Lồng bảo hộ đột nhiên kéo ra, từ bốn góc lôi đài hiện lên hình tròn baophủ lấy cả lôi đài vào trong đó, mọi người vây xem vẫn không tránh khỏibị lui về phía sau mấy bước, sợ là bị uy lực còn lại làm liên lụy.
Ầm!
Thanh âm cửu thiên kinh lôi vang đội phía chân trời, tiếng nổ to lớntràn ngập bên tai mọi người, hỏa diễm cực hạn cùng kim mang rực rỡ tiếpxúc nhau, năng lượng đẹp mắt không ngừng phân tán ra bốn phía, tựa nhưpháo hoa rực rỡ, cực kỳ xinh đpẹ nhưng mang theo sức mạnh kinh người.
Nham thạch cứng rắn trên lôi đài kia dưới ảnh hưởng sức mạnh cuồng bạohóa thành bột phấn, phân tán tung bay khắp nơi che mất thân hình Hàn Như Liệt và Lý Quỹ, nhìn tia sáng chói mắt giữa không trung, trong lòng mọi người vụt lên sự chấn động.
Đôi mắt Mộ Chỉ ly hơi híp lại, nhìn lôi đài bị bụi bao trùm, vẻ tín nhiệm trong con ngươi chưa bao giờ thay đổi.
Một giây tiếp theo, một đạo thân hình xuất hiện trong tầm mắt mọi người, thân hình gầy dò, khóe miệng dính máu là nụ cười đắc ý .
Lý Quỹ!
Lý Quỹ đứng ở một góc trên lôi đài, cho dù khắp bầu trời được bụi mù bao phủ, nhưng thân hình của hắn không có chút nhếch nhác nào, đang lúc tay áo tung bay, tính sẵn trong lòng.
Mọi người đều lộ vẻ mặt thán phục, quả nhiên, thực lực Xuất khiếu cảnhHóa Thân cảnh không thể sánh bằng. Tấn công cuồng mãnh như thế không thể làm cho Lý Quỹ bị ảnh hưởng, mà Hàn Như Liệt lại phải thê thảm rấtnhiều.
Nhìn Lý Quỹ đứng một mình im lặng, độ cong nơi khóe miệng Mẫn Vô Songlặng lẽ mở rộng ra, ngoài Lý Quỹ ra thì chỉ có Hoàng Phổ Vân, những đệtử khác há có thể sánh vai cùng với hắn. Vạn hoa tỷ thí lần này, vị tríthứ nhất nhì chắc chắnThiên Ma Tông bọn họ chiếm hết.
Hạ Trường Thanh rất bình tĩnh, đôi mắt híp lại, nhìn vào trong đám bụimù kia, trong mắt thoáng hiện ra tinh mang. Hai tay nắm chặc ở sau lưng, chậm rãi thả lỏng ra.
Ngay sau đó, lại một đạo thân hình hiện rõ trong mắt của mọi người. Mộtđạo áo đỏ tung bay theo gió, mái tóc dài đen nhánh bay bay thật đẹp.
Khác biệt với suy đoán của mọi người, dáng dấp Hàn Như Liệt cũng khônghề chật vật chút nào, trên gương mặt yêu nghiệt kéo ra nụ cười tà mị,rung động lòng người nhưng ngụ ý cả sự sắc sảo.
Nụ cười của Lý Quỹ ngưng lại, trong tầm mắt không che giấu được sự kinhngạc. Hắn đã thi triển Càn khôn trảm, tu vi chỉ có Hóa Thân Cảnh trungkỳ như Hàn Như Liệt thì làm sao có thể đối phó được? Sắc mặt hồng hào,dáng dấp trang nghiêm kia không phải là giả vờ, lần tấn công lúc nãycũng không có tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với Hàn Như Liệt.
Khóe miệng Hàn Như Liệt cong lên, cười nói:
- Ta nói rồi, không nên đưa ra kết luận quá sớm.
Đôi đồng tử xanh thẳm sâu sắc như biển khơi, vẻ hung hãn lặng lẽ thoánghiện lên không muốn để cho người ta biết, sát khí nhàn nhạt ở trong lòng lan tràn ra.
- Cho dù ngươi có thể đỡ nổi một kích này thì cũng không thay đổi được kết quả.
Vừa dứt lời, hai tay Lý Quỹ lại phiên động, năng lượng mênh mông hơncuồn cuộn không ngừng dũng nhập vào hai tay, trong con ngươi nhìn vềphía Hàn Như Liệt đã không còn sự khinh địch như trước, sức chiến đấucủa tiểu tử trước mặt vượt xa hơn tu vi của hắn, cuộc tỷ thí mà không có tính khiêu chiến như thế này thì lại không có nhiều hứng thú.
Đợi đến lúc thủ ấn kia hoàn thành, quang cầu sáng chói trên tay phải LýQuỹ tản ra ánh sáng rực rỡ màu vàng đất đáng sợ, đang lúc mọi người chăm chú đứng nhìn thì hung hăng vỗ về phía mặt đất, quang cầu kia liền dung hòa vào trong mặt đất.
Ngay sau đó,vào giờ khắc này trên mặt đất kia như là sóng gió quỷ dị nổi lên, mặt đất chấn động kinh khủng, bắt đầu tuôn trào ra, khóe miệng LýQuỹ giương ra độ cong quỷ dị, nhìn về phóa Hàn Như Liệt, trong tầm mắtngưng tụ hàn ý.
- Có thể khiến cho ta dụng xuất ra chiêu này, ngươi đã đủ để kiêu ngạo rồi.
Lời nói lạnh như băng mang theo giọng điệu thách đố từ miệng Lý Quỹtruyền ra, trên gương mặt thanh lãng lấp lánh sự tự tin của người tâmtrí.
Ích Hàn nhìn Lý Quỹ trên đài cao, tâm tình trong mắt biến đổi, chậm rãi nói:
- Lý Quỹ này hẳn là người tu luyện thiên phú Kim thổ song thuộc tính,hai loại thuộc tính này đều lĩnh ngộ đạt tới đạt tam trọng.
- Lý Quỹ, là muốn sử dụng một chiêu kia sao?
Mọi người ở tại đây đều hiểu rất rõ thủ đoạn của Thiên Ma Tông, thấyđộng tác của Lý Quỷ thì đều đoán suy đoán tới một loại khả năng, đềukinh ngạc lên tiếng.
- Là Địa liệt chấn thiên thủ sao? Lý Quỹ vậy mà ngay cả một chiêu nàycũng đã luyện thành, thực lực bực này so với những đệ tử tham gia trướckia cũng là mạnh hơn không ít.
- Địa liệt chấn thiên thủ chính là bản lĩnh cực kỳ mạnh mẽ nhất củaThiên Ma Tông, nhưng mà muốn luyện thành thì cũng khó khăn vô cùng. Bâygiờ Lý Quỹ đã triển hiện ra thực lực của Thiên Ma Tông, nhất định làngười mạnh mẽ nhất trong hàng ngũ tân đệ tử, uy lực Địa liệt chấn thiênthủ cực kỳ dũng mãnh, một khi thi triển ra, đệ tử cùng tu vi rất khó màđối kháng, mà tu vi Hàn huynh so với Lý Quỹ còn yếu hơn, cuộc tỷ thí này sợ là cực kỳ nguy hiểm.
