Từ lúc hai người kia xông tới hung hăng càn quấy, đến bây giờ trực tiếp chỉ vào đại tiểu thư Đặng gia đánh cược, bộ dạng hoàn toàn không để mắt tới đại tiểu thư của Đặng gia. Trong hai người, đám người ở đây chỉ biết một! Đó chính là Thiệu Phong! Thiệu Phong là người nối nghiệp của Long Quân trong tương lai. Hắn có tư cách cuồng ngạo như thế! Nhưng mọi người không rõ, gia hỏa đang nói chuyện với Thiệu Phong kia là ai? Gia hỏa kia rõ ràng là một người nước ngoài. Một người nước ngoài dám ở chỗ này nói chuyện với Thiệu Phong, có thể tưởng tượng thân phận của hắn cũng không tệ!
Âu Dương nhìn hai người này giống như diễn vai hề xông tới, hắn có chút đau đầu! Hai người này quá mạnh. Ngày hôm nay tuyết rơi dày như vậy, nhưng hai người này không thèm để ý tới tuyết rơi chạy ra đường đi tán gái! Hai người này thực sự không hề nghĩ tới thân phận của mình! Nếu như việc này để Lôi Minh biết được, không biết Lôi Minh có thể tức chết hay không...
Thật ra Lưu Khải Hàng lại là người kinh hãi nhất. Hắn chỉ biết là Thiệu Phong rất trâu bò, nhưng không ngờ được Thiệu Phong trâu bò đến mức độ này. Nơi này không nói tới hai huynh muội Đặng gia, cũng chỉ nói những người khác tuyệt đối không phải là đối tượng mà một thiếu tướng dám đắc tội.
Mà bây giờ Thiệu Phong ngược lại tốt rồi, xông tới không nhìn mọi người, trực tiếp lấy đại tiểu thư Đặng gia ra đánh cược. Hơn nữa còn luôn miệng nói dẫn đại tiểu thư Đặng gia đi! Hắn xem Đặng Thiến là cái gì? Là tiểu thư sao?
Tuyệt đối có người có thể xem đại tiểu thư Đặng gia là tiểu thư! Nhưng trong ấn tượng của Lưu Khải Hàng thật sự không có Thiệu Phong. Đương nhiên hắn không thể nào biết Thiệu Phong. Hắn đã rời khỏi Bắc Kinh nhiều năm như vậy. Lại nói nữa, người bình thường chắc chắn không thể nào biết được thân phận Thiệu Phong!
Hai người giống như rốt cuộc đã cùng nhất trí về mục tiêu. Lúc này hai người đồng thời đưa ánh mắt nhìn chằm chặp vào Đặng Thiến. Đại tiểu thư họ Đặng đã gặp bao nhiêu sóng to gió lớn nhưng hiện tại đối mặt với ánh mắt của hai người này rốt cuộc đã không còn giống như một con báo săn nữa. Lúc này cô ta lại giống như một con cừu, một con cừu đang đợi hai con mãnh hổ tới ăn thịt, còn là một con cừu hoàn toàn không dám phản kháng!
- Đặng Thiến đúng không?
Thiệu Phong xông lên trước, đi tới trước người Đặng Thiến nói. Hắn không nhìn thẳng vào Đặng Dương. Theo cách nói của Thiệu Phong: "Đặng Dương? Đúng! Hắn biết ta, nhưng ta không nhận ra hắn!”
- Thiệu tướng quân...
Đặng Thiến ôn nhu giống như một con cừu đợi bị làm thịt, không còn dáng vẻ cao cao tại thượng giống như vừa nãy. Hoàn toàn là bộ dạng chờ bị bắt nạt.
- Ta cũng không nói những lời vô nghĩa. Ban đầu ta muốn trừng trị hai huynh muội các ngươi. Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội. Đi theo ta, ta thả cho Đặng gia các ngươi một con đường sống!
Thiệu Phong vừa nói một câu, tất cả mọi người trong phòng lại hít vào một hơi lạnh. Mặt Đặng Dương có chút co quắp, nhưng hắn vẫn cúi đầu. Bản thân hắn biết một khi đối mặt với Thái tử đảng thật sự, hắn có muốn cũng không dám phản kháng, chỉ có thể thành thật đợi. Bằng không bất luận những lời Thiệu Phong vừa nói là thật hay là giả, có thể bởi vì một biểu tình của hắn mà biến thành sự thật...
Lời Thiệu Phong nói có thể tính là một uy hiếp trắng trợn. Vừa tới liền nói là muốn đối phó với huynh muội người ta. Đây hoàn toàn là uy hiếp không chút cố kỵ. Vừa nãy cho dù là Đặng Dương trở mặt với Âu Dương cũng không nói ra những lời uy hiếp trắng trợn như vậy!
