*Ầm!*
Tiếng nổ to lớn và ánh lửa chấn tuyết đọng xung quanh run rẩy. Đôi tay Hùng Bá bị đốt đỏ rực, cánh tay đã mất cảm giác. Linh Hồn Liệt Diễm cháy bỏng khiến cánh tay của Hùng Bá tạm thời tàn phế, không thể nào hồi phục trong thời gian ngắn.
Hùng Bá ngửa đầu hét to:
- Grao!!!
Hùng Bá muốn dùng sóng âm túm lấy cái tên giấu trong chỗ tối. Nhưng Hùng Bá mới phát ra tiếng gầm thì một mũi tên đen từ trên trời giáng xuống, mũi tên trong đêm tối rất bắt mắt, mũi tên này là tất sát tiễn.
Hùng Bá ngửa đầu gầm lên, nhưng giọng gã chưa chấn xuyên tầng mây thì mũi tên đen đã bay tới. Tên này không hề bất mắt chỉ chớp mắt từ miệng Hùng Bá xuyên qua sau gáy cắm trên mặt đất. Hùng Bá giữ bộ dạng gầm rống, nhưng gã đã không thể kêu ra tiếng.
Hùng Phong ở trên trời tìm tòi Âu Dương, chợt thấy hình ảnh đó kiềm không được hét to:
- Nhị đệ!!!
Tuy nhiên Hùng Phong không cho rằng huynh đệ của mình đã chết.
Mũi tên nhọn xuyên qua sau gáy đối với người thường đương nhiên là chết chắc, nhưng Hùng Bá là tiên đế. Tiên đế đừng nói là sau gáy bị thủng, dù là đầu bị chặt cũng không chết ngay, dù là thân hình hoàn toàn hủy diệt, tiên đế cũng có thể linh hồn phi độn mượn xác trùng sinh.
Cho nên dù Hùng Phong căng thẳng lại không rối loạn mất lý trí. Nhưng sự việc không giống như Hùng Phong đã nghĩ, thân thể cao to của Hùng Bá nặng nề ngã xuống đất, gã há hốc mồm dường như đã chết.
Đúng vậy, một tiên đế chết rồi, thật đã chết rồi! Một tiên đế vậy mà dễ dàng bị người giết chết. Hùng Phong nhìn bộ dạng đệ đệ ngã xuống, đầu gã ù vang.
Làm sao có thể? Đệ đệ là tiên đế, cho dù là tiên tôn tiến đến cũng tuyệt đối không có khả năng một chiêu giết chết đệ đệ! Ngươi đó làm sao thực hiện được?
Trong tầng mây, Âu Dương cười toe toét, tiên đế? Tiên đế là không chết sao? Linh hồn tiên đế đúng là cường đại, nhưng ở trước Linh Hồn Liệt Diễm thì nó chắc chắn là bi kịch.
Từ lúc bắt đầu Âu Dương đã suy tính làm sao giết chết Hùng Bá, tên thứ nhất huyết sắc Linh Hồn Liệt Diễm rực cháy chẳng qua là ám chiêu, muốn để Linh Hồn Liệt Diễm chôn trong người Hùng Bá, mũi tên đen thứ hai mới là mồi lửa đốt lên tất cả.
Khoảnh khắc Hùng Bá bị mũi tên nhọn xuyên thủng gáy đã chuẩn bị linh hồn phi độn, nhưng quá muộn, vì Linh Hồn Liệt Diễm trong người gã đã đến lên, hình thành vòng xoáy to lớn. Dù là linh hồn cường như tiên đế ở trước Linh Hồn Liệt Diễm của Âu Dương thì gã chỉ là linh hồn, nhất định là vô cùng yếu ớt.
Từng cái đầu thò ra khỏi mặt đất, nhìn Hùng Bá ngã xuống đất, ai nấy vẻ mặt tràn đầy khó tin.
Hùng Bá là tiên đế rất nổi tiếng, sao có thể đột nhiên bị người giết chết? Hùng Phong thì sao? Không lẽ Hùng Phong nhát gan đã bỏ trốn?
- Ta muốn ngươi đền mạng!
