Y Thủ Che Thiên

Chương 630: Dự định của Yên Uẩn Viễn​

/655


Lúc hai người Mộ Chỉ Ly đi tới chỗ luyện khí, tất cả luyện khí sư đều có dáng vẻ vui mừng hớn hở, đột phá tiến triển như vậy chính là vấn đề màmấy ngày qua bọn họ cùng nhau nghiên cứu, bây giờ rốt cuộc cũng luyệnchế thành công, tất cả mọi người đều cảm thấy vui mừng hết sức.

Mộ Chỉ Ly bước nhanh tới bên cạnh Thiên Nhi, trên bàn là một chuỗi vòngcổ bảo thạch màu lam rất đậm, dưới ánh mặt trời lấp lánh vàng, vòng cổlam bảo thạch tản ra lưu quang, óng ánh lóa mắt. Màu sắc xanh đậm nhưnước biển lộ ra sự thâm thúy, màu sắc trong trẻo trang nhã cũng khôngthiếu vẻ hoa lệ.

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên lau ra nụ cười vui vẻ, phân ra một luồng tâm thần tam nhập vào trong vòng cổ, quả nhiên, ước chừng một khoảngkhông gian lớn nhỏ khảm nạm vào trong đó.

- Các ngươi cũng thật là lợi hại, thời gian ngắn như vậy liền hiểu rõ huyền cơ bên trong châu báu kia.

Nắm giữ loại phương pháp này, bọn họ liền đem không gian khảm nạm vàotrên hết thảy các đồ trang sức khác, cho dù là chuôi kiếm cũng khôngthành vấn đề. So với túi càn khôn, loại trữ vật không gian này chắc chắn rất có thị trường, một khi đưa ra, nhất định sẽ dẫn tới một phen dậysóng.

Hàn Như Liệt nhận lấy vòng cổ trong tay Mộ Chỉ Ly, quan sát tỉ mỉ, trên gương mặt tuấn tú mở ra nụ cười vui sướng:

- Dật Thần, Thiên Nhi, đây chính là một bước đột phá lớn nha, ta thấykhí cụ của Thiên Huyền Thương Hội phải đến lúc bắt đầu bốc hỏa rồi.

Mộ Dật Thần cười ha hả một tiếng:

- Mất nhiều thời gian như vậy, nếu như vẫn không thể hiểu rõ huyền cơ trong đó, thật đúng là hổ thẹn với các ngươi mà.

- Nói cái gì đó? Cho dù món đồ trang sức này bán đi, cũng không biết cóbao nhiêu người không thể hiểu rõ, phương diện luyện khí của ngươi vàThiên Nhi thật sự là thiên phú mà.

Mộ Chỉ Ly tán dương.

- Hàn đại ca, giúp mang vào cho Chỉ Ly đi! Cái vòng cổ này là chúng ta đặc biệt vì Chỉ Ly mà chế tạo.

Thiên Nhi mỉm cười, lúc chế luyện nàng đã nảy sinh ra cái suy nghĩ này,lựa chọn sử dụng bảo thạch hoa lệ nhất là bởi vì họ muốn tự tay chế tạota, đây là nàng muốn làm quà tặng cho Chỉ Ly.

Hàn Như Liệt ngẩn ra, sau đó cười to nói:

- Được!

Mộ Chỉ Ly mỉm cười, dung mạo thanh lệ lộ ra nụ cười ưu nhã, tình cảm tỷ muội của các nàng, mọi thứ đều không thể nói nên lời.

Hàn Như Liệt chậm rãi đem vòng cổ bảo thạch đeo lên chiếc cổ trắng ngầncủa Mộ Chỉ Ly, màu xanh sâu thẳm cùng với làn da trắng trẻo hợp lại làmcàng bổ sung thêm cho nhau, mỹ lệ mê người.

Mộ Chỉ Ly sờ vòng cổ trên cổ, cười nhạt nói:

- Cảm tạ Thiên Nhi, cảm tạ Dật Thần! Cái vòng cổ đầu tiên các ngươi luyện chế ra cũng là ở trên tay của ta!

