Hôm nay có lẽ là một ngày nhộn nhịp đối với trường cấp ba Lê Lợi . Mới sáng ra đã tắc đường ngùn ngụt vì … có hai người đi xe đạp tới trường mất hai tiếng đồng hồ vì bị bu bởi những người yêu cái đẹp . Vào lớp thì bị náo loạn bởi một fan club làm mất nốt hai tiếng đồng hồ . Và mọi chuyện trở nên phức tạp hơn khi có hai chàng trai đập choai nào đó đến muộn làm một phen nhốn nháo tập ba . Và cả một buổi sáng đẹp đẽ , trong lành đã biến thành một buổi hội chợ rất tưng bừng , rất khí thế .
Mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó và sự việc được bắt đầu như sau .
CẢNH 1 :
– Aaaaaaaaaaa …
Tiếng hét kì lạ phát ra tự cái mỏ vịt của Ân … kì lạ thay … cái mỏ vịt lại là của Yến . Ba nó , mẹ kế nó , bé An và chạy ngay tới phòng của Yến trong tình trạng tắc thở … e hèm … trong tình trạng mắt nhắm mắt mở . Tất cả 4 người cùng chạy lên mở cửa nhưng lại chen chúc mãi chưa vào được . Nó liếc nhìn những người đang chen chúc cùng mình .
– Anh ơi , lùi lại đã .
Người đầu tiên lên tiếng là mẹ kế nó chắc là bà đã để ý ánh mắt của nó. Ba nó nghe được lời nói của vợ yêu thì lập tức lùi lại . Bé An cũng ngoan ngoãn lùi lại và nhường đường cho nó .
– Ôi , tắc thở mất . Này Yến , có chuyện gì vậy ?
Nó thở phì phò khi nhìn ngó xung quanh tìm Yến . Nhưng tìm mãi mà chẳng thấy đâu , mọi người bắt đầu nhốn nháo đi tìm .
– Con gái cưng của ba ơi ới ời …
( Ba nó )
– Yến con ơi ….
( Mẹ kế nó )
– Chị Yến kute té tè le ơi …
( Bé An )
– Trần Hoài Yến , ngươi ở đâu ?? Oa ……. Haiz ……
Và cái tiếng gọi cuối cùng chắc chắn là của nó vì sự bá đạo cùng sự … lười biếng .
– A … chị ở ngoài này làm gì thế ??
Bé An ngó ra ban công thì thấy cái xác của Yến thì kêu to . Ba nó chạy ngay ra khi nghe tiếng và rồi .
– Aaaaaa….ma ….. à quên , chưa rửa mặt nên nhìn nhầm … ha ha ha ha , đi rửa mặt , đi rửa mặt …
Ba nó vừa ra ban công là hết lên rồi lẩm bẩm như vừa trốn trại . Mẹ kế nó nghe thấy tiếng hét của ba nó thì lập tức đi tìm ông nhưng ba nó liền can và đẩy bà về phòng . Mẹ kế nó không hiểu gì nhưng cũng theo ông đi về phòng .
Bé An vừa chứng kiến cảnh tượng ngoài ban công thì âm thầm lặng lẽ kéo Yến đi . Trong phòng bây giờ chỉ còn có nó – nhân vật chính trong cái câu chuyện này . Và nhân vật chính này dường như chả biết gì mà nằm ngủ thẳng cẳng trên giường của Yến , thỉnh thoảng còn chọp chẹp nước dãi như một con cún .
Vài phút sau …
Tưởng rằng nhân vật chính sẽ tỉnh dậy , ai ngờ vẫn còn chọp chẹp , chọp chẹp , chọp chẹp …
Vài phút sau nữa ….
Vẫn chọp chẹp , chọp chẹp , chọp chẹp ….
Vài phút sau nữa nữa ….
Vẫn chọp chẹp , chọp chẹp , chọp chẹp ….
Và thế là qua 15 phút , cái vật thể lạ kia bật dậy hét lên .
– CHẾT CMNR , muộn học mất , muộn học mất ….
Cái vật thể lạ kia loay hoay bật dậy rồi chạy đi chạy lại chạy ra cửa phòng rồi đột nhiên dừng lại , bước từ từ ra ban công . Nó đứng trước ban công xem xét : nhìn trước , trời đẹp , vươn vai một cái ; nhìn bên trái , có anh nào đang tập gym , giơ tay chào làm anh ấy ngã xuống vì bị quả tạ năm cân đè , bĩa môi nhìn tiếp bên trái . Có chị nào đó đang cho con ăn , mỉm cười tay chào làm cái chị í luống cuống đẩy con vào nhà . Nó nhăn mặt rồi tiếp tục công cuộc nhìn nhìn nhìn nhìn của mình . Và cuối cùng nhìn xuống dưới , gương mặt nó hóa đá , nụ cười cũng hóa đá , đôi mắt đang híp cũng hóa đá , tay đang định giơ chào cũng hóa đá và cảnh ở dưới cũng hóa đá .
Đơ một lúc , nó liền chạy nhanh với tốc độ ánh sáng xuống cửa nhà . Lấy chìa khóa với tốc độ không tưởng – tượng – được . Mở khóa nhanh làm bay lá cái cây hoa hồng của ba nó . Và sau khi mở được cửa , đóng cửa ‘ ầm ‘ một cái . Đứng trước cảnh vật phía dưới , nó hét lên .
– Anh đến đây làm gì ?
Cảnh vật phía dưới đáp nó .
– Đến đón bạn gái .
Chắc chắn cảnh vật phía dưới không phải ai khác mà chính là hắn . Nó xửng cồ lên quát tháo hắn và như con mèo mất đuôi nó rùng mình lên một cái rồi kéo hắn tránh ra thật xa nhà mình nhỡ đâu gây ra tật bệnh thì chết.
– Biết rồi , biết rồi ngưng đến đón cũng phải nói cho tôi một tiếng chứ không ông bà già nhà tôi lại hỏi nhiều thì phiền phức bỏ xừ . Bây giờ hay rồi , ai trong nhà cũng biết , đến con chó ngoài đường cũng biết .
Hắn nhìn nó với vẻ ngạc nhiên hiếm có , kéo nó xuống rồi thì thầm vào tai nó .
