Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?

Chương 61 - Tâm sự của hai anh em nhà họ Trần

/99


Ở trên máy bay tiểu Băng quay qua hỏi Thành Đạt:

- Sao anh không ở nhà nghỉ ngơi để đầu tuần đi làm?

- Anh có việc ở gần nơi em học vài ngày.

- Ủa, không phải em nghe nói anh được nghỉ phép giống anh ba à?

- Anh khác nó em nghe nhầm rồi.

- À.

Thế là cô bé ngây thơ nào đó bị anh hai lừa mà không hay, đến nhà rồi anh tự nhiên vào phòng tắm rửa và treo đồ lên.

Thật ra lần trước ở đây anh đã để lại một ít đồ rồi, nên giờ đem thêm một ít à.

Tắm rửa sạch sẽ rồi đi ra ngoài anh thấy tiểu Băng đang nấu gì đó ở dưới bếp, đi đến từ phía sau ôm lấy tiểu Băng làm cô giật mình.

- Anh… anh…

- Em đang làm gì vậy?

Tiểu Băng ngại ngùng từ trước đến giờ anh không có hành động như thế này với cô, nhưng mà ôm cô như vậy tư thế này có phải quá thân mật rồi không?

- Em…em đang nấu một chút cháo để anh ăn cho dễ tiêu rồi đi ngủ, lúc chiều không phải anh lo lắng cho anh ba xong là đi cùng em đến đây nên chưa ăn gì mà.

- Em gái của anh thật dễ thương.

Nói rồi anh còn cuối xuống hôn lên má cô một cái, làm cho tiểu Băng đỏ hết cả mặt.

Và rồi mấy ngày kế tiếp tiểu Băng đi học thì anh ở nhà làm chút xíu việc nhà mà anh biết, đến giờ thì đi rước cô.

Mà lúc nào anh cũng thấy cái tên thầy Dương kia đi cùng với cô hết nha! Bực bội quá đi mà.

Từ lúc anh biết anh thích tiểu Băng thì những hành động thân mật với cô càng nhiều, chỉ là hôn lên môi cô thì những khi cô ngủ say rồi anh mới hôn.

…****************…

Suốt mấy tháng qua hai anh em nhà họ Trần mạnh ai theo đuổi tình yêu của mình theo cách riêng của họ.

Hôm nay là ngày nghỉ hai anh em đều về Trần gia bởi ba mẹ Trần có việc đi nước ngoài mấy hôm.

Nên hai anh về Trần gia ở mà hôm qua tiểu Băng cũng mới về nhà vì ở trường có buổi giao lưu với sinh viên, mà trường cô đến giao lưu lại ở đây nên cô trở về.

Sáng hôm nay cô muốn làm bánh nên xuống bếp từ sáng, Trần Thành Đạt đi xuống thấy em gái của mình đang làm việc thì ngồi ngắm.

Người làm thấy tiểu thư tập trung quá mà thiếu gia ra hiệu im lặng nên họ cũng không nhắc cô.

Còn Trần Quang Đạt hôm qua đi uống rượu cùng mọi người trong đội, đến sáng nay anh thức dậy hơi trễ một chút.

Bước xuống nhà thì thấy cái ông anh hai của mình ngồi nhìn Lệ Băng muốn rớt con mắt ra ngoài.

Đi đến bên cạnh kéo ghế ngồi xuống hỏi:



- Em ấy làm gì mà anh nhìn giữ vậy?

Trần Thành Đạt giật mình nói:

- Cái thằng làm anh mày hết hồn à.

Lệ Băng nghe tiếng hai người nói chuyện thì ngừng tay, quay qua thấy hai anh ngồi ở bàn ăn cô hỏi:

- Hai anh dậy rồi à?

- Tụi anh ngồi đây từ nãy đến giờ.

- Đâu có em mới xuống mà.

Tiểu Băng cười hỏi:

- Hai anh có muốn ăn sáng không hay là ra ngoài ăn ạ?

