Âu Dương vỗ vai Lưu Tĩnh. Nàng phát hiện trước mắt chợt tối đen. Nàng đã quay về thính phòng của mình.
Chỉ có Lưu Tĩnh và Âu Dương biết mọi chuyện vừa xảy ra.
- Cố hương, ta đi rồi! Hy vọng một ngày kia mạch này có thể đi tìm dấu chân của ta! Chúng ta sẽ gặp lại ở Tiên Giới!
Ánh sáng vàng tỏa khắp. Âu Dương đạp bước theo gió, âm thanh vang vọng trên bầu trời thành thị. Các ánh đèn không cần tiền điên cuồng quét về phía hắn. Mặc kệ những ánh đen có lấp lánh huy hoàng cỡ nào đều kém xa ánh sáng bảy sắc sau lưng Âu Dương.
Tiên âm phạn xướng, mây bảy màu, bóng đêm biến thành ban ngày. Từng đóa tường vân ở trên trời biến thành đồ án cát tường như rồng, lân, phượng, hạc.
Hình ảnh này khiến người trong thành phố xem ngây ngốc.
- Vũ hóa phi tiên! Thế giới này thật sự có thần tiên!
Nhìn thấy hình ảnh trên trời, nhiều người trẻ tuổi chợt trở nên điên cuồng. Lúc trước vũ hóa phi tiên chỉ là truyền thuyết. Nhưng bây giờ vũ hóa phi tiên thật sự xuất hiện trước mặt họ. Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu Nương Nương gì đó không lẽ có thật?
Đặc biệt mấy người già quỳ gối xuống đất, miệng lầm bầm đại loại là tiên nhân phù hộ.
- Tiên không thể phù hộ bất cứ ai. Tiên là lực lượng đỉnh phong. Tiên là một con đường do con người truy đuổi. Hãy bỏ xuống trái tim cam tâm tình nguyện làm tín đồ của các ngươi, cố gắng khai sáng ra một mạch thuộc về nơi này đi! Ta đã để lại hạt giống ở địa cầu tại đây. Có lẽ mấy vạn năm sau chúng ta sẽ gặp lại!
Đây là lời nói cuối cùng của Âu Dương, chứa đầy ẩn ý, dường như nói với người thường lại giống như nói với Lưu Tĩnh.
- Hẹn gặp lại!
Âu Dương nhìn xuống thành phố đèn đuốc sáng trưng. Hắn biết hôm nay tất cả những điều hắn làm chắc chắn sẽ thay đổi quỹ tích phát triển của thế giới!
- Đi đi!
Âu Dương ngửa đầu, hai tay giao nhau. Không gian bị bàn tay to của hắn xé rách. Sau đó hắn xông vào con đường đi thông tới Tiên Giới. Sau khi Âu Dương biến mất thật lâu, tường vân trên trời và tiên âm vẫn chưa ngừng.
Trong thông đạo tối đen, Âu Dương không thèm để ý xuyên qua lực cản. Đối với hắn bây giờ xuyên qua một, hai tiểu thế giới không thành vấn đề, nhưng lần này Âu Dương đi trong thông đạo có loại cảm giác là lạ.
Cảm giác này không phải từ thế giới bên ngoài mà đến từ thế giới trong lòng Âu Dương. Dường như Âu Dương bị cái gì đó trói buộc, hắn có cảm giác vô cùng bức bội.
Từ khi Âu Dương bắt đầu tu luyện tới nay chưa từng xuất hiện cảm giác như vậy. Lần này nó hiện ra khiến hắn rất khó hiểu. Loại cảm giác này nên thuộc về người có tu vi linh hồn yếu, linh hồn không thể xứng đôi cùng lực lượng của mình tạo thành linh hồn bành trướng, cũng chính là tâm ma.
Âu Dương có Hỏa diễm linh hồn thì sao tồn tại tâm ma được? Đừng nói là tâm ma, cái gì dính đến ma một chút cũng không thể vào được người Âu Dương. Giống như Hỏa diễm linh hồn thiêu đốt lên, đừng nói là ma, thần cũng bị đốt cháy không còn mảnh vụn.
