Hắn nhìn Thiệu Phong nói:
- Đúng là ngươi đi con đường khác. Tuy con đường này ngươi đi không giống với đạo của ta, ngươi không cầu trường sinh, nhưng cũng rất đặc sắc.
Sau khi Âu Dương đi ra ngoài một vòng, không ngờ dẫn theo một thiếu tướng và một gia hỏa nhìn qua giống như tội phạm vượt ngục trở về tất nhiên khiến Lưu Tĩnh giật mình không nhỏ.
Tuy nhiên Lưu Tĩnh biết, hiện tại Âu Dương không giống như trước đây, cho nên cô cũng không hỏi nhiều. Nhưng khi hai người này tỏ ỹ muốn ở lại, Lưu Tĩnh dũng mãnh nói ra một chữ khiến Tử thần với Thiệu Phong đều bối rối!
- Cút!
Không sai, chính là một chữ này. Một khi cô nãi nãi Lưu Tĩnh nổi cơn giận, cho dù Âu Dương khí thế đến mấy cũng phải yếu đi mấy phần. Hai người này nhìn thấy Âu Dương chỉ có thể cười khổ, cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
- Tiểu cô nương, cô có biết hay không, hàng năm có bao nhiêu phú hào và lão đại vì muốn mời ta ăn một bữa cơm mà có thể vung tiền như rác không?
Đây là lời Thiệu Phong nói.
- Ngươi cho rằng ngươi là minh tinh điện ảnh sao? Đừng làm ta sợ. hHiện tại thiếu tướng đều không đáng tiền. Thậm chí những người chủ trì hát diễn tiểu phẩm đều là thiếu tướng. Ngươi tính hù dọa ai hả?
Cô nãi nãi Lưu Tĩnh nói là một câu dũng mãnh khiến Thiệu Phong phải im lặng. Thiệu Phong cũng không thể nói cho với cô nãi nãi này biết nếu như mình muốn bóp chết những thiếu tướng cô vừa nhắc tới thật sự không khác với việc bóp chết một con gà con là mấy...
- Lúc ta giết người, ngươi vẫn còn chưa biết nói đâu!
Đây là lời uy hiếp của Tử thần!
- Đừng dọa lão nương! Tiểu đệ của lão nương có thể lập tức bóp chết ngươi, ngươi có tin không?
Lưu Tĩnh ôm cổ Âu Dương nói. Rất rõ ràng, tiểu đệ trong miệng cô chính là chỉ Âu Dương...
Một lão đại của quân đội siêu cấp, tương lai sẽ là người nối nghiệp của lực lượng Long Quân bí ẩn nhất.
Một người là nhân vật đệ nhất khủng bố của thế giới, khiến cho bất kỳ người nào cũng phải đau đầu.
Hai người như vậy ở trước mặt một tiểu cô nương lại phải ăn quả đắng. Nếu như là trước đây, chỉ sợ không có người nào dám nghĩ tới. Nhưng bây giờ chuyện đó lại thật sự xảy ra...
Cuối cùng, hai người này vẫn ở lại. Chỉ có điều hai người bọn họ đều phải giao ra tiền thuê kếch xù và ký tên chấp nhận một loạt khế ước bất bình đẳng!
Tiền thuê cao? Đúng vậy, dùng cách nói của Tử thần, cho dù ta muốn ở lại nhà trắng của tổng thống nước Mỹ cũng rẻ hơn ở nhà ngươi!
Ngược lại Thiệu Phong không hề nói gì. Nhưng có thể nhìn ra được, hắn cũng có chút bất đắc dĩ. Dù sao tiền thuê một năm một trăm triệu đôla khiến hai người bọn họ đều bối rối!
Thật ra Lưu Tĩnh làm vậy chỉ cố ý gây khó dễ với hai người. Nhưng cô không ngờ được, tiền thuê một năm một trăm triệu đôla không ngờ cũng không thể doạ hai tên sắc lang này chạy được! Không ngờ hai người bị Lưu Tĩnh cho rằng là sắc quỷ thèm nhỏ dãi trước sắc đẹp của cô lại đồng ý. Đồng thời hai người còn đáp ứng ngày mai sẽ thanh toán trước một nửa...
