- Như vậy không được. Ngươi phải tìm được vị trí huyết mạch của hắn. Chỉ có đánh nát huyết mạch của hắn, hắn mới có thể chết được!
Cốc Thanh Vũ biết, sở dĩ pho tượng này hung mãnh như vậy là bởi vì hắn ẩn chứa một tia huyết mạch của Ma vương. Chỉ cần tìm được vị trí huyết mạch này, phá tan nó, như vậy hắn sẽ trở thành một pho tượng bình thường.
- Huyết mạch ở chỗ nào?
Âu Dương nghe Cốc Thanh Vũ nói vậy, liền mở miệng hỏi.
- Không biết. Nhưng nhất định là tại vị trí cứng rắn nhất!
Cốc Thanh Vũ cũng biết không rõ rốt cuộc huyết mạch của Ma vương ở chỗ nào. Nhưng hắn có thể xác định được huyết mạch của Ma vương nhất định phải ở vị trí cứng rắn nhất của Ma vương.
- Vị trí cứng rắn nhất?
Âu Dương suy nghĩ. Bỗng nhiên con mắt của hắn sáng ngời. Sau đó cả người hắn nhanh chóng đi tới trước người pho tượng của Ma vương, khống chế Thứ Kiêu Cung chém ngang vị trí ngực trái Ma vương, nơi cứng rắn không gì sánh được kia! Lần này quả nhiên đã tìm được đúng vị trí. Chỉ thấy ngực trái bị cắt ra liền có một giọt máu nhỏ rơi xuống. Pho tượng Ma vương vừa mới sinh long hoạt hổ, sau khi máu chảy ra liền hoàn toàn ngưng động tác...
Khi máu nhỏ xuống Cốc Thanh Vũ liền điên cuồng chạy tới. Hắn dùng một cái bình ngọc nho nhỏ, hứng lấy một giọt máu này. Sau đó hắn dùng một cái bút lông không biết làm bằng vật liệu gì, nhúng vào máu của Ma vương hoàn thành bùa chú của hắn!
- Ha ha! Dùng máu của Ma vương làm thành bùa chú. Bùa chú này đủ để tiêu diệt một pho tượng!
Cốc Thanh Vũ cực kỳ hưng phấn. Từ sau khi hắn học tập đạo thuật tới nay, đây tuyệt đối là lần đầu tiên hoạ ra bùa chú có uy lực lớn như vậy. Chỉ thấy bùa chú được máu của Ma vương vẽ xong nét cuối cùng, lúc này không ngừng tản ra hung quang. Đây là một đạo sát sinh phù! Nếu như bùa chú này đặt ở bên ngoài, cho dù là một tiên tôn chỉ cần bị dán lên cũng có thể bị ngươi thuấn sát!
Mà bây giờ bọn họ muốn đối phó không phải là tiên tôn, mà là pho tượng. Pho tượng tiếp theo tất nhiên là pho tượng Hải Hoàng kia!
- Âu Dương ngươi dùng Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú này dán lên trán pho tượng Hải Hoàng. Tuy bùa chú này không có cách nào tiêu diệt pho tượng Hải Hoàng, nhưng đủ để áp chế hắn mấy chục năm khiến hắn không có cách nào sống lại!
Cốc Thanh Vũ không mạo hiểm bảo Âu Dương khiến pho tượng sống lại, mà dùng loại phong thức phong ấn. Bây giờ tình thế nguy cấp. Giải quyết một cái thì tốt một cái. Bốn pho tượng mới có pho tượng Ma vương bị phá hỏng. Nếu như trấp áp được pho tượng Hải Hoàng, như vậy sẽ chỉ còn lại pho tượng Chiến Vương cùng pho tượng Vu tổ.
- Được!
