Nghe thấy Lý Thừa Dương nóivậy, Mộ Chỉ Ly cười, cười đến run rẩy hết cả người, nàng lần đầu tiên thấy ngườikhông biết sống chết như vậy, vẻ mặt ngưng cười, nhìn Lý Thừa Dương nói: “ Ngươicảm thấy ta không dám sao?”
Mộ Chỉ Ly nàng không thích bịngười khác uy hiếp, nhất là loại mình đang chiếm cứ quyền chủ động mà còn bịngười ta uy hiếp.
Tay khẽ dùng sức, máu ở trên cổLý Thừa Dương liền trào ra, mặc dù kiếm này đã bị phá hỏng đến một mức nhấtđịnh, nhưng muốn cắt đứt cổ họng thì cũng không phải là việc gì quá khó, Mộ ChỉLy mặt không thay đổi nhìn hết thảy, đáy mắt không hề xao động, phảng phất nhưthứ nàng định giết không phải một người, mà là một con gà, một con chó hay đạiloại như vậy.
Kể từ sau khi tới Thiên Huyềnđại lục, nàng cũng đã đón nhận hết thảy, lời này nói ra có lẽ người ở thế kỷ haimươi mốt sẽ không thể tin tưởng, dù sao cuộc sống như vậy ở một thời đại hòabình, là một bác sĩ hành y cứu tế nhưng bây giờ đã biến thành cuộc sống của kẻgiết người cũng thành thói quen, nhưng là Mộ Chỉ Ly nàng đã thực sự làm đượcđiểm này.
Nàng tới Thiên Huyền đại lụccũng đã được một năm, người chết trên tay nàng đã có đến vài người mà nàng mớichỉ cứu có một người , đây cũng là hoàn cảnh tác động đến con người, dù sao ởcái thế giới này nếu vẫn như trước thì nàng tất sẽ giẫm chân tại chỗ không tiếnxa được thế này.
Lý Thừa Dương nhìn bộ dángkhông thèm để ý chút nào của Mộ Chỉ Ly thì trong lòng cũng có chút luống cuống,tay nàng không chút nào run rẩy, mặt nàng cũng không hề xao động, đây hết thảycũng chứng minh một điều, chính là Mộ Chỉ Ly có giết mình thì cũng không hề thấylo lắng.
Kiếm nhích dần tới cổ Lý ThừaDương, Lý Thừa Dương chỉ cảm thấy khoảng cách tử vong cách mình càng ngày cànggần, đắc ý trên mặt chuyển dần thành hoảng sợ, hắn chưa từng thấy cô gái nào nhưMộ Chỉ Ly vậy, trong lòng hoàn toàn luống cuống.
Người ở nơi này có ai khôngphải là thiên tài có biểu hiện cực kỳ xuất sắc của mỗi gia tộc, Lý Thừa Dươnglại là thiên tài đứng đầu của Lý gia, có thể đi tới bước này bọn họ rõ ràng làkhông dễ dàng gì, thiên tài thường thường sợ nhất là chết, bởi vì một khi chếtđi, như vậy tất cả vinh quang cũng sẽ biến mất, còn có nhiều thứ còn chưa từngđược hưởng thụ, thì làm sao mà nguyện ý chết được đây?
“Ngừng, ngừng, ngừng mau dừngtay!” Lý Thừa Dương mở miệng hô, hắn cảm giác được xúc cảm lạnh băng trên cổmình, máu của mình đang theo lưỡi kiếm của nàng chảy xuôi, đây là một loại cảmthụ cực kỳ sợ hãi, quả thực đang khiêu chiến cực hạn trong lòng hắn, hắn cũngkhông thể cứ như vậy mà chết đi đâu!
Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Lycâu ra một nụ cười giễu cợt: “Không phải ngươi thách ta giết ngươi sao? Sao bâygiờ lại thay đổi rồi?” ở trong lòng Mộ Chỉ Ly, vô cùng không nhìn nổi người nhưLý Thừa Dương, có lẽ ở mặt tu luyện thiên phú của hắn là hơn người, nhưng vớicái tính cách này của hắn thì tương lai hẳn là không đi được baoxa.
Trừ khi hắn vẫn sống ở tronggia tộc, còn một khi đi ra ngoài trải nghiệm mà nói, tất sẽ chọc đến người màhắn không thể chọc nổi, kết quả thế nào không cần nghĩ cũngbiết.
Lúc này Lý Thừa Dương cũngchẳng quan tấm tới cái vấn đề gì là thể diện với không thể diện, không ngừng cầuxin tha thứ, nói: “Ta biết sai rồi, ta cũng không dám nữa, ngươi hãy bỏ qua chota một lần đi, sau này ta cũng không dám cùng các ngươi đối nghịch nữa!” so vớimạng của mình, mặt mũi hiển nhiên không quan trọng bằng.
“Bảo bọn họ dừng tay lại đi.”Mộ Chỉ Ly mở miệng nói, đầu lĩnh Lý gia bọn họ bây giờ cũng đã nằm dưới kiếmmình xin tha thứ rồi, những người khác cũng đã có thể ngừnglại.
“Tất cả dừng tay!” Mộ Chỉ Lynói xong câu nói kia, Lý Thừa Dương lập tức mở miệng nói.
Tình huống bên này bọn họ hiểnnhiên là cũng có chú ý đến, nhìn thấy trạng huống này thì cũng tiến lại gần, MộNhược Hiên nhìn hai người, nói: “Việc đã đến nước này, Chỉ Ly, coi như xongđi.”
Hiển nhiên, hắn cũng không muốnMộ gia chọc phải một đại phiền toái như Lý gia, vốn là Mộ Chỉ Ly chuẩn bị giếtLý Thừa Dương, nhưng sau khi nghe Mộ Nhược Hiên nói như vậy, kiếm trên tay cũngnới lỏng mấy phần.
Phải biết rằng quãng thời gianđi tới đảo yêu thú này, Mộ Nhược Hiên đối với nàng đúng là rất quan tâm, chứkhông giống những người khác trong gia tộc xem thường nàng hay chất vấn nàng,cùng những loại người trước kia hoàn toàn không giống nhau, nàng đã đem Mộ NhượcHiên bọn họ trở thành ca ca, tỷ tỷ của mình, nàng tương đối tôn trọng bọnhọ.
Lúc này Mộ Tử Hạm cũng mở miệng: “Chỉ Ly, để cho bọn họ đi thôi.” Hôm nay có thể đem Lý Thừa Dương bức đến bộdạng thê thảm thế này, nàng cũng cảm thấy rất là sung sướng, lúc trước bị chènép đến uất nghẹn thì hôm nay đã có thể giải trừ, nghĩ đến sau này Lý Thừa Dươngcũng không dám kiêu ngạo giống như trước nữa, dù sao hôm nay hắn cũng đã chậtvật như này.
“Đúng vậy, đúng vậy! Bỏ qua chota đi, ta sau này không dám.” Nghe được lời của bọn Mộ Nhược Hiên, Lý Thừa Dươngcũng hùa nói theo, song, ai cũng không chú ý tới trong mắt Lý Thừa Dương hiệnlên tia nhìn tàn nhẫn.
Nghe lời bọn Mộ Nhược Hiên, MộChỉ Ly đem kiếm từ trên cổ Lý Thừa Dương lấy xuống, vốn là kiếm sắt có không ítlỗ hỗng bây giờ nhiễm thêm một ít máu tươi, nhìn qua cũng có chút quái dị, hiểnnhiên bây giờ nó đã là một thanh kiếm hỏng.
“Sau này nhìn thấy bọn ta thìphải đi đường vòng!” Mộ Chỉ Ly mở miệng nói, rất nhanh đã không còn để ý tới LýThừa Dương, tiếp tục thu lại xác Địa Thạch Thú, trong lòng cũng tính toán khôngbiết chừng này Địa Thạch Thú có đủ để đổi một cái kiếm hay không đây, nếu khôngcó vũ khí thì phải làm thế nào cho tốt?
Cô gái áo hồng trên mặt rất khócoi, nhìn về phía Lý Thừa Dương trong mắt tràn đầy chán ghét so với dĩ vãng thìhoàn toàn bất đồng, nàng không nghĩ tới một Thừa Dương ca uy vũ như vậy tronglòng nàng thật không ngờ lại không được việc gì, nhất là bộ dáng cầu xin tha thứlúc vừa rồi, thật đúng là phá vỡ hình tượng anh hùng trong lòngnàng.
Người Lý gia ta nhìn ngươingươi nhìn ta, nhìn lẫn nhau tới mấy lần, đều có chút ít nổi giận thu hồi vũ khítrong tay, vốn là chuẩn bị tới đây cười nhạo người Mộ gia một phen, không nghĩtới ngược lại là bọn họ bị cười nhạo.
Vốn là người bọn hắn xem thườnglúc này lại dẫm ở trên đỉnh đầu bọn hắn, sắc mặt bọn hắn có thể đẹp được haykhông? Mọi người ở đây chuẩn bị rời đi, thì Lý Thừa Dương bỗng gầm lên một tiếnggiận dữ, căm tức nhìn Mộ Chỉ Ly.
“Ta giết ngươi!” Lý Thừa Dươngvẻ mặt hung tàn nhìn Mộ Chỉ Ly, máu tươi trên cổ đang chảy cũng không thèm để ý,hẳn là đã đạt tới tình trạng không chết thì không ngừng.
Hắn chưa từng bị vũ nhục nhưvậy, vậy mà lại bị một cô gái tuổi so với mình còn nhỏ hơn vũ nhục, hắn khôngchịu được! Ánh mắt của Nhụy Nhi hắn nhìn thấy rõ ràng, không có ái mộ cùng nóngbỏng như trước kia, có chăng chỉ là ánh nhìn ghét bỏ, như vậy hắn sao có thểchấp nhận?
Nếu là cứ như vậy trở về, ởtrước mặt bọn họ hắn lấy đâu ra mặt mũi? Cho nên hắn không thể! Nếu là muốn rửasạch hết tất cả, cũng chỉ có thể giết nữ tử trước mặt này, nếu không hắn khôngcách nào trở về!
Giết nàng! Giết nàng! Cái ýnghĩ này một khi nảy sinh thì không thể ngăn chặn trong lònghắn!
Chỉ thấy hai mắt Lý Thừa Dươngchậm rãi nhắm nghiền, Thiên Lực trong cơ thể cứ như không cần sinh mệnh cũng àoạt tuôn ra từ tất cả các bộ phận trên cơ thể hắn, một đạo ánh sáng hồng chói mắttừ trên người Lý Thừa Dương mạnh mẽ bắn ra, kèm theo hơi thở cực nóng, giống nhưmột vầng mặt trời đỏ đang bay lên, thậm chí còn che khuất ánh sáng mặttrời.
Bầu trời bị che khuất, trongmắt mọi người lúc này cũng chỉ còn lại có một vầng trời tròn đỏ này, nhìn qua rung động như vậy, đồng thời, theo sự nổi lên chậm rãi của vầng trời đỏ thì khíthế trên người Lý Thừa Dương cũng có chút tăng cường lên.
Chỉ thấy sắc mặt Lý Thừa Dươngcũng biến sang màu đỏ, làn da trên cả người không ngừng nhấp nhô giống như nướcđang nấu sôi nổi lồng bồng. Nhìn qua hết sức thận trọng.
Đám người Mộ Nhược Hiên nhìnthấy một màn này cũng đưa mắt liếc nhau một cái, trong mắt tràn đầy kinh hãi,hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới Lý Thừa Dương còn một chiêu khủng bố như vậy,một chiêu như vậy nếu là bọn họ chắc chắn sẽ không cách nào ngăncản.
Mộ Chỉ Ly không cảm giác được,nhưng bọn họ rõ ràng có thể cảm nhận được hơi thở Lý Thừa Dương đột ngột từ TiênThiên cảnh giới đạt tới Huyền Thiên chi cảnh! Thông qua chiêu thức này, lại cóthể đem thực lực hắn tăng lên nhiều như vậy, bởi vậy có thể thấy được uy lực củachiêu thức này lớn đến thế nào.
“Một chiêu này của Lý ThừaDương giống như là xuất hết toàn lực, chẳng lẽ đây chính là tuyệt kỹ Lý gia –Liệt Dương Sát có phải không? Mộ Nhược Hiên thấy một màn này mở miệngnói.
“Không sai, chắc chắn là vậy.”Mộ Chí Cương mở miệng, chiêu thức nổi danh nhất Lý gia chính là Liệt Dương Sát,nhưng bọn họ vẫn chưa từng thấy qua, không nghĩ tới hôm nay lại thấy được trênngười Lý Thừa Dương.
Nghe vậy Mộ Tử Hạm há to miệng: “Đây chẳng phải là tỏ vẻ Chỉ Ly phải chống đỡ lại một chiêu này haysao?”