Trong lúc mọi người suy nghĩ Hùng Phong đi đâu thì bầu trời lóe tia sáng vàng, đám mây bị ánh sáng vàng chấn vỡ nát. Vô số đoàn sáng từ bốn phương tám hướng hình thành thế dời núi lấp biển.
*Ầm!*
Ánh sáng vàng cuồn cuộn cuốn đi tất cả, bất cứ vật thể nào ngăn cản trước ánh sáng vàng đều bị hủy diệt, đây là lửa giận của tiên tôn! Tiên tôn giận dữ hủy thiên diệt địa!
Đường Phi chỉ vào bầu trời, ngón tay run run, hét to:
- Tiên tôn! Hùng Phong mà lại là tiên tôn!
Cho đến nay Hùng Phong không ra tay, hậu bối bọn họ chưa từng thấy gã đánh nhau. Hiện tại đệ đệ chết chọc giận Hùng Phong, khiến gã luôn che giấu mình biến thành ma thần lửa giận hừng hực, bây giờ trong mắt Hùng Phong chỉ có một chữ, là giết!
Ánh sáng vàng xé rách đám mây, Âu Dương không thể trốn tránh lộ ra thân thể, mọi người rốt cuộc trông thấy bộ dạng của hắn.
Trường bào màu ánh trăng trắng, áo choàng cẩm mao thử màu đen, tay trái cầm Thứ Kiêu cung đỏ rực, trên mặt Âu Dương treo nụ cười khẽ cho người cảm giác không giống tử thân chuyên núp trong bóng đêm lấy mạng người, hắn trông giống một công tử nhà giàu đi ra săn bắn.
- Là hắn!
Nhìn Âu Dương xuất hiện trên bầu trời, Yên Hồng siết chặt mũi tên trước ngực. Chính là người đàn ông này, chính hắn bắn ra mũi truy hồn độc tiễn, nàng phải nhớ kỹ khuôn mặt của người này.
- Dị tộc thấp kém?
Khi Hùng Phong trông thấy Âu Dương thì mặt lộ vẻ giật mình. Hùng Bá không bị bộ dạng của Âu Dương làm kinh ngạc, gã giật mình là bởi Dị tộc này không chỉ không có cái đuôi, cũng không có huyết sắc song dực, rõ ràng là Dị tộc thấp kém. Dị tộc thấp kém lại có thể hai mũi tên tập sát một tiên đế, dám xuất hiện tại đây đối đầu với tiên tôn như Hùng Phong, không lẽ gã đang nằm mơ?
Khiến Hùng Phong khó hiểu là Thứ Kiêu cung trong tay Âu Dương. Trường cung linh động và không ngừng toát ra chiến ý, đây là báu vật, một báu vật dung hợp cùng linh hồn chủ nhân. Đây là báu vật còn quý giá hơn cả thần khí. Yêu Chiến Sĩ cả đời chỉ có thể dung hợp với một yêu binh, từ khi họ tuyển chọn trở thành Yêu Chiến Sĩ, bắt đầu từ ngày đó yêu binh dung hợp cùng họ trở thành bầng hữu mãi mãi.
Nhưng tu vi tăng cao, khi Yêu Chiến Sĩ đạt đến phi tiên, linh tiên thì tác dụng của yêu binh bắt đầu giảm thấp. Bình thường Yêu Chiến Sĩ chiến đấu không còn sử dụng yêu binh mà là dựa vào lực lượng bản thân chiến đấu, bởi vì trong mắt nhiều Yêu Chiến Sĩ dù yêu binh có cường đại bao nhiêu chỉ là vật ngoài thân, không thích hợp bằng lực lượng bản thân.
Nhưng cũng có điều ngoài ý muốn, đó là tình huống như của người thanh niên trước mắt. Yêu binh quanh năm chiến đấu cùng chủ nhân, chủ nhân dùng tâm cảm hóa vũ khí trong tay. Mặc dù vũ khí không có linh hồn nhưng có thể tâm liền tâm với chủ nhân, cái này cao cấp hơn ngân hồ tiểu chủy thủ của lão hồ ly đó nhiều.
