-Bộ anh nghĩ tôi cứu anh chỉ vì mấy đồng tiền này sao? Nhầm to,dù nhà tôi có nghèo đến mấy cũng không bao giờ nhận tiền bố thí,hơn nữa anh nghĩ trên đời này có tiền thôi là đủ sao.Đồ nhà giàu mà làm phách.Tôi nói cho anh biết, tôi là người tự trọng, đừng dùng mấy đồng tiền đố bôi bẩn nhân phẩm của tôi
Tức giận cô bỏ đi để lại hắn ngồi một mình trong phòng ngẫm nghĩ. Thực ra, cô muốn lấy tiền lắm nhưng tại cái ánh mắt khinh thường của hắn nếu như cô nhận tiền và ra về. Lòng tự trọng với một sấp tiền, haiz, bỏ đi cũng phí..thôi, dù sao diễn một vai nữ hiệp cứu người không cần trả ân thế là đủ,đã đến lúc cô phải trở về nhà nếu không dì ghẻ sẽ không tha cho nàng Tấm như cô mất
Trở về nhà trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch, cô mệt mỏi bấm chuông nhưng không có ai ra mở cửa, cứ như vậy mãi cho tới khi mụ dì ghẻ chạy ra mở cửa, miệng mụ ta vẫn không ngớt chửi rủa. Nhìn thấy cô như thấy thùng giác để chút gánh nặng,bà ta không quên chào hỏi đứa con gái yêu bằng cái giọng kinh tởm
-Con gái yêu à? Chịu về nhà rồi sao, mẹ đây lại tưởng con lại tiếp tục nữ anh hùng với mấy vai diễn giống mấy con tiện nhân chuyên ve vãn chồng người ta ý
Đương nhiê,cô cũng không hề kém miếng, đốp lại ngay màn chào hỏi đặc sắc
-Oa! Mẹ thật tài giỏi nha, việc quyến rũ chồng người mà ẹ cũng biết nữa sao ? Mẹ à, cẩn thận một chút đi, phi công trẻ lái máy bay bà già cũng nhiều lắm đó, thỉnh thoảng cứ như mẹ nuôi vài con chuột bạch ở ngoài cho khuây khoả,nhỉ ?
-Mày…mày…
-Mẹ à, làm gì mà cáu, dễ nổi mụn lắm nha
Mặc cho mụ ta tức đến nghẹn ắng cổ,mặt mày tím tái, cô tiến thẳng vào trong nhà thì thấy cậu em trai Dương Dương đang ngồi xem phim,tai thì đeo nhạc, buồn cười trước dáng vẻ của thằng em, cô lên tiếng
-Kiểu mới sao? Dương Dương?
Thực ra cậu không muốn xem mấy cái vớ vẩn này chẳng qua đang rảnh không có việc gì làm nên mới ngồi đó. Thấy chị hỏi, cậu ngoan ngoãn trả lời
-Chị ba sao bữa nay về muộn thế, em xem hết mấy bộ phim rồi mà chị bây giờ mới về, chị ba không đi học sao?
Cô nhe răng ra cười rồi xoa đầu Dương Sương tới mức như tổ quạ, không quên khen
-Chà, dạo này tóc Dương Dương mượt thế,mới gội đầu hôm kia phải không?
Cậu nhìn cô bằng ánh mắt hận thù không lối thoát
-Rồi…rồi,,,chị không nói nữa, lên phòng ngủ đây, lát cơm tối có thì gọi chị
Tức giận cô bỏ đi để lại hắn ngồi một mình trong phòng ngẫm nghĩ. Thực ra, cô muốn lấy tiền lắm nhưng tại cái ánh mắt khinh thường của hắn nếu như cô nhận tiền và ra về. Lòng tự trọng với một sấp tiền, haiz, bỏ đi cũng phí..thôi, dù sao diễn một vai nữ hiệp cứu người không cần trả ân thế là đủ,đã đến lúc cô phải trở về nhà nếu không dì ghẻ sẽ không tha cho nàng Tấm như cô mất
Trở về nhà trong bộ dạng lôi thôi lếch thếch, cô mệt mỏi bấm chuông nhưng không có ai ra mở cửa, cứ như vậy mãi cho tới khi mụ dì ghẻ chạy ra mở cửa, miệng mụ ta vẫn không ngớt chửi rủa. Nhìn thấy cô như thấy thùng giác để chút gánh nặng,bà ta không quên chào hỏi đứa con gái yêu bằng cái giọng kinh tởm
-Con gái yêu à? Chịu về nhà rồi sao, mẹ đây lại tưởng con lại tiếp tục nữ anh hùng với mấy vai diễn giống mấy con tiện nhân chuyên ve vãn chồng người ta ý
Đương nhiê,cô cũng không hề kém miếng, đốp lại ngay màn chào hỏi đặc sắc
-Oa! Mẹ thật tài giỏi nha, việc quyến rũ chồng người mà ẹ cũng biết nữa sao ? Mẹ à, cẩn thận một chút đi, phi công trẻ lái máy bay bà già cũng nhiều lắm đó, thỉnh thoảng cứ như mẹ nuôi vài con chuột bạch ở ngoài cho khuây khoả,nhỉ ?
-Mày…mày…
-Mẹ à, làm gì mà cáu, dễ nổi mụn lắm nha
Mặc cho mụ ta tức đến nghẹn ắng cổ,mặt mày tím tái, cô tiến thẳng vào trong nhà thì thấy cậu em trai Dương Dương đang ngồi xem phim,tai thì đeo nhạc, buồn cười trước dáng vẻ của thằng em, cô lên tiếng
-Kiểu mới sao? Dương Dương?
Thực ra cậu không muốn xem mấy cái vớ vẩn này chẳng qua đang rảnh không có việc gì làm nên mới ngồi đó. Thấy chị hỏi, cậu ngoan ngoãn trả lời
-Chị ba sao bữa nay về muộn thế, em xem hết mấy bộ phim rồi mà chị bây giờ mới về, chị ba không đi học sao?
Cô nhe răng ra cười rồi xoa đầu Dương Sương tới mức như tổ quạ, không quên khen
-Chà, dạo này tóc Dương Dương mượt thế,mới gội đầu hôm kia phải không?
Cậu nhìn cô bằng ánh mắt hận thù không lối thoát
-Rồi…rồi,,,chị không nói nữa, lên phòng ngủ đây, lát cơm tối có thì gọi chị
/26
|