Thiên và nó tiếp tục dạo quanh siêu thị. Thì ...
reng... reng... - chuông đt nó reo.
- Ai đó? - Thiên hỏi.
- Anh Huy gọi. - nó nói rồi bấm máy nghe.
- alô.
- [ Em đang làm gì đó? ]
- [ Tôi đi trung tâm thương mại ]
- [ Đi một mình sao? ]
- [ Với anh Thiên]
- [ Lại Thiên, rốt cuộc thì anh ta là gì của em?]
- [ Cái đó anh đâu cần biết, nói đi, anh gọi tôi có chuyện gì? ]
- [ Cho anh chút thời gian của em đc không ]
- [ Không thành vấn đề ] - nó cười
- [ Giờ em ra quán kem lần trước đc ko ? ]
- [ Bây giờ sao? ]
- [ Bây giờ ko đc sao?]
- [ Được, chờ em nhé ] - nó gượng cười rồi tắt đt.
Dạo này nó đã làm Huy buồn nhiều rồi nên nó cũng muốn dành cho Huy một buổi để nối lại tình bạn khi xưa. Còn Thiên mặt anh tối sầm lại, cô đang đi chơi với anh mà lại đòi bỏ về trước để đi cùng Huy. Nó thì ko biết làm gì hơn đành quay qua Thiên:
- Huy gọi tôi, bây giờ tôi phải gặp anh ấy. Anh có thể đi tiếp hoặc về trước nha. - Câu nói của nó như đâm qua tim Thiên, anh đờ người ra. Nó bảo anh đi mua sắm một mình hoặc là về để nó đi với tên trai mà ko ai khác lại là K.Huy, đúng là nó đang muốn chọc điên anh mà.
- Em nói lại xem nào. - Thiên cố giữ nét mặt bình tĩnh.
- Cho em xl, K.Huy gọi em nên em phải đi. - nó xl, nhưng cách nói rất bìh thản như ko có chuyện gì:
- Thôi bye anh em xin phép đi trước nha. - nó vẫn là nó ngây thơ 1 cách quá đà. Thiên giận lắm, nhưng anh tôn trọng nó, tôn trọng sự lựa chọn của nó nên để nó đi. Còn anh bỏ về nhà.
Về phía nó, đón taxi đi.
- Dừng lại. - nó nói một cách đột ngột. Nó nhìn thấy Hải Nhi đi lững thững một mình. Sau đó ko xa, là một tên trên tay cầm theo hung khí nhẹ nhàng bước theo sau. Ngay khi taxi dừng nó mở cửa kéo vội Hải Nhi lên xe. Nhi giật mình la lên:
- aaaaaaa. Nó đưa tay bịt miệng Nhi:
- Ko nhớ ra chị ak.
- A! Chị là bạn anh Phong, sao cị lại bắt cóc em? - Nhi nói vẻ đề phòng
- Chị cứu em, có tên cầm gung khí theo sát em.
- Ai vậy nhỉ? Ko sao, may cị cứu em. Mà chị đi đâu đây?
- Chị đi gặp bạn. Em đi cùng luôn.
- Thôi, em có quen biết gì bạn chị đâu.
- Chưa quen thì rồi quen.
- Thôi, em ko đi đâu. Ngại lắm.
- Ko sao mà, em nể mặt chị có được ko?
- Chị đã nói vậy thì... sao mà em từ chối đc ạ. - Nó đã nói vậy, Hải Nhi cũng ko dám từ chối, đành cùng nó đến gặp K.Huy.
Nó cùng Hải Nhi đến quán kem lần trước. K.Huy trên tay cầm ly rượu lắc lắc. Nếu nó ko đến,nếu nó không đến, anh sẽ uống hết chai X.O kia. Nhưng anh đã nhìn thấy nó trong chiếc váy đen nhẹ nhàng kéo theo 1 cô bé với cái váy suông màu hồng nhạt. Cả 2 bước vào với vẻ đẹp thiên thần khiến cả quán cafe chú ý đến họ. Nó kéo Nhi về phía K.Huy. Hải Nhi thấy K.Huy thì đờ người ra trước vẻ đẹp của anh. Đây chẳng phải là ca sĩ Ren mà Nhi vẫn rất hâm mộ đó sao. Cô có phải đang nhìn nhầm ko, hay chỉ là người giống người thôi. Thấy nó, anh nở nụ cười rồi nhìn sang cô gái cạnh nó hỏi:
- Cô gái này là...?
- Là Hải Nhi, em gái Phong.
- Chào em, anh là K.Huy.- K.Huy đưa tay bắt ý muốn làm quen
- Anh... rất giống Ren. - Nhi nói rồi đưa tay đáp trả.