Lúc ấy Lưu Tĩnh cảm giác giống như phát điên! Một trăm triệu đôla? Tại thành thị nhỏ như Tương Thành, một trăm triệu đôla có thể mua được nửa đường phố. Không ngờ mỗi người bọn họ lại chấp nhận thuê mỗi năm! Ngày mai mỗi người bọn họ sẽ giao cho mình 50 triệu đô la mỹ tiền thuê nhà? Đây nhất định là đang nằm mơ...
Một trăm triệu đô la mỹ là rất nhiều. Nhiều đến mức chín mươi chín phần trăm nhân loại nghe thấy đều sẽ điên cuồng. Nếu như có người cho ngươi một trăm triệu đô la mỹ, vậy bảo ám sát tổng thống nước Mỹ hẳn cũng có người dám làm!
Thời điểm Lưu Tĩnh nhận được tin tức này, cô đã suýt phát điên. Cô cho rằng hai người quá si mê trước sắc đẹp của mình.
Cho nên trước tiên Lưu Tĩnh đã liệt kê ra một loạt điều kiện khiến người ta nhìn vào dám trực tiếp vò nát sau đó ném vào mặt ngươi với vẻ kích động.
Thành toán phí điện nước, thanh tiến phí gia cụ, thậm chí còn có phía thưởng thức một mỹ nhân. Khi nhìn thấy phí thưởng thức mỹ nhân này không ngờ cao tới mức trăm vạn đôla mỗi tháng, tay Thiệu Phong liền run lên.
Cố kìm chế để không xé nát tờ giấy trong tay, sau đó hắn nhìn Lưu Tĩnh với vẻ bất nhã nói:
- Lưu tiểu thư...
- Ngươi gọi ai là tiểu thư? Ngươi mới là tiểu thư, cả nhà ngươi đều là tiểu thư...
Thiệu Phong mới mở miệng nói ra một câu, liền trực tiếp nhận lấy một trận oanh tạc của Lưu Tĩnh!
- Lão sư ngươi không dạy ngươi nói chuyện phải văn minh sao? Ngươi nhìn thấy nữ nhân liền gọi tiểu thư sao? Ngươi có bản lĩnh ra phố giữ một nữ nhân đang đi trên đường gọi tiểu thư xem. Lúc đó thử xem người ta có đạp vào mặt ngươi hay không?
Lưu Tĩnh rõ ràng không tin cái gọi là tiền thuê. Cho nên cô cũng không hoan nghênh hai người này.
- Lưu...
Thiệu Phong là một người rất có tu dưỡng. Đừng nói là hiện tại, cho dù là trước đây, Thiệu Phong cao ngạo hơn nữa, nhưng khi đối mặt với nữ nhân cũng sẽ không dễ dàng dễ dàng nổi giận. Nhưng lần này Thiệu Phong biểu thị hắn bị áp lực rất lớn. Tiểu cô nương nhỏ hơn hắn tới bảy, tám tuổi này trực tiếp đẩy hắn đến ranh giới của sự nổi khùng.
Thiệu Phong vỗ vào ngực của mình. Hắn sợ sau một khắc hắn sẽ không nhịn được sẽ rút súng ra trước mặt Lưu Tĩnh. Vì sự an toàn của Lưu Tĩnh và vì sự an toàn của mình, Thiệu Phong đốt cho mình một điếu thuốc.
- Lưu... Lưu Tĩnh bạn học!
Rốt cuộc Thiệu Phong nghĩ được nên xưng hô với Lưu Tĩnh như thế nào. Hắn quay về phía Lưu Tĩnh gật đầu tiếp tục nói:
- Lưu Tĩnh bạn học, tất cả những điều kiện ngươi nói ta đều đáp ứng. Tiền đối với ta mà nói mãi mãi cũng không có vấn đề!