Liệt Dương Sát này của Lý gianổi danh chính bởi vì sự bá đạo này, mà bá đạo này không chỉ thể hiện ở uy thếbề ngoài, mà càng bởi vì Liệt Dương Sát sau khi khóa chặt mục tiêu của mình thìngười nọ sẽ không có cách nào tránh né, chỉ có thể cứng rắn mà chống lại, đây làđiều bất lực nhất.
Ban đầu gia chủ Lý gia chính làdựa vào tuyệt kỹ kia mà thành danh – Liệt Dương Sát, lúc này mới phát triển ramột phen danh tiếng, thành lập Lý gia.
Mộ Chí Cương sắc mặt ngưngtrọng gật đầu: “Một chiêu này uy thế to lớn như thế, sợ là nguy hiểm, chỉ làhiện tại đi tìm các trưởng lão sợ là không kịp.” Chuyển con ngươi hướng về MộChỉ Ly nói: “Chỉ Ly, muội có thể tránh không?”
Mộ Chỉ Ly lắc đầu, sắc mặt cũngrất là ngưng trọng, hiển nhiên nàng cũng cảm nhận được Liệt Dương Sát này bấtthường: “Ta cảm giác ta bị khóa định rồi, không cách nào né tránh.” Trong lònglại càng kinh ngạc, thế gian lại có chiêu thức như vậy, thật là thầnkỳ.
Nàng xem trong mắt cũng khôngphải là uy lực của Liệt Dương Sát, mà chính là kỹ năng khóa chặt mục tiêu này!Nếu như mình cũng có kỹ năng như vậy, như vậy chắc chắn sẽ có thể đem thực lựccủa mình nâng lên không ít!
Chẳng qua với tình huống hiệntại không cho phép Mộ Chỉ Ly suy nghĩ nhiều, cho dù nàng không cách nào do thámđược thực lực Lý Thừa Dương, nhưng cũng cảm nhận được sự bất thường của LiệtDương Sát, chỉ một chút không cẩn thận thì cái mạng nhỏ tùy thời cũng có thể mấtở nơi này.
Dù ở dưới tình huống này, MộChỉ Ly vẫn như cũ không có chút nào bối rối, nếu không cách nào né tránh, nhưvậy cũng chỉ còn cách đối chiến rồi!
Xoay người hướng Mộ Tử Hạm nói:“Tử Hạm tỷ, kiếm của tỷ có thể cho muội mượn dùng một chút đượckhông?”
Nghe vậy, Mộ Tử Hạm đương nhiênkhông dám trì hoãn chút nào, vội vàng đưa kiếm cho Mộ Chỉ Ly, trong mắt cực kỳlo lắng: “Chỉ Ly, để chúng ta cùng với muội cùng nhau ngăn cản một kích kiađi!”
Trong mắt nàng, một kích kiakhủng bố như vậy Chỉ Ly tuyệt đối không chịu được, nếu là bọn họ cùng nhau đốikháng có lẽ còn có hi vọng, Mộ Chí Cương không nói gì cũng đã vận khởi Thiên Lựchướng về phía Mộ Chỉ Ly đi tới.
Song, lúc này Mộ Chỉ Ly cũng mởmiệng nói: “Ta sẽ tự mình đối mặt, mọi người không cần phải tới đây!” Đây chínhlà chuyện của nàng, đúng là cần chính nàng đi gánh chịu, nàng không hi vọng bởivì chính mình mà liên lụy tới bọn họ.
Huống chi với kỹ năng khóa mụctiêu của Liệt Dương Sát này, cho dù bọn họ có giúp đỡ cũng không có tác dụng quálớn, bởi vì công kích chỉ nhằm đúng đối tượng là mình, nếu như chỉ có mình mìnhbị thương thì ít nhất còn có bọn họ, nếu bọn họ cũng bị thương, nếu vậy kết quảcủa bọn họ sẽ rất khó nói!
“Nhưng mà...”
“Không có nhưng mà!” Mộ Chỉ Lykiên trì nói.
Chợt không hề để ý tới bọn MộTử Hạm, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại giống Lý Thừa Dương, hiển nhiên bọn họgiống nhau đều đang thể hiện ra một loại chiêu thức có uy lực cùng năng lực cựckỳ khủng bố. Đây cũng là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly sử dụng chiêu này, không sai,chính là tuyệt chiêu của nàng Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm.
Mọi người chỉ thấy Mộ Chỉ Lymột tay cầm kiếm, Thiên Lực trên người đang cấp tốc khởi động, Thiên Lực bêntrong đan điền cùng một lẻ tám đường kinh mạch lúc này đồng thời chuyển độnglại, dần dần, cả người nàng đều tràn đầy Thiên Lực màu trắng, thân hình củanàng, mặt mũi của nàng trước mặt mọi người dần dần bắt đầu trở nên hưảo.
Dường như là một đám mây trắngkhông ngừng chuyển động vòng quanh thân người đang đứng yên ở đây, cũng khôngthấy rõ dáng người trong đó. Hơn thế, đồng thời, khí tức trên thân Mộ Chỉ Lycũng lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp mà tăng lên.
Mộ Tử Hạm bụm miệng, vẻ mặt vôcùng kinh hãi nhìn Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên nàng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly cũng sẽcó chiêu thức cường đại như vậy.
“Khí tức Chỉ Ly dần dần tănglên, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, nói không chừng có thể nhảy tới cảnhgiới giống Lý Thừa Dương.” Mộ Chí Cương mặt lạnh lùng trầm tĩnh, nhìn tình trạngcủa Mộ Chỉ Ly nhận xét.
Mặc dù khuôn mặt của hắn nhìnqua đúng là rất trấn định, nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện đáy mắt hắnnồng đậm rung động, hiển nhiên mỗi khi Mộ Chỉ Ly bày ra thực lực của mình đềukhiến người coi như là luôn luôn trấn định như hắn cũng không cách nào bìnhtĩnh.
Mộ Nhược Hiên khẽ gật đầu, chợtđáy mặt hiện lên một tia nghi ngờ: “Ở trong ấn tượng của ta, Mộ gia cũng khôngcó chiêu thứ nào như vậy, ngươi có nhớ không?” Mộ gia mặc dù cũng có chiêu thứcvới uy lực không tệ, nhưng chiêu thức mà Mộ Chỉ Ly triển khai kia hắn thề là hắnchưa bao giờ thấy qua, chiêu thức cường đại như vậy chỉ cần thấy qua thì hắn sẽkhông bao giờ quên.
“Đúng là không phải sở hữu củaMộ gia.” Mộ Chí Cương khẳng định suy nghĩ của Mộ Nhược Hiên: “Có vẻ như sau lưngviệc thực lực Chỉ Ly đột nhiên cường đại còn có nhiều nguyên nhân, chẳng qua làkhông biết một kích kia nàng ấy có ngăn cản được không, bất quá ta có thể xácđịnh nàng chính là hi vọng quật khởi của Mộ gia, nếu nàng không thể, thì ta vàngươi cũng không thể.”
Người bình thường vốn sẽ khôngnguyện ý nhận mình thua kém, nhất là những đệ tử kiệt xuất như bọn họ, nhưng MộChí Cương chính là tự mình nói ra những lời này, hơn nữa là tâm bình khí hòakhông có chút nào bất mãn, mà Mộ Nhược Hiên nghe được lời hắn nói thì cũng gậtđầu, hiển nhiên, hắn đồng ý với lời Mộ Chí Cương nói, ở trên người Mộ Chỉ Ly,hắn thấy được thứ bọn họ chưa từng có.
Mộ Tử Hạm lẳng lặng nghe lờinói của hai người, trong lòng lại càng kinh ngạc tột đỉnh, lúc trước ở trong mắtcủa nàng, Mộ Chỉ Ly bất quá chỉ là Tiểu muội muội vừa mới bộc lộ tài năng thôi,còn chưa từng nghĩ tới việc nàng so với mình còn mạnh hơn, còn bây giờ nghe lờibọn hắn nói, nàng phát hiện ra mình trước kia đã nghĩ lầm rồi.
Mộ Hàn Mặc chẳng qua là nhìn MộChỉ Ly, một câu cũng chưa nói, nhưng ánh mắt của hắn tràn đầy kiên định, hắn tintưởng Chỉ Ly nhất định có thể! Tin tưởng mà không cần lý do gì, cũng là một lòngkiên định ủng hộ. Bất tri bất giác từ lúc nào, Chỉ Ly thế nhưng đã trưởng thànhđến thế này, để cho hắn đồng thời vô cùng kinh ngạc cùng vui vẻ, nhưng cũng cóchút ít như đưa đám.
Đã biết là cực kỳ cố gắng,nhưng cũng không đuổi kịp được bước chân của Chỉ Ly sao?
Mộ Chỉ Ly nhắm mắt lại nên cũngkhông có để ý thấy biến hóa của những người khác, chẳng qua là không ngừng khốngchế Thiên Lực trong cơ thể mình, đây là lần đầu tiên nàng thả ra chiêu thức nhưvậy, chính là Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm thức thứ năm của nàng! Mặc dù đã sáng chếđược một thời gian ngắn rồi, nhưng bởi vì tiêu hoa sức lực quá lớn, cho nên nàngchưa từng sử dụng tới, không nghĩ tới hôm nay sẽ dùng đến.
Ở Lý Thừa Dương phía sau vầngmặt trời càng lên càng cao đồng thời mây mù quanh thân Mộ Chỉ Ly cũng xảy rabiến hóa, theo một tiếng quát lạnh của Mộ Chỉ Ly, Thiên Lực quanh thân nàng liềnchuyển sang màu vàng kim.
Ánh sáng vàng rực rỡ khiến bầutrời đỏ hồng biến thành màu vàng, màu vàng chói mắt, màu vàng khí phách, Mộ ChỉLy xuất ra một đao đầy ánh vàng rực rỡ giữa trời, giống như đập tan mây mù, chémngang trời trắng, khí phách đủ để dời núi lấp bể bổ ngang mây trắng, mang theokhí thế không cách nào địch nổi, khiến mọi người chói mắt.
Lúc này, mặt trời Lý Thừa Dươngcũng đã lên tới trên đỉnh, cả người giống như một người khổng lồ màu đỏ, thânhình khổng lồ đúng như vậy, làm người ta thực sự chấn động.
“Đi chết đi!” Lý Thừa Dương hô,rất nhanh mặt trời đỏ hướng Mộ Chỉ Ly lấy tốc độ cực nhanh màtới.
“Lên...”
Mộ Chỉ Ly quát to một tiếng,chuôi kiếm vàng rực rỡ hướng mặt trời đỏ nghênh đón. Mộ Chỉ Ly vốn bị vây trongmây mù cuối cùng cũng lộ ra thân hình, nhưng lại lúc ẩn lúc hiện như cửu thiênhuyền nữ vậy, không hề giống người phàm.
Không nghi ngờ chút nào, hìnhtượng mà hai người mang lại cho mọi người chính là rung động không nói nên lời.Lúc này trong tầm mắt mọi người, những thứ khác hết thảy đều đã biến mất khôngtồn tại, cũng chỉ còn có hai loại màu sắc đỏ rực rỡ cùng màu vàngkim!
Cự kiếm bổ về phía mặt trờichói chang, ở thời điểm hai người tiếp xúc lẫn nhau, hẳn là mang tới một trậnphong ba bão táp trên không trung, cuốn sạch hết thảy mọi thứ xung quanh, mộtmàn kia quả nhiên che khuất bầu trời, phảng phất như hơi thở ngày tận thế khiếncho người ta hoảng sợ, cát đá tung bay, trên mặt đất thậm chí sinh ra từng vạtvết nứt, các ma thú chung quanh lúc này cũng sợ đến ép chặt thân thể, tựa hồ nhưđang xảy ra chuyện gì vô cùng khủng bố.
Mà mọi người trong vòng vàitrăm dặm cũng có thể cảm nhận được bão táp đang quét sạch mọi thứ, khắp bầu trờicũng tối dần xuống, ngẩng đầu, bọn họ cũng có thể thấy được một màn khó quên,bầu trời bao la xanh thẳm, từng đám mây trắng noãn cũng không hề thấy đâu nữa,có chẳng qua là màu đỏ cực nóng cùng với màu vàng kim chóimắt.
Bọn Mộ Nhược Hiên đều nhắm haimắt lại, bởi vì cát bay đá chạy, bọn họ căn bản thấy không rõ rốt cuộc là xảy rachuyện gì, chỉ cảm thấy hết thảy chung quanh đều bị tàn sát bừa bãi, những thứkia sinh ra năng lượng bão táp khiến cho bọn họ suýt đứng khôngvững.
Bọn họ nhắm hai mắt lại nhưngtrong lòng thì cực độ rung động, bọn họ đứng bên ngoài cũng cảm nhận được ThiênLực kia tàn sát bừa bãi đến mức nào, da dẻ cũng đau như bị cạo, như vậy haingười bị vây trong vùng năng lượng kia sẽ có cảm giác như thếnào?
