Nhưng nhiều thi thể như vậy dưới kiếm quang của người này dĩ nhiên lại không hề có bất kỳ sức phản kháng nào lập tức bị chém nát, nam tử mặc long bào đội vương miện bên cạnh mình rốt cuộc mạnh tới cỡ nào?
- Đi thôi! Hắn đã tỉnh lại, hắn sẽ không tùy tiện đi ra khỏi tầng thứ sáu Tỏa Yêu Cảnh, chúng ta cũng nên bước lên con đường cuối cùng rồi!
Hoàng Thiên Đại Đế chỉ chốc lát đã thanh lý sạch sẽ đám thi thể bò ra từ Tỏa Yêu Tháp, lúc này hắn cũng đi trước một bước trực tiếp tiến thẳng vào Tỏa Yêu Tháp.
Âu Dương cùng Vệ Thi liếc mắt nhìn nhau, hai người đồng thời gật đầu. Việc cho tới bây giờ đã đến một bước cuối cùng, lật đổ Hoắc Khải Phong, như vậy ba người bọn họ liền vũ hóa phi tiên, tiến vào một thế giới mà từ viễn cổ đến giờ chưa có người tiến vào được, nếu như thất bại, vậy thì bọn họ sẽ chôn xương bên trong Tỏa Yêu Tháp...
Theo sau Hoàng Thiên Đại Đế, Âu Dương cùng Vệ Thi cũng bước vào trong Tỏa Yêu Tháp.
Vệ Thi chỉ cảm thấy trước mắt mình quang mang chợt lóe, tiếp theo sau đó là khắp trời hồng quang cùng kiếm quang liền hiện ra trước mắt nàng.
Tỏa Yêu Tháp, bất kể là ai tiến vào cũng đều tùy tiện được đưa đến một địa phương bất kỳ, mà vận khí của Vệ Thi tương đối tốt, cùng với Hoàng Thiên Đại Đế được đưa đến tầng thứ hai Liệt Diễm Thế Giới.
Trong Liệt Diễm Thế Giới cũng có một ít quái vật, chẳng qua số lượng rất ít, cho nên chỉ trong chốc lát liền đã bị Hoàng Thiên Đại Đế dọn dẹp không còn một mống.
- Âu Dương đâu?
Vệ Thi liếc mắt nhìn xung quanh, nơi này ngoại trừ một biển lửa ra không còn thứ gì khác, căn bản không tìm ra được bóng dáng của Âu Dương.
Hoàng Thiên Đại Đế cũng không vội vàng tìm Âu Dương, bởi vì hắn hiểu rõ, tiến vào Tỏa Yêu Tháp cũng không biết sẽ bị phân đến tầng nào, cho dù lấy thực lực của Âu Dương có bị phân đến tầng thứ nhất cũng không có quan hệ, những thi thể này tuy rằng đều có lực lượng tiếp cận ý chí, chẳng qua đối với Âu Dương thì những quái vật kia cho dù đến ngàn vạn cũng chỉ cần phất tay một cái là đủ để nghiền nát toàn bộ.
- Không cần lo lắng, Tỏa Yêu Tháp vốn là như vậy, người tiến vào sẽ bị tùy tiện đưa đến một trong ba tầng đầu, cho nên hiện tại hắn không ở trong tầng thứ nhất Lục Dã Tiên Tung thì cũng là ở trong tầng thứ ba Băng Tuyết Thế Giới. Chúng ta không cần phải đi tìm hắn, cứ trực tiếp tìm kiếm cái khe nối liền với Sinh Tử Cảnh là được, rất nhanh chúng ta có thể gặp được hắn ở trong Sinh Tử Cảnh!
Vệ Thi nghe Hoàng Thiên Đại Đế nói vậy thì gật đầu, đối với Tỏa Yêu Tháp nàng không hiểu biết cho lắm, dù sao tiểu thế giới này cũng là lần đầu tiên nàng tới, mà nơi này đối với hai người Âu Dương cùng Hoàng Thiên Đại Đế thì lại khác.
