Thiên Vương nói xong, thân hình lại một lần nữa biến mất, lúc này hắn sẽ xuất hiện ở nơi nào, không ai biết, nhưng không hề nghi ngờ nơi hắn xuất hiện đã định trước chính là một trận tai nạn sinh ra.
Những ngày này Thiên Vương xuất hiện trong rất nhiều thế giới, rất nhiều thế giới đều bởi vậy mà hủy diệt, điểm này Minh Hậu vô cùng rõ ràng. Nàng chỉ có thể yên lặng cầu mong Âu Dương vận khí tốt một chút, đừng để Thiên Vương phát hiện ra mục tiêu, bằng không, có lẽ Âu Dương còn chưa tỉnh lại đã bị Thiên Vương tiêu diệt.
- Ta nhìn lầm rồi, ta thực sự nhìn lầm rồi, vẫn là trước kia không nên để Âu Dương tha cho hắn, hiện tại hắn không phải một con người, hắn căn bản đã không còn bất cứ tình cảm gì, chỉ sợ ngay cả ta hắn cũng sẽ...
Trong mắt Minh Hậu lộ vẻ bi ai, ai có thể nghĩ đến khi Thiên Vương thực sự bước vào chí cao vô thượng lại biến thành một con quái vật không có tình cảm, chỉ có đúng sai như vậy?
- Hi vọng tương lai ngươi sẽ không trở thành như vậy, nếu như ngươi cũng biến thành như vậy, vậy...
Minh Hậu đương nhiên đang muốn nói tới Âu Dương, hiện tại nàng thực sự không dám xác định tương lai Âu Dương có phải cũng sẽ biến thành quái vật chỉ biết đúng sai như Thiên Vương hay không, nếu như vậy, thật sự là một siêu cấp bi kịch.
Biến hóa của tiên giới, Chân Linh Giới đương nhiên không biết, cho nên mặc dù mọi người trong Chân Linh Giới cũng đều đang suy đoán, thiên uy xuất hiện kia rốt cuộc là cái gì, nhưng dù sao cũng không liên quan đến bọn họ, cho nên mọi người thảo luận thì thảo luận, cuối cùng vẫn bỏ qua Thiên Vương đáng sợ này.
Tiếng chiêng trống đã vang vọng toàn bộ đại viện Cầm gia, lúc này đội ngũ đón dâu của Vạn Tiên Sơn đã xuất hiện ngoài cửa Cầm gia, chờ rước Cầm Linh Linh.
Cầm Linh Linh toàn thân phượng y, phối hợp với dung mạo vốn xinh đẹp của nàng, lại khiến nàng vô cùng chói mắt. Trong Chân Linh Giới cũng không có tục choàng khăn voan, cho nên khi Cầm Linh Linh từ trong đại viện Cầm gia bước ra, rất nhiều người đều bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô.
Đặc biệt là Hoàng Phổ Trình, khi Hoàng Phổ Trình nhìn thấy thê tử của mình mỹ lệ động nhân như vậy cũng khẽ giật mình, sau đó sắc mặt cũng thoải mái hơn một chút.
Dù sao cũng chưa từng gặp mặt, mặc dù nghe nói Cầm Linh Linh rất xinh đẹp, nhưng Hoàng Phổ Trình vẫn có chút lo lắng. Cầm Linh Linh cũng giống như hắn, sau khi thấy Hoàng Phổ Trình vô cùng bất phàm, Cầm Linh Linh cũng thở dài một hơi.
Âu Dương ngồi dưới một gốc cây hòe lẳng lặng nhìn Cầm Linh Linh xuất giá, nếu nói trong lòng hắn không có một chút khổ sáp, vậy hắn sẽ không phải một nam nhân. Nhưng Âu Dương tin tưởng lựa chọn của mình là chính xác, chí ít sau khi Cầm Linh Linh lấy Hoàng Phổ Trình, sau này còn có thể có một nam nhân quan tâm đến nàng, nếu nàng lấy mình chỉ thêm phiền não mà thôi.