Thập Nhất trưởng lão của Mộ giađứng ở lều kia, nhìn thấy một màn này trên mặt cũng lộ ra kinh ngạc: “Đây là đệtử nhà ai mà gây ra động tĩnh đến thế này? Có thể náo động đến như vậy, thực lựckia chắc là không kém rồi, trong đó một bên hẳn là Lý gia, kia chẳng phải làLiệt Dương Sát sao, chẳng qua là bên còn lại là nhà ai đây?
Chiêu thức này ta chưa bao giờthấy qua, uy thế không hề thua kém Liệt Dương Sát của Lý gia, đúng là trên đờikhông thiếu gì người tài đâu.” Chẳng qua là lúc nói ra những lời này trên mặtThập Nhất trưởng lão cũng không thiếu vẻ hâm mộ.
Cửu trưởng lão cũng nhìn bầutrời bao la phía xa gật đầu nói: “Đích xác là đệ tử tài năng không tệ, nếu Mộgia ta cũng có tiểu bối như vậy thì tốt.”
Lý gia trưởng lão Lý Khuê Đạtnhìn thấy một màn này trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh hoảng: “Khí tức nàychẳng lẽ là Thừa Dương? Đến tột cùng là gặp phải người nào mà khiến cho hắn phảidùng tới chiêu này? Xem ra là gặp được kình địch rồi!”
Trước tiên, hắn chính là phântích ra điểm này, người khác không biết, nhưng hắn là Lý gia trưởng lão nên rấtrõ ràng, Liệt Dương Sát là tuyệt kỹ của Lý gia bọn hắn, tạo ra uy lực cường đại,nhưng đồng thời cũng để lại di chứng không nhỏ, sau khi sử dụng xong, bất luậnđối phương như thế nào, bản thân mình nhất định sẽ bị thương nặng! Nếu khôngphải gặp phải tình huống khó có thể đối địch, hiển nhiên Thừa Dương hẳn cũng sẽkhông sử dụng một chiêu như này!
Nghĩ tới đây, Lý Khuê cũngnhanh chóng hướng tới nơi phát sinh chạy tới, dù sao Lý Thừa Dương cũng là đệ tửLý gia mà hắn cực kỳ coi trọng, ngàn vạn lần không thể xảy ra cái gì khôngmay!
Một hồi lâu, khi trời đất lầnnữa khôi phục sự sáng sủa yên tĩnh, mọi người mới mở mắt, hết thảy chung quanhđều thay đổi hình dáng, cây cối ngả rạp như giấy, núi đá nứt toác, mà sự chú ýcủa mọi người hiển nhiên là hai người trong gió lốc.
Chỉ thấy Mộ Chỉ Ly một tay cầmkiếm chống đỡ trên mặt đất mới khiến nàng không ngã xuống, song sau một khắc MộChỉ Ly liền phun ra một ngụm máu tươi, màu sắc đỏ thẫm, hiển nhiên là ảnh hưởngtới nội tạng, sắc mặt Mộ Chỉ Ly trắng bệch, thân hình giống như cành liễu trướcgió tựa hồ một cơn gió thổi qua cũng có thể đẩy nàng ngãxuống.
Sau khi phun ra một ngụm máu,hai tai, hai mắt, mũi, miệng của nàng đều chảy máu, trên y phục lại càng ráchmướp, chỉ có thể đủ miễn cưỡng che kín thân hình, thoạt nhìn vô cùng thê thảm,đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly chật vật như vậy.
Nhìn thấy bộ dáng kia của MộChỉ Ly, tất cả mọi người đúng là hít một hơi lãnh khí, uy lực của vũ kỹ này kinhkhủng đến không ngờ.
Chỉ có mình Mộ Chỉ Ly mới biết,nếu không phải bởi vì thân thể chính mình có tố chất so với một cao thủ TiênThiên cảnh giới mạnh hơn nhiều, thì nàng bây giờ cũng đã sớm chết, năng lượngtàn sát bừa bãi trong gió lốc kia đến tột cùng có bao nhiêu kinh khủng, chỉ cómình nàng đã từng trải qua mới biết.
Trước mặt, mọi người đem ánhmắt chuyển tới trên người Lý Thừa Dương, tất cả đều kinh ngạc nói không ra lời,bởi vì nếu như nói Mộ Chỉ Ly đúng là chật vật thì bộ dáng Lý Thừa Dương cũng chỉcó thể dùng hai chữ thê thảm để hình dung.
Bởi vi trên người hắn tràn đầymáu tươi, áo bào đã bị máu tươi của hắn nhuộm thành màu đỏ, da thịt lộ ra bênngoài lại càng thấy nhiều những vết rách đầy máu, máu tươi đang từ đó nhỏ giọtchảy ra, sắc mặt hắn trắng bệch chẳng qua là cứ nhìn Mộ Chỉ Ly, vươn ngón taycủa mình chỉ nàng, chỉ một động tác đơn giản như vậy lại có vẻ khó khăn: “Ngươi.... Ngươi....”.
Một câu còn chưa nói ra, taycủa hắn cũng đã xụi lơ đi xuống, cả người mất đi tiếng động, hiển nhiên là đãchết.
“Thừa Dương ca, hắn.... hắn....đã chết.” Cô gái áo hồng không thể tin thét to, dường như không tin những gìtrước mặt mình.
Nam tử áo tím nhìn bọn Mộ ChỉLy mở miệng nói: “Các ngươi chờ đó, Lý gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ quacho các ngươi, các ngươi đều phải chết!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt bọnMộ Nhược Hiên chính là biến đổi, liếc nhìn lẫn nhau gật đầu một cái, hiển nhiênlà hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, trước tiên hướng phía đối phương nhào tới,nếu chuyện đã biến thành như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể giết người giệt khẩu,tuyệt đối không thể để cho bọn họ trở về!
Nếu không, một khi bọn họ trởvề đem tin tức này báo cho người Lý gia, Lý gia bọn họ nhất định sẽ tìm tới tậncửa, hiển nhiên đó cũng không phải là điều mà tất cả mọi người mongmuốn.
Mấy người nếu đã hạ quyết tâm,tốc độ tự nhiên cũng vô cùng cực nhanh, người của Lý gia khí thế đã tan rã, cảđám đều chỉ nghĩ tới chạy trốn thật nhanh, hẳn là không có ai muốn phản kháng,cứ như vậy bọn Mộ Nhược Hiên cũng càng thêm mau, ngắn ngủi mấy hơi thời gian,chính là đã có hai người chết dưới kiếm bọn họ.
Mà lúc bọn họ hành động, Mộ ChỉLy cũng bắt đầu trị thương cho chính mình, hiển nhiên nàng cũng biết nguyên nhânbọn Mộ Nhược Hiên làm như vậy, động tĩnh mới vừa rồi lớn như vậy người Lý giahẳn sẽ chú ý tới, bọn họ chỉ có thể nhân lúc người Lý gia chưa chạy tới liền đembọn kia giải quyết hết, mà sau đó bọn họ phải nhanh chóng rút lui, nàng cũngkhông thể làm chậm chân bọn họ.
Liệu nội đan cùng Mai Khâu đanđều bị Mộ Chỉ Ly nuốt chửng xuống, để trị liệu nội thương của nàng, đồng thờingân châm trong tay nhanh chóng triển khai, hoa hết cả mắt sợ là ngoài nàng racũng chẳng có ai nhìn thấy rõ, ngân châm chủ yếu đâm vào mấy đại huyệt quantrọng, bảo vệ tâm mạch của nàng, nhanh chóng trị liệu vết thương trong cơ thểnàng.
Đợi bọn Mộ Nhược Hiên đem nhữngngười Lý gia kia giải quyết hoàn toàn xong, tình trạng của Mộ Chỉ Ly cũng đã khálên nhiều, ít nhất tai mũi miệng cũng không chảy máu nữa, mà vết thương trênngười cũng đã cầm máu.
Chẳng qua là trong cơ thể dotiếp nhận Thiên Lực quá lớn mà khiến cho kinh mạch bị tổn thương hiển nhiên làtrong thời gian ngắn không cách nào trị tốt được, nhất định là sau khi trở vềmới có thể xử lý cho thỏa đáng.
“Chỉ Ly, chúng ta đi nhanh đi!”Mộ Tử Hạm chạy đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly hô: “Có muốn ta cõng muội không?” nàng xemthấy Mộ Chỉ Ly bị đả thương nặng như vậy, hiển nhiên không thể đuổi theo tốc độcủa bọn họ, đối với người tu luyện như bọn hắn mà nói, khí lực đương nhiên làkhông nhỏ, cho dù vác Mộ Chỉ Ly trên lưng thì tốc độ cũng chỉ chậm có chút xíu,như vậy so với tự mình Mộ Chỉ Ly đi cũng vẫn nhanh hơn một ít.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu:“Không cần, ta có thể đuổi theo tốc độ của mọi người, không cần lolắng.”
“Vậy chúng ta cũng đi nhanhthôi! Nơi này không nên ở lâu.” Mộ Chí Cương nói, lúc này người của Lý gia nhấtđịnh đang nhanh chóng chạy tới đây, nếu như bị bọn họ phát hiện, thế thì kết cụcsẽ hết sức thê thảm.
“Ừ!” Mọi người gật đầu, nhanhchóng hướng về phía Mộ gia mà quay về, may là vị trí Mộ gia cùng Lý gia cũngkhông cùng phương hướng, nên sẽ không bị chạm mặt.
Chỉ là bọn hắn không có chú ýtới khi bọn hắn nhanh chóng rời đi, ngọc bội bên hông Mộ Tử Hạm cũng không cẩnthận mà rơi mất ở trên mặt đất.....
Mọi người bởi vì lo lắng chothương thế Mộ Chỉ Ly cho nên đem tốc độ thả chậm một ít, mặc dù trong lòng vộivàng nhưng cũng không thể chỉ lo cho bản thân mình mà vứt Mộ Chỉ Ly ở lại, khôngphải sao? Song, một màn kế tiếp lại khiến cho bọn họ kinh ngạc, bởi vì tốc độ MộChỉ Ly rất nhanh, không thể so với tốc độ chậm của bọn họ.
“Không cần thả chậm tốc độ, takhông có vấn đề gì.” Mộ Chỉ Ly cũng biết ý nghĩ trong lòng mọi người, liền nói,nàng đã ăn vào mấy viên tăng khí đan, lúc trước chiến đấu làm cho Thiên Lựctrong cơ thể nàng tiêu hao đến không còn gì, cũng may mà có tăng khí đan, hiệntại Thiên Lực trong cơ thể nàng cũng đã khôi phục được một nửa, nếu không cũngkhông thể có tốc độ như bây giờ.
Đan dược hiện tại cũng đã cóchỗ để sử dụng, may mắn là Mộ Chỉ Ly trước khi tới đây đã chuẩn bị rất nhiều đandược, nếu không hôm nay chắc sẽ phải gặp phiền toái to!
“Tốt lắm! Vậy chúng ta cũngnhanh lên chút!” Mộ Chí Cương gật đầu, đối với Mộ Chỉ Ly lại càng xem trọng vàiphần, hôm nay đánh một trận đã hoàn toàn xác thực một cách sáng tỏ thực lực củaMộ Chỉ Ly, hắn không hề coi nàng chỉ một tiểu muội muội cái gì cũng không hiểu,ngược lại hắn coi nàng như một người có thực lực mạnh hơn bản thânmình.
Hắn biết Mộ Chỉ Ly không phảilà gượng chống, mà là thật sự có thể, tốc độ mấy người đột nhiên tăng, trongthời gian thật ngắn đã cách xa nơi phát sinh sự việc tới hơn mườidặm...
Sau khi bọn Mộ Chỉ Ly rời đikhông lâu, Lý Khuê Đạt đã chạy tới địa điểm xảy ra chuyện, một đường chạy tớihắn cũng đã cảm thấy có chuyện không ổn, nếu là Thừa Dương bọn họ thắng thì hẳnlà đã trở lại, dù sao Thừa Dương đã bị thương, bọn họ tự nhiên là không thể nàodừng lại thêm, nhưng mà một đường tới đây hắn cũng không có gặp được bọnhọ.
Cái này đã nói rõ lên một vấnđề, đó là bọn họ thua!
Lý Thừa Dương đã lấy Liệt DươngSát ra dùng mà vẫn thua! Như vậy thực lực đối phương đến tột cùng là mạnh baonhiêu? Quan trọng nhất là chiêu thức như vậy hắn căn bản là chưa từng thấy qua,nên cũng không biết là của đệ tử gia tộc nào gây nên!
Song, sau khi tới nơi thấy mộtmàn kia, lo lắng trong lòng Lý Khuê Đạt liền chuyển thành đau lòng! Tức giận! Đủloại cảm giác phức tạp đều xuất hiện trên người hắn, tựa hồ không rõ mọi sự làmsao mà biến thành như vậy!
Bởi vì trong mắt hắn chính làbuổi sáng hôm nay mười đứa đệ tử con em trong nhà đi ra ngoài luyện tập, lúc nàybọn họ thế nhưng hoàn toàn nằm trên mặt đất, không ai sốngsót!