Thời điểm Thiệu Phong nói xong câu đó hắn cảm giác mình đặc biệt phong độ. Dù sao một nam nhân dám nói với một người phụ nữ nói mãi mãi cũng không thành vấn đề, theo Thiệu Phong thấy là rất trâu bò. Nếu như là trước đây, cho dù không cần thân phận, chỉ cần câu nói này hắn có thể khiến vô số đại minh tinh lên giường với hắn!
Nhưng ngày hôm nay Thiệu Phong thật sự đã thất bại. Sau khi hắn nói ra một câu khiến hắn tự nhận là đặc biệt có phong độ, Lưu Tĩnh trực tiếp lấy ra một bản hiệp ước quăng đến trước mặt hắn...
Thiệu Phong hộc máu! Thiệu Phong xin thề, nếu như đó là một nam nhân, cho dù hắn là tử thần, mình cũng phải rút súng bắn hắn một phát!
Tiếp đó Thiệu Phong ký một loạt hiệp ước. Những hiệp ước này căn bản không có cái nào là đáng tin. Tuy nhiên Thiệu Phong không hề nói một lời. Bởi vì hắn biết, tiểu cô nương trước mặt mình mới thật sự là đại thần. Không thấy sao? Đại thần này vừa mở miệng, ngay cả Âu Dương cũng với ngoan ngoãn giống như một đứa trẻ trốn đến sô pha hớn hở ngồi xem...
Sau khi Thiệu Phong ký hiệp ước, tiếp theo chính là Tử thần. Tử thần rất đàn ông! Không sai. Hắn vô cùng đàn ông! Tử thần ở trứo mặt Lưu Tĩnh đại tỷ lập tức vỗ ngực mở miệng nói:
- Lưu Tĩnh bạn học! Tất cả yêu cầu của ngươi ta đều đã đáp ứng! Ta đi được chưa?
Đây mới là đàn ông. Từ trước đến nay đàn ông đến chỗ nào cũng không sợ. Hoặc là nói, đàn ông nhìn thấy một một người đàn ông khác chịu thiệt lập tức tỏ ra thông minh lựa chọn thỏa hiệp!
- Đúng là ngươi đi con đường khác. Tuy con đường này ngươi đi không giống với đạo của ta, ngươi không cầu trường sinh, nhưng cũng rất đặc sắc.
Sau khi Âu Dương đi ra ngoài một vòng, không ngờ dẫn theo một thiếu tướng và một gia hỏa nhìn qua giống như tội phạm vượt ngục trở về tất nhiên khiến Lưu Tĩnh giật mình không nhỏ.
Tuy nhiên Lưu Tĩnh biết, hiện tại Âu Dương không giống như trước đây, cho nên cô cũng không hỏi nhiều. Nhưng khi hai người này tỏ ỹ muốn ở lại, Lưu Tĩnh dũng mãnh nói ra một chữ khiến Tử thần với Thiệu Phong đều bối rối!
- Cút!
Không sai, chính là một chữ này. Một khi cô nãi nãi Lưu Tĩnh nổi cơn giận, cho dù Âu Dương khí thế đến mấy cũng phải yếu đi mấy phần. Hai người này nhìn thấy Âu Dương chỉ có thể cười khổ, cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
- Tiểu cô nương, cô có biết hay không, hàng năm có bao nhiêu phú hào và lão đại vì muốn mời ta ăn một bữa cơm mà có thể vung tiền như rác không?
Đây là lời Thiệu Phong nói.
- Ngươi cho rằng ngươi là minh tinh điện ảnh sao? Đừng làm ta sợ. hHiện tại thiếu tướng đều không đáng tiền. Thậm chí những người chủ trì hát diễn tiểu phẩm đều là thiếu tướng. Ngươi tính hù dọa ai hả?
Cô nãi nãi Lưu Tĩnh nói là một câu dũng mãnh khiến Thiệu Phong phải im lặng. Thiệu Phong cũng không thể nói cho với cô nãi nãi này biết nếu như mình muốn bóp chết những thiếu tướng cô vừa nhắc tới thật sự không khác với việc bóp chết một con gà con là mấy...