– Cô có biết gì không ?
Nó khó chịu gạt tay hắn ra .
– Cái gì ?
– Bây giờ đến con kiến cũng biết tôi nói chuyện với một cô gái vừa trốn trại .
Nó tức giận đến đỏ cả mặt , hai bàn tay xiết chặt tới nỗi nỏi hết cả gân lên . Nó gào lên như lợn bị chọc tiết .
– Anh mới là người trốn trại ý .
Nói xong tất cả người vẫn đang ngắm nhìn hắn và nó nãy giờ giật mình ra khỏi mộng ảo và cố gắng chạy thật nhanh tìm … bác sĩ . Có lẽ họ nghĩ rằng nó : người mặc một bộ pijama xộc xệch , chân đi dép trong nhà , mái tóc xù lên chưa kịp chải cùng với gương mặt hốc hác vẫn chưa rửa đã làm họ liên tưởng tới nhà thương điên có mất một bệnh nhân nào không nhỉ .
Sau khi đã hét to nó chạy thật nhanh vào nhà và vệ sinh cá nhân …. Ai ai trong nhà cũng nhìn nó với ánh mắt tò mò nhưng khi chuẩn bị đâu đó xong thì nó xách cặp ra ngoài bỏ mặc những người ở thời kì đồ đá kia .
Hắn tới nhà nó lúc 6 giờ sáng mà đợi nó nửa tiếng cộng thêm thời gian vệ sinh cá nhân là 15 phút khiến cho hắn … vẫn bình thường . Phải công nhận mức độ kiên nhẫn của hắn rất đáng khen , rất đáng khâm phục , rất đáng nể trọng …
Nó đỏng đảnh bước ra từ nhà rồi đứng trước mặt hắn với bộ dạng chỉn chu làm ai đi qua cũng ngoái nhìn . Thật sự quá sáng , quá chói , làm thủng mắt người nhìn . Học đang tự ti bản thân mình và nghĩ : CÓ THỂ ĐỪNG ĐẸP ĐÔI THẾ KHÔNG ?
– Đi thôi !
Nó khó chịu nói với hắn , thời này ai lại đi xe đạp tới trường bao giờ . Và nó tự nhiên ngồi vào yên sau nhưng đợi lúc sau mà chẳng có ai động đậy . Nó tức giận xổ vào mặt hắn .
– Có đi không đây hả ông nội ???
Hắn nhìn nó rồi đáp lại một câu rất là lạnh giá .
– Cháu gái , xe cháu ở kia .
Theo hướng tay hắn chỉ , nó quay đầu nhìn , mắt nó sáng ra ngay lập tức và đi tới chiếc xe đạp phát sáng kia mà ôm nó và …. hôn hít liên tục … Hắn không hiểu nó làm cái thể loại gì nên nhíu mày hỏi .
– Làm cái gì vậy ???
Trước đây mấy phút , nó còn nhăn nhó thời đại này còn đi học tới trường bằng xe đạp vậy mà … nó bây giờ rất tự nhiên cưỡi lên chiếc xe đạp thể thao màu đen và phóng vù vù … Còn hắn thì rất thảnh thơi đạp từ tốn ngắm đường phố .
Vài phút sau …
– Đi nhanh lên cái , làm gì lề mề đằng sau thì trễ giờ học rồi đây nè !
Nó bực mình khi cứ phải chờ hắn . Hắn vẫn đi từ tốn , chả thèm trả lời nó và cuối cùng dừng xe lại và nói vài câu lạnh lùng .
– Làm ơn tránh xa tôi ! Bạn gái tôi kêu tôi kia kìa .
Váng từ nãy giờ không phải hắn muốn đi từ tốn mà là bị tắc bởi bọn con gái xúm lại . Chuyện này cũng bình thường nhưng khỏa cách của nó và hắn phải nói là rất xa . Vì con đường đã chật ních trai với gái đuổi theo cái đẹp thôi .
Nó đang rất bức xúc , nó dừng xe kít lại làm bọn ruồi đằng sau lấy cơ hội ve vãn luôn . Rút iphone 5 của mình ra , nó ấn số điện thoại của hắn mà để ngoài tai lời nói ruồi bu kia .
– Tútttttttttttt …
Nó kiên nhẫn đợi tiếng trả lời của hắn nhưng đáp lại vẫn là tiếng tút kéo dài . Và cuối cùng hắn cũng bắt máy .
– Alo.
– Alo cái khỉ gì , anh mau gọi người dẹp đống này đi , người của tôi không tiện .
Nó bây giờ đang tức giận , rất tức giận khi hắn nói ‘ alo ‘ . ‘ Alo ‘ , mẹ nó , nó đợi hắn trả lời điện thoại lâu như thế mà đáp lại chả có lời giải thích nào . Nó tức nhưng lại nghĩ sao hắn phải giải thích nhỉ ? Rồi tự nhận rằng : Sao phải xoắn , hắn phải giải thích cho mình chứ , vì mình là Trần Hoài Ân chứ sao nữa . Muahaha …
Đáp lại sự tức giận của nó , hắn từ tốn trả lời cùng sự lạnh lùng vốn có .
– Có giỏi thì gọi đi , tôi không rảnh , mới chỉ đứng một chỗ mà đã kêu .
Nó tức giận trả lời hắn thì …
– Anh điên …. làm cái gì vậy ? Không nhìn thấy tôi đang nghe điện thoại sao ?
Và sau câu nói đó thì điện thoại tắt luôn . Hắn đứng dậy nhìn về phía nó mà chả thấy động tĩnh gì . Hắn lại lấy điện thoại ra gọi lần nữa nhưng nó chẳng nghe máy và hắn lại tiếp tục gọi thêm mấy cuộc nữa . Cuối cùng thành năm chục cuộc luôn nhưng nó vẫn không bắt máy . Sự kiên nhẫn của hắn đến giới hạn , hắn thốt lên vài câu lạnh lùng .
– Tránh ra .
Nói là vài câu nhưng thực ra là hai từ đầy sự lạnh lẽo , đầy sự băng giá làm cho bọn ruồi giật thót mà lùi ra thật nhanh . Hắn nhanh chóng đi tới chỗ nó thì cảnh tượng ở đây hình như rất náo nhiệt . Nó đang một mình đấu lại mấy tên to con và chúng đã yên phận nằm dưới đất .