Đến tột cùng là người nào lạixuống tay quá mức như thế! Thế nhưng khiến cho bọn hắn toàn bộ đều chết đi! Cáinày mình biết làm sao mà khai báo! Phải biết rằng cho dù Lý gia bọn ho gianghiệp to lớn, một chút tổn thất mười tên đệ tử mà nói cũng là tổn thất rấtlớn.
Dù sao bồi dưỡng nên một đệ tửưu tú cũng chẳng dễ dàng gì, những mầm mống đệ tử này tương lai sẽ là trụ cộtvững chắc cho gia tộc! Điều này bây giờ bọn họ làm sao tiếp nhận đượcđây!
“Bất luận ngươi là ai! Ta nhấtđịnh phải làm cho các ngươi nợ máu trả bằng máu!” Lý Khuê Đạt ngửa mặt lên trờiquát to, đem nội tâm tức giận của hắn phát tiết đi ra ngoài, hai tay nắm chặt,cho thấy nội tâm của hắn tức giận đến bực nào!
Thực ra thì nếu đổi lại đốitượng mà nói thì cách làm của Lý Khuê Đạt cũng sẽ không khác gì cách làm của bọnMộ Chỉ Ly, đuổi tận giết tuyệt, chẳng qua là bọn hắn bây giờ vị trí không giốngnhau thôi.
Đang trên đường gấp rút chạy vềthì Mộ Chỉ Ly đánh một cái hắt xì, không khỏi đem tầm mắt nhìn về phía mọi ngườithì hóa ra là chỗ ở của Mộ gia.
Khi Mộ Chỉ Ly trở về chỗ Mộ giatụ tập thì trước tiên chính là vào lều, nhìn thấy một màn này, bọn Mộ Tử Hạmcũng trở lại trướng bồng của mình, dù sao lều của bọn họ cũng đều ở đây cùngnhau, có phát sinh chuyện gì thì bọn họ cũng đều biết, hiện tại Chỉ Ly chắc làđi chữa thương.
Sau khi Mộ Chỉ Ly tiến vào lều,chuyện thứ nhất chính là đổi y phục, y phục rách mướp đang mặc trên người nàythực sự rất là khó chịu, rất nhanh sau đó là bắt đầu trị liệu vết thương củamình.
Ngân châm màu lam xuất hiệntrên tay nàng, Thiên Lực bắt đầu khởi động, ngân châm màu lam phần đuôi mangtheo ánh sáng xanh bạc dài ba tấc hiện tại châm trên người nàng, tổng cộng bacái ngân châm, còn Mộ Chỉ Ly thì cũng nhắm hai mắt lại.
Hai tay đặt ở trước ngực vậnđộng không ngừng, một loạt dấu tay phức tạp xuất hiện trên tay nàng, đây chínhlà Thiên Huyền châm pháp mà nàng đang học, đoạn thời gian này nàng vẫn luônchuyên cần luyện tập không nghỉ.
Thiên Huyền châm pháp phần đầutiên: dời huyệt đổi vị trí.
Chính là đem ba ngân châm đâmtùy ý vào trên ba huyệt vị, ngay sau đó thông qua Thủ Ấn (dùng ngón tay ấn ấn)mà khống chế ngân châm tự hành động, như vậy sẽ đơn giản hơn đồng thời hiệu quảso với cách dùng ngân châm bình thường trước kia cũng tốt hơn.
Trên ngân châm có chứa ThiênLực kích thích huyệt vị của Mộ Chỉ Ly, đồng thời kèm theo Thủ Ấn của Mộ Chỉ Ly,ngân châm kia hẳn là đang không ngừng vận động, giống như việc trái tim ngườibình thường đang đập, kích thích huyệt vị tốt hơn, xúc tiến sản sinh ra tế bào,tốc độ di động có thể nói là quỷ dị, nếu đổi lại là người bên cạnh nhìn vào chỉcảm thấy ba đạo ánh sáng màu lam đang ở trên người Mộ Chỉ Ly không ngừng di độngchứ cũng không biết tột cùng là cái gì.
Lấy năng lực Mộ Chỉ Ly hiện tạichỉ có thể đủ khống chế ba cái ngân châm mà thôi, nếu luyện đến cấp cao hơn thìcó thể khống chế đến trăm cái ngân châm, bởi vậy có thể thấy được Thiên Huyềnchâm pháp đến tột cùng có bao nhiêu khó khăn, huống chi đây vẫn chỉ là phần đầutiên thôi, mấy phần kế tiếp Mộ Chỉ Ly cũng chưa có nghiên cứu cùng tậpluyện.
Bất quá chỉ mới phần đầu tiên,chỉ mới ba cây ngân châm mà hiệu quả cũng đã được như thế, trước kia cần tới mộtngày để trị liệu hiện tại chỉ cần một lúc lâu thì đã có thể trị liệu được khátốt rồi!
Đợi mọi thứ chấm dứt, Mộ Chỉ Lynhắm hai mắt lại tiến vào trạng thái nhập định, bắt đầu tu luyện, Thiên Lựctrong tăng khí đan dù sao cũng không phải là do mình đích thân tu luyện ra, nàngcần phải tập trung tu luyện tốt một phen, làm cho Thiên Lực đã mất đi bồi bổtrở lại, đồng thời cũng có thể nhờ vào lúc tu luyện mà khiến miệng vết thươngtrên cơ thể khép lại.
Cùng lúc đó, Lý Khuê Đạt vẫncòn mang vẻ mặt bi thương báo cho người trong gia tộc, đem theo thi thể bọn LýThừa Dương mang về an táng. Hắn cũng không biết đến tột cùng là người nào giếtbọn họ, có thể nói là không có chút đầu mối nào, mặc dù ở nơi này có cảm nhậnđược một chút hơi thở của đối phương, nhưng đám đệ tử con em ở đảo yêu thú nàynhiều không kể xiết? Làm sao mà dễ tra ra được?
Dĩ nhiên, hắn tuyệt đối sẽkhông vì như vậy mà buông tha, cái thù này hắn nhất định phải báo! Chẳng qua làtrong đầu không ngừng nghĩ tới các tiểu bối của mấy gia tộc kia, có ai có thể cóđược năng lực như thế đây? Chỉ là nghĩ một hồi lâu cũng không nghĩ ra đến tộtcùng sẽ là ai!
Song vào lúc này, trong đám đệtử cũng có một gã để ý thấy một miếng ngọc bội trên mặt đất, vội vàng hướng vềphía Lý Khuê Đạt báo: “Trưởng lão, nơi này có một miếng ngọcbội!”
Nghe vậy, Lý Khuê Đạt nhanhchóng chạy tới, tên kia lập tức đưa ngọc bội cho Lý Khuê Đạt.
“Ngọc bội kia là ở nơi nào nhìnthấy?” Lý Khuê Đạt đánh giá ngọc bội rồi lên tiếng hỏi.
“Nhìn thấy trên đất ở vị trínày.” Tên đệ tử đàng hoàng trả lời, phải biết rằng Lý Khuê Đạt trước mặt bọn họcó rất nhiều quyền uy, mà bọn họ đối với hắn cũng vô cùng tônkính.
Lý Khuê Đạt nhắm mắt lại cảmthụ hơi thở trên ngọc bội: “Không sai! Đây là hung thủ đánh rơi! Lưới trời tuythưa nhưng khó lọt, không nghĩ tới đối phương lại quá khinh thường đem vật nàyđánh rơi! Thật là trời không phụ người có lòng!”
Đang lúc đánh giá khối ngọc bộinày, Lý Khuê Đạt cũng phát hiện bên cạnh ngọc bội khắc một chữ Mộ nho nhỏ:“Người Mộ gia! Hóa ra là người Mộ gia! Bản thân ta muốn xem một chút Mộ gia đếntột cùng là có tiểu bối nào có thể làm được như vậy! Thù này, Lý gia ta phảitrả!”
Thanh âm vừa rơi, thân hình LýKhuê Đạt đã biến mất trước mặt đám đệ tử Lý gia.
Lúc Mộ Tử Hạm thay quần áo thìcũng phát hiện ngọc bội của mình không thấy đâu, liền ra khỏi lều vội vàng gọiMộ Chí Cương cùng Mộ Nhược Hiên.
“Tử Hạm, sao muội vội vội vàngvàng thế, có chuyện gì xảy ra sao?” Mộ Nhược Hiên thấy bộ dáng gấp gáp của Mộ TửHạm không khỏi mở miệng hỏi, hắn hiện tại đang một lòng lo lắng không biết ngườiLý gia có đuổi theo tới đây hay không, bây giờ nhìn lại bộ dáng kia của Mộ TửHạm, trong lòng tự nhiên cũng không khỏi có chút nghi ngờ.
“Nhược Hiên, ngọc bội của muộikhông thấy! Không biết đánh rơi lúc nào rồi, sẽ không phải là đã thất lạc ở nơiđó rồi chứ?” Cái “nơi đó” này bọn họ trong lòng đều hiểu rõ, thời điểm Mộ Tử Hạmnói ra những lời này lại càng cẩn thận từng li từng tí, càng nghĩ nàng lại càngcảm thấy có khả năng như vậy, dù sao thì lúc đánh nhau cũng rất dễ làmrớt.
Nếu là người Lý gia thấy được,vậy chẳng phải sẽ biết chuyện này là do bọn họ làm sao? Trong lòng Mộ Tử Hạm vôcùng hối hận, mình không có chuyện gì tự dưng lại đeo ngọc bội! Bây giờ chẳngphải là gặp phiền toái rồi sao! Nếu để liên lụy tới bọn họ thì biết làm thế nàocho tốt?
Thấy vẻ mặt Mộ Tử Hạm nghiêmtrọng như vậy, Mộ Nhược Hiên lên tiếng an ủi: “Đừng nóng vội, nói không chừng làrơi ở những chỗ khác thì sao, đừng tự mình hù dọa mình.” Mặc dù nói thì nói nhưthế, nhưng trên mặt Mộ Nhược Hiên cũng thêm mấy phần ngưng trọng, vận khí củabọn hắn thật sự sẽ tốt như vậy sao?
Mộ Chí Cương cũng nghiêm túckhông nói lời nào, hiển nhiên ba người bọn họ suy nghĩ cũng giống nhau, trênđoạn đường đã đi, khả năng ngọc bội rơi rớt ở đâu là lớn nhất! Chẳng qua là cảba người không nguyện ý thừa nhận thôi!
Song, trong khi cả ba người đềuđang suy nghĩ, một cỗ hơi thở cực kỳ cường đại đang tiến tới gần bọn hắn, bangười liếc nhau một cái, sợ là chuyện mà bọn họ vừa suy nghĩ tới đã xuất hiệnrồi.
“Mấy người tiểu bối các ngươi,dám giết người Lý gia ta, thật to gan!” thân hình Lý Khuê Đạt còn chưa xuất hiệntrước mặt mọi người, thì tiếng của hắn cũng đã bốn phương tám hướng truyền vàotrong tai bọn hắn.
Đang trong trướng bồng tuluyện, Mộ Chỉ Ly đương nhiên cũng nghe được, không khỏi thối lui ra khỏi trạngthái tu luyện, nàng không nghĩ tới tốc độ đối phương lại nhanh như vậy, lúc nàymới qua có bao lâu? Vậy mà hắn đã tìm tới nơi này rồi.
“Giết người thì đền mạng, mấyngười các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chết chưa?” Tiếng Lý Khuê Đạt lại lần nữatruyền vào trong tai mọi người, thanh âm lạnh như băng không che giấu chút nàonội tâm đang nổi giận của hắn.
Song, thanh âm Lý Khuê Đạt cũnglà nhằm vào ba người Mộ Tử Hạm, cũng không biết Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Hàn Mặc trongtrướng bồng cũng tham dự.
Khi thân ảnh Lý Khuê Đạt xuấthiện trước mặt bọn họ, bọn Mộ Nhược Hiên chỉ cảm thấy một cỗ áp lực cực kỳ khủngbố áp chặt bọn họ, lấy tu vi của bọn họ đương nhiên là sẽ có cảm giác không thởnổi, thực lực của lão già này đến tột cùng là mạnh bao nhiêu?
“Là ai giết Thừa Dương?” LýKhuê Đạt mở miệng hỏi, trong âm thanh mang theo uy nghiêm không thể kháng cự,hiển nhiên thông qua hơi thở hắn biết mấy người trước mặt này đều là người lúctrước tham dự, nhưng người cùng Thừa Dương đối chiến đến tột cùng là ai thì hắncũng không biết.
Lý gia bọn hắn, trong mườingười kia đứng đầu chính là Lý Thừa Dương mà không phải ai khác, hắn quan tâmnhất cũng là việc Lý Thừa Dương đã chết, hơn nữa hắn càng thêm rất hiếu kỳ đếntột cùng là người phương nào có thể phát ra một kích mãnh liệt như vậy, hắn chotới bây giờ còn không biết Mộ gia còn có chiêu thức như vậy!