Ích Hàn bình tĩnh chậm rãi nói, nhìn về phía Hàn Như Liệt đầy vẻ lo âu.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly đối với Địa liệt chấn thiên thủ cũng có chút hiểubiết. Quả thực không hỗ là đệ nhất môn phái ma đạo, thực lực của đệ tửcực kỳ không tệ.
- Xem một chút đi, đại ca của ta cũng có bản lĩnh, dù sao cũng thì đệ tử Thiên Âm Môn cũng không tệ?
Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, trong con ngươi không khỏi có thêm vẻ khẩn trương.
Con ngươi Hàn Như Liệt tối sầm lại, ngay sau đó hai tròng mắt sáng chóinhư tinh tú, hai tay hoạt động bạo dũng ra thiên lực hào hùng. Nhưng mànăng lượng ở giữa có vẻ càng cuồng bạo hơn, năng lượng lần này rõ rànglà dung nhập một chút huyền ảo, đó là thực lực Thiên đạo pháp tắc.
Vậy mà, mặt đất không ngừng chấn động lên xuống, dù hắn muốn đứng vữngcũng không dễ dàng. Ngay sau đó, Hàn Như Liệt bất ngờ bay vút lên khôngtrung, nhìn mặt đất không ngừng bị kích động, con ngươi hơi co lại, hắnhiển nhiên có thể cảm nhận được dưới mặt đất có vô số năng lượng đangtập hợp ngưng kết lại, đây là loại vũ kỹ nào, uy lực tuyệt không thểkhinh thường.
Thủ ấn thiểm điện biến hóa, giữa con ngươi màu lam có ngọn lửa màu đỏlặng lẽ nhảy lên, trong miệng hắn nhẹ nhàng nỉ non, phù văn thần kítrong hai tay lưu chuyển ra ánh sáng màu đỏ chói lọi, càng lộ vẻ thầnbí.
- Địa liệt chấn thiên thủ!
Tiếng quát trầm thấp từ cổ họng Lý Quỹ vang lên, ánh mắt hắn ngưng ngụ ở tại thân hình màu lửa đỏ trên không trung, mặt đất vốn mang theo chấnđộng trong nháy mắt đổ nát, lôi đài cực đại cứ như vậy mà tiêu tán đi.Trên mặt đất, nham thạch và cát đất dũng động, sau đó ngưng tụ chung một chỗ hóa thành một con đại thủ màu vàng đất cự đại, tản ra chấn động làm người khác sợ hãi, hướng thẳng về phía thân bảnh màu đỏ kia tấn công dữ dội tới.
Con ngươi Hàn Như Liệt đột ngột phóng to, khoảng cách như vậy gần nhưchóp mắt một cái là tới, thủ chưởng cực đại nghiễm nhiên muốn nắm hắnvào trong tay, nếu là bị thủ chưởng làm bằng nham thạch và bùn đất nàybắt được, sợ là không cần dùng sức thì hắn đã bị bóp chết không kịp lêntiếng.
Thân hình Hàn Như Liệt không ngừng lập lòe trên không trung, mà thủchưởng kia cũng không ngừng chịu sự điều khiển của Lý Quỹ mà đánh úp vềphía Hàn Như Liệt. Lúc này, kết ấn trong tay Hàn Như Liệt cũng đã lặnglẽ ngưng tụ ra, ngọn lửa hỏa hồng sắc tựa như biển lửa đầy trời, tỏa rabốn phía, bao phủ khắp bên dưới.
- Hỏa tráo đại địa!
Hai đạo hỏa hồng sắc và thổ hoàng sắc cực kỳ hung hãn mãnh liệt đụng vào nhau trong lúc mọi người đều hăng hái quan sát, chùm tia sáng hỏa hồngsắc hướng về phía cự thủ thổ hoàng sắc gặm nhấm, từng trận tiếng thétchói tai vang dội khắp nơi.
Thủ chưởng thổ hoàng sắc xuyên thấu qua tầng tầng hỏa diễm đang bao phủxuống, trong thời gian ngắn đã xuyên thấu quá hỏa diễm bao phủ kia, lầnnữa điên cuồng hướng về phía Hàn Như Liệt đi tới.
Hàn Như Liệt khẽ nhíu mày, hỏa diễm đối với bùn đất đưa đến tác dụng cực kỳ nhỏ bé, thổ thuộc tính thân là thiên lực có lực phòng ngự mạnh nhất, nếu muốn đối phó thật sự không đơn giản.
- Nhận thua đi, ngươi căn bản không thể chống lại Địa liệt chấn thiên thủ.
Lý Quỹ chậm rãi nói, dáng vẻ tự tin tựa như đã nắm được kết quả của cuộc tỷ thí này.
- Lần này, Hàn Như Liệt muốn đối phó Lý Quỹ thực sự khó khăn nha ...
Trên khán đài quan sát, Mạc Vũ Vân nhìn Hàn Như Liệt giữa không trung, cảm khái nói.
Ánh mắt Hạ Trường Thanh khẽ động, cũng chưa hề nói gì. Lý Quỹ thi triểncường hãn nằm ngoài dự đoán của hắn, Hàn Như Liệt với tu vi Hóa ThânCảnh mà kiên trì đến bây giờ đã cực kỳ khó cực kỳ khó rồi, nhưng mà,thực sự phải thua sao ...
Thân hình di chuyển nhanh như tia chớp, lợi kiếm lặng lẽ nắm trong tay,nhìn Lý Quỹ đắc ý phía dưới, môi Hàn Như Liệt khẽ nhếch, kết ấn phức tạp lại ngưng hiện ra, lợi kiếm trong tay theo chiều gió bay vút lên, thiên lực bốn phía dường như điên cuồng bị bị cự kiếm thu hút vọt vào trong.
- Biến!
Giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi truyền ra, theo câu nói Hàn Như Liệt rơixuống, lợi kim theo chiều gió bay vút lên, trong nháy mắt biến thành vôsố tiểu kiếm lít nhít, hoàn toàn do thiên lực biến hóa mà thành lợikiếm, tản ra khí tức bén nhọn, đâm thủng không khí, hướng về phía thủchưởng cự đại kia bắn nhanh xuống.
Oanh oanh oanh!
Vô số lợi kiếm cùng với thủ chưởng cự đại va chạm vào nhau trước vô sốánh mắt khiếp sợ của mọi người. Từng đợt từng đợt dao động tấn côngcuồng mãnh cùng lực đạo chấn đắc làm cho thủ chưởng vốn ngạo nghễ kia bị rạn nứt thành từng mảnh nhỏ, bùn đất thổ hoàng sắc lã chã rơi xuống,cát vàng bay lên, sương mù khuất tầm mắt.
