Y Tiên Thiểu

Chương 512: Về nhà mẹ đẻ. (1)

/1780


Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua hướng phía Ngưu Tiểu Hoa nói rằng:

- Ca ngày mai cùng ngươi về nhà.

- Là về nhà mẹ đẻ.

Ngưu Tiểu Hoa đỏ mặt cải chính nói.

Ngày kế là ngày hai mươi sáu tết.

Ngưu Tiểu Hoa thức dậy rất sớm, sau khi thức dậy, nàng nhanh chóng quét dọn vệ sinh, rồi bắt đầu chuẩn bị sự tình về nhà mẹ đẻ.

Từ sau khi Ngưu Tiểu Hoa "gả đi", nhập gia tùy tục, đây vẫn là lần đầu tiên về nhà mẹ đẻ, cho nên đối với nàng mà nói, xem như là một việc vô cùng trọng yếu. Bởi vậy, ngày hôm nay nàng thật đúng là thay đổi trang phục, mặc một bộ đồ màu đen, cùng một chiếc quần dài mùa động. Một bộ y phục này là do Trầm Quân Lăng đưa cho Ngưu Tiểu Hoa, do nhà thiết kế y phục người I-ta-li-a chế tạo. Chú ý phong cách cung đình Âu Châu trang nhã đẹp đẽ quý giá, lại đưa vào thêm vài yếu tố hiện đại mới ở bên trong. Khi Tùy Qua thấy Ngưu Tiểu Hoa thay vào một bộ váy áo mùa đông màu đen này, con mắt đột nhiên sáng ngời, còn tưởng rằng là mắt mình có vấn đề, Ngưu Tiểu Hoa trước mắt đâu còn là thôn hoa gì đó, nghiêm nhiên chính là một tiểu công chúa.

Tùy Qua không thể không bội phục con mắt "độc đáo" của Trầm Quân Lăng, nàng đưa cho Ngưu Tiểu Hoa một bộ y phục này, đích thật là quá chuẩn xác.

Chính cái gọi là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân mà có.

Ngưu Tiểu Hoa mặc vào bộ y phục này, khí chất nhất thời đã đề thăng lên một đoạn thật lớn.

Thông qua một thân trang phục này, Ngưu Tiểu Hoa vốn là ngại ngùng, đã biến thành đoan trang, cao quý; bởi vì gia cảnh mà mang theo một chút tự ti cũng liền biến thành cẩn trọng.

Thấy Tùy Qua đang chăm chú đánh giá mình, Ngưu Tiểu Hoa có chút ngượng ngùng nói rằng:

- Ca, ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Ta đem y phục của ngươi đã cho ngươi mang đến, có thể thay đổi rồi.

- Ta cũng phải ăn mặc trang trọng như vậy sao?

Tùy Qua nói:

- Bất quá y phục của ngươi mặc vào rất là đẹp đấy!

- Vẫn là rất không thích hợp mặc ở địa phương sơn thôn dã lĩnh như này.

Ngưu Tiểu Hoa nói.

- Đẹp là được.

Tùy Qua nói rằng:

- Đâu cần quan tâm là mặc nó ở nơi nào chứ!

Tùy Qua lại quay ngược về phòng, quả nhiên thấy Ngưu Tiểu Hoa đã đem y phục của hắn lấy ra ngoài. Tùy Qua vốn cũng lo lắng Ngưu Tiểu Hoa sẽ chuẩn bị cho hắn một bộ đồ tây để cùng nàng xứng đôi, may mắn Ngưu Tiểu Hoa đã không làm như vậy. Mà vì hắn chuẩn bị một bộ trạng phục đơn giản, một chiếc quần màu xám, thắt lưng màu lam đậm, thoạt nhìn rất là tuấn lãng thoải mái. Đồng thời cùng với phong cách của Ngưu Tiểu Hoa lại thật ra rất xứng đôi.

Tùy Qua hoả tốc mặc xong quần áo, khi đi tới trong viện tử, lão địa chủ nhìn hai người một chút, nói rằng:

- Rất tốt, đều thật đẹp mắt. Được rồi, suy tử, ta nói với ngươi một quy củ này, ngươi có thể nhớ được không? Đến lúc đó đến Bạch Lưu Câu, cũng đừng làm cho người khác chê cười Tùy gia chúng ta không có quy củ a.

- Được rồi, đã biết.

Tùy Qua nói:

- Bốn món lớn, bốn món nhỏ gì đó đều đã có rồi. Còn có quà tết khác, nhiều đồ như vậy cũng không biết làm thế nào mang qua đây.

- Cái này cũng không cần ngươi quan tâm.

Lão địa chủ nói:

- Ta để xe lừa của nhà Vương Hỉ Quý đưa tới, đợi lát nữa lại dùng xe lừa đến kéo đi.

Xe lừa?

Tùy Qua thật đúng là hết chỗ nói rồi.

Mặc vào một bộ y phục như thế này, lại kéo xe lừa đi trên đường, thật đúng là có một phong cách riêng đấy.