- Chuyện này thật lạ!
Âu Dương dùngtinh thần xâm nhập vào thân thể. Nhưng khi tinh thần vào trong hắn cảm thấy tầm mắt tối đen, hắn bước vào biển máu không ngừng cuộn sóng.
Trong biển máu không ngừng có sóng thần trào dâng. Phía xa có một người đàn ông mặc trường bào màu trắng hai tay chắp sau lưng đứng đối diện Âu Dương. Mặc dù khoảng cách rất xa nhưng Âu Dương liếc mắt liền nhận ra. Đó là hắn, đúng là bản thân hắn.
- Tại sao có hai ta như vạy?
Âu Dương nhìn chính mình đứng phía xa, lần đầu tiên hắn thấy sợ, sống lưng lạnh toát.
Con người thấy yêu ma quy quái không có gì đáng sợ. Dù sao tu luyện giả có thứ gì chưa từng thấy? Nhưng đột nhiên thấy một người bộ dạng giống mình y như đúc xuất hiện ngay trước mặt, loại cảm giác đó dù là người có lá gan lớn đến mấy cũng chịu không nổi.
Ầm!
Ngay khi Âu Dương quan sát mình phía thì bản thân hắn bùm một tiếng cả người bốc cháy. Từng đợt huyết sắc hỏa diễm dâng lên,hắn đứng trong huyết sắc hỏa diễm từ từ xoay người qua, hiện tại hắn là vua trong lửa. Hắn từ phía đối diện Âu Dương, mặt treo nụ cười tà ác yêu dị.
- Ngươi đến rồi.
Thanh âm như tiếng sóng dâng lên trong Huyết Hải.
Âu Dương' nhìn về phía âm thanh vừa truyền vào tai hắn.
Âu Dương nhìn chính mình, bật thốt:
- Tâm ma! Ngươi là tâm ma do Hỏa diễm linh hồn sinh ra!
Bây giờ Âu Dương đã hiểu. Đây là tâm ma do Hỏa diễm linh hồn sinh ra. Người ta một đường đi lên không chỉ đối mặt với việc tu luyện gặp bình cảnh còn phải đối diện với tâm tình tăng tiến. Nhưng hắn một đường giết lên, Hỏa diễm linh hồn luôn hộ tống hắn chưa từng lo lắng tới tâm cảnh.
Rốt cuộc, rốt cuộc hôm nay đã tìm đến, hơn nữa còn khủng bố như vậy! Hỏa diễm linh hồn sinh ra tâm ma căn bản không thể tiêu diệt.
- Đừng sợ, tâm ma bình thường là muốn hủy diệt chủ nhân, nhưng ta thì không. Bởi vì ngươi và ta vốn là một thể. Ngươi là ta, ta chính là ngươi. Dù là ai hủy diệt ai đều cùng nhau bị hủy. Ta muốn dung hợp, chỉ cần chúng ta dung hợp sẽ chân chính là chí cao vô thượng, đó là độc tôn duy ngã chân chính trên trời dưới đất! Tâm tưởng niệm đạt!
Trên mặt tâm ma có chút dữ tợn.
Hắn lắc người đi đến trước mặt Âu Dương, bắt lấy cánh tay Âu Dương. Mặt hắn lộ vẻ điên cuồng.
Nhìn thấy bộ dạng của chính mình, trong lòng Âu Dương dâng lên cảm giác sợ hãi.
- Đây vẫn là ta sao? Đây không phải là Ngụy Bỉnh Dập truy cầu thiên hạ vô địch, muốn thống trị thế giới hay sao?
Âu Dương bỗng phát hiện tâm ma của mình quá điên cuồng. Nếu để hắn khống chế thân hình, nếu có được lực lượng chí cao vô thượng thì e rằng là tai họa cho toàn thế giới.
