Âu Dương có chút thất vọng. Hắn rất muốn nghe Lưu Khải Hàng nói cho hắn là Triệu Cương đã sống lại.
Nếu như Triệu Cương sống lại, chứng minh những điều hắn đã trải qua không phải là một giấc mơ. Nhưng hiện tại chỉ có một mình hắn trở về. Vậy rốt cuộc mọi thứ có phải là sự thật không?
Âu Dương nhìn phòng bệnh trống trải. Ănhs mắt hắn trở nên trống rỗng. Giờ phút này Âu Dương thật muốn biết rốt cuộc hắn là Thần Tiễn Âu Dương, hay đó chỉ là giấc mơ của hắn?
Âu Dương vươn tay trái ra, cố gắng thúc đẩy lực lượng trong người. Hắn muốn nhìn thấy dù chỉ là một đốm lửa chớp lóe. Bởi vì chỉ có như vậy hắn mới chứng minh được những điều mình từng có. Nhưng mặc cho Âu Dương thử bao nhiêu lâu, hắn phát hiện không có bất cứ đốm lửa nào xuất hiện.
Âu Dương lẩm bẩm:
- Thì ra tất cả thật sự chỉ là do ta nằm mơ.
Nhưng Âu Dương vừa dứt lời, hắn lại sững sờ nhìn cánh tay mình.
Một vòng tay màu xanh! Đúng vậy, là vòng tay màu xanh! Vòng tay này hình dạng rất cổ kính, nhưng lại có ký ức sâu sắc đối với Âu Dương!
- Vòng tay không gian của ta!
Âu Dương vuốt vòng tay trên cánh tay trái. Vòng tay như một phần thân thể của hắn. Mới đầu Âu Dương không chú ý đến nó. Giờ trông thấy vòng tay này, hắn hiểu hóa ra tất cả không phải là một giấc mơ. Chúng thật sự từng tồn tại.
- Tại sao? Tại sao ta lại quay trở về? Nếu tất cả từng tồn tại, có phải ta vẫn có thể quay về tiểu sơn thôn đó? Quay về sơn thôn, trở thành Âu Dương!
Âu Dương lật vòng tay, muốn mở vòng tay ra. Nhưng hắn đã mấy lần dùng tinh thần lực thúc đẩy, trừ việc khiến đầu óc choáng váng ra hoàn toàn không có chút tác dụng.
- Không được. Bây giờ ta quá yếu. Ta phải tĩnh dưỡng cho tốt, chờ hồi phục lại bình thường chắc chắn tinh thần lực có thể mở được vòng tay này!
Từ sau khi tỉnh lại, đây là lần đầu tiên trên mặt Âu Dương xuất hiện nụ cười. Đúng vậy, hắn cười rất vui vẻ.
- Đây là kiếp mới. Đời này linh hồn của ta sẽ không thiếu thốn nữa. Chính là nói ta có thể...
Âu Dương cười toe toét. Trong vòng tay có một thứ, nó là bí mật lớn nhất trên người hắn. Nếu có thể lấy cái đó ra, chính là nói hắn có cơ hội quay về thế giới kia, lại viết lên trang lịch sử huy hoàng của mình.
- Chờ ta. Thần Tiễn sẽ bất tử! Thần Tiễn sẽ trùng sinh!
Âu Dương siết chặt nắm tay. Mặc dù lúc này hắn không có sức lực nhưng lòng không còn mờ mịt nữa.
Chớp mắt lại ba ngày nữa trôi qua. Âu Dương dùng tốc độ hồi phục nhanh đến mức bác sĩ cũng phải kinh ngạc. Hắn đã có thể nhảy nhót trong phòng bệnh.
Một tuần trước còn là người sắp hấp hối. Sau một tuần Âu Dương lại hoạt bát nhảy nhót. Nếu không phải Lưu Khải Hàng luôn đứng một bên canh chừng, hẳn đám bác sĩ già đã cắt hắn ra thành từng miếng để nghiên cứu.
