- Nếu như phu quân chịu giúp Yên Nhiên, Yên Nhiên nguyện sẽ phản lại Yêu tộc, cả cuộc đời này hầu hạ phu quân...
Sở Yên Nhiên đỏ mặt. Thật ra đối với nàng mà nói, khả năng này đã lợi thế lớn nhất của nàng. Không sai, lợi thế lớn nhất của Sở Yên Nhiên chính là bản thân nàng.
- Ta cần sao?
Âu Dương nói xong liền đứng dậy đi tới bên cạnh bàn rót cho mình một chén trà lạnh nói:
- Thời đại lớn sắp xảy ra. Ta cũng không muốn có quan hệ với bất kỳ phe nào. Ta chỉ muốn làm một chiếc thuyền con trong thời đại lớn này. Mặc dù sóng lớn mãnh liệt, ta cũng có thể theo gió vượt sóng!
Âu Dương đã sớm nghĩ tới, gia nhập bên kia sẽ có vấn đề. Không sai, một mình đơn độc rất dễ dàng bị chủng tộc chèn ép. Nhưng sau khi gia nhập một phương lại càng thảm hại hơn.
Âu Dương không phải không có não. Âu Dương đã suy nghĩ rất kỹ càng. Nếu như mình gia nhập Chiến tộc, đầu tiên phải đối mặt với việc ông trời chết tiệt kia có thể diệt hắn bất cứ lúc nào. Âu Dương không muốn trở thành một thành viên bị ném vào góc nào đó của núi thây, biển máu kia.
Hơn nữa quan hệ giữa Chiến tộc với những tộc khác trước sau đều không tốt. Thời điểm thời đại lớn xuất hiện, chỉ sợ khắp nơi đều sẽ khai chiến với Chiến tộc. Đến lúc đó mình thân là Tịnh Kiên Vương sẽ phải đi chinh chiến bốn phương. Như vậy thực sự quá mức nguy hiểm. Đây không phải là Chân Linh Giới. Đây không phải là thế giới một mình có thể vô địch thiên hạ. Ở chỗ này nếu như mình không cẩn thận bị hai vương giả mai phục bắt được, vậy chỉ có một kết cục chính là chắc chắn phải chết.
Mặc dù chỉ có một mình sẽ bị chèn ép, nhưng đồng thời, mình mình nếu ngươi có thực lực đủ cường đại, sẽ xuất hiện tình trạng giống như quỷ tộc. Ban đầu Âu Dương đã từng nghĩ tới chuyện nương nhờ vào một phương. Nhưng sau khi nghe sự tình của quỷ tộc, Âu Dương cảm thấy so với nương nhờ vào một phương, không bằng mình nước chảy bèo trôi.
Quỷ tộc cường đại sao? Không cường đại. Nhưng thực lực của Quỷ Vương rất cường đại. Theo Âu Dương thấy, nói Quỷ Vương nhát gan sợ phiền phức, không bằng nói Quỷ Vương là một người thông minh. Quỷ Vương luân hồi nhiều lần như vậy, từ đầu đến cuối đều không ra tay. Có lẽ hắn hiểu rõ thời đại quỷ tộc vẫn chưa xuất hiện. Hắn đang chờ đợi, chờ đợi một thời đại thuộc về quỷ tộc xuất hiện. Mà đến lúc đó, chỉ sợ sẽ là thời điểm quỷ tộc hoàn toàn lật đổ tất cả.
Âu Dương biết, thời đại lớn này không phải là thời đại của mình. Cùng đi theo Chiến tộc lặn lộn, cuối cùng sẽ bị trời tiêu diệt. Âu Dương thà rằng như Sở Yên Nhiên, tìm một chỗ giấy kín chính mình, sau đó chờ đợi thời đại lớn kế tiếp xuất hiện...
- Phu quân...
Sở Yên Nhiên kêu lên một tiếng, sau đó quỳ xuống trước mặt Âu Dương. Có thể thấy được nàng tuyệt đối không phải đang giả vờ, mà là chân tâm thật ý.