Thiên Nhi quan sát một phen rồi nắm lấy tay Mộ Chỉ Ly:

- Nhãn quang của ta quả nhiên không tệ, lúc trước ta đã nói lam bảothạch này thích hợp với tỷ mà. Bây giờ nắm được phương pháp luyện chế,tiếp theo việc khảm nạm lên những khí cụ khác cũng không có trở ngại gì, rất nhanh liền có thể đưa ra được.

Vẻ mặt mọi người đều vui mừng, theo nghiên cứu của bọn họ, làm cho Chủthế giới dấy lên một phong trào mới, chỉ là nghĩ đến một màn kia, mọingười liền cảm thấy phấn chấn không thôi.

- Đúng rồi, hôm nay các người ở xét duyệt công hội bàn chuyện Thiên Huyền Thương Hội thế nào rồi?

Mộ Dật Thần quan tâm hỏi, dự định của bọn Hàn Như Liệt bọn họ đều biết,chỉ sau khi Thiên Huyền Thương Hội có chỗ đặt chân ở Bồng Lai tụ địa thì bọn họ mới có thể an tâm đối mặt với mọi thứ tiếp theo, cho nên điểmnày có vẻ rất là quan trọng.

Hàn Như Liệt thở dài một cái, giữa trán cũng không có lo lắng mấy:

- Chuyện có chút bất lợi, nhưng mà không tới bao lâu nữa liền có thể giải quyết xong, đừng lo.

- Xét duyệt thương hội cho rằng thế lực sau lưng chúng ta không có đủcường đại cho nên muốn mượn cơ hội này giành lấy quyền lợi, thườngthường bối cảnh không đủ cường đại nhưng lợi nhuận của thương hội kinhngười sẽ làm cho lòng mọi người sinh ra ý định muốn xâm chiếm, nhưng mà, hiển nhiên chúng ta cũng không thuộc về cái loại này.

Mộ Chỉ Ly hơi nhíu mày, ánh mắt sinh ra mấy phần hàn lãnh, tựa như lưỡi đao sắc bén rút ra khỏi vỏ.

- Các ngươi dự định đem thực lực Thiên Huyền thương hội phơi bày ra hết?

Thiên Nhi hỏi, tuy là câu hỏi nhưng giọng lại rất khẳng định, bốn ngườibọn họ ở chung với nhau lâu như vậy, rất nhiều chuyện chỉ cần một câunói là bọn họ liền có thể hiểu hết hoàn toàn.

Mộ Chỉ Ly gật đầu:

- Ta định làm như vậy, nếu muốn có chỗ đứng, nhất định phải cho họ thấythế lực cường đại của chúng ta. Đến lúc đối mặt với Hắc Ám lão nhân, tahy vọng phụ thân mẫu thân bọn họ đã có thể thu xếp ổn thỏa Thiên HuyềnThương Hội thật tốt, hơn nữa hậu nhân Thiên Huyền đại lục cũng có đấtđặt chân ở Chủ thế giới.

Lúc này đã là nhắm mắt đưa chân, bọn họ nhất định phải đi chứ không thểdừng, Bạch Mạt Lăng bọn họ cũng hoàn toàn không cần lo lắng. Bọn họ ởThiên Huyền đại lục đem thế lực bản thân tự xử lý gọn gàng ngăn nắp,chắc chắc đem Thiên Huyền Thương Hội giao cho bọn họ cũng sẽ không cóbất cứ vấn đề gì.

Điểm này là chuyện mà lúc trước bốn người bọn họ cũng đã quyết định, cho dù các trưởng bối không muốn, bọn họ cũng cứ khăng khăng như vậy.

Thiên Nhi nhướng mày ngạo nghễ cười một tiếng:

- Chúng ta có thể ngay cả bọn thuộc tính lão nhân tồn tại bực này cũnghiên ngang không sợ, xét duyệt công hội lại dám coi thường chúng ta,nhất định phải làm cho bọn chúng thấy một chút lợi hại mới được. Đếnngày đó nhất định phải cho ta biết, ta phải đi nhìn thử xem sắc mặt bọnhọ tuyệt vời thế nào.

