phải trông nom chút. Nếu về sau nhiều người rồi, thì không cần can thiệp quá mức, dù sao con đường của mỗi người không giống nhau.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói.

Nàng yêu Đại lục Thiên Huyền, bởi vì nơi đó là nhà của nàng, ở đó có người thân và người yêu thương nàng, cho nên nàng nhất định phải để cho Đại lục Thiên Huyền trở nên hùng mạnh, sẽ không bị người của Chủ thế giới quấy nhiễu.

Nhưng nàng lại không có tinh lực như vậy đi trợ giúp tất cả Tu Luyện Giả của Đại lục Thiên Huyền, dù sao Tu Luyện Giả nhiều không kể xiết, nếu nàng đặt toàn bộ tâm tư vào việc này, tất nhiên nàng không còn lòng dạ nào đi tăng năng lực nữa.

“Yên tâm đi, nơi này giao cho chúng ta không thành vấn đề, chúng ta sẽ nhìn tình hình mà làm.” Trên gương mặt của Lăng Lạc Trần tràn đầy ý cười nhàn nhạt, âm thanh êm tai trong mắt như nước trong.

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, chợt nhìn về phía đám người Cao Chính Thanh, nói: “Cao đại ca, các ngươi nhân lúc này cũng mau chóng gửi thư báo các ngươi bình an về, như vậy, kế hoạch của cha ta cũng dễ thi triển.”

“Chúng ta biết rồi, lúc trước cũng đã viết thư xong, đợi các ngươi rời đi rồi, chúng ta liền đi gửi thư đi.” Cao Chính Thanh cười nói, trước khi bọn họ, Cung chủ Lăng Phong đã nhắc nhở bọn họ nhiều lần, cho nên chuyện này bọn họ luôn chưa từng quên mất.

“Còn có cái này. . . . . .” Mộ Chỉ Ly đưa tay lấy ra hai túi càn khôn, “một túi càn khôn này là giao cho các ngươi, các ngươi tự phân phối đi. Tên và cách dùng của đồ bên trong ta cũng đã ghi chú rõ. Một túi này thì phân chia đồ trong đó bỏ vào trong thông đạo đi, hi vọng Đại lục Thiên Huyền có thể mau sớm bồi dưỡng nhân tài có năng lực.”

Cao Chính Thanh nhận lấy túi càn khôn, chỉ là nhìn lướt qua, trên mặt liền hiện lên vẻ khiếp sợ nồng đậm, không thể tin nhìn Mộ Chỉ Ly, “Này. . . . . . Không phải là ngươi để lại toàn bộ gia sản của mình đấy chứ? Chúng ta cần tài nguyên tu luyện gì, tự chúng ta đi tranh thủ mới phải.”

Đồ trong này vượt ra khỏi dự liệu của hắn, nhiều tài nguyên tu luyện như vậy, nhất là quả hoàng kim quý báu kia, ở đây có hơn trăm quả! Thế có phần quá kinh khủng rồi đi.

Những người khác cũng nhìn thoáng qua túi càn khôn của Cao Chính Thanh một cái, lập tức vang lên một đợt tiếng hút không khí. Nhiều bảo bối như vậy, sợ rằng cũng có thể ngang ngửa với kho dự trữ của Đông Phương gia rồi.

Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của mọi người, Mộ Chỉ Ly lên tiếng giải thích: “Các ngươi không cần thế. Trong trụ sở bí mật có dược điền, ở đó, dược liệu sinh trưởng với tốc độ rất nhanh, lúc này mới chế biến ra nhiều thiên tài địa bảo như vậy.

Các ngươi không cần cảm thấy cái này khả ngộ bất khả cầu (có thể gặp nhưng không thể đòi hỏi), đối với chúng ta, đây đều là có thể tạo ra. Nhưng mà số lượng dược liệu trong dược điền của ta cũng không nhiều, các ngươi có thể đi hội đấu giá ở Mễ thị bán những thứ không cần, từ đó đổi lại những thứ các ngươi cần.”

Lúc này tâm trạng của mọi người mới thoải mái đi mấy phần, song, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly trong mắt vẫn có chút biến đổi. Cho dù có phải Mộ Chỉ Ly có thể tạo ra những thiên tài địa bảo này hay không, giá trị của những bảo bối này không thể chê được.

Đối với bọn hắn bây giờ, những tài nguyên này thật sự quá quan trọng. Bọn họ có những tài nguyên này, trong một khoảng thời gian dài nữa không cần buồn phiền vì tài nguyên tu luyện. Nhất là quả hoàng kim, có nó, bọn họ tuyệt đối có thể tăng tu vi lên trong khoảng thời gian ngắn.