Chuyện này thật sự quá khó tin. Người bình thường gãy xương không phải mất hai tháng cũng đừng mơ xuống giường đi lại. Nhưng quái vật Âu Dương toàn thân bị gãy xương gần như nát bét. Vậy mà chỉ sau một tuần đã hoàn toàn hồi phục. Dùng X- quang cũng không tìm thấy vết nứt nào trong xương của Âu Dương. Đúng là không thể tưởng tượng.
Lại qua ba ngày, trước những yêu cầu xuất viện của Âu Dương và ánh mắt của một đám bác sĩ già như muốn cắt hắn ra thành từng mảnh, rốt cuộc Lưu Khải Hàng phải làm thủ tục cho hắn xuất viện. Nhưng lần này hắn không quay lại ký túc xá trong trường mà tới ở biệt thự nhỏ trong trường.
Âu Dương có thiên phú dị bẩm. Nói theo lời của Lưu Khải Hàng, tương lai hắn có thể leo lên thần đàn, thiên tài bắn tên. Hắn nhất định sẽ có một cuộc đời huy hoàng. Vậy nên học kỳ trước, Lưu Khải Hàng đã thuê một biệt thự cho hắn ở một mình. Nhưng lúc trước Âu Dương chưa từng ở trong biệt thự. Vì hắn cảm thấy biệt thự quá trống trải, không bằng ở ký túc xá cãi lộn với đám bạn.
Bây giờ Âu Dương lựa chọn đến biệt thự ở. Mới đầu Lưu Khải Hàng hơi lo lắng. Nhưng thấy hắn liên tục bắn ra ba mươi vòng mũi tên, còn chính xác hơn lúc trước, Lưu Khải Hàng liền khuất phục.
Quái vật chính là quái vật. Người khác bị thương muốn hồi phục cần phải trải qua một quá trình. Nhưng quái vật này thì không. Quái vật bị thương bệnh nuốt thuốc tự dưỡng còn hung tàn hơn trước.
Âu Dương quay về biệt thự, sốt ruột dùng tinh thần lực mở ra vòng tay. Trong vòng tay, mọi thứ đều tồn tại, không hề thay đổi.
Nhìn mọi thứ nằm trong vòng tay, Âu Dương rất vui vẻ.
- Hắc hắc! Phương pháp thánh chiến! Nếu lúc trước ta không thể tu luyện bởi vì không muốn từ bỏ lực lượng trong người. Nhưng bây giờ ta không có chút lực lượng, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta! Không biết thần kỹ kinh thiên của Chiến tộc này có uy lực như trong truyền thuyết hay không!
Âu Dương xoay tay. Nếu cho người khác phương pháp thánh chiến này chắc chắn sẽ tan vỡ. Vì nó quá cao sâu. E rằng dưới Tiên Tôn nhìn cũng không hiểu. Nhưng Âu Dương không để ý. Bởi vì dù hắn ở đâu hắn đều là Tiên Tôn. Bất cứ lúc nào, cảnh giới đều không biến mất. Hắn mất đi chẳng qua chỉ là lực lượng.
Trong biệt thự, tay Âu Dương cầm phương pháp thánh chiến, mặt mày cau có, không phải vì không thể tu luyện mà bởi nó quá huyền ảo, thậm chí có thể nói là quá thần thoại.
- Tâm nghĩ đến niệm đạt, đây là cảnh giới chỉ có thần linh mới có được.
Âu Dương vung tay trái, khí thể màu vàng kim quay quanh cánh tay của hắn giống như thần long uốn lượn. Nếu bị người hiện đại nhìn thấy hình ảnh này chắc sẽ cho rằng hắn đang đóng phim.
- Thì ra bộ phương pháp thánh chiến này chia ra làm năm loại chiến ý, chiến ý bất khuất, lâm nguy chiến ý, chiến ý bá, quan tâm chiến ý, bất tử chiến ý.
