Yêu Ngọc Truyền

Chương 1.1

/1


Chương 1.1 :
Edit: Lam Nhật Ngân Hà
Beta: Ngoc Vo


      Lúc ban đầu, thần ở núi thánh Thương Vân Cửu vạn năm. Tới ngày thiên kiếp, có cuồng ma xuất hiện, thị nhất nhận mà sấm thánh giới, tàn sát ngàn vạn. Có vị thần nữ gọi là Sairei, tử chiến để đánh lui ma, chết cùng chúng. Linh hồn này hóa thành ngọc tím, gọi là Tứ Hồn.

      ——《 Thần ma xem thoả thích - Thượng cổ cuốn 》

      Xưa có Kỳ Ngọc, gọi là Tứ Hồn, tập phách của Thánh Tà , hội Khiết Cấu Chi Linh. Người ma đều muốn có,vì vậy mà chiến tranh xảy ra. Ngọc mộc huyết lâu ngày, sinh ra tính tình kì quái, gọi là Onaki.

      ——《 Chiến quốc - Thuật dị chí 》

      Ta lần đầu nhìn đến thế giới, giống như sự tiên đoán.

      Bụi hồng trên bầu trời, chưa có tan hết khói màu lam thuốc súng, là tàn bẩn của súng xếp bắn. Toàn bộ thế giới một mảnh đục ngầu,mùi máu tươi tràn ngập tận trời cùng mùi tiêu hoàng làm người sặc. Gió đêm thổi qua, mây trôi tán đi, trên bầu trời xuất hiện một vì sao lóng lánh đỏ ửng sáng rọi, kiệt ngạo mà lạnh như băng, như là phủ xuống nhìn nhân thế tàn khốc này lại thấy trong ánh mắt cười yếu ớt.

      Sau này nghe người ta nói, đó là đông quốc ngàn vách tường núi yêu quái, cùng phiến núi danh chủ quân đội đánh qua một hồi trận thảm chiến, kết quả là hai bên đều bị thương. Danh chủ gia quân đội trên vạn người đã chết trận, trên vạn người sinh mạng cũng thay đổi mấy ngàn yêu quái sinh mạng. Còn lại người cùng yêu nguyên khí đều bị thương nặng, các hồi các thành, từ đây không có tranh đoạt ngọc Tứ Hồn cho bản thân.

      Tay chân của ta tinh tế mà nửa trong suốt, trên thực tế ta toàn thân đều là nửa trong suốt , có sắc quang của trân châu. Đây là một khối thân thể hoàn mỹ của thiếu nữ 16 tuổi, có đường cong lung linh, tinh xảo,tóc màu tím nhạt dài tựa như một tầng  tầng lớp lớp đám sương rối tung cập ở thắt lưng, lóe ra nhiều điểm lấm tấm thủy tinh dường như ánh sáng.

      Ta tò mò muốn dùng một bàn tay của bản thân sờ sờ tay kia thì, lại phát hiện dùng sức một chút sẽ đi xuyên qua, cảm giác quái lạ này làm ta có chút hưng phấn cũng có chút thất vọng, tuy rằng có thể bảo trì hình thể, nhưng chính mình hiện tại chẳng khác gì một khối không khí thành hình a. Ta từ khi sinh ra đến nay lần đầu tiên thở dài, ngồi dưới ngơ ngác đất xem thế giới lạ lẫm.

      Đưa mắt nhìn đi, tất cả đều là thi thể.

      Lớn, nhỏ, người , yêu , trạng thái chết bất đồng, tướng chết đại đô dữ tợn, xem ra trước khi chết không cam lòng. Đất đai sớm bị nhiều loại máu nhan sắc sũng nước, đỏ đỏ xanh xanh kết thành khối, thử đi lên bất thình lình cảm thấy mềm mại thoải mái. Ta đứng lên, rất nhanh thích ứng đi lại. Ta dè dặt cẩn trọng đi ở trên một đôi thi thể, gió thổi xuống dưới mát lạnh, lại có thêm thế đi mãnh liệt, có cái gì đó, tựa hồ đang mấp máy nức nở.

      Phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng hít thở trầm trọng cùng từng tiếng gió lạnh lẽo. Ta nhìn lại, kinh ngạc phát hiện ta đã đi qua trên con đường này, lảo đảo đứng lên không ít người cùng yêu, hoặc là, là thi thể của người cùng yêu. Ta phóng ra lực lượng làm cho bọn họ đình trệ máu lại bắt đầu ở trong cơ thể lưu động, miệng vết thương bắt đầu từ từ khép lại. Thi thể nhóm trên người rơi li li không biết giọt gì, lại đều xem thường tất cả, nhìn chằm chằm chỉ nhìn chằm chằm ta.

      Rốt cục có một người thanh âm khàn khàn đứng lên rên rỉ: "Tứ Hồn. . . Cho ta. . ."

      Vừa mới chính thức đi đến thế giới này, liền gặp sự tình ghê gớm như vậy.
      Ta sợ tới mức nhanh chân bỏ chạy.