Bất quá, Tùy Qua lại biết lão địa chủ là vì hắn mà suy nghĩ, đi đến Bạch Lưu Câu con đường rất hẹp, hơn nữa đều là đường đất, đường núi, cũng chỉ có xe lừa mới có thể miễn cưỡng đi được. Xe máy, xe điện gì đó đều căn bản không đi được.

Vả lại, Tùy Qua chính là một người không theo khuôn mẫu, do đó cũng không nói đến những điểm này, trực tiếp đem các đồ vật tặng lẽ mừng năm mới đều ném lên xe, sau đó hắn nắm lấy xe lừa, để Ngưu Tiểu Hoa ngồi sát bên cạnh xe, lắc lư lắc lư đi về phái Bạch Lưu Câu.

Khi ra khỏi thôn, Tùy Qua và Ngưu Tiểu Hoa mặc một thân trang phục này cùng với một xe đầy những món quà mừng năm mới dẫn tới rất nhiều người chú ý.

Một đại thẩm thiêu thùa may vá nhìn thấy tràng diện này, liền than thở:

- Ai, tiểu cô nương Ngưu gia này thật có phúc khí a, cư nhiên gả được đến Tùy gia. Cuộc sống này thật quá tốt a. Nhìn một cái, quay về nhà mẹ đẻ một chuyến thôi, cũng kéo theo một xe hàng mừng quà tết trở lại, không biết trên mặt cha mẹ vợ hắn cũng phải vui tới nở hoa đi sao.

- Có thể không như vậy sao!

Một vị đại thẩm khác ở bên cạnh đầu tiên là ước ao, sau đó lại ai oán nói:

- Con rể kia của nhà ta, lễ mừng năm mới đưa khuê nữ trở về nhà mẹ để, cư nhiên cũng chỉ ninh hai con gà đến, ngay cả bình rượu ngon đều luyến tiếc. Lần này trở về còn lấy đi của ta chừng mười cân thổ sản, ta đây còn lấy lại đi ra đấy...

- Ai, đáng tiếc nha đầu kia của nhà ta lớn lên không bằng được tiểu nha đầu Ngưu gia này. Nếu không, ta cũng đem nàng gả đến Tùy gia rồi.

- Yêu, ngươi đây đang suy nghĩ cái gì a. Đều là niên đại nào rồi, cũng không phải ngày xưa có thể ba vợ bốn nàng hầu.

- Ngươi còn nói thế? Ngày hôm qua trong tin tức, tỉnh Minh Hải một đại tham quan họ Trần rớt đài, nghe nói hắn tổng cộng có mười hai phòng lão bà đấy. Nếu làm quan đều thịnh hành việc này, lão bách tính chúng ta vì sao lại không được?

- Người ta đó là nhị nãi, bao nuôi hiểu hay không...

- ...

Trong tiếng nghị luận, Tùy Qua lôi kéo xe lừa, cùng với Ngưu Tiểu Hoa một đường đi về phía Bạch Lưu Câu.

- Ca, nếu không ta xuống đi bộ cùng với ngươi đi.

Ngưu Tiểu Hoa nói với Tùy Qua.

- Đừng mà.

Tùy Qua liền vội vàng nói:

- Đôi giày này của ngươi thật đẹp mắt, thế nhưng đi đường núi khẳng định là không được.

- Ta sợ làm chậm trễ thời gian của ngươi.

Ngưu Tiểu Hoa nói:

- Ca, ngươi là người làm đại sự, bình thường bận rộn như vậy, ta nghĩ về sớm một chút, cố gắng ngày hôm nay có thể nhanh chóng trở về. Nói như vậy, ngươi cũng không cần ở nhà của chúng ta qua đêm đâu.

- A... Ngươi là lo lắng ta sẽ ghét bỏ điều kiện nhà các ngươi sao?

Tùy Qua cười nói.

Ngưu Tiểu Hoa bị xem thấu tâm tư, cúi đầu nói rằng:

- Nhà của chúng ta, điều kiện là rất kém cỏi, ta sợ ngươi không quen.

- Chỉ cần ngươi quen thuộc là được.

Tùy Qua cười nói:

- Ngươi nhìn một chút, ngươi bây giờ giống như là một tiểu công chúa vậy. Sợ rằng đến lúc đó ngươi mới không có quen thuộc đấy.

- Ta làm sao sẽ không quen thuộc được, ta từ nhỏ đã lớn lên ở đó.

Ngưu Tiểu Hoa nói.

- Vậy tại sao ngươi nghĩ ta không quen thuộc đây?

Tùy Qua nói:

- Mặc kệ ta có làm đại sự gì, cuối cùng vẫn là lớn lên ở trong sơn khê dã lĩnh, cho dù nhà của chúng ta điều kiện có tốt hơn chút, nhưng ta cũng sẽ không vì vậy mà ghét bỏ tình huống của nhà các ngươi. Ghét bỏ các ngươi chẳng khác nào là đang ghét bỏ chính ta.

- Ca, ngươi thật là một người tốt.

/1780

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status