Âu Dương nhìn năm chiến ý này. Đây mới là tinh túy của bộ phương pháp thánh chiến.
- Trước kia ta chỉ có chiến ý bất khuất. Chắc vì có tác dụng hơi giống với ý chí bất khuất. Nhưng còn chiến ý bất tử thì sao?
Điều khiến Âu Dương giật mình nhất chính là chiến ý bất tử. Mấy loại chiến ý khác còn dễ hiểu nhưng chiến ý bất tử là có ý gì? Không lẽ lĩnh ngộ chiến ý bất tử có thể bất bại bất tử?
Âu Dương lắc đầu, nói:
- Trước tiên nên bắt đầu từ những điều cơ sở nhất.
Hắn vốn đang ở cảnh giới Tiên Tôn tu luyện bí pháp này của Chiến tộc phải cực kỳ nhẹ nhàng mới phải. Nhưng bây giờ xem ra nó không dễ như hắn đã tưởng. Năm loại chiến ý phân hóa thành gần trăm chiến ý nhỏ. Mỗi loại chiến ý đều tu luyện giống như một bộ tiểu công pháp. Đây cũng chính là tu luyện tiên tôn. Nếu là người bình thường nhìn thấy cũng đủ choáng váng.
Âu Dương khẽ cười nói:
- Xem ra muốn trở về cũng khó.
Ở lại Tiên Giới lâu như vậy, Âu Dương hiểu trên đại cầu chẳng qua là một tiểu thế giới giống như tiểu thế giới thuộc về Chân Linh Giới hắn đã từng ở. Âu Dương muốn trở lại phải đạt đến phi tiên. Chỉ có đến phi tiên hắn mới có thể xé rách tầng ngăn cản của tiểu thế giới, quay về phi tiên.
Phi tiên, cấp thấp nhất của Tiên Giới. Nhưng bây giờ lại để cấp Tiên Tôn như Âu Dương mặt mày nhăn nhó. Từ xưa đến nay cách tu luyện phương pháp thánh chiến chỉ có Chiến tộc trong truyền thuyết mới có.
Nếu như Triệu Cương sống lại, chứng minh những điều hắn đã trải qua không phải là một giấc mơ. Nhưng hiện tại chỉ có một mình hắn trở về. Vậy rốt cuộc mọi thứ có phải là sự thật không?
Âu Dương nhìn phòng bệnh trống trải. Ănhs mắt hắn trở nên trống rỗng. Giờ phút này Âu Dương thật muốn biết rốt cuộc hắn là Thần Tiễn Âu Dương, hay đó chỉ là giấc mơ của hắn?
Âu Dương vươn tay trái ra, cố gắng thúc đẩy lực lượng trong người. Hắn muốn nhìn thấy dù chỉ là một đốm lửa chớp lóe. Bởi vì chỉ có như vậy hắn mới chứng minh được những điều mình từng có. Nhưng mặc cho Âu Dương thử bao nhiêu lâu, hắn phát hiện không có bất cứ đốm lửa nào xuất hiện.
Âu Dương lẩm bẩm:
- Thì ra tất cả thật sự chỉ là do ta nằm mơ.
Nhưng Âu Dương vừa dứt lời, hắn lại sững sờ nhìn cánh tay mình.
Một vòng tay màu xanh! Đúng vậy, là vòng tay màu xanh! Vòng tay này hình dạng rất cổ kính, nhưng lại có ký ức sâu sắc đối với Âu Dương!
- Vòng tay không gian của ta!
Âu Dương vuốt vòng tay trên cánh tay trái. Vòng tay như một phần thân thể của hắn. Mới đầu Âu Dương không chú ý đến nó. Giờ trông thấy vòng tay này, hắn hiểu hóa ra tất cả không phải là một giấc mơ. Chúng thật sự từng tồn tại.
- Tại sao? Tại sao ta lại quay trở về? Nếu tất cả từng tồn tại, có phải ta vẫn có thể quay về tiểu sơn thôn đó? Quay về sơn thôn, trở thành Âu Dương!
