Yêu Hồ Loạn Thế

Chương 58: Công vi tâm thượng

/143


Thấy Lãnh Vô Tâm không phản ứng, Chương Động nóng vội nói:

-Quân sư?

Lãnh Vô Tâm chỉ về phía khu rừng bên trái nói:

-Bên này là rừng rậm, nếu bọn chúng vậy đánh ở nơi này, bọn chúng người ít, chúng ta người đông, đánh du kích cũng có thể đem quân ta đánh bại. Lại nói, một khi quân ta xâm nhập vào sâu bên trong, bọn chúng phóng hỏa đốt rừng quân ta chẳng phải toàn bộ bị tiêu diệt sao?

Lãnh Vô Tâm lại chỉ về con đường lớn bên phải nói:

-Bên này mặc dù là đường cái lớn, nhưng hai bên là vách núi cao, nếu bọn chúng đứng trên vách núi ném đá xuống dưới, hoặc là trước tiếp phóng hỏa đốt cháy khe núi, chũng ta cũng sẽ tổn thất thảm trọng.

Chương Động nghe xong bất giác lạnh run, mặc kệ là phương hướng nào đi nữa, một khi trúng phải phục kích của bọn chúng đều là tổn thất nghiêm trọng. Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ thật sự là khắc tinh của hắn, chỉ đơn giản ẩn nấp ở nửa đường cũng khiến cho đại quân tiến lui không được.

Chương Động nhỏ giọng hỏi:

-Theo ý của quân sư, Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ sẽ mai phục ở con đường nào?

Lãnh Vô Tâm lắc đầu cười khổ, nói:

-Ta bởi vì nghĩ không ra nên mới phải đau đầu như thế này.

Chương Động chỉ về phía khu rừng hỏi:

-Bọn chúng từng hiện thân ở trong rừng, có thể sẽ ẩn núp trong khu rừng?

Lãnh Vô Tâm lắc đầu nói:

-Bọn chúng có thể bày ra mai phục như thế này chứng tỏ Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ hai người này hiểu rất rõ đạo lý thật tức hư, hư tức thật. Ta lo lắng bóng người trong khu rừng đó chỉ là cái bẫy, bọn chúng cố ý để cho chúng ta phát hiện ra.

Chương Động chỉ về phía đường lớn hỏi:

-Quân sư nói bọn chúng sẽ ẩn núp trên vách núi hai bên đường?

Lãnh Vô Tâm vỗ vỗ trán, than thở:

-Nếu bọn chúng cũng học theo Quan Vân Trường năm đó, chỗ dấu khói tín hiệu ở đâu đây?

Chương Động nổi giận nói:

-Hai đường đều đi không được, lùi cũng không lùi được, con mẹ chúng nó.

Lãnh Vô Tâm đối với điều này chỉ có thể giữ vẻ cười khổ bất đắc dĩ. Hắn đến bây giờ mới chân chính hiểu được chỗ lợi lại của Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ, trước đây nghe người khác nói Từ Ngạo Thiên và Phương Tử Vũ anh hùng, tài giỏi, hắn chỉ cười nhạt cho qua, bởi vì hai người này tuy rằng có chút năng lực, nhưng những lời đồn này cũng chỉ là lời nói khoác lác của người khác mà thôi. Đến lúc chân chính cũng bọn họ chân chính đối diện giao thủ, hắn mới biết mặc dù bản thân đã đánh giá cao bọn họ, nhưng trên thực tế vẫn là xem nhẹ hai người này. Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, phe quân Từ Viên Lãng vẫn một mực rơi vào bị động, một đường hành quân tổn thất ba ngàn người, còn đối phương ngay cả một cái bóng cũng không nhìn thấy. Bây giờ tùy tùy tiện tiện ẩn núp trên đường cũng đủ làm cho hắn nghĩ đến chết vài trăm vạn cái tế bào não. Mặc dù đám binh sĩ tử vong phần lớn là do Chương Động không nghe lời khuyên của hắn, tự ý hành động mà tạo thành, nhưng hắn thân là quân sư nhiều ít cũng có một phần trách nhiệm.

Hết nhìn khu rừng bên trái, lại nhìn sang đường lớn bên phải, Lãnh Vô Tâm quả thực rất khó lựa chọn. Vào thời điểm này, hắn tuyệt không thể tiếp tục sai lầm, một khi hắn phán đoán sai lầm, sẽ đem cả đoàn quân thảo phạt nhập vào lòng tử thần.

Chương Động thấy Lãnh Vô Tâm đã lâu mà vẫn không đưa ra được quyết định, không khỏi nóng vội thúc dục, nói:

-Quân sư, rốt cuộc nên đi bên nào?

Lãnh Vô Tâm không nhìn hắn, ánh mắt vẫn di chuyển giữa hai con đường trước mặt, khẽ nói:


/143

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status