- Phu quân, cả cuộc đời này Yên Nhiên không có đòi hỏi gì. Cái gì là vinh hoa phú quý, cái gì là quyền lợi vô địch. Thậm chí chí cao vô thượng đối với Yên Nhiên mà nói đều giống như phù vân nơi chân trời. Cả cuộc đời này Yên Nhiên chỉ hy vọng có thể khiến hai người có tình mà số khổ kia có thể ở chung một chỗ!
Sở Yên Nhiên nói, nước mắt đã rơi xuống.
- Đã sai chính là đã sai!
Âu Dương đứng dậy. Hắn lấy áo choàng của mình đang khoác trên ngừoi Sở Yên Nhiên xuống, sau đó mở cửa phòng đi ra khỏi gian phòng. Chỉ còn lại một mình Sở Yên Nhiên co quắp ngồi tại chỗ lặng lẽ rơi lệ.
- Đã sai chính là đã sai?
Sở Yên Nhiên lặp lại câu nói của Âu Dương. Thật ra Âu Dương nói không sai. Năm đó Yêu tổ thật sự đã sai. Hơn nữa còn là sai hoàn toàn triệt để. Hắn tự tay đưa người yêu vào trong Ma Quật. Chờ sau khi người yêu mất đi hắn mới biết được cái gì gọi là quý trọng. Trên đời này có chuyện tốt như vậy sao? Thời điểm ngươi hiểu rõ, nàng liền có thể trở về sao?
- Trong lòng ngươi không phải cũng cất giấu một phần tình cảm mà chính ngươi cũng không muốn đối mặt đó sao?
Tâm tư Sở Yên Nhiên tinh tế tới mức nào. Mặc dù ngay cả bản thân Âu Dương cũng tính lựa chọn quên lãng một vài thứ, nhưng Sở Yên Nhiên phát hiện, khi mình nói cho Âu Dương nghe về chuyện của cô cô, trong ánh mắt Âu Dương rõ ràng xuất hiện một loại hào quang cổ quái. Sở Yên Nhiên biết, trong lòng nam nhân này hẳn cũng tồn tại vết thương tương tự.
Đứng ở đầu thuyền, trong mắt Âu Dương mang theo vài phần mơ hồ. Vừa nãy trong nháy mắt hắn đã nhớ ra rất nhiều rất nhiều thứ. Bản thân canh giữ Lạc Mai Trấn. Nữ tử ở Mai Hải Chi Trung đợi chờ mình. Hôn lễ tại Hàn Băng Cung. Hiện tại Âu Dương tạm thời không muốn đối mặt với những thứ này. Chí ít hiện tại hắn còn chưa biết phải đối mặt thế nào!
- Chắc nửa đêm hôm nay là có thể đến đảo quỷ tộc. Quỷ tộc này cũng thật thích chơi đùa, thích hù dọa tiểu hài tử. Lại còn đến lúc nửa đêm!
Mạnh Cường không biết lấy được từ chỗ nào một bầu rượu. Lúc này hắn đang cầm bầu rượu đi tới bên cạnh Âu Dương, giơ bầu rượu về phía Âu Dương. Sau khi thấy Âu Dương lắc đầu hắn tiếp tục mở ra uống.
- Buổi tối, năng lực của Quỷ tộc mạnh hơn ban ngày rất nhiều. Nghe đồn, nếu như có một ngày thế giới này lại tối tăm, đó chính là thời điểm quỷ tộc thống trị thế giới này. Sở Yên Nhiên đã mặc xong quần áo từ bên trong đi ra.
- Hắc... Đệ muội nhanh như vậy đã thức dậy sao? Âu Dương lão đệ ngươi...
Mạnh Cường nói chuyện thật sự không biết giữ mồm giữ miệng. Vào lúc này nói như thế, cho dù da mặt Âu Dương có dày cũng nhịn không được đỏ ửng. Mặt Sở Yên Nhiên thực sự đã biến thành quả hồng...