Âu Dương treo bùa chú lơ lửng ở trên Thứ Kiêu Cung. Sau đó Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú hóa thành một đạo lưu quang huyết sắc đi tới trên trán pho tượng Hải Hoàng. Giống như cảm nhận được sự uy hiếp, pho tượng Hải Hoàng chợt bắt đầu run rẩy. Cương xoa khủng bố dài trăm mét trên tay của hắn sống lại...
- Nhanh!
Cốc Thanh Vũ giục Âu Dương. Đầu Âu Dương đổ đầy mồ hôi. Cương xoa đã đáng sợ như vậy. Nếu quả thật để Hải Hoàng sống lại, vung cương xoa lên, liệu chư vị ở đây còn có đường sống nữa không? Cương xoa khổng lồ như vậy chắc chắn chạm vào là chết, đập vào là vong!
-...
Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú. Trong nháy mắt khi pho tượng Hải Hoàng vừa mở hai mắt ra, bùa chú đã chính xác bắn trúng vào trán của pho tượng Hải Hoàng. Mà khi bùa chú trúng vào trán, trên trán Hải Hoàng bất ngờ bốc lên một làn khói xanh. Sau khi làn khói xanh này bay đi, Hải Hoàng lại một lần nữa biến thành một pho tượng không còn huyết nhục. Cương xoa kinh khủng kia vẫn đang bị hắn nắm trong tay.
Nhìn cảnh tượng như vậy, mọi người đều thở phào một cái. Quá nguy hiểm. Nếu như muộn một chút, có quỷ mới biết sau khi pho tượng Hải Hoàng này sống lại, sát sinh phù còn có thể tạo thành hiệu quả như thế hay không?
Chợt có một tiếng giống như tiếng kêu của quạ đột nhiên xuất hiện ở trong bóng tối. Một nhóm người vừa thu thập Hải Hoàng, đang nghỉ ngơi đều bị tiếng kêu này làm giật mình.
- Thứ gì vậy! Không có chuyện gì tự nhiên lại dọa người!
Rõ ràng thần kinh Mộc Tùng đang rất căng thẳng. Một khắc vừa rồi khi tiếng quạ kêu vang lên, thiếu chút nữa đã khiến hắn ngất xỉu.
- Không phải là tiếng động do chúng ta phát ra...
- Ngươi xem bên kia.
Cốc Thanh Vũ bất đắc dĩ cười khổ. Tượng đá thứ ba, chính là đại biểu cho tượng đá Vu tổ đã sống lại. Áo choàng của bức tượng bằng đá kia không ngờ không gió mà bay. Khó có thể tưởng tượng, rõ ràng là tảng đá, làm sao lại có thể tung bay như áo choàng.
- Lão quỷ này biết cái gì!
Vừa nãy Mạnh Cường bị trực tiếp đánh trúng mấy lần, mặt vẫn đầy máu tươi. Nếu như không phải có Kỳ Lân Nha giúp hắn đỡ trùng kích, chắc hẳn hắn đã chết từ lâu. Thể chất tiên tôn rất tốt, nhưng mỗi lần đối mặt với nắm đấm giống như ngọn núi nhỏ kia đập trúng, đừng nói là Mạnh Cường, cho dù là Âu Dương cũng chưa chắc chịu nổi.
- Nguyền rủa! Vu tổ mạnh nhất chính là nguyền rủa!
Cốc Thanh Vũ đề phòng nhìn mọi người. Ánh mắt của hắn không ngừng đảo qua, nói:
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút. Vu tổ nguyền rủa có thể khiến một vài người trong chúng ta có linh hồn không đủ cường đại bị khống chế. Hiện tại chúng ta không nên tin bất cứ người nào! Bởi vì có khả năng trong chúng ta đã có người bị khống chế!
Cốc Thanh Vũ nói xong liền giữa một khoảng cách an toàn với mọi người.
Năng lực cận chiến của Vu tổ không thực sự mạnh, nhưng rất ít người dám tới gần gia hỏa Vu tổ này. Đây quả thực chính là một Nguyền Rủa Thần. Nếu như muốn tới gần hắn, trừ phi ngươi có thể một đòn giết chết hắn trong nháy mắt. Bằng không ngươi tuyệt đối sẽ bị các loại nguyền rủa đùa chết.