      Nhưng hậu quả càng đáng sợ, càng ngày càng nhiều thi thể bắt đầu đứng lên rên rỉ.

      Tránh qua một núi quỷ không có đầu,đi qua một đám cự xà mềm nhũn,  xuyên qua một đám nửa người. Ta mạnh mẽ giết bằng bước chân.

      Bởi vì một  trang giấy phô thiên  địa tát sáng lên. Một người ngẩng cao đầu  hét lớn: "Linh Hồn tà ác lui tán”

      Thi thể nhóm người trên đầu dán một tấm phù, nặng nề , hậm hực , không cam lòng ngã xuống.

      Ta đành phải ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, biến thành tảng đá . Ta cũng không muốn bị con người nhìn thấy —— ba trăm năm trí nhớ cho ta biết, người sống so với người chết nguy hiểm hớn rất nhiều.

       Vài người miệng than thở cái gì, hướng ta phương hướng đã đi tới.

      "Việc lạ, thi thể làm sao có thể đứng lên hoạt động?" Một người tuổi còn trẻ nói.      
     "Có quỷ ăn linh hồn?" Một người tuổi còn trẻ khác nói.

     "Không giống. Không có mùi hôi thối của quỷ ăn linh hồn."  Một người lớn tuổi hơn nói.

      Rốt cục bọn họ đi tới trước mặt ta ,ta nhìn thấy mấy người kia mặc loại áo giáp da kỳ lạ , đeo bao cổ tay, lưng mang vĩ đại đao, trên lưng vác rất nhiều túi nho nhỏ .

      "Làm thầy trừ yêu , đối phó phục sinh linh hồn người chết cũng là thứ nhất công khóa, các ngươi phải hảo hảo học." Cái kia tuổi đại người ta nói nói.

      "Đó là trách nhiệm của pháp sư,thưa sư phụ." Một người tuổi còn trẻ có chút bất mãn oán giận, nhưng giây tiếp theo,  thanh âm của hắn đột nhiên cứng lại .

      Ánh mắt hắn, nhìn chằm chằm ta.

      Hắn thấy được ta.

      Ánh mắt của cái ông thầy trừ yêu lập tức cũng nhìn chằm chằm qua lại.

      Ba người thân thể toàn thân giống nhau cứng ngắc. Bọn họ nhẹ nhàng đi tới, vây quanh ta ngồi thành một vòng.

      "Akaruidesu, " lão thầy trừ yêu  thanh âm có chút run run, "Lập tức hồi thôn, báo cáo thủ lĩnh, nhờ hắn dẫn người đến! Mau”

      "Sư phụ..." Người trẻ tuổi run rẩy trong giọng nói càng thêm lợi hại

      "Nói cho bọn họ... phát hiện . . . ngọc Tứ Hồn”

      Ta thật hối hận, trong lúc hưng phấn thế nhưng đã quên ngọc thật thể cũng sẽ không thể ẩn hình. Sớm biết rằng như vậy, nên thành thành thật thật giấu thi thể của mình ở dưới thi thể của con sói yêu kia, chẳng sợ bị nó nuốt.

      ***************

      Vu nữ trẻ tuổi Kikyou gặp một giấc mộng.

      Trong mộng có vu nữ cổ đại mang bích thủy phía trên, trên tay áo xuyết lênh đênh lộng lẫy ánh sáng.

      "Kikyou, ngươi phải tìm đến ngọc kia, làm người bảo vệ của nó, cứu lại tội nghiệt nó làm ."

      Midoriko giữa không trung nhìn xuống vẫn là thiếu nữ Kikyou. Nàng đang quỳ , tóc đen như  thác mực . Đúng là thời điểm tuổi trẻ thanh xuân,  sinh mệnh nàng kiều diễm như nụ hoa mới nở lúc ban đầu

      "Yêu ngọc tên là Tứ Hồn, đã gợi lên chiến loạn ở thế gian mấy trăm năm , sinh linh đồ thán. Làm ơn hãy dùng tất cả lực lượng của ngươi thay tẩy oan hồn quấy phá ở trong ngọc,nếu thành công thế gian vĩnh viễn an bình , bằng không, ngọc này oán giận loài người mà đi trợ giúp yêu ma hoành hành thế gian, thế gian tất xảy ra đại họa ngập trời..."

      Kikyou nghe vậy ngẩng đầu, trên khuôn mặt non nớt toát ra một sự không hiểu.

      "Ngươi có gì không hiểu?"

      Thiếu nữ rốt cục mở miệng, giọng nói ôn nhuận êm tai, "Ta muốn biết. . . Vì sao lựa chọn Kikyou làm người bảo hộ ngọc đâu? Ta nên làm như thế nào, cách nào để cứu lại oan hồn trong ngọc?"

      Là  đứa nhỏ mẫn cảm thông minh à

      Midoriko rũ rèm mắt xuống, đám sương mờ màu trắng giấu đi bi ai trong mắt nàng .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


/1

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status