“Chúng ta đều là người một nhà, cần gì phải so đo nhiều như vậy, chẳng qua là hiện tại ta và Liệt có chút năng lực thôi. Sau này lúc các ngươi có năng lực, cũng sẽ không quên chúng ta. Nếu là nói quá nhiều, vậy chính là không coi chúng ta là người một nhà.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trên gương mặt tinh sảo tràn đầy ý cười ôn nhu.

“Chỉ Ly muội tử, muội nói rất đúng! Bảo bối này chúng ta cứ nhận rồi, sau này có chỗ dùng đến chúng ta, cứ nói một tiếng!” Cao Chính Thanh sảng khoái nói, chuyện này từ chối đi từ chối lại cũng không ra sao, thà rằng để về sau chứng minh tất cả.

Thấy Cao Chính Thanh nhận lấy túi càn khôn, ý cười trên mặt Mộ Chỉ Ly càng sâu. Hàn Như Liệt vẫn im ắng đứng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, nhìn Mộ Chỉ Ly làm tất cả. Chính xác, bây giờ bọn hắn cần nhất đúng là tăng thực lực của mọi người lên.

Trong lúc mọi người nói chuyện, cũng đã đến lúc bọn họ phải đi.

Lăng Lạc Trần nhìn đám người Mộ Chỉ Ly nói: “Các ngươi đi Bồng Lai bí cảnh trước đi, không bao lâu, chúng ta sẽ đi Bồng Lai bí cảnh tìm các ngươi!” gương mặt lạnh nhạt của Lăng Lạc Trần tràn đầy tự tin nồng đậm, trong con ngươi màu đen lóe ra tia sáng rực rỡ.

Hàn Như Liệt nhếch miệng cười một tiếng, thay bộ đồ màu đỏ, hắn lại khôi phục dáng vẻ yêu nghiệt dĩ vãng, lồng ngực lộ ra chút trắng nõn, trên mặt hắn tràn đầy ý cười nhàn nhạt, “Cũng đừng để chúng ta chờ quá lâu!”

“Đó là tất nhiên, ngươi cứ yên tâm!” Tư Đồ Diêu cười to nói, bọn họ đã sớm hạ quyết định trong lòng, nhất định phải đuổi theo họ bằng tốc độ nhanh nhất!

“Hiên Viên đại ca, các ngươi cũng phải cố gắng lên. Nếu là có chuyện gì, lập tức cho chúng ta biết.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, dứt lời, một viên bảy màu giống như hạt đậu đặt ở trong tay Hiên Viên Dật, “Vào giờ phút quan trọng, chỉ cần bóp nát nó, ta liền có thể cảm giác chuyện của các ngươi.”

Hiên Viên Dật cất hạt đậu bảy màu này xong, tức khắc gật đầu nói: “Ta biết, thật đến lúc đó, ta nhất định sẽ báo cho các ngươi!” Vật này đối với bọn hắn, chính là bảo bối có ý nghĩa cứu mạng.

Sau một khắc, trong tầm mắt của mọi người, Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt, Thiên nhi và Mộ Dật Thần cùng nhau rót Thiên Lực vào trong lệnh bài thân phận. Ngay sau đó, bầu trời dường như xuất hiện chút rung chuyển, quay chung quanh bốn người, mọi người chỉ thấy một tia sáng chói lóe lên, bóng dáng bốn người hoàn toàn biến mất.

Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh bao quanh bản thân mình, đột nhiên không có cách nào cảm giác được xung quanh. Đợi đến khi nàng nhìn rõ tất cả trước mắt thì bọn họ đã ở một chỗ khác.

Nơi này y hệt như một cái bẫy rập, trước mặt bọn họ chính là một hòn đảo vô cùng khổng lồ, thậm chí ngước mắt không thể nhìn thấy hai bên hòn đảo, vô cùng rung động!

Bốn phía đều là con sông, trên con sông lơ lửng sương mù màu trắng, cứ giống như là ở trong tiên cảnh. Trong không khí tràn ngập màu mùi dược thảo, bầu không khí ẩm ướt xông lên mũi, quan trọng nhất là, nồng độ Thiên Lực ở đây vượt quá xa khỏi dự đoán của bọn họ. Bọn họ không hề nghi ngờ, tu luyện ở đây, năng lực của bọn họ sẽ tăng lên với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Đây gần như không phải là một hòn đảo, mà là một thế giới. Mây mù lượn lờ trên đảo khiến bọn họ không thấy rõ cảnh thực trước mắt, chỉ cảm thấy tâm trạng bất giác trở nên vui vẻ.