Ngân hồ tiểu chủy thủ của lão hồ ly là được Hắc Thần Vu giả dùng vu thuật kích hạot sinh mệnh, khiến chủy thủ thông linh, ngoại lực bị kích phát hóa thành linh hồn đó sao có thể so sánh với Thứ Kiêu cung trong tay Âu Dương?
Yêu binh tâm liền tâm với chủ nhân giống của Âu Dương xưa nay rất hiếm khi xuất hiện, mỗi thanh yêu binh như thế sẽ không truyền thừa tiếp theo. Vào giây phút chủ nhân chét thì yêu binh cũng đi theo tuẫn toàn. Hùng Phong thấy Dị tộc thấp kém quái dị này trong phút chốc ngây như phỗng, có chút khó hiểu.
Âu Dương không bỏ trốn, không phải hắn không muốn mà mới rồi đánh chết Hùng Bá xong huyết lực khổng lồ điên cuồng ùa vào thân thể hắn, lực lượng bắt đầu thúc đẩy máu toàn thân hắn chuyển động, vào lúc này hắn sắp đột phá!
Đúng vậy, chính Âu Dương cũng không ngờ hắn có thể dễ dàng đánh chết tiên đế này như vậy. Lực lượng của tiên đế rốt cuộc trợ giúp Âu Dương vượt qua gông xiềng, lại tiến một bước là tiên đế!
Tiên đế! Vô số người truy cầu vạn năm không thể chạm vào, nhưng Âu Dương mất chưa đến sáu mươi năm đã thực hiện được.
"Lại nhanh chút, nhanh chút nữa! Khiến ta đạt đến tiên đế thì hôm nay ta dám chém tiên tôn!"
Mặc dù bề ngoài Âu Dương làm dáng vẻ cao thâm khó dò nhưng trong lòng hắn sốt ruột muốn chết. Nếu lúc này Hùng Phong ra tay thì Âu Dương không khác gì tấm bia, hắn như trái bong bóng, gã không cần dùng chiêu thức mạnh mẽ gì, chỉ cần nhẹ chích là hắn sẽ toàn thân nổ tung mà chết.
Tiếng nổ to lớn và ánh lửa chấn tuyết đọng xung quanh run rẩy. Đôi tay Hùng Bá bị đốt đỏ rực, cánh tay đã mất cảm giác. Linh Hồn Liệt Diễm cháy bỏng khiến cánh tay của Hùng Bá tạm thời tàn phế, không thể nào hồi phục trong thời gian ngắn.
Hùng Bá ngửa đầu hét to:
- Grao!!!
Hùng Bá muốn dùng sóng âm túm lấy cái tên giấu trong chỗ tối. Nhưng Hùng Bá mới phát ra tiếng gầm thì một mũi tên đen từ trên trời giáng xuống, mũi tên trong đêm tối rất bắt mắt, mũi tên này là tất sát tiễn.
Hùng Bá ngửa đầu gầm lên, nhưng giọng gã chưa chấn xuyên tầng mây thì mũi tên đen đã bay tới. Tên này không hề bất mắt chỉ chớp mắt từ miệng Hùng Bá xuyên qua sau gáy cắm trên mặt đất. Hùng Bá giữ bộ dạng gầm rống, nhưng gã đã không thể kêu ra tiếng.
Hùng Phong ở trên trời tìm tòi Âu Dương, chợt thấy hình ảnh đó kiềm không được hét to:
- Nhị đệ!!!
Tuy nhiên Hùng Phong không cho rằng huynh đệ của mình đã chết.
Mũi tên nhọn xuyên qua sau gáy đối với người thường đương nhiên là chết chắc, nhưng Hùng Bá là tiên đế. Tiên đế đừng nói là sau gáy bị thủng, dù là đầu bị chặt cũng không chết ngay, dù là thân hình hoàn toàn hủy diệt, tiên đế cũng có thể linh hồn phi độn mượn xác trùng sinh.
Cho nên dù Hùng Phong căng thẳng lại không rối loạn mất lý trí. Nhưng sự việc không giống như Hùng Phong đã nghĩ, thân thể cao to của Hùng Bá nặng nề ngã xuống đất, gã há hốc mồm dường như đã chết.