- Lúc ta giết người, ngươi vẫn còn chưa biết nói đâu!
Đây là lời uy hiếp của Tử thần!
- Đừng dọa lão nương! Tiểu đệ của lão nương có thể lập tức bóp chết ngươi, ngươi có tin không?
Lưu Tĩnh ôm cổ Âu Dương nói. Rất rõ ràng, tiểu đệ trong miệng cô chính là chỉ Âu Dương...
Một lão đại của quân đội siêu cấp, tương lai sẽ là người nối nghiệp của lực lượng Long Quân bí ẩn nhất.
Một người là nhân vật đệ nhất khủng bố của thế giới, khiến cho bất kỳ người nào cũng phải đau đầu.
Hai người như vậy ở trước mặt một tiểu cô nương lại phải ăn quả đắng. Nếu như là trước đây, chỉ sợ không có người nào dám nghĩ tới. Nhưng bây giờ chuyện đó lại thật sự xảy ra...
Cuối cùng, hai người này vẫn ở lại. Chỉ có điều hai người bọn họ đều phải giao ra tiền thuê kếch xù và ký tên chấp nhận một loạt khế ước bất bình đẳng!
Tiền thuê cao? Đúng vậy, dùng cách nói của Tử thần, cho dù ta muốn ở lại nhà trắng của tổng thống nước Mỹ cũng rẻ hơn ở nhà ngươi!
Ngược lại Thiệu Phong không hề nói gì. Nhưng có thể nhìn ra được, hắn cũng có chút bất đắc dĩ. Dù sao tiền thuê một năm một trăm triệu đôla khiến hai người bọn họ đều bối rối!
Thật ra Lưu Tĩnh làm vậy chỉ cố ý gây khó dễ với hai người. Nhưng cô không ngờ được, tiền thuê một năm một trăm triệu đôla không ngờ cũng không thể doạ hai tên sắc lang này chạy được! Không ngờ hai người bị Lưu Tĩnh cho rằng là sắc quỷ thèm nhỏ dãi trước sắc đẹp của cô lại đồng ý. Đồng thời hai người còn đáp ứng ngày mai sẽ thanh toán trước một nửa...
Lúc ấy Lưu Tĩnh cảm giác giống như phát điên! Một trăm triệu đôla? Tại thành thị nhỏ như Tương Thành, một trăm triệu đôla có thể mua được nửa đường phố. Không ngờ mỗi người bọn họ lại chấp nhận thuê mỗi năm! Ngày mai mỗi người bọn họ sẽ giao cho mình 50 triệu đô la mỹ tiền thuê nhà? Đây nhất định là đang nằm mơ...
Một trăm triệu đô la mỹ là rất nhiều. Nhiều đến mức chín mươi chín phần trăm nhân loại nghe thấy đều sẽ điên cuồng. Nếu như có người cho ngươi một trăm triệu đô la mỹ, vậy bảo ám sát tổng thống nước Mỹ hẳn cũng có người dám làm!
Thời điểm Lưu Tĩnh nhận được tin tức này, cô đã suýt phát điên. Cô cho rằng hai người quá si mê trước sắc đẹp của mình.
Cho nên trước tiên Lưu Tĩnh đã liệt kê ra một loạt điều kiện khiến người ta nhìn vào dám trực tiếp vò nát sau đó ném vào mặt ngươi với vẻ kích động.
Thành toán phí điện nước, thanh tiến phí gia cụ, thậm chí còn có phía thưởng thức một mỹ nhân. Khi nhìn thấy phí thưởng thức mỹ nhân này không ngờ cao tới mức trăm vạn đôla mỗi tháng, tay Thiệu Phong liền run lên.
Cố kìm chế để không xé nát tờ giấy trong tay, sau đó hắn nhìn Lưu Tĩnh với vẻ bất nhã nói:
- Lưu tiểu thư...
- Ngươi gọi ai là tiểu thư? Ngươi mới là tiểu thư, cả nhà ngươi đều là tiểu thư...
Thiệu Phong mới mở miệng nói ra một câu, liền trực tiếp nhận lấy một trận oanh tạc của Lưu Tĩnh!