Hắn bóp hai đầu thái dương của mình , hắn thực sự hối hận khi đi xe đạp tới trường rồi . Cứ nghĩ là nó sẽ rất lãng mạn ai ngờ làm tắc đường rồi . Mà muộn học hai tiếng với bọn nhố nhít này chứ . Thế là hắn với nó được mời tới phòng giám thị ngay khi tới trường .
Đi cùng hắn lên phòng , nó khó chịu nhíu mày liên tục , rồi đang bực mình vì chuyện hồi nãy thì hắn kéo đi tới trường làm mình ngồi chép kinh với cả nghe niệm kinh thì bao giờ mới được đi ăn sáng . Đó là tất cả những gì nó nghĩ . Chỉ có thực mới vực được đạo mà !!
Ngồi nghe niệm kinh xong , hắn và nó bị phạt chép kinh 1 lần vì là lần đầu tiên mắc lỗi . Vài phút sau , thoát khỏi kiếp nạn chép phạt nó chạy nhanh xuống căn tin ngay lập tức vì cái bụng nó sôi sùng sục rồi !
Nhìn bóng nó chạy nhanh tới căn-tin , hắn chợt mỉm cười ngốc nghếch . Lần đầu tiên cùng người con gái mình thích tới trường mặc dù bị phạt hay đi cách xa nhau nhưng hắn vẫn rất vui . Có lẽ vì hắn thích nó . Hắn chậm chạm đi theo nó .
Cái bụng nó réo ầm ĩ làm cho cái mặt xinh xắn nhăn nhó , tăng tốc độ tới thiên đường . Cảm nhận được có người theo mình , nó quay lại nhìn , nhìn rồi nhìn rồi mới nói được một câu .
– Sao anh lại đi theo tôi ?
Hắn nhướng mày , nhìn môi chu lên hỏi của nó rồi nhếch môi đáp .
– Tôi đi kiểm soát người của tôi .
Nó tức giận , hai cái tai xinh xắn đỏ lên một cách tự nhiên tố cáo nó đang xấu hổ cũng như trái tim đang đập thình thịch . Hét lên một câu …
– Ai là người của anh ???
… và chạy đi luôn . Hắn ở đằng sau nhìn nó chạy như trúng tà thì muốn cười . Cái cô gái này làm hắn thật muốn mang về nhà nhốt rồi hưởng thụ vì nó đáng yêu quá !
Nó chạy nhanh tới căng tin để tránh tên cà chớn kia , sau khi gọi một bát mì cùng một cái bánh bao, thêm năm cái xúc xích và thêm hai hộp sữa milo . Nó bưng xuống bàn đợi mỳ , vẻ mặt mong chờ của nó rất là thiếu kiên nhẫn . Cô bán hàng là người mới tới nên phì cười trước cái vẻ mặt trẻ con đó rồi nói .
– Cô nghe nói con trước giả dạng xấu xí tới trường nhưng rồi đột nhiên xinh đẹp như thế này khi có một anh chàng đẹp trai chuyển đến . Không lẽ con giữ mình vì đợi cậu ta à ?
Nó ngẩng đầu nhìn cô bán hàng rồi trong đầu chợt xuất hiện hình ảnh của một chàng trai . Nhoẻn miệng cười một cái rồi trả lời cô bán hàng .
– Cũng không hẳn là thế , thực ra là đợi chờ một người khác nhưng có lẽ lại không thể chờ đợi nữa .
Nói một câu văn vẻ xong nó liền cúi đầu ăn mỳ như hổ đói . Cô bán hàng cũng không nói nhiều chuyện bọn trẻ thời nay không hợp với cô . Nhưng đang định hỏi một câu nữa thì một bóng người xuất hiện hỏi đúng suy nghĩ của cô .
– Vậy bây giờ cô có chờ đợi người đó một lần nữa không ?
Hắn đứng trước mặt nó che ánh nắng làm cho nó chỉ nhìn thấy thân hình cao lớn nhưng không nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đang nhếch mép cười như tự chế giễu bản thân . Nó vẫn cặm cụi ăn uống như không coi hắn tồn tại , một lúc sau mới ngẩng đầu , cái miệng nhai nhồm nhoàm , nó ngẫm nghĩ về hắn một chút cùng chàng trai năm xưa rồi gật đầu .
– Có lẽ dù gì anh ấy cũng là mối tình đầu của tôi .
Nghe được câu trả lời của nó , nụ cười của hắn càng thấm đậm hơn , nét tự chế giễu càng khắc sâu trên khuôn mặt bảnh trai . Nhưng nó không để ý , tiếp tục ăn , nỗi mất mát trong lòng hắn tăng lên làm cho hắn khó chịu . Câu trả lời của nó cho hắn thấy trong tim nó không có một bóng hình nào của hắn . Vừa rồi đứng ở ngoài nghe nó nói như thế thì hắn càng khẳng định ra một điều . Không muốn nói câu nào , hắn quay đi mặc cho nó khó hiểu nhìn theo .
Nó thấy rất khó chịu đang yên đang lành thì lại đùng đùng bỏ đi nhưng khi hắn bỏ đi trong lòng nó cảm thấy khó chịu vì hắn bỏ đi , tức giận vì thấy hắn không đáp lại và cũng thấy sự mất mát vì hắn bỏ mặc nó . Lắc lắc đầu để thông cái não trì độn , nó lại tiếp tục ăn trong khi vẫn giận hắn . Cô bán hàng nhìn một màn này thì chỉ lắc đầu với nó .
Cảnh 2 :
Lúc sau , bác bảo vệ đánh trống , nó lên lớp ngồi vào bàn học sau khi đã no căng bụng . Dưới những ánh mắt săm soi của bạn học , nó không nói gì chỉ ngồi xuống chỗ của mình . Chỉ là lúc đi qua hắn , nó không thèm nhìn vì đang giận hắn nhưng ai ngờ vẫn bắt gặp ánh mắt lạnh lùng khi lướt qua . Hình như hắn cũng giận nó , vậy là chiến tranh lạnh xảy ra giữa nó và hắn . Sau 10 phút ra chơi , thầy dạy tin học vào cho lớp nó viết bài rồi ngồi chơi .
