Y Thủ Che Thiên

Chương 567: Băng Tâm Chi Thể​

/655


Nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Ích Hàn thì Mộ Chỉ Ly cũng không vìnhững lời nói kia của hắn mà tức giận, nàng hiểu rõ con người của ÍchHàn, hắn không muốn Ích Quỳ gặp bất cứ tổn thương nào. Mộ Chỉ Ly đứng từ xa nhìn thấy nụ cười hồn nhiên của Ích Quỳ, trong mắt của nàng tràn đầy sự nghiêm túc, nói:

- Ta đảm bảo, nếu như Hàn Mặc làm tổn thương đến muội ấy thì không cần ngươi phải ra tay mà chính ta cũng không bỏ qua cho hắn.

Ích Hàn nhìn thấy vẻ kiên định trong đôi mắt đen huyền của Mộ Chỉ Ly thì trong lòng hắn vốn đang nặng trĩu lo âu cũng bỏ xuống, nói:

- Cám ơn ngươi!

Mộ Chỉ Ly cười nói:

- Chi bằng ngươi hãy dẫn ta đến làm quen với Ích Quỳ một chút đi, ngàythường ta cũng có nghiên cứu nhất định đối với bệnh lý, dù triệu chứngkhông thể nói chuyện của nàng mắc phải khi trưởng thành thì ta cũng cóthể phán đoán phương hướng chữa trị cho muội ấy.

- Được, nhưng mà Ích Quỳ luôn không thích tiếp xúc với người ngoài, nếunhư lát sau muội ấy đối với ngươi không lễ phép thì mong ngươi hãy khoan dung cho muội ấy.

Ích Hàn cười nói, hắn không biết y thuật của Mộ Chỉ Ly thế nào, nhưngngày thường nàng nghiên cứu ra được rất nhiều dược vật tài tình, thật sự khiến hắn vô cùng bội phục. Nhiều năm qua, Ích Quỳ đã được rất nhiềudược sư chẩn bệnh, nhưng không có người nào có thể chữa trị được cả,nhưng hiện tại chưa hẳn là không có cơ hội.

- Yên tâm đi, ta làm sao có thể để ý đến những chuyện ấy chứ.

Mộ Chỉ Ly cười nhạt, nhìn về phía Mộ Hàn Mặc đang mỉm cười ngọt ngào ởđằng xa kia, trong lòng lại âm thầm suy đoán ý nghĩ của hắn.

Sau khi quyết định như vậy, hai người cùng nhau đứng dậy, đi về hướngÍch Quỳ và Mộ Hàn Mặc đang đứng. Ích Quỳ cùng Mộ Hàn Mặc đang cười nóivui vẻ với nhau, ngược lại không nhận thấy Ích Hàn và Mộ Chỉ Ly đang đến gần.

- Ích Quỳ!

Trên gương mặt của Ích Hàn nở nụ cười cưng chiều, giọng nói cũng vô cùng dịu dàng.

Ích Quỳ nghe thấy giọng nói quen thuộc thì vội vàng quay đầu lại, trêngương mặt xinh đẹp còn mang theo vẻ bối rối. Mộ Hàn Mặc cũng quay đầu về phía Ích Hàn. Song khi hắn nhìn thấy người đứng bên cạnh Ích Hàn thìtrong mắt của hắn cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.

- Hàn Mặc.

Mộ Chỉ Ly gọi.

- Không ngờ bằng hữu mà đệ mới kết giao lại là muội muội của Ích Hàn, thì ra hai huynh đệ chúng ta cũng có cùng sở thích.

Mộ Hàn Mặc tức khắc phản ứng lại, mỉm cười nói:

- Đại ca, không ngờ lại gặp được huynh ở đây.

- Hàn Mặc, đây là bằng hữu tốt của ta, công tử của Tuyệt Tình Cốc - Ích Hàn.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười nói, sau đó quay sang Ích Hàn giới thiệu:

- Đây chính là đệ đệ của ta - Mộ Hàn Mặc.

Ích Hàn đánh giá Mộ Hàn Mặc, chỉ thấy tướng mạo của Mộ Hàn Mặc rất khôingô tuấn tú, phong thái hiên ngang, ngoài ra đôi mắt của hắn cũng rấtchân thành, xem ra Mộ Hàn Măc không phải là loại người như mình nghĩ,ngược lại hắn cảm thấy yên tâm hơn nhiều.