- Thế nào? Chúng ta không có ai khống chế ai! Ta đã nói rồi, chúng ta vốn là một thể, căn bản là tuy hai mà một, chẳng qua Phương pháp thánh chiến phân chia tà niệm và nhân niệm thành hai Âu Dương. Người Âu Dương bên ngoài là nhân niệm, Âu Dương bây giờ là tà niệm giết người vô tình.
Thấy Âu Dương thật lâu không đáp lời, tâm ma không cưỡng cầu, khẽ mỉm cười nói:
- Không sao. Bây giờ ngươi không cần vội trả lời ta. Bởi vì chính ngươi phải tự mình suy ngẫm. Nhưng trước đó ta nhất định phải lấy lại thứ của ta!
Tâm ma nở nụ cười tà ác.
Khi nụ cười xuất hiện thì Âu Dương cảm giác tầm mắt lại tối đen, sau đó hắn như máy bay gãy cánh từ trên cao rớt nhanh xuống.
Sau cơn chóng mặt qua đi, Âu Dương ngã sụp vài ngọn núi, ngã vào tiểu sơn cốc không biết tên trong Tiên Giới. Phút chốc Âu Dương ngã tới mức đầu óc choáng váng không biết trời trăng.
- Tâm ma, tổ cha ngươi!
Âu Dương nghẹn họng ở trên mặt đất gào la. Tâm ma này quá vô sỉ. Trực tiếp tước đạot lực lượng gần như vô địch của hắn, biến hắn thành Kim Tiên.
Vốn Kim Tiên cũng sẽ không đến nỗi té thành như vậy. Âu Dương rơi xuống vì trong giây lát hắn không thể thích ứng với cảm giác này.
Âu Dương cảm nhận lực lượng trong người biến đổi. Kắn không buồn rầu. Vì hắn biết lực lượng của hắn không biến mất mà bị tâm ma lấy đi.
- Ngươi giỏi lắm. Lấy thì cứ lấy, nhưng ta muốn làm sao thì vẫn làm như thế. Nếu chọc Ngụy Bỉnh Dập mà ngươi không trả lại lực lượng cho ta thì chúng ta cùng chết!
Chỉ có Lưu Tĩnh và Âu Dương biết mọi chuyện vừa xảy ra.
- Cố hương, ta đi rồi! Hy vọng một ngày kia mạch này có thể đi tìm dấu chân của ta! Chúng ta sẽ gặp lại ở Tiên Giới!
Ánh sáng vàng tỏa khắp. Âu Dương đạp bước theo gió, âm thanh vang vọng trên bầu trời thành thị. Các ánh đèn không cần tiền điên cuồng quét về phía hắn. Mặc kệ những ánh đen có lấp lánh huy hoàng cỡ nào đều kém xa ánh sáng bảy sắc sau lưng Âu Dương.
Tiên âm phạn xướng, mây bảy màu, bóng đêm biến thành ban ngày. Từng đóa tường vân ở trên trời biến thành đồ án cát tường như rồng, lân, phượng, hạc.
Hình ảnh này khiến người trong thành phố xem ngây ngốc.
- Vũ hóa phi tiên! Thế giới này thật sự có thần tiên!
Nhìn thấy hình ảnh trên trời, nhiều người trẻ tuổi chợt trở nên điên cuồng. Lúc trước vũ hóa phi tiên chỉ là truyền thuyết. Nhưng bây giờ vũ hóa phi tiên thật sự xuất hiện trước mặt họ. Ngọc Hoàng Đại Đế, Vương Mẫu Nương Nương gì đó không lẽ có thật?
Đặc biệt mấy người già quỳ gối xuống đất, miệng lầm bầm đại loại là tiên nhân phù hộ.
- Tiên không thể phù hộ bất cứ ai. Tiên là lực lượng đỉnh phong. Tiên là một con đường do con người truy đuổi. Hãy bỏ xuống trái tim cam tâm tình nguyện làm tín đồ của các ngươi, cố gắng khai sáng ra một mạch thuộc về nơi này đi! Ta đã để lại hạt giống ở địa cầu tại đây. Có lẽ mấy vạn năm sau chúng ta sẽ gặp lại!