- Có phải rất buồn không, Âu Dương!
Âu Bằng nhìn cửu đệ vẫn giữ sắc mặt vô cùng bình tĩnh, Âu Bằng rất muốn biết, rốt cuộc có chuyện gì có thể khiến cửu đệ của hắn biến sắc?
Hai ngày trước khi đột nhiên xuất hiện uy áp khiến toàn bộ mọi người của thế giới quỳ xuống đất phủ phục, thần sắc của cửu đệ vẫn bình tĩnh, phảng phất như uy áp đó không thể ảnh hưởng đến hắn, lẽ nào nói tâm tính tu vi của cửu đệ đã cường đại đến trình độ này?
- Cũng không biét, mặc dù ta và Linh Linh từ nhỏ lớn lên bên nhau, nhưng tình bạn của chúng ta vượt qua những cái khác. Hiện giờ có thể thấy nàng có một kết cục tốt như vậy, cũng xem như một an ủi với ta.
Âu Dương nói không sai, có thể thấy Cầm Linh Linh có một kết cục tốt, Âu Dương cũng rất hài lòng.
- Ài...
Âu Bằng thở dài một hơi, lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Cửu đệ, ta rất muốn biết, với tâm tính của ngươi, nếu có thể tu luyện, ngươi có thể trở thành Thần Tiễn thứ hai hay không?
- Có lẽ....
Những lời này của Âu Dương mang theo vài phần vui đùa, nhưng chân chính có phải vui đùa hay không, sợ rằng bản thân Âu Dương mới biết rõ nhất.
Linh hồn vô địch phối hợp với một thân thể suy nhược đỉnh phong, không có chút ký ức, không thể kích hoạt lực lượng của phương pháp thánh chiến, pháp tắc của bán bộ chí cao vô thượng nắm trong tay. Tất cả những điều này đều là bí mật của Âu Dương, thậm chí ngay cả chính hắn cũng không biết bí mật này.
- Còn nhìn cái gì, người ta đã đi xa rồi, sau này sợ là cũng không còn cơ hội gặp lại nàng!
Âu Bằng bất đắc dĩ thở dài một hơi. Không sai, Cầm Linh Linh được gả đến Vạn Tiên Sơn, sợ rằng sau này Âu Dương thực sự cũng khó có thể gặp được nàng. Dù sao với thể chất của Âu Dương, cả đời này cũng đừng mơ tưởng ra khỏi đông phương Lâm Hải Cảnh. Có lẽ là mười năm thậm chí là năm năm sau, nếu như không có kỳ tích phát sinh, thậm chí cửu đệ có thể biến mất trong thiên địa.
Kết quả như vậy đương nhiên không phải thứ hắn muốn nhìn thấy, nhưng nhiều năm qua hỏi thăm rất nhiều danh y, hắn làm sao có thể không rõ bệnh tình của Âu Dương vốn không thể chữa trị? Mặc dù hắn chưa từng buông tha tìm kiếm, nhưng...
- Chúng ta cũng trở về thôi.
Âu Bằng vỗ vai Âu Dương, sau đó đẩy xe, định chuẩn bị quay về An Lai Cư thu dọn đồ đạc rời đi.
- Đại ca, ta có một loại cảm giác, chúng ta ở lại đây thêm hai ngày nữa đi?
Âu Dương cũng không biết vì sao luôn cảm thấy có chuyện gì đó phát sinh, từ sau khi uy áp xuất hiện Âu Dương luôn có dự cảm bất hảo.
- Được rồi, coi như cho ngươi giải sầu.
Âu Bằng cũng không cự tuyệt, dù sao hắn biết, một khi cửu đệ trở về có thể cả đời này cũng không thể ra khỏi tiểu viện đó nữa...
Một hài tử có số phận trớ trêu như vậy, hiện tại chỉ yêu cầu hắn ở lại thêm hai ngày, có gì mà không thể.