Thời gian qua, hắn được mọi người nhận xét là có đôi mắt nhìn người rấtchuẩn, chỉ cần nhìn vào ánh mắt cùng với hành động của người đó thì hắnlập tức có thể đại khái đoán được tính tình của người đó. Tuy hắn khôngbiết thực lực của Mộ Hàn Mặc trước mặt mình thế nào, nhưng hắn lại cóthể nhìn ra được Mộ Hàn Mặc là một người có tính cách đôn hậu, đúng nhưMộ Chỉ Ly nói vậy.

Ích Quỳ nhìn thấy Ích Hàn và Mộ Chỉ Ly đột nhiên xuất hiện trước mặtmình thì trong đôi mắt trong suốt xuất hiện một tia chấn động, không kềm được mà lui về phía sau vài bước, cũng không hề mở miệng nói câu nào.Dáng vẻ ngây thơ kia thật sự khiến cho người ta yêu thương.

Trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm than thở, nếu như lúc nhỏ Ích Quỳ không gặpphải loại chuyện đó thì giờ này, muội ấy chắc chắn là một cô nàng cực kỳ hoạt bát, chẳng qua chỉ xảy ra một chuyện nhưng lại thay đổi cả cuộcđời muội ấy.

Mộ Hàn Mặc cũng phát hiện trong mắt Ích Quỳ lộ ra vẻ sợ hãi, không kềm được mà mở miệng giải thích:

- Đây chính là đại ca của huynh - Mộ Ly, đừng sợ.

Nghe vậy, Ích Quỳ nhìn Mộ Hàn Mặc một chút, lại quay sang nhìn Mộ Chỉ Ly một chút, vẻ sợ hãi trong đôi mắt trong suốt của nàng cũng tan biến vài phần. Trong mắt Ích Hàn xuất hiện vẻ kinh ngạc, Ích Quỳ vậy mà lại tintưởng Mộ Hàn Mặc?

Phải biết rằng trước đây, hắn cùng từng dẫn bằng hữu của mình giới thiệu cho Ích Quỳ, nhưng muội ấy sống chết cũng không chịu tiếp nhận, nhưngMộ Hàn Mặc chỉ nói một câu thì muội ấy liền tin ngay, chẳng lẽ đây chính là một loại duyên phận do trời sắp đặt?

Nhìn thấy bầu không khí giữa Mộ Hàn Mặc và Ích Quỳ có chút kỳ quái, MộChỉ Ly đành phải mở miệng phá vỡ bầu không khí lúng túng này, nàng nói:

- Ở nơi này người qua lại rất nhiều, không bằng chúng ta hãy tìm một nơi yên tĩnh một chút, cùng nhau hàn huyên tâm sự, thế nào?

Ích Hàn khẽ gật đầu:

- Đến Lạc Viện nơi ta ở đi, nơi đó tương đối yên tĩnh.

Lúc đám người Mộ Chỉ Ly đi đến lạc viên của Ích Hàn thì trong mắt bọn họ lóe lên một tia ngạc nhiên. Mặc dù Tuyệt Tình Cốc mang tên là tuyệttình, nhưng khung cảnh ở đây lại tựa như cõi bồng lai tiên cảnh, bất kểlà biển hoa vô tận hay là lạc viện lịch sự tao nhã trước mắt đều chongười ta một cảm giác lạc đến một nơi thế ngoại đào nguyên.

Trong Lạc viện của Ích Hàn trồng rất nhiều trúc, bốn phía được bao vâybởi rừng trúc, vừa bước vào trong viện liền ngửi thấy mùi hương trúcnhàn nhạt, mặc dù mùi hương rất nhạt nhưng lại khiến người ta mát lòngmát dạ.

- Ích Hàn huynh à! Nơi này quả nhiên là một vùng đất trù phú nha, nơitĩnh mịch như thế này không phải người bình thường có thể ở được. Chỉ là ở trong môi trường này, ta lại cảm thấy tâm tình sảng khoái hơn nhiều.

Mộ Chỉ Ly cười nhạt nói.

- Tuyệt Tình Cốc trồng rất nhiều hoa, nơi ta ở là gần trúc viên, cho nên xung quanh đây có rất nhiều trúc.

