Hôm nay Cố Minh Thành không đến công ty của Khương Thục Đồng,anh ta trăm công ngàn việc,điều này Khương Thục Đồng hiểu。
Suy đi nghĩ lại,Khương Thục đồng gửi cho anh ta một tin nhắn,vì quan hệ công việc,cho nên đã thêm tên cố Minh Thành Chủ Tịch Thịnh Thế vào danh bạ。
“ Cố Tổng,xin lỗi,tôi và Lục Chí Khiêm xưa nay không hoà thuận,anh ta nói bóng nói gió,hay thích dựng chuyện ăn không nói có,xem những người đàn ông bên cạnh tôi đều là gian phu,rất xin lỗi,lần nay đã làm anh đụng đến chuyện không hay。Tôi xin lỗi về nội dung bài viết đăng trên mạng,tôi sẽ kiếm người nhanh chống xoá bỏ ! ” Viết xong tin nhắn,Khương Thục Đồng liền bất an chờ đợi tin nhắn trả lời của Cố Minh Thành。
Có thể Cố Minh Thành nhìn quen phong trần,quen biết sự đời đối với những chuyện tình yêu trai gái,những tin tức nhảm nhí và buồn chán này anh ta không để trong lòng。
Rất lâu sau, tin nhắn của Cố Minh Thành gửi đến: Bài viết đó tôi không xem。
Câu nói này khiến Khương Thục Đồng bị sặc,điều này biểu hiện được cô ta khá tự yêu, chỉ vì một câu nói của Cố Minh Thành mà những sự bất an do bài viết đó đem lại tiêu tan như mây khói,cũng để giải thích sự tự yêu của bản thân,lại giống như chứng minh sự không quan tâm của bản thân cô ta lại vẽ rắn thêm chân nói thêm một câu : À cũng đúng,bản thân mình ngay thẳng,cây ngay không sợ chết đứng。
Cô ta tưởng Cố Minh Thành sẻ không trả lời tin nhắn của mình nữa,ai ngờ Cố Minh Thành lại nhanh chóng trả lởi : Vậy thân không ngay thẳng thì sao?
Câu nói này là ý gì ?
Thân của ai không ngay thẳng ? Là cô ta sao ?
Nhưng những chuyện này,càng nói lại càng không rõ, cứ kệ anh ta đi,Khương Thục Đồng không tiếp tiếp tục nghĩ nữa。
Tối đang trên đường về,cách nhà rất xa,Khương Thục Đồng nghe thấy tiếng la hét trong nhà。
Cô ta không hiểu,đẩy cửa vào nhà,nhìn thấy Lục Chí Khiêm giận dữ lớn tiếng la mắng : Hợp đồng đã ký rồi,nói huỷ la huỷ,anh ta thà chịu đền tiền bồi thường,cũng không cho tôi làm,xem tôi như thằng khờ sao ?
Anh ta liên tục đá những chiếc ghế trong nhà,Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sofa,dựa lưng vào tường nhà ngơ ngơ nhìn anh ta。
Lục Chí Khiêm không phải người có tính tình tốt,xưa nay cô ta đã biết rồi。
Nghe tiếng thì thầm của anh ta,Khương Thục Đồng biết,thì ra Cố Minh Thành đã huỷ dự án đó。
Chắc chắn do Cố Minh Thành đã xem nội dung bài viết đó,Khương Thục Đồng cảm thấy Lục Chí Khiêm rất khờ,lại đi làm những chuyện nguy hiểm này。
Chắc Cố Tổng từ trước đã quen biết Lục Chí Khiêm lâu rồi,tuy nhiên đã biết tính tình anh ta như thế này rồi,khi đó tại sao lại đưa cho anh ta dự án đó nữa ?
Lục Chí Khiêm bước qua,nắm chặt cằm của Khương Thục đồng,” Có phải cô nhờ anh ta huỷ dự án đó không ? ”
“ Ai bảo anh đăng tải bài viết đó,anh không có đầu ốc hay sao ? ” Khương Thục Đồng hỏi, rõ ràng đang là thời kỳ hợp tác của hai người,anh làm những chuyện này không phải không có đầu ốc hay sao ?