Nó nằm gục xuống bàn , đám Minh Yến Mai Lan Thu nhìn nó có vẻ đang một mình … tự kỷ nên mặc kệ kiểu muốn làm gì thì làm . Trong lớp chẳng hiểu sao không ồn ào như mọi khi mà lại rất im lặng có lẽ vì một phần là hotboy, hotgirl tụ tập tại lớp này hết nên việc tự ti bản thân chỉ dám nói chuyện nhỏ nhỏ với bạn cùng bàn . Và một số hội thoại nho nhỏ được trình bày lại như sau :
Hội thoại 1 :
– Lớp mình cứ sao sao í mày ơi , từ khi hotboy mới chuyển tới một ngày mà lớp như nhà xác . Sao tao lại cảm thấy như là chuyển đá tới đây chứ hotboy gì chứ !
– Mày ngu thế ? Đá hay hotboy gì ? Người ta gọi là cool boy đấy ! Được ngắm trai miễn phí còn giả bộ , bây giờ trai đẹp nó yêu nhau hết nên bây giờ nhân cơ hội này là chị em mình phải dốc toàn lực cho thấy mấy anh í biết đã là đàn ông thì phải biết nhìn ba vòng phụ nữ .
– Khiếp ! Cái đầu mày đen tối quá đấy ! Nhưng mà nhỡ đâu hotboy Minh lớp ta với cool boy lại yêu nhau thì sao ?
– Câm miệng ! Không được nói bậy thế chứ nhỡ đâu hai anh í yêu nhau thật thì chị em mình yêu cái ảnh trai đẹp để sống à ?
Nói rồi , cô gái lấy một tấm ảnh ta nói chuyện tự kỉ một mình .
Hai bạn nữ sinh to nhỏ nhưng thật ra làm cho cả lớp nghe thấy hết . Thầy giáo ho nhẹ một tiếng rồi giả vờ mở sách đọc đọc nhưng mà hình như thầy cầm ngược sách … Còn nhưng thành phần còn lại là đang nhịn nhịn cười , hai nhân vật chính thì đen mặt nhìn hai cô nữ sinh như nhìn kẻ thù .
Nó vốn không có hứng thú. Với ba chuyện tạp nham này nhưng có vẻ hắn không thích chuyện này nên … Mặt nó đỏ lên rồi không nhịn được nữa cười to lên làm cho cả lớp cũng nhao nhao cười theo như một căn bệnh .
– Hớ hớ hớ ….
Nó cười một cách vô duyên không thể tả nổi , hắn nhìn nó cười chư chưa bao giờ được cười thì cũng không giận mà chỉ nhếch mép nham hiểm . Một lúc sau tiếng cười kết thúc , nó mệt quá lăn xuống bàn mà thở hồng hộc , hình như cố quá là quá cố luôn mất rồi !
………..
Hội thoại 2 :
– Mày ơi , tao nghe nói chúng nó mới lập fan club Ice boy Nguyễn Hoàng Long á mày . Nhưng mấy con mụ lớp mình cứ nói anh í GAY thì chắc bọn kia sập phà mà chết mất .
– GAY thì có làm sao ? Còn hơn là mấy bọn lưỡng tính , à mà chúng nó đồn đại fan club ấy đầy sắc nữ í mày . Có khi chúng nó cuồng quá trốn học đi ngắm giai í , mày nghe vụ ở Nguyễn Huệ chưa ? Cái anh hotboy bên đấy bị chúng nó đè ngoài đường để xé áo về làm kỉ niệm cơ . Chẹp … chẹp … tao thấy sợ chúng nó , tao thấy mừng là trường mình chưa có vụ đấy , không chắc bị kỷ luật một tháng luôn í .
– Xàm …. tin cũ xa lắc xa lơ rồi , bây giờ chúng nó còn đồn đại hotgirl mới của trường mình – Trần Hoài Ân đang cùng anh ice boy hẹn hò đó . Chả hiều tại sao lúc anh ta đến thì cô ấy trở nên vô cùng xinh đẹp , như kim thiền thoát xác í ghê .
– Nói nhỏ đi , họ chẳng qua là tin đồn thôi , tin đồn thôi …
Đây đúng là kiểu buôn dưa đầu chợ mà cuối chợ cũng biết được những chuyện họ nói . Đúng vậy , miệng lưỡi thế gian đúng là quá mềm dẻo và rất nhiều chuyện muốn nói nhiều nhiều cho cả thế giới biết . Và những câu chuyện hotgirl – hotgirl đã trở thành đề tài cực hot trong cuộc sống học trò .
Còn những nhân vật như thế đã như được ghi danh vào lịch sử sổ đen của giáo viên vì học sinh toàn buôn chuyện về họ . Trong cái lớp ban A 11A1 này thì nổi tiếng là thánh buôn chuyện nhờ những nhân vật không hề nhỏ có mặt tại đây .
Nó hất lên từ một cô gái bình thường không ai đếm xỉa may trở thanh hotgirl hot hot hot hot nhất hiện nay . Chàng trai ice boy mới đến chả hiểu tại sao mới đến trường một ngày mà đã có hàng chục fan club được thành lập ra bởi hội sắc nữ . Và nhiều nhiều những nhân vật nổi tiếng khác mà chưa kể xiết nổi …
Tất cả mọi người chưa kịp bình luận thì một tiếng hét vọng lên làm cho mọi ánh mắt dồn ra ngoài hành lang . Lúc này đây các lớp khác cũng nghe thấy tiếng hét mà chạy ra . Các thầy cô giáo chạy nhanh ra và hỏi cô bé . Nhưng cô gái không quan tâm mà mặt đỏ đỏ tiến tới chỗ hắn cùng ánh mắt tóe điện . Cô bé liền ôm chặt cánh tay rắn chắc và nói trước mấy trăm con mắt đang muốn lòi ra .
– Anh à ! Em thực sự rất thích anh , anh làm bạn trai em nha !
Và tất cả học sinh và thầy giáo cô giáo lại há ngoác mồm . Đột nhiên , một bàn tay trắng trẻo đặt lên vai cô bé vàngười đó nói một câu .