Từng đạo kình khí sắc bén tiết lộ ra ngoài, đem mặt đất gần đó cũng bịbắn thành hàng ngàn hàng vạn lỗ hỏng, giống như là tổ ong vò vẻ vậy.
Trong lòng Lý Quỹ chấn động mạnh mẽ, bản lĩnh bực này rõ ràng là Kimthuộc tính lĩnh ngộ đệ tứ trọng mới có thể thi triển dộng tác này, HànNhư Liệt trước mắt chẳng qua chỉ là Hóa Thân Cảnh trung kỳ, không ngờlĩnh đạo thiên đạo pháp tắc đạt đến được đệ tứ trọng? Điều này có thểsao?
Thân hình Hàn Như Liệt xuyên toa trong lợi kiếm, trong mắt xẹt qua laura tia ngoan sắc điên cuồng, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lý Quỹ,nắm đấm ánh vàng rực rỡ mang theo kình phong chấn động mà mắt thường cóthể nhìn thấy được, xé rách bầu không khí, hung hăng đánh úp về chỗ hiểm của Lý Quỹ.
Lúc này mọi người mới phát hiện toàn thân Hàn Như Liệt được thiên lựcmàu vàng bao vây, thiên lực đó biến hóa huyền ảo tựa như Hàn Như Liệtđang mặc trên người một bộ áo giáp bằng kim thiết, kim sắc sáng rực, lúc này Hàn Như Liệt cũng giống như một chiến thần từ trên trời hạ xuốngvậy, tản ra khí tức thô bạo mà bén nhọn, uy phong lẫm liệt.
Tâm thần Lý Quỹ khẽ động, một đạo thuẫn giáp làm bằng bùn đất phút chốc hiện ra, chắn trước mặt Lý Quỹ.
Hàn Như Liệt hơi híp mắt lại, quyền kình sắc bén oanh bạo bầu không khí, mạnh mẽ đánh thẳng vào thuẫn giáp kia.
Bành!
Tiếng nổ mạnh trầm thấp vang lên, thuẫn giáp vừa dày vừa nặng kia dướimột kích của Hàn Như Liệt trở thành bột cát vàng, hai người nhìn nhau,trong con ngươi đều mang theo vẻ hung hãn và tàn nhẫn vô cùng, rất dễnhận thấy trận giao thủ này đều khơi dậy tâm huyết của hai người.
Lý Quỹ vốn tưởng rằng gặp được Hàn Như Liệt thì tấn công không bao lâulà đã có thể dễ dàng chiến thắng, điều này làm cho hắn càng tăng thêmlòng tin tấn công, nếu như ngay cả người tu luyện Hóa Thân Cảnh trung kỳ mà hắn cũng không cách nào đánh bại thì hắn còn coi là cái gì chứ.
Trong con ngươi Hàn Như Liệt tàn khốc dũng động, Lỹ Quỹ một lần lại mộtlần ngang nhiên khiêu khích khơi dậy lửa giận trong lòng hắn. Rất lâuhắn cũng chưa xuất thủ nhưng ngạo nghễ trong lòng vẫn chưa hề tiêu tan,cho dù đối phương tu vi cao hơn so với hắn, con át chủ bài chưa thitriển thì đối phương cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
Thân hình biến hóa, bàn chân Lý Quỹ có hơi đạp về trước một cái, songchưởng đột ngột tung ra, thổ hoàng sắc quanh quẩn trên hai tay, hóathành chưởng pháp bén nhọn hướng về quả đấm cuồng mãnh của Hàn Như Liệt.
Phanh phanh phanh!
Quyền chưởng của hai người cứng rắn mà vững vàng chạm vào nhau, từng đạo từng đạo công kích hung hãn hơn nữa đánh úp về phía đối phương, kìnhkhí bén nhọn theo động tác của hai người tạo ra vô số vân nước chậpchờn, năng lượng tràn ra tứ phía làm cho lồng bảo hộ không ngừng chấnđộng, có thể thấy được lực đạp cường hãn vô cùng.
Thế tấn công của hai người ai cũng không kém ai, chỉ thấy hai người tấncông dày đặc như gió, tốc độ cực nhanh, chỉ thấy hai loại màu sắc chớpđộng, cũng không thấy rõ là người nào tấn công người nào.
Mọi người nhìn hai người cận chiến, không khỏi nuốt nước miếng một cái, thực lực của hai người vậy mà lại kinh khủng tới vậy.
Mẫn Vô Song nhíu mày, hắn vẫn không ngờ tới Hàn Như Liệt chỉ mới vàoThiên Âm Môn thời gian chẳng qua chưa tới một năm mà thực lực lại tăngnhanh tới cảnh giới như vậy, ngay cả Lý Quỹ cũng không cách nào trựctiếp giành chiến thắng. Trước đây không có chiêu mộ Hàn Như Liệt vàoThiên Ma Tông, thật sự là có chút tiếc nuối.
Ngay từ buổi dạ tiệc thì hắn đã nhận ra Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần, từlúc thử luyện vô tận hắn cũng đã nhìn ra tiềm lực bọn họ, bây giờ ở VạnHoa đại hội thấy bọn họ cũng không kỳ quái, nhưng mà hắn thấy kỳ quái là Mộ Chỉ Ly thật sự đã chết rồi sao? Thiên Âm Môn đối xử như vậy với MộChỉ Ly, Hàn Như Liệt bọn họ theo lý thì không nên tiếp tục ở lại ThiênÂm Môn mới phải, nói đến Mộ Chỉ Ly rốt cuộc có chết thật hay không thìvẫn là một điều bí ẩn,
Trong mắt Hạ Trường Thanh đầy vẻ hài lòng, biểu hiện của Hàn Như Liệt đã nằm ngoài dự đoán của hắn, thật sự làm cho hắn ngạc nhiên.
Lý Quỹ nhìn Hàn Như Liệt trước mặt, theo như giao thủ nãy giờ thì thựclực Hàn Như Liệt không kém hắn chút nào, thiên lực Thổ thuộc tính chínhlà phòng ngự, mà thiên lực Kim thuộc tính của Hàn Như Liệt cũng là tấncông mạnh mẽ. Nếu chỉ như vậy thì hắn cũng không cần để ý, nhưng mà HànNhư Liệt đối với thuộc tính hiểu sâu hiểu rõ hơn hắn, điều này sẽ làmcho hắn tấn công không được bao lâu, tiếp tục thêm nữa, kết quả quả thật khó phân bua.
Mỗi chiêu quyền thế Hàn Như Liệt đều cương mãnh, chỉ hơi nhíu mày mà đãthể hiện rõ tâm tình của hắn. Ngay sau đó, thiên lực Kim thuộc tính trên hai tay lặng lẽ xông lên một tầng năng lượng trong suốt, tuyệt nhiênkhông người nào có thể phát hiện được mạt năng lượng này, mà sau khi mạt năng lượng này xuất hiện, khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên lau ra một độ cong tự tin.
Ầm!
Âm thanh to lớn truyền ra, một quyền tấn công mãnh liệt từ Hàn Như Liệt, thân hình Lý Quỹ bị đánh văng xuống dưới lôi đài.