- Hắn... Hắn có thể khống chế chúng ta sao?
Yên Hồng vô cùng sợ hãi. Đây chính là cướp nhà khó phòng. Vào lúc này tuy rằng Vu tổ đứng ở phía xa, nhưng Vu tổ chỉ dựa vào nguyền rủa đã khiến mọi người sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích...
- Ta đi thử xem!
Âu Dương không tin tà.
- Nguyền rủa? Ta chặt chết pho tượng này xem hắn còn có thể nguyền rủa nữa không?
Âu Dương nói xong, cả người hắn bỗng nhiên vọt tới trước. Thứ Kiêu Cung giống như ma quỷ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng Vu tổ. Thứ Kiêu Cung từ phía sau lưng chém ngang một cái. Kế tiếp xuất hiện một cảnh tượng mà không ai ngờ tới được. Pho tượng Vu Tổ đang đứng ở đó dọa người, không ngờ trực tiếp bị một chiêu này chém thành hai nửa!
- Ta ngất! Đây là Vu tổ gì vậy? Thuấn sát sao? Điều này có phần thái quá đi!
Mộc Tùng chỉ vào Vu tổ phía xa bắt đầu kêu gào. Một đòn liền thuấn sát Vu tổ vương giả thượng cổ? Đây đúng là thái quá. Gia hoả này chỉ như vậy thôi sao?
Đương nhiên Âu Dương không cho là như thế. Nếu như Vu tổ chỉ thật sự như vậy, hắn tuyệt đối không bị Yêu tổ ghi hận, tuyệt đối không khiến Yêu tổ chết còn làm ra pho tượng kia để canh giữ mộ cho mình. Điều này hiển nhiên không hợp lý!
- Không đúng! Giết chết Vu tổ không giống với lúc giết chết Ma vương!
Cốc Thanh Vũ biết, sở dĩ pho tượng này hung mãnh như vậy là bởi vì hắn ẩn chứa một tia huyết mạch của Ma vương. Chỉ cần tìm được vị trí huyết mạch này, phá tan nó, như vậy hắn sẽ trở thành một pho tượng bình thường.
- Huyết mạch ở chỗ nào?
Âu Dương nghe Cốc Thanh Vũ nói vậy, liền mở miệng hỏi.
- Không biết. Nhưng nhất định là tại vị trí cứng rắn nhất!
Cốc Thanh Vũ cũng biết không rõ rốt cuộc huyết mạch của Ma vương ở chỗ nào. Nhưng hắn có thể xác định được huyết mạch của Ma vương nhất định phải ở vị trí cứng rắn nhất của Ma vương.
- Vị trí cứng rắn nhất?
Âu Dương suy nghĩ. Bỗng nhiên con mắt của hắn sáng ngời. Sau đó cả người hắn nhanh chóng đi tới trước người pho tượng của Ma vương, khống chế Thứ Kiêu Cung chém ngang vị trí ngực trái Ma vương, nơi cứng rắn không gì sánh được kia! Lần này quả nhiên đã tìm được đúng vị trí. Chỉ thấy ngực trái bị cắt ra liền có một giọt máu nhỏ rơi xuống. Pho tượng Ma vương vừa mới sinh long hoạt hổ, sau khi máu chảy ra liền hoàn toàn ngưng động tác...
Khi máu nhỏ xuống Cốc Thanh Vũ liền điên cuồng chạy tới. Hắn dùng một cái bình ngọc nho nhỏ, hứng lấy một giọt máu này. Sau đó hắn dùng một cái bút lông không biết làm bằng vật liệu gì, nhúng vào máu của Ma vương hoàn thành bùa chú của hắn!
- Ha ha! Dùng máu của Ma vương làm thành bùa chú. Bùa chú này đủ để tiêu diệt một pho tượng!