Mọi thứ, mọi người không có đi để ý gì khác, chỉ nhìn cảnh vật trước mắt, thể xác và tinh thần khoan khoái. Mấy người vừa tới, Bắc Minh Hải chính là xuất hiện ở bên cạnh bọn họ.

Nhìn thấy bốn người đều ở, trên gương mặt của Bắc Minh Hải cũng hiện lên chút ý cười, nói: “Lại gặp mặt, mấy ngày nay các ngươi trở về vẫn tốt chứ?” Dĩ nhiên, lời này chẳng qua là tùy tiện hỏi thôi, với thành tích hiện nay mà bọn họ đạt được, sao không tốt?

“Rất tốt, ta thấy Bắc Minh huynh dường như tinh thần đều tốt hơn.” Hàn Như Liệt cười nói, nơi khóe miệng là nụ cười tà mị như chiêu bài, Bắc Minh Hải nhìn thấy đều có chút sợ run.

Khó trách Hàn Như Liệt có thể đuổi kịp cô gái ưu tú như Mộ Chỉ Ly, chỉ bề ngoài này đã ít người có thể so sánh được, hơn nữa lòng tin và năng lực mạnh mẽ của hắn, tự nhiên không cần phải nói.

Hàn Như Liệt ra tay lúc đó cho đến giờ hắn vẫn nhớ rõ, sau khi trở về hắn từng nhớ lại một màn này nhiều lần. Từ trên người Hàn Như Liệt, hắn phát hiện khuyết điểm của mình. Hơn nữa âm thầm quyết định, sau này gặp phải tình huống như vậy, dù thế nào hắn cũng sẽ không lui về phía sau!

Nghe Hàn Như Liệt nói, Bắc Minh Hải cười khẽ, “Còn không phải là như vậy, nhưng mà thật ra là ta có chuyện muốn nói với các ngươi. Bởi vì lần này sau khi về Linh Viêm quốc, các ngươi chưa từng tới Trì Mân quốc, Trọng Tôn Phong cũng không cách nào báo cho các ngươi một chuyện, cho nên bảo ta tới nói cho các ngươi biết.”

“Chuyện gì?” Thiên nhi hỏi.

“Trên thực tế, đây là lời cầu xin của Trọng Tôn Phong. Dĩ vãng, hắn chính là đệ tử của Thiên Âm môn, chẳng qua là về sau không tinh tiến được, cho nên bị đuổi ra khỏi Thiên Âm môn, đi Trì Mân quốc làm hoàng thượng.

Qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn ngóng trông có thể trở lại Thiên Âm môn. Lần này, thành tích ở trong Vô Tân thí luyện của Trì Mân quốc chúng ta rất tốt, hắn cũng nhìn thấy hi vọng. Hắn hi vọng nếu chúng ta thể hiện tốt ở Thiên Âm môn, có thể đề cập tới chuyện cho hắn trở lại.” Bắc Minh Hải chậm rãi nói, khi hắn biết tin tức kia cũng giật mình, không nghĩ tới lại sẽ trùng hợp như thế, trước kia Trọng Tôn Phong tu luyện ở Thiên Âm môn.

Sau khi kinh ngạc, hắn lại hiểu được, tại sao năng lực của Trọng Tôn Phong lại mạnh như vậy. Trước kia hắn thế nhưng tu luyện ở đệ nhất môn phái trong chính đạo a, mà bất kể thành quả của hắn sau này thế nào, chỉ riêng có thể đi tới bước này cũng đã vô cùng xuất sắc.

Đám người Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn nhau, chợt cùng nhau gật đầu nói: “Chúng ta hiểu rồi.” Đối với việc này, bọn họ cũng không kháng cự. Nếu như chỉ là chuyện thuận nước giong thuyền, giúp Trọng Tôn Phong một chút cũng không phải cái gì ghê gớm. Dù sao ban đầu Trọng Tôn Phong đối với bọn họ coi như là không tệ, bọn họ hiểu Bồng Lai bí cảnh đều bắt nguồn từ Trọng Tôn Phong.

Rất nhanh, một hình bóng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Hạ Trường Thanh mặc một bộ trường bào màu trắng nhẹ nhàng xuất hiện ở trước mặt mọi người, cười nói: “Các ngươi rất đúng giờ, hiện tại theo ta đi báo cáo đi.”

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status