Mọi người ồ lên, kinh ngạc nhìn Lý Quỹ ngã dưới lôi đài, tu vi XuấtKhiếu Cảnh lại đánh bại tu vi Hóa Thân Cảnh, chiến đấu vượt bậc bực nàyxuất sắc ngoài dự đoán của bọn họ, mà kết quả như vậy càng làm cho bọnhọ thán phục.
Từng đạo ánh mắt nhiệt huyết xen lẫn sùng bái rơi bào thân ảnh đứng độclập trên lôi đài kia, áo đỏ xúc động lòng người, thực lực càng thêm phần mạnh mẽ.
Tài phán thấy một màn này, sau khi hết khiếp sợ, tuyên bố.
- Hàn Như Liệt Thiên Âm Môn chiến thắng.
Khóe môi Hàn Như Liệt câu dẫn ra độ cong tà mị, đi ngược trở lại trậndoanh Thiên Âm Môn. Không kiêu không nóng, nhưng mà nhìn về phía Lý Quỹđang vô cùng kinh ngạc, trong mắt xóa sạch kinh ngạc, khóe miệng vui vẻhơn mấy phần.
Trong mắt Mẫn Vô Song lặng lẽ thoáng qua vẻ kinh ngạc, rốt cuộc thì HànNhư Liệt làm sao đánh bại được Lý Quỹ? Dù cho là hắn cũng không thể xemhiểu được biến cố trong đó. Thấy vẻ mặt Lý Quỹ khiếp sợ, hắn chỉ biết là có bước ngoặt nào trong đó chứ không phải chỉ đơn giản như vậy.
Hà Trường Thanh đắc ý cười, đợi sau khi hàn Như Liệt trở về, hắn đưa tay vỗ vỗ vai Hàn Như Liệt, hài lòng nói:
- Biểu hiện rất tốt, Vạn Hoa tỷ thí lần này xếp hạng tuyệt không có vấn đề, sau khi trở về tất có khen thưởng.
Biểu biện Hàn Như Liệt cường thế, kết cục xoay chuyển thế này nằm ngoàidự liệu, khiến cho Mẫn Vô Song kinh ngạc, tâm tình của hắn dĩ nhiên làtốt lắm, ngay cả giọng nói cũng có phần vang dội hơn, trong lời nóikhông có chút nào quan tâm đến tâm tình Mẫn Vô Song.
Hàn Như Liệt cười nhạt, im lặng đứng một bên, cũng không vì lời nói của Hạ Trường Thanh mà đắc ý.
Ích Hàn nhìn thân ảnh màu đỏ bất khuất kia, cau mày suy tư nói:
- Vừa rồi, rốt cuộc là Hàn huynh làm thế nào để giành chiến thắng? Trong khoảng khắc kia ta tuyệt nhiên không thấy rõ.
- Hắn tự có thủ đoạn của hắn, nói cho cùng là do Lý Quỹ đánh giá thấp hắn, kinh địch tự nhiên sẽ có kết cuộc như vậy.
Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, trong đáy mắt cũng lau ra vẻ sáng tỏ, nhữngngười khác không biết, nàng thì biết bản lĩnh của Hàn Như Liệt.
Ở một cái chớp mắt sau cùng, Hàn Như Liệt vận dụng Thời gian thuộc tính, thời gian thuộc tính dao động rất không rõ ràng cho nên những ngườikhác đều không cảm giác được, chỉ có nàng, trong thường ngày cùng tuluyện với Hàn Như Liệt, đối với Thời gian thuộc tính có hiểu biết nhấtđịnh mới có thể cảm nhận được biến hóa trong phút chốc kia.
Ở một giây kia, Hàn Như Liệt vận dụng Thời gian thuộc tính, khiến chochưởng phong tấn công của Lý Quỹ hơi chậm một giây, chính là một giâykia mà đã đủ để quả đấm của Hàn Như Liệt rơi vào trên người Lỹ Quỹ.
Dựa theo động tác Lý Quỹ, chắc là có thể sớm tóm được quả đám của HànNhư Liệt lập tức, mà một giây khác biệt kia lại có thể làm cho hắn không kịp đề phòng mà bị đánh bay văng xuống đất, chắc chắc đến bây giờ LýQuỹ cũng không nghĩ ra được chỗ mấu chốt trong đó.
Nhìn dáng vẻ Mộ Chỉ Ly đã sớm sáng tỏ, Ích Hàn thầm nhún vai, chắc chắnMộ Chỉ Ly đối với bản lĩnh của Hàn Như Liệt đã sớm hiểu rõ.
Ánh mắt Hoàng Phổ Vân thay đổi, chuyển đến trên người Hàn Như Liệt,trong con ngươi bĩnh tĩnh như giếng nước kia nổi lên chút gợn sóng, lúctrước hắn vẫn luôn đặt lực chú ý trên người Mộ Dật Thần, bây giờ xem raHàn Như Liệt này cũng không phải nhân vật đơn giản.
Ngay sau đó, lại một cuộc tỷ thí nữa được tiến hành, chỉ là không ítngười ở đây đều trở về chỗ cũ trước khi một trận chiến đấu vượt bậc kiadiễn ra, mà mấy trận đấu tiếp theo lại có vẻ ít đi sức hấp dẫn đến mấyphần.
Sau khi Lý Quỹ chữa trị một chút thì liền đi tới bên cạnh Mẫn Vô Song,khuôn mặt vốn đắc ý lúc này đã thu lại, lẳng lặng điềm tĩnh đứng mộtbên, thỉnh thoảng nhìn về phía Hàn Như Liệt, trong đáy mắt mang theo một chút thắc mắc.
- Lúc nãy cuộc tỷ thí kia đã xảy ra chuyện gì?
Mẫn Vô Song chậm rãi lên tiếng hỏi, trong giọng nói cũng không có ý chê trách, điểm kỳ lạ kia hắn cũng hiểu rõ.
- Trưởng lão, thật xin lỗi, ra để cho ngươi thất vọng rồi.
Lý Quỹ cúi đầu, may nhờ trưởng lão đối với hắn thân thiết có thừa, kết quả như vậy thực sự phụ kỳ vọng Mẫn Vô Song.
- Chiêu thức Hàn Như Liệt kia rất là kỳ quái, lúc đanh nhau với hắn thìthực lực của ta và hắn ngang nhau, chưởng phong của ta vốn có thể ngăncản được quyền kình của hắn, nhưng chẳng biết tại sao, giữa đường lại có một chút sai lệch, quả đấm của hắn va chạm đến cơ thể của ta trướctiên, cái loại cảm giác đó giống như là ... giống như là ...
Lý Quỹ nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu nhưng cũng không dám nói ra suy nghĩ trong lòng.
- Giống như là cái gì?
Mẫn Vô Song hỏi, trong lời nói bình tĩnh có sinh ra một chút ngưng trọng.