Đây là lời nói cuối cùng của Âu Dương, chứa đầy ẩn ý, dường như nói với người thường lại giống như nói với Lưu Tĩnh.
- Hẹn gặp lại!
Âu Dương nhìn xuống thành phố đèn đuốc sáng trưng. Hắn biết hôm nay tất cả những điều hắn làm chắc chắn sẽ thay đổi quỹ tích phát triển của thế giới!
- Đi đi!
Âu Dương ngửa đầu, hai tay giao nhau. Không gian bị bàn tay to của hắn xé rách. Sau đó hắn xông vào con đường đi thông tới Tiên Giới. Sau khi Âu Dương biến mất thật lâu, tường vân trên trời và tiên âm vẫn chưa ngừng.
Trong thông đạo tối đen, Âu Dương không thèm để ý xuyên qua lực cản. Đối với hắn bây giờ xuyên qua một, hai tiểu thế giới không thành vấn đề, nhưng lần này Âu Dương đi trong thông đạo có loại cảm giác là lạ.
Cảm giác này không phải từ thế giới bên ngoài mà đến từ thế giới trong lòng Âu Dương. Dường như Âu Dương bị cái gì đó trói buộc, hắn có cảm giác vô cùng bức bội.
Từ khi Âu Dương bắt đầu tu luyện tới nay chưa từng xuất hiện cảm giác như vậy. Lần này nó hiện ra khiến hắn rất khó hiểu. Loại cảm giác này nên thuộc về người có tu vi linh hồn yếu, linh hồn không thể xứng đôi cùng lực lượng của mình tạo thành linh hồn bành trướng, cũng chính là tâm ma.
Âu Dương có Hỏa diễm linh hồn thì sao tồn tại tâm ma được? Đừng nói là tâm ma, cái gì dính đến ma một chút cũng không thể vào được người Âu Dương. Giống như Hỏa diễm linh hồn thiêu đốt lên, đừng nói là ma, thần cũng bị đốt cháy không còn mảnh vụn.
- Chuyện này thật lạ!
Âu Dương dùngtinh thần xâm nhập vào thân thể. Nhưng khi tinh thần vào trong hắn cảm thấy tầm mắt tối đen, hắn bước vào biển máu không ngừng cuộn sóng.
Trong biển máu không ngừng có sóng thần trào dâng. Phía xa có một người đàn ông mặc trường bào màu trắng hai tay chắp sau lưng đứng đối diện Âu Dương. Mặc dù khoảng cách rất xa nhưng Âu Dương liếc mắt liền nhận ra. Đó là hắn, đúng là bản thân hắn.
- Tại sao có hai ta như vạy?
Âu Dương nhìn chính mình đứng phía xa, lần đầu tiên hắn thấy sợ, sống lưng lạnh toát.
Con người thấy yêu ma quy quái không có gì đáng sợ. Dù sao tu luyện giả có thứ gì chưa từng thấy? Nhưng đột nhiên thấy một người bộ dạng giống mình y như đúc xuất hiện ngay trước mặt, loại cảm giác đó dù là người có lá gan lớn đến mấy cũng chịu không nổi.
Ầm!
Ngay khi Âu Dương quan sát mình phía thì bản thân hắn bùm một tiếng cả người bốc cháy. Từng đợt huyết sắc hỏa diễm dâng lên,hắn đứng trong huyết sắc hỏa diễm từ từ xoay người qua, hiện tại hắn là vua trong lửa. Hắn từ phía đối diện Âu Dương, mặt treo nụ cười tà ác yêu dị.
- Ngươi đến rồi.
Thanh âm như tiếng sóng dâng lên trong Huyết Hải.
Âu Dương' nhìn về phía âm thanh vừa truyền vào tai hắn.
Âu Dương nhìn chính mình, bật thốt:
- Tâm ma! Ngươi là tâm ma do Hỏa diễm linh hồn sinh ra!