Lúc này, Mộ Chỉ Ly vén lều trạiđi ra, nói: “Là ta giết.”
Mộ Chỉ Ly nàng không thích bịngười khác uy hiếp, nhất là loại mình đang chiếm cứ quyền chủ động mà còn bịngười ta uy hiếp.
Tay khẽ dùng sức, máu ở trên cổLý Thừa Dương liền trào ra, mặc dù kiếm này đã bị phá hỏng đến một mức nhấtđịnh, nhưng muốn cắt đứt cổ họng thì cũng không phải là việc gì quá khó, Mộ ChỉLy mặt không thay đổi nhìn hết thảy, đáy mắt không hề xao động, phảng phất nhưthứ nàng định giết không phải một người, mà là một con gà, một con chó hay đạiloại như vậy.
Kể từ sau khi tới Thiên Huyềnđại lục, nàng cũng đã đón nhận hết thảy, lời này nói ra có lẽ người ở thế kỷ haimươi mốt sẽ không thể tin tưởng, dù sao cuộc sống như vậy ở một thời đại hòabình, là một bác sĩ hành y cứu tế nhưng bây giờ đã biến thành cuộc sống của kẻgiết người cũng thành thói quen, nhưng là Mộ Chỉ Ly nàng đã thực sự làm đượcđiểm này.
Nàng tới Thiên Huyền đại lụccũng đã được một năm, người chết trên tay nàng đã có đến vài người mà nàng mớichỉ cứu có một người , đây cũng là hoàn cảnh tác động đến con người, dù sao ởcái thế giới này nếu vẫn như trước thì nàng tất sẽ giẫm chân tại chỗ không tiếnxa được thế này.
Lý Thừa Dương nhìn bộ dángkhông thèm để ý chút nào của Mộ Chỉ Ly thì trong lòng cũng có chút luống cuống,tay nàng không chút nào run rẩy, mặt nàng cũng không hề xao động, đây hết thảycũng chứng minh một điều, chính là Mộ Chỉ Ly có giết mình thì cũng không hề thấylo lắng.
Kiếm nhích dần tới cổ Lý ThừaDương, Lý Thừa Dương chỉ cảm thấy khoảng cách tử vong cách mình càng ngày cànggần, đắc ý trên mặt chuyển dần thành hoảng sợ, hắn chưa từng thấy cô gái nào nhưMộ Chỉ Ly vậy, trong lòng hoàn toàn luống cuống.
Người ở nơi này có ai khôngphải là thiên tài có biểu hiện cực kỳ xuất sắc của mỗi gia tộc, Lý Thừa Dươnglại là thiên tài đứng đầu của Lý gia, có thể đi tới bước này bọn họ rõ ràng làkhông dễ dàng gì, thiên tài thường thường sợ nhất là chết, bởi vì một khi chếtđi, như vậy tất cả vinh quang cũng sẽ biến mất, còn có nhiều thứ còn chưa từngđược hưởng thụ, thì làm sao mà nguyện ý chết được đây?
“Ngừng, ngừng, ngừng mau dừngtay!” Lý Thừa Dương mở miệng hô, hắn cảm giác được xúc cảm lạnh băng trên cổmình, máu của mình đang theo lưỡi kiếm của nàng chảy xuôi, đây là một loại cảmthụ cực kỳ sợ hãi, quả thực đang khiêu chiến cực hạn trong lòng hắn, hắn cũngkhông thể cứ như vậy mà chết đi đâu!
Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Lycâu ra một nụ cười giễu cợt: “Không phải ngươi thách ta giết ngươi sao? Sao bâygiờ lại thay đổi rồi?” ở trong lòng Mộ Chỉ Ly, vô cùng không nhìn nổi người nhưLý Thừa Dương, có lẽ ở mặt tu luyện thiên phú của hắn là hơn người, nhưng vớicái tính cách này của hắn thì tương lai hẳn là không đi được baoxa.
Trừ khi hắn vẫn sống ở tronggia tộc, còn một khi đi ra ngoài trải nghiệm mà nói, tất sẽ chọc đến người màhắn không thể chọc nổi, kết quả thế nào không cần nghĩ cũngbiết.
Lúc này Lý Thừa Dương cũngchẳng quan tấm tới cái vấn đề gì là thể diện với không thể diện, không ngừng cầuxin tha thứ, nói: “Ta biết sai rồi, ta cũng không dám nữa, ngươi hãy bỏ qua chota một lần đi, sau này ta cũng không dám cùng các ngươi đối nghịch nữa!” so vớimạng của mình, mặt mũi hiển nhiên không quan trọng bằng.
“Bảo bọn họ dừng tay lại đi.”Mộ Chỉ Ly mở miệng nói, đầu lĩnh Lý gia bọn họ bây giờ cũng đã nằm dưới kiếmmình xin tha thứ rồi, những người khác cũng đã có thể ngừnglại.
“Tất cả dừng tay!” Mộ Chỉ Lynói xong câu nói kia, Lý Thừa Dương lập tức mở miệng nói.
Tình huống bên này bọn họ hiểnnhiên là cũng có chú ý đến, nhìn thấy trạng huống này thì cũng tiến lại gần, MộNhược Hiên nhìn hai người, nói: “Việc đã đến nước này, Chỉ Ly, coi như xongđi.”
Hiển nhiên, hắn cũng không muốnMộ gia chọc phải một đại phiền toái như Lý gia, vốn là Mộ Chỉ Ly chuẩn bị giếtLý Thừa Dương, nhưng sau khi nghe Mộ Nhược Hiên nói như vậy, kiếm trên tay cũngnới lỏng mấy phần.
Phải biết rằng quãng thời gianđi tới đảo yêu thú này, Mộ Nhược Hiên đối với nàng đúng là rất quan tâm, chứkhông giống những người khác trong gia tộc xem thường nàng hay chất vấn nàng,cùng những loại người trước kia hoàn toàn không giống nhau, nàng đã đem Mộ NhượcHiên bọn họ trở thành ca ca, tỷ tỷ của mình, nàng tương đối tôn trọng bọnhọ.
Lúc này Mộ Tử Hạm cũng mở miệng: “Chỉ Ly, để cho bọn họ đi thôi.” Hôm nay có thể đem Lý Thừa Dương bức đến bộdạng thê thảm thế này, nàng cũng cảm thấy rất là sung sướng, lúc trước bị chènép đến uất nghẹn thì hôm nay đã có thể giải trừ, nghĩ đến sau này Lý Thừa Dươngcũng không dám kiêu ngạo giống như trước nữa, dù sao hôm nay hắn cũng đã chậtvật như này.
“Đúng vậy, đúng vậy! Bỏ qua chota đi, ta sau này không dám.” Nghe được lời của bọn Mộ Nhược Hiên, Lý Thừa Dươngcũng hùa nói theo, song, ai cũng không chú ý tới trong mắt Lý Thừa Dương hiệnlên tia nhìn tàn nhẫn.
Nghe lời bọn Mộ Nhược Hiên, MộChỉ Ly đem kiếm từ trên cổ Lý Thừa Dương lấy xuống, vốn là kiếm sắt có không ítlỗ hỗng bây giờ nhiễm thêm một ít máu tươi, nhìn qua cũng có chút quái dị, hiểnnhiên bây giờ nó đã là một thanh kiếm hỏng.
“Sau này nhìn thấy bọn ta thìphải đi đường vòng!” Mộ Chỉ Ly mở miệng nói, rất nhanh đã không còn để ý tới LýThừa Dương, tiếp tục thu lại xác Địa Thạch Thú, trong lòng cũng tính toán khôngbiết chừng này Địa Thạch Thú có đủ để đổi một cái kiếm hay không đây, nếu khôngcó vũ khí thì phải làm thế nào cho tốt?
Cô gái áo hồng trên mặt rất khócoi, nhìn về phía Lý Thừa Dương trong mắt tràn đầy chán ghét so với dĩ vãng thìhoàn toàn bất đồng, nàng không nghĩ tới một Thừa Dương ca uy vũ như vậy tronglòng nàng thật không ngờ lại không được việc gì, nhất là bộ dáng cầu xin tha thứlúc vừa rồi, thật đúng là phá vỡ hình tượng anh hùng trong lòngnàng.
Người Lý gia ta nhìn ngươingươi nhìn ta, nhìn lẫn nhau tới mấy lần, đều có chút ít nổi giận thu hồi vũ khítrong tay, vốn là chuẩn bị tới đây cười nhạo người Mộ gia một phen, không nghĩtới ngược lại là bọn họ bị cười nhạo.
Vốn là người bọn hắn xem thườnglúc này lại dẫm ở trên đỉnh đầu bọn hắn, sắc mặt bọn hắn có thể đẹp được haykhông? Mọi người ở đây chuẩn bị rời đi, thì Lý Thừa Dương bỗng gầm lên một tiếnggiận dữ, căm tức nhìn Mộ Chỉ Ly.
“Ta giết ngươi!” Lý Thừa Dươngvẻ mặt hung tàn nhìn Mộ Chỉ Ly, máu tươi trên cổ đang chảy cũng không thèm để ý,hẳn là đã đạt tới tình trạng không chết thì không ngừng.
Hắn chưa từng bị vũ nhục nhưvậy, vậy mà lại bị một cô gái tuổi so với mình còn nhỏ hơn vũ nhục, hắn khôngchịu được! Ánh mắt của Nhụy Nhi hắn nhìn thấy rõ ràng, không có ái mộ cùng nóngbỏng như trước kia, có chăng chỉ là ánh nhìn ghét bỏ, như vậy hắn sao có thểchấp nhận?
Nếu là cứ như vậy trở về, ởtrước mặt bọn họ hắn lấy đâu ra mặt mũi? Cho nên hắn không thể! Nếu là muốn rửasạch hết tất cả, cũng chỉ có thể giết nữ tử trước mặt này, nếu không hắn khôngcách nào trở về!
Giết nàng! Giết nàng! Cái ýnghĩ này một khi nảy sinh thì không thể ngăn chặn trong lònghắn!
Chỉ thấy hai mắt Lý Thừa Dươngchậm rãi nhắm nghiền, Thiên Lực trong cơ thể cứ như không cần sinh mệnh cũng àoạt tuôn ra từ tất cả các bộ phận trên cơ thể hắn, một đạo ánh sáng hồng chói mắttừ trên người Lý Thừa Dương mạnh mẽ bắn ra, kèm theo hơi thở cực nóng, giống nhưmột vầng mặt trời đỏ đang bay lên, thậm chí còn che khuất ánh sáng mặttrời.
Bầu trời bị che khuất, trongmắt mọi người lúc này cũng chỉ còn lại có một vầng trời tròn đỏ này, nhìn qua rung động như vậy, đồng thời, theo sự nổi lên chậm rãi của vầng trời đỏ thì khíthế trên người Lý Thừa Dương cũng có chút tăng cường lên.
Chỉ thấy sắc mặt Lý Thừa Dươngcũng biến sang màu đỏ, làn da trên cả người không ngừng nhấp nhô giống như nướcđang nấu sôi nổi lồng bồng. Nhìn qua hết sức thận trọng.
Đám người Mộ Nhược Hiên nhìnthấy một màn này cũng đưa mắt liếc nhau một cái, trong mắt tràn đầy kinh hãi,hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới Lý Thừa Dương còn một chiêu khủng bố như vậy,một chiêu như vậy nếu là bọn họ chắc chắn sẽ không cách nào ngăncản.
Mộ Chỉ Ly không cảm giác được,nhưng bọn họ rõ ràng có thể cảm nhận được hơi thở Lý Thừa Dương đột ngột từ TiênThiên cảnh giới đạt tới Huyền Thiên chi cảnh! Thông qua chiêu thức này, lại cóthể đem thực lực hắn tăng lên nhiều như vậy, bởi vậy có thể thấy được uy lực củachiêu thức này lớn đến thế nào.
“Một chiêu này của Lý ThừaDương giống như là xuất hết toàn lực, chẳng lẽ đây chính là tuyệt kỹ Lý gia –Liệt Dương Sát có phải không? Mộ Nhược Hiên thấy một màn này mở miệngnói.
“Không sai, chắc chắn là vậy.”Mộ Chí Cương mở miệng, chiêu thức nổi danh nhất Lý gia chính là Liệt Dương Sát,nhưng bọn họ vẫn chưa từng thấy qua, không nghĩ tới hôm nay lại thấy được trênngười Lý Thừa Dương.
Nghe vậy Mộ Tử Hạm há to miệng: “Đây chẳng phải là tỏ vẻ Chỉ Ly phải chống đỡ lại một chiêu này haysao?”
Liệt Dương Sát này của Lý gianổi danh chính bởi vì sự bá đạo này, mà bá đạo này không chỉ thể hiện ở uy thếbề ngoài, mà càng bởi vì Liệt Dương Sát sau khi khóa chặt mục tiêu của mình thìngười nọ sẽ không có cách nào tránh né, chỉ có thể cứng rắn mà chống lại, đây làđiều bất lực nhất.