- Giống như là giữa đường thì thời gian gian bị ngừng lại một khắc vậy,chưởng phong của ta hình như bị dừng lại giữa đường, cho nên quyền kìnhcủa hắn tới trước.
Ầm!
Thanh âm cửu thiên kinh lôi vang đội phía chân trời, tiếng nổ to lớntràn ngập bên tai mọi người, hỏa diễm cực hạn cùng kim mang rực rỡ tiếpxúc nhau, năng lượng đẹp mắt không ngừng phân tán ra bốn phía, tựa nhưpháo hoa rực rỡ, cực kỳ xinh đpẹ nhưng mang theo sức mạnh kinh người.
Nham thạch cứng rắn trên lôi đài kia dưới ảnh hưởng sức mạnh cuồng bạohóa thành bột phấn, phân tán tung bay khắp nơi che mất thân hình Hàn Như Liệt và Lý Quỹ, nhìn tia sáng chói mắt giữa không trung, trong lòng mọi người vụt lên sự chấn động.
Đôi mắt Mộ Chỉ ly hơi híp lại, nhìn lôi đài bị bụi bao trùm, vẻ tín nhiệm trong con ngươi chưa bao giờ thay đổi.
Một giây tiếp theo, một đạo thân hình xuất hiện trong tầm mắt mọi người, thân hình gầy dò, khóe miệng dính máu là nụ cười đắc ý .
Lý Quỹ!
Lý Quỹ đứng ở một góc trên lôi đài, cho dù khắp bầu trời được bụi mù bao phủ, nhưng thân hình của hắn không có chút nhếch nhác nào, đang lúc tay áo tung bay, tính sẵn trong lòng.
Mọi người đều lộ vẻ mặt thán phục, quả nhiên, thực lực Xuất khiếu cảnhHóa Thân cảnh không thể sánh bằng. Tấn công cuồng mãnh như thế không thể làm cho Lý Quỹ bị ảnh hưởng, mà Hàn Như Liệt lại phải thê thảm rấtnhiều.
Nhìn Lý Quỹ đứng một mình im lặng, độ cong nơi khóe miệng Mẫn Vô Songlặng lẽ mở rộng ra, ngoài Lý Quỹ ra thì chỉ có Hoàng Phổ Vân, những đệtử khác há có thể sánh vai cùng với hắn. Vạn hoa tỷ thí lần này, vị tríthứ nhất nhì chắc chắnThiên Ma Tông bọn họ chiếm hết.
Hạ Trường Thanh rất bình tĩnh, đôi mắt híp lại, nhìn vào trong đám bụimù kia, trong mắt thoáng hiện ra tinh mang. Hai tay nắm chặc ở sau lưng, chậm rãi thả lỏng ra.
Ngay sau đó, lại một đạo thân hình hiện rõ trong mắt của mọi người. Mộtđạo áo đỏ tung bay theo gió, mái tóc dài đen nhánh bay bay thật đẹp.
Khác biệt với suy đoán của mọi người, dáng dấp Hàn Như Liệt cũng khônghề chật vật chút nào, trên gương mặt yêu nghiệt kéo ra nụ cười tà mị,rung động lòng người nhưng ngụ ý cả sự sắc sảo.
Nụ cười của Lý Quỹ ngưng lại, trong tầm mắt không che giấu được sự kinhngạc. Hắn đã thi triển Càn khôn trảm, tu vi chỉ có Hóa Thân Cảnh trungkỳ như Hàn Như Liệt thì làm sao có thể đối phó được? Sắc mặt hồng hào,dáng dấp trang nghiêm kia không phải là giả vờ, lần tấn công lúc nãycũng không có tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với Hàn Như Liệt.
Khóe miệng Hàn Như Liệt cong lên, cười nói:
- Ta nói rồi, không nên đưa ra kết luận quá sớm.
Đôi đồng tử xanh thẳm sâu sắc như biển khơi, vẻ hung hãn lặng lẽ thoánghiện lên không muốn để cho người ta biết, sát khí nhàn nhạt ở trong lòng lan tràn ra.
- Cho dù ngươi có thể đỡ nổi một kích này thì cũng không thay đổi được kết quả.
Vừa dứt lời, hai tay Lý Quỹ lại phiên động, năng lượng mênh mông hơncuồn cuộn không ngừng dũng nhập vào hai tay, trong con ngươi nhìn vềphía Hàn Như Liệt đã không còn sự khinh địch như trước, sức chiến đấucủa tiểu tử trước mặt vượt xa hơn tu vi của hắn, cuộc tỷ thí mà không có tính khiêu chiến như thế này thì lại không có nhiều hứng thú.
Đợi đến lúc thủ ấn kia hoàn thành, quang cầu sáng chói trên tay phải LýQuỹ tản ra ánh sáng rực rỡ màu vàng đất đáng sợ, đang lúc mọi người chăm chú đứng nhìn thì hung hăng vỗ về phía mặt đất, quang cầu kia liền dung hòa vào trong mặt đất.
Ngay sau đó,vào giờ khắc này trên mặt đất kia như là sóng gió quỷ dị nổi lên, mặt đất chấn động kinh khủng, bắt đầu tuôn trào ra, khóe miệng LýQuỹ giương ra độ cong quỷ dị, nhìn về phóa Hàn Như Liệt, trong tầm mắtngưng tụ hàn ý.
- Có thể khiến cho ta dụng xuất ra chiêu này, ngươi đã đủ để kiêu ngạo rồi.
Lời nói lạnh như băng mang theo giọng điệu thách đố từ miệng Lý Quỹtruyền ra, trên gương mặt thanh lãng lấp lánh sự tự tin của người tâmtrí.
Ích Hàn nhìn Lý Quỹ trên đài cao, tâm tình trong mắt biến đổi, chậm rãi nói:
- Lý Quỹ này hẳn là người tu luyện thiên phú Kim thổ song thuộc tính,hai loại thuộc tính này đều lĩnh ngộ đạt tới đạt tam trọng.
- Lý Quỹ, là muốn sử dụng một chiêu kia sao?
Mọi người ở tại đây đều hiểu rất rõ thủ đoạn của Thiên Ma Tông, thấyđộng tác của Lý Quỷ thì đều đoán suy đoán tới một loại khả năng, đềukinh ngạc lên tiếng.
- Là Địa liệt chấn thiên thủ sao? Lý Quỹ vậy mà ngay cả một chiêu nàycũng đã luyện thành, thực lực bực này so với những đệ tử tham gia trướckia cũng là mạnh hơn không ít.
- Địa liệt chấn thiên thủ chính là bản lĩnh cực kỳ mạnh mẽ nhất củaThiên Ma Tông, nhưng mà muốn luyện thành thì cũng khó khăn vô cùng. Bâygiờ Lý Quỹ đã triển hiện ra thực lực của Thiên Ma Tông, nhất định làngười mạnh mẽ nhất trong hàng ngũ tân đệ tử, uy lực Địa liệt chấn thiênthủ cực kỳ dũng mãnh, một khi thi triển ra, đệ tử cùng tu vi rất khó màđối kháng, mà tu vi Hàn huynh so với Lý Quỹ còn yếu hơn, cuộc tỷ thí này sợ là cực kỳ nguy hiểm.