Cốc Thanh Vũ cực kỳ hưng phấn. Từ sau khi hắn học tập đạo thuật tới nay, đây tuyệt đối là lần đầu tiên hoạ ra bùa chú có uy lực lớn như vậy. Chỉ thấy bùa chú được máu của Ma vương vẽ xong nét cuối cùng, lúc này không ngừng tản ra hung quang. Đây là một đạo sát sinh phù! Nếu như bùa chú này đặt ở bên ngoài, cho dù là một tiên tôn chỉ cần bị dán lên cũng có thể bị ngươi thuấn sát!
Mà bây giờ bọn họ muốn đối phó không phải là tiên tôn, mà là pho tượng. Pho tượng tiếp theo tất nhiên là pho tượng Hải Hoàng kia!
- Âu Dương ngươi dùng Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú này dán lên trán pho tượng Hải Hoàng. Tuy bùa chú này không có cách nào tiêu diệt pho tượng Hải Hoàng, nhưng đủ để áp chế hắn mấy chục năm khiến hắn không có cách nào sống lại!
Cốc Thanh Vũ không mạo hiểm bảo Âu Dương khiến pho tượng sống lại, mà dùng loại phong thức phong ấn. Bây giờ tình thế nguy cấp. Giải quyết một cái thì tốt một cái. Bốn pho tượng mới có pho tượng Ma vương bị phá hỏng. Nếu như trấp áp được pho tượng Hải Hoàng, như vậy sẽ chỉ còn lại pho tượng Chiến Vương cùng pho tượng Vu tổ.
- Được!
Âu Dương treo bùa chú lơ lửng ở trên Thứ Kiêu Cung. Sau đó Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú hóa thành một đạo lưu quang huyết sắc đi tới trên trán pho tượng Hải Hoàng. Giống như cảm nhận được sự uy hiếp, pho tượng Hải Hoàng chợt bắt đầu run rẩy. Cương xoa khủng bố dài trăm mét trên tay của hắn sống lại...
- Nhanh!
Cốc Thanh Vũ giục Âu Dương. Đầu Âu Dương đổ đầy mồ hôi. Cương xoa đã đáng sợ như vậy. Nếu quả thật để Hải Hoàng sống lại, vung cương xoa lên, liệu chư vị ở đây còn có đường sống nữa không? Cương xoa khổng lồ như vậy chắc chắn chạm vào là chết, đập vào là vong!
-...
Thứ Kiêu Cung mang theo bùa chú. Trong nháy mắt khi pho tượng Hải Hoàng vừa mở hai mắt ra, bùa chú đã chính xác bắn trúng vào trán của pho tượng Hải Hoàng. Mà khi bùa chú trúng vào trán, trên trán Hải Hoàng bất ngờ bốc lên một làn khói xanh. Sau khi làn khói xanh này bay đi, Hải Hoàng lại một lần nữa biến thành một pho tượng không còn huyết nhục. Cương xoa kinh khủng kia vẫn đang bị hắn nắm trong tay.
Nhìn cảnh tượng như vậy, mọi người đều thở phào một cái. Quá nguy hiểm. Nếu như muộn một chút, có quỷ mới biết sau khi pho tượng Hải Hoàng này sống lại, sát sinh phù còn có thể tạo thành hiệu quả như thế hay không?
Chợt có một tiếng giống như tiếng kêu của quạ đột nhiên xuất hiện ở trong bóng tối. Một nhóm người vừa thu thập Hải Hoàng, đang nghỉ ngơi đều bị tiếng kêu này làm giật mình.
- Thứ gì vậy! Không có chuyện gì tự nhiên lại dọa người!
Rõ ràng thần kinh Mộc Tùng đang rất căng thẳng. Một khắc vừa rồi khi tiếng quạ kêu vang lên, thiếu chút nữa đã khiến hắn ngất xỉu.
- Không phải là tiếng động do chúng ta phát ra...