“ Chẳng lẽ cô và Cố Minh Thành trong sạch sao ? ” Mặt của Khương Thục Đồng và mặt của Lục Chí Khiêm gần ngay trước mắt。
“Anh nhất định phải suy nghĩ vợ anh quan trọng thế nào sao,tôi cũng không còn cách。”
Khương Thục Đồng lạnh lùng nói。
Lục Chí Khiêm buông cô ta ra。
Điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên,là ba gọi。
Ba có một công xưởng nhỏ,doanh lợi rất ít,khi mẹ bệnh nặng,lại là thời điểm ba phải đền tiền, là Lục Chí Khiêm đã cứu Khương Gia,cuộc gọi của ba lần này,chẳng qua chỉ là muốn nhờ Lục Chí Khiêm cho mượn ba trăm ngàn。
“ Vay vốn khó lắm,phải có thế chấp đó,ba cái gì cũng không có lấy gì để vay vốn, trái lại ba trăm ngàn đối với Lục Chí Khiêm mà nối không phải là một số lớn,ba đang đợi ba trăm ngàn đó để phát lương,xin vay vốn ít nhất cũng phải đợi mấy tháng。” Ông ta nhìn Khương Thục Đồng nói。
Đúng thật không phải là số tiền lớn,nhưng quan hệ hiện nay với Lục Chí Khiêm。
“ Ai gọi cho cô ? ” Lục Chí Khiêm vẻ mặt mặt giận dữ hỏi。
“ Ba tôi muốn nhờ anh mượn ba trăm ngàn,” Khương Thục Đồng nói,sau khi kết hôn,tổng cộng mượn qua Lục Chí Khiêm hai lần tiền,lần nào Lục Chí Khiêm cũng quăng tiền vào mặt Khương Thục Đồng。
Quả nhiên Lục Chí Khiêm lạnh lùng cười,“ Tôi mới mất đi một dự án,cô nghĩ tôi sẽ cho ba cô mượn sao? ”
Tuy rằng xưa nay quan hệ giữa Lục Chí Khiêm và Khương Thục Đồng không tốt,nhưng trước kia cô ta tiêu tiền như thế nào anh không để ý,nhưng hiện nay vì Cố Minh Thành mà quan hệ giữa hai người đã có cái gai,hiện nay Lục Chí Khiêm đã không dễ dàng cho tiền Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng cảm giác mình không còn một chút tôn trọng,đôi khi cô ta sẽ mang chuyện buồn trong lòng kể cho ba nghe,nhưng ba chỉ nói,“ Là phụ nữ muốn sự tôn trọng làm gì ? ”
Khương Thục Đồng cắn chặc răng,cô ta cảm thấy cuộc sống của mình mịt mù tăm tối,Lục Chí Khiêm không chịu ly hôn, ba cũng không ủng hộ。
Cho nên sáng dậy,mang theo đôi mắt sưng đỏ đi làm,thang máy đang đến tầng hai,liền có một người bước vào。
Cô ngẩng cao đầu,là Cố Minh Thành,anh ta đang chăm chút nhìn Khương Thục Đồng。
“Cố Tổng。” Khương Thục Đồng chào hỏi với giọng hơi khàn。
Sáng Khương Thục Đồng mới đến làm việc,Cố Minh Thành đã quan sát sung quanh công ty một vòng,chuẩn bị rời đi。
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng rất lâu,đôi tay bỏ trong túi áo,đứng yên trong thang máy hỏi “ Cô bị sao rồi ? ”
Khương Thục Đồng bước ra thang máy,khi bước ngang qua người anh ta,tay áo cô ta bị kéo lại,lại hỏi “ Cô bị sao rồi ? ”
Cửa thang máy đống lại。
Suy đi nghĩ lại,Khương Thục đồng gửi cho anh ta một tin nhắn,vì quan hệ công việc,cho nên đã thêm tên cố Minh Thành Chủ Tịch Thịnh Thế vào danh bạ。