Ích Hàn bình tĩnh chậm rãi nói, nhìn về phía Hàn Như Liệt đầy vẻ lo âu.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly đối với Địa liệt chấn thiên thủ cũng có chút hiểubiết. Quả thực không hỗ là đệ nhất môn phái ma đạo, thực lực của đệ tửcực kỳ không tệ.
- Xem một chút đi, đại ca của ta cũng có bản lĩnh, dù sao cũng thì đệ tử Thiên Âm Môn cũng không tệ?
Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, trong con ngươi không khỏi có thêm vẻ khẩn trương.
Con ngươi Hàn Như Liệt tối sầm lại, ngay sau đó hai tròng mắt sáng chóinhư tinh tú, hai tay hoạt động bạo dũng ra thiên lực hào hùng. Nhưng mànăng lượng ở giữa có vẻ càng cuồng bạo hơn, năng lượng lần này rõ rànglà dung nhập một chút huyền ảo, đó là thực lực Thiên đạo pháp tắc.
Vậy mà, mặt đất không ngừng chấn động lên xuống, dù hắn muốn đứng vữngcũng không dễ dàng. Ngay sau đó, Hàn Như Liệt bất ngờ bay vút lên khôngtrung, nhìn mặt đất không ngừng bị kích động, con ngươi hơi co lại, hắnhiển nhiên có thể cảm nhận được dưới mặt đất có vô số năng lượng đangtập hợp ngưng kết lại, đây là loại vũ kỹ nào, uy lực tuyệt không thểkhinh thường.
Thủ ấn thiểm điện biến hóa, giữa con ngươi màu lam có ngọn lửa màu đỏlặng lẽ nhảy lên, trong miệng hắn nhẹ nhàng nỉ non, phù văn thần kítrong hai tay lưu chuyển ra ánh sáng màu đỏ chói lọi, càng lộ vẻ thầnbí.
- Địa liệt chấn thiên thủ!
Tiếng quát trầm thấp từ cổ họng Lý Quỹ vang lên, ánh mắt hắn ngưng ngụ ở tại thân hình màu lửa đỏ trên không trung, mặt đất vốn mang theo chấnđộng trong nháy mắt đổ nát, lôi đài cực đại cứ như vậy mà tiêu tán đi.Trên mặt đất, nham thạch và cát đất dũng động, sau đó ngưng tụ chung một chỗ hóa thành một con đại thủ màu vàng đất cự đại, tản ra chấn động làm người khác sợ hãi, hướng thẳng về phía thân bảnh màu đỏ kia tấn công dữ dội tới.
Con ngươi Hàn Như Liệt đột ngột phóng to, khoảng cách như vậy gần nhưchóp mắt một cái là tới, thủ chưởng cực đại nghiễm nhiên muốn nắm hắnvào trong tay, nếu là bị thủ chưởng làm bằng nham thạch và bùn đất nàybắt được, sợ là không cần dùng sức thì hắn đã bị bóp chết không kịp lêntiếng.
Thân hình Hàn Như Liệt không ngừng lập lòe trên không trung, mà thủchưởng kia cũng không ngừng chịu sự điều khiển của Lý Quỹ mà đánh úp vềphía Hàn Như Liệt. Lúc này, kết ấn trong tay Hàn Như Liệt cũng đã lặnglẽ ngưng tụ ra, ngọn lửa hỏa hồng sắc tựa như biển lửa đầy trời, tỏa rabốn phía, bao phủ khắp bên dưới.
- Hỏa tráo đại địa!
Hai đạo hỏa hồng sắc và thổ hoàng sắc cực kỳ hung hãn mãnh liệt đụng vào nhau trong lúc mọi người đều hăng hái quan sát, chùm tia sáng hỏa hồngsắc hướng về phía cự thủ thổ hoàng sắc gặm nhấm, từng trận tiếng thétchói tai vang dội khắp nơi.
Thủ chưởng thổ hoàng sắc xuyên thấu qua tầng tầng hỏa diễm đang bao phủxuống, trong thời gian ngắn đã xuyên thấu quá hỏa diễm bao phủ kia, lầnnữa điên cuồng hướng về phía Hàn Như Liệt đi tới.
Hàn Như Liệt khẽ nhíu mày, hỏa diễm đối với bùn đất đưa đến tác dụng cực kỳ nhỏ bé, thổ thuộc tính thân là thiên lực có lực phòng ngự mạnh nhất, nếu muốn đối phó thật sự không đơn giản.
- Nhận thua đi, ngươi căn bản không thể chống lại Địa liệt chấn thiên thủ.
Lý Quỹ chậm rãi nói, dáng vẻ tự tin tựa như đã nắm được kết quả của cuộc tỷ thí này.
- Lần này, Hàn Như Liệt muốn đối phó Lý Quỹ thực sự khó khăn nha ...
Trên khán đài quan sát, Mạc Vũ Vân nhìn Hàn Như Liệt giữa không trung, cảm khái nói.
Ánh mắt Hạ Trường Thanh khẽ động, cũng chưa hề nói gì. Lý Quỹ thi triểncường hãn nằm ngoài dự đoán của hắn, Hàn Như Liệt với tu vi Hóa ThânCảnh mà kiên trì đến bây giờ đã cực kỳ khó cực kỳ khó rồi, nhưng mà,thực sự phải thua sao ...
Thân hình di chuyển nhanh như tia chớp, lợi kiếm lặng lẽ nắm trong tay,nhìn Lý Quỹ đắc ý phía dưới, môi Hàn Như Liệt khẽ nhếch, kết ấn phức tạp lại ngưng hiện ra, lợi kiếm trong tay theo chiều gió bay vút lên, thiên lực bốn phía dường như điên cuồng bị bị cự kiếm thu hút vọt vào trong.
- Biến!
Giọng nói nhẹ nhàng chậm rãi truyền ra, theo câu nói Hàn Như Liệt rơixuống, lợi kim theo chiều gió bay vút lên, trong nháy mắt biến thành vôsố tiểu kiếm lít nhít, hoàn toàn do thiên lực biến hóa mà thành lợikiếm, tản ra khí tức bén nhọn, đâm thủng không khí, hướng về phía thủchưởng cự đại kia bắn nhanh xuống.
Oanh oanh oanh!
Vô số lợi kiếm cùng với thủ chưởng cự đại va chạm vào nhau trước vô sốánh mắt khiếp sợ của mọi người. Từng đợt từng đợt dao động tấn côngcuồng mãnh cùng lực đạo chấn đắc làm cho thủ chưởng vốn ngạo nghễ kia bị rạn nứt thành từng mảnh nhỏ, bùn đất thổ hoàng sắc lã chã rơi xuống,cát vàng bay lên, sương mù khuất tầm mắt.
Từng đạo kình khí sắc bén tiết lộ ra ngoài, đem mặt đất gần đó cũng bịbắn thành hàng ngàn hàng vạn lỗ hỏng, giống như là tổ ong vò vẻ vậy.