Mộ Dật Thần cười xấu xa, tình cảnh như vậy chắc chắn cực kỳ náo nhiệt.Tu luyện giả của trụ sở bí mật mặc dù không cách nào so sánh với bất kỳmôn phái nào khác nhưng tu luyện giả Xuất Khiếu Cảnh cũng tuyệt không ít hơn bọn họ, mà chỉ là một điểm này, liền có thể làm cho người ta nhânthấy kinh khủng thực sự.

Ra khỏi nơi luyện khí, tâm tình Mộ Chỉ Ly thật tốt. Bất luận là TamThiên Bồ Đề đan hay là đồ trang sức trữ vật xuất hiện, nhất định sẽ làmcho Thiên Huyền thương hội bước lên một bậc thang mới.

Cùng lúc đó, một đám người cuồn cuộn xuất hiện ở Tuyệt Tình Cốc, chínhlà đám người Yên Hồng Hãn. Bọn họ lấy tốc độ nhanh nhất từ Yên gia trởlại Tuyệt Tình Cốc, chuyện lần này tuy là làm cho gia tộc có một chútnghi ngờ và khiếp sợ, nhưng ván đã đóng thuyền, không ai không tánthành, đổi thành bất cứ người nào đến giải quyết thì đây cũng là phươngpháp tốt nhất.

Yên gia, vì nhất hạng truyền thừa đã sớm chuẩn bị nhiều năm, cho nêntrong thời gian ngắn liền tổ chức được thành viên gia tộc tốt nhất điđến đó. Nếu Yên Hồng Hãn đã đáp ứng người khác vậy thì phải giữ lời,mang theo nhiều người hiển nhiên không thích hợp.

Lúc Yên Hồng Hãn đi tới Tuyệt Tình Cốc lại nghe được tin tức nói đámngười Mộ Chỉ Ly đã rời khỏi Tuyệt Tình Cốc, nhất thời trên mặt hiện lênvẻ không vui, chẳng lẽ bọn họ đã ghi nhớ đường đi, bản thân tự đi trướcđến Tịch Diệt Sâm Lâm sao?

Nghĩ đến loại khả năng này, sắc mặt Yên Hồng Hãn dần dần trở nên khó coi, ánh mắt Yên Uẩn Viễn tịch mịch, nói:

- Đừng có sốt ruột, hỏi thử xem thế nào đã.

Tính tình Tù Vô Bi hắn tin tưởng, tin là bọn họ sẽ không làm chuyện như vậy.

Sau khi bọn Mộ Dật Thần và Thiên Nhi biết được đám người Yên Hồng Hãnđến thì lập tức ra nghênh đón, bọn họ tuy là không xác định được có phải là bằng hữu hay không, nhưng ít ra cũng không phải là kẻ địch, chỉ mộtđiểm này là đủ rồi.

Yên Hồng Hãn thấy bọn Mộ Dật Thần ra nghênh tiếp, sắc mặt mới trở nên dễ chịu hơn mấy phần, không khỏi hỏi:

- Ta nghe nói Mộ cô nương bọn họ đã rời khỏi?

Mộ Dật Thần gật đầu:

- Không sai, bởi vì chuyện của Thiên Huyền Thương Hội nên bọn họ đi đến Lâm Lang thành trước, đem chuyện này giao cho chúng tôi.

Nghe vậy, Yên Hồng Hãn thở dài, hóa ra là đi Lâm Lang thành.

- Chỉ Ly tỷ nói chuyện của Thiên Huyền Thương Hội cần có chút thời giangiải quyết nên kêu ta giao tàn đồ cho các ngươi, các ngươi đi đến TịchDiệt Sâm Lâm tìm kiếm truyền thừa trước, mấy ngày sau chúng ta đi cũngkhông muộn.

Mộ Dật Thần chậm rãi nói.

Yên Hồng Hãn giật mình phút chốc, đáy mắt hiện lên vẻ khó tin, truyềnthừa quan trọng như vậy, Mộ Chỉ Ly lại để cho bọn họ đi đến đó trước.Tình huống như vậy so với suy nghĩ của hắn hoàn toàn khác nhau, chẳng lẽ vẫn là bản thân lấy bụng tiểu nhân do lòng quân tử?

