Lôi Minh loanh quanh nửa ngày mới nói:
- Đã xảy ra chuyện gì vậy. Sao đến một tiếng động cũng không có. Đấu võ sao?
- Báo cáo tướng quân, không có bất cứ động tĩnh gì. Người của chúng ta không dám áp sát quá gần!
Một thiếu tá trả lời.
- Đánh không đánh cũng phải cho một tin tức chứ?
Lôi Minh không biết phải nói gì. Hai người Tử thần và Chiến Lang trên căn bản đã đại biểu lực lượng cao nhất của thế giới này. Những năm gần đây có ai không biết tới tên tuổi của Chiến Lang. Rất nhiều người mới không biết tới tên của Tử thần, nhưng những người trên ba mươi tuổi đều hiểu rõ Tử thần thật ra mới là người dị năng thống trị thế giới này.
Mười lăm năm trước gia hỏa này đã từng đánh khắp thiên hạ không có địch thủ. Người ta đặt tên cho hắn là Tử thần, ý tứ là, trên thế giới này không có ai có thể chạy trốn khỏi bàn tay của hắn.
Mười lăm năm trước, gia hoả này dường như đánh khắp thiên hạ không tìm thấy địch thủ cảm thấy buồn chán, bất ngờ một mình tiến vào trong ngục giam. Điều này nghe ra có lẽ có chút buồn cười. Đường đường là Tử thần lại tiến vào ngục giam.
Đương nhiên, nếu không phải bản thân Tử thần cam tâm tình nguyện, làm sao có ngục giam nào có thể giam giữ hắn được? Bây giờ, Tử thần lại xuất hiện. Sự xuất hiện của hắn lần này đã khiến mọi người chấn động. Bay trong khôngtrung! Người dị năng như tử thần không ngờ đã có thể bay trong không trung. Đáng sợ nhất chính là tốc độ bay của hắn không ngờ còn nhanh hơn cả chiến cơ. Không ngờ khi hắn bay, Rada lại không thể tìm thấy bóng dáng của hắn.
Đây là lực lượng con người có thể đạt được sao? Lúc đầu Lôi Minh thấy điều này hắn đã có cảm giác như vậy. Chẳng lẽ Lôi Minh đã thành thần tiên! Trong truyền thuyết của phương đông có thần tiên biết bay trên trời, đi dưới đất.
Ngay khi Lôi Minh đang suy nghĩ về những điều này, cửa lớn đã bị người mở ra. Hai người Tử Thần và Chiến Lang từ ngoài cửa đi đến. Vẻ mặt Chiến Lang tỏ ra bất đắc dĩ. Sau khi đi vào, Chiến Lang liền quay về phía Lôi Minh vẫy vẫy tay. Nhìn bộ dáng kia của Lôi Minh cũng có thể hiểu rõ, đó là ý tứ không thể làm được gì.
- Không thể nào... Ngay cả Tử thần cũng không thể bắt được hắn sao?
Đây là ý nghĩ trong lòng Lôi Minh. Nếu như ngay cả Tử thần cũng không thể bắt được gia hoả này, vậy trong thiên hạ này còn có người có thể khống chế được hắn nữa?
- Thật có lỗi Lôi Minh tướng quân!
Tử thần vẫn không mở miệng. Chiến Lang tiến lên một bước bắt đầu giải thích:
- Chúng ta là người. Chúng ta chỉ có thể chiến đấu với con người. Nhiệm vụ ngài giao cho chúng ta lần này là chiến đấu với thần. Cho nên chúng ta thua... A không! Không thể nói là thua. Hẳn là thần nhân từ buông tha cho chúng ta...
Tuy rằng Chiến Lang thực sự không muốn thừa nhận thất bại, nhưng lần này hắn thất bại đã không còn lời nào để nói.
Còn chưa kịp liên thủ, người ta thoáng chuyển động suy nghĩ một chút, lực lượng của mình đã bị tước đoạt. Mình giống như là món đồ chơi của người khác. Người ta thích thì chơi, không thích thì rút pin ra khiến ngươi không thể cử động được nữa!
Không sai. Cảm giác của Chiến Lang chính là như vậy. Lực lượng này tương đương với pin của bọn họ. Thủ đoạn “rút pin” của Âu Dương khiến hắn tin tưởng, đây chính là chuyện mà chỉ có thần mới có thể làm được.
- Không thể nào... Chúng ta căn bản không nghe thấy bất kỳ chấn động nào!
Lôi Minh có chút kinh hãi. Người của hắn ở cách đó không tính là xa, chỉ khoảng một km. Nếu như một khi người dị năng đấu võ, ngoài mười dặm chắc chắn có thể nghe được động tĩnh bên trong. Nhưng thủ hạ của hắn không ngờ lại hồi báo nói chẳng nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì.