Mặt Đặng Thiến tối sầm lại. Có thể nói từ nhỏ đến lớn cô ta đã sống nhiều năm như vậy, nhưng đại tiểu thư họ Đặng vẫn chưa bao giờ bị ai uy hiếp như vậy. Nhưng Thiệu Phong là ai?
Trong quốc gia này, thậm chí là trên tinh cầu này, Thiệu Phong muốn đối phó với người nào, vậy trừ phi người này là số ít người lợi hại hơn Thiệu Phong, nếu không trên căn bản điều ngươi có thể làm chính là chờ chết...
- Đặng Thiến xin chào Thiệu Phong.
Cô đã từng gặp mặt Thiệu Phong trong cuộc gặp mặt giữa các lão già trong các đại gia tộc. Đó là chuyện của ba năm trước. Lúc đó lần đầu tiên Thiệu Phong đại biểu cho Long Quân, đại biểu Lôi Minh tới dự họp.
Người vô dụng nhất của Thiệu gia, không được người để ý, lại có thể chiến đấu một trận liền thành danh. Sau lần gặp mặt đó, trong khoảng thời gian ngắn toàn thế giới đều biết đến cái tên của Thiệu Phong. Chỉ có điều khi đó phần lớn mọi người vẫn chỉ hạn chế trong một số suy đoán về thân phận cụ thể của Thiệu Phong.
Nhưng trong thời gian ba năm này, mỗi ngày Thiệu Phong đều đi theo Lôi Minh. Dựa vào một vài tin tức của lão đại, có ít nhất ba phần thế lực của Lôi Minh đã được chuyển đến trong tay Thiệu Phong. Đây là ý gì? Chỉ cần không phải là kẻ ngu si đều nhìn ra được, Lôi Minh muốn bồi dưỡng Thiệu Phong thành người nối nghiệp.
Tuổi tác của Lôi Minh không còn nhỏ. Qua hai năm nữa, hắn sẽ phải về hưu. Ai biết ngày nào đó Lôi Minh cảm thấy thời gian đã đến liền chuyển giao cho Thiệu Phong. Đến lúc đó Thiệu Phong chính là một bước lên trời, chấp chưởng Long Quân nhảy một cái trở thành một trong số những người có quyền lợi to lớn của quốc gia này thậm chí là trên thế giới này
- Thiệu tướng quân...
Đặng Dương nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của muội muội liền định mở miệng nói chuyện. Nhưng khi con mắt Thiệu Phong quét đến trên người Đặng Dương hắn liền ngậm miệng. Lúc này ánh mắt của Thiệu Phong không khác gì đang nhìn một con chó chết.
Đặng Dương biết ánh mắt này. Trước kia khi hắn thu thập một vài tiểu rác rưởi hoàn toàn không có bất kỳ năng lực chống cự nào, hắn cũng đã dùng loại ánh mắt này nhìn đối phương. Mà hôm nay thân phận đã xảy ra chuyển biến. Thiệu Phong biến thành mình trước kia. Mình lại chỉ có thể làm một tiểu rác rưởi...
Đặng Dương rất thức thời cúi đầu. Hắn biết vào lúc này hắn nói thêm một từ nữa, Thiệu Phong sẽ trừng trị mình! Không nên coi thường Thiệu Phong.
Nếu như chỉ dựa vào dưa ấm của tổ tiên không thể nào ăn sung mặc sướng được. Sở dĩ Đặng Dương có thể làm được như hôm nay là bởi vì Đặng Dương hiểu rõ người nào có thể trêu chọc được, người nào không thể trêu chọc được.
Người như Thiệu Phong hôm nay, Đặng Dương đã biết, đây là một nhân vật không thể trêu chọc. Dưới tình huống này, so với đứng ra nói nhiều khiến tất cả bị liên lụy, không bằng im lặng chờ đợi. Hơn nữa Đặng Dương tin tưởng, chỉ cần là một người thông minh, ngày hôm nay đều sẽ lựa chọn như thế !
- Tiểu tử, không nên tỏ ra một bộ cường quyền như vậy! Đặng Thiến đúng không? Cô có nhận lời làm quen của ta không?
Ngay trong lúc không khí đang khẩn trương, Tử thần đột nhiên từ phía sau Thiệu Phong đi ra. Vào lúc này người trong đại sảnh trên căn bản đã bị Thiệu Phong ép tới mức thở cũng khó khăn. Ngoại trừ Tử thần ra, thật sự không ai dám nói chuyện.