Nghẽ tới đây, trên mặt Yên Hồng Hãn không khỏi hiện lên vẻ xấu hổ.

Yên Uẩn Viễn cũng có chút kinh ngạc:

- Chuyện này không thỏa đáng, tàn đồ này là sở hữu chung, các ngươi cóba tờ tàn đồ, chúng ta chỉ có một tờ, các ngươi bằng lòng đi cùng vớichúng ta đã là chúng ta có được lợi rồi, làm sao có thể để cho chúng tôi đi đến đó trước được?

Hắn hiểu Mộ Chỉ Ly tin tưởng bọn hắn như vậy, nhất định có nguyên nhântừ Tù Vô Bi, nhưng mà nàng dám to gan đưa ra quyết định này, vẫn là làmcho người khác phải nhìn với con mắt khác. Cũng bởi vì sự tín nhiệm củabọn họ, nên họ mới không thể nào làm như vậy.

Tuy là thuộc tính truyền thừa là dựa vào độ phù hợp của mỗi người, người không có duyên phận, cho dù gặp được sớm cũng không có thể trở thànhngười thừa kế thuộc tính, nhưng nếu như điều kiện của hai đều tốt thì có khả năng tồn tại trình tự trước sau.

Nếu không phải như vậy, trước đây Tù Vô Bi làm sao lại đem truyền thừa không gian thuộc tính giao cho Lưu Nhan Ngọc?

Mộ Dật Thần khẽ mỉm cười, một ít khúc mắt trước đây của bọn họ đối vớiYên gia vào lúc này cũng theo câu nói kia mà tiêu tán đi mấy phần:

- Yên tiền bối, các người cứ đi trước đi, chúng ta làm như vậy là có nguyên nhân.

Yên Uẩn Viễn nhíu mày, chuyện này hình như có chút kỳ lạ?

- Chúng tôi trêu chọc địch nhân cường đại cực kỳ, nếu như các ngươi ởcùng một chỗ với chúng ta, nhất định sẽ bị liên lụy. Người và Tù tiềnbối bọn họ là bạn tốt, chúng tôi không hy vọng các người bị cuốn vào tai bay vạ gió.

Tựa như biết được hiểu lầm của bọn họ, Mộ Dật Thần giải thích, ngay sauđó liền đưa ba tờ tàn đồ giao vào trong tay Yên Uẩn Viễn.

- Lúc Chỉ Ly tỷ rời đi đã dặn dò chúng tôi như vậy, nếu như vì vậy màchúng tôi mà bỏ lỡ cơ hội, đó cũng là do ông trời đã định. Huống chi,trước đây những tàn đồ này vốn thuộc về Yên gia, cho nên không cần hổthẹn.

Nói xong, Mộ Dật Thần liền cùng Thiên Nhi cùng nhau quay người nhanhchóng sãi bước tời đi, chuyện này đã sớm được quyết định, bọn họ tuy làhình thức bất đắc dĩ, nhưng cũng không muốn làm liên lụy đến người không liên quan.

Yên Hồng Hãn và Yên Uẩn Viễn nhìn hai người rời đi dần dần, ánh mắt dần rơi vào tĩnh mịch.

Hồi lâu, Yên Hồng Hãn xoay người, nói:

- Chúng ta xuất phát!

Nếu như chỉ có một mình hắn, hắn thật hy vọng có thể ở Tuyệt Tình Cốcchờ bọn họ quay về, sau đó cùng nhau đi đến Tịch Diệt Sâm Lâm, cho dù sẽ chọc phải tai bay vạ gió thế nào thì đối với cách đối nhân xử thế củabọn họ vậy thì cũng không coi là cái gì cả.

Cái gì là nhân nghĩa, cái gì là trượng nghĩa, từ đám người Mộ Chỉ Ly hắn hiểu rất rõ.

Chính bởi vì nhiều năm qua đã gặp quá nhiều cảnh ngươi lừa ta gạt chonên một phần hiệp nghĩa mới có vẻ càng thêm phần giá trị, nếu như cóthể, hắn hy vọng có thể làm bạn bè với bọn họ, ngay cả cường giả như Tùtiền bối bọn họ cũng không thể nào chống lại, vậy thì thực sự là loại gì chứ?