- Hôm nay anh ăn ở nhà! Cả ngày ở nhà với tiểu Băng.

Nghe Trần Thành Đạt nói như vậy cô mỉm cười, lúc này Trần Quang Đạt nói:

- Còn anh thì ăn sáng ở nhà ăn xong rồi anh ra ngoài.

- Dạ vậy hai anh đợi một chút.

Nói xong thì Mẫn Nhi hâm nóng đồ ăn lại rồi bưng ra cho hai anh, xong hết cô quay trở lại làm tiếp tục công việc của mình.

Trần Thành Đạt nhớ ra gì đó nói với em trai:

- Hôm nay em đâu có đi làm em định đi đâu à?

- Ừm…em…

Trần Quang Đạt không muốn nói là đi tìm Tuệ Nhiên vì sợ anh hai sẽ buồn, nhưng anh không quen nói dối.

Thấy em trai ngập ngừng Trần Thành Đạt đoán ra được gì rồi, Anh nói với em trai:

- Trước khi ra ngoài chút xíu nữa em lên phòng anh, anh có chuyện muốn nói với em.

- Được.

Sau khi ăn xong rồi Trần Quang Đạt đi lên phòng anh hai gõ cửa, nghe thấy tiếng đồng ý của Trần Thành Đạt rồi anh mới bước vào.

Thấy anh hai đang ngồi ở ban công với một ly rượu trên tay, anh bước đến hỏi:

- Anh kêu em lên đây có chuyện gì không?

- Em ngồi đi.

Nghe lời anh hai ngồi xuống ghế bên cạnh, Trần Thành Đạt đưa một ly rượu cho em trai và nói:

- Em thích Tuệ Nhiên đúng không?



- Em…

- Em đừng nghĩ anh không biết chỉ là anh không hỏi thôi, nhưng anh có một câu hỏi?

- Là gì?

- Em thích em ấy vậy tại sao không nói rõ tình cảm của mình?

Nghe anh hai hỏi như vậy mà sắc mặc của anh ấy rất bình thường nên Quan Đạt nói thật:

- Thật ra em sợ nói ra thì anh sẽ buồn.

- Hả? Em thích em ấy thì liên quan gì đến anh?

Lúc nghe câu trả lời anh hơi ngớ người, quay qua hỏi em trai:

- Bởi vì anh cũng thích cô ấy.

- Ai nói?

- Em nghe thấy lúc sinh nhật 20 tuổi của chúng ta và lúc ở Phuket.

Trần Thành Đạt đập tay lên trán nhắm mắt tỏ vẻ bất lực, rồi quay qua hỏi em trai:

- Tại sao em không hỏi anh cho rõ.

- Em nghe anh nói quá rõ ràng rồi còn hỏi gì nữa.

- Anh bó tay với em luôn, người anh thích không phải Tuệ Nhiên anh chỉ coi em ấy như em gái thôi.

- Anh… anh nói anh không thích cô ấy.

- Đúng vậy bởi vì người anh thích là tiểu Băng.

- Hả?

Lúc này thì đến Trần Quang Đạt hết hồn, thấy em trai bất ngờ anh nói tiếp:

- Anh cũng mới nhận ra anh thích em ấy gần đây thôi.

- Vậy con bé có biết không?

- Không, anh đang suy nghĩ tìm cách nói với tiểu Băng nhưng anh lại sợ con bé không chấp nhận và sợ anh.

- Còn ba mẹ anh tính sao?

- Trước mắt để xem tiểu Băng thế nào xong rồi anh mới thưa chuyện với ba mẹ.

Quay qua nhìn em trai anh nói:

- Vậy nên em đi nói rõ lòng mình với Tuệ Nhiên đi, đừng để đánh mất rồi lúc đó hối hận.

Quang Đạt vui vẻ gật đầu với anh hai rồi đứng lên đi tìm Tuệ Nhiên.

/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status