Ích Hàn cười nói:

- Nếu như ngươi thích như vậy thì ta có thể cho ngươi ở chỗ này.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly chỉ lắc đầu nói:

- Nếu như chỉ là thỉnh thoảng dạo chơi ở đây cũng không tệ lắm, nhưngnếu như dọn đến ở chỗ này thì ta chỉ sợ là Ích Hàn huynh sẽ chê taphiền.

- Ngươi nói những lời này là không đúng rồi, Ích Hàn ta là người thế nào chứ? Sau này, ngươi cứ tới chỗ ta ở, nếu như ta có nửa điểm ý kiến thìcái tên Ích Hàn ta sẽ viết đảo lại.

Ích Hàn bày ra dáng vẻ thề son sắt nói, bộ dáng kia tựa như sợ Mộ Chỉ Ly không tin hắn vậy.

- Ta chỉ nói chơi thôi, không cần phải coi là thật như vậy.

Mộ Chỉ Ly cười nói.

Giữa sân có một cái bàn cùng với mấy chiếc ghế đá, chắc chắn bình thường Ích Hàn cũng thường ngồi ở nơi này để thưởng thức phong cảnh hoặc làuống rượu ngâm thơ. Ích Hàn nói ra ngoài chuẩn bị chút rượu thịt sau đóliền rời đi trước, còn ba người Mộ Chỉ Ly thì ngồi xuống ghế đá.

- Hàn Mặc, người ở cùng với đệ hôm qua chính là Ích Quỳ cô nương à, hôm nay thật là đúng dịp.

Mộ Hàn Mặc nhìn Mộ Chỉ Ly đang ngồi ở trước mặt mình, hai bên mang tai có chút ửng hồng, sờ sờ ót nói:

- Đệ chỉ mới quen biết với Ích Hàn cô nương hôm qua thôi, cho nên chưa có nói cho ca biết.

Ích Quỳ dùng một đôi mắt lóng lánh nước nhìn Mộ Hàn Mặc, nàng đươngnhiên có thể nhìn ra được quan hệ giữ Mộ Chỉ Ly và Mộ Hàn Mặc rất tốt,nhất thời ấn tượng của nàng với Mộ Chỉ Ly cũng tăng lên vài phần. Nhưnglúc nàng nhìn Mộ Chỉ Ly thì nàng lại có một cảm giác kỳ quái, nhưng cụthể thế nào thì nàng lại không nói ra được.

- Ích Quỳ cô nương! Từ Ích Hàn ta cũng biết được chuyện của cô nương, sau này ta sẽ giúp cô nương xem bệnh.

Trên gương mặt của Mộ Chỉ Ly nở một nụ cười hiền lành, giọng nói cũng có mấy phần dịu dàng.

Ích Quỳ khẽ run, nàng chậm rãi đảo mắt sang Mộ Hàn Mặc, đôi tay ngọc ngà liên tục đan vào nhau, che giấu cơn hoảng loạn trong lòng.

- Ích Quỳ, y thuật của đại ca ta rất tuyệt, những chứng bệnh thôngthường đối với ca dễ như trở bàn tay. Muội hãy để cho đại ca ta xem mộtchút đi, cũng không có hại gì cả.

Mộ Hàn Mặc nói, hắn biết mấy năm gần đây Ích Quỳ gặp không ít dược sư,nhưng không một ai có biện pháp chữa trị cả, dần dần Ích Quỳ đã hoàntoàn thất vọng rồi.

- Thử một lần cũng không sao, cô nương có muốn sau này có thể cùng Hàn Mặc trao đổi như người bình thường không?

Mộ Chỉ Ly chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của Ích Quỳ, những lời này của nàng đã chọc trúng nỗi đau của Ích Quỳ.

Quả nhiên đúng như dự đoán, hai gò má phấn trắng của Ích Quỳ đã ửnghồng, càng lộ ra vẻ xinh đẹp mê người, lập tức gật đầu một cái, ra hiệunàng đồng ý.

Lúc Ích Hàn trở lại vừa vặn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đang trò chuyện với Ích Quỳ, nhất thời có chút ngạc nhiên, vừa bước tới vừa nói:

- Mộ Ly, ngươi và Ích Quỳ đã nói gì vậy? Bình thường ta rất khi muội ấy chịu nghe ta nói.

- Đó là do người làm đại ca như ngươi chưa đủ tốt, bằng không thì ngườikhôn khéo như Ích Quỳ làm sao có thể không thèm nghe lời ngươi nói chứ?