Chẳng lẽ là do thủ hạ của mình đã ngủ thiếp đi? Nếu vậy thực sự quá tệ! Cho dù thủ hạ của chính mình không phải là người dị năng, nhưng chắc chắn cũng là nhân vật đặc công trâu bò nhất. Nhân vật như vậy trong thời khắc mấu chốt khi chấp hành nhiệm vụ sẽ ngủ quên sao? Nếu là như vậy, Lôi Minh tin tưởng 911 là nồi áp xuất do Bush làm hỏng của nhà Bin Laden!
- Không có chấn động! Con người trước mặt thần chỉ có thể thành kính cầu khẩn...
Lúc này Tử thần giống như một thần côn. Tuy nhiên dáng vẻ thần côn của hắn không phải là giả vờ. Hắn thật sự tin tưởng Âu Dương chính là thần!
- Thần...
Đây là lần thứ hai Lôi Minh nghe thấy chữ thần này! Lôi Minh thật sự có một cảm giác muốn suy sụp! Chẳng lẽ nói người thiếu niên kia đúng là một thần linh chuyển thế?
Lần này Lôi Minh đã đoán đúng. Nếu như nói Chân Linh Giới lúc trước được xem nơi ở của tiên, vậy Tiên giới chính là thế giới của thần! Tùy tiện lấy ra một người trong đó một đều là thần vĩnh sinh bất tử. Được tiểu thế giới cho là thần cũng không có gì sai.
- Tướng quân, quên đi thôi. Ngươi nên cảm thấy may mắn vì trong quốc gia của ngươi có một vị thần tồn tại. Chí ít trong vòng mười lăm năm tới, sẽ không có người nào dám làm gì quá đáng đối với quốc gia của các ngươi!
Chiến Lang nói xong thoáng nhìn về phía Tử thần. Đừng nói là vị thần kia, cho dù là Tử Thần trước mắt mình cũng đủ khiến những quốc gia khác phải run rẩy.
Trong lòng Chiến Lang bỗng nhiên phát hiện một hình ảnh! Tử thần đối mặt với đại quân của mấy liên hợp quốc, sau đó bay lên không trung cười một cách điên cuồng nói:
- Con người hãy run rẩy đi! Thế giới này chính là thế giới của thần...
Hình ảnh này chợt xuất hiện trong đầu Chiến Lang. Đây đương nhiên chỉ là do Chiến Lang hư cấu. Chiến Lang biết, với tính cách của Tử thần, hắn sẽ khinh thường hành động như vậy. Sư phụ của hắn, cũng là vị thần phía sau lưng Tử thần lại càng chẳng thèm ngó tới.
- Tướng quân, giúp ta có một thân phận làm việc trong quốc gia này. Từ nay về sau ta sẽ ở lại thành phố này theo sư phụ tu hành!
Tử thần bỗng nhiên nói ra một câu khiến tất cả mọi người trong nhà kho đều trở nên yên tĩnh!
Tử thần... Không ngờ Tử thần muốn ở lại chỗ này. Hắn muốn đi theo sư phụ của hắn tu hành? Sư phụ của hắn? Sư phụ của hắn là ai? Tử thần đã biến thái đến cực điểm. Hắn còn có sư phụ sao?
Tuy rằng trong lòng Lôi Minh đầy nghi hoặc, nhưng Tử thần có thể từ phương tây xa xôi chạy đến nơi đây để giúp đỡ. Nhân tình này đã lớn bằng trời. Hiện tại hắn yêu cầu như thế cũng không thể xem là quá đáng. Lôi Minh cũng không dám hỏi nhiều, chỉ gật đầu. Tuy nhiên trong mắt của hắn lại mang theo một sự nghi hoặc.
Tử thần đi. Hắn không dừng lại đây. Hắn biết với thủ đoạn của Lôi Minh, chỉ cần hắn còn ở trong quốc gia này, Lôi Minh đều có thể tìm ra vị trí của hắn dễ như trở bàn tay. Cho nên hắn cũng không lo lắng không ai thông báo cho mình về thân phận và công việc của mình sau này.
Sau khi Tử thần đi rồi, Chiến Lang cũng chuẩn bị cáo từ Lôi Minh rời khỏi đó. Không ngờ sự tình lần này lại biến đổi bất ngờ như vậy. Hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến phương tây mời Tử thần ra ngoài. Nhưng quỷ thần xui khiến lại để Tử thần tìm được một sư phụ như thế.
- Chiến Lang tiên sinh, có thể nói cho ta biết một chút về tình huống cụ thể đã xảy ra thế nào không?