Âu Dương lật vòng tay, muốn mở vòng tay ra. Nhưng hắn đã mấy lần dùng tinh thần lực thúc đẩy, trừ việc khiến đầu óc choáng váng ra hoàn toàn không có chút tác dụng.
- Không được. Bây giờ ta quá yếu. Ta phải tĩnh dưỡng cho tốt, chờ hồi phục lại bình thường chắc chắn tinh thần lực có thể mở được vòng tay này!
Từ sau khi tỉnh lại, đây là lần đầu tiên trên mặt Âu Dương xuất hiện nụ cười. Đúng vậy, hắn cười rất vui vẻ.
- Đây là kiếp mới. Đời này linh hồn của ta sẽ không thiếu thốn nữa. Chính là nói ta có thể...
Âu Dương cười toe toét. Trong vòng tay có một thứ, nó là bí mật lớn nhất trên người hắn. Nếu có thể lấy cái đó ra, chính là nói hắn có cơ hội quay về thế giới kia, lại viết lên trang lịch sử huy hoàng của mình.
- Chờ ta. Thần Tiễn sẽ bất tử! Thần Tiễn sẽ trùng sinh!
Âu Dương siết chặt nắm tay. Mặc dù lúc này hắn không có sức lực nhưng lòng không còn mờ mịt nữa.
Chớp mắt lại ba ngày nữa trôi qua. Âu Dương dùng tốc độ hồi phục nhanh đến mức bác sĩ cũng phải kinh ngạc. Hắn đã có thể nhảy nhót trong phòng bệnh.
Một tuần trước còn là người sắp hấp hối. Sau một tuần Âu Dương lại hoạt bát nhảy nhót. Nếu không phải Lưu Khải Hàng luôn đứng một bên canh chừng, hẳn đám bác sĩ già đã cắt hắn ra thành từng miếng để nghiên cứu.
Chuyện này thật sự quá khó tin. Người bình thường gãy xương không phải mất hai tháng cũng đừng mơ xuống giường đi lại. Nhưng quái vật Âu Dương toàn thân bị gãy xương gần như nát bét. Vậy mà chỉ sau một tuần đã hoàn toàn hồi phục. Dùng X- quang cũng không tìm thấy vết nứt nào trong xương của Âu Dương. Đúng là không thể tưởng tượng.
Lại qua ba ngày, trước những yêu cầu xuất viện của Âu Dương và ánh mắt của một đám bác sĩ già như muốn cắt hắn ra thành từng mảnh, rốt cuộc Lưu Khải Hàng phải làm thủ tục cho hắn xuất viện. Nhưng lần này hắn không quay lại ký túc xá trong trường mà tới ở biệt thự nhỏ trong trường.
Âu Dương có thiên phú dị bẩm. Nói theo lời của Lưu Khải Hàng, tương lai hắn có thể leo lên thần đàn, thiên tài bắn tên. Hắn nhất định sẽ có một cuộc đời huy hoàng. Vậy nên học kỳ trước, Lưu Khải Hàng đã thuê một biệt thự cho hắn ở một mình. Nhưng lúc trước Âu Dương chưa từng ở trong biệt thự. Vì hắn cảm thấy biệt thự quá trống trải, không bằng ở ký túc xá cãi lộn với đám bạn.
Bây giờ Âu Dương lựa chọn đến biệt thự ở. Mới đầu Lưu Khải Hàng hơi lo lắng. Nhưng thấy hắn liên tục bắn ra ba mươi vòng mũi tên, còn chính xác hơn lúc trước, Lưu Khải Hàng liền khuất phục.
Quái vật chính là quái vật. Người khác bị thương muốn hồi phục cần phải trải qua một quá trình. Nhưng quái vật này thì không. Quái vật bị thương bệnh nuốt thuốc tự dưỡng còn hung tàn hơn trước.