Ban đầu gia chủ Lý gia chính làdựa vào tuyệt kỹ kia mà thành danh – Liệt Dương Sát, lúc này mới phát triển ramột phen danh tiếng, thành lập Lý gia.
Mộ Chí Cương sắc mặt ngưngtrọng gật đầu: “Một chiêu này uy thế to lớn như thế, sợ là nguy hiểm, chỉ làhiện tại đi tìm các trưởng lão sợ là không kịp.” Chuyển con ngươi hướng về MộChỉ Ly nói: “Chỉ Ly, muội có thể tránh không?”
Mộ Chỉ Ly lắc đầu, sắc mặt cũngrất là ngưng trọng, hiển nhiên nàng cũng cảm nhận được Liệt Dương Sát này bấtthường: “Ta cảm giác ta bị khóa định rồi, không cách nào né tránh.” Trong lònglại càng kinh ngạc, thế gian lại có chiêu thức như vậy, thật là thầnkỳ.
Nàng xem trong mắt cũng khôngphải là uy lực của Liệt Dương Sát, mà chính là kỹ năng khóa chặt mục tiêu này!Nếu như mình cũng có kỹ năng như vậy, như vậy chắc chắn sẽ có thể đem thực lựccủa mình nâng lên không ít!
Chẳng qua với tình huống hiệntại không cho phép Mộ Chỉ Ly suy nghĩ nhiều, cho dù nàng không cách nào do thámđược thực lực Lý Thừa Dương, nhưng cũng cảm nhận được sự bất thường của LiệtDương Sát, chỉ một chút không cẩn thận thì cái mạng nhỏ tùy thời cũng có thể mấtở nơi này.
Dù ở dưới tình huống này, MộChỉ Ly vẫn như cũ không có chút nào bối rối, nếu không cách nào né tránh, nhưvậy cũng chỉ còn cách đối chiến rồi!
Xoay người hướng Mộ Tử Hạm nói:“Tử Hạm tỷ, kiếm của tỷ có thể cho muội mượn dùng một chút đượckhông?”
Nghe vậy, Mộ Tử Hạm đương nhiênkhông dám trì hoãn chút nào, vội vàng đưa kiếm cho Mộ Chỉ Ly, trong mắt cực kỳlo lắng: “Chỉ Ly, để chúng ta cùng với muội cùng nhau ngăn cản một kích kiađi!”
Trong mắt nàng, một kích kiakhủng bố như vậy Chỉ Ly tuyệt đối không chịu được, nếu là bọn họ cùng nhau đốikháng có lẽ còn có hi vọng, Mộ Chí Cương không nói gì cũng đã vận khởi Thiên Lựchướng về phía Mộ Chỉ Ly đi tới.
Song, lúc này Mộ Chỉ Ly cũng mởmiệng nói: “Ta sẽ tự mình đối mặt, mọi người không cần phải tới đây!” Đây chínhlà chuyện của nàng, đúng là cần chính nàng đi gánh chịu, nàng không hi vọng bởivì chính mình mà liên lụy tới bọn họ.
Huống chi với kỹ năng khóa mụctiêu của Liệt Dương Sát này, cho dù bọn họ có giúp đỡ cũng không có tác dụng quálớn, bởi vì công kích chỉ nhằm đúng đối tượng là mình, nếu như chỉ có mình mìnhbị thương thì ít nhất còn có bọn họ, nếu bọn họ cũng bị thương, nếu vậy kết quảcủa bọn họ sẽ rất khó nói!
“Nhưng mà...”
“Không có nhưng mà!” Mộ Chỉ Lykiên trì nói.
Chợt không hề để ý tới bọn MộTử Hạm, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại giống Lý Thừa Dương, hiển nhiên bọn họgiống nhau đều đang thể hiện ra một loại chiêu thức có uy lực cùng năng lực cựckỳ khủng bố. Đây cũng là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly sử dụng chiêu này, không sai,chính là tuyệt chiêu của nàng Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm.
Mọi người chỉ thấy Mộ Chỉ Lymột tay cầm kiếm, Thiên Lực trên người đang cấp tốc khởi động, Thiên Lực bêntrong đan điền cùng một lẻ tám đường kinh mạch lúc này đồng thời chuyển độnglại, dần dần, cả người nàng đều tràn đầy Thiên Lực màu trắng, thân hình củanàng, mặt mũi của nàng trước mặt mọi người dần dần bắt đầu trở nên hưảo.
Dường như là một đám mây trắngkhông ngừng chuyển động vòng quanh thân người đang đứng yên ở đây, cũng khôngthấy rõ dáng người trong đó. Hơn thế, đồng thời, khí tức trên thân Mộ Chỉ Lycũng lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp mà tăng lên.
Mộ Tử Hạm bụm miệng, vẻ mặt vôcùng kinh hãi nhìn Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên nàng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly cũng sẽcó chiêu thức cường đại như vậy.
“Khí tức Chỉ Ly dần dần tănglên, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, nói không chừng có thể nhảy tới cảnhgiới giống Lý Thừa Dương.” Mộ Chí Cương mặt lạnh lùng trầm tĩnh, nhìn tình trạngcủa Mộ Chỉ Ly nhận xét.
Mặc dù khuôn mặt của hắn nhìnqua đúng là rất trấn định, nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện đáy mắt hắnnồng đậm rung động, hiển nhiên mỗi khi Mộ Chỉ Ly bày ra thực lực của mình đềukhiến người coi như là luôn luôn trấn định như hắn cũng không cách nào bìnhtĩnh.
Mộ Nhược Hiên khẽ gật đầu, chợtđáy mặt hiện lên một tia nghi ngờ: “Ở trong ấn tượng của ta, Mộ gia cũng khôngcó chiêu thứ nào như vậy, ngươi có nhớ không?” Mộ gia mặc dù cũng có chiêu thứcvới uy lực không tệ, nhưng chiêu thức mà Mộ Chỉ Ly triển khai kia hắn thề là hắnchưa bao giờ thấy qua, chiêu thức cường đại như vậy chỉ cần thấy qua thì hắn sẽkhông bao giờ quên.
“Đúng là không phải sở hữu củaMộ gia.” Mộ Chí Cương khẳng định suy nghĩ của Mộ Nhược Hiên: “Có vẻ như sau lưngviệc thực lực Chỉ Ly đột nhiên cường đại còn có nhiều nguyên nhân, chẳng qua làkhông biết một kích kia nàng ấy có ngăn cản được không, bất quá ta có thể xácđịnh nàng chính là hi vọng quật khởi của Mộ gia, nếu nàng không thể, thì ta vàngươi cũng không thể.”
Người bình thường vốn sẽ khôngnguyện ý nhận mình thua kém, nhất là những đệ tử kiệt xuất như bọn họ, nhưng MộChí Cương chính là tự mình nói ra những lời này, hơn nữa là tâm bình khí hòakhông có chút nào bất mãn, mà Mộ Nhược Hiên nghe được lời hắn nói thì cũng gậtđầu, hiển nhiên, hắn đồng ý với lời Mộ Chí Cương nói, ở trên người Mộ Chỉ Ly,hắn thấy được thứ bọn họ chưa từng có.
Mộ Tử Hạm lẳng lặng nghe lờinói của hai người, trong lòng lại càng kinh ngạc tột đỉnh, lúc trước ở trong mắtcủa nàng, Mộ Chỉ Ly bất quá chỉ là Tiểu muội muội vừa mới bộc lộ tài năng thôi,còn chưa từng nghĩ tới việc nàng so với mình còn mạnh hơn, còn bây giờ nghe lờibọn hắn nói, nàng phát hiện ra mình trước kia đã nghĩ lầm rồi.
Mộ Hàn Mặc chẳng qua là nhìn MộChỉ Ly, một câu cũng chưa nói, nhưng ánh mắt của hắn tràn đầy kiên định, hắn tintưởng Chỉ Ly nhất định có thể! Tin tưởng mà không cần lý do gì, cũng là một lòngkiên định ủng hộ. Bất tri bất giác từ lúc nào, Chỉ Ly thế nhưng đã trưởng thànhđến thế này, để cho hắn đồng thời vô cùng kinh ngạc cùng vui vẻ, nhưng cũng cóchút ít như đưa đám.
Đã biết là cực kỳ cố gắng,nhưng cũng không đuổi kịp được bước chân của Chỉ Ly sao?
Mộ Chỉ Ly nhắm mắt lại nên cũngkhông có để ý thấy biến hóa của những người khác, chẳng qua là không ngừng khốngchế Thiên Lực trong cơ thể mình, đây là lần đầu tiên nàng thả ra chiêu thức nhưvậy, chính là Vạn Nguyên Quy Nhất kiếm thức thứ năm của nàng! Mặc dù đã sáng chếđược một thời gian ngắn rồi, nhưng bởi vì tiêu hoa sức lực quá lớn, cho nên nàngchưa từng sử dụng tới, không nghĩ tới hôm nay sẽ dùng đến.
Ở Lý Thừa Dương phía sau vầngmặt trời càng lên càng cao đồng thời mây mù quanh thân Mộ Chỉ Ly cũng xảy rabiến hóa, theo một tiếng quát lạnh của Mộ Chỉ Ly, Thiên Lực quanh thân nàng liềnchuyển sang màu vàng kim.
Ánh sáng vàng rực rỡ khiến bầutrời đỏ hồng biến thành màu vàng, màu vàng chói mắt, màu vàng khí phách, Mộ ChỉLy xuất ra một đao đầy ánh vàng rực rỡ giữa trời, giống như đập tan mây mù, chémngang trời trắng, khí phách đủ để dời núi lấp bể bổ ngang mây trắng, mang theokhí thế không cách nào địch nổi, khiến mọi người chói mắt.
Lúc này, mặt trời Lý Thừa Dươngcũng đã lên tới trên đỉnh, cả người giống như một người khổng lồ màu đỏ, thânhình khổng lồ đúng như vậy, làm người ta thực sự chấn động.
“Đi chết đi!” Lý Thừa Dương hô,rất nhanh mặt trời đỏ hướng Mộ Chỉ Ly lấy tốc độ cực nhanh màtới.
“Lên...”
Mộ Chỉ Ly quát to một tiếng,chuôi kiếm vàng rực rỡ hướng mặt trời đỏ nghênh đón. Mộ Chỉ Ly vốn bị vây trongmây mù cuối cùng cũng lộ ra thân hình, nhưng lại lúc ẩn lúc hiện như cửu thiênhuyền nữ vậy, không hề giống người phàm.
Không nghi ngờ chút nào, hìnhtượng mà hai người mang lại cho mọi người chính là rung động không nói nên lời.Lúc này trong tầm mắt mọi người, những thứ khác hết thảy đều đã biến mất khôngtồn tại, cũng chỉ còn có hai loại màu sắc đỏ rực rỡ cùng màu vàngkim!
Cự kiếm bổ về phía mặt trờichói chang, ở thời điểm hai người tiếp xúc lẫn nhau, hẳn là mang tới một trậnphong ba bão táp trên không trung, cuốn sạch hết thảy mọi thứ xung quanh, mộtmàn kia quả nhiên che khuất bầu trời, phảng phất như hơi thở ngày tận thế khiếncho người ta hoảng sợ, cát đá tung bay, trên mặt đất thậm chí sinh ra từng vạtvết nứt, các ma thú chung quanh lúc này cũng sợ đến ép chặt thân thể, tựa hồ nhưđang xảy ra chuyện gì vô cùng khủng bố.
Mà mọi người trong vòng vàitrăm dặm cũng có thể cảm nhận được bão táp đang quét sạch mọi thứ, khắp bầu trờicũng tối dần xuống, ngẩng đầu, bọn họ cũng có thể thấy được một màn khó quên,bầu trời bao la xanh thẳm, từng đám mây trắng noãn cũng không hề thấy đâu nữa,có chẳng qua là màu đỏ cực nóng cùng với màu vàng kim chóimắt.
Bọn Mộ Nhược Hiên đều nhắm haimắt lại, bởi vì cát bay đá chạy, bọn họ căn bản thấy không rõ rốt cuộc là xảy rachuyện gì, chỉ cảm thấy hết thảy chung quanh đều bị tàn sát bừa bãi, những thứkia sinh ra năng lượng bão táp khiến cho bọn họ suýt đứng khôngvững.
Bọn họ nhắm hai mắt lại nhưngtrong lòng thì cực độ rung động, bọn họ đứng bên ngoài cũng cảm nhận được ThiênLực kia tàn sát bừa bãi đến mức nào, da dẻ cũng đau như bị cạo, như vậy haingười bị vây trong vùng năng lượng kia sẽ có cảm giác như thếnào?
Thập Nhất trưởng lão của Mộ giađứng ở lều kia, nhìn thấy một màn này trên mặt cũng lộ ra kinh ngạc: “Đây là đệtử nhà ai mà gây ra động tĩnh đến thế này? Có thể náo động đến như vậy, thực lựckia chắc là không kém rồi, trong đó một bên hẳn là Lý gia, kia chẳng phải làLiệt Dương Sát sao, chẳng qua là bên còn lại là nhà ai đây?