- Đã xảy ra chuyện gì vậy. Sao đến một tiếng động cũng không có. Đấu võ sao?
- Báo cáo tướng quân, không có bất cứ động tĩnh gì. Người của chúng ta không dám áp sát quá gần!
Một thiếu tá trả lời.
- Đánh không đánh cũng phải cho một tin tức chứ?
Lôi Minh không biết phải nói gì. Hai người Tử thần và Chiến Lang trên căn bản đã đại biểu lực lượng cao nhất của thế giới này. Những năm gần đây có ai không biết tới tên tuổi của Chiến Lang. Rất nhiều người mới không biết tới tên của Tử thần, nhưng những người trên ba mươi tuổi đều hiểu rõ Tử thần thật ra mới là người dị năng thống trị thế giới này.
Mười lăm năm trước gia hỏa này đã từng đánh khắp thiên hạ không có địch thủ. Người ta đặt tên cho hắn là Tử thần, ý tứ là, trên thế giới này không có ai có thể chạy trốn khỏi bàn tay của hắn.
Mười lăm năm trước, gia hoả này dường như đánh khắp thiên hạ không tìm thấy địch thủ cảm thấy buồn chán, bất ngờ một mình tiến vào trong ngục giam. Điều này nghe ra có lẽ có chút buồn cười. Đường đường là Tử thần lại tiến vào ngục giam.
Đương nhiên, nếu không phải bản thân Tử thần cam tâm tình nguyện, làm sao có ngục giam nào có thể giam giữ hắn được? Bây giờ, Tử thần lại xuất hiện. Sự xuất hiện của hắn lần này đã khiến mọi người chấn động. Bay trong khôngtrung! Người dị năng như tử thần không ngờ đã có thể bay trong không trung. Đáng sợ nhất chính là tốc độ bay của hắn không ngờ còn nhanh hơn cả chiến cơ. Không ngờ khi hắn bay, Rada lại không thể tìm thấy bóng dáng của hắn.
Đây là lực lượng con người có thể đạt được sao? Lúc đầu Lôi Minh thấy điều này hắn đã có cảm giác như vậy. Chẳng lẽ Lôi Minh đã thành thần tiên! Trong truyền thuyết của phương đông có thần tiên biết bay trên trời, đi dưới đất.
Ngay khi Lôi Minh đang suy nghĩ về những điều này, cửa lớn đã bị người mở ra. Hai người Tử Thần và Chiến Lang từ ngoài cửa đi đến. Vẻ mặt Chiến Lang tỏ ra bất đắc dĩ. Sau khi đi vào, Chiến Lang liền quay về phía Lôi Minh vẫy vẫy tay. Nhìn bộ dáng kia của Lôi Minh cũng có thể hiểu rõ, đó là ý tứ không thể làm được gì.
- Không thể nào... Ngay cả Tử thần cũng không thể bắt được hắn sao?
Đây là ý nghĩ trong lòng Lôi Minh. Nếu như ngay cả Tử thần cũng không thể bắt được gia hoả này, vậy trong thiên hạ này còn có người có thể khống chế được hắn nữa?
- Thật có lỗi Lôi Minh tướng quân!
Tử thần vẫn không mở miệng. Chiến Lang tiến lên một bước bắt đầu giải thích:
- Chúng ta là người. Chúng ta chỉ có thể chiến đấu với con người. Nhiệm vụ ngài giao cho chúng ta lần này là chiến đấu với thần. Cho nên chúng ta thua... A không! Không thể nói là thua. Hẳn là thần nhân từ buông tha cho chúng ta...
Tuy rằng Chiến Lang thực sự không muốn thừa nhận thất bại, nhưng lần này hắn thất bại đã không còn lời nào để nói.
Còn chưa kịp liên thủ, người ta thoáng chuyển động suy nghĩ một chút, lực lượng của mình đã bị tước đoạt. Mình giống như là món đồ chơi của người khác. Người ta thích thì chơi, không thích thì rút pin ra khiến ngươi không thể cử động được nữa!
Không sai. Cảm giác của Chiến Lang chính là như vậy. Lực lượng này tương đương với pin của bọn họ. Thủ đoạn “rút pin” của Âu Dương khiến hắn tin tưởng, đây chính là chuyện mà chỉ có thần mới có thể làm được.
- Không thể nào... Chúng ta căn bản không nghe thấy bất kỳ chấn động nào!
Lôi Minh có chút kinh hãi. Người của hắn ở cách đó không tính là xa, chỉ khoảng một km. Nếu như một khi người dị năng đấu võ, ngoài mười dặm chắc chắn có thể nghe được động tĩnh bên trong. Nhưng thủ hạ của hắn không ngờ lại hồi báo nói chẳng nghe thấy bất kỳ động tĩnh gì.