Cho dù hiện tại Âu Dương nói với đại ca, hắn muốn ở bên ngoài năm năm, lãng phí thời gian năm năm tu luyện của Âu Bằng, Âu Bằng có thể cũng sẽ đồng ý. Dù sao cũng là huynh đệ, Âu Bằng không thể để Âu Dương bước ra khỏi số phận bi thảm, chút việc nhỏ như vậy hắn đương nhiên có thể làm được.
Nhưng lần này Âu Bằng lại đoán sai, bởi vì loại dự cảm bất hảo này của Âu Dương thật sự tồn tại. Lúc này có một người thanh niên vô cùng tuấn mỹ đang đứng trước sơn môn Vạn Tiên Sơn, nhìn năm chữ "Thiên hạ đệ nhất tông" rất lớn mà Âu Dương lưu lại trước đây khẽ mỉm cười.
- Thiên hạ đệ nhất tông, ha ha, nơi này vì có ngươi mà huy hoàng, lại bởi vì ngươi mà mai một, không biết ngươi sẽ cảm giác như thế nào?
Trên mặt nam tử tuấn mỹ vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, phảng phất như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
- Người tới là ai?
Đệ tử trước sơn môn Vạn Tiên Sơn đương nhiên thấy được người tới. Hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn đi tới trước mặt Thiên Vương, nhưng bọn hắn còn chưa kịp nói ra câu tiếp theo đã biến thành tượng đá, sau đó đưa về trong hư vô biến mất không thấy.
Thiên Vương chưa bao giờ là người nhiều lời với loại kiến hôi, chỉ cần là người bị hắn cho là kiến hôi, hắn sẽ không thèm giao lưu với bọn họ, trực tiếp gạt bỏ.
Bước vào sơn đạo Vạn Tiên Sơn, Thiên Vương vừa đi vừa thưởng thức cảnh sắc Vạn Tiên Sơn, Thông Linh hải hùng tráng, vạn tòa tiên sơn to lớn. Các loại quang huy tràn đầy màu sắc lấp lánh. Pho tượng Thần Tiễn Âu Dương cực lớn, tất cả đều không có nhiều biến hóa so với trước kia, mọi thứ phảng phất như trong kỷ niệm.
Những ngày này Thiên Vương xuất hiện trong rất nhiều thế giới, rất nhiều thế giới đều bởi vậy mà hủy diệt, điểm này Minh Hậu vô cùng rõ ràng. Nàng chỉ có thể yên lặng cầu mong Âu Dương vận khí tốt một chút, đừng để Thiên Vương phát hiện ra mục tiêu, bằng không, có lẽ Âu Dương còn chưa tỉnh lại đã bị Thiên Vương tiêu diệt.
- Ta nhìn lầm rồi, ta thực sự nhìn lầm rồi, vẫn là trước kia không nên để Âu Dương tha cho hắn, hiện tại hắn không phải một con người, hắn căn bản đã không còn bất cứ tình cảm gì, chỉ sợ ngay cả ta hắn cũng sẽ...
Trong mắt Minh Hậu lộ vẻ bi ai, ai có thể nghĩ đến khi Thiên Vương thực sự bước vào chí cao vô thượng lại biến thành một con quái vật không có tình cảm, chỉ có đúng sai như vậy?
- Hi vọng tương lai ngươi sẽ không trở thành như vậy, nếu như ngươi cũng biến thành như vậy, vậy...
Minh Hậu đương nhiên đang muốn nói tới Âu Dương, hiện tại nàng thực sự không dám xác định tương lai Âu Dương có phải cũng sẽ biến thành quái vật chỉ biết đúng sai như Thiên Vương hay không, nếu như vậy, thật sự là một siêu cấp bi kịch.
Biến hóa của tiên giới, Chân Linh Giới đương nhiên không biết, cho nên mặc dù mọi người trong Chân Linh Giới cũng đều đang suy đoán, thiên uy xuất hiện kia rốt cuộc là cái gì, nhưng dù sao cũng không liên quan đến bọn họ, cho nên mọi người thảo luận thì thảo luận, cuối cùng vẫn bỏ qua Thiên Vương đáng sợ này.