Đúng vậy, một tiên đế chết rồi, thật đã chết rồi! Một tiên đế vậy mà dễ dàng bị người giết chết. Hùng Phong nhìn bộ dạng đệ đệ ngã xuống, đầu gã ù vang.
Làm sao có thể? Đệ đệ là tiên đế, cho dù là tiên tôn tiến đến cũng tuyệt đối không có khả năng một chiêu giết chết đệ đệ! Ngươi đó làm sao thực hiện được?
Trong tầng mây, Âu Dương cười toe toét, tiên đế? Tiên đế là không chết sao? Linh hồn tiên đế đúng là cường đại, nhưng ở trước Linh Hồn Liệt Diễm thì nó chắc chắn là bi kịch.
Từ lúc bắt đầu Âu Dương đã suy tính làm sao giết chết Hùng Bá, tên thứ nhất huyết sắc Linh Hồn Liệt Diễm rực cháy chẳng qua là ám chiêu, muốn để Linh Hồn Liệt Diễm chôn trong người Hùng Bá, mũi tên đen thứ hai mới là mồi lửa đốt lên tất cả.
Khoảnh khắc Hùng Bá bị mũi tên nhọn xuyên thủng gáy đã chuẩn bị linh hồn phi độn, nhưng quá muộn, vì Linh Hồn Liệt Diễm trong người gã đã đến lên, hình thành vòng xoáy to lớn. Dù là linh hồn cường như tiên đế ở trước Linh Hồn Liệt Diễm của Âu Dương thì gã chỉ là linh hồn, nhất định là vô cùng yếu ớt.
Từng cái đầu thò ra khỏi mặt đất, nhìn Hùng Bá ngã xuống đất, ai nấy vẻ mặt tràn đầy khó tin.
Hùng Bá là tiên đế rất nổi tiếng, sao có thể đột nhiên bị người giết chết? Hùng Phong thì sao? Không lẽ Hùng Phong nhát gan đã bỏ trốn?
- Ta muốn ngươi đền mạng!
Trong lúc mọi người suy nghĩ Hùng Phong đi đâu thì bầu trời lóe tia sáng vàng, đám mây bị ánh sáng vàng chấn vỡ nát. Vô số đoàn sáng từ bốn phương tám hướng hình thành thế dời núi lấp biển.
*Ầm!*
Ánh sáng vàng cuồn cuộn cuốn đi tất cả, bất cứ vật thể nào ngăn cản trước ánh sáng vàng đều bị hủy diệt, đây là lửa giận của tiên tôn! Tiên tôn giận dữ hủy thiên diệt địa!
Đường Phi chỉ vào bầu trời, ngón tay run run, hét to:
- Tiên tôn! Hùng Phong mà lại là tiên tôn!
Cho đến nay Hùng Phong không ra tay, hậu bối bọn họ chưa từng thấy gã đánh nhau. Hiện tại đệ đệ chết chọc giận Hùng Phong, khiến gã luôn che giấu mình biến thành ma thần lửa giận hừng hực, bây giờ trong mắt Hùng Phong chỉ có một chữ, là giết!
Ánh sáng vàng xé rách đám mây, Âu Dương không thể trốn tránh lộ ra thân thể, mọi người rốt cuộc trông thấy bộ dạng của hắn.
Trường bào màu ánh trăng trắng, áo choàng cẩm mao thử màu đen, tay trái cầm Thứ Kiêu cung đỏ rực, trên mặt Âu Dương treo nụ cười khẽ cho người cảm giác không giống tử thân chuyên núp trong bóng đêm lấy mạng người, hắn trông giống một công tử nhà giàu đi ra săn bắn.
- Là hắn!
Nhìn Âu Dương xuất hiện trên bầu trời, Yên Hồng siết chặt mũi tên trước ngực. Chính là người đàn ông này, chính hắn bắn ra mũi truy hồn độc tiễn, nàng phải nhớ kỹ khuôn mặt của người này.
- Dị tộc thấp kém?