- Em biết Ren, đó là.. tôi.
- Là anh. Ồ, thật vinh dự. Tôi là fan hâm mộ anh đấy. - Nhi nói, mắt gián lên mặt anh. Cô đã rất hâm mộ anh, ko ngờ nay đc gần anh như vậy. Cô lúc này rối loạn, trc đây là cô hâm mộ anh còn bây giờ, cô có 1 cảm giác lạ trước anh. Nó nhìn Hải Nhi và nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Nó đã tìm đc 1 cô gái phù hợp với K.Huy:
- Anh gặp em có chuyện gì? - nó chuyển chủ đề.
- Anh muốn cùng em đi chơi. - K.Huy đáp thẳng thắn.
- Rất vinh hạnh, Hải Nhi, em muốn đi cùng ko?
- Em ko muốn làm phiền 2 người.
- Ko sao, chị nghĩ em đi cùng sẽ vui hơn.
- Nếu vậy, em rất sẵn lòng.
- Hai người cho tôi ra rìa rồi sao? - K.Huy chen vào
- Đi thôi nào.
Trên đường đi, ngồi sau xe K.Huy nó thò tay vào túi bấm nhạc rồi giả bộ nghe đt
- Alo. Anh Kỳ gọi em có việc gì? .
-.. ...
- Sao ạ?
-......
- Đc rồi, em về ngay. ...
Tít.. tít.. tít...
- Anh K.Huy, thật xin lỗi em có việc bận phải về.
- Việc gì mà quan trọng vậy?
- Em cũng chưa hiểu rõ, chỉ biết mẹ đang nổi giận.
- Anh đưa em về.
- Ko đc, lúc này anh và Nhi ko nên gặp mẹ em. Hai người có cùng nhau tiếp tục đi chơi.
- Vậy còn em? - K.Huy hỏi.
- Em đón taxi về gặp mẹ.
- ...
- Em thật sự xin lỗi, anh cho em xuống. K.Huy có chút hụt hẫng, dừng xe cho nó xuống. Nó bước xuống xe để lại câu:
- 2 người đi chơi vui vẻ. - Nó rời xe và mò về nhà nó. Nói cho đúng thì lúc này mẹ nó ko có ở nhà chỉ là nó bịa vậy để Nhi và Huy có thời gian tìm hiểu nhau
reng... reng... - chuông đt nó reo.
- Ai đó? - Thiên hỏi.
- Anh Huy gọi. - nó nói rồi bấm máy nghe.
- alô.
- [ Em đang làm gì đó? ]
- [ Tôi đi trung tâm thương mại ]
- [ Đi một mình sao? ]
- [ Với anh Thiên]
- [ Lại Thiên, rốt cuộc thì anh ta là gì của em?]
- [ Cái đó anh đâu cần biết, nói đi, anh gọi tôi có chuyện gì? ]
- [ Cho anh chút thời gian của em đc không ]
- [ Không thành vấn đề ] - nó cười
- [ Giờ em ra quán kem lần trước đc ko ? ]
- [ Bây giờ sao? ]
- [ Bây giờ ko đc sao?]
- [ Được, chờ em nhé ] - nó gượng cười rồi tắt đt.
Dạo này nó đã làm Huy buồn nhiều rồi nên nó cũng muốn dành cho Huy một buổi để nối lại tình bạn khi xưa. Còn Thiên mặt anh tối sầm lại, cô đang đi chơi với anh mà lại đòi bỏ về trước để đi cùng Huy. Nó thì ko biết làm gì hơn đành quay qua Thiên:
- Huy gọi tôi, bây giờ tôi phải gặp anh ấy. Anh có thể đi tiếp hoặc về trước nha. - Câu nói của nó như đâm qua tim Thiên, anh đờ người ra. Nó bảo anh đi mua sắm một mình hoặc là về để nó đi với tên trai mà ko ai khác lại là K.Huy, đúng là nó đang muốn chọc điên anh mà.
- Em nói lại xem nào. - Thiên cố giữ nét mặt bình tĩnh.
- Cho em xl, K.Huy gọi em nên em phải đi. - nó xl, nhưng cách nói rất bìh thản như ko có chuyện gì:
- Thôi bye anh em xin phép đi trước nha. - nó vẫn là nó ngây thơ 1 cách quá đà. Thiên giận lắm, nhưng anh tôn trọng nó, tôn trọng sự lựa chọn của nó nên để nó đi. Còn anh bỏ về nhà.
Về phía nó, đón taxi đi.