Nơi này chính là cố hương của hai người Âu Dương cùng Hoàng Thiên Đại Đế, đối với Tỏa Yêu Tháp, bọn họ hiểu biết so với mình thì hơn rất nhiều. cho nên Vệ Thi cũng không có gì phải lo lắng.
- Bốn tầng đầu không có nguy hiểm gì, vốn những thi thể cổ này sẽ xuất hiện ở trong tầng năm Hư Vô Thế Giới, nhưng không biết vì sao đám thi thể này lại chạy đến mấy tầng đầu, vậy nói cách khác tầng thứ năm trên cơ bản cũng không có gì nguy hiểm, chúng ta một đường xông thẳng đến tầng năm rồi chờ Âu Dương xuất hiện!
Hoàng Thiên Đại Đế phân tích một hồi, tầng thứ sáu tạm thời hắn sẽ không đi tới, bởi vì bên trong Tỏa Yêu Cảnh chỉ có một tồn tại, đó chính là Hoắc Khải Phong.
Cuồng nhân vì yêu mà giết toàn thiên hạ, phong tỏa toàn bộ thế giới. Lúc này càng tiếp cận với Hoắc Khải Phong, bọn họ lại càng khẩn trương, một đại thần như vậy chắn ở trước mặt, bọn họ có thể thành công tiến lên được hay không?
…
Bên trong Phong Tuyết Thế Giới vô tận, hỏa diễm của Âu Dương đã thiêu đốt vô số thi thể thành hư vô, nhưng trên mặt Âu Dương lại không hề có bất kỳ chút thần sắc hài lòng nào.
Lúc này trước mắt Âu Dương đang có mấy cỗ thi thể, tuy rằng xa cách nhiều năm như vậy, nhưng Âu Dương vẫn nhớ như in tình cảnh lúc trước bọn họ tiến vào nơi này rồi bị vây khốn, sau đó bị hành hạ cho đến chết.
- Các huynh đê, ta trở về rồi, Âu Dương đã hứa đưa các ngươi quay về quê nhà, vậy thì Âu Dương nhất định sẽ làm được.
Âu Dương nói xong, một đoàn hỏa diễm nho nhỏ bay đến bên những thi cốt này, vô số thi cốt bị thiêu thành tro, Âu Dương vung tay lên, một chiếc bình sứ xuất hiện trước mặt hắn.
Vô số tro cốt hội tụ cùng một chỗ rồi bay vào bên trong bình sứ. Âu Dương cũng không phân chia những thi cốt này cho rõ ràng, bởi vì Âu Dương biết không cần phải làm vậy.
Bọn họ chính là chiến hữu cùng chung chiến hào, dù là tro cốt sau khi chết đi trộn lẫn cùng một chỗ cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
- Bao nhiêu năm trước, các huynh đệ cùng chiến đấu với Âu Dương, hiện tại có các ngươi ở đây, chúng ta lại sóng vai chiến đấu như xưa. Chỉ cần có các ngươi, ta đây chính là Âu Dương bách chiến bách thắng!
Âu Dương nắm chắc chiếc bình đựng tro cốt trong tay, giờ khắc này hắn phảng phất như có thể cảm nhận được bình tro cốt này đã mang đến cho hắn lực lượng vô tận.
Âu Dương phảng phất như nhớ lại thời khắc các huynh đệ còn sóng vai chiến đấu, giờ khắc này Âu Dương tự nhủ với mình rằng vẫn còn rất nhiều các huynh đệ đang cùng chiến đấu cùng mình, mình còn phải sợ hãi gì nữa.
Con ngươi màu vàng chớp động, Âu Dương tìm được ở xung quanh cái khe mà năm đó bọn họ tiến vào Sinh Tử Cảnh, Âu Dương mỉm cười, hai lần tiến vào Tỏa Yêu Tháp, hai lần bước lên con đường nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, mà lần đầu tiên mình có thể sống sót đi ra, vậy thì lần thứ hai mình vẫn có thể làm được.
