Yêu Cung

Chương 1165: Kéo dài tuổi thọ (1)

/1220


Rất hiển nhiên cây linh chi này không bình thường, theo bọn họ thấy, nếu như để cây linh chi này cho bọn họ dùng, cho dù không thể tạo nên tác dụng đột phá gì, cũng đủ khiến cho tu vi của bọn họ có được đề cao không nhỏ, nhưng cho một phế nhân như Âu Dương, chẳng khác nào phí công, hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì.

- Đại ca, cái này quá trân quý...

Âu Dương thấy được ánh mắt của những người khác, tự nhiên có thể minh bạch cây linh chi này quan trọng như thế nào.

- Có trân quý hơn nữa cũng không thể trân quý bằng tính mệnh của huynh đệ ta, Âu Dương, mấy năm nay đại ca thăm viếng rất nhiều nơi, hỏi rất nhiều người, thân thể này của ngươi cũng không phải không có cách nào trị liệu, cho nên ngươi phải có lòng tin với bản thân mình, biết không?

Âu Bằng cầm cây linh chi trong tay nhét vào lòng Âu Dương, sau đó vỗ vai Âu Dương nói...

Nói thật, lúc này Âu Dương có thể nhìn thấy trong mắt đại ca Âu Bằng hiện lên vẻ chân thành, từ nhỏ đến lớn, Âu Bằng rất hay đưa cho hắn các loại tài liệu, mặc dù Âu Dương phần lớn đều đưa lại cho đệ đệ Âu Hồng, thế nhưng hắn đã sớm mắc nợ Âu Bằng phần ân tình này.

- Đại ca, kiếp này của tiểu đệ không cách nào báo đáp, kiếp sau...

Vành mắt Âu Dương đỏ mọng, muốn nói cái gì lại bị Âu Bằng cắt đứt, nhìn thấy Âu Bằng sắc mặt xấu xí nói:

- Nói mê sảng gì vậy, cái gì mà kiếp sau, đệ đệ của Âu Bằng làm sao có thể chết yểu được, yên tâm đi, đại ca nhất định có thể nghĩ cách giúp ngươi, cho dù không có thứ như vậy, ta cũng có thể tìm được linh dược kéo dài tuổi thọ cho ngươi, cho đến ngày đại ca tìm được phương pháp trị liệu!

Những lời này của Âu Bằng thật sự cảm động, cho dù là Âu Dương cũng không thể không nói, đại ca thực sự rất tốt với mình.

- Được rồi, đừng lề mề nữa. Nào, đến đây ngồi cùng đại ca, xem xem năm nay có thể xuất hiện thiên tài mới hay không.

Âu Bằng đẩy chiếc xe lăn của Âu Dương đi tới ngồi xuống bên cạnh một đám trưởng lão. Đây là lần đầu tiên Âu Dương ngồi ở chỗ này, cho nên trên người hơi có chút khó chịu.

Hắn là một phế nhân, điểm này chính hắn cũng biết, nếu như không phải có đại ca như vậy chiếu cố, chỉ sợ hắn phấn đấu cả đời cũng tuyệt đối không có khả năng ngồi ở bất cứ vị trí nào.

Trong tay đang cầm một cây linh chi mang theo hàn khí, nhưng trong lòng Âu Dương lại thấy ấm áp dễ chịu.

Ở Âu gia, hắn không xuất sắc, thậm chí hắn chính là phế vật, nhưng Âu gia vẫn rất có tình người, cũng không tràn ngập bài xích và đố kỵ với hắn như trong sách.

- Đệ đệ của ngươi là thiên tài ngàn năm mới xuất hiện, mười hai tuổi đạt được Thánh Thể, thành tựu tương lai của tiểu tử này nhất định không bình thường!

Lúc này Âu Hồng đang đối kháng với một đệ tử cấp Thánh Thể, sau mấy phút bởi vì lực lượng của Âu Hồng chống đỡ hết nổi nên thua cuộc, nhưng đừng quên năm nay Âu Hồng mới chỉ mười hai tuổi mà thôi. Thành tựu như vậy cho dù ở Âu gia cũng chỉ có lão tổ Âu Ý Quyền đã từng làm được.

- Tu vi của Tiểu Hồng như thế nào ta không rõ ràng lắm, nhưng điều ta có thể dạy cho hắn chính là làm người như thế nào.

Âu Dương nhìn đệ đệ của mình, trong mắt cũng có vài phần tự hào.

- Không sai, trong số đệ tử đời nay, nếu như nói về làm người, sợ là ngay cả đại ca cũng không bằng Tiểu Hồng. Tiểu Hồng tính cách ngay thẳng, làm việc cũng không dài dòng dây dưa, tính cách như vậy thật ra rất thích hợp đi lên con đường cường giả. Khó nhất chính là, Tiểu Hồng cũng không phải một đứa trẻ kiêu ngạo ương ngạnh, cũng chưa bao giờ cho mình là mạnh nhất, điểm này cho dù là gia gia cũng rất thưởng thức. Cái này đều do ngươi dạy bảo.