- Dừng lại. - nó nói một cách đột ngột. Nó nhìn thấy Hải Nhi đi lững thững một mình. Sau đó ko xa, là một tên trên tay cầm theo hung khí nhẹ nhàng bước theo sau. Ngay khi taxi dừng nó mở cửa kéo vội Hải Nhi lên xe. Nhi giật mình la lên:
- aaaaaaa. Nó đưa tay bịt miệng Nhi:
- Ko nhớ ra chị ak.
- A! Chị là bạn anh Phong, sao cị lại bắt cóc em? - Nhi nói vẻ đề phòng
- Chị cứu em, có tên cầm gung khí theo sát em.
- Ai vậy nhỉ? Ko sao, may cị cứu em. Mà chị đi đâu đây?
- Chị đi gặp bạn. Em đi cùng luôn.
- Thôi, em có quen biết gì bạn chị đâu.
- Chưa quen thì rồi quen.
- Thôi, em ko đi đâu. Ngại lắm.
- Ko sao mà, em nể mặt chị có được ko?
- Chị đã nói vậy thì... sao mà em từ chối đc ạ. - Nó đã nói vậy, Hải Nhi cũng ko dám từ chối, đành cùng nó đến gặp K.Huy.
Nó cùng Hải Nhi đến quán kem lần trước. K.Huy trên tay cầm ly rượu lắc lắc. Nếu nó ko đến,nếu nó không đến, anh sẽ uống hết chai X.O kia. Nhưng anh đã nhìn thấy nó trong chiếc váy đen nhẹ nhàng kéo theo 1 cô bé với cái váy suông màu hồng nhạt. Cả 2 bước vào với vẻ đẹp thiên thần khiến cả quán cafe chú ý đến họ. Nó kéo Nhi về phía K.Huy. Hải Nhi thấy K.Huy thì đờ người ra trước vẻ đẹp của anh. Đây chẳng phải là ca sĩ Ren mà Nhi vẫn rất hâm mộ đó sao. Cô có phải đang nhìn nhầm ko, hay chỉ là người giống người thôi. Thấy nó, anh nở nụ cười rồi nhìn sang cô gái cạnh nó hỏi:
- Cô gái này là...?
- Là Hải Nhi, em gái Phong.
- Chào em, anh là K.Huy.- K.Huy đưa tay bắt ý muốn làm quen
- Anh... rất giống Ren. - Nhi nói rồi đưa tay đáp trả.
- Em biết Ren, đó là.. tôi.
- Là anh. Ồ, thật vinh dự. Tôi là fan hâm mộ anh đấy. - Nhi nói, mắt gián lên mặt anh. Cô đã rất hâm mộ anh, ko ngờ nay đc gần anh như vậy. Cô lúc này rối loạn, trc đây là cô hâm mộ anh còn bây giờ, cô có 1 cảm giác lạ trước anh. Nó nhìn Hải Nhi và nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Nó đã tìm đc 1 cô gái phù hợp với K.Huy:
- Anh gặp em có chuyện gì? - nó chuyển chủ đề.
- Anh muốn cùng em đi chơi. - K.Huy đáp thẳng thắn.
- Rất vinh hạnh, Hải Nhi, em muốn đi cùng ko?
- Em ko muốn làm phiền 2 người.
- Ko sao, chị nghĩ em đi cùng sẽ vui hơn.
- Nếu vậy, em rất sẵn lòng.
- Hai người cho tôi ra rìa rồi sao? - K.Huy chen vào
- Đi thôi nào.
Trên đường đi, ngồi sau xe K.Huy nó thò tay vào túi bấm nhạc rồi giả bộ nghe đt
- Alo. Anh Kỳ gọi em có việc gì? .
-.. ...
- Sao ạ?
-......
- Đc rồi, em về ngay. ...
Tít.. tít.. tít...
- Anh K.Huy, thật xin lỗi em có việc bận phải về.
- Việc gì mà quan trọng vậy?
- Em cũng chưa hiểu rõ, chỉ biết mẹ đang nổi giận.
- Anh đưa em về.
- Ko đc, lúc này anh và Nhi ko nên gặp mẹ em. Hai người có cùng nhau tiếp tục đi chơi.
- Vậy còn em? - K.Huy hỏi.
- Em đón taxi về gặp mẹ.
- ...
- Em thật sự xin lỗi, anh cho em xuống. K.Huy có chút hụt hẫng, dừng xe cho nó xuống. Nó bước xuống xe để lại câu:
- 2 người đi chơi vui vẻ. - Nó rời xe và mò về nhà nó. Nói cho đúng thì lúc này mẹ nó ko có ở nhà chỉ là nó bịa vậy để Nhi và Huy có thời gian tìm hiểu nhau
/26
|