“ Cố Tổng,xin lỗi,tôi và Lục Chí Khiêm xưa nay không hoà thuận,anh ta nói bóng nói gió,hay thích dựng chuyện ăn không nói có,xem những người đàn ông bên cạnh tôi đều là gian phu,rất xin lỗi,lần nay đã làm anh đụng đến chuyện không hay。Tôi xin lỗi về nội dung bài viết đăng trên mạng,tôi sẽ kiếm người nhanh chống xoá bỏ ! ” Viết xong tin nhắn,Khương Thục Đồng liền bất an chờ đợi tin nhắn trả lời của Cố Minh Thành。
Có thể Cố Minh Thành nhìn quen phong trần,quen biết sự đời đối với những chuyện tình yêu trai gái,những tin tức nhảm nhí và buồn chán này anh ta không để trong lòng。
Rất lâu sau, tin nhắn của Cố Minh Thành gửi đến: Bài viết đó tôi không xem。
Câu nói này khiến Khương Thục Đồng bị sặc,điều này biểu hiện được cô ta khá tự yêu, chỉ vì một câu nói của Cố Minh Thành mà những sự bất an do bài viết đó đem lại tiêu tan như mây khói,cũng để giải thích sự tự yêu của bản thân,lại giống như chứng minh sự không quan tâm của bản thân cô ta lại vẽ rắn thêm chân nói thêm một câu : À cũng đúng,bản thân mình ngay thẳng,cây ngay không sợ chết đứng。
Cô ta tưởng Cố Minh Thành sẻ không trả lời tin nhắn của mình nữa,ai ngờ Cố Minh Thành lại nhanh chóng trả lởi : Vậy thân không ngay thẳng thì sao?
Câu nói này là ý gì ?
Thân của ai không ngay thẳng ? Là cô ta sao ?
Nhưng những chuyện này,càng nói lại càng không rõ, cứ kệ anh ta đi,Khương Thục Đồng không tiếp tiếp tục nghĩ nữa。
Tối đang trên đường về,cách nhà rất xa,Khương Thục Đồng nghe thấy tiếng la hét trong nhà。
Cô ta không hiểu,đẩy cửa vào nhà,nhìn thấy Lục Chí Khiêm giận dữ lớn tiếng la mắng : Hợp đồng đã ký rồi,nói huỷ la huỷ,anh ta thà chịu đền tiền bồi thường,cũng không cho tôi làm,xem tôi như thằng khờ sao ?
Anh ta liên tục đá những chiếc ghế trong nhà,Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sofa,dựa lưng vào tường nhà ngơ ngơ nhìn anh ta。
Lục Chí Khiêm không phải người có tính tình tốt,xưa nay cô ta đã biết rồi。
Nghe tiếng thì thầm của anh ta,Khương Thục Đồng biết,thì ra Cố Minh Thành đã huỷ dự án đó。
Chắc chắn do Cố Minh Thành đã xem nội dung bài viết đó,Khương Thục Đồng cảm thấy Lục Chí Khiêm rất khờ,lại đi làm những chuyện nguy hiểm này。
Chắc Cố Tổng từ trước đã quen biết Lục Chí Khiêm lâu rồi,tuy nhiên đã biết tính tình anh ta như thế này rồi,khi đó tại sao lại đưa cho anh ta dự án đó nữa ?
Lục Chí Khiêm bước qua,nắm chặt cằm của Khương Thục đồng,” Có phải cô nhờ anh ta huỷ dự án đó không ? ”
“ Ai bảo anh đăng tải bài viết đó,anh không có đầu ốc hay sao ? ” Khương Thục Đồng hỏi, rõ ràng đang là thời kỳ hợp tác của hai người,anh làm những chuyện này không phải không có đầu ốc hay sao ?