Âu Dương quay về biệt thự, sốt ruột dùng tinh thần lực mở ra vòng tay. Trong vòng tay, mọi thứ đều tồn tại, không hề thay đổi.
Nhìn mọi thứ nằm trong vòng tay, Âu Dương rất vui vẻ.
- Hắc hắc! Phương pháp thánh chiến! Nếu lúc trước ta không thể tu luyện bởi vì không muốn từ bỏ lực lượng trong người. Nhưng bây giờ ta không có chút lực lượng, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta! Không biết thần kỹ kinh thiên của Chiến tộc này có uy lực như trong truyền thuyết hay không!
Âu Dương xoay tay. Nếu cho người khác phương pháp thánh chiến này chắc chắn sẽ tan vỡ. Vì nó quá cao sâu. E rằng dưới Tiên Tôn nhìn cũng không hiểu. Nhưng Âu Dương không để ý. Bởi vì dù hắn ở đâu hắn đều là Tiên Tôn. Bất cứ lúc nào, cảnh giới đều không biến mất. Hắn mất đi chẳng qua chỉ là lực lượng.
Trong biệt thự, tay Âu Dương cầm phương pháp thánh chiến, mặt mày cau có, không phải vì không thể tu luyện mà bởi nó quá huyền ảo, thậm chí có thể nói là quá thần thoại.
- Tâm nghĩ đến niệm đạt, đây là cảnh giới chỉ có thần linh mới có được.
Âu Dương vung tay trái, khí thể màu vàng kim quay quanh cánh tay của hắn giống như thần long uốn lượn. Nếu bị người hiện đại nhìn thấy hình ảnh này chắc sẽ cho rằng hắn đang đóng phim.
- Thì ra bộ phương pháp thánh chiến này chia ra làm năm loại chiến ý, chiến ý bất khuất, lâm nguy chiến ý, chiến ý bá, quan tâm chiến ý, bất tử chiến ý.
Âu Dương nhìn năm chiến ý này. Đây mới là tinh túy của bộ phương pháp thánh chiến.
- Trước kia ta chỉ có chiến ý bất khuất. Chắc vì có tác dụng hơi giống với ý chí bất khuất. Nhưng còn chiến ý bất tử thì sao?
Điều khiến Âu Dương giật mình nhất chính là chiến ý bất tử. Mấy loại chiến ý khác còn dễ hiểu nhưng chiến ý bất tử là có ý gì? Không lẽ lĩnh ngộ chiến ý bất tử có thể bất bại bất tử?
Âu Dương lắc đầu, nói:
- Trước tiên nên bắt đầu từ những điều cơ sở nhất.
Hắn vốn đang ở cảnh giới Tiên Tôn tu luyện bí pháp này của Chiến tộc phải cực kỳ nhẹ nhàng mới phải. Nhưng bây giờ xem ra nó không dễ như hắn đã tưởng. Năm loại chiến ý phân hóa thành gần trăm chiến ý nhỏ. Mỗi loại chiến ý đều tu luyện giống như một bộ tiểu công pháp. Đây cũng chính là tu luyện tiên tôn. Nếu là người bình thường nhìn thấy cũng đủ choáng váng.
Âu Dương khẽ cười nói:
- Xem ra muốn trở về cũng khó.
Ở lại Tiên Giới lâu như vậy, Âu Dương hiểu trên đại cầu chẳng qua là một tiểu thế giới giống như tiểu thế giới thuộc về Chân Linh Giới hắn đã từng ở. Âu Dương muốn trở lại phải đạt đến phi tiên. Chỉ có đến phi tiên hắn mới có thể xé rách tầng ngăn cản của tiểu thế giới, quay về phi tiên.
Phi tiên, cấp thấp nhất của Tiên Giới. Nhưng bây giờ lại để cấp Tiên Tôn như Âu Dương mặt mày nhăn nhó. Từ xưa đến nay cách tu luyện phương pháp thánh chiến chỉ có Chiến tộc trong truyền thuyết mới có.
/1220
|