Tiếng chiêng trống đã vang vọng toàn bộ đại viện Cầm gia, lúc này đội ngũ đón dâu của Vạn Tiên Sơn đã xuất hiện ngoài cửa Cầm gia, chờ rước Cầm Linh Linh.
Cầm Linh Linh toàn thân phượng y, phối hợp với dung mạo vốn xinh đẹp của nàng, lại khiến nàng vô cùng chói mắt. Trong Chân Linh Giới cũng không có tục choàng khăn voan, cho nên khi Cầm Linh Linh từ trong đại viện Cầm gia bước ra, rất nhiều người đều bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô.
Đặc biệt là Hoàng Phổ Trình, khi Hoàng Phổ Trình nhìn thấy thê tử của mình mỹ lệ động nhân như vậy cũng khẽ giật mình, sau đó sắc mặt cũng thoải mái hơn một chút.
Dù sao cũng chưa từng gặp mặt, mặc dù nghe nói Cầm Linh Linh rất xinh đẹp, nhưng Hoàng Phổ Trình vẫn có chút lo lắng. Cầm Linh Linh cũng giống như hắn, sau khi thấy Hoàng Phổ Trình vô cùng bất phàm, Cầm Linh Linh cũng thở dài một hơi.
Âu Dương ngồi dưới một gốc cây hòe lẳng lặng nhìn Cầm Linh Linh xuất giá, nếu nói trong lòng hắn không có một chút khổ sáp, vậy hắn sẽ không phải một nam nhân. Nhưng Âu Dương tin tưởng lựa chọn của mình là chính xác, chí ít sau khi Cầm Linh Linh lấy Hoàng Phổ Trình, sau này còn có thể có một nam nhân quan tâm đến nàng, nếu nàng lấy mình chỉ thêm phiền não mà thôi.
- Có phải rất buồn không, Âu Dương!
Âu Bằng nhìn cửu đệ vẫn giữ sắc mặt vô cùng bình tĩnh, Âu Bằng rất muốn biết, rốt cuộc có chuyện gì có thể khiến cửu đệ của hắn biến sắc?
Hai ngày trước khi đột nhiên xuất hiện uy áp khiến toàn bộ mọi người của thế giới quỳ xuống đất phủ phục, thần sắc của cửu đệ vẫn bình tĩnh, phảng phất như uy áp đó không thể ảnh hưởng đến hắn, lẽ nào nói tâm tính tu vi của cửu đệ đã cường đại đến trình độ này?
- Cũng không biét, mặc dù ta và Linh Linh từ nhỏ lớn lên bên nhau, nhưng tình bạn của chúng ta vượt qua những cái khác. Hiện giờ có thể thấy nàng có một kết cục tốt như vậy, cũng xem như một an ủi với ta.
Âu Dương nói không sai, có thể thấy Cầm Linh Linh có một kết cục tốt, Âu Dương cũng rất hài lòng.
- Ài...
Âu Bằng thở dài một hơi, lộ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Cửu đệ, ta rất muốn biết, với tâm tính của ngươi, nếu có thể tu luyện, ngươi có thể trở thành Thần Tiễn thứ hai hay không?
- Có lẽ....
Những lời này của Âu Dương mang theo vài phần vui đùa, nhưng chân chính có phải vui đùa hay không, sợ rằng bản thân Âu Dương mới biết rõ nhất.
Linh hồn vô địch phối hợp với một thân thể suy nhược đỉnh phong, không có chút ký ức, không thể kích hoạt lực lượng của phương pháp thánh chiến, pháp tắc của bán bộ chí cao vô thượng nắm trong tay. Tất cả những điều này đều là bí mật của Âu Dương, thậm chí ngay cả chính hắn cũng không biết bí mật này.
- Còn nhìn cái gì, người ta đã đi xa rồi, sau này sợ là cũng không còn cơ hội gặp lại nàng!