Trong đại sảnh, tuy rằng bọn họ chưa từng thấy Thiệu Phong, thậm chí chỉ có rất ít người nghe nói về Thiệu Phong, nhưng bọn họ không phải là người mù. Từ lúc Thiệu Phong vừa tiến vào, đã gọi thẳng Đổng Bàn Tử, nói thẳng bảo Trương lão tới gặp Thiệu Phong, bọn họ đã biết, địa vị của người trẻ tuổi này tuyệt đối còn lợi hại hơn nhân vật lớn phía sau lưng Thiên Hồng.
Âu Dương nhìn hai người này giống như diễn vai hề xông tới, hắn có chút đau đầu! Hai người này quá mạnh. Ngày hôm nay tuyết rơi dày như vậy, nhưng hai người này không thèm để ý tới tuyết rơi chạy ra đường đi tán gái! Hai người này thực sự không hề nghĩ tới thân phận của mình! Nếu như việc này để Lôi Minh biết được, không biết Lôi Minh có thể tức chết hay không...
Thật ra Lưu Khải Hàng lại là người kinh hãi nhất. Hắn chỉ biết là Thiệu Phong rất trâu bò, nhưng không ngờ được Thiệu Phong trâu bò đến mức độ này. Nơi này không nói tới hai huynh muội Đặng gia, cũng chỉ nói những người khác tuyệt đối không phải là đối tượng mà một thiếu tướng dám đắc tội.
Mà bây giờ Thiệu Phong ngược lại tốt rồi, xông tới không nhìn mọi người, trực tiếp lấy đại tiểu thư Đặng gia ra đánh cược. Hơn nữa còn luôn miệng nói dẫn đại tiểu thư Đặng gia đi! Hắn xem Đặng Thiến là cái gì? Là tiểu thư sao?
Tuyệt đối có người có thể xem đại tiểu thư Đặng gia là tiểu thư! Nhưng trong ấn tượng của Lưu Khải Hàng thật sự không có Thiệu Phong. Đương nhiên hắn không thể nào biết Thiệu Phong. Hắn đã rời khỏi Bắc Kinh nhiều năm như vậy. Lại nói nữa, người bình thường chắc chắn không thể nào biết được thân phận Thiệu Phong!
Hai người giống như rốt cuộc đã cùng nhất trí về mục tiêu. Lúc này hai người đồng thời đưa ánh mắt nhìn chằm chặp vào Đặng Thiến. Đại tiểu thư họ Đặng đã gặp bao nhiêu sóng to gió lớn nhưng hiện tại đối mặt với ánh mắt của hai người này rốt cuộc đã không còn giống như một con báo săn nữa. Lúc này cô ta lại giống như một con cừu, một con cừu đang đợi hai con mãnh hổ tới ăn thịt, còn là một con cừu hoàn toàn không dám phản kháng!
- Đặng Thiến đúng không?
Thiệu Phong xông lên trước, đi tới trước người Đặng Thiến nói. Hắn không nhìn thẳng vào Đặng Dương. Theo cách nói của Thiệu Phong: "Đặng Dương? Đúng! Hắn biết ta, nhưng ta không nhận ra hắn!”
- Thiệu tướng quân...
Đặng Thiến ôn nhu giống như một con cừu đợi bị làm thịt, không còn dáng vẻ cao cao tại thượng giống như vừa nãy. Hoàn toàn là bộ dạng chờ bị bắt nạt.
- Ta cũng không nói những lời vô nghĩa. Ban đầu ta muốn trừng trị hai huynh muội các ngươi. Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội. Đi theo ta, ta thả cho Đặng gia các ngươi một con đường sống!
Thiệu Phong vừa nói một câu, tất cả mọi người trong phòng lại hít vào một hơi lạnh. Mặt Đặng Dương có chút co quắp, nhưng hắn vẫn cúi đầu. Bản thân hắn biết một khi đối mặt với Thái tử đảng thật sự, hắn có muốn cũng không dám phản kháng, chỉ có thể thành thật đợi. Bằng không bất luận những lời Thiệu Phong vừa nói là thật hay là giả, có thể bởi vì một biểu tình của hắn mà biến thành sự thật...
Lời Thiệu Phong nói có thể tính là một uy hiếp trắng trợn. Vừa tới liền nói là muốn đối phó với huynh muội người ta. Đây hoàn toàn là uy hiếp không chút cố kỵ. Vừa nãy cho dù là Đặng Dương trở mặt với Âu Dương cũng không nói ra những lời uy hiếp trắng trợn như vậy!
Mặt Đặng Thiến tối sầm lại. Có thể nói từ nhỏ đến lớn cô ta đã sống nhiều năm như vậy, nhưng đại tiểu thư họ Đặng vẫn chưa bao giờ bị ai uy hiếp như vậy. Nhưng Thiệu Phong là ai?