- Sư phụ! Người còn sống không?
Âu Dương giơ chân lên bước vào trong đó, biến mất khỏi thế giới Băng Tuyết.
Sau khi Âu Dương biến mất không lâu, ở khu vực cách bên này đại khái khoảng mấy nghìn thước, có một đám người bò lên từ trong lớp băng tuyết, bọn họ vốn là người tiến vào Thế Giới Băng Tuyết để rèn luyện, đột nhiên xuất hiện nhiều quái vật như vậy khiến cho bọn họ phải chui vào trong băng tuyết để lẩn trốn, đến khi bò lên trên, bọn họ liền phát hiện toàn bộ thi thể bên trong Băng Tuyết Thế Giới đã biến mất không thấy đâu nữa.
- Mau nhìn! Có người tiến vào trong cái khe kìa!
Người có ánh mắt tương đối khá chỉ về phương xa, vẻ mặt không tài nào tin nổi.
Sinh Tử Cảnh, vừa vào Sinh Tử Cảnh, lập tức rõ sinh tử. Những lời này cũng không phải là nói chơi, tuy rằng Âu Dương từng đi ra khỏi Sinh Tử Cảnh, nhưng từ sau Âu Dương, vô số người tìm kiếm Sinh Tử Cảnh vậy mà cho tới hiện nay vẫn không có kẻ nào có thể bước ra khỏi Sinh Tử Cảnh.
Lúc này bọn họ một lần nữa thấy có người tiến vào Sinh Tử Cảnh, cảm nhận đầu tiên chính là tiểu tử này thật ngu đần.
- Cây cung trong tay hắn rất quen mắt...
Một yêu cung thủ tay cầm trường cung cau mày, tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng thân là một yêu cung thủ, bất kể thế nào ánh mắt của hắn so với người khác cũng tốt hơn nhiều, tuy rằng hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng của Âu Dương, thế nhưng Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương hắn vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng.
- Đi thôi! Hắn đã tỉnh lại, hắn sẽ không tùy tiện đi ra khỏi tầng thứ sáu Tỏa Yêu Cảnh, chúng ta cũng nên bước lên con đường cuối cùng rồi!
Hoàng Thiên Đại Đế chỉ chốc lát đã thanh lý sạch sẽ đám thi thể bò ra từ Tỏa Yêu Tháp, lúc này hắn cũng đi trước một bước trực tiếp tiến thẳng vào Tỏa Yêu Tháp.
Âu Dương cùng Vệ Thi liếc mắt nhìn nhau, hai người đồng thời gật đầu. Việc cho tới bây giờ đã đến một bước cuối cùng, lật đổ Hoắc Khải Phong, như vậy ba người bọn họ liền vũ hóa phi tiên, tiến vào một thế giới mà từ viễn cổ đến giờ chưa có người tiến vào được, nếu như thất bại, vậy thì bọn họ sẽ chôn xương bên trong Tỏa Yêu Tháp...
Theo sau Hoàng Thiên Đại Đế, Âu Dương cùng Vệ Thi cũng bước vào trong Tỏa Yêu Tháp.
Vệ Thi chỉ cảm thấy trước mắt mình quang mang chợt lóe, tiếp theo sau đó là khắp trời hồng quang cùng kiếm quang liền hiện ra trước mắt nàng.
Tỏa Yêu Tháp, bất kể là ai tiến vào cũng đều tùy tiện được đưa đến một địa phương bất kỳ, mà vận khí của Vệ Thi tương đối tốt, cùng với Hoàng Thiên Đại Đế được đưa đến tầng thứ hai Liệt Diễm Thế Giới.
Trong Liệt Diễm Thế Giới cũng có một ít quái vật, chẳng qua số lượng rất ít, cho nên chỉ trong chốc lát liền đã bị Hoàng Thiên Đại Đế dọn dẹp không còn một mống.