– Xin lỗi em , anh ấy bạn trai chị .
Mọi người có mặt tại ‘ hiện ‘ trường dồn ánh mắt sang nhìn đang nói . Hắn nhìn người đứng trước mặt mình thì nhếch môi cười một cách thỏa mãn.
…to be continued …
Mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó và sự việc được bắt đầu như sau .
CẢNH 1 :
– Aaaaaaaaaaa …
Tiếng hét kì lạ phát ra tự cái mỏ vịt của Ân … kì lạ thay … cái mỏ vịt lại là của Yến . Ba nó , mẹ kế nó , bé An và chạy ngay tới phòng của Yến trong tình trạng tắc thở … e hèm … trong tình trạng mắt nhắm mắt mở . Tất cả 4 người cùng chạy lên mở cửa nhưng lại chen chúc mãi chưa vào được . Nó liếc nhìn những người đang chen chúc cùng mình .
– Anh ơi , lùi lại đã .
Người đầu tiên lên tiếng là mẹ kế nó chắc là bà đã để ý ánh mắt của nó. Ba nó nghe được lời nói của vợ yêu thì lập tức lùi lại . Bé An cũng ngoan ngoãn lùi lại và nhường đường cho nó .
– Ôi , tắc thở mất . Này Yến , có chuyện gì vậy ?
Nó thở phì phò khi nhìn ngó xung quanh tìm Yến . Nhưng tìm mãi mà chẳng thấy đâu , mọi người bắt đầu nhốn nháo đi tìm .
– Con gái cưng của ba ơi ới ời …
( Ba nó )
– Yến con ơi ….
( Mẹ kế nó )
– Chị Yến kute té tè le ơi …
( Bé An )
– Trần Hoài Yến , ngươi ở đâu ?? Oa ……. Haiz ……
Và cái tiếng gọi cuối cùng chắc chắn là của nó vì sự bá đạo cùng sự … lười biếng .
– A … chị ở ngoài này làm gì thế ??
Bé An ngó ra ban công thì thấy cái xác của Yến thì kêu to . Ba nó chạy ngay ra khi nghe tiếng và rồi .
– Aaaaaa….ma ….. à quên , chưa rửa mặt nên nhìn nhầm … ha ha ha ha , đi rửa mặt , đi rửa mặt …
Ba nó vừa ra ban công là hết lên rồi lẩm bẩm như vừa trốn trại . Mẹ kế nó nghe thấy tiếng hét của ba nó thì lập tức đi tìm ông nhưng ba nó liền can và đẩy bà về phòng . Mẹ kế nó không hiểu gì nhưng cũng theo ông đi về phòng .
Bé An vừa chứng kiến cảnh tượng ngoài ban công thì âm thầm lặng lẽ kéo Yến đi . Trong phòng bây giờ chỉ còn có nó – nhân vật chính trong cái câu chuyện này . Và nhân vật chính này dường như chả biết gì mà nằm ngủ thẳng cẳng trên giường của Yến , thỉnh thoảng còn chọp chẹp nước dãi như một con cún .
Vài phút sau …
Tưởng rằng nhân vật chính sẽ tỉnh dậy , ai ngờ vẫn còn chọp chẹp , chọp chẹp , chọp chẹp …
Vài phút sau nữa ….
Vẫn chọp chẹp , chọp chẹp , chọp chẹp ….
Vài phút sau nữa nữa ….
Vẫn chọp chẹp , chọp chẹp , chọp chẹp ….
Và thế là qua 15 phút , cái vật thể lạ kia bật dậy hét lên .
– CHẾT CMNR , muộn học mất , muộn học mất ….
Cái vật thể lạ kia loay hoay bật dậy rồi chạy đi chạy lại chạy ra cửa phòng rồi đột nhiên dừng lại , bước từ từ ra ban công . Nó đứng trước ban công xem xét : nhìn trước , trời đẹp , vươn vai một cái ; nhìn bên trái , có anh nào đang tập gym , giơ tay chào làm anh ấy ngã xuống vì bị quả tạ năm cân đè , bĩa môi nhìn tiếp bên trái . Có chị nào đó đang cho con ăn , mỉm cười tay chào làm cái chị í luống cuống đẩy con vào nhà . Nó nhăn mặt rồi tiếp tục công cuộc nhìn nhìn nhìn nhìn của mình . Và cuối cùng nhìn xuống dưới , gương mặt nó hóa đá , nụ cười cũng hóa đá , đôi mắt đang híp cũng hóa đá , tay đang định giơ chào cũng hóa đá và cảnh ở dưới cũng hóa đá .
Đơ một lúc , nó liền chạy nhanh với tốc độ ánh sáng xuống cửa nhà . Lấy chìa khóa với tốc độ không tưởng – tượng – được . Mở khóa nhanh làm bay lá cái cây hoa hồng của ba nó . Và sau khi mở được cửa , đóng cửa ‘ ầm ‘ một cái . Đứng trước cảnh vật phía dưới , nó hét lên .
– Anh đến đây làm gì ?
Cảnh vật phía dưới đáp nó .
– Đến đón bạn gái .
Chắc chắn cảnh vật phía dưới không phải ai khác mà chính là hắn . Nó xửng cồ lên quát tháo hắn và như con mèo mất đuôi nó rùng mình lên một cái rồi kéo hắn tránh ra thật xa nhà mình nhỡ đâu gây ra tật bệnh thì chết.
– Biết rồi , biết rồi ngưng đến đón cũng phải nói cho tôi một tiếng chứ không ông bà già nhà tôi lại hỏi nhiều thì phiền phức bỏ xừ . Bây giờ hay rồi , ai trong nhà cũng biết , đến con chó ngoài đường cũng biết .
Hắn nhìn nó với vẻ ngạc nhiên hiếm có , kéo nó xuống rồi thì thầm vào tai nó .
– Cô có biết gì không ?
Nó khó chịu gạt tay hắn ra .
– Cái gì ?
– Bây giờ đến con kiến cũng biết tôi nói chuyện với một cô gái vừa trốn trại .
Nó tức giận đến đỏ cả mặt , hai bàn tay xiết chặt tới nỗi nỏi hết cả gân lên . Nó gào lên như lợn bị chọc tiết .