Nhưng bây giờ, hắn cũng không phải là chỉ có một mình, ở phía sau hắncòn có cả tộc nhân của hắn, cho nên hắn không thể hành động theo cảmtính, hẳn chỉ có thể quyết định như vậy.

Yên Uẩn Viễn đi theo Yên Hồng Hãn cùng nhau đi tới Tịch Diệt Sâm Lâm,nhiều năm qua vẫn luôn ngày đêm ảo tưởng, cuối cùng cũng tới.

- Thiếu chủ!

Yên Uẩn Viễn trầm mặc chốc lát, đột nhiên lên tiếng. Thanh âm trầm thấp mà tịch mịch, lộ ra sự trấn tĩnh khác hẳn thường ngày.

Yên Hồng Hãn quay đầu, lên tiếng hỏi:

- Yên bá, ngươi muốn nói cái gì thì nói thẳng đi.

- Sau khi chuyện lần này kết thúc, các người quay về Yên gia trước đi.Vì chuyện truyền thừa, ta ở lại Yên gia thời gian đã lâu như vậy, bâygiờ chuyện truyền thừa cũng đã giải quyết xong, ta sẽ không ở lại Yêngia nữa.

- Yên bá, ngươi muốn đi tìm Tù tiền bối?

Giọng Yên Hồng Hãn cũng không ngạc nhiên, ngược lại lại tràn đầy hiểu rõ.

Khóe miệng Yên Uẩn Viễn lau ra nụ cười thầm kín:

- Lần này nhất định là bọn họ có hành động lớn, bây giờ ta chỉ còn lạihai vị bằng hữu này, bọn họ gặp nạn, ta hiển nhiên không thể không quantâm. Nếu như chuyến này ta còn có thể còn sống trở về, ta sẽ quay trở về Yên gia, nếu như ta không trở về, ta cũng không hối tiếc.

Yên Hồng Hãn rơi vào trầm mặc, hắn nhìn Yên Uẩn Viễn thật lâu, cho tớinay, Yên Uẩn Viễn chính là thần tượng thực sự của hắn, mà nghe Yên UẩnViễn nói những lời này, hắn đối với Yên Uẩn Viễn càng thêm kính trọnghơn.

- Yên bá, liền theo những gì người nghĩ mà làm đi. Những năm gần đây gia tộc đã trói buộc người rồi.

Yên Hồng Hãn thở dài một cái, hắn hiểu rõ, những năm gần đây, Yên bá tuy là tận trung với cương vị, nhưng hắn cũng không vui gì.

Nghe vậy, Yên Uẩn Viễn vỗ vỗ đầu Yên Hồng Hãn:

- Ta theo ngươi từ lúc bé đến giờ, sau này ngươi nhất định phải dìu dắt Yên gia đi xa hơn.

Yên Hồng Hãn mỉm cười, một đám người nhanh chóng đi về hướng Tịch DiệtSâm Lâm, nhiều năm như vậy, bọn họ đối với Tịch Diệt Sâm Lâm cũng quenthuộc hơn rất nhiều, cho nên lần này đi đến, hết thảy đều có vẻ rấtthuận lợi.

Hôm sau, trong căn phòng Mộ Chỉ Ly liền xuất hiện một vị khách, nhưng mà bầu không khí trong phòng có chút căng thẳng.

- Triệu tiền bối, dựa theo ngươi nói, đem một chi nhánh cửa hàng củaThiên Huyền Thương Hội giao cho xét duyệt công hội, đó tuyệt đối làchuyện không thể nào, ngươi cũng không cần nghĩ nhiều nữa.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trong giọng nói bình thản lộ ra tức giận ẩn nhẫn.

Triệu Mục Sinh cũng là cười lạnh lùng:

- Hôm nay ta tới đây cái chính là muốn khuyên bảo các ngươi điều tốt,các ngươi nên biết chỉ có ở Lâm Lang thành chiếm được một chỗ thì ThiênHuyền Thương Hội mới có thể có chỗ đứng thật sự ở Chủ thế giới. Nếu nhưcác ngươi không muốn, như vậy thì các ngươi cùng đừng nghĩ đến việc được xét duyệt công hội thông qua.