- A Di Đà Phật! Lão nạp từng nói, Âu Dương thí chủ không phải là người háo sắc!
Mê Đồ Hòa Thượng cũng từ bên cạnh đi ra. Hắn không trêu đùa Âu Dương. Với sự đa mưu túc trí của hắn, hắn biết vừa nãy Âu Dương dẫn Sở Yên Nhiên đi vào phòng hẳn có điều gì đó muốn nói riêng. Tuyệt đối không phải xấu xa như bọn họ đã từng nghĩ.
- Hừ! Hồ ly tinh không thực hiện được ý định hẳn là rất thất vọng!
Yên Hồng cũng chạy ra.
- Đừng nói nhảm. Thánh nữ trong Yêu tộc chỉ đứng sau Yêu tổ, sao có thể so sánh với hồ ly cấp thấp được. Cho dù là cường giả Cửu Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết của yêu tộc thấy Yên Nhiên cô nương cũng phải tỏ ra tôn kính!
Cốc Thanh Vũ dường như hiểu khá rõ chuyện trong Yêu tộc.
- Địa vị của bộ tộc thánh kỹ trong Yêu tộc không giống người thường. Sao có thể so sánh với hồ ly cấp thấp như vậy được!
Tháp Khắc cũng mở miệng nói. Hắn có một nửa huyết thống Man tộc, cũng được xem là nửa Yêu tộc. Tuy nhiên địa vị của Man tộc tại Yêu tộc rất thấp. Nếu như không phải ở chỗ này mà ở trong lãnh địa Yêu tộc, chắc hẳn hắn thậm chí không có tư cách liếc mắt nhìn Sở Yên Nhiên.
- Đừng nói là Yêu tộc, cho dù là Nhân tộc chúng ta cũng phân chia cao thấp quý tiện khác nhau!
Mộc Tùng cũng ôm một bầu rượu. Rõ ràng hắn rất khó chịu về sự phân chia cao thấp quý tiện này.
Thời đại lớn xuất hiện. Hắn vốn là một tiên đế có thể rất phong quang tại Tiên giới.
Sở Yên Nhiên đỏ mặt. Thật ra đối với nàng mà nói, khả năng này đã lợi thế lớn nhất của nàng. Không sai, lợi thế lớn nhất của Sở Yên Nhiên chính là bản thân nàng.
- Ta cần sao?
Âu Dương nói xong liền đứng dậy đi tới bên cạnh bàn rót cho mình một chén trà lạnh nói:
- Thời đại lớn sắp xảy ra. Ta cũng không muốn có quan hệ với bất kỳ phe nào. Ta chỉ muốn làm một chiếc thuyền con trong thời đại lớn này. Mặc dù sóng lớn mãnh liệt, ta cũng có thể theo gió vượt sóng!
Âu Dương đã sớm nghĩ tới, gia nhập bên kia sẽ có vấn đề. Không sai, một mình đơn độc rất dễ dàng bị chủng tộc chèn ép. Nhưng sau khi gia nhập một phương lại càng thảm hại hơn.
Âu Dương không phải không có não. Âu Dương đã suy nghĩ rất kỹ càng. Nếu như mình gia nhập Chiến tộc, đầu tiên phải đối mặt với việc ông trời chết tiệt kia có thể diệt hắn bất cứ lúc nào. Âu Dương không muốn trở thành một thành viên bị ném vào góc nào đó của núi thây, biển máu kia.
Hơn nữa quan hệ giữa Chiến tộc với những tộc khác trước sau đều không tốt. Thời điểm thời đại lớn xuất hiện, chỉ sợ khắp nơi đều sẽ khai chiến với Chiến tộc. Đến lúc đó mình thân là Tịnh Kiên Vương sẽ phải đi chinh chiến bốn phương. Như vậy thực sự quá mức nguy hiểm. Đây không phải là Chân Linh Giới. Đây không phải là thế giới một mình có thể vô địch thiên hạ. Ở chỗ này nếu như mình không cẩn thận bị hai vương giả mai phục bắt được, vậy chỉ có một kết cục chính là chắc chắn phải chết.