“ Chẳng lẽ cô và Cố Minh Thành trong sạch sao ? ” Mặt của Khương Thục Đồng và mặt của Lục Chí Khiêm gần ngay trước mắt。
“Anh nhất định phải suy nghĩ vợ anh quan trọng thế nào sao,tôi cũng không còn cách。”
Khương Thục Đồng lạnh lùng nói。
Lục Chí Khiêm buông cô ta ra。
Điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên,là ba gọi。
Ba có một công xưởng nhỏ,doanh lợi rất ít,khi mẹ bệnh nặng,lại là thời điểm ba phải đền tiền, là Lục Chí Khiêm đã cứu Khương Gia,cuộc gọi của ba lần này,chẳng qua chỉ là muốn nhờ Lục Chí Khiêm cho mượn ba trăm ngàn。
“ Vay vốn khó lắm,phải có thế chấp đó,ba cái gì cũng không có lấy gì để vay vốn, trái lại ba trăm ngàn đối với Lục Chí Khiêm mà nối không phải là một số lớn,ba đang đợi ba trăm ngàn đó để phát lương,xin vay vốn ít nhất cũng phải đợi mấy tháng。” Ông ta nhìn Khương Thục Đồng nói。
Đúng thật không phải là số tiền lớn,nhưng quan hệ hiện nay với Lục Chí Khiêm。
“ Ai gọi cho cô ? ” Lục Chí Khiêm vẻ mặt mặt giận dữ hỏi。
“ Ba tôi muốn nhờ anh mượn ba trăm ngàn,” Khương Thục Đồng nói,sau khi kết hôn,tổng cộng mượn qua Lục Chí Khiêm hai lần tiền,lần nào Lục Chí Khiêm cũng quăng tiền vào mặt Khương Thục Đồng。
Quả nhiên Lục Chí Khiêm lạnh lùng cười,“ Tôi mới mất đi một dự án,cô nghĩ tôi sẽ cho ba cô mượn sao? ”
Tuy rằng xưa nay quan hệ giữa Lục Chí Khiêm và Khương Thục Đồng không tốt,nhưng trước kia cô ta tiêu tiền như thế nào anh không để ý,nhưng hiện nay vì Cố Minh Thành mà quan hệ giữa hai người đã có cái gai,hiện nay Lục Chí Khiêm đã không dễ dàng cho tiền Khương Thục Đồng。
Khương Thục Đồng cảm giác mình không còn một chút tôn trọng,đôi khi cô ta sẽ mang chuyện buồn trong lòng kể cho ba nghe,nhưng ba chỉ nói,“ Là phụ nữ muốn sự tôn trọng làm gì ? ”
Khương Thục Đồng cắn chặc răng,cô ta cảm thấy cuộc sống của mình mịt mù tăm tối,Lục Chí Khiêm không chịu ly hôn, ba cũng không ủng hộ。
Cho nên sáng dậy,mang theo đôi mắt sưng đỏ đi làm,thang máy đang đến tầng hai,liền có một người bước vào。
Cô ngẩng cao đầu,là Cố Minh Thành,anh ta đang chăm chút nhìn Khương Thục Đồng。
“Cố Tổng。” Khương Thục Đồng chào hỏi với giọng hơi khàn。
Sáng Khương Thục Đồng mới đến làm việc,Cố Minh Thành đã quan sát sung quanh công ty một vòng,chuẩn bị rời đi。
Cố Minh Thành nhìn Khương Thục Đồng rất lâu,đôi tay bỏ trong túi áo,đứng yên trong thang máy hỏi “ Cô bị sao rồi ? ”
Khương Thục Đồng bước ra thang máy,khi bước ngang qua người anh ta,tay áo cô ta bị kéo lại,lại hỏi “ Cô bị sao rồi ? ”
Cửa thang máy đống lại。
/755
|
VUI LÒNG MÔ TẢ LỖI
Cám ơn bạn đã báo nha
THICH DOC TRUYEN
Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.