Khi Hùng Phong trông thấy Âu Dương thì mặt lộ vẻ giật mình. Hùng Bá không bị bộ dạng của Âu Dương làm kinh ngạc, gã giật mình là bởi Dị tộc này không chỉ không có cái đuôi, cũng không có huyết sắc song dực, rõ ràng là Dị tộc thấp kém. Dị tộc thấp kém lại có thể hai mũi tên tập sát một tiên đế, dám xuất hiện tại đây đối đầu với tiên tôn như Hùng Phong, không lẽ gã đang nằm mơ?
Khiến Hùng Phong khó hiểu là Thứ Kiêu cung trong tay Âu Dương. Trường cung linh động và không ngừng toát ra chiến ý, đây là báu vật, một báu vật dung hợp cùng linh hồn chủ nhân. Đây là báu vật còn quý giá hơn cả thần khí. Yêu Chiến Sĩ cả đời chỉ có thể dung hợp với một yêu binh, từ khi họ tuyển chọn trở thành Yêu Chiến Sĩ, bắt đầu từ ngày đó yêu binh dung hợp cùng họ trở thành bầng hữu mãi mãi.
Nhưng tu vi tăng cao, khi Yêu Chiến Sĩ đạt đến phi tiên, linh tiên thì tác dụng của yêu binh bắt đầu giảm thấp. Bình thường Yêu Chiến Sĩ chiến đấu không còn sử dụng yêu binh mà là dựa vào lực lượng bản thân chiến đấu, bởi vì trong mắt nhiều Yêu Chiến Sĩ dù yêu binh có cường đại bao nhiêu chỉ là vật ngoài thân, không thích hợp bằng lực lượng bản thân.
Nhưng cũng có điều ngoài ý muốn, đó là tình huống như của người thanh niên trước mắt. Yêu binh quanh năm chiến đấu cùng chủ nhân, chủ nhân dùng tâm cảm hóa vũ khí trong tay. Mặc dù vũ khí không có linh hồn nhưng có thể tâm liền tâm với chủ nhân, cái này cao cấp hơn ngân hồ tiểu chủy thủ của lão hồ ly đó nhiều.
Ngân hồ tiểu chủy thủ của lão hồ ly là được Hắc Thần Vu giả dùng vu thuật kích hạot sinh mệnh, khiến chủy thủ thông linh, ngoại lực bị kích phát hóa thành linh hồn đó sao có thể so sánh với Thứ Kiêu cung trong tay Âu Dương?
Yêu binh tâm liền tâm với chủ nhân giống của Âu Dương xưa nay rất hiếm khi xuất hiện, mỗi thanh yêu binh như thế sẽ không truyền thừa tiếp theo. Vào giây phút chủ nhân chét thì yêu binh cũng đi theo tuẫn toàn. Hùng Phong thấy Dị tộc thấp kém quái dị này trong phút chốc ngây như phỗng, có chút khó hiểu.
Âu Dương không bỏ trốn, không phải hắn không muốn mà mới rồi đánh chết Hùng Bá xong huyết lực khổng lồ điên cuồng ùa vào thân thể hắn, lực lượng bắt đầu thúc đẩy máu toàn thân hắn chuyển động, vào lúc này hắn sắp đột phá!
Đúng vậy, chính Âu Dương cũng không ngờ hắn có thể dễ dàng đánh chết tiên đế này như vậy. Lực lượng của tiên đế rốt cuộc trợ giúp Âu Dương vượt qua gông xiềng, lại tiến một bước là tiên đế!
Tiên đế! Vô số người truy cầu vạn năm không thể chạm vào, nhưng Âu Dương mất chưa đến sáu mươi năm đã thực hiện được.
"Lại nhanh chút, nhanh chút nữa! Khiến ta đạt đến tiên đế thì hôm nay ta dám chém tiên tôn!"
Mặc dù bề ngoài Âu Dương làm dáng vẻ cao thâm khó dò nhưng trong lòng hắn sốt ruột muốn chết. Nếu lúc này Hùng Phong ra tay thì Âu Dương không khác gì tấm bia, hắn như trái bong bóng, gã không cần dùng chiêu thức mạnh mẽ gì, chỉ cần nhẹ chích là hắn sẽ toàn thân nổ tung mà chết.
/1220
|