- Lão sư ngươi không dạy ngươi nói chuyện phải văn minh sao? Ngươi nhìn thấy nữ nhân liền gọi tiểu thư sao? Ngươi có bản lĩnh ra phố giữ một nữ nhân đang đi trên đường gọi tiểu thư xem. Lúc đó thử xem người ta có đạp vào mặt ngươi hay không?
Lưu Tĩnh rõ ràng không tin cái gọi là tiền thuê. Cho nên cô cũng không hoan nghênh hai người này.
- Lưu...
Thiệu Phong là một người rất có tu dưỡng. Đừng nói là hiện tại, cho dù là trước đây, Thiệu Phong cao ngạo hơn nữa, nhưng khi đối mặt với nữ nhân cũng sẽ không dễ dàng dễ dàng nổi giận. Nhưng lần này Thiệu Phong biểu thị hắn bị áp lực rất lớn. Tiểu cô nương nhỏ hơn hắn tới bảy, tám tuổi này trực tiếp đẩy hắn đến ranh giới của sự nổi khùng.
Thiệu Phong vỗ vào ngực của mình. Hắn sợ sau một khắc hắn sẽ không nhịn được sẽ rút súng ra trước mặt Lưu Tĩnh. Vì sự an toàn của Lưu Tĩnh và vì sự an toàn của mình, Thiệu Phong đốt cho mình một điếu thuốc.
- Lưu... Lưu Tĩnh bạn học!
Rốt cuộc Thiệu Phong nghĩ được nên xưng hô với Lưu Tĩnh như thế nào. Hắn quay về phía Lưu Tĩnh gật đầu tiếp tục nói:
- Lưu Tĩnh bạn học, tất cả những điều kiện ngươi nói ta đều đáp ứng. Tiền đối với ta mà nói mãi mãi cũng không có vấn đề!
Thời điểm Thiệu Phong nói xong câu đó hắn cảm giác mình đặc biệt phong độ. Dù sao một nam nhân dám nói với một người phụ nữ nói mãi mãi cũng không thành vấn đề, theo Thiệu Phong thấy là rất trâu bò. Nếu như là trước đây, cho dù không cần thân phận, chỉ cần câu nói này hắn có thể khiến vô số đại minh tinh lên giường với hắn!
Nhưng ngày hôm nay Thiệu Phong thật sự đã thất bại. Sau khi hắn nói ra một câu khiến hắn tự nhận là đặc biệt có phong độ, Lưu Tĩnh trực tiếp lấy ra một bản hiệp ước quăng đến trước mặt hắn...
Thiệu Phong hộc máu! Thiệu Phong xin thề, nếu như đó là một nam nhân, cho dù hắn là tử thần, mình cũng phải rút súng bắn hắn một phát!
Tiếp đó Thiệu Phong ký một loạt hiệp ước. Những hiệp ước này căn bản không có cái nào là đáng tin. Tuy nhiên Thiệu Phong không hề nói một lời. Bởi vì hắn biết, tiểu cô nương trước mặt mình mới thật sự là đại thần. Không thấy sao? Đại thần này vừa mở miệng, ngay cả Âu Dương cũng với ngoan ngoãn giống như một đứa trẻ trốn đến sô pha hớn hở ngồi xem...
Sau khi Thiệu Phong ký hiệp ước, tiếp theo chính là Tử thần. Tử thần rất đàn ông! Không sai. Hắn vô cùng đàn ông! Tử thần ở trứo mặt Lưu Tĩnh đại tỷ lập tức vỗ ngực mở miệng nói:
- Lưu Tĩnh bạn học! Tất cả yêu cầu của ngươi ta đều đã đáp ứng! Ta đi được chưa?
Đây mới là đàn ông. Từ trước đến nay đàn ông đến chỗ nào cũng không sợ. Hoặc là nói, đàn ông nhìn thấy một một người đàn ông khác chịu thiệt lập tức tỏ ra thông minh lựa chọn thỏa hiệp!
/1220
|