Giọng nói của Triệu Mục Sinh đầy khinh thường, nhìn ba người Mộ Chỉ Ly,dường như đã ăn chắc bọn họ. Từ lúc danh tiếng Thiên Huyền Thương Hộitruyền ra đến nay, bọn họ vẫn luôn nuôi hy vọng, một thương hội mưu lợikinh người như thế, cho dù là ai cũng không đồng ý vứt bỏ cơ hội này.

Nhìn dáng vẻ khinh thường của Triệu Mục Sinh, tức giận trong lòng Mộ Chỉ Ly đột nhiên tiêu tán, chậm rãi ngồi xuống, thưởng thức một chén trà.

- Triệu tiền bối, những thứ này hẳn không phải là tính toán của một mình ngươi chứ.

- Ý của xét duyệt thương hội chính là như vậy, các ngươi chắc chắn cũnglà người bận rộn, vẫn là không muốn lãng phí thời gian ở nơi chết tiệtnày, lựa chọn duy nhất ở trước mặt của các ngươi, mau chóng đưa ra quyết định đi.

Triệu Mục Sinh cũng ngồi xuống, trên gương mặt tang thương là nụ cườiđắc ý, Bồ Đề đan mà Thiên Huyền Thương Hội đưa ra hắn đã thấy thèm đãlâu.

Bây giờ toàn bộ thế lực ở Bồng lai tụ địa đều muốn giành được nhiều BồĐề đan, nhưng mà giá cả Bồ Đề đan rất cao, bọn họ tuyệt đối không có khả năng mua số lượng lớn, cho dù môn phái bọn họ cần thì tinh thạch cũngkhông đủ, cho nên không ít người đều có ý định muốn chiếm đoạt ThiênHuyền Thương Hội.

Sở dĩ bây giờ vẫn chưa có ai hành động, đó là vì yên lặng theo dõi kỳbiến, một khi có người hành động, những người khác nhất định cũng sẽxông lên trước tiên, cùng nhau phân chia một miếng thịt mỡ to lớn này,mà bây giờ Thiên Huyền Thương Hội nếu đã đưa đến trước mặt bọn họ, dĩnhiên không thể bỏ qua cơ hội này.

Mộ Chỉ Ly nhíu mày:

- Triệu tiền bối, ngươi đối với Thiên Huyền thương hội của ta hình nhưcòn chưa có đủ hiểu rõ, ngươi cho rằng, bằng vào mấy người chúng ta màcó thể chèo chống để cho Thiên Huyền Thương Hội có được thành tích nhưvậy sao? Ngươi cho rằng, vật phẩm trong Thiên Huyền Thương Hội chỉ dựavào thực lực của chúng ta và Tuyệt Tình Cốc liền có thể chế tạo ra sao?Ngươi cho rằng, chúng ta tới xét duyệt công hội mà lại không có một chút chuẩn bị nào hay sao?

Lời của Mộ Chỉ Ly lạnh lẽo vô cùng, từng câu từng chữ mạnh mẽ sục sôi,nghe được lời này sắc mặt Triệu Mục Sinh dần dần biến hóa, đứng trướcngười có thể hùng hổ dọa người ở nơi này, đúng là không thể có thể nóira được một câu phản bác nào.

- Nếu như lần này Triệu tiền bối đến đây chẳng qua chỉ muốn nói những lời này, ngươi liền có thể rời đi.

Giọng điệu Mộ Chỉ Ly hờ hững, ánh mắt sắc bén như đao, lạnh lẽo vô cùng.

Nhìn Mộ Chỉ Ly mở cửa phòng ra, sắc mặt Triệu Mục Sinh đột nhiên khó coi:

- Các ngươi dám làm như vậy với ta, chẳng lẽ các ngươi không muốn phát triển ở Bồng Lai tụ địa sao?