– Anh mới là người trốn trại ý .
Nói xong tất cả người vẫn đang ngắm nhìn hắn và nó nãy giờ giật mình ra khỏi mộng ảo và cố gắng chạy thật nhanh tìm … bác sĩ . Có lẽ họ nghĩ rằng nó : người mặc một bộ pijama xộc xệch , chân đi dép trong nhà , mái tóc xù lên chưa kịp chải cùng với gương mặt hốc hác vẫn chưa rửa đã làm họ liên tưởng tới nhà thương điên có mất một bệnh nhân nào không nhỉ .
Sau khi đã hét to nó chạy thật nhanh vào nhà và vệ sinh cá nhân …. Ai ai trong nhà cũng nhìn nó với ánh mắt tò mò nhưng khi chuẩn bị đâu đó xong thì nó xách cặp ra ngoài bỏ mặc những người ở thời kì đồ đá kia .
Hắn tới nhà nó lúc 6 giờ sáng mà đợi nó nửa tiếng cộng thêm thời gian vệ sinh cá nhân là 15 phút khiến cho hắn … vẫn bình thường . Phải công nhận mức độ kiên nhẫn của hắn rất đáng khen , rất đáng khâm phục , rất đáng nể trọng …
Nó đỏng đảnh bước ra từ nhà rồi đứng trước mặt hắn với bộ dạng chỉn chu làm ai đi qua cũng ngoái nhìn . Thật sự quá sáng , quá chói , làm thủng mắt người nhìn . Học đang tự ti bản thân mình và nghĩ : CÓ THỂ ĐỪNG ĐẸP ĐÔI THẾ KHÔNG ?
– Đi thôi !
Nó khó chịu nói với hắn , thời này ai lại đi xe đạp tới trường bao giờ . Và nó tự nhiên ngồi vào yên sau nhưng đợi lúc sau mà chẳng có ai động đậy . Nó tức giận xổ vào mặt hắn .
– Có đi không đây hả ông nội ???
Hắn nhìn nó rồi đáp lại một câu rất là lạnh giá .
– Cháu gái , xe cháu ở kia .
Theo hướng tay hắn chỉ , nó quay đầu nhìn , mắt nó sáng ra ngay lập tức và đi tới chiếc xe đạp phát sáng kia mà ôm nó và …. hôn hít liên tục … Hắn không hiểu nó làm cái thể loại gì nên nhíu mày hỏi .
– Làm cái gì vậy ???
Trước đây mấy phút , nó còn nhăn nhó thời đại này còn đi học tới trường bằng xe đạp vậy mà … nó bây giờ rất tự nhiên cưỡi lên chiếc xe đạp thể thao màu đen và phóng vù vù … Còn hắn thì rất thảnh thơi đạp từ tốn ngắm đường phố .
Vài phút sau …
– Đi nhanh lên cái , làm gì lề mề đằng sau thì trễ giờ học rồi đây nè !
Nó bực mình khi cứ phải chờ hắn . Hắn vẫn đi từ tốn , chả thèm trả lời nó và cuối cùng dừng xe lại và nói vài câu lạnh lùng .
– Làm ơn tránh xa tôi ! Bạn gái tôi kêu tôi kia kìa .
Váng từ nãy giờ không phải hắn muốn đi từ tốn mà là bị tắc bởi bọn con gái xúm lại . Chuyện này cũng bình thường nhưng khỏa cách của nó và hắn phải nói là rất xa . Vì con đường đã chật ních trai với gái đuổi theo cái đẹp thôi .
Nó đang rất bức xúc , nó dừng xe kít lại làm bọn ruồi đằng sau lấy cơ hội ve vãn luôn . Rút iphone 5 của mình ra , nó ấn số điện thoại của hắn mà để ngoài tai lời nói ruồi bu kia .
– Tútttttttttttt …
Nó kiên nhẫn đợi tiếng trả lời của hắn nhưng đáp lại vẫn là tiếng tút kéo dài . Và cuối cùng hắn cũng bắt máy .
– Alo.
– Alo cái khỉ gì , anh mau gọi người dẹp đống này đi , người của tôi không tiện .
Nó bây giờ đang tức giận , rất tức giận khi hắn nói ‘ alo ‘ . ‘ Alo ‘ , mẹ nó , nó đợi hắn trả lời điện thoại lâu như thế mà đáp lại chả có lời giải thích nào . Nó tức nhưng lại nghĩ sao hắn phải giải thích nhỉ ? Rồi tự nhận rằng : Sao phải xoắn , hắn phải giải thích cho mình chứ , vì mình là Trần Hoài Ân chứ sao nữa . Muahaha …
Đáp lại sự tức giận của nó , hắn từ tốn trả lời cùng sự lạnh lùng vốn có .
– Có giỏi thì gọi đi , tôi không rảnh , mới chỉ đứng một chỗ mà đã kêu .
Nó tức giận trả lời hắn thì …
– Anh điên …. làm cái gì vậy ? Không nhìn thấy tôi đang nghe điện thoại sao ?
Và sau câu nói đó thì điện thoại tắt luôn . Hắn đứng dậy nhìn về phía nó mà chả thấy động tĩnh gì . Hắn lại lấy điện thoại ra gọi lần nữa nhưng nó chẳng nghe máy và hắn lại tiếp tục gọi thêm mấy cuộc nữa . Cuối cùng thành năm chục cuộc luôn nhưng nó vẫn không bắt máy . Sự kiên nhẫn của hắn đến giới hạn , hắn thốt lên vài câu lạnh lùng .
– Tránh ra .
Nói là vài câu nhưng thực ra là hai từ đầy sự lạnh lẽo , đầy sự băng giá làm cho bọn ruồi giật thót mà lùi ra thật nhanh . Hắn nhanh chóng đi tới chỗ nó thì cảnh tượng ở đây hình như rất náo nhiệt . Nó đang một mình đấu lại mấy tên to con và chúng đã yên phận nằm dưới đất .
Hắn bóp hai đầu thái dương của mình , hắn thực sự hối hận khi đi xe đạp tới trường rồi . Cứ nghĩ là nó sẽ rất lãng mạn ai ngờ làm tắc đường rồi . Mà muộn học hai tiếng với bọn nhố nhít này chứ . Thế là hắn với nó được mời tới phòng giám thị ngay khi tới trường .