Bây giờ Âu Dương đã hiểu. Đây là tâm ma do Hỏa diễm linh hồn sinh ra. Người ta một đường đi lên không chỉ đối mặt với việc tu luyện gặp bình cảnh còn phải đối diện với tâm tình tăng tiến. Nhưng hắn một đường giết lên, Hỏa diễm linh hồn luôn hộ tống hắn chưa từng lo lắng tới tâm cảnh.
Rốt cuộc, rốt cuộc hôm nay đã tìm đến, hơn nữa còn khủng bố như vậy! Hỏa diễm linh hồn sinh ra tâm ma căn bản không thể tiêu diệt.
- Đừng sợ, tâm ma bình thường là muốn hủy diệt chủ nhân, nhưng ta thì không. Bởi vì ngươi và ta vốn là một thể. Ngươi là ta, ta chính là ngươi. Dù là ai hủy diệt ai đều cùng nhau bị hủy. Ta muốn dung hợp, chỉ cần chúng ta dung hợp sẽ chân chính là chí cao vô thượng, đó là độc tôn duy ngã chân chính trên trời dưới đất! Tâm tưởng niệm đạt!
Trên mặt tâm ma có chút dữ tợn.
Hắn lắc người đi đến trước mặt Âu Dương, bắt lấy cánh tay Âu Dương. Mặt hắn lộ vẻ điên cuồng.
Nhìn thấy bộ dạng của chính mình, trong lòng Âu Dương dâng lên cảm giác sợ hãi.
- Đây vẫn là ta sao? Đây không phải là Ngụy Bỉnh Dập truy cầu thiên hạ vô địch, muốn thống trị thế giới hay sao?
Âu Dương bỗng phát hiện tâm ma của mình quá điên cuồng. Nếu để hắn khống chế thân hình, nếu có được lực lượng chí cao vô thượng thì e rằng là tai họa cho toàn thế giới.
- Thế nào? Chúng ta không có ai khống chế ai! Ta đã nói rồi, chúng ta vốn là một thể, căn bản là tuy hai mà một, chẳng qua Phương pháp thánh chiến phân chia tà niệm và nhân niệm thành hai Âu Dương. Người Âu Dương bên ngoài là nhân niệm, Âu Dương bây giờ là tà niệm giết người vô tình.
Thấy Âu Dương thật lâu không đáp lời, tâm ma không cưỡng cầu, khẽ mỉm cười nói:
- Không sao. Bây giờ ngươi không cần vội trả lời ta. Bởi vì chính ngươi phải tự mình suy ngẫm. Nhưng trước đó ta nhất định phải lấy lại thứ của ta!
Tâm ma nở nụ cười tà ác.
Khi nụ cười xuất hiện thì Âu Dương cảm giác tầm mắt lại tối đen, sau đó hắn như máy bay gãy cánh từ trên cao rớt nhanh xuống.
Sau cơn chóng mặt qua đi, Âu Dương ngã sụp vài ngọn núi, ngã vào tiểu sơn cốc không biết tên trong Tiên Giới. Phút chốc Âu Dương ngã tới mức đầu óc choáng váng không biết trời trăng.
- Tâm ma, tổ cha ngươi!
Âu Dương nghẹn họng ở trên mặt đất gào la. Tâm ma này quá vô sỉ. Trực tiếp tước đạot lực lượng gần như vô địch của hắn, biến hắn thành Kim Tiên.
Vốn Kim Tiên cũng sẽ không đến nỗi té thành như vậy. Âu Dương rơi xuống vì trong giây lát hắn không thể thích ứng với cảm giác này.
Âu Dương cảm nhận lực lượng trong người biến đổi. Kắn không buồn rầu. Vì hắn biết lực lượng của hắn không biến mất mà bị tâm ma lấy đi.
- Ngươi giỏi lắm. Lấy thì cứ lấy, nhưng ta muốn làm sao thì vẫn làm như thế. Nếu chọc Ngụy Bỉnh Dập mà ngươi không trả lại lực lượng cho ta thì chúng ta cùng chết!
/1220
|