- Âu Dương đâu?
Vệ Thi liếc mắt nhìn xung quanh, nơi này ngoại trừ một biển lửa ra không còn thứ gì khác, căn bản không tìm ra được bóng dáng của Âu Dương.
Hoàng Thiên Đại Đế cũng không vội vàng tìm Âu Dương, bởi vì hắn hiểu rõ, tiến vào Tỏa Yêu Tháp cũng không biết sẽ bị phân đến tầng nào, cho dù lấy thực lực của Âu Dương có bị phân đến tầng thứ nhất cũng không có quan hệ, những thi thể này tuy rằng đều có lực lượng tiếp cận ý chí, chẳng qua đối với Âu Dương thì những quái vật kia cho dù đến ngàn vạn cũng chỉ cần phất tay một cái là đủ để nghiền nát toàn bộ.
- Không cần lo lắng, Tỏa Yêu Tháp vốn là như vậy, người tiến vào sẽ bị tùy tiện đưa đến một trong ba tầng đầu, cho nên hiện tại hắn không ở trong tầng thứ nhất Lục Dã Tiên Tung thì cũng là ở trong tầng thứ ba Băng Tuyết Thế Giới. Chúng ta không cần phải đi tìm hắn, cứ trực tiếp tìm kiếm cái khe nối liền với Sinh Tử Cảnh là được, rất nhanh chúng ta có thể gặp được hắn ở trong Sinh Tử Cảnh!
Vệ Thi nghe Hoàng Thiên Đại Đế nói vậy thì gật đầu, đối với Tỏa Yêu Tháp nàng không hiểu biết cho lắm, dù sao tiểu thế giới này cũng là lần đầu tiên nàng tới, mà nơi này đối với hai người Âu Dương cùng Hoàng Thiên Đại Đế thì lại khác.
Nơi này chính là cố hương của hai người Âu Dương cùng Hoàng Thiên Đại Đế, đối với Tỏa Yêu Tháp, bọn họ hiểu biết so với mình thì hơn rất nhiều. cho nên Vệ Thi cũng không có gì phải lo lắng.
- Bốn tầng đầu không có nguy hiểm gì, vốn những thi thể cổ này sẽ xuất hiện ở trong tầng năm Hư Vô Thế Giới, nhưng không biết vì sao đám thi thể này lại chạy đến mấy tầng đầu, vậy nói cách khác tầng thứ năm trên cơ bản cũng không có gì nguy hiểm, chúng ta một đường xông thẳng đến tầng năm rồi chờ Âu Dương xuất hiện!
Hoàng Thiên Đại Đế phân tích một hồi, tầng thứ sáu tạm thời hắn sẽ không đi tới, bởi vì bên trong Tỏa Yêu Cảnh chỉ có một tồn tại, đó chính là Hoắc Khải Phong.
Cuồng nhân vì yêu mà giết toàn thiên hạ, phong tỏa toàn bộ thế giới. Lúc này càng tiếp cận với Hoắc Khải Phong, bọn họ lại càng khẩn trương, một đại thần như vậy chắn ở trước mặt, bọn họ có thể thành công tiến lên được hay không?
…
Bên trong Phong Tuyết Thế Giới vô tận, hỏa diễm của Âu Dương đã thiêu đốt vô số thi thể thành hư vô, nhưng trên mặt Âu Dương lại không hề có bất kỳ chút thần sắc hài lòng nào.
Lúc này trước mắt Âu Dương đang có mấy cỗ thi thể, tuy rằng xa cách nhiều năm như vậy, nhưng Âu Dương vẫn nhớ như in tình cảnh lúc trước bọn họ tiến vào nơi này rồi bị vây khốn, sau đó bị hành hạ cho đến chết.
- Các huynh đê, ta trở về rồi, Âu Dương đã hứa đưa các ngươi quay về quê nhà, vậy thì Âu Dương nhất định sẽ làm được.