Hàn Như Liệt cười tà mị:

- Triệu tiền bối, ta gọi ngươi một tiếng tiền bối, nhưng đừng có tự cholà mình rất cao. Nếu như bây giờ ngươi không muốn rời đi, chúng ta cóthể làm cho ngươi vĩnh viễn ở lại chỗ này.

Lời nói lạnh như băng từ trong miệng Hàn Như Liệt chầm chậm truyền ra,nụ cười rạng rỡ cùng với câu nói đầy ẩn ý khác nhau hoàn toàn.

Triệu Mục Sinh sửng sốt, trong lòng không ngừng thấp thỏm, cố nén tứcgiận trong lòng để không bộc phát ra ngoài. Bây giờ chẳng qua là hắn chỉ đến đây một mình, chọc giận bọn họ như vậy đối với hắn cũng không cólợi.

- Các ngươi chờ đó, rất nhanh thôi các ngươi sẽ biết thế nào là hối hận.

Triệu Mục Sinh hừ một tiếng, phất tay áo rồi rời đi, cặp chân chạy trốnkia coi bộ rất nhanh, hình như sợ chậm hơn một chút thì ba người Mộ ChỉLy, Hàn Như Liệt, Ích Hàn sẽ làm cho hắn ở lại nơi này vĩnh viễn.

Đợi đến lúc Triệu Mục Sinh rời đi, cửa phòng liền đóng lại lần nữa.

Ba người Mộ chỉ Ly ngồi quanh cái bàn, sắc mặt đều có vẻ không tốt.

- Hôm nay sau khi Triệu Mục Sinh rời đi, nhất định sẽ cùng với người của xét duyệt công hội thông đồng với nhau, đến lúc đó chúng ta muốn hoànthành chuyện này sợ là càng thêm khó khăn.

Ích Hàn chau mày, tình huống hôm nay so với suy nghĩ lúc trước của hắn còn gay go hơn nữa.

Hàn Như Liệt gật đầu:

- Hắn làm như vậy là chuyện tất nhiên, cho dù hôm nay hắn giết, xétduyệt công hội cũng sẽ có thêm một Triệu Mục Sinh xuất hiện. Thành tíchcủa Thiên Huyền Thương Hội làm cho rất nhiều người đỏ mặt tía tai, có cơ hội này, bọn họ hiển nhiên không muốn bỏ qua.

- Chuyện cay nghiệt như vậy có ai sẽ đồng ý chứ, theo như những lời tavừa nói thì hắn cũng sẽ tự biết suy xét, tình cảnh chúng ta phải đối mặt tiếp theo sợ là cực kỳ náo nhiệt.

Nụ cười nơi khóe miệng Mộ Chỉ Ly xen lẫn một chút châm biếm, những người có thế lực như thế, nàng cũng phải chuẩn bị thật tốt.

Mộ Chỉ Ly đột nhiên đứng dật, ánh mắt ám muội:

- Bây giờ các ngươi ở lại tửu lâu đi, ta đi một chuyến đến cửa hàngThiên Âm Môn ở Lâm Lang thành xem sao, để cho sư tổ ra mặt có hơi đạitài tiểu dụng (không biết trọng nhân tài), chỉ cần tu luyện giả cửa hàng Thiên Âm Môn đứng sau lưng chúng ta, như vậy là đủ rồi.

- Nàng cẩn thận một chút.

Hàn Như Liệt dặn dò, trong tửu lâu không biết lúc nào sẽ lại có người tới đây, bọn họ phải ở lại chỗ này.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi ra tửu lâu, năm ngón tay mở ra, một miếng lệnh bài không phải vàng không phải ngọc màu đen liền xuất hiện trong tay củanàng, chất liệu gỗ màu xanh đen phản xạ ra ánh sáng u lãnh, cái lệnh bài này chính là sư tổ giao cho nàng, chắc chắn sau khi tu luyện giả ThiênÂm Môn nhìn thấy sẽ nhận ra, hơn nữa thân phận của nàng tu luyện giảThiên Âm Môn đã biết rồi, hẳn là sẽ không có vấn đề quá lớn.

Mộ Chỉ Ly đi xuống lầu, hơn mấy chục tầm mắt đều rơi vào trên người của nàng.

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status