Mộ Chỉ Ly trêu chọc.

- Làm sao có thể, ta đã làm vô cùng tốt mà!

- Thứ ngươi đang cầm trên tay chính là Bách Hoa mỹ tửu sao? Nghe ngươinói nó thần kỳ như vậy khiến ta muốn nếm thử xem có phải thật sự có hiệu quả như vậy hay không?

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, vươn tay giúp Ích Hàn đem ly rượu phân phát cho mọi người.

Lúc Bách Hoa mỹ tửu đổ vào trong ly, trong mắt của Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ hứng thú. Bất luận là Bách Hoa mỹ tửu này có hiệu quả như thế nào thìchỉ nhìn thấy màu sắc của nó cũng đủ thấy đây không phải là thứ mà những loại rượu thường có thể so sánh được. Bách Hoa mỹ tửu cũng không phảilà một loại rượu không màu, nó được hợp thành từ bảy màu sắc, giống hệtnhư màu sắc của vạn đóa hoa đua nở, bỏ vào chén rượu tạo thành cầu vòngbảy màu rực rỡ, vô cùng xinh đẹp.

Trên khuôn mặt tuấn tú của Mộ Hàn Mặc cũng không kiềm nén được sự kinhngạc, rượu này thật là thần kỳ. Bất luận là rượu hay là thức ăn ở TuyệtTình Cốc này đều đặc biệt hơn những nơi khác, tất cả mọi thứ đều có liên hệ đến hoa.

Nhìn Mộ Hàn Mặc mỉm cười, khóe miệng Ích Quỳ không tự chủ được mà cườira tiếng, tiếng cười khúc khích tựa như tiếng chuông bạc từ trong rừngtrúc vang vọng ra, truyền vào tai mọi người, khiến bọn họ có một cảmgiác tâm tư của mình bị nhìn thấu.

Đôi mắt của Mộ Chỉ Ly đột nhiên phóng to, kinh ngạc nhìn Ích Quỳ. Ngườibình thường nghe được âm thanh này, chắ chắn sẽ cảm thấy nó rất êm tai,thế nhưng nàng lại không cảm thấy như thế, tiếng cười của Ích Quỳ mangtheo lực xuyên thấu, đơn giản là một chuyện không thể nào tin được, chỉcó người không hề có nửa điểm tạp chất mới có thể phát ra tiếng cười như vậy. Người bình thường chỉ ăn ngũ cốc lương thực thì làm sao có thểngay cả nửa điểm tạp chất cũng không có chứ? Như vậy thì Ích Quỳ này thế nào lại làm được chứ?

- Mộ Ly, ngươi làm sao vậy? Làm sao lại nhìn chằm chằm vào Ích Quỳ?

Ích Hàn không kềm được mà lên tiếng hỏi.

Mộ Chỉ Ly vẫn chưa trả lời ngay mà nhìn về chén Bách Hoa mỹ tửu trong tay mình, hỏi:

- Ích Hàn, có phải từ bé Ích Quỳ vẫn luôn uống loại Bách Hoa mỹ tửu này hay không?

Ích Hàn khẽ gật đầu, nói:

- Ích Quỳ rất thích uống Bách Hoa mỹ tửu, cho nên từ nhỏ đến lớn vẫnluôn uống loại rượu này. Ta cũng không nhận được đãi ngộ như vậy, nếunhư muốn uống Bách Hoa mỹ tửu phải chạy tới xin Ích Quỳ, ha ha...

- Thì ra là thế.

Mộ Chỉ Ly chợt bừng tỉnh, nếu như liên tục uống Bách Hoa mỹ tửu từ nhỏđến lớn, như vậy thì tạp chất sẽ không thể lẫn trong cơ thể.

- Có ý gì?

Ích Hàn nhíu mày, Mộ Hàn Mặc và Ích Quỳ cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Mộ Chỉ Ly, không hiểu nàng đang nói cái gì.

- Thể chất của Ích Quỳ không giống người bình thường, chính là Băng tâmchi thể rất khó gặp, chắc chắn có quan hệ cực lớn đến Bách Hoa mỹ tửunày.

Mộ Chỉ Ly mỉm cười nói, chuyện này đối với Ích Quỳ ngược lại là mộtchuyện tốt, tốc độ tu luyện của Băng tâm chi thể rất nhanh, người bìnhthường không thể nào so sánh được.

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status