Yêu Em Hơn Cả Ngân Hà

Chương 96: Bình thường cháu không đánh rơi đâu. 2

/628


Cảnh sát hỏi hai câu, trước khi cúp máy, vì để kiểm chứng suy đoán của mình, lại hỏi thêm:

- Đúng rồi, Trần Hề là bạn gái cậu sao?

Anh đang ngủ ngon giấc thì bị đánh thức, cô đã không biết uống rượu lại còn đi uống lúc nửa đêm.

- Cô ấy giống tổ tiên của tôi hơn!

...

Sau khi cúp máy, cảnh sát trả điện thoại cho Trần Ân Tứ.

Trần Ân Tứ nói một tiếng cảm ơn, nhớ lại lời nói lúc nãy của cảnh sát, cô chân thành nói thêm một câu:

- Cháu không uống nhiều, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn quên đường về nhà thôi.

Người thông minh đều biết không nên nói lí lẽ với người say, cảnh sát nói "phải, phải, phải" rồi đứng lên lấy nước ấm.

Lúc quay về, cảnh sát rót thêm cho Trần Ân Tứ một ly nước ấm: - Uống chút nước đi, chậm thôi.

Trần Ân Tứ ngoan ngoãn "Dạ" một tiếng.

Phòng trực ban vô cùng im ắng.

Rượu ngấm vào khiến đầu Trần Ân Tứ bắt đầu càng lúc càng đau, cô mệt tới mức mí mắt díp lại.

Cảnh sát thấy cô quật cường không chịu ngủ, bèn nói:

- Nếu cháu mệt quá thì chợp mắt một lúc đi.

Trần Ân Tứ lắc lắc đầu:

- Không thể, cháu không thể ngủ.

Trần Ân Tứ cố gắng căng mắt nhìn bản đồ treo trên tường, nói nhỏ trong miệng:

- Người đó dặn cháu rồi. Chỉ cần là uống rượu, mệt thế nào cũng không được ngủ, chỉ khi về đến nhà mới được ngủ...

Cảnh sát nghe không rõ:

- Cháu nói gì thế?

- Cháu quên mất rồi, chú chờ cháu nhớ lại đã...

Trần Ân Tứ tiếp tục cúi đầu, rất nhanh cô lại ngẩng lên:

- Cháu không nhớ nổi... chú cần biết lắm sao?

- Chú cũng không muốn biết lắm...

Cảnh sát còn chưa trả lời hết câu hỏi của Trần Ân Tứ, cửa đã bị gõ.

/628

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status