Trong lòng Lý Quỹ chấn động mạnh mẽ, bản lĩnh bực này rõ ràng là Kimthuộc tính lĩnh ngộ đệ tứ trọng mới có thể thi triển dộng tác này, HànNhư Liệt trước mắt chẳng qua chỉ là Hóa Thân Cảnh trung kỳ, không ngờlĩnh đạo thiên đạo pháp tắc đạt đến được đệ tứ trọng? Điều này có thểsao?
Thân hình Hàn Như Liệt xuyên toa trong lợi kiếm, trong mắt xẹt qua laura tia ngoan sắc điên cuồng, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lý Quỹ,nắm đấm ánh vàng rực rỡ mang theo kình phong chấn động mà mắt thường cóthể nhìn thấy được, xé rách bầu không khí, hung hăng đánh úp về chỗ hiểm của Lý Quỹ.
Lúc này mọi người mới phát hiện toàn thân Hàn Như Liệt được thiên lựcmàu vàng bao vây, thiên lực đó biến hóa huyền ảo tựa như Hàn Như Liệtđang mặc trên người một bộ áo giáp bằng kim thiết, kim sắc sáng rực, lúc này Hàn Như Liệt cũng giống như một chiến thần từ trên trời hạ xuốngvậy, tản ra khí tức thô bạo mà bén nhọn, uy phong lẫm liệt.
Tâm thần Lý Quỹ khẽ động, một đạo thuẫn giáp làm bằng bùn đất phút chốc hiện ra, chắn trước mặt Lý Quỹ.
Hàn Như Liệt hơi híp mắt lại, quyền kình sắc bén oanh bạo bầu không khí, mạnh mẽ đánh thẳng vào thuẫn giáp kia.
Bành!
Tiếng nổ mạnh trầm thấp vang lên, thuẫn giáp vừa dày vừa nặng kia dướimột kích của Hàn Như Liệt trở thành bột cát vàng, hai người nhìn nhau,trong con ngươi đều mang theo vẻ hung hãn và tàn nhẫn vô cùng, rất dễnhận thấy trận giao thủ này đều khơi dậy tâm huyết của hai người.
Lý Quỹ vốn tưởng rằng gặp được Hàn Như Liệt thì tấn công không bao lâulà đã có thể dễ dàng chiến thắng, điều này làm cho hắn càng tăng thêmlòng tin tấn công, nếu như ngay cả người tu luyện Hóa Thân Cảnh trung kỳ mà hắn cũng không cách nào đánh bại thì hắn còn coi là cái gì chứ.
Trong con ngươi Hàn Như Liệt tàn khốc dũng động, Lỹ Quỹ một lần lại mộtlần ngang nhiên khiêu khích khơi dậy lửa giận trong lòng hắn. Rất lâuhắn cũng chưa xuất thủ nhưng ngạo nghễ trong lòng vẫn chưa hề tiêu tan,cho dù đối phương tu vi cao hơn so với hắn, con át chủ bài chưa thitriển thì đối phương cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
Thân hình biến hóa, bàn chân Lý Quỹ có hơi đạp về trước một cái, songchưởng đột ngột tung ra, thổ hoàng sắc quanh quẩn trên hai tay, hóathành chưởng pháp bén nhọn hướng về quả đấm cuồng mãnh của Hàn Như Liệt.
Phanh phanh phanh!
Quyền chưởng của hai người cứng rắn mà vững vàng chạm vào nhau, từng đạo từng đạo công kích hung hãn hơn nữa đánh úp về phía đối phương, kìnhkhí bén nhọn theo động tác của hai người tạo ra vô số vân nước chậpchờn, năng lượng tràn ra tứ phía làm cho lồng bảo hộ không ngừng chấnđộng, có thể thấy được lực đạp cường hãn vô cùng.
Thế tấn công của hai người ai cũng không kém ai, chỉ thấy hai người tấncông dày đặc như gió, tốc độ cực nhanh, chỉ thấy hai loại màu sắc chớpđộng, cũng không thấy rõ là người nào tấn công người nào.
Mọi người nhìn hai người cận chiến, không khỏi nuốt nước miếng một cái, thực lực của hai người vậy mà lại kinh khủng tới vậy.
Mẫn Vô Song nhíu mày, hắn vẫn không ngờ tới Hàn Như Liệt chỉ mới vàoThiên Âm Môn thời gian chẳng qua chưa tới một năm mà thực lực lại tăngnhanh tới cảnh giới như vậy, ngay cả Lý Quỹ cũng không cách nào trựctiếp giành chiến thắng. Trước đây không có chiêu mộ Hàn Như Liệt vàoThiên Ma Tông, thật sự là có chút tiếc nuối.
Ngay từ buổi dạ tiệc thì hắn đã nhận ra Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần, từlúc thử luyện vô tận hắn cũng đã nhìn ra tiềm lực bọn họ, bây giờ ở VạnHoa đại hội thấy bọn họ cũng không kỳ quái, nhưng mà hắn thấy kỳ quái là Mộ Chỉ Ly thật sự đã chết rồi sao? Thiên Âm Môn đối xử như vậy với MộChỉ Ly, Hàn Như Liệt bọn họ theo lý thì không nên tiếp tục ở lại ThiênÂm Môn mới phải, nói đến Mộ Chỉ Ly rốt cuộc có chết thật hay không thìvẫn là một điều bí ẩn,
Trong mắt Hạ Trường Thanh đầy vẻ hài lòng, biểu hiện của Hàn Như Liệt đã nằm ngoài dự đoán của hắn, thật sự làm cho hắn ngạc nhiên.
Lý Quỹ nhìn Hàn Như Liệt trước mặt, theo như giao thủ nãy giờ thì thựclực Hàn Như Liệt không kém hắn chút nào, thiên lực Thổ thuộc tính chínhlà phòng ngự, mà thiên lực Kim thuộc tính của Hàn Như Liệt cũng là tấncông mạnh mẽ. Nếu chỉ như vậy thì hắn cũng không cần để ý, nhưng mà HànNhư Liệt đối với thuộc tính hiểu sâu hiểu rõ hơn hắn, điều này sẽ làmcho hắn tấn công không được bao lâu, tiếp tục thêm nữa, kết quả quả thật khó phân bua.
Mỗi chiêu quyền thế Hàn Như Liệt đều cương mãnh, chỉ hơi nhíu mày mà đãthể hiện rõ tâm tình của hắn. Ngay sau đó, thiên lực Kim thuộc tính trên hai tay lặng lẽ xông lên một tầng năng lượng trong suốt, tuyệt nhiênkhông người nào có thể phát hiện được mạt năng lượng này, mà sau khi mạt năng lượng này xuất hiện, khóe miệng Hàn Như Liệt giương lên lau ra một độ cong tự tin.
Ầm!
Âm thanh to lớn truyền ra, một quyền tấn công mãnh liệt từ Hàn Như Liệt, thân hình Lý Quỹ bị đánh văng xuống dưới lôi đài.