Âu Dương nói xong, một đoàn hỏa diễm nho nhỏ bay đến bên những thi cốt này, vô số thi cốt bị thiêu thành tro, Âu Dương vung tay lên, một chiếc bình sứ xuất hiện trước mặt hắn.
Vô số tro cốt hội tụ cùng một chỗ rồi bay vào bên trong bình sứ. Âu Dương cũng không phân chia những thi cốt này cho rõ ràng, bởi vì Âu Dương biết không cần phải làm vậy.
Bọn họ chính là chiến hữu cùng chung chiến hào, dù là tro cốt sau khi chết đi trộn lẫn cùng một chỗ cũng không có bất kỳ vấn đề gì.
- Bao nhiêu năm trước, các huynh đệ cùng chiến đấu với Âu Dương, hiện tại có các ngươi ở đây, chúng ta lại sóng vai chiến đấu như xưa. Chỉ cần có các ngươi, ta đây chính là Âu Dương bách chiến bách thắng!
Âu Dương nắm chắc chiếc bình đựng tro cốt trong tay, giờ khắc này hắn phảng phất như có thể cảm nhận được bình tro cốt này đã mang đến cho hắn lực lượng vô tận.
Âu Dương phảng phất như nhớ lại thời khắc các huynh đệ còn sóng vai chiến đấu, giờ khắc này Âu Dương tự nhủ với mình rằng vẫn còn rất nhiều các huynh đệ đang cùng chiến đấu cùng mình, mình còn phải sợ hãi gì nữa.
Con ngươi màu vàng chớp động, Âu Dương tìm được ở xung quanh cái khe mà năm đó bọn họ tiến vào Sinh Tử Cảnh, Âu Dương mỉm cười, hai lần tiến vào Tỏa Yêu Tháp, hai lần bước lên con đường nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, mà lần đầu tiên mình có thể sống sót đi ra, vậy thì lần thứ hai mình vẫn có thể làm được.
- Sư phụ! Người còn sống không?
Âu Dương giơ chân lên bước vào trong đó, biến mất khỏi thế giới Băng Tuyết.
Sau khi Âu Dương biến mất không lâu, ở khu vực cách bên này đại khái khoảng mấy nghìn thước, có một đám người bò lên từ trong lớp băng tuyết, bọn họ vốn là người tiến vào Thế Giới Băng Tuyết để rèn luyện, đột nhiên xuất hiện nhiều quái vật như vậy khiến cho bọn họ phải chui vào trong băng tuyết để lẩn trốn, đến khi bò lên trên, bọn họ liền phát hiện toàn bộ thi thể bên trong Băng Tuyết Thế Giới đã biến mất không thấy đâu nữa.
- Mau nhìn! Có người tiến vào trong cái khe kìa!
Người có ánh mắt tương đối khá chỉ về phương xa, vẻ mặt không tài nào tin nổi.
Sinh Tử Cảnh, vừa vào Sinh Tử Cảnh, lập tức rõ sinh tử. Những lời này cũng không phải là nói chơi, tuy rằng Âu Dương từng đi ra khỏi Sinh Tử Cảnh, nhưng từ sau Âu Dương, vô số người tìm kiếm Sinh Tử Cảnh vậy mà cho tới hiện nay vẫn không có kẻ nào có thể bước ra khỏi Sinh Tử Cảnh.
Lúc này bọn họ một lần nữa thấy có người tiến vào Sinh Tử Cảnh, cảm nhận đầu tiên chính là tiểu tử này thật ngu đần.
- Cây cung trong tay hắn rất quen mắt...
Một yêu cung thủ tay cầm trường cung cau mày, tuy rằng khoảng cách khá xa, nhưng thân là một yêu cung thủ, bất kể thế nào ánh mắt của hắn so với người khác cũng tốt hơn nhiều, tuy rằng hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng của Âu Dương, thế nhưng Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương hắn vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng.
/1220
|