Mặc dù chỉ có một mình sẽ bị chèn ép, nhưng đồng thời, mình mình nếu ngươi có thực lực đủ cường đại, sẽ xuất hiện tình trạng giống như quỷ tộc. Ban đầu Âu Dương đã từng nghĩ tới chuyện nương nhờ vào một phương. Nhưng sau khi nghe sự tình của quỷ tộc, Âu Dương cảm thấy so với nương nhờ vào một phương, không bằng mình nước chảy bèo trôi.
Quỷ tộc cường đại sao? Không cường đại. Nhưng thực lực của Quỷ Vương rất cường đại. Theo Âu Dương thấy, nói Quỷ Vương nhát gan sợ phiền phức, không bằng nói Quỷ Vương là một người thông minh. Quỷ Vương luân hồi nhiều lần như vậy, từ đầu đến cuối đều không ra tay. Có lẽ hắn hiểu rõ thời đại quỷ tộc vẫn chưa xuất hiện. Hắn đang chờ đợi, chờ đợi một thời đại thuộc về quỷ tộc xuất hiện. Mà đến lúc đó, chỉ sợ sẽ là thời điểm quỷ tộc hoàn toàn lật đổ tất cả.
Âu Dương biết, thời đại lớn này không phải là thời đại của mình. Cùng đi theo Chiến tộc lặn lộn, cuối cùng sẽ bị trời tiêu diệt. Âu Dương thà rằng như Sở Yên Nhiên, tìm một chỗ giấy kín chính mình, sau đó chờ đợi thời đại lớn kế tiếp xuất hiện...
- Phu quân...
Sở Yên Nhiên kêu lên một tiếng, sau đó quỳ xuống trước mặt Âu Dương. Có thể thấy được nàng tuyệt đối không phải đang giả vờ, mà là chân tâm thật ý.
- Phu quân, cả cuộc đời này Yên Nhiên không có đòi hỏi gì. Cái gì là vinh hoa phú quý, cái gì là quyền lợi vô địch. Thậm chí chí cao vô thượng đối với Yên Nhiên mà nói đều giống như phù vân nơi chân trời. Cả cuộc đời này Yên Nhiên chỉ hy vọng có thể khiến hai người có tình mà số khổ kia có thể ở chung một chỗ!
Sở Yên Nhiên nói, nước mắt đã rơi xuống.
- Đã sai chính là đã sai!
Âu Dương đứng dậy. Hắn lấy áo choàng của mình đang khoác trên ngừoi Sở Yên Nhiên xuống, sau đó mở cửa phòng đi ra khỏi gian phòng. Chỉ còn lại một mình Sở Yên Nhiên co quắp ngồi tại chỗ lặng lẽ rơi lệ.
- Đã sai chính là đã sai?
Sở Yên Nhiên lặp lại câu nói của Âu Dương. Thật ra Âu Dương nói không sai. Năm đó Yêu tổ thật sự đã sai. Hơn nữa còn là sai hoàn toàn triệt để. Hắn tự tay đưa người yêu vào trong Ma Quật. Chờ sau khi người yêu mất đi hắn mới biết được cái gì gọi là quý trọng. Trên đời này có chuyện tốt như vậy sao? Thời điểm ngươi hiểu rõ, nàng liền có thể trở về sao?
- Trong lòng ngươi không phải cũng cất giấu một phần tình cảm mà chính ngươi cũng không muốn đối mặt đó sao?
Tâm tư Sở Yên Nhiên tinh tế tới mức nào. Mặc dù ngay cả bản thân Âu Dương cũng tính lựa chọn quên lãng một vài thứ, nhưng Sở Yên Nhiên phát hiện, khi mình nói cho Âu Dương nghe về chuyện của cô cô, trong ánh mắt Âu Dương rõ ràng xuất hiện một loại hào quang cổ quái. Sở Yên Nhiên biết, trong lòng nam nhân này hẳn cũng tồn tại vết thương tương tự.