Mọi người ồ lên, kinh ngạc nhìn Lý Quỹ ngã dưới lôi đài, tu vi XuấtKhiếu Cảnh lại đánh bại tu vi Hóa Thân Cảnh, chiến đấu vượt bậc bực nàyxuất sắc ngoài dự đoán của bọn họ, mà kết quả như vậy càng làm cho bọnhọ thán phục.
Từng đạo ánh mắt nhiệt huyết xen lẫn sùng bái rơi bào thân ảnh đứng độclập trên lôi đài kia, áo đỏ xúc động lòng người, thực lực càng thêm phần mạnh mẽ.
Tài phán thấy một màn này, sau khi hết khiếp sợ, tuyên bố.
- Hàn Như Liệt Thiên Âm Môn chiến thắng.
Khóe môi Hàn Như Liệt câu dẫn ra độ cong tà mị, đi ngược trở lại trậndoanh Thiên Âm Môn. Không kiêu không nóng, nhưng mà nhìn về phía Lý Quỹđang vô cùng kinh ngạc, trong mắt xóa sạch kinh ngạc, khóe miệng vui vẻhơn mấy phần.
Trong mắt Mẫn Vô Song lặng lẽ thoáng qua vẻ kinh ngạc, rốt cuộc thì HànNhư Liệt làm sao đánh bại được Lý Quỹ? Dù cho là hắn cũng không thể xemhiểu được biến cố trong đó. Thấy vẻ mặt Lý Quỹ khiếp sợ, hắn chỉ biết là có bước ngoặt nào trong đó chứ không phải chỉ đơn giản như vậy.
Hà Trường Thanh đắc ý cười, đợi sau khi hàn Như Liệt trở về, hắn đưa tay vỗ vỗ vai Hàn Như Liệt, hài lòng nói:
- Biểu hiện rất tốt, Vạn Hoa tỷ thí lần này xếp hạng tuyệt không có vấn đề, sau khi trở về tất có khen thưởng.
Biểu biện Hàn Như Liệt cường thế, kết cục xoay chuyển thế này nằm ngoàidự liệu, khiến cho Mẫn Vô Song kinh ngạc, tâm tình của hắn dĩ nhiên làtốt lắm, ngay cả giọng nói cũng có phần vang dội hơn, trong lời nóikhông có chút nào quan tâm đến tâm tình Mẫn Vô Song.
Hàn Như Liệt cười nhạt, im lặng đứng một bên, cũng không vì lời nói của Hạ Trường Thanh mà đắc ý.
Ích Hàn nhìn thân ảnh màu đỏ bất khuất kia, cau mày suy tư nói:
- Vừa rồi, rốt cuộc là Hàn huynh làm thế nào để giành chiến thắng? Trong khoảng khắc kia ta tuyệt nhiên không thấy rõ.
- Hắn tự có thủ đoạn của hắn, nói cho cùng là do Lý Quỹ đánh giá thấp hắn, kinh địch tự nhiên sẽ có kết cuộc như vậy.
Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói, trong đáy mắt cũng lau ra vẻ sáng tỏ, nhữngngười khác không biết, nàng thì biết bản lĩnh của Hàn Như Liệt.
Ở một cái chớp mắt sau cùng, Hàn Như Liệt vận dụng Thời gian thuộc tính, thời gian thuộc tính dao động rất không rõ ràng cho nên những ngườikhác đều không cảm giác được, chỉ có nàng, trong thường ngày cùng tuluyện với Hàn Như Liệt, đối với Thời gian thuộc tính có hiểu biết nhấtđịnh mới có thể cảm nhận được biến hóa trong phút chốc kia.
Ở một giây kia, Hàn Như Liệt vận dụng Thời gian thuộc tính, khiến chochưởng phong tấn công của Lý Quỹ hơi chậm một giây, chính là một giâykia mà đã đủ để quả đấm của Hàn Như Liệt rơi vào trên người Lỹ Quỹ.
Dựa theo động tác Lý Quỹ, chắc là có thể sớm tóm được quả đám của HànNhư Liệt lập tức, mà một giây khác biệt kia lại có thể làm cho hắn không kịp đề phòng mà bị đánh bay văng xuống đất, chắc chắc đến bây giờ LýQuỹ cũng không nghĩ ra được chỗ mấu chốt trong đó.
Nhìn dáng vẻ Mộ Chỉ Ly đã sớm sáng tỏ, Ích Hàn thầm nhún vai, chắc chắnMộ Chỉ Ly đối với bản lĩnh của Hàn Như Liệt đã sớm hiểu rõ.
Ánh mắt Hoàng Phổ Vân thay đổi, chuyển đến trên người Hàn Như Liệt,trong con ngươi bĩnh tĩnh như giếng nước kia nổi lên chút gợn sóng, lúctrước hắn vẫn luôn đặt lực chú ý trên người Mộ Dật Thần, bây giờ xem raHàn Như Liệt này cũng không phải nhân vật đơn giản.
Ngay sau đó, lại một cuộc tỷ thí nữa được tiến hành, chỉ là không ítngười ở đây đều trở về chỗ cũ trước khi một trận chiến đấu vượt bậc kiadiễn ra, mà mấy trận đấu tiếp theo lại có vẻ ít đi sức hấp dẫn đến mấyphần.
Sau khi Lý Quỹ chữa trị một chút thì liền đi tới bên cạnh Mẫn Vô Song,khuôn mặt vốn đắc ý lúc này đã thu lại, lẳng lặng điềm tĩnh đứng mộtbên, thỉnh thoảng nhìn về phía Hàn Như Liệt, trong đáy mắt mang theo một chút thắc mắc.
- Lúc nãy cuộc tỷ thí kia đã xảy ra chuyện gì?
Mẫn Vô Song chậm rãi lên tiếng hỏi, trong giọng nói cũng không có ý chê trách, điểm kỳ lạ kia hắn cũng hiểu rõ.
- Trưởng lão, thật xin lỗi, ra để cho ngươi thất vọng rồi.
Lý Quỹ cúi đầu, may nhờ trưởng lão đối với hắn thân thiết có thừa, kết quả như vậy thực sự phụ kỳ vọng Mẫn Vô Song.
- Chiêu thức Hàn Như Liệt kia rất là kỳ quái, lúc đanh nhau với hắn thìthực lực của ta và hắn ngang nhau, chưởng phong của ta vốn có thể ngăncản được quyền kình của hắn, nhưng chẳng biết tại sao, giữa đường lại có một chút sai lệch, quả đấm của hắn va chạm đến cơ thể của ta trướctiên, cái loại cảm giác đó giống như là ... giống như là ...
Lý Quỹ nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu nhưng cũng không dám nói ra suy nghĩ trong lòng.
- Giống như là cái gì?
Mẫn Vô Song hỏi, trong lời nói bình tĩnh có sinh ra một chút ngưng trọng.
- Giống như là giữa đường thì thời gian gian bị ngừng lại một khắc vậy,chưởng phong của ta hình như bị dừng lại giữa đường, cho nên quyền kìnhcủa hắn tới trước.
/655
|