- Ngươi xem bên kia.
Cốc Thanh Vũ bất đắc dĩ cười khổ. Tượng đá thứ ba, chính là đại biểu cho tượng đá Vu tổ đã sống lại. Áo choàng của bức tượng bằng đá kia không ngờ không gió mà bay. Khó có thể tưởng tượng, rõ ràng là tảng đá, làm sao lại có thể tung bay như áo choàng.
- Lão quỷ này biết cái gì!
Vừa nãy Mạnh Cường bị trực tiếp đánh trúng mấy lần, mặt vẫn đầy máu tươi. Nếu như không phải có Kỳ Lân Nha giúp hắn đỡ trùng kích, chắc hẳn hắn đã chết từ lâu. Thể chất tiên tôn rất tốt, nhưng mỗi lần đối mặt với nắm đấm giống như ngọn núi nhỏ kia đập trúng, đừng nói là Mạnh Cường, cho dù là Âu Dương cũng chưa chắc chịu nổi.
- Nguyền rủa! Vu tổ mạnh nhất chính là nguyền rủa!
Cốc Thanh Vũ đề phòng nhìn mọi người. Ánh mắt của hắn không ngừng đảo qua, nói:
- Tất cả mọi người cẩn thận một chút. Vu tổ nguyền rủa có thể khiến một vài người trong chúng ta có linh hồn không đủ cường đại bị khống chế. Hiện tại chúng ta không nên tin bất cứ người nào! Bởi vì có khả năng trong chúng ta đã có người bị khống chế!
Cốc Thanh Vũ nói xong liền giữa một khoảng cách an toàn với mọi người.
Năng lực cận chiến của Vu tổ không thực sự mạnh, nhưng rất ít người dám tới gần gia hỏa Vu tổ này. Đây quả thực chính là một Nguyền Rủa Thần. Nếu như muốn tới gần hắn, trừ phi ngươi có thể một đòn giết chết hắn trong nháy mắt. Bằng không ngươi tuyệt đối sẽ bị các loại nguyền rủa đùa chết.
- Hắn... Hắn có thể khống chế chúng ta sao?
Yên Hồng vô cùng sợ hãi. Đây chính là cướp nhà khó phòng. Vào lúc này tuy rằng Vu tổ đứng ở phía xa, nhưng Vu tổ chỉ dựa vào nguyền rủa đã khiến mọi người sợ hãi đến mức không dám nhúc nhích...
- Ta đi thử xem!
Âu Dương không tin tà.
- Nguyền rủa? Ta chặt chết pho tượng này xem hắn còn có thể nguyền rủa nữa không?
Âu Dương nói xong, cả người hắn bỗng nhiên vọt tới trước. Thứ Kiêu Cung giống như ma quỷ chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở sau lưng Vu tổ. Thứ Kiêu Cung từ phía sau lưng chém ngang một cái. Kế tiếp xuất hiện một cảnh tượng mà không ai ngờ tới được. Pho tượng Vu Tổ đang đứng ở đó dọa người, không ngờ trực tiếp bị một chiêu này chém thành hai nửa!
- Ta ngất! Đây là Vu tổ gì vậy? Thuấn sát sao? Điều này có phần thái quá đi!
Mộc Tùng chỉ vào Vu tổ phía xa bắt đầu kêu gào. Một đòn liền thuấn sát Vu tổ vương giả thượng cổ? Đây đúng là thái quá. Gia hoả này chỉ như vậy thôi sao?
Đương nhiên Âu Dương không cho là như thế. Nếu như Vu tổ chỉ thật sự như vậy, hắn tuyệt đối không bị Yêu tổ ghi hận, tuyệt đối không khiến Yêu tổ chết còn làm ra pho tượng kia để canh giữ mộ cho mình. Điều này hiển nhiên không hợp lý!
- Không đúng! Giết chết Vu tổ không giống với lúc giết chết Ma vương!
/1220
|