Đứng ở đầu thuyền, trong mắt Âu Dương mang theo vài phần mơ hồ. Vừa nãy trong nháy mắt hắn đã nhớ ra rất nhiều rất nhiều thứ. Bản thân canh giữ Lạc Mai Trấn. Nữ tử ở Mai Hải Chi Trung đợi chờ mình. Hôn lễ tại Hàn Băng Cung. Hiện tại Âu Dương tạm thời không muốn đối mặt với những thứ này. Chí ít hiện tại hắn còn chưa biết phải đối mặt thế nào!
- Chắc nửa đêm hôm nay là có thể đến đảo quỷ tộc. Quỷ tộc này cũng thật thích chơi đùa, thích hù dọa tiểu hài tử. Lại còn đến lúc nửa đêm!
Mạnh Cường không biết lấy được từ chỗ nào một bầu rượu. Lúc này hắn đang cầm bầu rượu đi tới bên cạnh Âu Dương, giơ bầu rượu về phía Âu Dương. Sau khi thấy Âu Dương lắc đầu hắn tiếp tục mở ra uống.
- Buổi tối, năng lực của Quỷ tộc mạnh hơn ban ngày rất nhiều. Nghe đồn, nếu như có một ngày thế giới này lại tối tăm, đó chính là thời điểm quỷ tộc thống trị thế giới này. Sở Yên Nhiên đã mặc xong quần áo từ bên trong đi ra.
- Hắc... Đệ muội nhanh như vậy đã thức dậy sao? Âu Dương lão đệ ngươi...
Mạnh Cường nói chuyện thật sự không biết giữ mồm giữ miệng. Vào lúc này nói như thế, cho dù da mặt Âu Dương có dày cũng nhịn không được đỏ ửng. Mặt Sở Yên Nhiên thực sự đã biến thành quả hồng...
- A Di Đà Phật! Lão nạp từng nói, Âu Dương thí chủ không phải là người háo sắc!
Mê Đồ Hòa Thượng cũng từ bên cạnh đi ra. Hắn không trêu đùa Âu Dương. Với sự đa mưu túc trí của hắn, hắn biết vừa nãy Âu Dương dẫn Sở Yên Nhiên đi vào phòng hẳn có điều gì đó muốn nói riêng. Tuyệt đối không phải xấu xa như bọn họ đã từng nghĩ.
- Hừ! Hồ ly tinh không thực hiện được ý định hẳn là rất thất vọng!
Yên Hồng cũng chạy ra.
- Đừng nói nhảm. Thánh nữ trong Yêu tộc chỉ đứng sau Yêu tổ, sao có thể so sánh với hồ ly cấp thấp được. Cho dù là cường giả Cửu Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết của yêu tộc thấy Yên Nhiên cô nương cũng phải tỏ ra tôn kính!
Cốc Thanh Vũ dường như hiểu khá rõ chuyện trong Yêu tộc.
- Địa vị của bộ tộc thánh kỹ trong Yêu tộc không giống người thường. Sao có thể so sánh với hồ ly cấp thấp như vậy được!
Tháp Khắc cũng mở miệng nói. Hắn có một nửa huyết thống Man tộc, cũng được xem là nửa Yêu tộc. Tuy nhiên địa vị của Man tộc tại Yêu tộc rất thấp. Nếu như không phải ở chỗ này mà ở trong lãnh địa Yêu tộc, chắc hẳn hắn thậm chí không có tư cách liếc mắt nhìn Sở Yên Nhiên.
- Đừng nói là Yêu tộc, cho dù là Nhân tộc chúng ta cũng phân chia cao thấp quý tiện khác nhau!
Mộc Tùng cũng ôm một bầu rượu. Rõ ràng hắn rất khó chịu về sự phân chia cao thấp quý tiện này.
Thời đại lớn xuất hiện. Hắn vốn là một tiên đế có thể rất phong quang tại Tiên giới.
/1220
|