Chiêu thức này ta chưa bao giờthấy qua, uy thế không hề thua kém Liệt Dương Sát của Lý gia, đúng là trên đờikhông thiếu gì người tài đâu.” Chẳng qua là lúc nói ra những lời này trên mặtThập Nhất trưởng lão cũng không thiếu vẻ hâm mộ.
Cửu trưởng lão cũng nhìn bầutrời bao la phía xa gật đầu nói: “Đích xác là đệ tử tài năng không tệ, nếu Mộgia ta cũng có tiểu bối như vậy thì tốt.”
Lý gia trưởng lão Lý Khuê Đạtnhìn thấy một màn này trên mặt cũng lộ ra thần sắc kinh hoảng: “Khí tức nàychẳng lẽ là Thừa Dương? Đến tột cùng là gặp phải người nào mà khiến cho hắn phảidùng tới chiêu này? Xem ra là gặp được kình địch rồi!”
Trước tiên, hắn chính là phântích ra điểm này, người khác không biết, nhưng hắn là Lý gia trưởng lão nên rấtrõ ràng, Liệt Dương Sát là tuyệt kỹ của Lý gia bọn hắn, tạo ra uy lực cường đại,nhưng đồng thời cũng để lại di chứng không nhỏ, sau khi sử dụng xong, bất luậnđối phương như thế nào, bản thân mình nhất định sẽ bị thương nặng! Nếu khôngphải gặp phải tình huống khó có thể đối địch, hiển nhiên Thừa Dương hẳn cũng sẽkhông sử dụng một chiêu như này!
Nghĩ tới đây, Lý Khuê cũngnhanh chóng hướng tới nơi phát sinh chạy tới, dù sao Lý Thừa Dương cũng là đệ tửLý gia mà hắn cực kỳ coi trọng, ngàn vạn lần không thể xảy ra cái gì khôngmay!
Một hồi lâu, khi trời đất lầnnữa khôi phục sự sáng sủa yên tĩnh, mọi người mới mở mắt, hết thảy chung quanhđều thay đổi hình dáng, cây cối ngả rạp như giấy, núi đá nứt toác, mà sự chú ýcủa mọi người hiển nhiên là hai người trong gió lốc.
Chỉ thấy Mộ Chỉ Ly một tay cầmkiếm chống đỡ trên mặt đất mới khiến nàng không ngã xuống, song sau một khắc MộChỉ Ly liền phun ra một ngụm máu tươi, màu sắc đỏ thẫm, hiển nhiên là ảnh hưởngtới nội tạng, sắc mặt Mộ Chỉ Ly trắng bệch, thân hình giống như cành liễu trướcgió tựa hồ một cơn gió thổi qua cũng có thể đẩy nàng ngãxuống.
Sau khi phun ra một ngụm máu,hai tai, hai mắt, mũi, miệng của nàng đều chảy máu, trên y phục lại càng ráchmướp, chỉ có thể đủ miễn cưỡng che kín thân hình, thoạt nhìn vô cùng thê thảm,đây là lần đầu tiên Mộ Chỉ Ly chật vật như vậy.
Nhìn thấy bộ dáng kia của MộChỉ Ly, tất cả mọi người đúng là hít một hơi lãnh khí, uy lực của vũ kỹ này kinhkhủng đến không ngờ.
Chỉ có mình Mộ Chỉ Ly mới biết,nếu không phải bởi vì thân thể chính mình có tố chất so với một cao thủ TiênThiên cảnh giới mạnh hơn nhiều, thì nàng bây giờ cũng đã sớm chết, năng lượngtàn sát bừa bãi trong gió lốc kia đến tột cùng có bao nhiêu kinh khủng, chỉ cómình nàng đã từng trải qua mới biết.
Trước mặt, mọi người đem ánhmắt chuyển tới trên người Lý Thừa Dương, tất cả đều kinh ngạc nói không ra lời,bởi vì nếu như nói Mộ Chỉ Ly đúng là chật vật thì bộ dáng Lý Thừa Dương cũng chỉcó thể dùng hai chữ thê thảm để hình dung.
Bởi vi trên người hắn tràn đầymáu tươi, áo bào đã bị máu tươi của hắn nhuộm thành màu đỏ, da thịt lộ ra bênngoài lại càng thấy nhiều những vết rách đầy máu, máu tươi đang từ đó nhỏ giọtchảy ra, sắc mặt hắn trắng bệch chẳng qua là cứ nhìn Mộ Chỉ Ly, vươn ngón taycủa mình chỉ nàng, chỉ một động tác đơn giản như vậy lại có vẻ khó khăn: “Ngươi.... Ngươi....”.
Một câu còn chưa nói ra, taycủa hắn cũng đã xụi lơ đi xuống, cả người mất đi tiếng động, hiển nhiên là đãchết.
“Thừa Dương ca, hắn.... hắn....đã chết.” Cô gái áo hồng không thể tin thét to, dường như không tin những gìtrước mặt mình.
Nam tử áo tím nhìn bọn Mộ ChỉLy mở miệng nói: “Các ngươi chờ đó, Lý gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ quacho các ngươi, các ngươi đều phải chết!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt bọnMộ Nhược Hiên chính là biến đổi, liếc nhìn lẫn nhau gật đầu một cái, hiển nhiênlà hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, trước tiên hướng phía đối phương nhào tới,nếu chuyện đã biến thành như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể giết người giệt khẩu,tuyệt đối không thể để cho bọn họ trở về!
Nếu không, một khi bọn họ trởvề đem tin tức này báo cho người Lý gia, Lý gia bọn họ nhất định sẽ tìm tới tậncửa, hiển nhiên đó cũng không phải là điều mà tất cả mọi người mongmuốn.
Mấy người nếu đã hạ quyết tâm,tốc độ tự nhiên cũng vô cùng cực nhanh, người của Lý gia khí thế đã tan rã, cảđám đều chỉ nghĩ tới chạy trốn thật nhanh, hẳn là không có ai muốn phản kháng,cứ như vậy bọn Mộ Nhược Hiên cũng càng thêm mau, ngắn ngủi mấy hơi thời gian,chính là đã có hai người chết dưới kiếm bọn họ.
Mà lúc bọn họ hành động, Mộ ChỉLy cũng bắt đầu trị thương cho chính mình, hiển nhiên nàng cũng biết nguyên nhânbọn Mộ Nhược Hiên làm như vậy, động tĩnh mới vừa rồi lớn như vậy người Lý giahẳn sẽ chú ý tới, bọn họ chỉ có thể nhân lúc người Lý gia chưa chạy tới liền đembọn kia giải quyết hết, mà sau đó bọn họ phải nhanh chóng rút lui, nàng cũngkhông thể làm chậm chân bọn họ.
Liệu nội đan cùng Mai Khâu đanđều bị Mộ Chỉ Ly nuốt chửng xuống, để trị liệu nội thương của nàng, đồng thờingân châm trong tay nhanh chóng triển khai, hoa hết cả mắt sợ là ngoài nàng racũng chẳng có ai nhìn thấy rõ, ngân châm chủ yếu đâm vào mấy đại huyệt quantrọng, bảo vệ tâm mạch của nàng, nhanh chóng trị liệu vết thương trong cơ thểnàng.
Đợi bọn Mộ Nhược Hiên đem nhữngngười Lý gia kia giải quyết hoàn toàn xong, tình trạng của Mộ Chỉ Ly cũng đã khálên nhiều, ít nhất tai mũi miệng cũng không chảy máu nữa, mà vết thương trênngười cũng đã cầm máu.
Chẳng qua là trong cơ thể dotiếp nhận Thiên Lực quá lớn mà khiến cho kinh mạch bị tổn thương hiển nhiên làtrong thời gian ngắn không cách nào trị tốt được, nhất định là sau khi trở vềmới có thể xử lý cho thỏa đáng.
“Chỉ Ly, chúng ta đi nhanh đi!”Mộ Tử Hạm chạy đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly hô: “Có muốn ta cõng muội không?” nàng xemthấy Mộ Chỉ Ly bị đả thương nặng như vậy, hiển nhiên không thể đuổi theo tốc độcủa bọn họ, đối với người tu luyện như bọn hắn mà nói, khí lực đương nhiên làkhông nhỏ, cho dù vác Mộ Chỉ Ly trên lưng thì tốc độ cũng chỉ chậm có chút xíu,như vậy so với tự mình Mộ Chỉ Ly đi cũng vẫn nhanh hơn một ít.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu:“Không cần, ta có thể đuổi theo tốc độ của mọi người, không cần lolắng.”
“Vậy chúng ta cũng đi nhanhthôi! Nơi này không nên ở lâu.” Mộ Chí Cương nói, lúc này người của Lý gia nhấtđịnh đang nhanh chóng chạy tới đây, nếu như bị bọn họ phát hiện, thế thì kết cụcsẽ hết sức thê thảm.
“Ừ!” Mọi người gật đầu, nhanhchóng hướng về phía Mộ gia mà quay về, may là vị trí Mộ gia cùng Lý gia cũngkhông cùng phương hướng, nên sẽ không bị chạm mặt.
Chỉ là bọn hắn không có chú ýtới khi bọn hắn nhanh chóng rời đi, ngọc bội bên hông Mộ Tử Hạm cũng không cẩnthận mà rơi mất ở trên mặt đất.....
Mọi người bởi vì lo lắng chothương thế Mộ Chỉ Ly cho nên đem tốc độ thả chậm một ít, mặc dù trong lòng vộivàng nhưng cũng không thể chỉ lo cho bản thân mình mà vứt Mộ Chỉ Ly ở lại, khôngphải sao? Song, một màn kế tiếp lại khiến cho bọn họ kinh ngạc, bởi vì tốc độ MộChỉ Ly rất nhanh, không thể so với tốc độ chậm của bọn họ.
“Không cần thả chậm tốc độ, takhông có vấn đề gì.” Mộ Chỉ Ly cũng biết ý nghĩ trong lòng mọi người, liền nói,nàng đã ăn vào mấy viên tăng khí đan, lúc trước chiến đấu làm cho Thiên Lựctrong cơ thể nàng tiêu hao đến không còn gì, cũng may mà có tăng khí đan, hiệntại Thiên Lực trong cơ thể nàng cũng đã khôi phục được một nửa, nếu không cũngkhông thể có tốc độ như bây giờ.
Đan dược hiện tại cũng đã cóchỗ để sử dụng, may mắn là Mộ Chỉ Ly trước khi tới đây đã chuẩn bị rất nhiều đandược, nếu không hôm nay chắc sẽ phải gặp phiền toái to!
“Tốt lắm! Vậy chúng ta cũngnhanh lên chút!” Mộ Chí Cương gật đầu, đối với Mộ Chỉ Ly lại càng xem trọng vàiphần, hôm nay đánh một trận đã hoàn toàn xác thực một cách sáng tỏ thực lực củaMộ Chỉ Ly, hắn không hề coi nàng chỉ một tiểu muội muội cái gì cũng không hiểu,ngược lại hắn coi nàng như một người có thực lực mạnh hơn bản thânmình.
Hắn biết Mộ Chỉ Ly không phảilà gượng chống, mà là thật sự có thể, tốc độ mấy người đột nhiên tăng, trongthời gian thật ngắn đã cách xa nơi phát sinh sự việc tới hơn mườidặm...
Sau khi bọn Mộ Chỉ Ly rời đikhông lâu, Lý Khuê Đạt đã chạy tới địa điểm xảy ra chuyện, một đường chạy tớihắn cũng đã cảm thấy có chuyện không ổn, nếu là Thừa Dương bọn họ thắng thì hẳnlà đã trở lại, dù sao Thừa Dương đã bị thương, bọn họ tự nhiên là không thể nàodừng lại thêm, nhưng mà một đường tới đây hắn cũng không có gặp được bọnhọ.
Cái này đã nói rõ lên một vấnđề, đó là bọn họ thua!
Lý Thừa Dương đã lấy Liệt DươngSát ra dùng mà vẫn thua! Như vậy thực lực đối phương đến tột cùng là mạnh baonhiêu? Quan trọng nhất là chiêu thức như vậy hắn căn bản là chưa từng thấy qua,nên cũng không biết là của đệ tử gia tộc nào gây nên!
Song, sau khi tới nơi thấy mộtmàn kia, lo lắng trong lòng Lý Khuê Đạt liền chuyển thành đau lòng! Tức giận! Đủloại cảm giác phức tạp đều xuất hiện trên người hắn, tựa hồ không rõ mọi sự làmsao mà biến thành như vậy!
Bởi vì trong mắt hắn chính làbuổi sáng hôm nay mười đứa đệ tử con em trong nhà đi ra ngoài luyện tập, lúc nàybọn họ thế nhưng hoàn toàn nằm trên mặt đất, không ai sốngsót!