Chẳng lẽ là do thủ hạ của mình đã ngủ thiếp đi? Nếu vậy thực sự quá tệ! Cho dù thủ hạ của chính mình không phải là người dị năng, nhưng chắc chắn cũng là nhân vật đặc công trâu bò nhất. Nhân vật như vậy trong thời khắc mấu chốt khi chấp hành nhiệm vụ sẽ ngủ quên sao? Nếu là như vậy, Lôi Minh tin tưởng 911 là nồi áp xuất do Bush làm hỏng của nhà Bin Laden!
- Không có chấn động! Con người trước mặt thần chỉ có thể thành kính cầu khẩn...
Lúc này Tử thần giống như một thần côn. Tuy nhiên dáng vẻ thần côn của hắn không phải là giả vờ. Hắn thật sự tin tưởng Âu Dương chính là thần!
- Thần...
Đây là lần thứ hai Lôi Minh nghe thấy chữ thần này! Lôi Minh thật sự có một cảm giác muốn suy sụp! Chẳng lẽ nói người thiếu niên kia đúng là một thần linh chuyển thế?
Lần này Lôi Minh đã đoán đúng. Nếu như nói Chân Linh Giới lúc trước được xem nơi ở của tiên, vậy Tiên giới chính là thế giới của thần! Tùy tiện lấy ra một người trong đó một đều là thần vĩnh sinh bất tử. Được tiểu thế giới cho là thần cũng không có gì sai.
- Tướng quân, quên đi thôi. Ngươi nên cảm thấy may mắn vì trong quốc gia của ngươi có một vị thần tồn tại. Chí ít trong vòng mười lăm năm tới, sẽ không có người nào dám làm gì quá đáng đối với quốc gia của các ngươi!
Chiến Lang nói xong thoáng nhìn về phía Tử thần. Đừng nói là vị thần kia, cho dù là Tử Thần trước mắt mình cũng đủ khiến những quốc gia khác phải run rẩy.
Trong lòng Chiến Lang bỗng nhiên phát hiện một hình ảnh! Tử thần đối mặt với đại quân của mấy liên hợp quốc, sau đó bay lên không trung cười một cách điên cuồng nói:
- Con người hãy run rẩy đi! Thế giới này chính là thế giới của thần...
Hình ảnh này chợt xuất hiện trong đầu Chiến Lang. Đây đương nhiên chỉ là do Chiến Lang hư cấu. Chiến Lang biết, với tính cách của Tử thần, hắn sẽ khinh thường hành động như vậy. Sư phụ của hắn, cũng là vị thần phía sau lưng Tử thần lại càng chẳng thèm ngó tới.
- Tướng quân, giúp ta có một thân phận làm việc trong quốc gia này. Từ nay về sau ta sẽ ở lại thành phố này theo sư phụ tu hành!
Tử thần bỗng nhiên nói ra một câu khiến tất cả mọi người trong nhà kho đều trở nên yên tĩnh!
Tử thần... Không ngờ Tử thần muốn ở lại chỗ này. Hắn muốn đi theo sư phụ của hắn tu hành? Sư phụ của hắn? Sư phụ của hắn là ai? Tử thần đã biến thái đến cực điểm. Hắn còn có sư phụ sao?
Tuy rằng trong lòng Lôi Minh đầy nghi hoặc, nhưng Tử thần có thể từ phương tây xa xôi chạy đến nơi đây để giúp đỡ. Nhân tình này đã lớn bằng trời. Hiện tại hắn yêu cầu như thế cũng không thể xem là quá đáng. Lôi Minh cũng không dám hỏi nhiều, chỉ gật đầu. Tuy nhiên trong mắt của hắn lại mang theo một sự nghi hoặc.
Tử thần đi. Hắn không dừng lại đây. Hắn biết với thủ đoạn của Lôi Minh, chỉ cần hắn còn ở trong quốc gia này, Lôi Minh đều có thể tìm ra vị trí của hắn dễ như trở bàn tay. Cho nên hắn cũng không lo lắng không ai thông báo cho mình về thân phận và công việc của mình sau này.
Sau khi Tử thần đi rồi, Chiến Lang cũng chuẩn bị cáo từ Lôi Minh rời khỏi đó. Không ngờ sự tình lần này lại biến đổi bất ngờ như vậy. Hắn ngàn dặm xa xôi chạy đến phương tây mời Tử thần ra ngoài. Nhưng quỷ thần xui khiến lại để Tử thần tìm được một sư phụ như thế.
- Chiến Lang tiên sinh, có thể nói cho ta biết một chút về tình huống cụ thể đã xảy ra thế nào không?
/1220
|