Đi cùng hắn lên phòng , nó khó chịu nhíu mày liên tục , rồi đang bực mình vì chuyện hồi nãy thì hắn kéo đi tới trường làm mình ngồi chép kinh với cả nghe niệm kinh thì bao giờ mới được đi ăn sáng . Đó là tất cả những gì nó nghĩ . Chỉ có thực mới vực được đạo mà !!
Ngồi nghe niệm kinh xong , hắn và nó bị phạt chép kinh 1 lần vì là lần đầu tiên mắc lỗi . Vài phút sau , thoát khỏi kiếp nạn chép phạt nó chạy nhanh xuống căn tin ngay lập tức vì cái bụng nó sôi sùng sục rồi !
Nhìn bóng nó chạy nhanh tới căn-tin , hắn chợt mỉm cười ngốc nghếch . Lần đầu tiên cùng người con gái mình thích tới trường mặc dù bị phạt hay đi cách xa nhau nhưng hắn vẫn rất vui . Có lẽ vì hắn thích nó . Hắn chậm chạm đi theo nó .
Cái bụng nó réo ầm ĩ làm cho cái mặt xinh xắn nhăn nhó , tăng tốc độ tới thiên đường . Cảm nhận được có người theo mình , nó quay lại nhìn , nhìn rồi nhìn rồi mới nói được một câu .
– Sao anh lại đi theo tôi ?
Hắn nhướng mày , nhìn môi chu lên hỏi của nó rồi nhếch môi đáp .
– Tôi đi kiểm soát người của tôi .
Nó tức giận , hai cái tai xinh xắn đỏ lên một cách tự nhiên tố cáo nó đang xấu hổ cũng như trái tim đang đập thình thịch . Hét lên một câu …
– Ai là người của anh ???
… và chạy đi luôn . Hắn ở đằng sau nhìn nó chạy như trúng tà thì muốn cười . Cái cô gái này làm hắn thật muốn mang về nhà nhốt rồi hưởng thụ vì nó đáng yêu quá !
Nó chạy nhanh tới căng tin để tránh tên cà chớn kia , sau khi gọi một bát mì cùng một cái bánh bao, thêm năm cái xúc xích và thêm hai hộp sữa milo . Nó bưng xuống bàn đợi mỳ , vẻ mặt mong chờ của nó rất là thiếu kiên nhẫn . Cô bán hàng là người mới tới nên phì cười trước cái vẻ mặt trẻ con đó rồi nói .
– Cô nghe nói con trước giả dạng xấu xí tới trường nhưng rồi đột nhiên xinh đẹp như thế này khi có một anh chàng đẹp trai chuyển đến . Không lẽ con giữ mình vì đợi cậu ta à ?
Nó ngẩng đầu nhìn cô bán hàng rồi trong đầu chợt xuất hiện hình ảnh của một chàng trai . Nhoẻn miệng cười một cái rồi trả lời cô bán hàng .
– Cũng không hẳn là thế , thực ra là đợi chờ một người khác nhưng có lẽ lại không thể chờ đợi nữa .
Nói một câu văn vẻ xong nó liền cúi đầu ăn mỳ như hổ đói . Cô bán hàng cũng không nói nhiều chuyện bọn trẻ thời nay không hợp với cô . Nhưng đang định hỏi một câu nữa thì một bóng người xuất hiện hỏi đúng suy nghĩ của cô .
– Vậy bây giờ cô có chờ đợi người đó một lần nữa không ?
Hắn đứng trước mặt nó che ánh nắng làm cho nó chỉ nhìn thấy thân hình cao lớn nhưng không nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đang nhếch mép cười như tự chế giễu bản thân . Nó vẫn cặm cụi ăn uống như không coi hắn tồn tại , một lúc sau mới ngẩng đầu , cái miệng nhai nhồm nhoàm , nó ngẫm nghĩ về hắn một chút cùng chàng trai năm xưa rồi gật đầu .
– Có lẽ dù gì anh ấy cũng là mối tình đầu của tôi .
Nghe được câu trả lời của nó , nụ cười của hắn càng thấm đậm hơn , nét tự chế giễu càng khắc sâu trên khuôn mặt bảnh trai . Nhưng nó không để ý , tiếp tục ăn , nỗi mất mát trong lòng hắn tăng lên làm cho hắn khó chịu . Câu trả lời của nó cho hắn thấy trong tim nó không có một bóng hình nào của hắn . Vừa rồi đứng ở ngoài nghe nó nói như thế thì hắn càng khẳng định ra một điều . Không muốn nói câu nào , hắn quay đi mặc cho nó khó hiểu nhìn theo .
Nó thấy rất khó chịu đang yên đang lành thì lại đùng đùng bỏ đi nhưng khi hắn bỏ đi trong lòng nó cảm thấy khó chịu vì hắn bỏ đi , tức giận vì thấy hắn không đáp lại và cũng thấy sự mất mát vì hắn bỏ mặc nó . Lắc lắc đầu để thông cái não trì độn , nó lại tiếp tục ăn trong khi vẫn giận hắn . Cô bán hàng nhìn một màn này thì chỉ lắc đầu với nó .
Cảnh 2 :
Lúc sau , bác bảo vệ đánh trống , nó lên lớp ngồi vào bàn học sau khi đã no căng bụng . Dưới những ánh mắt săm soi của bạn học , nó không nói gì chỉ ngồi xuống chỗ của mình . Chỉ là lúc đi qua hắn , nó không thèm nhìn vì đang giận hắn nhưng ai ngờ vẫn bắt gặp ánh mắt lạnh lùng khi lướt qua . Hình như hắn cũng giận nó , vậy là chiến tranh lạnh xảy ra giữa nó và hắn . Sau 10 phút ra chơi , thầy dạy tin học vào cho lớp nó viết bài rồi ngồi chơi .