Đến tột cùng là người nào lạixuống tay quá mức như thế! Thế nhưng khiến cho bọn hắn toàn bộ đều chết đi! Cáinày mình biết làm sao mà khai báo! Phải biết rằng cho dù Lý gia bọn ho gianghiệp to lớn, một chút tổn thất mười tên đệ tử mà nói cũng là tổn thất rấtlớn.
Dù sao bồi dưỡng nên một đệ tửưu tú cũng chẳng dễ dàng gì, những mầm mống đệ tử này tương lai sẽ là trụ cộtvững chắc cho gia tộc! Điều này bây giờ bọn họ làm sao tiếp nhận đượcđây!
“Bất luận ngươi là ai! Ta nhấtđịnh phải làm cho các ngươi nợ máu trả bằng máu!” Lý Khuê Đạt ngửa mặt lên trờiquát to, đem nội tâm tức giận của hắn phát tiết đi ra ngoài, hai tay nắm chặt,cho thấy nội tâm của hắn tức giận đến bực nào!
Thực ra thì nếu đổi lại đốitượng mà nói thì cách làm của Lý Khuê Đạt cũng sẽ không khác gì cách làm của bọnMộ Chỉ Ly, đuổi tận giết tuyệt, chẳng qua là bọn hắn bây giờ vị trí không giốngnhau thôi.
Đang trên đường gấp rút chạy vềthì Mộ Chỉ Ly đánh một cái hắt xì, không khỏi đem tầm mắt nhìn về phía mọi ngườithì hóa ra là chỗ ở của Mộ gia.
Khi Mộ Chỉ Ly trở về chỗ Mộ giatụ tập thì trước tiên chính là vào lều, nhìn thấy một màn này, bọn Mộ Tử Hạmcũng trở lại trướng bồng của mình, dù sao lều của bọn họ cũng đều ở đây cùngnhau, có phát sinh chuyện gì thì bọn họ cũng đều biết, hiện tại Chỉ Ly chắc làđi chữa thương.
Sau khi Mộ Chỉ Ly tiến vào lều,chuyện thứ nhất chính là đổi y phục, y phục rách mướp đang mặc trên người nàythực sự rất là khó chịu, rất nhanh sau đó là bắt đầu trị liệu vết thương củamình.
Ngân châm màu lam xuất hiệntrên tay nàng, Thiên Lực bắt đầu khởi động, ngân châm màu lam phần đuôi mangtheo ánh sáng xanh bạc dài ba tấc hiện tại châm trên người nàng, tổng cộng bacái ngân châm, còn Mộ Chỉ Ly thì cũng nhắm hai mắt lại.
Hai tay đặt ở trước ngực vậnđộng không ngừng, một loạt dấu tay phức tạp xuất hiện trên tay nàng, đây chínhlà Thiên Huyền châm pháp mà nàng đang học, đoạn thời gian này nàng vẫn luônchuyên cần luyện tập không nghỉ.
Thiên Huyền châm pháp phần đầutiên: dời huyệt đổi vị trí.
Chính là đem ba ngân châm đâmtùy ý vào trên ba huyệt vị, ngay sau đó thông qua Thủ Ấn (dùng ngón tay ấn ấn)mà khống chế ngân châm tự hành động, như vậy sẽ đơn giản hơn đồng thời hiệu quảso với cách dùng ngân châm bình thường trước kia cũng tốt hơn.
Trên ngân châm có chứa ThiênLực kích thích huyệt vị của Mộ Chỉ Ly, đồng thời kèm theo Thủ Ấn của Mộ Chỉ Ly,ngân châm kia hẳn là đang không ngừng vận động, giống như việc trái tim ngườibình thường đang đập, kích thích huyệt vị tốt hơn, xúc tiến sản sinh ra tế bào,tốc độ di động có thể nói là quỷ dị, nếu đổi lại là người bên cạnh nhìn vào chỉcảm thấy ba đạo ánh sáng màu lam đang ở trên người Mộ Chỉ Ly không ngừng di độngchứ cũng không biết tột cùng là cái gì.
Lấy năng lực Mộ Chỉ Ly hiện tạichỉ có thể đủ khống chế ba cái ngân châm mà thôi, nếu luyện đến cấp cao hơn thìcó thể khống chế đến trăm cái ngân châm, bởi vậy có thể thấy được Thiên Huyềnchâm pháp đến tột cùng có bao nhiêu khó khăn, huống chi đây vẫn chỉ là phần đầutiên thôi, mấy phần kế tiếp Mộ Chỉ Ly cũng chưa có nghiên cứu cùng tậpluyện.
Bất quá chỉ mới phần đầu tiên,chỉ mới ba cây ngân châm mà hiệu quả cũng đã được như thế, trước kia cần tới mộtngày để trị liệu hiện tại chỉ cần một lúc lâu thì đã có thể trị liệu được khátốt rồi!
Đợi mọi thứ chấm dứt, Mộ Chỉ Lynhắm hai mắt lại tiến vào trạng thái nhập định, bắt đầu tu luyện, Thiên Lựctrong tăng khí đan dù sao cũng không phải là do mình đích thân tu luyện ra, nàngcần phải tập trung tu luyện tốt một phen, làm cho Thiên Lực đã mất đi bồi bổtrở lại, đồng thời cũng có thể nhờ vào lúc tu luyện mà khiến miệng vết thươngtrên cơ thể khép lại.
Cùng lúc đó, Lý Khuê Đạt vẫncòn mang vẻ mặt bi thương báo cho người trong gia tộc, đem theo thi thể bọn LýThừa Dương mang về an táng. Hắn cũng không biết đến tột cùng là người nào giếtbọn họ, có thể nói là không có chút đầu mối nào, mặc dù ở nơi này có cảm nhậnđược một chút hơi thở của đối phương, nhưng đám đệ tử con em ở đảo yêu thú nàynhiều không kể xiết? Làm sao mà dễ tra ra được?
Dĩ nhiên, hắn tuyệt đối sẽkhông vì như vậy mà buông tha, cái thù này hắn nhất định phải báo! Chẳng qua làtrong đầu không ngừng nghĩ tới các tiểu bối của mấy gia tộc kia, có ai có thể cóđược năng lực như thế đây? Chỉ là nghĩ một hồi lâu cũng không nghĩ ra đến tộtcùng sẽ là ai!
Song vào lúc này, trong đám đệtử cũng có một gã để ý thấy một miếng ngọc bội trên mặt đất, vội vàng hướng vềphía Lý Khuê Đạt báo: “Trưởng lão, nơi này có một miếng ngọcbội!”
Nghe vậy, Lý Khuê Đạt nhanhchóng chạy tới, tên kia lập tức đưa ngọc bội cho Lý Khuê Đạt.
“Ngọc bội kia là ở nơi nào nhìnthấy?” Lý Khuê Đạt đánh giá ngọc bội rồi lên tiếng hỏi.
“Nhìn thấy trên đất ở vị trínày.” Tên đệ tử đàng hoàng trả lời, phải biết rằng Lý Khuê Đạt trước mặt bọn họcó rất nhiều quyền uy, mà bọn họ đối với hắn cũng vô cùng tônkính.
Lý Khuê Đạt nhắm mắt lại cảmthụ hơi thở trên ngọc bội: “Không sai! Đây là hung thủ đánh rơi! Lưới trời tuythưa nhưng khó lọt, không nghĩ tới đối phương lại quá khinh thường đem vật nàyđánh rơi! Thật là trời không phụ người có lòng!”
Đang lúc đánh giá khối ngọc bộinày, Lý Khuê Đạt cũng phát hiện bên cạnh ngọc bội khắc một chữ Mộ nho nhỏ:“Người Mộ gia! Hóa ra là người Mộ gia! Bản thân ta muốn xem một chút Mộ gia đếntột cùng là có tiểu bối nào có thể làm được như vậy! Thù này, Lý gia ta phảitrả!”
Thanh âm vừa rơi, thân hình LýKhuê Đạt đã biến mất trước mặt đám đệ tử Lý gia.
Lúc Mộ Tử Hạm thay quần áo thìcũng phát hiện ngọc bội của mình không thấy đâu, liền ra khỏi lều vội vàng gọiMộ Chí Cương cùng Mộ Nhược Hiên.
“Tử Hạm, sao muội vội vội vàngvàng thế, có chuyện gì xảy ra sao?” Mộ Nhược Hiên thấy bộ dáng gấp gáp của Mộ TửHạm không khỏi mở miệng hỏi, hắn hiện tại đang một lòng lo lắng không biết ngườiLý gia có đuổi theo tới đây hay không, bây giờ nhìn lại bộ dáng kia của Mộ TửHạm, trong lòng tự nhiên cũng không khỏi có chút nghi ngờ.
“Nhược Hiên, ngọc bội của muộikhông thấy! Không biết đánh rơi lúc nào rồi, sẽ không phải là đã thất lạc ở nơiđó rồi chứ?” Cái “nơi đó” này bọn họ trong lòng đều hiểu rõ, thời điểm Mộ Tử Hạmnói ra những lời này lại càng cẩn thận từng li từng tí, càng nghĩ nàng lại càngcảm thấy có khả năng như vậy, dù sao thì lúc đánh nhau cũng rất dễ làmrớt.
Nếu là người Lý gia thấy được,vậy chẳng phải sẽ biết chuyện này là do bọn họ làm sao? Trong lòng Mộ Tử Hạm vôcùng hối hận, mình không có chuyện gì tự dưng lại đeo ngọc bội! Bây giờ chẳngphải là gặp phiền toái rồi sao! Nếu để liên lụy tới bọn họ thì biết làm thế nàocho tốt?
Thấy vẻ mặt Mộ Tử Hạm nghiêmtrọng như vậy, Mộ Nhược Hiên lên tiếng an ủi: “Đừng nóng vội, nói không chừng làrơi ở những chỗ khác thì sao, đừng tự mình hù dọa mình.” Mặc dù nói thì nói nhưthế, nhưng trên mặt Mộ Nhược Hiên cũng thêm mấy phần ngưng trọng, vận khí củabọn hắn thật sự sẽ tốt như vậy sao?
Mộ Chí Cương cũng nghiêm túckhông nói lời nào, hiển nhiên ba người bọn họ suy nghĩ cũng giống nhau, trênđoạn đường đã đi, khả năng ngọc bội rơi rớt ở đâu là lớn nhất! Chẳng qua là cảba người không nguyện ý thừa nhận thôi!
Song, trong khi cả ba người đềuđang suy nghĩ, một cỗ hơi thở cực kỳ cường đại đang tiến tới gần bọn hắn, bangười liếc nhau một cái, sợ là chuyện mà bọn họ vừa suy nghĩ tới đã xuất hiệnrồi.
“Mấy người tiểu bối các ngươi,dám giết người Lý gia ta, thật to gan!” thân hình Lý Khuê Đạt còn chưa xuất hiệntrước mặt mọi người, thì tiếng của hắn cũng đã bốn phương tám hướng truyền vàotrong tai bọn hắn.
Đang trong trướng bồng tuluyện, Mộ Chỉ Ly đương nhiên cũng nghe được, không khỏi thối lui ra khỏi trạngthái tu luyện, nàng không nghĩ tới tốc độ đối phương lại nhanh như vậy, lúc nàymới qua có bao lâu? Vậy mà hắn đã tìm tới nơi này rồi.
“Giết người thì đền mạng, mấyngười các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chết chưa?” Tiếng Lý Khuê Đạt lại lần nữatruyền vào trong tai mọi người, thanh âm lạnh như băng không che giấu chút nàonội tâm đang nổi giận của hắn.
Song, thanh âm Lý Khuê Đạt cũnglà nhằm vào ba người Mộ Tử Hạm, cũng không biết Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Hàn Mặc trongtrướng bồng cũng tham dự.
Khi thân ảnh Lý Khuê Đạt xuấthiện trước mặt bọn họ, bọn Mộ Nhược Hiên chỉ cảm thấy một cỗ áp lực cực kỳ khủngbố áp chặt bọn họ, lấy tu vi của bọn họ đương nhiên là sẽ có cảm giác không thởnổi, thực lực của lão già này đến tột cùng là mạnh bao nhiêu?
“Là ai giết Thừa Dương?” LýKhuê Đạt mở miệng hỏi, trong âm thanh mang theo uy nghiêm không thể kháng cự,hiển nhiên thông qua hơi thở hắn biết mấy người trước mặt này đều là người lúctrước tham dự, nhưng người cùng Thừa Dương đối chiến đến tột cùng là ai thì hắncũng không biết.
Lý gia bọn hắn, trong mườingười kia đứng đầu chính là Lý Thừa Dương mà không phải ai khác, hắn quan tâmnhất cũng là việc Lý Thừa Dương đã chết, hơn nữa hắn càng thêm rất hiếu kỳ đếntột cùng là người phương nào có thể phát ra một kích mãnh liệt như vậy, hắn chotới bây giờ còn không biết Mộ gia còn có chiêu thức như vậy!
Lúc này, Mộ Chỉ Ly vén lều trạiđi ra, nói: “Là ta giết.”
/655
|