Âu Bằng nhìn cửu đệ bên cạnh mình, kỳ thực trong lòng hắn có tiếc nuối rất lớn.

Âu Hồng chỉ theo Âu Dương học tập đã có thể khiêm tốn hòa nhã như vậy, bản thân cửu đệ càng là nhân vật tiêu biểu cho hòa nhã và không kiêu ngạo. Âu Bằng rất muốn biết, tại sao ông trời lại nghiêm phạt người như vậy, nếu như Âu Dương thực sự có thể tu luyện, cho dù đường đi gian nan, sợ rằng cuối cùng hắn cũng có thể trèo lên đỉnh phong.

- Nếu như cửu đệ ngươi có thể tu luyện, có thể tương lai của ngươi sẽ quang minh không gì sánh được.

Âu Bằng vỗ vai Âu Dương, trong mắt có vài phần tiếc nuối.

- Ta tu luyện? Ha ha gia gia không phải nói rồi sao, cơ thể của ta trời sinh không trọn vẹn, linh hồn cũng không trọn vẹn, muốn tu luyện căn bản không có khả năng, trừ phi là Thần Tiễn đích thân tới chữa trị cho ta, còn không có khả năng khác.

Bản thân Âu Dương từ lâu đã minh bạch điều này. Âu Dương cũng không hy vọng xa vời có kỳ tích gì sinh ra, dù sao thời gian mười lăm năm đối với một đứa trẻ tàn tật mà nói là quá dài.

Nghe Âu Dương nói Âu Bằng cuối cùng cũng lắc đầu, kỳ thực hắn làm sao không biết những lời Âu Dương nói là sự thực.

Nhật nguyệt chuyển hoán, chỉ chớp mắt đã đến đêm muộn, bóng đêm phủ xuống đại địa. Trận thi đấu cuối cùng của hội võ trường cũng đã kết thúc, một đám hài tử Âu gia cũng đã quyết ra thắng bại, Âu Hồng không hề bất ngờ được đánh giá là đứa trẻ có thiên phú nhất năm nay. Gia tộc cũng vì vậy phát cho hắn không ít tài nguyên, khiến Âu Hồng vui tươi hớn hở chạy đến bên cạnh đại ca khoe khoang một trận. Cho dù trầm ổn, mười hai tuổi cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi.

Sau khi hội võ chấm dứt, các trưởng lão của gia tộc tổng kết một số chuyện phát sinh của Âu gia năm nay, nhưng bởi vì năm nay không phải năm đặc biệt gì, cho nên gia gia và phụ thân cùng với bọn người đại bá của Âu Dương đều không xuất hiện, chỉ có mấy trưởng lão tiến hành tổng kết.

Khi trưởng lão vừa nói xong, Âu Dương lôi kéo Âu Bằng nói:

- Đại ca, ngươi giúp ta một việc đi!

- Giúp cái gì, nói ra, chỉ cần đại ca có thể làm, tuyệt đối không thành vấn đề.

Âu Bằng thật sự hiếu kỳ vỗ ngực đáp ứng.

- Ta muốn từ hôn...

Trên mặt Âu Dương mang theo mấy phần bất đắc dĩ, những lời này của hắn cũng khiến Âu Bằng sửng sốt, sau đó Âu Bằng phảng phất cũng minh bạch cái gì, đầu tiên là lắc đầu, sau đó thở dài gật đầu nói:

- Ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Nếu như Âu gia chúng ta không nói, cho dù Cầm gia không muốn cũng tuyệt đối không có cách nào.

- Mặc dù con người ai cũng có tư tâm, nhưng Linh Linh với ta mà nói là người bằng hữu tốt nhất, nếu như ta không phải có thân thể thế này, cho dù thiên phú của ta có kém, chỉ cần ta có thể là một người bình thường, ta vẫn có lòng tin lấy Linh Linh. Ta cũng có lòng tin một ngày kia mọc cánh phi tiên, nhưng...

Âu Dương nói không sai, tâm trí của hắn kiên định hơn bất cứ kẻ nào.

Phải biết rằng, cho dù Âu Dương chuyển thế luân hồi, nhưng linh hồn của hắn vẫn là linh hồn của Thần Tiễn trước kia, cho dù đã xóa đi tất cả ký ức cũng không thể thay đổi chuyện này. Đừng thấy hiện tại dáng vẻ Âu Dương nửa chết nửa sống, nếu một ngày kia Âu Dương có thể nhớ lại tất cả ký ức, như vậy phương pháp thánh chiến trong linh hồn của hắn sẽ được kích hoạt trong nháy mắt.


/1220

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status