Nó nằm gục xuống bàn , đám Minh Yến Mai Lan Thu nhìn nó có vẻ đang một mình … tự kỷ nên mặc kệ kiểu muốn làm gì thì làm . Trong lớp chẳng hiểu sao không ồn ào như mọi khi mà lại rất im lặng có lẽ vì một phần là hotboy, hotgirl tụ tập tại lớp này hết nên việc tự ti bản thân chỉ dám nói chuyện nhỏ nhỏ với bạn cùng bàn . Và một số hội thoại nho nhỏ được trình bày lại như sau :
Hội thoại 1 :
– Lớp mình cứ sao sao í mày ơi , từ khi hotboy mới chuyển tới một ngày mà lớp như nhà xác . Sao tao lại cảm thấy như là chuyển đá tới đây chứ hotboy gì chứ !
– Mày ngu thế ? Đá hay hotboy gì ? Người ta gọi là cool boy đấy ! Được ngắm trai miễn phí còn giả bộ , bây giờ trai đẹp nó yêu nhau hết nên bây giờ nhân cơ hội này là chị em mình phải dốc toàn lực cho thấy mấy anh í biết đã là đàn ông thì phải biết nhìn ba vòng phụ nữ .
– Khiếp ! Cái đầu mày đen tối quá đấy ! Nhưng mà nhỡ đâu hotboy Minh lớp ta với cool boy lại yêu nhau thì sao ?
– Câm miệng ! Không được nói bậy thế chứ nhỡ đâu hai anh í yêu nhau thật thì chị em mình yêu cái ảnh trai đẹp để sống à ?
Nói rồi , cô gái lấy một tấm ảnh ta nói chuyện tự kỉ một mình .
Hai bạn nữ sinh to nhỏ nhưng thật ra làm cho cả lớp nghe thấy hết . Thầy giáo ho nhẹ một tiếng rồi giả vờ mở sách đọc đọc nhưng mà hình như thầy cầm ngược sách … Còn nhưng thành phần còn lại là đang nhịn nhịn cười , hai nhân vật chính thì đen mặt nhìn hai cô nữ sinh như nhìn kẻ thù .
Nó vốn không có hứng thú. Với ba chuyện tạp nham này nhưng có vẻ hắn không thích chuyện này nên … Mặt nó đỏ lên rồi không nhịn được nữa cười to lên làm cho cả lớp cũng nhao nhao cười theo như một căn bệnh .
– Hớ hớ hớ ….
Nó cười một cách vô duyên không thể tả nổi , hắn nhìn nó cười chư chưa bao giờ được cười thì cũng không giận mà chỉ nhếch mép nham hiểm . Một lúc sau tiếng cười kết thúc , nó mệt quá lăn xuống bàn mà thở hồng hộc , hình như cố quá là quá cố luôn mất rồi !
………..
Hội thoại 2 :
– Mày ơi , tao nghe nói chúng nó mới lập fan club Ice boy Nguyễn Hoàng Long á mày . Nhưng mấy con mụ lớp mình cứ nói anh í GAY thì chắc bọn kia sập phà mà chết mất .
– GAY thì có làm sao ? Còn hơn là mấy bọn lưỡng tính , à mà chúng nó đồn đại fan club ấy đầy sắc nữ í mày . Có khi chúng nó cuồng quá trốn học đi ngắm giai í , mày nghe vụ ở Nguyễn Huệ chưa ? Cái anh hotboy bên đấy bị chúng nó đè ngoài đường để xé áo về làm kỉ niệm cơ . Chẹp … chẹp … tao thấy sợ chúng nó , tao thấy mừng là trường mình chưa có vụ đấy , không chắc bị kỷ luật một tháng luôn í .
– Xàm …. tin cũ xa lắc xa lơ rồi , bây giờ chúng nó còn đồn đại hotgirl mới của trường mình – Trần Hoài Ân đang cùng anh ice boy hẹn hò đó . Chả hiều tại sao lúc anh ta đến thì cô ấy trở nên vô cùng xinh đẹp , như kim thiền thoát xác í ghê .
– Nói nhỏ đi , họ chẳng qua là tin đồn thôi , tin đồn thôi …
Đây đúng là kiểu buôn dưa đầu chợ mà cuối chợ cũng biết được những chuyện họ nói . Đúng vậy , miệng lưỡi thế gian đúng là quá mềm dẻo và rất nhiều chuyện muốn nói nhiều nhiều cho cả thế giới biết . Và những câu chuyện hotgirl – hotgirl đã trở thành đề tài cực hot trong cuộc sống học trò .
Còn những nhân vật như thế đã như được ghi danh vào lịch sử sổ đen của giáo viên vì học sinh toàn buôn chuyện về họ . Trong cái lớp ban A 11A1 này thì nổi tiếng là thánh buôn chuyện nhờ những nhân vật không hề nhỏ có mặt tại đây .
Nó hất lên từ một cô gái bình thường không ai đếm xỉa may trở thanh hotgirl hot hot hot hot nhất hiện nay . Chàng trai ice boy mới đến chả hiểu tại sao mới đến trường một ngày mà đã có hàng chục fan club được thành lập ra bởi hội sắc nữ . Và nhiều nhiều những nhân vật nổi tiếng khác mà chưa kể xiết nổi …
Tất cả mọi người chưa kịp bình luận thì một tiếng hét vọng lên làm cho mọi ánh mắt dồn ra ngoài hành lang . Lúc này đây các lớp khác cũng nghe thấy tiếng hét mà chạy ra . Các thầy cô giáo chạy nhanh ra và hỏi cô bé . Nhưng cô gái không quan tâm mà mặt đỏ đỏ tiến tới chỗ hắn cùng ánh mắt tóe điện . Cô bé liền ôm chặt cánh tay rắn chắc và nói trước mấy trăm con mắt đang muốn lòi ra .
– Anh à ! Em thực sự rất thích anh , anh làm bạn trai em nha !
Và tất cả học sinh và thầy giáo cô giáo lại há ngoác mồm . Đột nhiên , một bàn tay trắng trẻo đặt lên vai cô bé vàngười đó nói một câu .
– Xin lỗi em , anh ấy bạn trai chị .
Mọi người có mặt tại ‘ hiện ‘ trường dồn ánh mắt sang nhìn đang nói . Hắn nhìn người đứng trước mặt mình thì nhếch môi cười một cách thỏa mãn.
…to be continued …
/21
|