Trong quốc gia này, thậm chí là trên tinh cầu này, Thiệu Phong muốn đối phó với người nào, vậy trừ phi người này là số ít người lợi hại hơn Thiệu Phong, nếu không trên căn bản điều ngươi có thể làm chính là chờ chết...
- Đặng Thiến xin chào Thiệu Phong.
Cô đã từng gặp mặt Thiệu Phong trong cuộc gặp mặt giữa các lão già trong các đại gia tộc. Đó là chuyện của ba năm trước. Lúc đó lần đầu tiên Thiệu Phong đại biểu cho Long Quân, đại biểu Lôi Minh tới dự họp.
Người vô dụng nhất của Thiệu gia, không được người để ý, lại có thể chiến đấu một trận liền thành danh. Sau lần gặp mặt đó, trong khoảng thời gian ngắn toàn thế giới đều biết đến cái tên của Thiệu Phong. Chỉ có điều khi đó phần lớn mọi người vẫn chỉ hạn chế trong một số suy đoán về thân phận cụ thể của Thiệu Phong.
Nhưng trong thời gian ba năm này, mỗi ngày Thiệu Phong đều đi theo Lôi Minh. Dựa vào một vài tin tức của lão đại, có ít nhất ba phần thế lực của Lôi Minh đã được chuyển đến trong tay Thiệu Phong. Đây là ý gì? Chỉ cần không phải là kẻ ngu si đều nhìn ra được, Lôi Minh muốn bồi dưỡng Thiệu Phong thành người nối nghiệp.
Tuổi tác của Lôi Minh không còn nhỏ. Qua hai năm nữa, hắn sẽ phải về hưu. Ai biết ngày nào đó Lôi Minh cảm thấy thời gian đã đến liền chuyển giao cho Thiệu Phong. Đến lúc đó Thiệu Phong chính là một bước lên trời, chấp chưởng Long Quân nhảy một cái trở thành một trong số những người có quyền lợi to lớn của quốc gia này thậm chí là trên thế giới này
- Thiệu tướng quân...
Đặng Dương nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của muội muội liền định mở miệng nói chuyện. Nhưng khi con mắt Thiệu Phong quét đến trên người Đặng Dương hắn liền ngậm miệng. Lúc này ánh mắt của Thiệu Phong không khác gì đang nhìn một con chó chết.
Đặng Dương biết ánh mắt này. Trước kia khi hắn thu thập một vài tiểu rác rưởi hoàn toàn không có bất kỳ năng lực chống cự nào, hắn cũng đã dùng loại ánh mắt này nhìn đối phương. Mà hôm nay thân phận đã xảy ra chuyển biến. Thiệu Phong biến thành mình trước kia. Mình lại chỉ có thể làm một tiểu rác rưởi...
Đặng Dương rất thức thời cúi đầu. Hắn biết vào lúc này hắn nói thêm một từ nữa, Thiệu Phong sẽ trừng trị mình! Không nên coi thường Thiệu Phong.
Nếu như chỉ dựa vào dưa ấm của tổ tiên không thể nào ăn sung mặc sướng được. Sở dĩ Đặng Dương có thể làm được như hôm nay là bởi vì Đặng Dương hiểu rõ người nào có thể trêu chọc được, người nào không thể trêu chọc được.
Người như Thiệu Phong hôm nay, Đặng Dương đã biết, đây là một nhân vật không thể trêu chọc. Dưới tình huống này, so với đứng ra nói nhiều khiến tất cả bị liên lụy, không bằng im lặng chờ đợi. Hơn nữa Đặng Dương tin tưởng, chỉ cần là một người thông minh, ngày hôm nay đều sẽ lựa chọn như thế !
- Tiểu tử, không nên tỏ ra một bộ cường quyền như vậy! Đặng Thiến đúng không? Cô có nhận lời làm quen của ta không?
Ngay trong lúc không khí đang khẩn trương, Tử thần đột nhiên từ phía sau Thiệu Phong đi ra. Vào lúc này người trong đại sảnh trên căn bản đã bị Thiệu Phong ép tới mức thở cũng khó khăn. Ngoại trừ Tử thần ra, thật sự không ai dám nói chuyện.
Trong đại sảnh, tuy rằng bọn họ chưa từng thấy Thiệu Phong, thậm chí chỉ có rất ít người nghe nói về Thiệu Phong, nhưng bọn họ không phải là người mù. Từ lúc Thiệu Phong vừa tiến vào, đã gọi thẳng Đổng Bàn Tử, nói thẳng bảo Trương lão tới gặp Thiệu Phong, bọn họ đã biết, địa vị của người trẻ tuổi này tuyệt đối còn lợi hại hơn nhân vật lớn phía sau lưng Thiên Hồng.
/1220
|