Âu Bằng bất đắc dĩ thở dài một hơi. Không sai, Cầm Linh Linh được gả đến Vạn Tiên Sơn, sợ rằng sau này Âu Dương thực sự cũng khó có thể gặp được nàng. Dù sao với thể chất của Âu Dương, cả đời này cũng đừng mơ tưởng ra khỏi đông phương Lâm Hải Cảnh. Có lẽ là mười năm thậm chí là năm năm sau, nếu như không có kỳ tích phát sinh, thậm chí cửu đệ có thể biến mất trong thiên địa.
Kết quả như vậy đương nhiên không phải thứ hắn muốn nhìn thấy, nhưng nhiều năm qua hỏi thăm rất nhiều danh y, hắn làm sao có thể không rõ bệnh tình của Âu Dương vốn không thể chữa trị? Mặc dù hắn chưa từng buông tha tìm kiếm, nhưng...
- Chúng ta cũng trở về thôi.
Âu Bằng vỗ vai Âu Dương, sau đó đẩy xe, định chuẩn bị quay về An Lai Cư thu dọn đồ đạc rời đi.
- Đại ca, ta có một loại cảm giác, chúng ta ở lại đây thêm hai ngày nữa đi?
Âu Dương cũng không biết vì sao luôn cảm thấy có chuyện gì đó phát sinh, từ sau khi uy áp xuất hiện Âu Dương luôn có dự cảm bất hảo.
- Được rồi, coi như cho ngươi giải sầu.
Âu Bằng cũng không cự tuyệt, dù sao hắn biết, một khi cửu đệ trở về có thể cả đời này cũng không thể ra khỏi tiểu viện đó nữa...
Một hài tử có số phận trớ trêu như vậy, hiện tại chỉ yêu cầu hắn ở lại thêm hai ngày, có gì mà không thể.
Cho dù hiện tại Âu Dương nói với đại ca, hắn muốn ở bên ngoài năm năm, lãng phí thời gian năm năm tu luyện của Âu Bằng, Âu Bằng có thể cũng sẽ đồng ý. Dù sao cũng là huynh đệ, Âu Bằng không thể để Âu Dương bước ra khỏi số phận bi thảm, chút việc nhỏ như vậy hắn đương nhiên có thể làm được.
Nhưng lần này Âu Bằng lại đoán sai, bởi vì loại dự cảm bất hảo này của Âu Dương thật sự tồn tại. Lúc này có một người thanh niên vô cùng tuấn mỹ đang đứng trước sơn môn Vạn Tiên Sơn, nhìn năm chữ "Thiên hạ đệ nhất tông" rất lớn mà Âu Dương lưu lại trước đây khẽ mỉm cười.
- Thiên hạ đệ nhất tông, ha ha, nơi này vì có ngươi mà huy hoàng, lại bởi vì ngươi mà mai một, không biết ngươi sẽ cảm giác như thế nào?
Trên mặt nam tử tuấn mỹ vẫn mang theo nụ cười nhàn nhạt, phảng phất như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
- Người tới là ai?
Đệ tử trước sơn môn Vạn Tiên Sơn đương nhiên thấy được người tới. Hai gã đệ tử Vạn Tiên Sơn đi tới trước mặt Thiên Vương, nhưng bọn hắn còn chưa kịp nói ra câu tiếp theo đã biến thành tượng đá, sau đó đưa về trong hư vô biến mất không thấy.
Thiên Vương chưa bao giờ là người nhiều lời với loại kiến hôi, chỉ cần là người bị hắn cho là kiến hôi, hắn sẽ không thèm giao lưu với bọn họ, trực tiếp gạt bỏ.
Bước vào sơn đạo Vạn Tiên Sơn, Thiên Vương vừa đi vừa thưởng thức cảnh sắc Vạn Tiên Sơn, Thông Linh hải hùng tráng, vạn tòa tiên sơn to lớn. Các loại quang huy tràn đầy màu sắc lấp lánh. Pho tượng Thần Tiễn Âu Dương cực lớn, tất cả đều không có nhiều biến hóa so với trước kia, mọi thứ phảng phất như trong kỷ niệm.
/1220
|